Tình Một Đêm (18+)

Chương 2 - Say một ly, đi ngàn dặm... -Part 2

/10


Sáng hôm sau, Trúc Lam tỉnh dậy. Đầu đã đỡ đau, nhưng người thì ê ẩm. Cô nhớ lại giấc mơ đêm qua rồi tự cười một mình. Nhưng, nụ cười vụt tắt, khi cô thấy nam nhân bên cạnh cũng không mặc gì, đang ngủ ngon lành. Lam kinh hãi. Lần đầu của cô... lần đầu của cô... Ga giường còn loang vệt máu...

Trúc Lam vội bật dậy, mặc quần áo. Cô kinh hoàng tột độ. Đầu óc rối beng vào. Chẳng kịp nhìn rõ mặt người đàn ông, Lam vội chạy ra ngoài...

Hơn tiếng sau, anh mới tỉnh dậy. Đang định gọi cô gái tối qua để boa thêm tiền thì anh mới nhận ra... cô ta chưa bóc tem! Ga giường còn loang một dải máu, hậu quả cơn cuồng nộ tối qua. Anh cất tiếng gọi lớn. Không ai trả lời. Anh đứng dậy, hóa ra cô gái đó đã đi mất.

Anh vội tắm rửa, mặc quần áo chỉnh tề rồi bước nhanh xuống quầy lễ tân. Cô nhân viên mới thấy anh mặt mày đã hớn hở, vuốt vuốt lại mái tóc:

- Dạ! Em chào anh! Anh cần gì ạ?

- Cho tôi xem camera hành lang tối qua.

- Vâng ạ!

Cô gái hơi ngạc nhiên, nhưng phục vụ tận tình. Thỉnh thoảng còn cố tình chạm tay vào tay Đình Phong. Video mở ra. Anh nheo mắt nhìn.

- Ô! Chị này tối qua say khướt, em bảo đưa chị về phòng mà chị không chịu. Hóa ra...

Cô nhân viên mau mồm lỡ lời nói ra, sau đó ngượng đỏ mặt về sự vô duyên của mình. Cũng may Đình Phong chỉ tập trung vào cụm từ "chị này tối qua say khướt" nên không để ý nhiều.

- Cô ta tên gì? Phòng bao nhiêu?



- Dạ... - Nhân viên lật sổ. - Tên Nguyễn Trúc Lam, phòng 566. Nhưng chị ý vừa trả phòng rồi, độ 1 tiếng trước. Trông chị ý sợ hãi lắm!

Anh lập tức hiểu ra ngay vấn đề. Say sỉn, 565 và 566, sáng sớm đã vội đi, vẻ sợ hãi...

- Còn thông tin gì nữa không?

- Ơ... dạ... hết rồi ạ!

Anh cảm ơn cô nhân viên kèm theo nụ cười lịch sự nhưng khiến cô ta ngất lên ngất xuống. Anh biết, anh đã đắc tội lớn với cô rồi. Anh liền rút điện thoại ra.

- Alo, cậu Hoàng hả? Cho tôi một vé ra Hà Nội. Sớm nhất nhé! Ok, tới đón tôi!

Anh phải tìm ra cô gái này, tìm bằng được. Vẻ quyến rũ của cô tối qua, anh còn chưa quên.

Còn Lam, đến khi lên taxi ra sân bay về Đà Nẵng, cô mới hiểu ra. Hóa ra cô nhìn nhầm chìa khóa, là 566 chứ không phải 565. Vậy là do cô, chứ anh... Mà anh ta là ai? Cô còn chưa kịp nhìn rõ mặt. Tất cả những gì Trúc Lam nhớ là sự to lớn cương cứng khiến cô đau đớn, và cơ thể sáu múi cùng mùi hương từ anh... Lần đầu của cô... lần đầu của cô... Cô đã đánh mất nó rồi! Biết làm sao đây? Làm sao đây? Còn vị hôn phu của cô... Đỗ Minh Thiên? Anh sẽ ra sao đây? Cô phải đối mặt thế nào đây? Khi mà cô đã quá sợ hãi, suy nghĩ vội vàng mà rời bỏ khỏi căn phòng đó! Đúng ra cô phải ở lại, phải tìm hiểu, phải đòi anh ta bồi thường chứ! Bây giờ biết làm sao? Chẳng nhẽ quay lại? Trúc Lam bật khóc. Trinh tiết 22 năm qua cô giữ gìn...

Còn anh, cũng đang đến sân bay. Công ty chính của anh ở Hà Nội. Cô gái đó... Anh tin sẽ có ngày gặp lại. Và anh sẽ cố hết sức tìm ra cô.

- Nguyễn Trúc Lam... Tên hay thật!

/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status