Edit: Thố Lạt
Em không biết, em nên ra sức giành lại anh, hay là đứng sau anh, kiên định xoay người rời bỏ, từ nay, gần ngay trước mặt mà xa tận chân trời.
Tôi chạy vào toilet, dùng nước lạnh rửa mặt, cái lạnh thấu xương này, khiến tôi khôi phục lí trí.
Tôi lau khô nước, đi ra như không có gì, Tần Diệc Phong và Tiểu Thâm cũng đứng cách đó không xa, hai người đều đang nhìn tôi.
Từ mái tóc, khuôn mặt, ngay cả dáng đứng cũng giống nhau đến vậy.
Anh thấy tôi đến, cúi người, dịu dàng nói với Tiểu Thâm: Mẹ con đến rồi, ba đi trước đây.
Ba, ba đi đâu vậy? Diệc Thâm nghiêng đầu hỏi.
Ba còn có việc bận, Tiểu Thâm về nhà với mẹ trước nhé.
Con biết rồi, mẹ từng nói với con, ba bận thám hiển, sau này con cũng muốn đi Nam Cực với ba. Tiểu Thâm tỏ vẻ biết tuốt.
Tôi bước nhanh về phía trước,
Em không biết, em nên ra sức giành lại anh, hay là đứng sau anh, kiên định xoay người rời bỏ, từ nay, gần ngay trước mặt mà xa tận chân trời.
Tôi chạy vào toilet, dùng nước lạnh rửa mặt, cái lạnh thấu xương này, khiến tôi khôi phục lí trí.
Tôi lau khô nước, đi ra như không có gì, Tần Diệc Phong và Tiểu Thâm cũng đứng cách đó không xa, hai người đều đang nhìn tôi.
Từ mái tóc, khuôn mặt, ngay cả dáng đứng cũng giống nhau đến vậy.
Anh thấy tôi đến, cúi người, dịu dàng nói với Tiểu Thâm: Mẹ con đến rồi, ba đi trước đây.
Ba, ba đi đâu vậy? Diệc Thâm nghiêng đầu hỏi.
Ba còn có việc bận, Tiểu Thâm về nhà với mẹ trước nhé.
Con biết rồi, mẹ từng nói với con, ba bận thám hiển, sau này con cũng muốn đi Nam Cực với ba. Tiểu Thâm tỏ vẻ biết tuốt.
Tôi bước nhanh về phía trước,
/17
|