Tĩnh Nữ Truyền

Chương 121 - Chương 37

/222


Trên đường xuống núi, bởi vì vừa mới nhìn thấy mặt trời mọc mà sinh ra lòng hăn hái, lại càng thêm trở nên náo nhiệt, mấy người ríu rít thảo luận tâm tình của bản thân, ngay cả Lục Tình La luôn luôn dịu dàng cũng mặt mày hớn hở, nói cũng nhiều hơn bình thường, chỉ có một người, im lặng khác thường.

Dọc theo đường đi, Văn Nhân Tĩnh Phong không ngừng dùng ánh mắt quái dị trộm nhìn Phượng Tĩnh Xu, còn tưởng rằng động tác của bản thân thần không biết quỷ không hay. Không biết rằng, sự khác thường của hắn đã sớm bị mấy nam nhân có lòng thu vào đáy mắt, dùng ánh mắt rất cao minh hơn trao đổi ý tưởng với nhau, không phải là không biết, chỉ giả bộ như không biết mà thôi.

Rốt cuộc, Văn Nhân Tĩnh Phong giống như tùy ý đi tới bên cạnh Phượng Tĩnh Xu, dùng giọng điệu hết sức bình thường hỏi: Hôm nay tiểu thư phải dậy sớm như vậy sẽ không mệt sao?

Phượng Tĩnh Xu đang ở một bên nói chuyện với Tuân Thư, nghe thấy câu hỏi của Văn Nhân Tĩnh Phong, cười nở rộ lúm đồng tiền như hoa quay đầu dùng giọng điệu thoải mái trả lời: Đâu! Tối hôm qua ta ngủ rất đủ, cho nên hiện tại hoàn toàn không mệt!

Ngủ rất đủ!? Văn Nhân Tĩnh Phong ngừng lại, có chút không tin, tối hôm qua nàng rõ ràng. . . . . . làm sao lại ngủ rất đủ?

Vì vậy lại thử hỏi một lần nữa: Vậy chắc chắn là tiểu thư đã đi ngủ từ rất sớm sao?

Đúng rồi, ăn cơm xong rồi trở về sương phòng ngủ, không tin ngươi có thể hỏi Ảnh đi, tối hôm qua hắn còn canh giữ ở bên ngoài sương phòng của ta đấy! Có điều sau đó lại bị nàng đuổi về phòng.

Vừa nghe thấy Phượng Tĩnh Xu nhắc tới tên của mình, Tĩnh Ảnh lập tức quay đầu nói: Phải, một đêm này tiểu thư đã ngủ rất sâu. Có điều trên đường đi ra ngoài một chuyến mà thôi.

Hắn không biết tại sao Phượng Tĩnh Xu lại nói dối Văn Nhân Tĩnh Phong, nhưng chỉ cần là Phượng Tĩnh Xu muốn hắn làm, bất luận chuyện gì hắn cũng sẽ làm theo, cho dù gạt người cũng sẽ không chút do dự.

Thật chưa tưng đi ra ngoài!? Văn Nhân Tĩnh Phong vừa nghe thấy lời nói của Tĩnh Ảnh thì lập tức tin ngay, bởi vì hắn hiểu rõ Tĩnh Ảnh là một người chính trực, không cần phải lừa hắn. Đáng thương Văn Nhân Tĩnh Phong không nghĩ tới, mặc dù bản thân Tĩnh Ảnh chính trực, nhưng hắn có một chủ nhân nói dối không chớp mắt, hơn nữa hắn có nguyên tắc chỉ cần gặp phải Phượng Tĩnh Xu sẽ tự động né tránh, ưu tiên Phượng Tĩnh Xu không điều kiện, vì vậy người thông minh ngu ngốc sẽ bị gạt.

Nhưng cảm giác trên thân thể lại không giống như đang gạt người, đến bây giờ Văn Nhân Tĩnh Phong cũng còn mơ hồ nhớ tới hắn nhảy xuống hồ nước nóng bỏng đó, trong hồ nước cản giác nóng rực đau đớn khiến hắn cắn răng, ngay cả trên người bây giờ còn có chút cảm giác nóng bỏng. . . . . . Nhưng điều khiến hắn nghi ngờ là, trên người của hắn lại không có dấu vết gì, trừ cảm giác đau đớn mơ hồ ra, làn da của hắn lại bình thường hoàn hảo không chút tổn hại so với tối hôm qua, vẫn trắng mịn như trước kia, vốn không giống như bị phỏng.

Hai người khác biệt khiến Văn Nhân Tĩnh Phong luôn luôn thông minh cũng bị hồ đồ. . . . . .

Mắt lạnh nhìn sắc mặt Văn Nhân Tĩnh Phong mê hoặc, trong lòng Phượng Tĩnh Xu hừ lạnh một tiếng, ân tình cứu ta tối hôm qua đã trả xong, kế tiếp ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón tính sổ của ta chưa!?

Cứ như vậy, trong bầu không khí kỳ dị mà vui vẻ, tám người đi xuống chân núi, phu xe đã sớm chuẩn bị xe ngựa xong, thấy mấy người Phượng Tĩnh Xu đi xuống, lập tức đi nhanh về phía trước, cung kính chào với Phượng Tĩnh Xu và Phượng Hàm Tiếu chào rồi nói: Vương gia, công chúa, tiểu thư để tiểu nhân tới truyền lời, nói hôm qua đương gia Kim gia tới phủ bái kiến, xin công chúa mau trở về.

Kim gia? Kim Bích Đạc?

Phượng Tĩnh Xu kinh ngạc nhướng mày, hắn tìm đến nàng làm gì? Nàng tới Long Hải thành cũng được mấy ngày, cũng không thấy hắn ân cần như vậy, sao lúc này lại nóng vội như thế, còn liên tục hai ngày, sao đây, là quyết tâm muốn gặp được nàng? Chuyện gì khiến hắn lo lắng như vậy chứ?

Trong lòng nghìn xoay vạn chuyển, Phượng Tĩnh Xu vẫn mặt không đổi sắc, nói một câu đã biết , rồi để phu xe gia tăng tốc độ trở về phủ tể tướng, mấy người lại ở bên trong buồng xe nói đùa.

Trong lúc này, Phượng Tĩnh Xu nhắc tới nàng sẽ xem tướng tay, muốn nhìn chỉ tay của mỗi người, xem đến từng bàn tay, đến phiên Văn Nhân Tĩnh Phong, lúc nắm lấy cổ tay hắn, Phượng Tĩnh Xu cố ý giữ huyệt quan trọng giữa cổ tay hắn lại, mặc dù là phản ứng trong nháy mắt, nhưng cũng không lừa gạt được đôi mắt nghiêm túc của Phượng Tĩnh Xu, phản ứng của Văn Nhân Tĩnh Phong, rõ ràng là ý thức tự bảo vệ mình mà người luyện võ mới có, mặc dù rất nhanh đã bị hắn che giấu, làm thành bộ dạng nhu nhược tay trói gà không chặt, nhưng Phượng Tĩnh Xu nổi lên lòng đề phòng hắn lại không hề bỏ qua bất kỳ điểm đáng ngờ nào, âm thầm thúc giục tiên lực, một chút màu đen thông qua chỗ hai người giao nhau cực nhanh lẻn đến trên người Văn Nhân Tĩnh Phong rồi lại nhanh chóng trở về Thấm Xu Văn.

Phượng Tĩnh Xu buông tay Văn Nhân Tĩnh Phong ra, cười đến ý vị sâu xa, Tĩnh Phong, chỉ tay của ngươi biểu hiện đại phú đại quý, không giống như là.




/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status