Đó là một nữ nhân giả trang nam trang, có điều thú vị là, khuôn mặt của nàng lại có tám phần tương tự Lục Tình La.
Vận số tốt như vậy?
Trong lòng Phượng Tĩnh Xu thầm vỗ tay vì mình may mắn, vừa mới nghĩ biện pháp để làm quen với vị hoàng nữ trong lời đồn kia, nàng đã tự xuất hiện ở trước mặt nàng rồi, cái này gọi là cái gì? Đến cũng không uổng thời gian!
Ngón tay khẽ động, một cái bóng màu đen lặng lẽ lóe ra, bay về phía Tử Mộng Cơ, chỉ chốc lát sau đã đem theo mẫu DNA của nàng, lại lóe người lên tiến vào Thấm Xu Văn.
Phượng Tĩnh Xu lộ ra nụ cười yên tâm, hiện tại, chờ Hắc Linh Lung kiểm nghiệm kết quả!
Vừa uống Bích Loa Xuân trong tay, trong đầu Phượng Tĩnh Xu vừa tìm kiếm tất cả tư liệu của Tử Mộng Cơ.
Tử Mộng Cơ là đứa bé đầu tiên của hoàng đế Tử Diệp và hoàng hậu Lục Tình La Hí Triều quốc, cũng là vị công chúa duy nhất trong huyết mạch thưa thớt của hoàng gia Hí Triều quốc. Theo lý thuyết, vị công chúa này phải tụ tập ngàn vạn sủng ái tại một thân, nhưng sự thật lại ngược lại, không biết từ nguyên nhân gì, Tử Diệp rất lạnh nhạt với nữ nhi này. Có lẽ khi nàng còn bé, Lục Tình La vẫn còn bên cạnh, nàng rất được cưng chìu, nhưng kể từ sau khi Lục Tình La chết , nàng liền từ từ bị lạnh nhạt, Tử Diệp đặt nhiều sự chú ý lên đứa bé mà vị Huyền phi liều chết mới bảo vệ được, bởi vì đó là đứa bé Lục Tình La liều chết mới lưu lại.
Lục Tình La lưu lại đứa bé được Tử Diệp nhớ nhung, mà theo năm tháng phát triển bởi vì dáng dấp của Tử Mộng Cơ càng lúc càng giống Lục Tình La mà bị Tử Diệp chỗ lạnh nhạt, bởi vì hắn không muốn đối diện với gương mặt giống người thương đã chết đi, vì vậy sẽ khiến cho hắn cảm thấy đau lòng.
Cứ như vậy, dưới sự lạnh nhạt có ý vô tình của hoàng thất, Tử Mộng Cơ bị cô lập, ngay cả nàng có ngàn vạn tài hoa, cũng không được hoàng gia coi trọng. Đối mặt với loại cục diện này, Tử Mộng Cơ dần dần cảm thấy thất vọng, mất hết ý chí nàng cũng bắt đầu buông thả bản thân, bỏ qua tài hoa của nàng, cả ngày dạo chơi ở trong hoàng cung và trên đường phố, không biết vì sao phải sống, cũng không biết tương lai muốn làm gì, ngày mai ở nơi nào?
Năm nay Tử Mộng Cơ hai mươi tuổi, ở cổ đại mà nói, nữ hài tử hai mươi tuổi đã sớm là mẫu thân của mấy đứa bé, thế nhưng lẽ ra là công chúa tôn quý nhất, lại không có người hỏi thăm, cũng không có ai nhắc qua hôn sự của công chúa, có thể thấy được vị công chúa này bị xem nhẹ ở hoàng gia rồi.
Thấm Xu Văn phát ra hơi nóng, Phượng Tĩnh Xu biết đã cókết quả, trầm ngâm nhìn Hắc Linh Lung báo cáo cuộc kiểm nghiệm, Tử Mộng Cơ. . . . . . Tử Nguyệt Hi. . . . . . Xác nhận quan hệ thân thuộc, Tử Mộng Cơ. . . . . . Lục Tình La. . . . . . Xác nhận quan hệ thân thuộc!
Tử Mộng Cơ và Tử Nguyệt Hi có liên hệ máu mủ, nói rõ bọn họ là quan hệ tỷ đệ; Tử Mộng Cơ và Lục Tình La có liên hệ máu mủ, hai người chính là quan hệ mẫu nữ (mẹ con gái); điều này xác nhận vị thẩm ngốc là Lục Tình La, nhưng mà trên báo cáo cuộc kiểm nghiệm, đã phủ nhận quan hệ thân thuộc của Tử Nguyệt Hi và Lục Tình La, như vậy kết luận chỉ có một, đó chính là Tử Mộng Cơ và Tử Nguyệt Hi là tỷ đệ cùng phụ khác mẫu.
Tử Mộng Cơ là nữ nhi của Lục Tình La, như vậy, Tử Nguyệt Hi là đứa bé của người nào? Là ai để cho hắn thay thế đứa bé của Lục Tình La? Da.nlze.qu;ydo/nn Người nào lấy được lợi ích lớn nhất trong vở kịch âm mưu được diễn ra mười lăm năm trước?
Tất cả đầu mối, đều chỉ về phía nữ nhân có tư thế khoan thai, ở trong nơi cung điện nguy nga lộng lẫy đó —— vị phi tử duy nhất trong hậu cung của hoàng đế Hí Triều quốc, Huyền phi.
Trong đầu Phượng Tĩnh Xu nhanh chóng suy nghĩ cả nguyên nhân hậu quả của chuyện này, không ngừng phỏng đoán từng giả thiết, tất cả mọi thứ hiện tại cũng chỉ là giả thiết của nàng, mà giả thiết cần phải chứng thực, hiện tại đầu tiên có thể được chứng thực chỉ có một việc, đó chính là quan hệ thân thuộc giữa Tử Nguyệt Hi và Huyền phi, về phần những thứ khác, cứ bắt đầu từ cục diện ngoài ý muốn mười lăm năm trước kia đi. . . . . .
Bây giờ nghĩ lại, dọc theo con đường này không ngừng bị đuổi giết, cũng có tra được một mục tiêu, đó chính là quốc cữu ngày đó đã đi cùng với Tử Nguyệt Hi tới Hiền vương phủ, Mộ Dung Vũ.
Trong lòng có kết luận, Phượng Tĩnh Xu gảy nhẹ ngón tay, Hắc Linh Lung lập tức bay ra ngoài, Phượng Tĩnh Xu nghiêng người nhỏ giọng nói với Tĩnh Ảnh một phen, Tĩnh Ảnh gật đầu, đứng dậy rời đi.
Phượng Tĩnh Xu nhìn về phía Tử Mộng Cơ bên cửa sổ nhìn đường phố ngẩn người, lộ ra một nụ cười.
Kéo Tuân Thư, Phượng Tĩnh Xu giả bộ hoang mang đi về phía Tử Mộng Cơ, ở cách đó không xa rồi dừng lại hỏi thăm tiểu nhị: Tiểu nhị, ngươi biết đi đến phủ tể tướng thế nào không?
Âm thanh không lớn, lại vừa lúc có thể làm cho Tử Mộng Cơ chú ý tới. Quả nhiên, Tử Mộng Cơ quăng ánh mắt tò mò tới bên này.
Tiểu nhị sững sờ, nói: Vị khách quan này, ngài tới từ vùng khác sao? Thấy vẻ mặt Phượng Tĩnh Xu hoang mang, hắn lại nói: Trong hoàng thành người nào không biết đi đến phủ tể tướng thế nào chứ? Chỉ là người bình thường không thể nào đến gần, nơi đó cũng không phải ai cũng có thể đi! Tiểu nhân khuyên ngài vẫn không nên xông vào, miễn cho bị thị vệ canh cửa bắt lại.
Phượng Tĩnh Xu cười cười, tên Kim Bích Đạc thật đúng là không tệ, tiểu nhị trong tay cũng xuất sắc thế này, vừa lanh lợi lại biết suy nhĩ cho khách, thực không tồi! Trong lòng nghĩ khác, đồng thời ngoài miệng trả lời: Tiểu nhị ca, cám ơn ngươi đã nhắc nhở, có điều ta nghĩ bọn họ
Vận số tốt như vậy?
Trong lòng Phượng Tĩnh Xu thầm vỗ tay vì mình may mắn, vừa mới nghĩ biện pháp để làm quen với vị hoàng nữ trong lời đồn kia, nàng đã tự xuất hiện ở trước mặt nàng rồi, cái này gọi là cái gì? Đến cũng không uổng thời gian!
Ngón tay khẽ động, một cái bóng màu đen lặng lẽ lóe ra, bay về phía Tử Mộng Cơ, chỉ chốc lát sau đã đem theo mẫu DNA của nàng, lại lóe người lên tiến vào Thấm Xu Văn.
Phượng Tĩnh Xu lộ ra nụ cười yên tâm, hiện tại, chờ Hắc Linh Lung kiểm nghiệm kết quả!
Vừa uống Bích Loa Xuân trong tay, trong đầu Phượng Tĩnh Xu vừa tìm kiếm tất cả tư liệu của Tử Mộng Cơ.
Tử Mộng Cơ là đứa bé đầu tiên của hoàng đế Tử Diệp và hoàng hậu Lục Tình La Hí Triều quốc, cũng là vị công chúa duy nhất trong huyết mạch thưa thớt của hoàng gia Hí Triều quốc. Theo lý thuyết, vị công chúa này phải tụ tập ngàn vạn sủng ái tại một thân, nhưng sự thật lại ngược lại, không biết từ nguyên nhân gì, Tử Diệp rất lạnh nhạt với nữ nhi này. Có lẽ khi nàng còn bé, Lục Tình La vẫn còn bên cạnh, nàng rất được cưng chìu, nhưng kể từ sau khi Lục Tình La chết , nàng liền từ từ bị lạnh nhạt, Tử Diệp đặt nhiều sự chú ý lên đứa bé mà vị Huyền phi liều chết mới bảo vệ được, bởi vì đó là đứa bé Lục Tình La liều chết mới lưu lại.
Lục Tình La lưu lại đứa bé được Tử Diệp nhớ nhung, mà theo năm tháng phát triển bởi vì dáng dấp của Tử Mộng Cơ càng lúc càng giống Lục Tình La mà bị Tử Diệp chỗ lạnh nhạt, bởi vì hắn không muốn đối diện với gương mặt giống người thương đã chết đi, vì vậy sẽ khiến cho hắn cảm thấy đau lòng.
Cứ như vậy, dưới sự lạnh nhạt có ý vô tình của hoàng thất, Tử Mộng Cơ bị cô lập, ngay cả nàng có ngàn vạn tài hoa, cũng không được hoàng gia coi trọng. Đối mặt với loại cục diện này, Tử Mộng Cơ dần dần cảm thấy thất vọng, mất hết ý chí nàng cũng bắt đầu buông thả bản thân, bỏ qua tài hoa của nàng, cả ngày dạo chơi ở trong hoàng cung và trên đường phố, không biết vì sao phải sống, cũng không biết tương lai muốn làm gì, ngày mai ở nơi nào?
Năm nay Tử Mộng Cơ hai mươi tuổi, ở cổ đại mà nói, nữ hài tử hai mươi tuổi đã sớm là mẫu thân của mấy đứa bé, thế nhưng lẽ ra là công chúa tôn quý nhất, lại không có người hỏi thăm, cũng không có ai nhắc qua hôn sự của công chúa, có thể thấy được vị công chúa này bị xem nhẹ ở hoàng gia rồi.
Thấm Xu Văn phát ra hơi nóng, Phượng Tĩnh Xu biết đã cókết quả, trầm ngâm nhìn Hắc Linh Lung báo cáo cuộc kiểm nghiệm, Tử Mộng Cơ. . . . . . Tử Nguyệt Hi. . . . . . Xác nhận quan hệ thân thuộc, Tử Mộng Cơ. . . . . . Lục Tình La. . . . . . Xác nhận quan hệ thân thuộc!
Tử Mộng Cơ và Tử Nguyệt Hi có liên hệ máu mủ, nói rõ bọn họ là quan hệ tỷ đệ; Tử Mộng Cơ và Lục Tình La có liên hệ máu mủ, hai người chính là quan hệ mẫu nữ (mẹ con gái); điều này xác nhận vị thẩm ngốc là Lục Tình La, nhưng mà trên báo cáo cuộc kiểm nghiệm, đã phủ nhận quan hệ thân thuộc của Tử Nguyệt Hi và Lục Tình La, như vậy kết luận chỉ có một, đó chính là Tử Mộng Cơ và Tử Nguyệt Hi là tỷ đệ cùng phụ khác mẫu.
Tử Mộng Cơ là nữ nhi của Lục Tình La, như vậy, Tử Nguyệt Hi là đứa bé của người nào? Là ai để cho hắn thay thế đứa bé của Lục Tình La? Da.nlze.qu;ydo/nn Người nào lấy được lợi ích lớn nhất trong vở kịch âm mưu được diễn ra mười lăm năm trước?
Tất cả đầu mối, đều chỉ về phía nữ nhân có tư thế khoan thai, ở trong nơi cung điện nguy nga lộng lẫy đó —— vị phi tử duy nhất trong hậu cung của hoàng đế Hí Triều quốc, Huyền phi.
Trong đầu Phượng Tĩnh Xu nhanh chóng suy nghĩ cả nguyên nhân hậu quả của chuyện này, không ngừng phỏng đoán từng giả thiết, tất cả mọi thứ hiện tại cũng chỉ là giả thiết của nàng, mà giả thiết cần phải chứng thực, hiện tại đầu tiên có thể được chứng thực chỉ có một việc, đó chính là quan hệ thân thuộc giữa Tử Nguyệt Hi và Huyền phi, về phần những thứ khác, cứ bắt đầu từ cục diện ngoài ý muốn mười lăm năm trước kia đi. . . . . .
Bây giờ nghĩ lại, dọc theo con đường này không ngừng bị đuổi giết, cũng có tra được một mục tiêu, đó chính là quốc cữu ngày đó đã đi cùng với Tử Nguyệt Hi tới Hiền vương phủ, Mộ Dung Vũ.
Trong lòng có kết luận, Phượng Tĩnh Xu gảy nhẹ ngón tay, Hắc Linh Lung lập tức bay ra ngoài, Phượng Tĩnh Xu nghiêng người nhỏ giọng nói với Tĩnh Ảnh một phen, Tĩnh Ảnh gật đầu, đứng dậy rời đi.
Phượng Tĩnh Xu nhìn về phía Tử Mộng Cơ bên cửa sổ nhìn đường phố ngẩn người, lộ ra một nụ cười.
Kéo Tuân Thư, Phượng Tĩnh Xu giả bộ hoang mang đi về phía Tử Mộng Cơ, ở cách đó không xa rồi dừng lại hỏi thăm tiểu nhị: Tiểu nhị, ngươi biết đi đến phủ tể tướng thế nào không?
Âm thanh không lớn, lại vừa lúc có thể làm cho Tử Mộng Cơ chú ý tới. Quả nhiên, Tử Mộng Cơ quăng ánh mắt tò mò tới bên này.
Tiểu nhị sững sờ, nói: Vị khách quan này, ngài tới từ vùng khác sao? Thấy vẻ mặt Phượng Tĩnh Xu hoang mang, hắn lại nói: Trong hoàng thành người nào không biết đi đến phủ tể tướng thế nào chứ? Chỉ là người bình thường không thể nào đến gần, nơi đó cũng không phải ai cũng có thể đi! Tiểu nhân khuyên ngài vẫn không nên xông vào, miễn cho bị thị vệ canh cửa bắt lại.
Phượng Tĩnh Xu cười cười, tên Kim Bích Đạc thật đúng là không tệ, tiểu nhị trong tay cũng xuất sắc thế này, vừa lanh lợi lại biết suy nhĩ cho khách, thực không tồi! Trong lòng nghĩ khác, đồng thời ngoài miệng trả lời: Tiểu nhị ca, cám ơn ngươi đã nhắc nhở, có điều ta nghĩ bọn họ
/222
|