Ầm ầm…
Hai tiếng nổ mạnh, sau lưng tên côn đồ xuất hiện hai lỗ thủng lớn, trực tiếp ngã nhào trên mặt đất, trong nháy mắt không còn chút khí tức. Học sinh da trắng kia vội vàng nhảy qua một bên, thở hổn hển, đồng thời ánh mắt hướng về phía Giang Ly.
Giang Ly bình tĩnh.
Mặc dù đối phương là người da trắng, nhưng rốt cục cũng chỉ là học sinh đến tham gia thi cử, hắn còn cứu một mạng, tránh bị tên côn đồ kia giết chết rồi ăn thịt.
Tên côn đồ bị lưu đày đến La Sát tinh không ai là không đáng chết, cho dù chuyện Vương Thường Vinh nói vì tổ chức phục quốc, cũng không thể tin, chắc hẳn vẫn còn nguyên nhân sâu xa gì đó, nếu không với thế lực Vương gia tuyệt đối có thể giải cứu được gã.
Hai tên côn đồ lực sinh mệnh 1.5 mặc dù lợi hại, nhưng không phải là đối thủ của Giang Ly.
Sự khác biệt khi lực sinh mệnh chỉ kém 0.1 cũng là rất lớn, về phương diện thể năng chiến đấu cũng chiếm phần lớn, căn bản luận võ cũng không có khả năng lật bàn.
Tiện tay cứu một đám người da trắng này, hắn quay người liền đi, chuẩn bị quay về hang động, thời gian ra ngoài cũng lâu quá rồi, hắn lo lắng Tuyết Linh và Lạc Hàm xảy ra chuyện gì.
- Khoan đã… Học sinh da trắng kia vội lên tiếng, nói tiếng Trái đất.
Sau khi nhân loại thống nhất, rất nhiều học gia ngôn ngữ dưới sự thôi thúc của chính phủ, thành lập một bộ ngôn ngữ, sáng tạo tiếng Trái đất, ai ai đều phải học.
Nhưng bọn Giang Ly bình thường cũng không nói tiếng Trái đất, mà là nói tiếng Hán cổ xưa.
Đương nhiên bọn hắn cũng biết tiếng Trái đất.
- Chuyện gì? Hắn dừng lại, dùng tiếng Trái đất trả lời.
- Cám ơn anh đã cứu chúng tôi, tôi tên Henri. Học sinh da trắng tên Henri này tỏ ý cám ơn, bước lên trước bắt tay, biểu hiện vô cùng thân mật: - Lực sinh mệnh của anh thật mạnh, không biết đến bao nhiêu rồi?
- Sinh tồn trên La Sát tinh, lực sinh mệnh không phải là thứ quan trọng. Giang Ly tránh câu hỏi này: - Vừa nãy chỉ là tiện tay mà thôi, không phải để ý đâu, bây giờ tôi phải quay về hang động rồi, không có thời gian nói chuyện trong này.
Dưới nhiệt độ ác nghiệt, ai cũng không muốn ở lại lâu.
- Đợi chút… Henri vội vung tay lên, nữ học sinh da trắng đứng cạnh liền tặng một ống dinh dưỡng đến: - Đây là thù lao chúng tôi trả, cám ơn ân cứu mạng của anh.
- Mọi người hình như có rất nhiều chất dinh dưỡng nhỉ? Giang Ly nhìn mấy người này, trên người người nào cũng có ba bốn ống.
- Đoàn chúng tôi có hơn 50 người, đêm qua đã chết hơn 40 người. Henri dường như không muốn nhớ lại ký ức đó: - Có người bị đóng băng mà chết, có người bị côn đồ giết chết, còn có người bị bầy La Sát thú tấn công! Chúng tôi liều mạng mới giết chết côn đồ đánh lui đàn thú…
- Thật khốc liệt… Giang Ly lắc đầu: - Đồng bạn của tôi cũng cần chất dinh dưỡng, cho nên tôi nhận lấy sự cảm tạ của các anh, nhưng anh tìm tôi có chuyện gì khác?
Hắn vừa nhìn liền biết, đám người Henri này tìm hắn là có mục đích khác.
- Là như này, bây giờ chúng tôi đã tìm được một hang động để ở, nhưng hang động đó là nơi mà La Sát thú náu thân, mỗi đêm La Sát thú đều quay lại tấn công chúng tôi, tôi hi vọng có thể tìm được cao thủ giúp chúng tôi. Một nữ học sinh da trắng đứng ra nói: - Xin chào, tôi tên Lilith.
- Chào cô. Ánh mắt Giang Ly khẽ động: - La Sát thú?
- Đúng, La Sát thú là một loại dã thú cực kỳ hung mãnh trên La Sát tinh, giỏi về đào đất, hơn nữa không sợ mặt trời bạo chiếu, bọn chúng có thể đào mấy trăm mét đất, đến sâu dưới lòng đất ăn một loại nhuyễn trùng, hơn nữa còn có thể dựa vào hấp thu ánh sáng hằng tinh để sinh tồn. Henri vội vàng giải thích: - Đương nhiên, nếu như có thể giết được một con, trong cơ thể chúng có một viên La Sát Cơ Hóa Nhục to bằng móng tay mà thân thể con người có thể hấp thu, hương vị cũng rất ngon, như vậy cũng không còn lo thiếu đồ ăn nữa.
Giang Ly lấy ra thẻ chip của mình, trên đó tìm tòi xem xét tư liệu.
Trên La Sát tinh không có mạng, bất kỳ tin tức nào cũng không thể truyền đến được, nhưng Giang Ly trước đó đã tải hết toàn bộ tư liệu tinh cầu mà đại học Tinh Không có đủ khả năng thí luyện về.
Đây là khóa học cơ bản, mỗi học sinh đều nên làm.
Lập tức, trên đó liền xuất hiện tin tức của La Sát thú, cao 1m3, lớn lên có một đôi cánh đen nhánh, giống như con dơi vậy, có thể lướt bay trong không trung cao mấy chục mét, đứng thẳng đi lại, tướng mặt hung ác, có răng nanh, thân người có lân phiến, đao thương bất nhập, rất khó giết chết. Thứ như này, có chút giống với tiểu ác ma trong thần thoại phương tây, lại có chút giống với La Sát thú trong kinh Phật, loài người đổ bộ lên La Sát tinh đầu tiên chính là lấy mệnh danh La Sát làm tên cho tinh cầu này.
Hơn nữa còn lợi hại hơn chính là, lân phiến của La Sát thú có thể hấp thu năng lượng ánh sáng hằng tinh, sinh ra một thứ có tác dụng giống quang hợp, từ đó khiến thân thể có thể đạt được tiếp tế.
Cho nên, La Sát thú không ăn gì cũng được.
Trên La Sát tinh, hằng tinh rừng rực, rất thích hợp cho bọn chúng sinh tồn, nhưng bọn chúng cũng sợ rét lạnh, đêm đến đều muốn ẩn náu sâu trong hang động để ngủ đông, ở ẩn, bằng không sẽ bị chết cóng.
Trên La Sát tinh rất nhiều hang động đều là do bọn chúng đào ra.
Quan trọng hơn là, trong cơ thể của những La Sát thú này có một viên Cơ Hóa Nhục to bằng móng tay, rất ngon, có thể cho người ăn được.
Ngoài ra, lân phiến toàn thân La Sát thú và vùng thịt khác vô cùng cứng rắn, giống như sắt thép, căn bản không thể nào ăn được, La Sát Cơ Hóa Nhục kia chính là nơi năng lượng toàn thân ngưng tụ lại.
Nếu như có thể giết chết một con La Sát thú, thì vấn đề thức ăn cũng có thể được giải quyết dễ dàng.
- Được, tôi đồng ý cùng mọi người đến hang động, giết chết La Sát thú. Giang Ly lập tức đồng ý: - Nhưng tôi phải quay về hang động của tôi trước để đón hai người bạn của tôi đã.
- Tôi đi cùng anh.
Henri cùng mấy nam nữ sinh da trắng vội nói: - Nếu có thể giết chết được La Sát thú, chất dinh dưỡng của chúng tôi có thể chia cho các anh một chút.
- Đi thôi. Thân người Giang Ly nhảy lên, mau chóng rời khỏi nơi này, hắn dùng viên đá trắng sữa đựng mấy chục tấn nước, căn bản không cần mỗi ngày đến đây lấy nước, như vậy có thể tự do hành động trên La Sát tinh, không cần ở lại nơi gần với nguồn nước nữa.
Trong lúc hắn nói chuyện, người liền chạy như bay, lập lòe vài cái liền chạy xa ngoài mấy km.
- Hả, Oh my God, tốc độ của hắn thật nhanh. Một nữ sinh da trắng sợ hãi thốt lên: - Lực sinh mệnh của hắn rốt cục là bao nhiêu? 1.7? 1.8?
- Tôi thấy không chỉ có vậy, tiếc là không mang theo dụng cụ khảo nghiệm. Henri cũng mau chạy, cố gắng đi theo phía sau, nhìn bóng người Giang Ly đi xa. May mà trong này chính là nơi thẳng tắp đường chân trời, không có lối rẽ, cũng không thể mất dấu được: - Lần này sau khi khảo nghiệm La Sát tinh xong, chúng ta còn phaỉ tiến hành một số khảo nghiệm khác, mới có thể tiến vào đại học Tinh Không. Hơn nữa sau khi lấy được suất Đại học Tinh Không, còn phải thi đấu lôi đài, đại học Tinh Không sẽ chọn ra Top 10 mạnh nhất trong mỗi khóa sinh viên mới! Đó mới là nhân vật được cả thế gian chú ý đến, tôi thấy thực lực của hắn, có hi vọng vấn đỉnh Top 10 mạnh nhất!
- Vấn đỉnh Top 10 mạnh nhất? Điều này sao có thể? Lilith kinh ngạc nói: - Top 10 tân sinh viên mạnh nhất của đại học Tinh Không, quả thực ai ai cũng là cường giả nghịch thiên, lực sinh mệnh bình quân của Top 10 khóa trước đều trên 2, khóa sinh viên mới này tôi thấy còn mạnh hơn. Phải biết rằng, bây giờ chúng ta mới là khảo nghiệm khu Trái đất, còn có khu sao Hỏa, khu Mặt trăng, khu sao Mộc, đây còn chỉ là nhân loại trên hệ Mặt trời, tinh cầu thích hợp cho con người cư trú trong toàn bộ dải Ngân Hà có hơn mười cái, còn có căn cứ con người ngoài dải Ngân Hà nữa, thí sinh khu Trái đất chúng ta có hơn một vạn người, còn thí sinh mà tất cả nhân loại cộng lại, năm nay cũng có gần năm trăm nghìn người.
- Hãy chờ xem, tôi cảm thấy hắn có hi vọng. Henri nói: - Dù sao tôi chưa từng nhìn thấy học sinh nào lại có khí chất cường đại như này.
Mấy nữ sinh viên da trắng lao nhanh, lực sinh mệnh của bọn họ cũng không yếu, mạo hiểm chạy trong nhiệt độ cao như này cũng sẽ không bị cảm nắng, vì họn họ vừa mới bổ sung đầy đủ hơi nước xong.
Mấy chục phút sau Giang Ly đã chạy đến trước cửa hang động.
Cũng may, không có chuyện gì, Tuyết Linh và Lạc Hàm vẫn còn đang ngồi tu luyện sâu trong hang động, bồi dưỡng thể lực. Lúc này bất luận là học sinh hay côn đồ đếu đi lấy nước, không có thời gian đi cướp hang động.
- Tuyết Linh, Lạc Hàm, đi ra thôi, chúng ta đổi một hang động khác. Giọng nói của hắn truyền vào trong, hai người con gái đã từ trong chui ra ngoài.
- Chúng ta đến hang động nào? Tuyết Linh nhìn ánh mặt trời chói chang rừng rực, vội vàng đưa cho Giang Ly cái mũ rộng vành làm từ cỏ khô, có thể che lại toàn thân, tránh ánh nắng thiêu đốt làn da.
Da người nếu như bị lộ ra ngoài, trải qua thời gian dài phơi nắng sẽ xuất hiện chuỗi bong bóng, nếu tiếp tục phơi nắng tiếp sẽ bị bong tróc toàn thân.
- Hai người nhanh như vậy đã kết được cái mũ rộng vành này? Giang Ly vui vẻ, nhìn thấy Lạc Hàm cũng đội một cái.
- Đây là chút lòng thành, dù gì thì chúng tôi cũng không có việc gì làm. Lạc Hàm cười nói: - Cái mũ cỏ khô rộng vành này tôi và Tuyết Linh mỗi người một nửa bện cho anh đấy, thế nào, đủ chắc chứ?
- Quả thực rất chắc, lại tránh nắng, tay nghề cũng không tệ. Giang Ly giật giật, phát hiện vành của mũ rất chắc, đột nhiên phát hiện hai người con gái này mặc dù là thiên kim tiểu thư, nhưng lại khéo tay, kỹ năng sinh tồn cũng không tệ.
- Vốn dĩ chúng tôi còn định dùng cỏ khô làm áo tơi, nhưng thời gian không đủ. Đúng rồi, hang động này của chúng ta rất gần với nơi lấy nước, tại sao lại muốn tìm một hang động mới, chẳng lẽ vì Vương Thường Vinh sao? Linh Tú nhíu mày, cô cũng không muốn bỏ cái hang động này.
- Vương Thường Vinh có chút nguy hiểm, không đến gần gã là tốt nhất. Về nước thì không có vấn đề gì, tôi cũng đã giải quyết xong rồi, bảo đảm hai người mỗi ngày đều có đủ nước dùng, thậm chí tắm rửa cũng không thành vấn đế. Bây giờ thứ mà chúng ta thiếu là thức ăn, chất dinh dưỡng mỗi ngày uống một ngụm cũng chỉ có thể bảo đảm lượng vitamin nhất định mà thôi. Giang Ly nói: - Thời gian sinh tồn 30 ngày, bây giờ mới qua ngày đầu tiên, thời gian còn dài lắm, phải tính trước mới được.
- Vậy anh chuẩn bị chuyển đến nơi nào? Lạc Hàm nhìn tứ phía, đột nhiên ánh mắt nhìn về phía sau lưng hắn: - Có người đang đến.
- Không sao, đám học sinh da trắng đó là do tôi cứu bọn họ, bọn họ còn trả cho tôi một ống chất dinh dưỡng nữa, chúng ta cần phải đến hang động mà bọn họ ở trước khi trời tối, giúp bọn họ ngăn cản La Sát thú. Chúng ta có thể giết chết con La Sát thú này để lấy Cơ Hóa Nhục trên người nó, kết hợp cùng với chất dinh dưỡng là có đồ ăn rồi. Giang Ly vừa nói, khuôn mặt chờ đợi.
Mười mấy phút sau, đám học sinh da trắng liền xông đến trước mặt bọn họ.
Henri mỉm cười, chào hỏi: - Chào, hai vị mĩ nữ, tôi là Henri, là thành viên ban giám đốc tập đoàn Á Âu, rất vui khi quen biết hai mĩ nữ. Gã lập tức hiện phong độ thân sĩ, dùng tiếng Trái đất để chào hỏi.
- Chào anh. Tuyết Linh nghe thấy bốn chữ tập đoàn Á Âu, ánh mắt khẽ động, đây là một trong những tập đoàn đại tài trên Trái đất, rõ ràng Henri là con trai của một ủy viên hội đồng quản trị lớn trong đó.
- Chúng ta đi thôi. Lạc Hàm gật đầu ra hiệu, khua khua tay: - Hang động mà các anh ở cách chỗ này bao xa?
- Cách nơi này khoảng 100km, chúng tôi chắc rằng có thể đến kịp trước khi trời tối, chính là hướng kia, tôi dẫn đường. Henri giơ tay chỉ đường, không nhìn mĩ nữ nữa, trong mắt gã bây giờ sinh tồn là thứ quan trọng nhất.
Hai tiếng nổ mạnh, sau lưng tên côn đồ xuất hiện hai lỗ thủng lớn, trực tiếp ngã nhào trên mặt đất, trong nháy mắt không còn chút khí tức. Học sinh da trắng kia vội vàng nhảy qua một bên, thở hổn hển, đồng thời ánh mắt hướng về phía Giang Ly.
Giang Ly bình tĩnh.
Mặc dù đối phương là người da trắng, nhưng rốt cục cũng chỉ là học sinh đến tham gia thi cử, hắn còn cứu một mạng, tránh bị tên côn đồ kia giết chết rồi ăn thịt.
Tên côn đồ bị lưu đày đến La Sát tinh không ai là không đáng chết, cho dù chuyện Vương Thường Vinh nói vì tổ chức phục quốc, cũng không thể tin, chắc hẳn vẫn còn nguyên nhân sâu xa gì đó, nếu không với thế lực Vương gia tuyệt đối có thể giải cứu được gã.
Hai tên côn đồ lực sinh mệnh 1.5 mặc dù lợi hại, nhưng không phải là đối thủ của Giang Ly.
Sự khác biệt khi lực sinh mệnh chỉ kém 0.1 cũng là rất lớn, về phương diện thể năng chiến đấu cũng chiếm phần lớn, căn bản luận võ cũng không có khả năng lật bàn.
Tiện tay cứu một đám người da trắng này, hắn quay người liền đi, chuẩn bị quay về hang động, thời gian ra ngoài cũng lâu quá rồi, hắn lo lắng Tuyết Linh và Lạc Hàm xảy ra chuyện gì.
- Khoan đã… Học sinh da trắng kia vội lên tiếng, nói tiếng Trái đất.
Sau khi nhân loại thống nhất, rất nhiều học gia ngôn ngữ dưới sự thôi thúc của chính phủ, thành lập một bộ ngôn ngữ, sáng tạo tiếng Trái đất, ai ai đều phải học.
Nhưng bọn Giang Ly bình thường cũng không nói tiếng Trái đất, mà là nói tiếng Hán cổ xưa.
Đương nhiên bọn hắn cũng biết tiếng Trái đất.
- Chuyện gì? Hắn dừng lại, dùng tiếng Trái đất trả lời.
- Cám ơn anh đã cứu chúng tôi, tôi tên Henri. Học sinh da trắng tên Henri này tỏ ý cám ơn, bước lên trước bắt tay, biểu hiện vô cùng thân mật: - Lực sinh mệnh của anh thật mạnh, không biết đến bao nhiêu rồi?
- Sinh tồn trên La Sát tinh, lực sinh mệnh không phải là thứ quan trọng. Giang Ly tránh câu hỏi này: - Vừa nãy chỉ là tiện tay mà thôi, không phải để ý đâu, bây giờ tôi phải quay về hang động rồi, không có thời gian nói chuyện trong này.
Dưới nhiệt độ ác nghiệt, ai cũng không muốn ở lại lâu.
- Đợi chút… Henri vội vung tay lên, nữ học sinh da trắng đứng cạnh liền tặng một ống dinh dưỡng đến: - Đây là thù lao chúng tôi trả, cám ơn ân cứu mạng của anh.
- Mọi người hình như có rất nhiều chất dinh dưỡng nhỉ? Giang Ly nhìn mấy người này, trên người người nào cũng có ba bốn ống.
- Đoàn chúng tôi có hơn 50 người, đêm qua đã chết hơn 40 người. Henri dường như không muốn nhớ lại ký ức đó: - Có người bị đóng băng mà chết, có người bị côn đồ giết chết, còn có người bị bầy La Sát thú tấn công! Chúng tôi liều mạng mới giết chết côn đồ đánh lui đàn thú…
- Thật khốc liệt… Giang Ly lắc đầu: - Đồng bạn của tôi cũng cần chất dinh dưỡng, cho nên tôi nhận lấy sự cảm tạ của các anh, nhưng anh tìm tôi có chuyện gì khác?
Hắn vừa nhìn liền biết, đám người Henri này tìm hắn là có mục đích khác.
- Là như này, bây giờ chúng tôi đã tìm được một hang động để ở, nhưng hang động đó là nơi mà La Sát thú náu thân, mỗi đêm La Sát thú đều quay lại tấn công chúng tôi, tôi hi vọng có thể tìm được cao thủ giúp chúng tôi. Một nữ học sinh da trắng đứng ra nói: - Xin chào, tôi tên Lilith.
- Chào cô. Ánh mắt Giang Ly khẽ động: - La Sát thú?
- Đúng, La Sát thú là một loại dã thú cực kỳ hung mãnh trên La Sát tinh, giỏi về đào đất, hơn nữa không sợ mặt trời bạo chiếu, bọn chúng có thể đào mấy trăm mét đất, đến sâu dưới lòng đất ăn một loại nhuyễn trùng, hơn nữa còn có thể dựa vào hấp thu ánh sáng hằng tinh để sinh tồn. Henri vội vàng giải thích: - Đương nhiên, nếu như có thể giết được một con, trong cơ thể chúng có một viên La Sát Cơ Hóa Nhục to bằng móng tay mà thân thể con người có thể hấp thu, hương vị cũng rất ngon, như vậy cũng không còn lo thiếu đồ ăn nữa.
Giang Ly lấy ra thẻ chip của mình, trên đó tìm tòi xem xét tư liệu.
Trên La Sát tinh không có mạng, bất kỳ tin tức nào cũng không thể truyền đến được, nhưng Giang Ly trước đó đã tải hết toàn bộ tư liệu tinh cầu mà đại học Tinh Không có đủ khả năng thí luyện về.
Đây là khóa học cơ bản, mỗi học sinh đều nên làm.
Lập tức, trên đó liền xuất hiện tin tức của La Sát thú, cao 1m3, lớn lên có một đôi cánh đen nhánh, giống như con dơi vậy, có thể lướt bay trong không trung cao mấy chục mét, đứng thẳng đi lại, tướng mặt hung ác, có răng nanh, thân người có lân phiến, đao thương bất nhập, rất khó giết chết. Thứ như này, có chút giống với tiểu ác ma trong thần thoại phương tây, lại có chút giống với La Sát thú trong kinh Phật, loài người đổ bộ lên La Sát tinh đầu tiên chính là lấy mệnh danh La Sát làm tên cho tinh cầu này.
Hơn nữa còn lợi hại hơn chính là, lân phiến của La Sát thú có thể hấp thu năng lượng ánh sáng hằng tinh, sinh ra một thứ có tác dụng giống quang hợp, từ đó khiến thân thể có thể đạt được tiếp tế.
Cho nên, La Sát thú không ăn gì cũng được.
Trên La Sát tinh, hằng tinh rừng rực, rất thích hợp cho bọn chúng sinh tồn, nhưng bọn chúng cũng sợ rét lạnh, đêm đến đều muốn ẩn náu sâu trong hang động để ngủ đông, ở ẩn, bằng không sẽ bị chết cóng.
Trên La Sát tinh rất nhiều hang động đều là do bọn chúng đào ra.
Quan trọng hơn là, trong cơ thể của những La Sát thú này có một viên Cơ Hóa Nhục to bằng móng tay, rất ngon, có thể cho người ăn được.
Ngoài ra, lân phiến toàn thân La Sát thú và vùng thịt khác vô cùng cứng rắn, giống như sắt thép, căn bản không thể nào ăn được, La Sát Cơ Hóa Nhục kia chính là nơi năng lượng toàn thân ngưng tụ lại.
Nếu như có thể giết chết một con La Sát thú, thì vấn đề thức ăn cũng có thể được giải quyết dễ dàng.
- Được, tôi đồng ý cùng mọi người đến hang động, giết chết La Sát thú. Giang Ly lập tức đồng ý: - Nhưng tôi phải quay về hang động của tôi trước để đón hai người bạn của tôi đã.
- Tôi đi cùng anh.
Henri cùng mấy nam nữ sinh da trắng vội nói: - Nếu có thể giết chết được La Sát thú, chất dinh dưỡng của chúng tôi có thể chia cho các anh một chút.
- Đi thôi. Thân người Giang Ly nhảy lên, mau chóng rời khỏi nơi này, hắn dùng viên đá trắng sữa đựng mấy chục tấn nước, căn bản không cần mỗi ngày đến đây lấy nước, như vậy có thể tự do hành động trên La Sát tinh, không cần ở lại nơi gần với nguồn nước nữa.
Trong lúc hắn nói chuyện, người liền chạy như bay, lập lòe vài cái liền chạy xa ngoài mấy km.
- Hả, Oh my God, tốc độ của hắn thật nhanh. Một nữ sinh da trắng sợ hãi thốt lên: - Lực sinh mệnh của hắn rốt cục là bao nhiêu? 1.7? 1.8?
- Tôi thấy không chỉ có vậy, tiếc là không mang theo dụng cụ khảo nghiệm. Henri cũng mau chạy, cố gắng đi theo phía sau, nhìn bóng người Giang Ly đi xa. May mà trong này chính là nơi thẳng tắp đường chân trời, không có lối rẽ, cũng không thể mất dấu được: - Lần này sau khi khảo nghiệm La Sát tinh xong, chúng ta còn phaỉ tiến hành một số khảo nghiệm khác, mới có thể tiến vào đại học Tinh Không. Hơn nữa sau khi lấy được suất Đại học Tinh Không, còn phải thi đấu lôi đài, đại học Tinh Không sẽ chọn ra Top 10 mạnh nhất trong mỗi khóa sinh viên mới! Đó mới là nhân vật được cả thế gian chú ý đến, tôi thấy thực lực của hắn, có hi vọng vấn đỉnh Top 10 mạnh nhất!
- Vấn đỉnh Top 10 mạnh nhất? Điều này sao có thể? Lilith kinh ngạc nói: - Top 10 tân sinh viên mạnh nhất của đại học Tinh Không, quả thực ai ai cũng là cường giả nghịch thiên, lực sinh mệnh bình quân của Top 10 khóa trước đều trên 2, khóa sinh viên mới này tôi thấy còn mạnh hơn. Phải biết rằng, bây giờ chúng ta mới là khảo nghiệm khu Trái đất, còn có khu sao Hỏa, khu Mặt trăng, khu sao Mộc, đây còn chỉ là nhân loại trên hệ Mặt trời, tinh cầu thích hợp cho con người cư trú trong toàn bộ dải Ngân Hà có hơn mười cái, còn có căn cứ con người ngoài dải Ngân Hà nữa, thí sinh khu Trái đất chúng ta có hơn một vạn người, còn thí sinh mà tất cả nhân loại cộng lại, năm nay cũng có gần năm trăm nghìn người.
- Hãy chờ xem, tôi cảm thấy hắn có hi vọng. Henri nói: - Dù sao tôi chưa từng nhìn thấy học sinh nào lại có khí chất cường đại như này.
Mấy nữ sinh viên da trắng lao nhanh, lực sinh mệnh của bọn họ cũng không yếu, mạo hiểm chạy trong nhiệt độ cao như này cũng sẽ không bị cảm nắng, vì họn họ vừa mới bổ sung đầy đủ hơi nước xong.
Mấy chục phút sau Giang Ly đã chạy đến trước cửa hang động.
Cũng may, không có chuyện gì, Tuyết Linh và Lạc Hàm vẫn còn đang ngồi tu luyện sâu trong hang động, bồi dưỡng thể lực. Lúc này bất luận là học sinh hay côn đồ đếu đi lấy nước, không có thời gian đi cướp hang động.
- Tuyết Linh, Lạc Hàm, đi ra thôi, chúng ta đổi một hang động khác. Giọng nói của hắn truyền vào trong, hai người con gái đã từ trong chui ra ngoài.
- Chúng ta đến hang động nào? Tuyết Linh nhìn ánh mặt trời chói chang rừng rực, vội vàng đưa cho Giang Ly cái mũ rộng vành làm từ cỏ khô, có thể che lại toàn thân, tránh ánh nắng thiêu đốt làn da.
Da người nếu như bị lộ ra ngoài, trải qua thời gian dài phơi nắng sẽ xuất hiện chuỗi bong bóng, nếu tiếp tục phơi nắng tiếp sẽ bị bong tróc toàn thân.
- Hai người nhanh như vậy đã kết được cái mũ rộng vành này? Giang Ly vui vẻ, nhìn thấy Lạc Hàm cũng đội một cái.
- Đây là chút lòng thành, dù gì thì chúng tôi cũng không có việc gì làm. Lạc Hàm cười nói: - Cái mũ cỏ khô rộng vành này tôi và Tuyết Linh mỗi người một nửa bện cho anh đấy, thế nào, đủ chắc chứ?
- Quả thực rất chắc, lại tránh nắng, tay nghề cũng không tệ. Giang Ly giật giật, phát hiện vành của mũ rất chắc, đột nhiên phát hiện hai người con gái này mặc dù là thiên kim tiểu thư, nhưng lại khéo tay, kỹ năng sinh tồn cũng không tệ.
- Vốn dĩ chúng tôi còn định dùng cỏ khô làm áo tơi, nhưng thời gian không đủ. Đúng rồi, hang động này của chúng ta rất gần với nơi lấy nước, tại sao lại muốn tìm một hang động mới, chẳng lẽ vì Vương Thường Vinh sao? Linh Tú nhíu mày, cô cũng không muốn bỏ cái hang động này.
- Vương Thường Vinh có chút nguy hiểm, không đến gần gã là tốt nhất. Về nước thì không có vấn đề gì, tôi cũng đã giải quyết xong rồi, bảo đảm hai người mỗi ngày đều có đủ nước dùng, thậm chí tắm rửa cũng không thành vấn đế. Bây giờ thứ mà chúng ta thiếu là thức ăn, chất dinh dưỡng mỗi ngày uống một ngụm cũng chỉ có thể bảo đảm lượng vitamin nhất định mà thôi. Giang Ly nói: - Thời gian sinh tồn 30 ngày, bây giờ mới qua ngày đầu tiên, thời gian còn dài lắm, phải tính trước mới được.
- Vậy anh chuẩn bị chuyển đến nơi nào? Lạc Hàm nhìn tứ phía, đột nhiên ánh mắt nhìn về phía sau lưng hắn: - Có người đang đến.
- Không sao, đám học sinh da trắng đó là do tôi cứu bọn họ, bọn họ còn trả cho tôi một ống chất dinh dưỡng nữa, chúng ta cần phải đến hang động mà bọn họ ở trước khi trời tối, giúp bọn họ ngăn cản La Sát thú. Chúng ta có thể giết chết con La Sát thú này để lấy Cơ Hóa Nhục trên người nó, kết hợp cùng với chất dinh dưỡng là có đồ ăn rồi. Giang Ly vừa nói, khuôn mặt chờ đợi.
Mười mấy phút sau, đám học sinh da trắng liền xông đến trước mặt bọn họ.
Henri mỉm cười, chào hỏi: - Chào, hai vị mĩ nữ, tôi là Henri, là thành viên ban giám đốc tập đoàn Á Âu, rất vui khi quen biết hai mĩ nữ. Gã lập tức hiện phong độ thân sĩ, dùng tiếng Trái đất để chào hỏi.
- Chào anh. Tuyết Linh nghe thấy bốn chữ tập đoàn Á Âu, ánh mắt khẽ động, đây là một trong những tập đoàn đại tài trên Trái đất, rõ ràng Henri là con trai của một ủy viên hội đồng quản trị lớn trong đó.
- Chúng ta đi thôi. Lạc Hàm gật đầu ra hiệu, khua khua tay: - Hang động mà các anh ở cách chỗ này bao xa?
- Cách nơi này khoảng 100km, chúng tôi chắc rằng có thể đến kịp trước khi trời tối, chính là hướng kia, tôi dẫn đường. Henri giơ tay chỉ đường, không nhìn mĩ nữ nữa, trong mắt gã bây giờ sinh tồn là thứ quan trọng nhất.
/100
|