*Lời tỏ tình ngọt ngào, cử chỉ hành động đáng yêu của đôi bạn thân. Nhưng những gì Ed nói, Ed nghĩ...Đều đang giết chết người con trai mặc áo choàng đen ấy. Hơn thế nữa, Kẻ Đó đang làm tất cả để kéo Ed trở thành của mình và muốn trả cho người áo đen sự dày vò bị đánh mất người yêu theo năm tháng của hắn...Vậy! Hắn. Kẻ Đó là ai?* Chương 4: Lời nói lay động trái tim em (Phần 2: Nếu anh xuất hiện?)
Sau khi Len bị tôi 'đuổi' về phòng thì tôi đã đi ngủ. Trên cái giường yêu dấu, tôi hy vọng mình đừng gặp giấc mơ ấy nữa. Nhưng......
Em thật rất tàn nhẫn đấy,Ed! -Tiếng giọng đau khổ này...Kẻ nào đang nói?
Em HẠNH PHÚC? Đúng chứ? Hơn tất cả, em từng nói với tôi 'ngoài tôi ra, em sẽ không thể cảm nhận được hạnh phúc từ ai cả'. Em đã nói dối...!? -Anh ta lại nói, giọng nói lại sắc lạnh hơn gấp trăm lần.
Nhưng tại sao, tại sao khi nghe giọng nói đầy đau khổ này...Trong lòng mình như rối tung, nó chịu không được. Mình cảm nhận được đau thương của cả hai.
Tôi xin em đấy Ed! Đừng xoá bỏ tôi khỏi trái tim em, đừng xoá bỏ tôi khỏi ký ức và tâm trí của em. Tôi xin em đấy! -Đau quá, cảm giác đáng sợ quá...Tôi...Tôi.......
Đừng để kẻ đó đánh cắp em khỏi tôi nhé, Ed! -Dừng lại ngay đi...Haa...Anh...Anh.......
Siannnnnnnnnn.....!
Tôi bừng tỉnh, mồ hôi chảy khắp người như vừa mới tắm ra vậy. Giấc mơ không như tôi mong đợi. Tôi cảm giác được nó dần dần kết chuỗi thành một cuộc đối thoại, thành một...Câu chuyện từ ký ức?
Trong giấc mơ đó, mình đã gọi tên một người. Cái tên đẹp lắm:
Si...Si...an? -Ahh, Sian. Nó rất quen thuộc cũng như rất xa vời với tôi. Tại sao chỉ duy nhất mình tôi bị thế này?
Sáng hôm sau
Oh! Hello my baby...! -Len đáng ghét đây, hắn đợi tôi trước cửa căn hộ. Người con trai đẹp đến hoàn hảo này, là kẻ đã tỏ tình với tôi...Kẻ to gan dám lung lay trái tim 'yếu đuối, mỏng manh' của ta. Đến đây mình mới để ý, vì lí do gì mà tên đại ngốc này nói YÊU mình chứ. Trong khi hắn là một đại Mĩ Nam, bao cô nàng xinh đẹp và giàu có vây quanh... Nhưng cậu ấy lại chọn mình. Là bạn bè của nhau nhưng mình chẳng biết gì cả! Có lẽ tệ quá cho một đứa bạn thân?
Sao cậu im lặng thế hả? Mèo con! -Len thấy người mình yêu cứ trầm ngâm thì liền hỏi gấp. Ed đáp lại thật lạnh lùng, nhưng lại rất đáng yêu: Ngươi quan tâm làm quái gì? Còn nữa...Ngoài ta ra ta cấm ngươi gọi ta là mèo con. -Ed tỏ vẻ nghiêm nghị. Len thì sững một lâu....Liền lăn ra cười phát như điên ấy:
Ngoài cậu ra....Ai...ai gọi là mèo....Há há há! Đau bụng chết tôi mất...Há há! -Len điên thật rồi
Làm sao cậu có thể tự gọi mình là mèo con chứ. Nghe này Ed... -Ểh! Thế là sao? Mới cười như thằng điên,giờ quay phắt một vẻ nghiêm nghị chuẩn mực. Tên này....
Sao nữa hả? -Tôi nói với vẻ khiêu khích. Cậu ấy nhau mày, song cũng nhắm mắt một lâu. Rồi mở mắt ra:
Ngoài tớ ra, tớ không cho phép cậu cho bất cứ ai gọi cậu là Mèo Con hết đó. Rõ chưa?! -Len nói với giọng nghiêm.
Ơh! Ừm...Tớ hứa! -Ed chẳng còn cách nào ngoài việc xoa nhẹ những cơn GHEN và sự điên cuồng vì yêu của Len cả.
Hì. Được rồi, đợi tớ ở đây nhé! Tớ sẽ đi lấy xe. -Cậu ấy cười và nhìn Ed thật lâu mới đi.
Len thực ra đã rất si tình rồi, mà Ed lại cứ mập mờ việc nhìn cậu ấy theo hướng là bạn hay là...Người YÊU. Ngay thời khắc ấy, cậu đã đi lạc sâu trong đôi mắt nâu, sâu thẳm và tuyệt đẹp của Len mất mà cậu không hay. Đôi mắt ấy nói lên mọi thứ...Len chân tình...Len thực sự rất yêu Ed...Và Len từ bao giờ lại có tính chiếm hữu cao đến vậy!
Song cùng lúc đó, Ed chợt thấy người con trai mặc áo đen đứng trên sân thượng toà cao ốc đối diện. Mắt anh ta không giống mắt của Len, nhìn nó....Buồn quá, và nó cũng như đang chứa sự chờ mong một cái gì đó vậy. Ed đã nhận ra một điều khá nghiêm trọng, nếu anh ta xuất hiện thì cậu...mọi suy nghĩ cũng như tập trung của cậu đều biến mất cho dù suy nghĩ ấy có quan trọng đến đâu. Cũng vì thế, Ed SỢ anh ta. Đáng ngạc nhiên nhỉ! Cậu ấy SỢ HÃI chính người mình TỪNG YÊU và nó khá u mờ. Cậu trong mọi lúc đều luôn đặt suy nghĩ.....
Nếu Anh Xuất Hiện? Tôi sẽ phải làm sao? -Câu hỏi ấy, sao đau khổ thật.
Ngay trên tầng thượng toà cao ốc
Ối chà! Sian Quỷ Vương 'Vạn Tuế'. Trông ngài đau khổ thật...!
Ngươi thì biết cái gì!
Người con trai mới này, đẹp lắm chứ. Hắn đang nhoẻ miệng cười....
Ngài thấy đấy. Ed yêu quý của chúng ta đang bị lung lay bởi tên nhóc đó!
...
Chắc ngài đã không cảm nhận được. Trên người tên nhóc đó có mùi của...Hàn Lệnh Quỷ Vương...Huh?!
Ngươi nói cái gì? Hàn Lệnh Quỷ Vương ta đã giết hắn từ cả ngàn năm trước rồi, nơi đâu mà hắn có thể sống được!
Àh...Bỏ qua chuyện này đi, trước đây cũng như ngài biết đấy. Tôi cũng YÊU Ed điên dại. Nhưng vì Trung thành với ngài nên tôi đã nhẫn nhịn tất cả. Kể cả phải từ bỏ người tôi rất YÊU. Nhưng hôm nay khác rồi, trước kia Ed yêu ngài sâu đậm nên cũng chẳng ai dành dựt Ed cả. Vì sợ cậu ấy đau khổ. Giờ thì tới phần tôi sẽ Lung Lay Trái Tim Ed và làm cậu ấy thuộc về tôi! -Người con trai này...Cao ngạo thật.
Tch...Ngươi dám sao?
Thưa ngài! -Hắn quỳ xuống với vẻ kính cẩn, cao ngạo. Nếu được...Tôi muốn được ĐẤU với ngài và tên nhóc kia để dành lấy Ed, cả ba chúng ta đều yêu cậu ấy. Và lúc này, cậu ấy không có ký ức. Việc lấp đầy khoảng trống đó là điều ta nên làm cho cậu ấy!
Ed không phải là món hàng để ta, ngươi và tên nhóc đó ĐẤU GIÁ. Ngươi yêu em ấy, ngươi làm vậy không thấy có lỗi với Ed sao?
Người con trai mới ấy bước đến tầng thượng và chuẩn bị nhảy xuống.
Người có lỗi...CHÍNH LÀ NGÀI. Nếu ngày đó ngài không bỏ Ed, ngài không trở về thì Ed đâu có ra nông nỗi này!
Tên đê tiện!
Hắn đã nhảy xuống dưới rồi biến mất. Người con trai mặc áo đen cũng biến mất như làn khói.
Phía dưới là Ed và Len đang cùng nhau đi mua sắm. Len mua tất cả những gì Ed muốn, cưng chiều Ed thật.
Hàn Lệnh Quỷ Vương...Len...Thật ra có mối liên hệ gì ở đây?
Và thật ra người mới là ai?
...........Còn Tiếp...........
Chương 5: Người con trai mới
*Tôi yêu em Ed. Anh là ai. Chúng ta đâu có từng gặp nhau. Thời gian anh ở bên em. Em sẽ biết. Và anh sẽ thay thế người yêu em trước kia. Em sẽ yêu anh, Ed....Người yêu tôi trước kia?
-Lời tác giả: Chương ra rồi nhé mọi người. Dự là tối nay tôi sẽ làm tiếp chương 5! Mọi người chờ đón nhé. Sẽ có chương 5 Extra phân tích nhân vật. Cảm ơn các bạn đã theo dõi đến hôm nay! Mọi thắc mắc xin các bạn hãy kết bạn với *VinyA Tịch Nam* để được giải đáp và cập nhật chương sớm nhất nhé.
*VinyA*
Sau khi Len bị tôi 'đuổi' về phòng thì tôi đã đi ngủ. Trên cái giường yêu dấu, tôi hy vọng mình đừng gặp giấc mơ ấy nữa. Nhưng......
Em thật rất tàn nhẫn đấy,Ed! -Tiếng giọng đau khổ này...Kẻ nào đang nói?
Em HẠNH PHÚC? Đúng chứ? Hơn tất cả, em từng nói với tôi 'ngoài tôi ra, em sẽ không thể cảm nhận được hạnh phúc từ ai cả'. Em đã nói dối...!? -Anh ta lại nói, giọng nói lại sắc lạnh hơn gấp trăm lần.
Nhưng tại sao, tại sao khi nghe giọng nói đầy đau khổ này...Trong lòng mình như rối tung, nó chịu không được. Mình cảm nhận được đau thương của cả hai.
Tôi xin em đấy Ed! Đừng xoá bỏ tôi khỏi trái tim em, đừng xoá bỏ tôi khỏi ký ức và tâm trí của em. Tôi xin em đấy! -Đau quá, cảm giác đáng sợ quá...Tôi...Tôi.......
Đừng để kẻ đó đánh cắp em khỏi tôi nhé, Ed! -Dừng lại ngay đi...Haa...Anh...Anh.......
Siannnnnnnnnn.....!
Tôi bừng tỉnh, mồ hôi chảy khắp người như vừa mới tắm ra vậy. Giấc mơ không như tôi mong đợi. Tôi cảm giác được nó dần dần kết chuỗi thành một cuộc đối thoại, thành một...Câu chuyện từ ký ức?
Trong giấc mơ đó, mình đã gọi tên một người. Cái tên đẹp lắm:
Si...Si...an? -Ahh, Sian. Nó rất quen thuộc cũng như rất xa vời với tôi. Tại sao chỉ duy nhất mình tôi bị thế này?
Sáng hôm sau
Oh! Hello my baby...! -Len đáng ghét đây, hắn đợi tôi trước cửa căn hộ. Người con trai đẹp đến hoàn hảo này, là kẻ đã tỏ tình với tôi...Kẻ to gan dám lung lay trái tim 'yếu đuối, mỏng manh' của ta. Đến đây mình mới để ý, vì lí do gì mà tên đại ngốc này nói YÊU mình chứ. Trong khi hắn là một đại Mĩ Nam, bao cô nàng xinh đẹp và giàu có vây quanh... Nhưng cậu ấy lại chọn mình. Là bạn bè của nhau nhưng mình chẳng biết gì cả! Có lẽ tệ quá cho một đứa bạn thân?
Sao cậu im lặng thế hả? Mèo con! -Len thấy người mình yêu cứ trầm ngâm thì liền hỏi gấp. Ed đáp lại thật lạnh lùng, nhưng lại rất đáng yêu: Ngươi quan tâm làm quái gì? Còn nữa...Ngoài ta ra ta cấm ngươi gọi ta là mèo con. -Ed tỏ vẻ nghiêm nghị. Len thì sững một lâu....Liền lăn ra cười phát như điên ấy:
Ngoài cậu ra....Ai...ai gọi là mèo....Há há há! Đau bụng chết tôi mất...Há há! -Len điên thật rồi
Làm sao cậu có thể tự gọi mình là mèo con chứ. Nghe này Ed... -Ểh! Thế là sao? Mới cười như thằng điên,giờ quay phắt một vẻ nghiêm nghị chuẩn mực. Tên này....
Sao nữa hả? -Tôi nói với vẻ khiêu khích. Cậu ấy nhau mày, song cũng nhắm mắt một lâu. Rồi mở mắt ra:
Ngoài tớ ra, tớ không cho phép cậu cho bất cứ ai gọi cậu là Mèo Con hết đó. Rõ chưa?! -Len nói với giọng nghiêm.
Ơh! Ừm...Tớ hứa! -Ed chẳng còn cách nào ngoài việc xoa nhẹ những cơn GHEN và sự điên cuồng vì yêu của Len cả.
Hì. Được rồi, đợi tớ ở đây nhé! Tớ sẽ đi lấy xe. -Cậu ấy cười và nhìn Ed thật lâu mới đi.
Len thực ra đã rất si tình rồi, mà Ed lại cứ mập mờ việc nhìn cậu ấy theo hướng là bạn hay là...Người YÊU. Ngay thời khắc ấy, cậu đã đi lạc sâu trong đôi mắt nâu, sâu thẳm và tuyệt đẹp của Len mất mà cậu không hay. Đôi mắt ấy nói lên mọi thứ...Len chân tình...Len thực sự rất yêu Ed...Và Len từ bao giờ lại có tính chiếm hữu cao đến vậy!
Song cùng lúc đó, Ed chợt thấy người con trai mặc áo đen đứng trên sân thượng toà cao ốc đối diện. Mắt anh ta không giống mắt của Len, nhìn nó....Buồn quá, và nó cũng như đang chứa sự chờ mong một cái gì đó vậy. Ed đã nhận ra một điều khá nghiêm trọng, nếu anh ta xuất hiện thì cậu...mọi suy nghĩ cũng như tập trung của cậu đều biến mất cho dù suy nghĩ ấy có quan trọng đến đâu. Cũng vì thế, Ed SỢ anh ta. Đáng ngạc nhiên nhỉ! Cậu ấy SỢ HÃI chính người mình TỪNG YÊU và nó khá u mờ. Cậu trong mọi lúc đều luôn đặt suy nghĩ.....
Nếu Anh Xuất Hiện? Tôi sẽ phải làm sao? -Câu hỏi ấy, sao đau khổ thật.
Ngay trên tầng thượng toà cao ốc
Ối chà! Sian Quỷ Vương 'Vạn Tuế'. Trông ngài đau khổ thật...!
Ngươi thì biết cái gì!
Người con trai mới này, đẹp lắm chứ. Hắn đang nhoẻ miệng cười....
Ngài thấy đấy. Ed yêu quý của chúng ta đang bị lung lay bởi tên nhóc đó!
...
Chắc ngài đã không cảm nhận được. Trên người tên nhóc đó có mùi của...Hàn Lệnh Quỷ Vương...Huh?!
Ngươi nói cái gì? Hàn Lệnh Quỷ Vương ta đã giết hắn từ cả ngàn năm trước rồi, nơi đâu mà hắn có thể sống được!
Àh...Bỏ qua chuyện này đi, trước đây cũng như ngài biết đấy. Tôi cũng YÊU Ed điên dại. Nhưng vì Trung thành với ngài nên tôi đã nhẫn nhịn tất cả. Kể cả phải từ bỏ người tôi rất YÊU. Nhưng hôm nay khác rồi, trước kia Ed yêu ngài sâu đậm nên cũng chẳng ai dành dựt Ed cả. Vì sợ cậu ấy đau khổ. Giờ thì tới phần tôi sẽ Lung Lay Trái Tim Ed và làm cậu ấy thuộc về tôi! -Người con trai này...Cao ngạo thật.
Tch...Ngươi dám sao?
Thưa ngài! -Hắn quỳ xuống với vẻ kính cẩn, cao ngạo. Nếu được...Tôi muốn được ĐẤU với ngài và tên nhóc kia để dành lấy Ed, cả ba chúng ta đều yêu cậu ấy. Và lúc này, cậu ấy không có ký ức. Việc lấp đầy khoảng trống đó là điều ta nên làm cho cậu ấy!
Ed không phải là món hàng để ta, ngươi và tên nhóc đó ĐẤU GIÁ. Ngươi yêu em ấy, ngươi làm vậy không thấy có lỗi với Ed sao?
Người con trai mới ấy bước đến tầng thượng và chuẩn bị nhảy xuống.
Người có lỗi...CHÍNH LÀ NGÀI. Nếu ngày đó ngài không bỏ Ed, ngài không trở về thì Ed đâu có ra nông nỗi này!
Tên đê tiện!
Hắn đã nhảy xuống dưới rồi biến mất. Người con trai mặc áo đen cũng biến mất như làn khói.
Phía dưới là Ed và Len đang cùng nhau đi mua sắm. Len mua tất cả những gì Ed muốn, cưng chiều Ed thật.
Hàn Lệnh Quỷ Vương...Len...Thật ra có mối liên hệ gì ở đây?
Và thật ra người mới là ai?
...........Còn Tiếp...........
Chương 5: Người con trai mới
*Tôi yêu em Ed. Anh là ai. Chúng ta đâu có từng gặp nhau. Thời gian anh ở bên em. Em sẽ biết. Và anh sẽ thay thế người yêu em trước kia. Em sẽ yêu anh, Ed....Người yêu tôi trước kia?
-Lời tác giả: Chương ra rồi nhé mọi người. Dự là tối nay tôi sẽ làm tiếp chương 5! Mọi người chờ đón nhé. Sẽ có chương 5 Extra phân tích nhân vật. Cảm ơn các bạn đã theo dõi đến hôm nay! Mọi thắc mắc xin các bạn hãy kết bạn với *VinyA Tịch Nam* để được giải đáp và cập nhật chương sớm nhất nhé.
*VinyA*
/23
|