Cô bé muốn biết quyết định cuối cùng của chú Phạm khi đứng giữa mẹ ruột và ba mẹ nuôi của chú ấy.
Chỉ cần chú Phạm cho ba mẹ ruột một xu thôi, Cố Tiểu Bát cũng thấy coi thường chú ấy.
Bà Phạm nói tiếp: “Ba chồng và mẹ chồng tôi là người tốt bụng nên không tiện nói gì. Chồng tôi dù sao cũng là con ruột của người khác nên họ cũng phải xem xét tình cảm của chồng tôi”.
“Nhưng chồng tôi đã dứt khoát yêu cầu bảo vệ đuổi ba mẹ ruột đi. Nhưng, ba mẹ ruột anh ấy không chịu bỏ cuộc, cứ ba ngày lại bắt đầu gây rối.”
Ba chồng, mẹ chồng tôi vốn không khỏe, cộng thêm phải chịu đựng tình cảnh cứ như vậy suốt hai năm, mẹ chồng tôi qua đời vì bạo bệnh, ba chồng tôi có tình cảm sâu sắc với vợ nên mấy năm sau cũng qua đời.
Hai năm sau, chồng bà Phạm cũng chết vì bạo bệnh – căn bệnh mà ông Phạm mắc phải thuở bé thực ra không thể trị tận gốc. Thêm vào đó, ông Phạm tốn bao công sức gây dựng nên khối tài sản mấy tỷ tệ nên cuối cùng không thể trụ thêm được nữa.
Về phần bà Phạm, sức khỏe của bà ta cũng không tốt, bà ta chưa từng mang thai, nhà họ Phạm không có con nối dõi, đây chính điều bà ta không cam tâm nhất.
“Nhà họ Phùng đã làm xét nghiệm quan hệ cha con và dựa vào mối quan hệ là ba mẹ ruột của chồng tôi để đệ đơn kiện đòi một nửa tài sản thừa kế.”
Bà Phạm cười: “Nhưng khi còn sống chồng tôi không cho họ một xu thì lúc anh ấy mất đi, sao tôi có thể cho họ được!”
Bà Phạm chẳng có gì nhiều, chỉ tiền là không thiếu, cho dù phải bỏ ra 10 đến 20 triệu để kiện tụng, bà ta cũng không bao giờ chia cho nhà họ Phùng một xu tài sản thừa kế.
Túc Bảo nghi ngờ hỏi: “Vậy tại sao chú bị vặn cổ này lại có thể vào đây, hơn nữa chú ấy còn lái một chiếc xe cực kỳ đắt tiền?”
Trong mắt bà Phạm hiện lên một tia tuyệt vọng…
“Tất cả đều do sức khỏe của tôi không tốt.” Bà Phạm nói.
“Khi còn sống, chồng tôi đã có t*ng trùng trong ngân hàng t*ng trùng. Tôi không muốn chết, tôi phải sinh cho chồng tôi một đứa con…”
Khi nói điều này, đôi mắt bà Phạm ngân ngấn nước.
Vốn dĩ bà Phạm không dám nói chuyện này cho ai biết, hiện giờ bà ta là người phụ nữ duy nhất trong nhà họ Phạm.
Bà ta chỉ có thể nói ông Phạm đã để lại cho bà tài sản hơn mấy tỷ tệ, bà ta chưa tiêu hết nên không đành lòng chết.
Nhưng, khối tài sản vài tỷ của nhà bà ta đã bị Phùng gia hỏi dò ra rồi, bà Phạm không có gì phải giấu diếm nữa.
Để tiếp tục sống, bà Phạm đã tìm đủ mọi cách, thậm chí năm trước bà ta còn ra nước ngoài để tìm kiếm điều kiện y tế tốt nhất.
“Khi tôi đi vắng, Phùng Bình đã đột nhập vào nhà tôi và lấy trộm chìa khóa!”
Tài sản thừa kế của chồng bà Phạm nằm trong tài khoản, do đó không thể trộm được.
Tuy sức khỏe kém nhưng chồng bà Phạm là người thích chạy nhảy tự do, ông Phạm không có sở thích gì khác, chỉ tậu 4 chiếc xe sang trong gara, hai chiếc để đi phượt khi rảnh rỗi.
Còn hai chiếc xe sang còn lại là quà ông Phạm mua cho vợ, nhưng lại bị Phùng Bình bán đi…
Túc Bảo càng nghe càng cảm thấy chú bị vặn cổ thật kinh tởm!
/1260
|