Sau khi hôn chụt lên má hai ông anh trai yêu quý của mình thì Nó và Trang cũng đã thấy được 4 anh mắt không gì ghen ghét hơn được nữa và cùng nhau chạy lên phòng hiệu trưởng,Nhii và Myy thấy vậy nên cũng chạy theo tụi nó và không quên véo mà yêu 2 ông bạn mình vừa quen được làm cho 4 ánh mắt kia muốn bật nắp não luôn
. Lên đến phòng hiệu trưởng nó nhẹ nhàng mở cửa và chạy vào ôm chầm lấy người đàn ông trung niên kia - Ba nuôi của Khánh Hoàng cũng như của 4 đứa nó vậy.Ông mừng rỡ ôm chầm lấy bọn nó.Tuy chỉ là ba nuôi nhưng ông hết mực yêu thương Khánh Hoàng và bọn nó,xem như con ruột của mình vậy
" Lâu rồi các con không về thăm ta,làm ta và mẹ nuôi các con nhớ muốn chết luôn đây này " - Ông nói rồi không quên véo chóp mũi cao của Nó một cái rồi ân cần đưa tay ra hiệu cho chúng nó ngồi xuống bộ sofa,rót nước cho chúng nó
" Vâng,cũng lâu lắm rồi ạ,mẹ nuôi khỏe không ba,ba có giữ gìn sức khỏe với cả ăn uống đúng giờ không đấy,hay lại chăm chú vào công việc quá nên quên luôn ạ " - Nó dịu dàng lạ thường,nở một nụ cười tươi,ân cần hỏi thăm sức khỏe của 2 người nó yêu thương không kém gì bố mẹ ruột của mình.Ba người kia chẳng nói gì,mỗi người một suy nghĩ khác.Chẳng thà nó cứ la,cứ khóc,cứ hét lên,thà là nó lạnh lùng,còn hơn là phải gồng mình lên gánh chịu nổi đâu một minh,ai cũng hiểu tính nó,cứng đầu không chịu chia sẽ cho ai cả.Ba nuôi nó cũng chẳng biết phải làm sao vì ông chẳng dám làm nó khóc,nó khóc ông cũng đau chẳng kém ai.Mãi một lúc sau nó mới đứng dậy và nói
" Bọn con học lớp nào vậy ba " - Nó nói như sắp khóc - Đúng,nó sợ,rất sợ quá khứ lại ùa về,sợ phải khóc,sợ,sợ lắm
" 10A8 nhé - Cùng lớp với Khánh Hoàng,Dãy thứ 3 nha,con học tốt nha,có gì không hài lòng cứ nói với ta " - Ông ân cần nói
Nó đứng dậy cùng ba đứa kia rồi chào tạm biệt ba nuôi và đi lên lớp học,lớp nó nằm ở tầng 3 ở cuối dãy.Đến nơi bọn nó gặp một cô cô giáo trẻ còn đang cầm tập giáo án đứng chờ bọn nó.Cô ôn tồn miểm cười rồi bước vào lớp trước.
" Hôm nay lớp ta có 4 bạn học sinh mới " - Cô giáo nói rồi nhẹ nhàng mỉm cười
" Các em vào đây " - Cô cười chỉ tay về phía cửa lớp
. Lên đến phòng hiệu trưởng nó nhẹ nhàng mở cửa và chạy vào ôm chầm lấy người đàn ông trung niên kia - Ba nuôi của Khánh Hoàng cũng như của 4 đứa nó vậy.Ông mừng rỡ ôm chầm lấy bọn nó.Tuy chỉ là ba nuôi nhưng ông hết mực yêu thương Khánh Hoàng và bọn nó,xem như con ruột của mình vậy
" Lâu rồi các con không về thăm ta,làm ta và mẹ nuôi các con nhớ muốn chết luôn đây này " - Ông nói rồi không quên véo chóp mũi cao của Nó một cái rồi ân cần đưa tay ra hiệu cho chúng nó ngồi xuống bộ sofa,rót nước cho chúng nó
" Vâng,cũng lâu lắm rồi ạ,mẹ nuôi khỏe không ba,ba có giữ gìn sức khỏe với cả ăn uống đúng giờ không đấy,hay lại chăm chú vào công việc quá nên quên luôn ạ " - Nó dịu dàng lạ thường,nở một nụ cười tươi,ân cần hỏi thăm sức khỏe của 2 người nó yêu thương không kém gì bố mẹ ruột của mình.Ba người kia chẳng nói gì,mỗi người một suy nghĩ khác.Chẳng thà nó cứ la,cứ khóc,cứ hét lên,thà là nó lạnh lùng,còn hơn là phải gồng mình lên gánh chịu nổi đâu một minh,ai cũng hiểu tính nó,cứng đầu không chịu chia sẽ cho ai cả.Ba nuôi nó cũng chẳng biết phải làm sao vì ông chẳng dám làm nó khóc,nó khóc ông cũng đau chẳng kém ai.Mãi một lúc sau nó mới đứng dậy và nói
" Bọn con học lớp nào vậy ba " - Nó nói như sắp khóc - Đúng,nó sợ,rất sợ quá khứ lại ùa về,sợ phải khóc,sợ,sợ lắm
" 10A8 nhé - Cùng lớp với Khánh Hoàng,Dãy thứ 3 nha,con học tốt nha,có gì không hài lòng cứ nói với ta " - Ông ân cần nói
Nó đứng dậy cùng ba đứa kia rồi chào tạm biệt ba nuôi và đi lên lớp học,lớp nó nằm ở tầng 3 ở cuối dãy.Đến nơi bọn nó gặp một cô cô giáo trẻ còn đang cầm tập giáo án đứng chờ bọn nó.Cô ôn tồn miểm cười rồi bước vào lớp trước.
" Hôm nay lớp ta có 4 bạn học sinh mới " - Cô giáo nói rồi nhẹ nhàng mỉm cười
" Các em vào đây " - Cô cười chỉ tay về phía cửa lớp
/70
|