Cậu không có ý thức tự chủ, chỉ cảm thấy có thứ gì đó đang đè nặng lên người mình đến mức thở không nổi, oxy trong phổi như bị một cái ống hút liên tục hút đi hết, khó chịu quá…
**
Túc Bảo đang chờ bên ngoài bỗng nhíu mày.
Bé không nhìn thấy tình hình bên trong, chỉ thấy mấy quỷ hồn lũ lượt bay vào, nom dáng vẻ như đi xem náo nhiệt.
“Mau mau, thằng bé kia sắp tiêu đời, mau kéo nó!”
“Hi hi hi…”
Túc Bảo cuống lên, thằng bé? Là anh Tử Tích hở?
Bé lập tức cầm hồ lô linh hồn, lắc mạnh: “Chị gái đào hoa, anh trai xui xẻo, anh Phan, dì xấu xí… Mau ra ngoài!”
Bầy quỷ bị lắc đến xây xẩm mặt mày, vội vàng hỏi: “Sao, sao vậy?”
Túc Bảo lo lắng chỉ vào phòng phẫu thuật, nói Tô Tử Tích đang mổ thì có quỷ muốn vào đó phá hoại.
Quỷ xui xẻo lập tức lên tiếng: “Cứ để đấy cho ta! Chỉ là một đám cô hồn dã quỷ, chẳng là cái đách gì với ta hết!”
Nói xong, nó nhanh chân vọt vào trong.
Quỷ đào hoa gào lên: “Cmn, ngươi đứng lại cho ta, đồ xui xẻo nhà ngươi đừng có đụng vào bác sĩ!!!”
Quỷ nhu nhược đuổi theo.
Quỷ xui xẻo chạy nhanh quá, không phanh kịp, suýt thì tông vào bác sĩ mổ chính.
Đối phương đang cẩn thận từng li từng tí, mắt thấy sắp xử lý tốt chỗ chảy máu rồi, ai ngờ tay tự dưng chệch đi, thế là máu lại ọc ra.
Bác sĩ mổ chính: “!!!”
Quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược: “…”
Quỷ nhu nhược tóm chặt quỷ xui xẻo vứt nó ra ngoài, quỷ đào hoa giống hệt như chị đại xã hội đen, nạt đám quỷ đang vây quanh Tô Tử Tích một tiếng: “Đang làm gì đấy! Tất cả tản ra cho ta! Người của chị đây mà cũng dám động vào hả?”
Bầy quỷ cuống quýt giải tán.
Tô Tử Tích hôn mê đang thấy khó thở lập tức thoải mái rất nhiều, trên người cũng không còn cảm giác bị đè nặng nữa.
Quỷ đào hoa vừa xua hết bầy quỷ đi, giọng nói sốt ruột của bác sĩ mổ chính đã vang lên: “Chuẩn bị cấp cứu!”
Đám quỷ ngơ ngác.
Cấp… Cấp cứu?
Bọn chúng vô thức nhìn về phía Tô Tử Tích, chỉ thấy sắc mặt cậu tái nhợt, môi cũng trắng bệch…
Mấy đại ác quỷ chỉ biết hại người, chưa từng học qua cứu người bao giờ, thấy Tô Tử Tích cấp cứu, nhất thời bọn họ cũng không biết phải làm gì, chỉ có thể đi ra ngoài tìm Túc Bảo.
Túc Bảo nghe xong, nhưng bé không vào được phòng phẫu thuật nên chỉ có thể đi tìm sư phụ, vội vàng chạy ra ngoài.
“Túc Bảo!” Tô Tử Du vội vàng đuổi theo.
/1260
|