“Thiếu tá!” Thụy Sâm lập tức đứng dậy hướng thực hiện một động tác chào nghiêm chỉnh và đường hoàng nhất mà cậu có thể làm được, người ta vẫn nói, nam nữ phối hợp, làm việc không biết mệt, hơn nữa sếp của mình lại còn là một đại mỹ nữ, những bất mãn trước đây của Thụy Sâm với tướng quân Martin và thượng úy Ralph trong chớp mắt cuốn theo chiều gió.
Nhưng chỉ huy mới của cậu có vẻ không nể nang lính mới chút nào, bằng đôi mắt lão luyện sắc bén của mình cô gái quét ngang qua bạn động nghiệp một cái, đôi môi khẽ mở và một giọng nói thánh thót như tiếng chim họa mi vang lên, có điều ý tứ thì lại khiến Thụy Sâm cảm thấy nghẹn giọng.
“Nghỉ! Trung úy! Tôi cần nói trước rằng tôi không hy vọng có người làm vướng chân mình, nếu cậu không theo kịp, tôi cũng sẽ không dừng lại chơ. Không phải ai cũng có thể làm số 2 cho tôi đâu, cậu tốt nhất là nên suy nghĩ cần thận.”
Nói gì vậy? Thụy Sâm cảm giác cơn giận trào lên cổ, những cảm xúc tốt đẹp cậu dành cho vị sếp mới lập tức hạ xuống xấp xỉ mức zero, bằng giọng nói lạnh như băng, cậu đáp lại đúng tiêu chuẩn. “Thiếu tá, yêu cầu tôi cùng nhóm với cô là ý của thượng cấp, không phải do tôi đề nghị, nếu thiếu tá có ý kiến với việc này xin cứ phản ánh trực tiếp lên thượng cấp, tôi sẽ rất vui được chấp hành mệnh lệnh của trên.”
“Tôi sẽ suy nghĩ!” Nghe cách nói cứng rắn của Thụy Sâm, thiếu tá không hề nổi cáu mà ngược lại khẽ khoát tay, quay đầu nhìn thượng úy Ralph, cô nói: “Cũng được! Thượng úy, anh chàng này không có vấn đề gì, tạm thời có thể nói là đạt yêu cầu.”
“Rõ thưa thiếu tá! Tôi sẽ thông báo cho tướng quân Martin biết.”
Đạt yêu cầu?! Thụy Sâm nhận ra mình đã bị lừa, cậu trừng mắt nhìn vị chỉ huy mới của mình một cái, lại bị cô ta mới gặp mặt đã cho mình vào tròng một lần, vẫn nghe đồn rằng phụ nữ là loại động vật gian trá nhất trong vũ trụ, quả nhiên các cụ nói là cấm có sai!
Nếu như nói trên thế gian này tồn tại một thứ gọi là vận mệnh, thứ vẫn hay đùa cợt số phận con người, vậy thì đây chính là nó.
Thiếu tá Dương Sonia, trung đội trưởng trung đội Lam Thiên Sứ thuộc lực lượng Liên Bang, cô gái truyền kỳ ở Haynie đã từng giao chiến một trận sinh tử với Thụy Sâm. Từ sau lần bị phục kích đó, Thụy Sâm vẫn mong mỏi có ngày được gặp lại vị “thần tượng” đã từng đánh cho cậu tơi bời khói lửa, nhưng suốt ba tháng chiến đấu ở Haynie, Thụy Sâm vẫn không một lần được như ý, dường như sau trận phục kích, bọn họ tan đi trong không khí, điều đó vẫn thường khiến Thụy Sâm cảm thấy tiếc nuối.
Thế nhưng, vận mệnh lại an bài cho họ gặp mặt tại cái trạm không gian này, hơn nữa lại thành một bộ đôi phối hợp, không những Thụy Sâm không ngờ tới - trong tiềm thức của cậu không tồn tại cái khái niệm Siêu ACE đứng hàng thứ ba ở Liên Bang lại chạy đến hậu phương Đế Quốc trong căn cứ của quân phản kháng, lại còn trở thành sếp của cậu, có khả năng sao? Cho dù nằm mơ cũng không hoành tráng đến thế chứ? Bản thân Sonia cũng không ngờ rằng, đứng trước mặt cô là viên phi công đã gây cho cô ấn tượng sâu sắc với chiếc Nữ Yêu có hình bông hoa Tuy-lip trên mũi, cô chỉ biết người đó là một phi công do quân phản kháng điều đến phối hợp với cô trong nhiệm vụ lần này, điều thiếu tá quan tâm là năng lực, kỹ thuật của số 2 mới này có đảm bảo yêu cầu không, còn quá khứ của hắn, điều đó không nằm trong phạm vi suy nghĩ của cô.
Hai con người cứ thế hồ đồ tạo thành một bộ đôi, dường như ứng với câu: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.” Bất kỳ ai trong số hai người, nếu chỉ hơi đề cập đến trung đội Lam Thiên Sứ, hoa Tuy-lip đen hay thậm chí “Cối xay thịt Haynie”, có khi chỉ mấy câu sau là hai người đã đoán ra đối phương là ai, nhưng điều kỳ diệu là bất kể Sonia, Thụy Sâm, thượng úy Ralph, tướng quân Martin… đều dành hết thời gian và tâm lực trong suốt ba ngày ấy để chuẩn bị cho kế hoạch hành động sắp tới, hoàn toàn không có ai nói đến những chuyện đó, chí ít là không có ai nói trước mặt hai nhân vật chính, cả hai người đều không biết đối phương là ai cho đến khi tham gia vào kế hoạch Cáo Lửa gây chấn động cả Đế Quốc. Sau này, mỗi khi có dịp nhắc lại chuyện xưa, không thể tin được là từ duy nhất họ có thể dùng để chỉ về giai đoạn cùng làm việc chung ấy.
--------------------------------
“Đây là trạm không gian TAU-7, còn đây là căn cứ của Đế Quốc, một chiếc tàu con thoi mà chúng ta chiếm được từ tay Đế Quốc sẽ chở theo đội đột kích và bốn phi công sẽ trự tiếp xuyên qua siêu không gian từ đây, cổng siêu không gian JP2 đến thẳng thiên hà New Lyons.” Tướng quân Martin tự làm nhiệm vụ của thuyết trình viên, chiếc que chỉ trong tay ông điểm thẳng vào một điểm trên bản đồ thiên hà New Lyons, cùng với câu nói của ông, một hình nhỏ minh họa cho chiếc tàu con thoi xuất hiện tại cổng siêu không gian, sau đó từ từ tiến về phía vị trí trạm không gian trước khi biến mất.
“Chiếc tàu có trang bị một mật mã mà chúng ta đã phải tốn rất nhiều tiền mới mua được, có nó, chúng ta có thể ngụy trang thành nhân viên điều tra của Đế Quốc tiến vào trạm TAU-7, căn cứ theo thông tin tình báo, mặc dù điều động một phân hạm đến tuần tiễu quanh trạm không gian nhưng bản thân bên trong trạm Đế Quốc lại không bố trí nhiều nhân viên có vũ trang, điều này là một thuận lợi lớn cho hành động của chúng ta. Đương nhien, hạm đội của Đế Quốc cũng là một vấn đề lớn, nếu để chúng phát hiện, các cậu coi như đi đời, các thành viên của đội đột kích có thể đối phó dễ dàng với các nhân viên vũ trang trong trạm nhưng họ tuyệt đối không phải là đối thủ của các đơn vị thủy quân lục chiến trên các chiến hạm, chỉ một chiếc khu trục hạm cũng có số lính tác chiến trên bộ nhiều hơn họ.” Tướng quân cảnh cáo trước.
Tướng quân khoát tay một cái, trên màn hình xuất hiện thêm chấm xanh biểu tượng của hạm đội đồng minh ở một điểm khác trên bản đồ, những chấm đỏ biểu thị hạm đội biệt phái của Đế Quốc từ từ rời khỏi trạm không gian, hướng về phía những chấm màu xanh, sau đó hai hạm đội xoắn vào với nhau.
“Bước thứ hai của hành động là dụ hạm đội biệt phái của Đế Quốc ra khỏi trạm. Hạm đội Đồng Minh sẽ nắm bắt thời cơ, khi các cậu tiến vào trạm là lập tức xuyên qua cổng siêu không gian JP4 tiến vào thiên hà Lyons, nếu không có gì bất thường, hạm đội Đế Quốc chắc chắn sẽ tiến ra đánh chặn, hạm đội của chúng ta sẽ làm hết khả năng có thể để giữ chân hạm đội địch càng lâu càng tốt, yểm hộ cho đội đột kích hành động. Còn các thành viên của đội đột kích phải chớp thời cơ hỗn loạn đó triển khai hành động, trước tiên khống chế hoặc phá hủy hệ thống thông tin của trạm, ngăn không cho bất cứ kẻ nào phát tín hiệu cầu cứu, sau đó đội chia thành 2 phần, một phần chiếm lĩnh khu vực máy chủ của trạm, truy cập và download các dữ liệu cần thiết về quá trình thử nghiệm và cải tiến của Tia Chớp, những người khác yểm hộ nhóm phi công chiếm lấy các chiến đấu cơ mẫu.”
“Sau khi ghi lại toàn bộ số liệu, đội đột kích đặt thuốc nổ ở khu vực máy chủ hủy diệt triệt để nó, chúng ta không thể để cho những số liệu đó rơi vào tay Đế Quốc. Hoàn thành nhiệm vụ, các cậu sẽ theo tàu con thoi thoát khỏi chiến trường dưới sự yểm hộ của 4 chiếc Tia Chớp. Lúc này các cậu không được tiến về phía hạm đội Đồng Minh do nguy hiểm quá lớn, mà thoát đi từ cổng siêu không gian JP2, cũng may là cả tàu con thoi lẫn Tia Chớp đều có động cơ xuyên siêu không gian. Ở trong đột đám tinh vân gần JP2, chúng tôi sẽ bố trí tuần dương hạm Odyssey phụ trách việc đón các cậu trở về, vị trí đó đây!” Tướng quân điều khiển màn hình chuyển trong một đám tinh vấn lớn, trong đám bụi sao mù mụt, ẩn hiện một chiếc tuần dương hạm của quân phản kháng.
“Sau khi các cậu thoát khỏi New Lyons, hạm đội Đồng Minh cũng thoát ly chiến đấu để rút khỏi đó, đó là toàn bộ kế hoạch Cáo Lửa. Điều cuối cùng là mong mọi người nhớ cho mọi hành động phải được kết thúc và rút lui trước 2 giờ đồng hồ, nếu không đến khi lực lượng tiếp viện của Đế Quốc đến từ căn cứ quân sự là tất cả chúng ta sẽ đi đời. Còn ai có vấn đề gì không?” Tướng quân Martin kết thúc thuyết trình.
“Có thưa tướng quân!” Thụy Sâm liếc mắt nhìn mấy người đang thấp giọng trao đổi với nhau, cậu quyết định xung phong hỏi trước, bởi lẽ cậu thấy kế hoạch quá nguy hiểm, tính mạng cậu giống như con thuyền quay cuồng trong cơn bão, chỉ hơi sơ xảy một chút là tan thành từng mảnh và chìm xuống đáy biển.
“Nếu không may mã thông hành có vấn đề thì chúng tôi phải làm gì?” Thụy Sâm cảm thấy đây là điểm nguy hiểm nhất trong cả kế hoạch, nếu nó thất bại tức là cả kế hoạch chưa mở màn đã kết thúc, hơn nữa những người trên tàu con thoi chắc chắn không có cửa thoát, những chiến đấu cơ và chiến hạm của Đế Quốc ở quanh trạm không bao giờ chấp nhập cho chiếc tàu con thoi chậm như rùa có cơ hội mò đến cổng siêu không gian. Những người khác khi nghe câu hỏi cũng lập tức hiểu được ý nghĩa của nó, những tiếng rì rầm trong phòng họp lập tức to hơn.
“Vấn đề rất hay, trung úy, tôi thừa nhận điều đó cũng rất mạo hiểm.” Tướng quân Martin khoát tay, ra hiệu cho mọi người yên lặng, giọng nói của ông vang vọng trong phòng họp. “Mã thông hành là do chúng ta trả một cái giá rất đắt mới có được, cụ thể như thế nào, làm sao tìm được, hiện nay tôi không thể trả lời. Tôi chỉ có thể nói, nó rất ít có khả năng có vấn đề, đó cũng là điều duy nhát tôi có thể cam đoan với mọi người. Đương nhiên, như các cậu đã thấy, nếu thực sự nó có vấn đề cũng có nghĩa là kế hoạch Cáo Lửa thất bại, chúng ta không những mất toàn bộ đội đột kích tinh nhuệ trên tàu con thoi mà còn mất cả bốn phi công ưu tú, đó là lý do chúng tôi cần các bạn tự nguyện đăng ký tham gia từ đầu.”
Phòng họp vốn dần im lặng lại rộ lên những tiếng trao đổi, mọi người nói chuyện càng lúc càng to, thậm chí còn muốn át cả tiếng của tướng quân, thoáng nghe những tiếng rên rỉ của người nào đó, nếu tình huống thực sự xảy ra, quân phản kháng sẽ tổn thất rất lớn, không chỉ không thu được gì mà còn mất cả đội đột kích và phi công.
“Yên tĩnh, đề nghị mọi người yên tính!” Tướng quân Martin cao giọng nhằm át tiếng nói chuyện. “Tôi biết kế hoạch mạo hiểm rất lớn, nhưng mọi kế hoạch hành động đều có nguy hiểm, đều có khả năng thất bại, chúng ta không thể vì ngại điều đó mà không thử hành động. Vì sao chúng ta phải mạo hiểm? Hành động lần này có ý nghĩa gì? Tôi chắc mọi người đều rõ. Kế hoạch được nêu ra đây đã là kế hoạch có tính thành công cao nhất và giảm sự mạo hiểm xuống mức thấp nhất có thể, do đó nó mới được chọn, hãy tin vào tôi, nếu còn có kế hoạch nào tốt hơn, chúng ta đã không chọn nó.”
Thụy Sâm từ từ ngồi xuống, cậu hiểu rõ ý của tướng quân, đến lúc này dù nói gì cũng không thể thay đổi được kế hoạch, vậy chỉ còn nước cầu nguyện, cầu sao cho cái mã thông thành đó đừng xuất hiện vấn đề. Thụy Sâm nghĩ tới người đồng đội nữ xinh đẹp của mình, nếu thực sự có chuyện xảy ra, chẳng nhẽ một mĩ nhân như hoa như ngọc lại kết thúc cuộc đời ở đó sao?
Thụy Sâm không nén được ngoảnh đầu liếc nhìn thiếu tá một cái, cô đang ngồi ở đó trầm ngâm suy nghĩ, đôi lông mi dài cong vút khẽ chớp chớp, ánh sánh chiếu qua khe của rọi lên sống mũi thanh tú khiến khuôn mặt cô như bức tượng một nữ thần thánh khiết. Trái tim của Thụy Sâm không tự chủ được đập như trống làng, qua mấy ngày làm việc chung, Thụy Sâm đau đớn phát hiện ra rằng cậu càng ngày càng kém khả năng đề kháng trước vị chỉ huy xinh đẹp của mình, mị lực của cô hấp dẫn cậu, năng lực của cô khiến cậu tâm phục khẩu phục, từ trong lòng, Thụy Sâm cảm giác rõ khoảng cách giữa hai người, hơn nữa vẻ thành thục trước tuổi của cô cùng với sự trầm tĩnh là những thứ Thụy Sâm chưa có được mặc dù cậu đã trải qua lò lửa chiens tranh, nhưng do thời gian chỉ có hơn ba tháng ngắn ngủi, Thụy Sâm biết rõ giữa hai người vẫn còn một khoảng cách không nhỏ. Điều này khiến cậu cảm thấy tự ti và ngán ngẩm…
“Tướng quân, nếu hạm đội biệt phái của Đế Quốc không chú ý đến hạm đội của ta mà kiên trì phòng ngự ở trạm TAU-7 thì sao?” Người đặt câu hỏi là một thành viên đội đột kích trong bộ quân phục trắng.
“Thông thường thì không có chuyện đó, Đế Quốc không biết mục tiêu chính của ta không phải là phá hủy trạm không gian, do đó bọn chúng sẽ không để ta tiếp cận với trạm. Nhưng nếu chúng không chủ động xuất kích theo dự đoán, như vậy chúng sẽ mạo hiểm với sự tồn tại của TAU-7, trạm sẽ nằm trong tầm tiến công bằng ngư lôi và chiến đấu cơ, hạm đội Đế Quốc sẽ không thể giương mắt lên nhìn chúng ta phá hủy trạm. Nhưng nếu bọn chúng kiên quyết không ra, trong tình huống đó hạm đội có thể tiến tới gần trạm không gian, khi thoát ra ngoài, các tàu con thoi và chiến đấu cơ có thể tiến tới tập hợp trong hội hình hạm đội, sau đó cùng hạm đội rút lui. Rõ chưa?”
“Báo cáo! Rõ! Tướng quân.”
……………………………..
“Còn ai hỏi gì nữa không?
Khắp căn phòng chỉ là sự im lặng.
“Như vậy mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi, chúc các bạn may mắn.”
Như những hạt cát rơi xuống từ chiếc đồng hồ cát, đoàn người nhẹ nhàng đứng dậy trật tự đi ra ngoài cửa.
Nhưng chỉ huy mới của cậu có vẻ không nể nang lính mới chút nào, bằng đôi mắt lão luyện sắc bén của mình cô gái quét ngang qua bạn động nghiệp một cái, đôi môi khẽ mở và một giọng nói thánh thót như tiếng chim họa mi vang lên, có điều ý tứ thì lại khiến Thụy Sâm cảm thấy nghẹn giọng.
“Nghỉ! Trung úy! Tôi cần nói trước rằng tôi không hy vọng có người làm vướng chân mình, nếu cậu không theo kịp, tôi cũng sẽ không dừng lại chơ. Không phải ai cũng có thể làm số 2 cho tôi đâu, cậu tốt nhất là nên suy nghĩ cần thận.”
Nói gì vậy? Thụy Sâm cảm giác cơn giận trào lên cổ, những cảm xúc tốt đẹp cậu dành cho vị sếp mới lập tức hạ xuống xấp xỉ mức zero, bằng giọng nói lạnh như băng, cậu đáp lại đúng tiêu chuẩn. “Thiếu tá, yêu cầu tôi cùng nhóm với cô là ý của thượng cấp, không phải do tôi đề nghị, nếu thiếu tá có ý kiến với việc này xin cứ phản ánh trực tiếp lên thượng cấp, tôi sẽ rất vui được chấp hành mệnh lệnh của trên.”
“Tôi sẽ suy nghĩ!” Nghe cách nói cứng rắn của Thụy Sâm, thiếu tá không hề nổi cáu mà ngược lại khẽ khoát tay, quay đầu nhìn thượng úy Ralph, cô nói: “Cũng được! Thượng úy, anh chàng này không có vấn đề gì, tạm thời có thể nói là đạt yêu cầu.”
“Rõ thưa thiếu tá! Tôi sẽ thông báo cho tướng quân Martin biết.”
Đạt yêu cầu?! Thụy Sâm nhận ra mình đã bị lừa, cậu trừng mắt nhìn vị chỉ huy mới của mình một cái, lại bị cô ta mới gặp mặt đã cho mình vào tròng một lần, vẫn nghe đồn rằng phụ nữ là loại động vật gian trá nhất trong vũ trụ, quả nhiên các cụ nói là cấm có sai!
Nếu như nói trên thế gian này tồn tại một thứ gọi là vận mệnh, thứ vẫn hay đùa cợt số phận con người, vậy thì đây chính là nó.
Thiếu tá Dương Sonia, trung đội trưởng trung đội Lam Thiên Sứ thuộc lực lượng Liên Bang, cô gái truyền kỳ ở Haynie đã từng giao chiến một trận sinh tử với Thụy Sâm. Từ sau lần bị phục kích đó, Thụy Sâm vẫn mong mỏi có ngày được gặp lại vị “thần tượng” đã từng đánh cho cậu tơi bời khói lửa, nhưng suốt ba tháng chiến đấu ở Haynie, Thụy Sâm vẫn không một lần được như ý, dường như sau trận phục kích, bọn họ tan đi trong không khí, điều đó vẫn thường khiến Thụy Sâm cảm thấy tiếc nuối.
Thế nhưng, vận mệnh lại an bài cho họ gặp mặt tại cái trạm không gian này, hơn nữa lại thành một bộ đôi phối hợp, không những Thụy Sâm không ngờ tới - trong tiềm thức của cậu không tồn tại cái khái niệm Siêu ACE đứng hàng thứ ba ở Liên Bang lại chạy đến hậu phương Đế Quốc trong căn cứ của quân phản kháng, lại còn trở thành sếp của cậu, có khả năng sao? Cho dù nằm mơ cũng không hoành tráng đến thế chứ? Bản thân Sonia cũng không ngờ rằng, đứng trước mặt cô là viên phi công đã gây cho cô ấn tượng sâu sắc với chiếc Nữ Yêu có hình bông hoa Tuy-lip trên mũi, cô chỉ biết người đó là một phi công do quân phản kháng điều đến phối hợp với cô trong nhiệm vụ lần này, điều thiếu tá quan tâm là năng lực, kỹ thuật của số 2 mới này có đảm bảo yêu cầu không, còn quá khứ của hắn, điều đó không nằm trong phạm vi suy nghĩ của cô.
Hai con người cứ thế hồ đồ tạo thành một bộ đôi, dường như ứng với câu: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.” Bất kỳ ai trong số hai người, nếu chỉ hơi đề cập đến trung đội Lam Thiên Sứ, hoa Tuy-lip đen hay thậm chí “Cối xay thịt Haynie”, có khi chỉ mấy câu sau là hai người đã đoán ra đối phương là ai, nhưng điều kỳ diệu là bất kể Sonia, Thụy Sâm, thượng úy Ralph, tướng quân Martin… đều dành hết thời gian và tâm lực trong suốt ba ngày ấy để chuẩn bị cho kế hoạch hành động sắp tới, hoàn toàn không có ai nói đến những chuyện đó, chí ít là không có ai nói trước mặt hai nhân vật chính, cả hai người đều không biết đối phương là ai cho đến khi tham gia vào kế hoạch Cáo Lửa gây chấn động cả Đế Quốc. Sau này, mỗi khi có dịp nhắc lại chuyện xưa, không thể tin được là từ duy nhất họ có thể dùng để chỉ về giai đoạn cùng làm việc chung ấy.
--------------------------------
“Đây là trạm không gian TAU-7, còn đây là căn cứ của Đế Quốc, một chiếc tàu con thoi mà chúng ta chiếm được từ tay Đế Quốc sẽ chở theo đội đột kích và bốn phi công sẽ trự tiếp xuyên qua siêu không gian từ đây, cổng siêu không gian JP2 đến thẳng thiên hà New Lyons.” Tướng quân Martin tự làm nhiệm vụ của thuyết trình viên, chiếc que chỉ trong tay ông điểm thẳng vào một điểm trên bản đồ thiên hà New Lyons, cùng với câu nói của ông, một hình nhỏ minh họa cho chiếc tàu con thoi xuất hiện tại cổng siêu không gian, sau đó từ từ tiến về phía vị trí trạm không gian trước khi biến mất.
“Chiếc tàu có trang bị một mật mã mà chúng ta đã phải tốn rất nhiều tiền mới mua được, có nó, chúng ta có thể ngụy trang thành nhân viên điều tra của Đế Quốc tiến vào trạm TAU-7, căn cứ theo thông tin tình báo, mặc dù điều động một phân hạm đến tuần tiễu quanh trạm không gian nhưng bản thân bên trong trạm Đế Quốc lại không bố trí nhiều nhân viên có vũ trang, điều này là một thuận lợi lớn cho hành động của chúng ta. Đương nhien, hạm đội của Đế Quốc cũng là một vấn đề lớn, nếu để chúng phát hiện, các cậu coi như đi đời, các thành viên của đội đột kích có thể đối phó dễ dàng với các nhân viên vũ trang trong trạm nhưng họ tuyệt đối không phải là đối thủ của các đơn vị thủy quân lục chiến trên các chiến hạm, chỉ một chiếc khu trục hạm cũng có số lính tác chiến trên bộ nhiều hơn họ.” Tướng quân cảnh cáo trước.
Tướng quân khoát tay một cái, trên màn hình xuất hiện thêm chấm xanh biểu tượng của hạm đội đồng minh ở một điểm khác trên bản đồ, những chấm đỏ biểu thị hạm đội biệt phái của Đế Quốc từ từ rời khỏi trạm không gian, hướng về phía những chấm màu xanh, sau đó hai hạm đội xoắn vào với nhau.
“Bước thứ hai của hành động là dụ hạm đội biệt phái của Đế Quốc ra khỏi trạm. Hạm đội Đồng Minh sẽ nắm bắt thời cơ, khi các cậu tiến vào trạm là lập tức xuyên qua cổng siêu không gian JP4 tiến vào thiên hà Lyons, nếu không có gì bất thường, hạm đội Đế Quốc chắc chắn sẽ tiến ra đánh chặn, hạm đội của chúng ta sẽ làm hết khả năng có thể để giữ chân hạm đội địch càng lâu càng tốt, yểm hộ cho đội đột kích hành động. Còn các thành viên của đội đột kích phải chớp thời cơ hỗn loạn đó triển khai hành động, trước tiên khống chế hoặc phá hủy hệ thống thông tin của trạm, ngăn không cho bất cứ kẻ nào phát tín hiệu cầu cứu, sau đó đội chia thành 2 phần, một phần chiếm lĩnh khu vực máy chủ của trạm, truy cập và download các dữ liệu cần thiết về quá trình thử nghiệm và cải tiến của Tia Chớp, những người khác yểm hộ nhóm phi công chiếm lấy các chiến đấu cơ mẫu.”
“Sau khi ghi lại toàn bộ số liệu, đội đột kích đặt thuốc nổ ở khu vực máy chủ hủy diệt triệt để nó, chúng ta không thể để cho những số liệu đó rơi vào tay Đế Quốc. Hoàn thành nhiệm vụ, các cậu sẽ theo tàu con thoi thoát khỏi chiến trường dưới sự yểm hộ của 4 chiếc Tia Chớp. Lúc này các cậu không được tiến về phía hạm đội Đồng Minh do nguy hiểm quá lớn, mà thoát đi từ cổng siêu không gian JP2, cũng may là cả tàu con thoi lẫn Tia Chớp đều có động cơ xuyên siêu không gian. Ở trong đột đám tinh vân gần JP2, chúng tôi sẽ bố trí tuần dương hạm Odyssey phụ trách việc đón các cậu trở về, vị trí đó đây!” Tướng quân điều khiển màn hình chuyển trong một đám tinh vấn lớn, trong đám bụi sao mù mụt, ẩn hiện một chiếc tuần dương hạm của quân phản kháng.
“Sau khi các cậu thoát khỏi New Lyons, hạm đội Đồng Minh cũng thoát ly chiến đấu để rút khỏi đó, đó là toàn bộ kế hoạch Cáo Lửa. Điều cuối cùng là mong mọi người nhớ cho mọi hành động phải được kết thúc và rút lui trước 2 giờ đồng hồ, nếu không đến khi lực lượng tiếp viện của Đế Quốc đến từ căn cứ quân sự là tất cả chúng ta sẽ đi đời. Còn ai có vấn đề gì không?” Tướng quân Martin kết thúc thuyết trình.
“Có thưa tướng quân!” Thụy Sâm liếc mắt nhìn mấy người đang thấp giọng trao đổi với nhau, cậu quyết định xung phong hỏi trước, bởi lẽ cậu thấy kế hoạch quá nguy hiểm, tính mạng cậu giống như con thuyền quay cuồng trong cơn bão, chỉ hơi sơ xảy một chút là tan thành từng mảnh và chìm xuống đáy biển.
“Nếu không may mã thông hành có vấn đề thì chúng tôi phải làm gì?” Thụy Sâm cảm thấy đây là điểm nguy hiểm nhất trong cả kế hoạch, nếu nó thất bại tức là cả kế hoạch chưa mở màn đã kết thúc, hơn nữa những người trên tàu con thoi chắc chắn không có cửa thoát, những chiến đấu cơ và chiến hạm của Đế Quốc ở quanh trạm không bao giờ chấp nhập cho chiếc tàu con thoi chậm như rùa có cơ hội mò đến cổng siêu không gian. Những người khác khi nghe câu hỏi cũng lập tức hiểu được ý nghĩa của nó, những tiếng rì rầm trong phòng họp lập tức to hơn.
“Vấn đề rất hay, trung úy, tôi thừa nhận điều đó cũng rất mạo hiểm.” Tướng quân Martin khoát tay, ra hiệu cho mọi người yên lặng, giọng nói của ông vang vọng trong phòng họp. “Mã thông hành là do chúng ta trả một cái giá rất đắt mới có được, cụ thể như thế nào, làm sao tìm được, hiện nay tôi không thể trả lời. Tôi chỉ có thể nói, nó rất ít có khả năng có vấn đề, đó cũng là điều duy nhát tôi có thể cam đoan với mọi người. Đương nhiên, như các cậu đã thấy, nếu thực sự nó có vấn đề cũng có nghĩa là kế hoạch Cáo Lửa thất bại, chúng ta không những mất toàn bộ đội đột kích tinh nhuệ trên tàu con thoi mà còn mất cả bốn phi công ưu tú, đó là lý do chúng tôi cần các bạn tự nguyện đăng ký tham gia từ đầu.”
Phòng họp vốn dần im lặng lại rộ lên những tiếng trao đổi, mọi người nói chuyện càng lúc càng to, thậm chí còn muốn át cả tiếng của tướng quân, thoáng nghe những tiếng rên rỉ của người nào đó, nếu tình huống thực sự xảy ra, quân phản kháng sẽ tổn thất rất lớn, không chỉ không thu được gì mà còn mất cả đội đột kích và phi công.
“Yên tĩnh, đề nghị mọi người yên tính!” Tướng quân Martin cao giọng nhằm át tiếng nói chuyện. “Tôi biết kế hoạch mạo hiểm rất lớn, nhưng mọi kế hoạch hành động đều có nguy hiểm, đều có khả năng thất bại, chúng ta không thể vì ngại điều đó mà không thử hành động. Vì sao chúng ta phải mạo hiểm? Hành động lần này có ý nghĩa gì? Tôi chắc mọi người đều rõ. Kế hoạch được nêu ra đây đã là kế hoạch có tính thành công cao nhất và giảm sự mạo hiểm xuống mức thấp nhất có thể, do đó nó mới được chọn, hãy tin vào tôi, nếu còn có kế hoạch nào tốt hơn, chúng ta đã không chọn nó.”
Thụy Sâm từ từ ngồi xuống, cậu hiểu rõ ý của tướng quân, đến lúc này dù nói gì cũng không thể thay đổi được kế hoạch, vậy chỉ còn nước cầu nguyện, cầu sao cho cái mã thông thành đó đừng xuất hiện vấn đề. Thụy Sâm nghĩ tới người đồng đội nữ xinh đẹp của mình, nếu thực sự có chuyện xảy ra, chẳng nhẽ một mĩ nhân như hoa như ngọc lại kết thúc cuộc đời ở đó sao?
Thụy Sâm không nén được ngoảnh đầu liếc nhìn thiếu tá một cái, cô đang ngồi ở đó trầm ngâm suy nghĩ, đôi lông mi dài cong vút khẽ chớp chớp, ánh sánh chiếu qua khe của rọi lên sống mũi thanh tú khiến khuôn mặt cô như bức tượng một nữ thần thánh khiết. Trái tim của Thụy Sâm không tự chủ được đập như trống làng, qua mấy ngày làm việc chung, Thụy Sâm đau đớn phát hiện ra rằng cậu càng ngày càng kém khả năng đề kháng trước vị chỉ huy xinh đẹp của mình, mị lực của cô hấp dẫn cậu, năng lực của cô khiến cậu tâm phục khẩu phục, từ trong lòng, Thụy Sâm cảm giác rõ khoảng cách giữa hai người, hơn nữa vẻ thành thục trước tuổi của cô cùng với sự trầm tĩnh là những thứ Thụy Sâm chưa có được mặc dù cậu đã trải qua lò lửa chiens tranh, nhưng do thời gian chỉ có hơn ba tháng ngắn ngủi, Thụy Sâm biết rõ giữa hai người vẫn còn một khoảng cách không nhỏ. Điều này khiến cậu cảm thấy tự ti và ngán ngẩm…
“Tướng quân, nếu hạm đội biệt phái của Đế Quốc không chú ý đến hạm đội của ta mà kiên trì phòng ngự ở trạm TAU-7 thì sao?” Người đặt câu hỏi là một thành viên đội đột kích trong bộ quân phục trắng.
“Thông thường thì không có chuyện đó, Đế Quốc không biết mục tiêu chính của ta không phải là phá hủy trạm không gian, do đó bọn chúng sẽ không để ta tiếp cận với trạm. Nhưng nếu chúng không chủ động xuất kích theo dự đoán, như vậy chúng sẽ mạo hiểm với sự tồn tại của TAU-7, trạm sẽ nằm trong tầm tiến công bằng ngư lôi và chiến đấu cơ, hạm đội Đế Quốc sẽ không thể giương mắt lên nhìn chúng ta phá hủy trạm. Nhưng nếu bọn chúng kiên quyết không ra, trong tình huống đó hạm đội có thể tiến tới gần trạm không gian, khi thoát ra ngoài, các tàu con thoi và chiến đấu cơ có thể tiến tới tập hợp trong hội hình hạm đội, sau đó cùng hạm đội rút lui. Rõ chưa?”
“Báo cáo! Rõ! Tướng quân.”
……………………………..
“Còn ai hỏi gì nữa không?
Khắp căn phòng chỉ là sự im lặng.
“Như vậy mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi, chúc các bạn may mắn.”
Như những hạt cát rơi xuống từ chiếc đồng hồ cát, đoàn người nhẹ nhàng đứng dậy trật tự đi ra ngoài cửa.
/346
|