Xung quanh sân đấu võ, vẫn vô cùng náo nhiệt, các sư huynh sư tỷ vẫn còn trao đổi thảo luận, những tiểu sư muội kia cũng xuyên qua nhìn ngó trong đám người, giống như là đang tìm lang quân như ý trong lòng mình.
Trên đài tỷ võ lại thêm vài cái ghế, ghế dựa trên đài cũng từ bốn chiếc biến thành một chiếc. dieendaanleequuydonnCái ghế kia là chuẩn bị vị Minh chủ võ lâm Tuệ Năng, còn ghế ngồi dưới đài là chuẩn bị cho các đại chưởng môn và các vị khách có thân phận tôn quý tới đại hội lần này, tỷ như Phượng Hàm Tiếu, Phượng Tĩnh Xu và Kim Bích Đạc.
Khi đoàn người Phượng Tĩnh Xu thong thả bước vào, những người có mặt cũng đều ngồi vào rồi. Mặc dù là nhân sĩ võ lâm, làm việc không giữ lễ tiết, nhưng gặp được vương gia và công chúa một nước, mọi người đang ngồi vẫn phải đứng dậy hành lễ, không cần quỳ xuống, ít nhất cũng phải ôm quyền, vì vậy mọi người mới vừa ngồi xuống lại đồng loạt đứng lên, tiếng hỏi thăm ân cần liên tục truyền đến, Phượng Hàm Tiếu đi sóng vai với Phượng Tĩnh Xu, đi về phía ghế ngồi, Phượng Duy Tĩnh và Tuân Thư đi theo phía sau Phượng Tĩnh Xu, song song với hai người chính là Kim Bích Đạc và Tâm Mộng Hồ, phía sau nữa chính là đám người Phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt. Vốn là, theo như bối phận hoàng thất mà nói, Phượng Tĩnh Xu nên đứng ở sau lưng Phượng Hàm Tiếu, nhưng bởi vì Phượng Tĩnh Xu là công chúa do đích thân hoàng đế Phượng Nhâm Ngạo phong, lại rất được hoàng gia sủng ái, vì vậy Phượng Hàm Tiếu liền để Phượng Tĩnh Xu song hành với hắn, cũng không ra tay làm gì ép Phượng Tĩnh Xu, miễn cho sau này bị mấy người lớn trong nhà biết chuyện rồi liên hiệp sửa trị hắn. Còn Phượng Duy Tĩnh, vẫn thành thành thật thật đi theo phía sau hai người.
Một đoàn người chậm rãi tiến vào sân đấu võ, đợi sau khi hai người nhập tọa, Quan Vân Nghĩa đứng lên, đi tới ngay chính giữa đài luận võ, ôm quyền hành lễ với bốn phương, vận dụng nội lực truyền âm nói: Quan mỗ đa tạ các vị anh hùng tham gia cuộc tuyển chọn Minh chủ võ lâm lần này! Trải qua ba ngày tranh tài kịch liệt, ngày hôm qua đề cử ra được Minh chủ võ lâm mới —— phương trượng Tuệ Năng của Thiếu lâm tự! Quan Vân Nghĩa nói xong, ôm quyền hành lễ với Tuệ Năng, da.nlze.qu;ydo/nn sau khi Tuệ Năng chắp tay trước ngực đáp lễ, Quan Vân Nghĩa tiếp tục nói: Trước khi đại hội bắt đầu, Quan mỗ đã từng nói qua, Quan mỗ ngẫu nhiên có được bảo vật, Minh chủ võ lâm phải có quyền ưu tiên, anh hùng còn lại, nếu muốn đoạt được bảo vật, liền mời lên trước khiêu chiến, đồng thời, đại sư Tuệ Năng cũng có quyền chọn lựa một vị trợ thủ, ứng đối khiêu chiến. Quan Vân Nghĩa nói xong, nhìn khắp bốn phía, mở miệng nói: Phía dưới, Quan mỗ hỏi một lần cuối cùng, các vị đang ngồi ở đây, có dị nghị gì không!?
Dưới đài hoàn toàn yên tĩnh, không có ai nói lên tiếng phản đối.
Tốt! Nếu tất cả mọi người đồng ý cách của Quan mỗ, xin mời mọi người tuân thủ quy tắc đang trong úa trình khiêu chiến, không cần quá sinh lòng ý đồ xấu, mưu toan trắng trợn cướp đoạt! Quan Vân Nghĩa hét lớn một tiếng: Người đâu! Trình bảo vật lên!
Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều bỗng hoa mắt, còn chưa kịp phản ứng, trước mắt đã có tám nam tử đang đứng, những nam tử này, nội lực thâm hậu, võ công cao cường, đặc biệt là khinh công tuyệt đỉnh, xuất hiện một cách im hơi lặng tiếng, giờ phút này, trên vai tất cả đều nâng mang một bàn gỗ lớn, trên đài, một chiếc hộp gỗ tử đàn khắc hoa lẳng lặng nằm yên, giống như đang đợi chủ nhân của nó vạch trần, lấy được bảo vật bên trong.
Khi ánh mắt Phượng Tĩnh Xu chạm đến chiếc hộp gỗ kia, tâm chợt giật mình, không tự chủ được nín thở. Một cỗ
Trên đài tỷ võ lại thêm vài cái ghế, ghế dựa trên đài cũng từ bốn chiếc biến thành một chiếc. dieendaanleequuydonnCái ghế kia là chuẩn bị vị Minh chủ võ lâm Tuệ Năng, còn ghế ngồi dưới đài là chuẩn bị cho các đại chưởng môn và các vị khách có thân phận tôn quý tới đại hội lần này, tỷ như Phượng Hàm Tiếu, Phượng Tĩnh Xu và Kim Bích Đạc.
Khi đoàn người Phượng Tĩnh Xu thong thả bước vào, những người có mặt cũng đều ngồi vào rồi. Mặc dù là nhân sĩ võ lâm, làm việc không giữ lễ tiết, nhưng gặp được vương gia và công chúa một nước, mọi người đang ngồi vẫn phải đứng dậy hành lễ, không cần quỳ xuống, ít nhất cũng phải ôm quyền, vì vậy mọi người mới vừa ngồi xuống lại đồng loạt đứng lên, tiếng hỏi thăm ân cần liên tục truyền đến, Phượng Hàm Tiếu đi sóng vai với Phượng Tĩnh Xu, đi về phía ghế ngồi, Phượng Duy Tĩnh và Tuân Thư đi theo phía sau Phượng Tĩnh Xu, song song với hai người chính là Kim Bích Đạc và Tâm Mộng Hồ, phía sau nữa chính là đám người Phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt. Vốn là, theo như bối phận hoàng thất mà nói, Phượng Tĩnh Xu nên đứng ở sau lưng Phượng Hàm Tiếu, nhưng bởi vì Phượng Tĩnh Xu là công chúa do đích thân hoàng đế Phượng Nhâm Ngạo phong, lại rất được hoàng gia sủng ái, vì vậy Phượng Hàm Tiếu liền để Phượng Tĩnh Xu song hành với hắn, cũng không ra tay làm gì ép Phượng Tĩnh Xu, miễn cho sau này bị mấy người lớn trong nhà biết chuyện rồi liên hiệp sửa trị hắn. Còn Phượng Duy Tĩnh, vẫn thành thành thật thật đi theo phía sau hai người.
Một đoàn người chậm rãi tiến vào sân đấu võ, đợi sau khi hai người nhập tọa, Quan Vân Nghĩa đứng lên, đi tới ngay chính giữa đài luận võ, ôm quyền hành lễ với bốn phương, vận dụng nội lực truyền âm nói: Quan mỗ đa tạ các vị anh hùng tham gia cuộc tuyển chọn Minh chủ võ lâm lần này! Trải qua ba ngày tranh tài kịch liệt, ngày hôm qua đề cử ra được Minh chủ võ lâm mới —— phương trượng Tuệ Năng của Thiếu lâm tự! Quan Vân Nghĩa nói xong, ôm quyền hành lễ với Tuệ Năng, da.nlze.qu;ydo/nn sau khi Tuệ Năng chắp tay trước ngực đáp lễ, Quan Vân Nghĩa tiếp tục nói: Trước khi đại hội bắt đầu, Quan mỗ đã từng nói qua, Quan mỗ ngẫu nhiên có được bảo vật, Minh chủ võ lâm phải có quyền ưu tiên, anh hùng còn lại, nếu muốn đoạt được bảo vật, liền mời lên trước khiêu chiến, đồng thời, đại sư Tuệ Năng cũng có quyền chọn lựa một vị trợ thủ, ứng đối khiêu chiến. Quan Vân Nghĩa nói xong, nhìn khắp bốn phía, mở miệng nói: Phía dưới, Quan mỗ hỏi một lần cuối cùng, các vị đang ngồi ở đây, có dị nghị gì không!?
Dưới đài hoàn toàn yên tĩnh, không có ai nói lên tiếng phản đối.
Tốt! Nếu tất cả mọi người đồng ý cách của Quan mỗ, xin mời mọi người tuân thủ quy tắc đang trong úa trình khiêu chiến, không cần quá sinh lòng ý đồ xấu, mưu toan trắng trợn cướp đoạt! Quan Vân Nghĩa hét lớn một tiếng: Người đâu! Trình bảo vật lên!
Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều bỗng hoa mắt, còn chưa kịp phản ứng, trước mắt đã có tám nam tử đang đứng, những nam tử này, nội lực thâm hậu, võ công cao cường, đặc biệt là khinh công tuyệt đỉnh, xuất hiện một cách im hơi lặng tiếng, giờ phút này, trên vai tất cả đều nâng mang một bàn gỗ lớn, trên đài, một chiếc hộp gỗ tử đàn khắc hoa lẳng lặng nằm yên, giống như đang đợi chủ nhân của nó vạch trần, lấy được bảo vật bên trong.
Khi ánh mắt Phượng Tĩnh Xu chạm đến chiếc hộp gỗ kia, tâm chợt giật mình, không tự chủ được nín thở. Một cỗ
/222
|