Bốn vị Long nữ tư thái khác nhau, người đầy đặn, Long Tại Thiên liếc mắt liền nhận ra các Long nữ.
Vị thứ nhất nhất định là vị thiếu nữ gặp ở nhà tranh, mặc xiêm y vải thô màu lam vá chằng vá đụp nhưng cực sạch sẽ, lúc này mặc một kiện xiêm y màu lam nhạt, lung linh trong sáng, điềm đạm đáng yêu.
Vị thứ hai nhất định là vị thiếu nữ gặp ở phòng trúc, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, mi mắt đều gọn gàng tinh tế, xiêm y màu trắng cùng một thái độ ngượng ngùng khiến nàng càng thêm thanh tú.
Vị thứ ba, đương nhiên là tiểu nha đầu mập mạp bán thân mai táng chồng, một khuôn mặt bánh mì loại lớn trắng trắng mập mạp thường thường tròn tròn, trên mặt còn có có vết rỗ nhỏ, mắt nhỏ nhỏ giống kẽ móng tay khắc ra, một thân thịt tạo hình trên xiêm y màu vàng thật sự là nho nhã mới mẻ.
Vị thứ tư – vị Long nữ thứ tư thân mặc hồng y, đứng sau tiểu nha đầu mập mạp, ánh mắt trống rỗng, mặt bánh bao đáng yêu, mắt cười nheo nheo hoàn toàn biến mất ngây thơ mềm mại, mê man như không màng thế sự…
Long Tại Thiên tâm đột nhiên bị đánh một cái, lực lớn như vậy, đau đến hắn cứng người lại, là Điêu Điêu Tiểu Cửu! Đương nhiên là Điêu Điêu Tiểu Cửu!
Nếu như đây thật sự là tiểu yêu của hắn…
Tiểu yêu, nhất định là một trong các Long nữ, như vậy một loạt chuyện cổ quái ly kỳ phát sinh này, thì thật phiền phức khó hiểu.
Nếu như bốn vị này thật sự là Long nữ, như vậy bốn người Long nữ đã chết là ai đây?
Sau lưng chuyện thần bí khó lường này, rốt cục có âm mưu quỷ kế lớn cỡ nào?
Mà quan trọng nhất là, tiểu yêu của hắn hiện tại ở nơi nào đây?
Mắt hắn nhẹ nhàng mà tinh tế đánh giá người trong lòng, một mực rơi xuống mũi chân Điêu Điêu Tiểu Cửu…
Một đôi giày thêu hồng bằng vải xa tanh đính một vài bông hoa nhỏ, tinh xảo mà hòa hợp vây lấy đôi chân nhỏ nhắn mềm mại của Điêu Điêu Tiểu Cửu, chân thon gầy mà đeo kiều hài, còn đeo một sợi trân châu sáng ngời. Giờ phút này hạt minh châu, hình như vẫn còn hơi hơi rung động.
Từng đợt mùi thơm nhàn nhạt, cũng theo gió bay vào mũi Long Tại Thiên!
Mùi thơm…
Tượng đắp có thể tạo giống như vậy sao?
Long Tại Thiên đưa tay qua, nhẹ nhàng mà đụng vào xiêm y Điêu Điêu Tiểu Cửu, đó là tơ lụa thật?!
Bởi vì Điêu Điêu Tiểu Cửu đứng sau tiểu nha đầu mập mạp, Long Tại Thiên nhân tiện cũng đụng phải xiêm y tiểu nha đầu mập mạp, của nàng lại cũng là thật!
Long Tại Thiên buông tay, một tay nâng cằm, như có điều suy nghĩ quay lại quan sát bốn thị nữ, hắn từ trái đi tới phải, từ trên xuống dưới đều nhìn qua một lần…
Bốn nha đầu này đều là người thật sao?
Nếu như là người thật, các nàng là sao lại tới đây, trong đó nhà vị… thiếu nữ áo lam kia thật sự rất xa đây?
Trong đó nhất định có điều gian trá!
Pháp thuật huyền cơ hắn mặc dù không có, nhưng cơ bản cũng đều hiểu rõ. Thật ra hắn từ nhỏ cực kỳ có tuệ căn, nhưng hắn học không lâu, thì phát hiện ca ca cực kỳ không thích sự tiến bộ của hắn, thậm chí còn cực ghét. Cho nên, hắn không học nữa, sửa sang học võ thuật, bằng không, cũng không thể bị tình trạng Điêu Điêu Tiểu Cửu thiên sư không ra cái gì như thế trêu chọc.
Mặc dù hắn luôn áp chế mong muốn học hỏi pháp thuật cao thâm của bản thân, nhưng đối với chủng loại cùng phái đoàn của pháp thuật cũng thuộc như lòng bàn tay. Có thể khiến người ở xa hơn mười dặm chạy tới đây, cũng không phải chuyện thiên sư thông thường có thể làm được.
Đây là một loại gọi là thuật thay đổi thời không.
Người làm phép có thể trong nháy mắt đem bản thân đi qua nơi khác, chẳng sợ ngoài trăm dặm ngàn dặm, khoảng cách này… dưới ảnh hưởng pháp thuật trở nên hoàn toàn không có giá trị.
Nếu như có thể đạt tới tu vi tối cao, còn có thể trong nháy mắt tới thời gian khác, hoặc quá khứ, hoặc tương lai!
Đương nhiên địa điểm hay thời gian, ngươi cũng chỉ có thể thay đổi một cái.
Pháp thuật như thế cả Đại Tề Quốc cũng chỉ có ba người có.
Một là Đại Tề Quốc quốc sư Cát Phong, một là đại ca của hắn Long Chi Hưng, còn một người nữa là…
Lần này, rốt cục là ai làm đây?
Long Tại Thiên quyết định… trước kích tiểu nha đầu mập mạp tỉnh đã, chủ yếu là do nha đầu mập to lớn rắn chắc, có thể chịu được sức ép.
Hắn nhẹ nhàng vươn tay, nhẹ nhàng mà vỗ một chưởng lên tiểu nha đầu mập mạp.
Một tiếng hừ lạnh giữa đêm tĩnh lặng, là nam tử, khinh giòn mà tràn ngập cảm giác quen thuộc như gặp phải quỷ nói không nên lời, Long Tại Thiên ngây ngẩn cả người.
Đột nhiên, tất cả cảm giác đều trong nháy mắt bị phóng đại, thần kinh rất căng thẳng, mỗi một lỗ chân lông đều chịu kích thích, co rút lại…
Long Tại Thiên đứng ở đó, cảm thấy bốn phía có một loại sát khí nói không thành lời.
Tay hắn, nhẹ nhàng mà nắm thành nắm, lòng bàn tay nóng ran, mu bàn tay lạnh lẽo.
Hắn dùng mắt cảm nhận, dùng tai cảm nhận, dùng lưng cảm nhận, dùng tâm cảm nhận…
Có người ở trong bóng tối đánh giá hắn, lại không biết là ở nơi gần hay xa, xuyên thấu qua vách, không khi nào không có ở đây…
Tỉnh táo, hiện tại thứ hắn cần chỉ có tỉnh táo…
Sau lưng có âm phong kéo tới… Áp lực thật lớn… Gió thổi phần phật mà trong phòng vẫn yên tĩnh, Long Tại Thiên tóc dài lăng loạn, ống tay áo bị gió thổi trúng…
Tiểu nha đầu mập mạp đột nhiên mở mắt ra, kêu to “a” một tiếng…
Long Tại Thiên sắc mặt chợt đổi, đột nhiên phát hiện…
Áp lực phía sau đã không còn, dường như một tiếng thét chói tai của tiểu nha đầu mập mạp, lực nóng mười phần, tràn ngập sức sống, giống ánh mặt trời hòa tan băng tuyết, làm biến mất khí âm tà…
Ba Long nữ khác đều từ từ thức tỉnh, không cần Long Tại Thiên trợ giúp, tất cả đều giống như từ trong mộng đột nhiên bị đánh thức, trên mặt mỗi người lộ ra ánh mắt khác thường…
Long Tại Thiên chỉ quan tâm Điêu Điêu Tiểu Cửu, chỉ chăm chú nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu.
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhẹ nhàng giương mắt lên, trong nháy mắt, nét mặt nàng không còn nửa phần nụ cười, cũng không có nửa phần huyết sắc, thậm chí đến môi anh đào của nàng, cũng đều từ sắc phấn hồng mà tái nhợt. Nàng mất hồn, chỉ có đôi mắt sáng linh xảo bắt đầu từ từ chuyển động.
Lúc này, chợt nhìn thấy nàng, ai đều không cách nào phán đoán nàng đến từ nơi sáng sủa hay là đến từ nơi u tối!
Long Tại Thiên đau lòng thâm tình gọi: “Tiểu yêu của ta!” Hắn vươn tay, động tác mặc dù không nhanh, lại tràn ngập sức mạnh.
Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên đẩy thiếu nữ phía trước ra, lập tức chạy ào vào trong lòng Long Tại Thiên. Hai chân thon dài rắn chắc kẹp chặt lưng Long Tại Thiên, một đôi tay vòng trên cổ Long Tại Thiên, bởi vì thân thể nhỏ gọn, cả mọi người cuộn lại trước ngực Long Tại Thiên, khóc cũng không khóc nổi, chỉ không ngừng phát run…
Cho dù làm một tên thiên sư không ra gì, cảm giác của nàng cũng nhạy cảm hơn ba vị thiếu nữ khác nhiều. Cho nên, nàng mặc dù lá gan lớn, so với ba vị thiếu nữ khác lại vô cùng sợ hãi. Nàng có thể cảm thấy rõ có một lực lượng tà ác mạnh mẽ, đang bức hiếp nàng… Muốn nàng cúi đầu, muốn nàng thần phục…
Nàng một mực giãy dụa, trong linh hồn, mỗi phút mỗi giây đều kịch liệt cùng lực lượng kia chống đỡ phản kháng, quá mệt mỏi!
Đột nhiên, giống như có vật gì vậy, Điêu Điêu Tiểu Cửu mở mắt ra, thấy được ánh sáng buổi sớm rạng rỡ từ cửa miếu chiếu thẳng vào, bốn phía thân thể thon dài của Long Tại Thiên đều phát ra ánh vàng nhàn nhạt, khiến hắn tuấn mỹ như thiên thần!
Điêu Điêu Tiểu Cửu chưa bao giờ có cảm giác như giờ khắc này, dường như cũng chỉ muốn có như vậy.
Động tâm!
Người cũng liều lĩnh nhào tới.
Vị thứ nhất nhất định là vị thiếu nữ gặp ở nhà tranh, mặc xiêm y vải thô màu lam vá chằng vá đụp nhưng cực sạch sẽ, lúc này mặc một kiện xiêm y màu lam nhạt, lung linh trong sáng, điềm đạm đáng yêu.
Vị thứ hai nhất định là vị thiếu nữ gặp ở phòng trúc, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, mi mắt đều gọn gàng tinh tế, xiêm y màu trắng cùng một thái độ ngượng ngùng khiến nàng càng thêm thanh tú.
Vị thứ ba, đương nhiên là tiểu nha đầu mập mạp bán thân mai táng chồng, một khuôn mặt bánh mì loại lớn trắng trắng mập mạp thường thường tròn tròn, trên mặt còn có có vết rỗ nhỏ, mắt nhỏ nhỏ giống kẽ móng tay khắc ra, một thân thịt tạo hình trên xiêm y màu vàng thật sự là nho nhã mới mẻ.
Vị thứ tư – vị Long nữ thứ tư thân mặc hồng y, đứng sau tiểu nha đầu mập mạp, ánh mắt trống rỗng, mặt bánh bao đáng yêu, mắt cười nheo nheo hoàn toàn biến mất ngây thơ mềm mại, mê man như không màng thế sự…
Long Tại Thiên tâm đột nhiên bị đánh một cái, lực lớn như vậy, đau đến hắn cứng người lại, là Điêu Điêu Tiểu Cửu! Đương nhiên là Điêu Điêu Tiểu Cửu!
Nếu như đây thật sự là tiểu yêu của hắn…
Tiểu yêu, nhất định là một trong các Long nữ, như vậy một loạt chuyện cổ quái ly kỳ phát sinh này, thì thật phiền phức khó hiểu.
Nếu như bốn vị này thật sự là Long nữ, như vậy bốn người Long nữ đã chết là ai đây?
Sau lưng chuyện thần bí khó lường này, rốt cục có âm mưu quỷ kế lớn cỡ nào?
Mà quan trọng nhất là, tiểu yêu của hắn hiện tại ở nơi nào đây?
Mắt hắn nhẹ nhàng mà tinh tế đánh giá người trong lòng, một mực rơi xuống mũi chân Điêu Điêu Tiểu Cửu…
Một đôi giày thêu hồng bằng vải xa tanh đính một vài bông hoa nhỏ, tinh xảo mà hòa hợp vây lấy đôi chân nhỏ nhắn mềm mại của Điêu Điêu Tiểu Cửu, chân thon gầy mà đeo kiều hài, còn đeo một sợi trân châu sáng ngời. Giờ phút này hạt minh châu, hình như vẫn còn hơi hơi rung động.
Từng đợt mùi thơm nhàn nhạt, cũng theo gió bay vào mũi Long Tại Thiên!
Mùi thơm…
Tượng đắp có thể tạo giống như vậy sao?
Long Tại Thiên đưa tay qua, nhẹ nhàng mà đụng vào xiêm y Điêu Điêu Tiểu Cửu, đó là tơ lụa thật?!
Bởi vì Điêu Điêu Tiểu Cửu đứng sau tiểu nha đầu mập mạp, Long Tại Thiên nhân tiện cũng đụng phải xiêm y tiểu nha đầu mập mạp, của nàng lại cũng là thật!
Long Tại Thiên buông tay, một tay nâng cằm, như có điều suy nghĩ quay lại quan sát bốn thị nữ, hắn từ trái đi tới phải, từ trên xuống dưới đều nhìn qua một lần…
Bốn nha đầu này đều là người thật sao?
Nếu như là người thật, các nàng là sao lại tới đây, trong đó nhà vị… thiếu nữ áo lam kia thật sự rất xa đây?
Trong đó nhất định có điều gian trá!
Pháp thuật huyền cơ hắn mặc dù không có, nhưng cơ bản cũng đều hiểu rõ. Thật ra hắn từ nhỏ cực kỳ có tuệ căn, nhưng hắn học không lâu, thì phát hiện ca ca cực kỳ không thích sự tiến bộ của hắn, thậm chí còn cực ghét. Cho nên, hắn không học nữa, sửa sang học võ thuật, bằng không, cũng không thể bị tình trạng Điêu Điêu Tiểu Cửu thiên sư không ra cái gì như thế trêu chọc.
Mặc dù hắn luôn áp chế mong muốn học hỏi pháp thuật cao thâm của bản thân, nhưng đối với chủng loại cùng phái đoàn của pháp thuật cũng thuộc như lòng bàn tay. Có thể khiến người ở xa hơn mười dặm chạy tới đây, cũng không phải chuyện thiên sư thông thường có thể làm được.
Đây là một loại gọi là thuật thay đổi thời không.
Người làm phép có thể trong nháy mắt đem bản thân đi qua nơi khác, chẳng sợ ngoài trăm dặm ngàn dặm, khoảng cách này… dưới ảnh hưởng pháp thuật trở nên hoàn toàn không có giá trị.
Nếu như có thể đạt tới tu vi tối cao, còn có thể trong nháy mắt tới thời gian khác, hoặc quá khứ, hoặc tương lai!
Đương nhiên địa điểm hay thời gian, ngươi cũng chỉ có thể thay đổi một cái.
Pháp thuật như thế cả Đại Tề Quốc cũng chỉ có ba người có.
Một là Đại Tề Quốc quốc sư Cát Phong, một là đại ca của hắn Long Chi Hưng, còn một người nữa là…
Lần này, rốt cục là ai làm đây?
Long Tại Thiên quyết định… trước kích tiểu nha đầu mập mạp tỉnh đã, chủ yếu là do nha đầu mập to lớn rắn chắc, có thể chịu được sức ép.
Hắn nhẹ nhàng vươn tay, nhẹ nhàng mà vỗ một chưởng lên tiểu nha đầu mập mạp.
Một tiếng hừ lạnh giữa đêm tĩnh lặng, là nam tử, khinh giòn mà tràn ngập cảm giác quen thuộc như gặp phải quỷ nói không nên lời, Long Tại Thiên ngây ngẩn cả người.
Đột nhiên, tất cả cảm giác đều trong nháy mắt bị phóng đại, thần kinh rất căng thẳng, mỗi một lỗ chân lông đều chịu kích thích, co rút lại…
Long Tại Thiên đứng ở đó, cảm thấy bốn phía có một loại sát khí nói không thành lời.
Tay hắn, nhẹ nhàng mà nắm thành nắm, lòng bàn tay nóng ran, mu bàn tay lạnh lẽo.
Hắn dùng mắt cảm nhận, dùng tai cảm nhận, dùng lưng cảm nhận, dùng tâm cảm nhận…
Có người ở trong bóng tối đánh giá hắn, lại không biết là ở nơi gần hay xa, xuyên thấu qua vách, không khi nào không có ở đây…
Tỉnh táo, hiện tại thứ hắn cần chỉ có tỉnh táo…
Sau lưng có âm phong kéo tới… Áp lực thật lớn… Gió thổi phần phật mà trong phòng vẫn yên tĩnh, Long Tại Thiên tóc dài lăng loạn, ống tay áo bị gió thổi trúng…
Tiểu nha đầu mập mạp đột nhiên mở mắt ra, kêu to “a” một tiếng…
Long Tại Thiên sắc mặt chợt đổi, đột nhiên phát hiện…
Áp lực phía sau đã không còn, dường như một tiếng thét chói tai của tiểu nha đầu mập mạp, lực nóng mười phần, tràn ngập sức sống, giống ánh mặt trời hòa tan băng tuyết, làm biến mất khí âm tà…
Ba Long nữ khác đều từ từ thức tỉnh, không cần Long Tại Thiên trợ giúp, tất cả đều giống như từ trong mộng đột nhiên bị đánh thức, trên mặt mỗi người lộ ra ánh mắt khác thường…
Long Tại Thiên chỉ quan tâm Điêu Điêu Tiểu Cửu, chỉ chăm chú nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu.
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhẹ nhàng giương mắt lên, trong nháy mắt, nét mặt nàng không còn nửa phần nụ cười, cũng không có nửa phần huyết sắc, thậm chí đến môi anh đào của nàng, cũng đều từ sắc phấn hồng mà tái nhợt. Nàng mất hồn, chỉ có đôi mắt sáng linh xảo bắt đầu từ từ chuyển động.
Lúc này, chợt nhìn thấy nàng, ai đều không cách nào phán đoán nàng đến từ nơi sáng sủa hay là đến từ nơi u tối!
Long Tại Thiên đau lòng thâm tình gọi: “Tiểu yêu của ta!” Hắn vươn tay, động tác mặc dù không nhanh, lại tràn ngập sức mạnh.
Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên đẩy thiếu nữ phía trước ra, lập tức chạy ào vào trong lòng Long Tại Thiên. Hai chân thon dài rắn chắc kẹp chặt lưng Long Tại Thiên, một đôi tay vòng trên cổ Long Tại Thiên, bởi vì thân thể nhỏ gọn, cả mọi người cuộn lại trước ngực Long Tại Thiên, khóc cũng không khóc nổi, chỉ không ngừng phát run…
Cho dù làm một tên thiên sư không ra gì, cảm giác của nàng cũng nhạy cảm hơn ba vị thiếu nữ khác nhiều. Cho nên, nàng mặc dù lá gan lớn, so với ba vị thiếu nữ khác lại vô cùng sợ hãi. Nàng có thể cảm thấy rõ có một lực lượng tà ác mạnh mẽ, đang bức hiếp nàng… Muốn nàng cúi đầu, muốn nàng thần phục…
Nàng một mực giãy dụa, trong linh hồn, mỗi phút mỗi giây đều kịch liệt cùng lực lượng kia chống đỡ phản kháng, quá mệt mỏi!
Đột nhiên, giống như có vật gì vậy, Điêu Điêu Tiểu Cửu mở mắt ra, thấy được ánh sáng buổi sớm rạng rỡ từ cửa miếu chiếu thẳng vào, bốn phía thân thể thon dài của Long Tại Thiên đều phát ra ánh vàng nhàn nhạt, khiến hắn tuấn mỹ như thiên thần!
Điêu Điêu Tiểu Cửu chưa bao giờ có cảm giác như giờ khắc này, dường như cũng chỉ muốn có như vậy.
Động tâm!
Người cũng liều lĩnh nhào tới.
/81
|