Người trong lồng sắt mặc một chiếc áo dài màu đất cũ nát, trên người có vài vết máu, trên mặt cũng đen đỏ hồng tím một mảng.
Nó buông thõng tay chậm rãi dạo qua một vòng, bay ra ngoài.
Cảnh diễn tiếp theo là cảnh nữ chính hoá trang thành quỷ tới cứu nhân viên tình báo bị bắt, cô ấy sẽ dùng thủ thuật giang hồ để che mắt trước, làm ra mấy con rối bóng, để đám cai ngục tưởng rằng mình vừa gặp quỷ, trong lúc hỗn loạn sẽ dẫn nhân viên tình báo rời đi, nhưng mà lúc đang định rời đi thì lại bị bắt lại, nam chính che mặt lên sân khấu trong ánh lửa và vụ nổ lớn, một người quần chiến với một đại đội, dùng tay không xé xác quỷ xâm lược, mang nữ chính và nhân viên tình báo rời đi...
Bởi vậy người phụ trách cho rằng “con quỷ” này là một trong những “con quỷ” mà lát nữa nữ chính sẽ dùng để giả thần giả quỷ.
Anh ta há miệng thở dốc, lẩm bẩm: “Đây là diễn viên quần chúng nào vậy, hóa trang rất chân thật, kỹ thuật diễn cũng rất tốt nữa, sao mà bay ra ngoài được vậy nhỉ...!chắc đã phải luyện tập chăm chỉ từ lâu rồi nhỉ? Sớm hay muộn cũng sẽ nổi tiếng thôi...”
Hiện tại có một vài diễn viên quần chúng rất biết cố gắng, không chỉ học biểu diễn không biết ngày đêm, còn học thêm mấy thứ linh tinh như là võ thuật, khiêu vũ, thanh nhạc, vân vân…, chuyên nghiệp hơn một số diễn viên nhiều...
Hiện trường đã được sắp xếp xong rất nhanh, cùng với một tiếng action của đạo diễn...
Trong nhà tù u ám âm trầm, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kêu thảm tiết của nhân viên tình báo đang bị tra tấn.
Một cơn gió lạnh thổi qua, bỗng nhiên ngọn lửa bên trong chậu than lại biến thành màu xanh lục.
Đạo diễn “ồ” lên một tiếng, thấp giọng nói: “Tổ đạo cụ làm ăn được đấy, ngọn lửa biến thành màu xanh lục, không nhìn ra được chút sơ hở nào, rất quỷ dị, hiệu quả cũng rất tốt!”
Tổ trưởng tổ đạo cụ ở bên cạnh đực mặt ra, trong dự thảo không có hạng mục này, thằng nhóc nào đã làm ra vậy? Cần phải thưởng thêm cho cái đùi gà!
Diễn viên đóng vai quỷ xâm lược dẫn đầu đang bức cung lấy lời khai, thấy nhân viên tình báo vẫn không chịu khai gì cả, gọi người cầm kẹp gắp than lên.
“Ấn vào miệng nó cho tao!” Gã ta hung hăng nói.
Quỷ xâm lược tay sai cầm kẹp gắp than tới gần nhân viên tình báo, đang định hành động.
Bỗng nhiên gió rít một tiếng, ngọn lửa dần trở nên mơ hồ nhấp nháy.
Quỷ xâm lược dẫn đầu đột nhiên quay đầu lại, quát to: “Ai?!”
Không có ai trả lời cả.
Gã ta nhíu mày, xua tay: “Tiếp tục!”
Nhưng mà kẹp gắp than vừa mới tới gần nhân viên tình báo, một nữ quỷ đầu tóc bù xù đột nhiên xuất hiện ở sau lưng nhân viên tình báo.
Nó ngẩng đầu lộ ra một con mắt, nhìn chằm chằm diễn viên đóng vai quỷ xâm lược tay sai.
Nó xuất hiện quá đột nhiên, giống như thật, khắp chốn đều lộ ra cảm giác quỷ dị.
Quỷ xâm lược tay sai sợ tới mức tay run lên, kẹp gắp than “leng keng” một tiếng rơi trên mặt đất, hoảng sợ liên tục lui về phía sau: “Quỷ...!Quỷ!”
Quỷ xâm lược dẫn đầu nhìn qua, nhíu mày nói: “Baka*! Làm gì có quỷ, trên đời này không có quỷ! Tiếp tục cho tao!”
(*) Baka = đồ ngu (tiếng Nhật)
Quỷ xâm lược tay sai run rẩy nhặt kẹp gắp than lên, lúc này một cái bóng màu trắng lại bay qua nóc nhà tù!
Lúc này quỷ xâm lược dẫn đầu và tay sai đều nhìn thấy, quỷ xâm lược dẫn đầu giật mình lui về phía sau một bước, hoảng hồn sợ hãi.
Trong kịch bản, đây là thủ thuật che mắt của nữ chính, kết hợp quang ảnh với múa rối bóng để tạo ra hiệu ứng chân thực.
Nhưng quỷ xâm lược tay sai lại bị doạ thật, ban nãy anh ta vừa nhìn thấy đạo cụ múa rối bóng, là một bộ đồ được treo trên không trung, đội thêm một cái khăn trùm đầu, trông rất giả.
Nhưng giá kia lại đột nhiên nhô lên từ trong bóng tối, người thật không thể làm được như vậy.
Ban nãy anh ta cách khá gần, nữ quỷ ở sau lưng nhân viên tình báo để lộ một con mắt từ trong mái tóc, anh ta đã xác định đó không phải là đạo cụ, là người thật.
Nhưng ở đâu ra nữ quỷ người đóng vậy?
Người duy nhất đóng vai nữ quỷ chính là nữ chính, nhưng nữ chính vẫn còn đứng ở bên ngoài mà!
Diễn viên đóng vai quỷ xâm lược dẫn đầu cũng bị dọa ngốc, tuy rằng anh ta không phải người tai to mặt lớn gì, nhưng mà một nhân vật cỏn con như này anh ta đã đóng không biết bao nhiêu lần rồi, đi qua rất nhiều đoàn phim, ở trên phim trường, là người hay là đạo cụ đương nhiên có anh ta thể nhìn ra được trong nháy mắt.
Người bay trên xà nhà ban nãy không phải là đạo cụ, là người thật!!
Người thật muốn bay lên thì cần phải treo vào dây thép, trong cảnh diễn này thì dây thép đang được treo ở bên ngoài nhà tù, không ở trong này!
Vậy thì người này đã bay lên bằng cách nào vậy?
“Đi...!Đi mau!” Sắc mặt của hai diễn viên trắng bệch, diễn viên đóng vai quỷ xâm lược tay sai không có đủ kinh nghiệm, nhanh chân bỏ chạy.
Diễn viên đóng vai quỷ xâm lược dẫn đầu thì vẫn còn chút đạo đức nghề nghiệp, bước chân hoảng loạn nhưng vẫn quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Cố Thất Thất lên sân khấu vào lúc này, cô ấy đứng trong một phòng giam, đầu tóc bù xù, hai mắt đỏ đậm...
Quỷ xâm lược dẫn đầu vừa quay đầu lại nhìn thì thấy nữ chính như vậy cũng bị doạ sợ, hãi hùng kêu lên một tiếng rồi té ngã, chạy đến té đái.
Nữ chính lập tức tiến lên mang nhân viên tình báo đi, cô ấy nâng nhân viên tình báo nhanh chóng chạy ra ngoài, cảnh diễn này kết thúc.
“Cắt! Tốt, rất tốt! Cực kỳ tốt! Một lần qua luôn!”
Mọi người đều vỗ tay, xuất sắc, quá xuất sắc rồi! Bọn họ cũng bị dọa sợ theo.
Đạo diễn không khỏi âm thầm tán thưởng, diễn viên hôm nay làm sao vậy nhỉ?
Cả đám đều bùng nổ xuất sắc!
Diễn rất giống!
Túc Bảo cũng vỗ tay nhiệt tình.
Các con quỷ diễn rất giỏi!
Hay hay!
“Chuẩn bị cảnh tiếp theo!”
Cảnh diễn tiếp theo là ở trong sân bên ngoài nhà tù, quay toàn cảnh, tổ quay phim ngồi lên cần cầu để quay lại, tổ đạo diễn thì ở ngoài sân.
Tổ đạo cụ và người phụ trách thiết kế bối cảnh xác nhận đi xác nhận lại vị trí và lượng xăng đã đổ ra, đảm bảo an toàn cho nữ chính.
Lát nữa ngọn lửa bốc lên, máy móc sẽ nhanh chóng quay lại, ngọn lửa cách nữ chính một mét, có thể bảo đảm an toàn cho nữ chính.
“Được rồi, dọn dẹp khu vực này đi.” Nhân viên công tác đang bận rộn.
Chu Vũ mặc trang phục của diễn viên quần chúng, đội mũ che khuất mặt nhìn chằm chằm vị trí ngọn lửa ở cách đó không xa, nơi đó có một vạch cắt ngang.
Cố Thất Thất sẽ phải để ý tới vạch, sau khi cô ấy lao tới, phải đứng cách vạch này khoảng từ một mét trở lên.
Tất cả khoảng cách đều đã được đo xong hết.
Lúc này Chu Vũ nấp ở gần vạch chờ đợi cơ hội, cuối cùng cô ta cũng chờ được đến lúc người khác không chú ý tới, đổ một chai “đồ uống” ở trong tay lên vách ngăn, lát nữa vách ngăn này sẽ che ở trước mặt Cố Thất Thất, là màn phòng hộ thứ hai bảo đảm an toàn cho cô ấy...
Chu Vũ lo lắng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi, cũng may không ai chú ý tới cô ta.
Cô ta làm xong thì lập tức rời đi.
Không ngờ rằng, cách nơi cô ta không thể nhìn thấy không xa, một nữ quỷ đang nhìn chằm chằm động tác của cô ta, chứng kiến toàn bộ hành động ban nãy của cô ta...
Máy móc bắt đầu hoạt động, đạo diễn xác nhận lại vị trí của diễn viên, chỉ nghe tiếng đếm “một, hai, ba”, đạo diễn hô một tiếng: “Action!”
Chu Vũ lặng lẽ trở về vị trí của mình ở bên ngoài phim trường, trong mắt ẩn chứa một tia hưng phấn, nhìn chằm chằm phim trường.
Tới rồi, tới rồi!
Chẳng bao lâu sau sẽ có ánh lửa và tiếng nổ mạnh...!Nổ ở ngay trước mặt nữ chính, nữ chính bị nổ đến bay ra ngoài.
Lửa là dùng xăng, nổ mạnh chỉ là dùng pháo đốt, còn lại thì tổ hậu kỳ sẽ thêm hiệu ứng sau.
Nữ chính vừa mới đỡ nhân viên tình báo đi ra, đã bị đám quỷ xâm lược vây quanh, cô ấy và nhân viên tình báo cầm súng vừa bắn vừa lùi, có thêm vòng hào quang của nhân vật chính, một phát súng bắn chết được hai mươi ba mươi tên quỷ xâm lược, khiến kẻ đích tức đến mức ném ra một trái bom.
Uỳnh một tiếng...
Ánh lửa bùng lên.
Con ngươi của Cố Thất Thất co rụt lại, ngọn lửa này...!Không bình thường!.
/1260
|