Khi thượng tá Keleigete thông báo tin xấu thứ nhất trở lại kỳ hạm Phi Long, ban tham mưu ồ lên khiếp sợ, khu chỉ huy bắt đầu trở nên rối loạn, không ai biết thật giả thế nào, có người không tin, đoán đây là cái bẫy của quân phản loạn, yêu cầu xác minh tin tình báo... Có điều, không đợi sự nhốn nháo bình tĩnh trở lại, tin xấu thứ hai truyền về như một quả tạc đạn khiến tất cả như hóa đá, quy mô của hạm đội quân phản loạn đã được xác nhận, rõ ràng là sự thật, bọn họ bây giờ mới nhớ tới tư lệnh hạm đội, cứ theo phong cách bình thường thì người phản ứng dữ nhất hẳn là ông ta, nhưng mà tư lệnh của bọn họ lại đang rất bình tĩnh, ít nhất là thể hiện ở mặt ngoài như thế, điều này khiến cho mọi người không khỏi nảy ra một tia hy vọng, có lẽ tư lệnh còn có biện pháp có thể qua được cửa ải khó khăn này.
Trên thực tế, bị một đòn nặng nề như thế, ngài thiếu tướng hầu như không còn khả năng suy nghĩ để tìm ra cách ứng đối? Miễn cưỡng duy trì vẻ thản nhiên bên ngoài, không nhũn người ra trên ghế đã là một cố gắng rất lớn rồi. Nhìn thông tin thu được, thiếu tướng cảm thấy như vừa bị ai lây búa đập một cái vào đầu, mắt hoa lên không sao đọc nổi, ông biết tất cả đã kết thúc, ông ta đã phạm phải một sai lầm trí mạng, một phán đoán sai sẽ khiến ông ta trả giá bằng sinh mạng của mình
Trong sự tuyệt vọng thiếu tướng lại cảm thấy có chút buồn bực, ông ta thật sự không hiểu phán đoán của mình sai ở nơi nào, quân phản loạn tổng cộng có 6 thái không mẫu hạm là điều không thể chối cãi, không lâu trước chiến dịch này, quân địch mới chỉ có bốn thái không mẫu hạm, hai chiếc cũng mới được đưa vào biên chế trong vòng mấy tuần gần đây, đối phương không có ma thuật, bọn chúng không có khả năng biến ra thêm một chiếc nữa.
Hạm đội đã đánh đu với ông ta lúc trước là hạm đội độc lập cơ động số 5 có một thái không mẫu hạm đó cũng là điều không thể nghi ngờ, thượng tá Keleigete báo cáo chắc chắn không sai, thượng tướng Kara Hans còn phải lưu lại một bộ phận hạm đội công kích một thái không mẫu hạm của quân phản loạn, như thế đã phát hiện sáu chiếc đang tham chiếc, mà trong sáu thái không mẫu hạm của quân phản loạn đã có một chiếc bị thương nặng…
Chờ đã, một chiếc thái không mẫu hạm bị thương nặng? Nó là chiếc duy nhất không có xuất hiện trong mắt Đế Quốc, cũng không có xác nhận vị trí trước mắt, bên tình báo phỏng đoán rằng nó đang ở đại tu nên không thể xuất kích. Có lẽ… nó tổn thương không nặng như họ đã tưởng tượng. Thiếu tướng cười khổ lắc đầu, ông ta đã hiểu, có lẽ hạm đội bạn đang ở công kích chính là chiếc thái không mẫu hạm đã từng bị cho rằng không thể......
"Mệnh lệnh hạm đội! Chuyển hướng đi! Phương vị 9-7-1!” Không thể tiếp tục đi tới! Càng tới gần chiến trường sẽ lại càng nguy hiểm, hạm đội cần phải tạm thời rút lui, tránh mũi nhọn của hạm đội quân phản loạn, bất quá thiếu tướng cũng hiểu rõ rằng, tốc độ truy kích của quân phản loạn tuyệt đối nhanh hơn nhiều so với tốc độ rút lui của ông ta, lùi lại sẽ có nhiều khả năng bị kẹp vào giữa hai gọng kìm, ông ta sẽ rất khó thoát được tay quân địch.
Chạy không được thì trốn. Hạm đội đi thẳng về phía một khối tinh vân lớn. Những cuộc tìm kiếm khi truy kích hạm đội độc lập cơ động số 5 khiến cho ông ta đã khá quen với thiên hà này, tuy rằng biết là như vậy sẽ chẳng có nhiều tác dụng, dù sao quân phản loạn cũng quen thuộc với thiên hà này chí ít là không kém ông ta. Thiếu tướng biết một khi mất dấu hạm đội Đế Quốc, bọn họ hẳn có thể rất nhanh nghĩ đến đám tinh vân này.
Nhưng còn sống là còn hy vọng, cho dù kết cục cuối cùng có thể giống nhau!
"Báo cáo tình huống với thượng tướng, chúng ta cần tiếp viện khẩn cấp, càng nhanh càng tốt, nếu không hạm đội rất khó có cơ hội tồn tại, điện khẩn!"
"Mệnh lệnh! Các chiến đấu cơ còn lại toàn bộ xuất kích, tìm cách quét sạch các chiến đấu cơ trinh sát của quân phản loạn quanh đây, yểm hộ cho hạm đội chuyển hướng....." Thiếu tướng tiếp tục hạ lệnh một cách lạnh lùng, có lẽ cách này có thể kéo dài quá trình tìm kiếm của quân phản loạn, tranh thủ thêm chút thời gian cho hạm đội.
" Tư lệnh, chúng ta có gọi các thê đội công kích về không?"
" Không! Cứ để bọn họ tiếp tục tiến công!" Do dự một lát, thiếu tướng phủ quyết đề nghị rất có sức dụ hoặc này, ông ta là người có tinh thần chủ động tiến công, quân phản loạn cố nhiên có thực lực mạnh mẽ, nhưng hai thê đội công kích cũng có không ít hơn 400 chiến đấu cơ, dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn, đột phá các tuyến đánh chặn của quân phản loạn không phải là không có khả năng, không chừng nến vận khí tốt, còn có thể giáng cho hạm đội quân phản loạn những đòn nặng nề, mặt khác, nhìn theo một góc độ khác, biện pháp phòng thủ tốt nhất là công kích, công kích càng mạnh mẽ, càng có thể kiềm chế quân phản loạn, khiến cho bọn chúng tạm thời không rảnh tay nhìn đến hạm đội của ông, thượng tá Keleigete báo cáo số lượng chiến đấu cơ của quân phản loạn đã nói rõ, quân địch tập trung lực lượng phòng ngự, như vậy sau khi đánh lui hai đợt tiến công, bọn họ nhất thời sẽ không có khả năng công kích hạm đội của ông ta, cái này có thể kéo dài thêm một khoảng thời gian.
Ngoài ra, sĩ khí cũng là điều cần tính đến, trước khi xuất kích đã báo cho các phi công biết về tầm quan trọng của trận đánh, bây giờ khi tàu địch đã ở trước mắt, đột nhiên báo cho các phi công, không đánh, chúng ta cần rút lui bởi vì quân địch quá mạnh, như thế sĩ khí sẽ tụt xuống thấp đến đâu?
Trận chiến này là tất yếu, hơn nữa phi công của ông ta phối hợp lâu ngày, kinh nghiệm phong phú, mà quân phản loạn lại có hai thái không mẫu hạm đều là mới gia nhập biên chế không lâu, thiếu tướng quyết định liều một phen để tiếp tục phát động tiến công.
-----------------------------------------------------
Chiến đấu cơ hai bên nhìn thấy nhau trên rada ở khoảng cách 22000 phía trước hạm đội Đồng Minh, ngay lập tức, những chiếc Tia Chớp lợi dụng tốc độ tản ra chiếm lĩnh hầu như toàn bộ bán cầu phía trước để thuận tiện nổ súng, từ các phương hướng, vô số những quả tên lửa đối không phóng đi, từng quả nối đuôi nhau lao về phía hạm đội Đế Quốc như một cái lưới dày, màn hình rada tràn ngập màu vàng của những quả tên lửa hầu như che khuất cả những chấm đỏ của chiến đấu cơ Đế Quốc, tiếp đó là những quả cầu lửa chói lòa như pháo hóa, nhưng thực ra đó là ánh lửa của những chiếc chiến đấu cơ bất hạnh trúng đạn, chúng xé tan màn đêm của vũ trụ, khiến không gian sáng như ban ngày.
Sau hai đợt công kích bằng tên lửa đối không, các chiến đấu cơ còn lại của hai bên tiến vào cự ly hỗn chiến bằng pháo, trong khoảng khắc, vũ trụ biến thành một vùng dày đặc, hỗn loạn, những chấm sáng màu đỏ, màu xanh hoàn toàn phủ kín màn hình rada khiến cho tác dụng của nó hầu như bằng không, bởi vì phi công căn bản không đủ thời gian quan sát, cắm mắt nhìn vào màn hình là tự sát, lúc này phương tiện hiệu quả nhất là mắt bọn họ, đó là rada tin cậy nhất. Đây là thời khắc khảo nghiệm các phi công, kỹ thuật, phản ứng, tính cảnh giác, ý thức phối hợp và vận may, nhất là hai mục sau, đây là thứ không thể thiếu trong tác chiếc đại quy mô trên trời, vận may tạm thời không đề cập tới, ở phương diện phối hợp, tuy rằng Đồng Minh có số lượng chiến đấu cơ nhiều hơn, nhưng trình độ phối hợp không bằng Đế Quốc, nhất là các phi công của hạm đội chín và hạm đội bốn, những anh chàng chưa có nhiều cơ hội thực chiến, khởi đầu có chút không thích ứng với tình huống, thêm nữa Đồng Minh đặt trọng tâm vào Đoản Kiếm, bởi vậy họ chiếm ưu thế nhưng không rõ ràng, dù sao thê đội tấn công thứ nhất có số chiến đấu cơ tiêm kích không kém nhiều lắm so với lực lượng chặn đánh của Đồng Minh, sau khi trả một cái giá đắt, cuối cùng cũng có dăm chiếc cường kích kiểu Đoản Kiếm của Đế Quốc đột phá qua tuyến phóng ngự nhưng chúng cũng nhanh chóng bị chặn đánh.
Nhưng phía sau tuyến đánh chặn thứ nhất của Đồng Minh còn có tuyến thứ hai thứ hai, do đó các phi công ở tuyến một không để ý đến những chiến đấu cơ đột phá qua tuyến phòng ngự của bọn họ, những con cá lọt lưới đó sẽ để tuyến hai ‘chăm sóc’, còn bọn họ dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn lao thẳng về thê đội công kích khổng lồ thứ hai của Đế Quốc.
Các phi công Đế Quốc thuộc thê đội tấn công thứ nhất còn chưa kịp thoát khỏi sự kinh hoàng sau một màn giao chiến ngắn ngủi nhưng ác liệt thì tiếng chuông báo động lại gào lên bên tai, một lưới tên lửa đối không nữa lại chụp lấy họ. Đó là đòn phủ đầu của các chiến đấu cơ tuyến hai lên đội hình đã bị xé tan và thưa đi thấy rõ của Đế Quốc, một phi công dày dạn của Đồng Minh, trung đội trưởng trung đội Hắc Lang thuộc tàu Kẻ Đột Kích đã báo cáo rằng, chiến đấu cơ Đế Quốc nổ như "Pháo hoa" trước khu vực tác chiến của hạm đội, vị trung đội trưởng này cũng rất nhanh( Chậm tay chậm chân thì chỉ có thể nhìn người khác lập công, dù sao thì sư nhiều cháo ít mà), dưới sự yểm hộ của số 2 của mình anh ta nhanh chóng ‘cắn’ lấy đuôi một chiếc Đoản Kiếm, đòn công kích mãnh liệt xé tan cánh trái của chiếc chiến đấu cơ, các phi công Đế Quốc lập tức thoát ra, đánh hạ chiếc Đoản Kiếm xong, anh chàng thoáng điều chỉnh một chút, rồi lại bám đuôi một chiếc Nữ Yêu, không lâu sau chiếc chiến đấu cơ lại bị anh chàng làm cho ‘nở hoa’, ngay trong những giây phút tác chiếc đầu tiên, thượng úy bắn rơi hai chiến đấu cơ địch, trong trận không chiến có quy mô lớn nhất của lịch sử Đồng Minh anh ta tổng cộng bắn rơi năm chiến đấu cơ Đế Quốc, khi chiến tranh chấm dứt anh ta đạt chiến tích tới hai mươi bảy chiếc.
Tuy rằng tổn thất nặng nề, nhưng vẫn là có hơn bảy mươi chiến đấu cơ Đế Quốc, dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn, tìm được nhưng điểm yếu trong tuyến phòng thủ của Đồng Minh mà đột phá tuyến đánh chặn thứ hai, trước khi bị bắn rơi hoặc phải rút lui, nhóm chiến đấu cơ này đã kịp công kích hai hạm đội dẫn đầu là hạm đội 7 của tướng quân Martin và hạm đội 9 của tướng quân Alfred, hạm đội 7 có một tuần dương hạm bị thương nặng, hai tuần dương hạm khác bị hỏa lực pháo đối hạm trên Đoản Kiếm công kích nên bị thương nhẹ, thái không mẫu hạm Kẻ Đột Kích bị một chiếc Đoản Kiếm dùng phương thức tấn công tự sát đâm vào thân tàu,chiến liệt hạm Tự Do cũng trúng hai quả ngư lôi lượng tử, nhưng may mắn là cả hai chiến hạm đều vô sự, màn chắn năng lượng dày đã đỡ được đòn công kích, còn hạm đội 9 với năng lực phòng ngự kém hơn thì không được may mắn thế, hai khu trục hạm bị đánh chìm, thái không mẫu hạm Kẻ Càn Quét trúng hai quả ngư lôi lượng tử, khiến mọi người sợ đến thót tim, cũng may do vị trí trúng ngư lôi phân tán, đối với chiếc thái không mẫu hạm không tạo thành hậu quả quá lớn, không ảnh hưởng đến tác chiến sau này, nhưng cường độ màn chắn bị suy yếu nghiêm trọng, điều này khiến cho một chiếc Đoản Kiếm có thể dùng pháo đối hạm công kích xuyên thủng màn chắn, làm hỏng nặng một thông đạo cất hạ cánh cho chiến đấu cơ, tạo nên một số ảnh hưởng nhất định đối tác chiến sau này.
Nhưng cái giá phải trả cho những thành công nhỏ bé hầu như không đáng kể ấy là thê đội tấn công thứ nhất của Đế Quốc tổn thất tới 137 chiếc, ngay cả sĩ quan chỉ huy thê đội, thượng tá Keleigete, cũng không có thể quay lại tàu Phi Long, ông ta tuy rằng đột phá được hai tuyến đánh chặn của Đồng Minh, nhưng khi yểm hộ một chiếc Đoản Kiếm công kích tàu Kẻ Đột Kích bị một chiếc Tia Chớp truy kích kết hợp với hỏa lực phòng thủ của tàu Kẻ Đột Kích bắn rơi, bản thân ông ta cũng thành tù binh của Đồng Minh.
Trên thực tế, bị một đòn nặng nề như thế, ngài thiếu tướng hầu như không còn khả năng suy nghĩ để tìm ra cách ứng đối? Miễn cưỡng duy trì vẻ thản nhiên bên ngoài, không nhũn người ra trên ghế đã là một cố gắng rất lớn rồi. Nhìn thông tin thu được, thiếu tướng cảm thấy như vừa bị ai lây búa đập một cái vào đầu, mắt hoa lên không sao đọc nổi, ông biết tất cả đã kết thúc, ông ta đã phạm phải một sai lầm trí mạng, một phán đoán sai sẽ khiến ông ta trả giá bằng sinh mạng của mình
Trong sự tuyệt vọng thiếu tướng lại cảm thấy có chút buồn bực, ông ta thật sự không hiểu phán đoán của mình sai ở nơi nào, quân phản loạn tổng cộng có 6 thái không mẫu hạm là điều không thể chối cãi, không lâu trước chiến dịch này, quân địch mới chỉ có bốn thái không mẫu hạm, hai chiếc cũng mới được đưa vào biên chế trong vòng mấy tuần gần đây, đối phương không có ma thuật, bọn chúng không có khả năng biến ra thêm một chiếc nữa.
Hạm đội đã đánh đu với ông ta lúc trước là hạm đội độc lập cơ động số 5 có một thái không mẫu hạm đó cũng là điều không thể nghi ngờ, thượng tá Keleigete báo cáo chắc chắn không sai, thượng tướng Kara Hans còn phải lưu lại một bộ phận hạm đội công kích một thái không mẫu hạm của quân phản loạn, như thế đã phát hiện sáu chiếc đang tham chiếc, mà trong sáu thái không mẫu hạm của quân phản loạn đã có một chiếc bị thương nặng…
Chờ đã, một chiếc thái không mẫu hạm bị thương nặng? Nó là chiếc duy nhất không có xuất hiện trong mắt Đế Quốc, cũng không có xác nhận vị trí trước mắt, bên tình báo phỏng đoán rằng nó đang ở đại tu nên không thể xuất kích. Có lẽ… nó tổn thương không nặng như họ đã tưởng tượng. Thiếu tướng cười khổ lắc đầu, ông ta đã hiểu, có lẽ hạm đội bạn đang ở công kích chính là chiếc thái không mẫu hạm đã từng bị cho rằng không thể......
"Mệnh lệnh hạm đội! Chuyển hướng đi! Phương vị 9-7-1!” Không thể tiếp tục đi tới! Càng tới gần chiến trường sẽ lại càng nguy hiểm, hạm đội cần phải tạm thời rút lui, tránh mũi nhọn của hạm đội quân phản loạn, bất quá thiếu tướng cũng hiểu rõ rằng, tốc độ truy kích của quân phản loạn tuyệt đối nhanh hơn nhiều so với tốc độ rút lui của ông ta, lùi lại sẽ có nhiều khả năng bị kẹp vào giữa hai gọng kìm, ông ta sẽ rất khó thoát được tay quân địch.
Chạy không được thì trốn. Hạm đội đi thẳng về phía một khối tinh vân lớn. Những cuộc tìm kiếm khi truy kích hạm đội độc lập cơ động số 5 khiến cho ông ta đã khá quen với thiên hà này, tuy rằng biết là như vậy sẽ chẳng có nhiều tác dụng, dù sao quân phản loạn cũng quen thuộc với thiên hà này chí ít là không kém ông ta. Thiếu tướng biết một khi mất dấu hạm đội Đế Quốc, bọn họ hẳn có thể rất nhanh nghĩ đến đám tinh vân này.
Nhưng còn sống là còn hy vọng, cho dù kết cục cuối cùng có thể giống nhau!
"Báo cáo tình huống với thượng tướng, chúng ta cần tiếp viện khẩn cấp, càng nhanh càng tốt, nếu không hạm đội rất khó có cơ hội tồn tại, điện khẩn!"
"Mệnh lệnh! Các chiến đấu cơ còn lại toàn bộ xuất kích, tìm cách quét sạch các chiến đấu cơ trinh sát của quân phản loạn quanh đây, yểm hộ cho hạm đội chuyển hướng....." Thiếu tướng tiếp tục hạ lệnh một cách lạnh lùng, có lẽ cách này có thể kéo dài quá trình tìm kiếm của quân phản loạn, tranh thủ thêm chút thời gian cho hạm đội.
" Tư lệnh, chúng ta có gọi các thê đội công kích về không?"
" Không! Cứ để bọn họ tiếp tục tiến công!" Do dự một lát, thiếu tướng phủ quyết đề nghị rất có sức dụ hoặc này, ông ta là người có tinh thần chủ động tiến công, quân phản loạn cố nhiên có thực lực mạnh mẽ, nhưng hai thê đội công kích cũng có không ít hơn 400 chiến đấu cơ, dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn, đột phá các tuyến đánh chặn của quân phản loạn không phải là không có khả năng, không chừng nến vận khí tốt, còn có thể giáng cho hạm đội quân phản loạn những đòn nặng nề, mặt khác, nhìn theo một góc độ khác, biện pháp phòng thủ tốt nhất là công kích, công kích càng mạnh mẽ, càng có thể kiềm chế quân phản loạn, khiến cho bọn chúng tạm thời không rảnh tay nhìn đến hạm đội của ông, thượng tá Keleigete báo cáo số lượng chiến đấu cơ của quân phản loạn đã nói rõ, quân địch tập trung lực lượng phòng ngự, như vậy sau khi đánh lui hai đợt tiến công, bọn họ nhất thời sẽ không có khả năng công kích hạm đội của ông ta, cái này có thể kéo dài thêm một khoảng thời gian.
Ngoài ra, sĩ khí cũng là điều cần tính đến, trước khi xuất kích đã báo cho các phi công biết về tầm quan trọng của trận đánh, bây giờ khi tàu địch đã ở trước mắt, đột nhiên báo cho các phi công, không đánh, chúng ta cần rút lui bởi vì quân địch quá mạnh, như thế sĩ khí sẽ tụt xuống thấp đến đâu?
Trận chiến này là tất yếu, hơn nữa phi công của ông ta phối hợp lâu ngày, kinh nghiệm phong phú, mà quân phản loạn lại có hai thái không mẫu hạm đều là mới gia nhập biên chế không lâu, thiếu tướng quyết định liều một phen để tiếp tục phát động tiến công.
-----------------------------------------------------
Chiến đấu cơ hai bên nhìn thấy nhau trên rada ở khoảng cách 22000 phía trước hạm đội Đồng Minh, ngay lập tức, những chiếc Tia Chớp lợi dụng tốc độ tản ra chiếm lĩnh hầu như toàn bộ bán cầu phía trước để thuận tiện nổ súng, từ các phương hướng, vô số những quả tên lửa đối không phóng đi, từng quả nối đuôi nhau lao về phía hạm đội Đế Quốc như một cái lưới dày, màn hình rada tràn ngập màu vàng của những quả tên lửa hầu như che khuất cả những chấm đỏ của chiến đấu cơ Đế Quốc, tiếp đó là những quả cầu lửa chói lòa như pháo hóa, nhưng thực ra đó là ánh lửa của những chiếc chiến đấu cơ bất hạnh trúng đạn, chúng xé tan màn đêm của vũ trụ, khiến không gian sáng như ban ngày.
Sau hai đợt công kích bằng tên lửa đối không, các chiến đấu cơ còn lại của hai bên tiến vào cự ly hỗn chiến bằng pháo, trong khoảng khắc, vũ trụ biến thành một vùng dày đặc, hỗn loạn, những chấm sáng màu đỏ, màu xanh hoàn toàn phủ kín màn hình rada khiến cho tác dụng của nó hầu như bằng không, bởi vì phi công căn bản không đủ thời gian quan sát, cắm mắt nhìn vào màn hình là tự sát, lúc này phương tiện hiệu quả nhất là mắt bọn họ, đó là rada tin cậy nhất. Đây là thời khắc khảo nghiệm các phi công, kỹ thuật, phản ứng, tính cảnh giác, ý thức phối hợp và vận may, nhất là hai mục sau, đây là thứ không thể thiếu trong tác chiếc đại quy mô trên trời, vận may tạm thời không đề cập tới, ở phương diện phối hợp, tuy rằng Đồng Minh có số lượng chiến đấu cơ nhiều hơn, nhưng trình độ phối hợp không bằng Đế Quốc, nhất là các phi công của hạm đội chín và hạm đội bốn, những anh chàng chưa có nhiều cơ hội thực chiến, khởi đầu có chút không thích ứng với tình huống, thêm nữa Đồng Minh đặt trọng tâm vào Đoản Kiếm, bởi vậy họ chiếm ưu thế nhưng không rõ ràng, dù sao thê đội tấn công thứ nhất có số chiến đấu cơ tiêm kích không kém nhiều lắm so với lực lượng chặn đánh của Đồng Minh, sau khi trả một cái giá đắt, cuối cùng cũng có dăm chiếc cường kích kiểu Đoản Kiếm của Đế Quốc đột phá qua tuyến phóng ngự nhưng chúng cũng nhanh chóng bị chặn đánh.
Nhưng phía sau tuyến đánh chặn thứ nhất của Đồng Minh còn có tuyến thứ hai thứ hai, do đó các phi công ở tuyến một không để ý đến những chiến đấu cơ đột phá qua tuyến phòng ngự của bọn họ, những con cá lọt lưới đó sẽ để tuyến hai ‘chăm sóc’, còn bọn họ dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn lao thẳng về thê đội công kích khổng lồ thứ hai của Đế Quốc.
Các phi công Đế Quốc thuộc thê đội tấn công thứ nhất còn chưa kịp thoát khỏi sự kinh hoàng sau một màn giao chiến ngắn ngủi nhưng ác liệt thì tiếng chuông báo động lại gào lên bên tai, một lưới tên lửa đối không nữa lại chụp lấy họ. Đó là đòn phủ đầu của các chiến đấu cơ tuyến hai lên đội hình đã bị xé tan và thưa đi thấy rõ của Đế Quốc, một phi công dày dạn của Đồng Minh, trung đội trưởng trung đội Hắc Lang thuộc tàu Kẻ Đột Kích đã báo cáo rằng, chiến đấu cơ Đế Quốc nổ như "Pháo hoa" trước khu vực tác chiến của hạm đội, vị trung đội trưởng này cũng rất nhanh( Chậm tay chậm chân thì chỉ có thể nhìn người khác lập công, dù sao thì sư nhiều cháo ít mà), dưới sự yểm hộ của số 2 của mình anh ta nhanh chóng ‘cắn’ lấy đuôi một chiếc Đoản Kiếm, đòn công kích mãnh liệt xé tan cánh trái của chiếc chiến đấu cơ, các phi công Đế Quốc lập tức thoát ra, đánh hạ chiếc Đoản Kiếm xong, anh chàng thoáng điều chỉnh một chút, rồi lại bám đuôi một chiếc Nữ Yêu, không lâu sau chiếc chiến đấu cơ lại bị anh chàng làm cho ‘nở hoa’, ngay trong những giây phút tác chiếc đầu tiên, thượng úy bắn rơi hai chiến đấu cơ địch, trong trận không chiến có quy mô lớn nhất của lịch sử Đồng Minh anh ta tổng cộng bắn rơi năm chiến đấu cơ Đế Quốc, khi chiến tranh chấm dứt anh ta đạt chiến tích tới hai mươi bảy chiếc.
Tuy rằng tổn thất nặng nề, nhưng vẫn là có hơn bảy mươi chiến đấu cơ Đế Quốc, dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn, tìm được nhưng điểm yếu trong tuyến phòng thủ của Đồng Minh mà đột phá tuyến đánh chặn thứ hai, trước khi bị bắn rơi hoặc phải rút lui, nhóm chiến đấu cơ này đã kịp công kích hai hạm đội dẫn đầu là hạm đội 7 của tướng quân Martin và hạm đội 9 của tướng quân Alfred, hạm đội 7 có một tuần dương hạm bị thương nặng, hai tuần dương hạm khác bị hỏa lực pháo đối hạm trên Đoản Kiếm công kích nên bị thương nhẹ, thái không mẫu hạm Kẻ Đột Kích bị một chiếc Đoản Kiếm dùng phương thức tấn công tự sát đâm vào thân tàu,chiến liệt hạm Tự Do cũng trúng hai quả ngư lôi lượng tử, nhưng may mắn là cả hai chiến hạm đều vô sự, màn chắn năng lượng dày đã đỡ được đòn công kích, còn hạm đội 9 với năng lực phòng ngự kém hơn thì không được may mắn thế, hai khu trục hạm bị đánh chìm, thái không mẫu hạm Kẻ Càn Quét trúng hai quả ngư lôi lượng tử, khiến mọi người sợ đến thót tim, cũng may do vị trí trúng ngư lôi phân tán, đối với chiếc thái không mẫu hạm không tạo thành hậu quả quá lớn, không ảnh hưởng đến tác chiến sau này, nhưng cường độ màn chắn bị suy yếu nghiêm trọng, điều này khiến cho một chiếc Đoản Kiếm có thể dùng pháo đối hạm công kích xuyên thủng màn chắn, làm hỏng nặng một thông đạo cất hạ cánh cho chiến đấu cơ, tạo nên một số ảnh hưởng nhất định đối tác chiến sau này.
Nhưng cái giá phải trả cho những thành công nhỏ bé hầu như không đáng kể ấy là thê đội tấn công thứ nhất của Đế Quốc tổn thất tới 137 chiếc, ngay cả sĩ quan chỉ huy thê đội, thượng tá Keleigete, cũng không có thể quay lại tàu Phi Long, ông ta tuy rằng đột phá được hai tuyến đánh chặn của Đồng Minh, nhưng khi yểm hộ một chiếc Đoản Kiếm công kích tàu Kẻ Đột Kích bị một chiếc Tia Chớp truy kích kết hợp với hỏa lực phòng thủ của tàu Kẻ Đột Kích bắn rơi, bản thân ông ta cũng thành tù binh của Đồng Minh.
/346
|