Cùng với mệnh lệnh số RA090132-04 của bộ tổng chỉ huy quân phản kháng Đồng Minh về việc chuẩn bị rút lui toàn diện, cả thiên hà New Siberia lập tức nhốn nháp cả lên, đủ các loại tàu vận tảu đủ cỡ lớn nhỏ đủ các loại như lớp Phi Mã, lớp Sư Tử, lớp Bạch Dương, lớp Cự Linh Thần bắt đầu hoạt động hết công suất, tới lui như con thoi, chiếc này tiếp chiếc khác, những chiếc tàu đó không riêng gì của Đồng Minh, còn có nhiều tàu thuộc các lực lượng hữu hảo phái đến chi viện......
Chúng không ngừng xuyên qua siêu không gian tiến vào thiên hà, rồi lại chất đầy những nhân viên, thiết bị hoặc vật tư xuyên qua siêu không gian rời đi, ngay cả làm các chiến hạm chấp hành nhiệm vụ hộ tống, cũng được tạm thời dùng làm tàu chở khách: tất cả những chỗ thừa trên tàu khi đi đều chất đầy các loại vật tư hoặc nhân viên.
Hướng đi của chúng cũng không giống nhau, có đoàn đi về hướng các căn cứ của Đồng Minh còn chưa bị Đế Quốc phát hiện như trạm không gian KZ1 hoặc xưởng đóng tàu Shanghai; số khác lại đi đến khu vực của các thế lực ủng hộ Đồng Minh như khu vực của người Rumbati, số này chủ yếu chờ theo nguyên liệu và vật tư, những thứ này ở mặt ngoài không thể hiện dấu hiệu của Đồng Minh, có thể gửi nhờ ở đó, để lẫn cùng các loại vật tư khác, tránh bị Đế Quốc phát hiện hoặc chú ý.
Một loạt hoạt động sơ tán ở quy mô lớn như thế, theo lẽ thường sẽ có khả năng làm cho Đế Quốc cảnh giác và phản ứng, nhưng điều may mắn là, gần đây, các căn cứ, trạm không gian của Đế Quốc ở khu vực của đang tiến hành khẩn cấp rút lui; thêm vào đó, bộ tham mưu Đồng Minh cũng đã lo đến điểm này. Để phối hợp với việc rút, các hạm đội số 2, số 3 và số 7 với các thái không mẫu hạm tốc độ cao đều bị phái đi chấp hành nhiệm vụ tấn công và quấy rối quân Đế Quốc, nhiệm vụ của các hạm đội là cần phải thu sự chú ý của Đế Quốc, bắt chúng tập trung đối phó với họ, không rảnh tay rảnh mắt mà có thể phát hiện ý đồ rút lui của Đồng Minh, cũng như không thể quấy nhiễu việc sơ tán.
Tổng hợp các phương án đã thu được hiệu quả tốt, quân đội Đế Quốc tại khu vực này vốn đã phải chịu những thiệt hại nặng nề. Lực lượng cơ động duy nhất còn lại là hạm đội 13. Đừng nói đến việc tập kích bộ tổng chỉ huy Đồng Minh hoặc quấy nhiễu hoạt động sơ tán. Chỉ riêng việc yểm hộ cho các lực lượng của Đế Quốc rút lui khỏi này khu vực này, không bị Đồng Minh truy kích, cũng đã khó khắn lắm rồi.
Do các lực lượng Đế Quốc chỉ muốn rút lui khỏi thiên hà chết chóc này, mà mục đích chủ yếu của Đồng Minh, cũng giới hạn trong việc loại trừ khả năng quấy nhiễu hành động sơ tán của quân Đế Quốc, hành động của hai bên không hẹn mà đạt được sự ăn ý đáng kinh ngạc.
Đối với Đế Quốc mà nói, khi các lực lượng tiếp viện điều về từ tiền tuyến với Liên Bang còn quá xa, đối mặt với các hạm đội Đồng Minh có trong tay đến bốn thái không mẫu hạm rõ ràng sẽ rơi vào thế hạ phong. Do đó, khiêu khích Đồng Minh chắc chắn là không khôn ngoan gì, dù sao quân phản loạn cũng ngông cuồng không được bao lâu, một khi đã các hạm đội lớn đến tiếp viện, đó sẽ là ngày tàn của quân phản loạn, vậy cần gì tại phải đánh với quân phản loạn một trận sống chết ở lúc này?
Mà đối Đồng Minh mà nói, thiếu tàu Đại Thiên Sứ cùng hạm đội cơ động độc lập số 5, chỉ dựa vào hạm đội số hai, ba và bảy. Thực lực cũng chỉ nhỉnh hơn một chút so với hạm đội 13 của Đế Quốc. Nhưng chênh lệch cũng không phải là quá lớn, nếu đánh bừa mà nói, cho dù có thể bắt hạm đội 13 phải trả giá đắt, nhưng Đồng Minh cũng khó tránh khỏi thương vong, tiếp theo làm như thế nào để chống lại các đợt tấn công lớn kế tiếp của Đế Quốc?
Vì thế, trên chiến trường xuất hiện một hiện tượng kỳ quái, giao chiến quy mô lớn không phải hoàn toàn không có, chỉ là số lượng thiếu đến đáng kinh ngạc, chủ yếu là các trận đánh quy mô nhỏ, có tính chất truy kích và cản hậu, các hạm đội Đồng Minh bám gắt theo đuôi lực lượng Đế Quốc đang rút lui khỏi thiên hà, thường thường là quân Đế Quốc vừa bước trước đi, hạm đội truy kích của Đồng Minh đã bước sau tới, tiếp quản thiên hà đó, thực giống như tiễn đưa hạm đội Đế Quốc rút lui thì đúng hơn, trừ bỏ số ít không may do các lực lượng yểm hộ không hoàn thành nhiệm vụ hoặc rút lui quá chậm trễ nên bị Đồng Minh tóm được, đa số các trạm không gian, căn cứ, trạm tiền tiêu đều có thể rút lui an toàn dưới sự tiễn chân đầy ‘lưu luyến’ của các hạm đội Đồng Minh, sau đó Đồng Minh cũng dừng bước ngừng các hoạt động truy kích khi đến rìa của khu vực.
Đến hạ tuần tháng tư năm 809 lịch Vũ Trụ, toàn bộ khu vực, cơ bản đều đã khống chế ở trong tay Đồng Minh, quân phản kháng Đồng Minh đã thực hiện xong mục tiêu cơ bản khi khởi xướng kế hoạch ‘Lằn ranh sống chết’, hoàn thành khống chế khu vực, có được không gian chiến lược có chiều sâu, nhưng muốn toàn diện tu chỉnh lực lượng, củng cố lấy các thiên hà, thành lập một tuyến phòng ngự đầy đủ, có thể hỗ trợ lẫn nhau để phòng ngự, không phải là chuyện có thể hoàn thành trong ngắn hạn, hơn nữa Đế Quốc cũng sẽ không cho bọn họ có thời gian làm chuyện này.
Hai phương đều trong biết rõ ràng, trạng thái giằng co chiến lược trước mắt chẳng qua chỉ là tạm thời, khi các hạm đội tiếp viện của Đế Quốc kéo đến, các tuyến hậu cần được thiết lập hoàn thành, một chiến dịch quy mô lớn sắp bắt đầu, lúc này đây, đối mặt với quy mô lớn các hạm đội Đế Quốc quân muốn đánh một trận phục thù, thời điểm then chốt của Đồng Minh đã đến.
Có đạt được mục tiêu của phu nhân Almeida, hình thành thế tương đương với Đế Quốc hay không phải xem cách mà bọn họ thể hiện trong trận đại chiến này!
-------------------------------------------------
Thiên hà New Siberia. Tàu Đại Thiên Sứ. Phòng sinh hoạt chung.
"Ai, bị bỏ rơi, mắt thấy các hạm đội bạn chén từng miếng thịt béo, chúng ta ngay chút nước dùng cũng không có, thật sự là không cam tâm chút nào." Hoa Vân Long lắc lắc ly rượu vừa nhấp từng ngụm vừa than vãn.
Hạm đội cơ động độc lập số 5 không tham gia chiến dịch truy kích này, cả hạm đội bị giữ lại, đảm nhiệm nhiệm vụ phòng ngự cho các đơn vị còn chưa kịp rút lui khỏi thiên hà New Siberia như bộ tổng chỉ huy Đồng Minh và xưởng đóng tàu Newpost News. Lý do thứ nhất là tàu Đại Thiên Sứ có tốc độ chậm, kém hơn hắn các hạm đội số hai, số tam, số bảy vốn lấy các thái không mẫu hạm tốc độ cao làm trung tâm, như thế sẽ làm chậm tốc độ truy kích, hơn nữa dù sao Đồng Minh cũng không định đánh một trận đại chiến lúc này cùng Đế Quốc, không cần dùng đến một tàu có năng lực chiến đấu cơ đột kích mạnh như Đại Thiên Sứ, mà các đơn vị vốn đồn trú ở thiên hà New Siberia, nếu không phải bị phái đi chấp hành nhiệm vụ sơ tán, cũng đang chấp hành nhiệm vụ truy kích hoặc chiếm lĩnh, thiên hà New Siberia có thể nói là không còn năng lực phòng ngự, tuy rằng ít có khả năng Đế Quốc phát động tiến công bất ngờ, nhưng để đề phòng, vẫn cần một lực phòng ngự lượng sẵn sàng.
Điều này đương nhiên hội khiến một bộ phận nhân viên cảm thấy hoang mang, mắt thấy hạm đội bạn truyền về hết tin thắng lợi này đến thắng lợi khác, hôm nay phá huỷ bao nhiêu bao nhiêu tàu vận chuyển hoặc chiến đấu cơ, ngày mai chiếm lĩnh trạm không gian hoặc căn cứ nào, sau lại thu được bao nhiêu vật tư hoặc thiết bị còn thừa mà Đế Quốc trong quá trình rút lui không kịp hủy diệt...... Thắng lợi thì lớn lao, tổn thất lại nhỏ như vậy mà cố tình không cho hạm đội cơ động độc lập số 5 của bọn họ góp một tay.
" Thôi đi ông anh, tôi còn thà rằng cứ mỗi ngày nhàn nhã thế này còn tốt hơn, dù sao Đế Quốc tạm thời cũng sẽ không đến đây, chúng ta làm nhiệm vụ phòng ngự thiên hà New Siberia thật sự là quá đơn giản lại thoải mái. Ê! Khuyên ông anh nên nhanh chóng thừa dịp gian này để thư thả thoải mái đi, nếu không sau này còn khó nói lắm, đến lúc đó...... Hừ." Robert Parnell nói.
" Đừng nói hắn vô nghĩa, hắn có phải là không rõ đâu, quên hắn là người như thế nào rồi sao?" Anne vừa nói vừa nâng chén làm một ngụm.
"Nói chỉ có đúng trở lên, chúng ta không để ý tên chiến tranh cuồng đó, tiếp tục uống!"
" Hắc… hắc… phụ xướng phu tùy, cái này, như ông bà hay nói, gọi là thuận vợ thuận chồng, tính khi nào thì kết hôn hả?"
" Phốc...... Khụ… khụ… khụ… khụ…!" Cặp trai gái đang uống rượu nói chuyện phiếm nhàn nhã bị lực sát thương cực mạnh trong lời nói khiến nhất thời trở tay không kịp, phun hết rượu trong miệng ra.
Nhìn hai gương mặt vừa đỏ lên vì phẫn nộ vừa đỏ lên vì xấu hổ, kẻ đầu sỏ là nguyên nhân mọi tội lỗi, chỉ hắc hắc cười hai tiếng, nói với giọng ngây thơ như một con… cáo " Làm gì phải phản ứng dữ thế? Chẳng lẽ ta nói sai chỗ nào sao?"
"Hừ, đó là chuyện của chúng ta, không phiền ngươi tới quan tâm." Loại này đề tài đối bất cứ cô gái nào mà nói đều hết sức nhậy cảm.
"Này… Anne, em xem...... Hắn nói cũng không phải là......" Robert Parnell lắp bắp, có những lúc cái gã chiến tranh cuồng này thật sự rất đáng yêu, hắn nói ra lời anh vẫn muốn nói nhưng lại sợ, chỉ riêng câu này, nhất định sau này phải mời hắn một ly mới được.
"Là… là cái gì! Hừ, chị Phi Luân và đội trưởng còn chưa vội? Cô đây so với các chị ấy còn nhỏ hơn nhiều, vội gì chứ?" Cô gái giật bắn mình, một cái trừng mắt sắt như dao tống ngược những lời Robert Parnell chưa kịp nói về cổ họng, thằng ngốc, loại đề tài này, có thể thảo luận giữa văn võ bá quan thế này sao?
" Ai… , này đừng có nói thế, chẳng lẽ các ngươi định đợi các cô nàng thật hả? Nhìn bộ ba kia kìa," Hoa Vân Long lén lút chỉ hai cô gái xinh đẹp kẹp với một chàng trai ở trong một góc phòng" Loại quan hệ tay ba này, thật đúng là loạn, trong thời gian ngắn chỉ sợ bọn họ bản thân cũng không biết nên làm thế nào để lựa chọn đấy, ta xem sẽ là một cuộc trường kỳ kháng chiến đấy gian nan và vất vả. Nhưng đó là chuyện của bọn họ, các ngươi khác với bọn họ, quan hệ xác định, cũng không có nhân tố phức tạp nào chen ngang, quá một đoạn thời gian, hắc hắc hắc...... Đến sau này, bước vào trận đại chiến, chúng ta đều tránh không được phải xuất kích, có thể sống sót qua được hay không, chẳng ai nói trước được, có một số việc, nên nhân cơ hội mình còn sống mà làm sớm đi."
Cả ba người đều chợt trầm xuống, chiến tranh là thế, ai có thể nói chính xác lái gì sẽ đến, Thụy Sâm, Phi Luân cùng Sonia năng lực quả thật là phi thường, bọn họ lại ở vị trí chỉ huy tác chiến, cơ hội còn sống của họ quả thật so với người bình thường cao hơn nhiều, nhưng đó cũng chỉ là xác suất mà thôi, chẳng ai có thể học được chữ ngờ, nguy hiểm của sự chết chóc, đôi khi chỉ do không may mắn, có lẽ.......
Chúng không ngừng xuyên qua siêu không gian tiến vào thiên hà, rồi lại chất đầy những nhân viên, thiết bị hoặc vật tư xuyên qua siêu không gian rời đi, ngay cả làm các chiến hạm chấp hành nhiệm vụ hộ tống, cũng được tạm thời dùng làm tàu chở khách: tất cả những chỗ thừa trên tàu khi đi đều chất đầy các loại vật tư hoặc nhân viên.
Hướng đi của chúng cũng không giống nhau, có đoàn đi về hướng các căn cứ của Đồng Minh còn chưa bị Đế Quốc phát hiện như trạm không gian KZ1 hoặc xưởng đóng tàu Shanghai; số khác lại đi đến khu vực của các thế lực ủng hộ Đồng Minh như khu vực của người Rumbati, số này chủ yếu chờ theo nguyên liệu và vật tư, những thứ này ở mặt ngoài không thể hiện dấu hiệu của Đồng Minh, có thể gửi nhờ ở đó, để lẫn cùng các loại vật tư khác, tránh bị Đế Quốc phát hiện hoặc chú ý.
Một loạt hoạt động sơ tán ở quy mô lớn như thế, theo lẽ thường sẽ có khả năng làm cho Đế Quốc cảnh giác và phản ứng, nhưng điều may mắn là, gần đây, các căn cứ, trạm không gian của Đế Quốc ở khu vực của đang tiến hành khẩn cấp rút lui; thêm vào đó, bộ tham mưu Đồng Minh cũng đã lo đến điểm này. Để phối hợp với việc rút, các hạm đội số 2, số 3 và số 7 với các thái không mẫu hạm tốc độ cao đều bị phái đi chấp hành nhiệm vụ tấn công và quấy rối quân Đế Quốc, nhiệm vụ của các hạm đội là cần phải thu sự chú ý của Đế Quốc, bắt chúng tập trung đối phó với họ, không rảnh tay rảnh mắt mà có thể phát hiện ý đồ rút lui của Đồng Minh, cũng như không thể quấy nhiễu việc sơ tán.
Tổng hợp các phương án đã thu được hiệu quả tốt, quân đội Đế Quốc tại khu vực này vốn đã phải chịu những thiệt hại nặng nề. Lực lượng cơ động duy nhất còn lại là hạm đội 13. Đừng nói đến việc tập kích bộ tổng chỉ huy Đồng Minh hoặc quấy nhiễu hoạt động sơ tán. Chỉ riêng việc yểm hộ cho các lực lượng của Đế Quốc rút lui khỏi này khu vực này, không bị Đồng Minh truy kích, cũng đã khó khắn lắm rồi.
Do các lực lượng Đế Quốc chỉ muốn rút lui khỏi thiên hà chết chóc này, mà mục đích chủ yếu của Đồng Minh, cũng giới hạn trong việc loại trừ khả năng quấy nhiễu hành động sơ tán của quân Đế Quốc, hành động của hai bên không hẹn mà đạt được sự ăn ý đáng kinh ngạc.
Đối với Đế Quốc mà nói, khi các lực lượng tiếp viện điều về từ tiền tuyến với Liên Bang còn quá xa, đối mặt với các hạm đội Đồng Minh có trong tay đến bốn thái không mẫu hạm rõ ràng sẽ rơi vào thế hạ phong. Do đó, khiêu khích Đồng Minh chắc chắn là không khôn ngoan gì, dù sao quân phản loạn cũng ngông cuồng không được bao lâu, một khi đã các hạm đội lớn đến tiếp viện, đó sẽ là ngày tàn của quân phản loạn, vậy cần gì tại phải đánh với quân phản loạn một trận sống chết ở lúc này?
Mà đối Đồng Minh mà nói, thiếu tàu Đại Thiên Sứ cùng hạm đội cơ động độc lập số 5, chỉ dựa vào hạm đội số hai, ba và bảy. Thực lực cũng chỉ nhỉnh hơn một chút so với hạm đội 13 của Đế Quốc. Nhưng chênh lệch cũng không phải là quá lớn, nếu đánh bừa mà nói, cho dù có thể bắt hạm đội 13 phải trả giá đắt, nhưng Đồng Minh cũng khó tránh khỏi thương vong, tiếp theo làm như thế nào để chống lại các đợt tấn công lớn kế tiếp của Đế Quốc?
Vì thế, trên chiến trường xuất hiện một hiện tượng kỳ quái, giao chiến quy mô lớn không phải hoàn toàn không có, chỉ là số lượng thiếu đến đáng kinh ngạc, chủ yếu là các trận đánh quy mô nhỏ, có tính chất truy kích và cản hậu, các hạm đội Đồng Minh bám gắt theo đuôi lực lượng Đế Quốc đang rút lui khỏi thiên hà, thường thường là quân Đế Quốc vừa bước trước đi, hạm đội truy kích của Đồng Minh đã bước sau tới, tiếp quản thiên hà đó, thực giống như tiễn đưa hạm đội Đế Quốc rút lui thì đúng hơn, trừ bỏ số ít không may do các lực lượng yểm hộ không hoàn thành nhiệm vụ hoặc rút lui quá chậm trễ nên bị Đồng Minh tóm được, đa số các trạm không gian, căn cứ, trạm tiền tiêu đều có thể rút lui an toàn dưới sự tiễn chân đầy ‘lưu luyến’ của các hạm đội Đồng Minh, sau đó Đồng Minh cũng dừng bước ngừng các hoạt động truy kích khi đến rìa của khu vực.
Đến hạ tuần tháng tư năm 809 lịch Vũ Trụ, toàn bộ khu vực, cơ bản đều đã khống chế ở trong tay Đồng Minh, quân phản kháng Đồng Minh đã thực hiện xong mục tiêu cơ bản khi khởi xướng kế hoạch ‘Lằn ranh sống chết’, hoàn thành khống chế khu vực, có được không gian chiến lược có chiều sâu, nhưng muốn toàn diện tu chỉnh lực lượng, củng cố lấy các thiên hà, thành lập một tuyến phòng ngự đầy đủ, có thể hỗ trợ lẫn nhau để phòng ngự, không phải là chuyện có thể hoàn thành trong ngắn hạn, hơn nữa Đế Quốc cũng sẽ không cho bọn họ có thời gian làm chuyện này.
Hai phương đều trong biết rõ ràng, trạng thái giằng co chiến lược trước mắt chẳng qua chỉ là tạm thời, khi các hạm đội tiếp viện của Đế Quốc kéo đến, các tuyến hậu cần được thiết lập hoàn thành, một chiến dịch quy mô lớn sắp bắt đầu, lúc này đây, đối mặt với quy mô lớn các hạm đội Đế Quốc quân muốn đánh một trận phục thù, thời điểm then chốt của Đồng Minh đã đến.
Có đạt được mục tiêu của phu nhân Almeida, hình thành thế tương đương với Đế Quốc hay không phải xem cách mà bọn họ thể hiện trong trận đại chiến này!
-------------------------------------------------
Thiên hà New Siberia. Tàu Đại Thiên Sứ. Phòng sinh hoạt chung.
"Ai, bị bỏ rơi, mắt thấy các hạm đội bạn chén từng miếng thịt béo, chúng ta ngay chút nước dùng cũng không có, thật sự là không cam tâm chút nào." Hoa Vân Long lắc lắc ly rượu vừa nhấp từng ngụm vừa than vãn.
Hạm đội cơ động độc lập số 5 không tham gia chiến dịch truy kích này, cả hạm đội bị giữ lại, đảm nhiệm nhiệm vụ phòng ngự cho các đơn vị còn chưa kịp rút lui khỏi thiên hà New Siberia như bộ tổng chỉ huy Đồng Minh và xưởng đóng tàu Newpost News. Lý do thứ nhất là tàu Đại Thiên Sứ có tốc độ chậm, kém hơn hắn các hạm đội số hai, số tam, số bảy vốn lấy các thái không mẫu hạm tốc độ cao làm trung tâm, như thế sẽ làm chậm tốc độ truy kích, hơn nữa dù sao Đồng Minh cũng không định đánh một trận đại chiến lúc này cùng Đế Quốc, không cần dùng đến một tàu có năng lực chiến đấu cơ đột kích mạnh như Đại Thiên Sứ, mà các đơn vị vốn đồn trú ở thiên hà New Siberia, nếu không phải bị phái đi chấp hành nhiệm vụ sơ tán, cũng đang chấp hành nhiệm vụ truy kích hoặc chiếm lĩnh, thiên hà New Siberia có thể nói là không còn năng lực phòng ngự, tuy rằng ít có khả năng Đế Quốc phát động tiến công bất ngờ, nhưng để đề phòng, vẫn cần một lực phòng ngự lượng sẵn sàng.
Điều này đương nhiên hội khiến một bộ phận nhân viên cảm thấy hoang mang, mắt thấy hạm đội bạn truyền về hết tin thắng lợi này đến thắng lợi khác, hôm nay phá huỷ bao nhiêu bao nhiêu tàu vận chuyển hoặc chiến đấu cơ, ngày mai chiếm lĩnh trạm không gian hoặc căn cứ nào, sau lại thu được bao nhiêu vật tư hoặc thiết bị còn thừa mà Đế Quốc trong quá trình rút lui không kịp hủy diệt...... Thắng lợi thì lớn lao, tổn thất lại nhỏ như vậy mà cố tình không cho hạm đội cơ động độc lập số 5 của bọn họ góp một tay.
" Thôi đi ông anh, tôi còn thà rằng cứ mỗi ngày nhàn nhã thế này còn tốt hơn, dù sao Đế Quốc tạm thời cũng sẽ không đến đây, chúng ta làm nhiệm vụ phòng ngự thiên hà New Siberia thật sự là quá đơn giản lại thoải mái. Ê! Khuyên ông anh nên nhanh chóng thừa dịp gian này để thư thả thoải mái đi, nếu không sau này còn khó nói lắm, đến lúc đó...... Hừ." Robert Parnell nói.
" Đừng nói hắn vô nghĩa, hắn có phải là không rõ đâu, quên hắn là người như thế nào rồi sao?" Anne vừa nói vừa nâng chén làm một ngụm.
"Nói chỉ có đúng trở lên, chúng ta không để ý tên chiến tranh cuồng đó, tiếp tục uống!"
" Hắc… hắc… phụ xướng phu tùy, cái này, như ông bà hay nói, gọi là thuận vợ thuận chồng, tính khi nào thì kết hôn hả?"
" Phốc...... Khụ… khụ… khụ… khụ…!" Cặp trai gái đang uống rượu nói chuyện phiếm nhàn nhã bị lực sát thương cực mạnh trong lời nói khiến nhất thời trở tay không kịp, phun hết rượu trong miệng ra.
Nhìn hai gương mặt vừa đỏ lên vì phẫn nộ vừa đỏ lên vì xấu hổ, kẻ đầu sỏ là nguyên nhân mọi tội lỗi, chỉ hắc hắc cười hai tiếng, nói với giọng ngây thơ như một con… cáo " Làm gì phải phản ứng dữ thế? Chẳng lẽ ta nói sai chỗ nào sao?"
"Hừ, đó là chuyện của chúng ta, không phiền ngươi tới quan tâm." Loại này đề tài đối bất cứ cô gái nào mà nói đều hết sức nhậy cảm.
"Này… Anne, em xem...... Hắn nói cũng không phải là......" Robert Parnell lắp bắp, có những lúc cái gã chiến tranh cuồng này thật sự rất đáng yêu, hắn nói ra lời anh vẫn muốn nói nhưng lại sợ, chỉ riêng câu này, nhất định sau này phải mời hắn một ly mới được.
"Là… là cái gì! Hừ, chị Phi Luân và đội trưởng còn chưa vội? Cô đây so với các chị ấy còn nhỏ hơn nhiều, vội gì chứ?" Cô gái giật bắn mình, một cái trừng mắt sắt như dao tống ngược những lời Robert Parnell chưa kịp nói về cổ họng, thằng ngốc, loại đề tài này, có thể thảo luận giữa văn võ bá quan thế này sao?
" Ai… , này đừng có nói thế, chẳng lẽ các ngươi định đợi các cô nàng thật hả? Nhìn bộ ba kia kìa," Hoa Vân Long lén lút chỉ hai cô gái xinh đẹp kẹp với một chàng trai ở trong một góc phòng" Loại quan hệ tay ba này, thật đúng là loạn, trong thời gian ngắn chỉ sợ bọn họ bản thân cũng không biết nên làm thế nào để lựa chọn đấy, ta xem sẽ là một cuộc trường kỳ kháng chiến đấy gian nan và vất vả. Nhưng đó là chuyện của bọn họ, các ngươi khác với bọn họ, quan hệ xác định, cũng không có nhân tố phức tạp nào chen ngang, quá một đoạn thời gian, hắc hắc hắc...... Đến sau này, bước vào trận đại chiến, chúng ta đều tránh không được phải xuất kích, có thể sống sót qua được hay không, chẳng ai nói trước được, có một số việc, nên nhân cơ hội mình còn sống mà làm sớm đi."
Cả ba người đều chợt trầm xuống, chiến tranh là thế, ai có thể nói chính xác lái gì sẽ đến, Thụy Sâm, Phi Luân cùng Sonia năng lực quả thật là phi thường, bọn họ lại ở vị trí chỉ huy tác chiến, cơ hội còn sống của họ quả thật so với người bình thường cao hơn nhiều, nhưng đó cũng chỉ là xác suất mà thôi, chẳng ai có thể học được chữ ngờ, nguy hiểm của sự chết chóc, đôi khi chỉ do không may mắn, có lẽ.......
/346
|