Có lẽ là vì không giống người thường, trong thế giới quan của Túc Bảo, cái chết và sự chia ly đã dần dần trở nên dễ tiếp nhận hơn, cũng có thể đối diện bằng một trái tim bình lặng.
Bé cũng lạc quan cho rằng, chết không phải là sự chia ly vĩnh viễn, một ngày nào đó sẽ lại gặp nhau… Chỉ là bằng một hình thức khác thôi.
Tô Cẩm Ngọc chậm rãi ăn thức ăn, ánh mắt dịu dàng nhìn Túc Bảo.
Nhìn gia đình của mình.
Sắp đến ngày mười bốn tháng bảy rồi…
Sắp đến ngày cô phải rời đi.
Quả thật rất luyến tiếc.
Thời gian sẽ lặng lẽ trôi đi trong lúc con người ta đang lơ đãng.
Trong khoảng thời gian qua, Tô Tử Du vẫn luôn cải tiến lưới bắt quỷ của mình, lo lắng và sợ hãi định đợi đến ngày mười bốn tháng bảy sẽ dùng thử tấm lưới này.
Đến bây giờ cậu ấy vẫn chưa hiểu được, tối hôm đó lưới bắt quỷ của cậu ấy cũng đâu có bắt được quỷ, tại sao lại kêu leng keng nhỉ? . Cop q
/1260
|