Chương 407
Nhưng mà ở bên cạnh trường mẫu giáo sẽ có Thiên Nhãn.
Thiên Nhãn khác với camera giám sát, phần lớn Thiên Nhãn đều nằm trong tay chính phủ, để duy trì trật tự xã hội.
Thiên Nhãn có độ nét cao có thể phóng to đến độ nhìn thấy rõ cả tổ chim ở trên cây.
Anh có thể lợi dụng chức quyền để kiểm tra Thiên Nhãn ở gần đó, nếu may mắn thì anh có thể khôi phục lại toàn bộ chuyện đã xảy ra vào ngày hôm đó.
Mấy năm gần đây, không có việc gì mà anh không làm được!
**
Sau khi sự việc lên men, các người anh em khác của nhà họ Tô mới biết được Túc Bảo bị bạo lực mạng, đều gấp rút chạy về nhà.
Tô Ý Thâm nổi giận đùng đùng, anh không ngờ cháu gái nhỏ ngoan ngoãn của mình lại bị người ta bịa đặt vu khống như vậy!
Tô Nhạc Phi tức giận đến mức đập móp nắp trước của xe ô tô thành một cái hố.
Ảnh đế Tô Lạc thì không màng hậu quả, lập tức đứng ra bảo vệ Túc Bảo, nhanh chóng kéo tới một lượng anti-fan cực lớn…
Mọi người đều tập trung trong phòng sách, Tô Nhất Trần không cho bọn họ đi làm phiền Túc Bảo vào lúc này.
Sợ cảm xúc của bọn họ sẽ ảnh hưởng đến Túc Bảo.
Tô Nhạc Phi trợn trừng hai mắt: “Anh cả, chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy sao? Bây giờ em sẽ đi tìm bà già chết tiệt đó, con mẹ nó, em sẽ đánh cho bà ta quy thiên luôn!”
Tô Lạc ôm cánh tay, đẩy gọng kính nói: “Thêm cả anh nữa.”
Tô Nhất Trần lạnh lùng nói: “Hiện tại dư luận trên mạng quá nóng, chỉ có thể tiến hành từng bước một, mấy đứa đừng có mà xằng bậy.”
Hiện tại bất kể bọn họ có làm gì thì đối phương cũng có thể cắn ngược lại một phát, chuyện này rất bất lợi đối với bọn họ.
Chẳng lẽ bọn họ có thể giết người diệt khẩu được chắc?
Coi thường luật pháp, chứng thực những gì mà đám cư dân mạng kia đã nói sao?
Không thể được.
Trừ khi có video giám sát, không thì cho dù hiện tại có thể uy hiếp bà ta sửa miệng, cư dân mạng vẫn sẽ không tin thôi, sẽ tiếp tục nói ra mấy lời tổn thương Túc Bảo.
Tô Nhất Trần thật sự không muốn Túc Bảo lại bị tổn thương nữa…
Mấy anh em nhà họ Tô đều bực bội không thôi.
**
Trong phòng, Túc Bảo vẫn cực kỳ uể oải.
Bé đã nghe được rất nhiều đạo lý, nhưng vẫn không thể hiểu được thế giới này.
Kỷ Trường trầm mặc khoanh chân ngồi ở trước mặt Túc Bảo, hỏi: “Vậy thì, Túc Bảo có còn can đảm để phản kháng nữa không?”
Túc Bảo ngước mắt, hỏi: “Được không ạ?”
Kỷ Trường: “Con cảm thấy được thì sẽ được! Lòng dũng cảm của con chính là mũi tên ánh sáng giúp con đánh bại tất cả quái vật trên thế gian này.”
/1260
|