Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Q.5 - Chương 47 - Lĩnh Vực Va Chạm

/285


Lúc trước Mạc Thu Lâm nghĩ Độc Cô Thiên Diệp chỉ là người đến từ không gian thấp, linh lực chắc chắn không cao, cho nên cũng không dung đại chiêu, chỉ là tùy tiện dùng một thần kỹ, không nghĩ tới lại bị Độc Cô Thiên Diệp làm ướt sũng, mất mặt trước mọi người! Lúc này nàng [MTL] nhất định sẽ không bỏ qua nàng [TD]!

Mạc Thu Lâm nghĩ Độc Cô Thiên Diệp sắp sửa đẹp mặt, linh lực trên tay càng tích càng nhiều, hấp thụ linh khí trong không khí, hình thành một con sư tử lửa. Sư tử lửa càng ngày càng lớn, ngưng tụ cao bằng hai tầng lầu.

"Đi, ăn nàng cho ta!" Mạc Thu Lâm ra lệnh cho sư tử lửa.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy dáng vẻ hung ác của Mạc Thu Lâm, cũng nghiêm túc lên. Khi Mạc Thu Lâm ngưng tụ sư tử lửa, tay nàng chậm rãi hình thành một con rồng, sau khi thành hình mọi người ẩn ẩn nghe được một tiếng rồng ngâm. Khi sư tử lửa chạy tới nàng, nàng ra lệnh cho rồng nước: "Đi!"

Rồng nước nhận được mệnh lệnh, chạy tới sư tử lửa, hai con gặp nhau ở nửa đường, chạm vào nhau phát ra tiếng rống của linh thú chân chính. Sau đó mọi người nhìn thấy hai linh thú do linh lực hóa thành cắn cắn lẫn nhau, thực lực tương đương.

Mạc Thu Lâm không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp thần cấp cư nhiên cũng lợi hại như vậy, nhìn thấy hai thú tương đương, gọi khế ước thú của mình ra.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn khế ước thú của nàng, Hỏa Linh Miêu siêu thần thú cấp sáu, nghĩ nghĩ, kêu Tiểu Cửu ra.

Tiểu Cửu vừa ra tới, mọi người lập tức nhận ra đó là linh thú đã hóa hình! Không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp cư nhiên có thú hóa hình!

"Tiểu Cửu, ý tứ một chút là được." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Dạ, chủ nhân." Tiểu Cửu nở nụ cười tà mị, nói: "Đã lâu không đánh nhau, hôm nay vừa vặn dùng ngươi luyện tập, hy vọng ngươi đừng rất yếu ớt!" Nói xong, vọt qua Hỏa Linh Miêu.

"Mạc Thu Lâm tiểu thư, còn có không?" Độc Cô Thiên Diệp cười hỏi.

Mạc Thu Lâm bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm giận đến giơ chân, không nghĩ tới một kẻ đến từ không gian thấp cư nhiên có linh thú cao cấp như vậy! Nàng hừ lạnh một tiếng, nói, "Không nghĩ tới ngươi cũng có chút thực lực! Nhưng đừng tưởng rằng ngươi như vậy được cho là cái gì, thực lực đại gia tộc chân chính ngươi còn chưa thấy qua!" Nói xong, nàng lại gọi một siêu thần thú ra, là một con Tử Tước siêu thần thú cấp 6.

"Thanh Loan, ngươi ra chơi đùa đi." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Tử Tước, gọi Thanh Loan ra.

Thanh Loan vừa ra tới, song phương nói cũng không nói một câu, trực tiếp bay lên không trung chiến đấu. Lúc này, linh lực hóa thú vốn giằng co tren6 không trung phát ra một trận tê rống thảm thiết, Độc Cô Thiên Diệp và Mạc Thu Lâm nhìn lại, nhìn thấy sư tử lửa bị rồng nước đánh tan.

Rồng nước đánh tan sư tử lửa sau đó bay đi Mạc Thu Lâm, nàng sợ tới mức nhanh chóng phát vài đạo linh lực công kích, hơn nữa dùng thổ linh lực xây một bức tường phòng hộ, chắn rồng nước ở bên ngoài.

Vừa nãy rồng nước chiến đấu với sư tử lửa đã tiêu hao gần hết, sau đó lại đối phó vài đạo linh kỹ của Mạc Thu Lâm, bị tường đất ngăn cản, trong chốc lát đã biến mất.

Đây là chỗ lợi hại của song hệ linh sư, có thêm một loại linh lực, vậy trong chiến đấu có thêm một bảo đảm![hừ, song hệ linh sư thì là gì. Diệp tỷ nhà tôi là một đống hệ linh sư nhé]

Mạc Thu Lâm hạ tường đất, tiếp tục phát động tiến công Độc Cô Thiên Diệp, nhưng đều bị Độc Cô Thiên Diệp hóa giải. Tất cả mọi người không ngờ Độc Cô Thiên Diệp lợi hại như vậy, cư nhiên lâu như vậy Mạc Thu Lâm cũng không thể chiến thắng nàng!

Chơi hơn nửa giờ, Độc Cô Thiên Diệp nói với Mạc Thu Lâm thở hồng hộc: "Thu Lâm tiểu thư là muốn tự nhận thua, hay là để ta bắt ngươi..."

"Nằm mơ, ta sẽ không nhận thua !" Mạc Thu Lâm hung tợn nhìn Độc Cô Thiên Diệp, tính toán thế nào mới có thể thắng nàng.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn chiến trận trên không trung, nói: "Nhưng ta không muốn chơi nữa!"

Trừ Mạc Thu Lâm, mọi người ở đây đều nhìn ra Độc Cô Thiên Diệp đang đùa bỡn Mạc Thu Lâm, bằng không sao có thể mỗi lần đều kém một chút như vậy thì đánh tới nàng. Giờ nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp nói không muốn chơi, thì biết nàng [MTL] đã xong!

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Thu Lâm, tiếp tục nói: "Trọng tài nói muốn một là đả đảo ngươi, nếu không thì đánh ngươi ra khỏi sân đấu là thắng. Thu Lâm tiểu thư nghĩ muốn phương thức nào chưa?" Nhìn thấy Mạc Thu Lâm bị tức nói không ra lời, nàng lại lầm bầm lầu bầu nói: "Vẫn là ta chọn giúp ngươi đi. Mỹ lệ tiểu thư như vậy sao có thể bị đả đảo ở trên đài chứ ?"

Độc Cô Thiên Diệp nói xong, vận khởi bộ pháp Phiêu Miểu, bỗng nhiên đi tới bên người Mạc Thu Lâm, khi nàng còn chưa phản ứng tới kịp, một cước đá lên bụng của nàng, đá nàng xuống dưới đài. Cùng lúc đó, Tiểu Cửu và Thanh Loan cũng đã chiến đấu xong, Hỏa Linh Miêu và Tử Tước đồng thời rơi xuống cạnh thân thể của nàng ta!

Độc Cô Thiên Diệp vừa lòng nhìn Thanh Loan và Tiểu Cửu một cái, thu chúng vào Luyện Yêu Hồ, sau đó nhìn trọng tài, mỉm cười nói: "Trọng tài, có thể tuyên bố kết quả chưa?"

Tất cả mọi người đã nhìn ra, đây là đánh đơn phương! Cố tình nàng và linh thú cùng chơi lâu như vậy.

Trọng tài không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp lợi hại như vậy, có một bên đã bị đánh xuống dưới đài, thắng bại tự nhiên cũng định ra. Hắn đi vào sân đấu, tuyên bố: "Trận đấu này, Mạc gia số 212 đại lục Huyền Nguyệt thắng lợi!"

Mạc Thu Lâm nghe thấy lời nói trọng tài, thu hồi linh thú bị thương của mình, khóc chạy ra ngoài.

Độc Cô Thiên Diệp trở lại vị trí của mình, lạnh nhạt tiếp tục xem trận đấu, giống như người vừa thắng lợi không phải nàng vậy.

Tuy nàng lạnh nhạt như trước, nhưng những người khác lại làm không được, nhất là những trưởng lão này. Bọn họ nghĩ cấp bậc luyện đan của Độc Cô Thiên Diệp cao như vậy, theo bản năng cho rằng linh lực của nàng không cao, không nghĩ tới nàng lại dễ dàng đánh bại Mạc Thu Lâm.

Trận đấu tiếp tục tiến hành, kế hoạch của Độc Cô Thiên Diệp là hôm nay xem ngày mai không tới. Không nghĩ tới đến buổi chiều, nàng lại bị điểm danh.

"Sao lại là ta?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn người trên đài lại nhìn mình.

Mạc Thu Minh, ca ca Mạc Thu Lâm, thiên tài trong thiên tài, nhưng lớn hơn Mạc Thu Lâm mấy chục tuổi, giờ đã là thần vương cao cấp. Nghe nói hắn là một tên chiến đấu cuồng, còn là một tên muội muội khống!

Độc Cô Thiên Diệp xoa xoa mi tâm, những người này đều có thể tự do chọn đối thủ sao? ! Nhưng đã bị điểm danh, hơn nữa nếu những người khác của Mạc gia đi lên, thua không nói, còn khả năng bị Mạc Thu Minh làm trọng thương, thậm chí đòi mạng.

Nàng đi lên đài trận đấu, nhìn Mạc Thu Minh, nói: "Sao nào, tính cho báo thù muội muội ngươi nên đến đây?"

"Ngươi làm cho nàng đau lòng." Mạc Thu nói rõ, "Cho nên ngươi phải bị giáo huấn."

"Đó là muội muội ngươi tìm ta được không?" Đôi huynh muội này là logic gì!

"Cho nên ta không tính muốn mạng của ngươi!" Vẻ mặt Mạc Thu Minh ban ân nói.

"Trọng tài, bắt đầu đi." Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy mình lại gặp phải cực phẩm, nàng cũng lười vô nghĩa với hắn, ai thua ai thắng còn không nhất định đâu!

Giữa trưa lúc nghỉ ngơi, trọng tài đều bị gia chủ kêu đi, dặn một phen, nói trăm ngàn đừng cho Độc Cô Thiên Diệp lên đài đấu nữa. Giờ nàng phải được chiều chuộng, nếu bị thương hay tàn phế gì đó, bọn họ chạy đi đâu tìm một luyện đan tông sư đây?

Nhưng là không nghĩ tới mới qua mấy giờ, nàng lại bị điểm danh. Hắn còn chưa kịp ngăn cản, Độc Cô Thiên Diệp đã lên, còn thúc giục hắn nhanh chóng bắt đầu. Trong lòng hắn thở dài, nói: "Trận tỷ thí này, Mạc Thu Minh đối Độc Cô Thiên Diệp, bắt đầu!"

Trọng tài lui qua một bên, Mạc Thu Minh và Độc Cô Thiên Diệp bắt đầu động thủ. Không nghĩ tới Mạc Thu Minh trừ linh lực còn là kiếm sư, sách lược hắn áp dụng là muốn cận chiến với nàng.

Đáng tiếc Độc Cô Thiên Diệp cũng không phải linh sư bình thường, chỉ có thân thể yếu kém. Nàng vận khởi thần công Vô Tướng, đánh nhau với Mạc Thu Minh. Qua một hiệp, hai người đánh ngang tay.

Tự lui mấy bước về sau, sau khi dừng lại, vẻ mặt Mạc Thu Minh kinh ngạc nhìn Độc Cô Thiên Diệp. Không nghĩ tới nàng cư nhiên còn có thể cận chiến!

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Thu Minh, thực lực của hắn cao hơn Mạc Thu Lâm kia không ít, nàng không thể giống như buổi sáng, mà phải toàn lực ứng phó.

Thời gian sau, song phương không triệu hồi linh thú, mà dùng linh lực công kích. Không ngừng va chạm thần kỹ, người xem ở hiện trường cảm xúc mênh mang. Thế này Mạc Thu Lâm mới biết, buổi sáng khi Độc Cô Thiên Diệp chiến đấu với mình, thật ra chỉ là chơi đùa với mình mà thôi.

Mạc Thu Minh cũng dùng linh kỹ hệ hỏa, Độc Cô Thiên Diệp dùng linh kỹ hệ thủy, trên sân đếu có rất nhiều chỗ bị đốt thành lỗ thủng, lại có rất nhiều chỗ là nước ẩm ướt. Bởi vậy có thể thấy được hai người chiến đấu kịch liệt cỡ nào!

Ngay cả trọng tài cũng xây tầng phòng ngự cho mình khi hai người sử dụng linh lực đối chiến!

Chiến địa của hai người đã từ mặt đất dời đến không trung, trọng tài hơi khó xử nhìn hai người, như vậy ai ra khỏi đài cũng nhìn không ra ! Haizzz...

"Ngươi rất lợi hại!" Mạc Thu Minh nói với Độc Cô Thiên Diệp, giọng điệu không có nửa điểm khích lệ.

"Ngươi cũng không tệ!" Độc Cô Thiên Diệp đáp lễ.

"Hy vọng lát nữa ngươi còn có thể tự tin như vậy!" Mạc Thu nói xong, phát ra linh kỹ hệ kim với Độc Cô Thiên Diệp.

Lại là một song hệ linh sư!

Sức chiến đấu của Mạc Thu Minh rất mạnh, vừa thấy là kẻ trải qua rất nhiều trận chiến. Nếu ngang cấp bình thường gặp phải hắn, sẽ thua không thể nghi ngờ. Nhưng cố tình đối thủ hắn gặp hôm nay không phải người bình thường!

Nhìn một thanh lại một thanh trường kiếm đâm về phía mình, hai tay Độc Cô Thiên Diệp nhanh chóng ngưng ra vô số hỏa vũ, đánh tới mỗi một thanh trường kiếm, hòa tan tất cả trường kiếm.

"Song, song hệ linh sư!" Mọi người ở đây kinh ngạc nhìn Độc Cô Thiên Diệp đang sử dụng linh kỹ hệ hỏa. Hôm nay nàng cho bọn hắn kích thích quá lớn!

"Không nghĩ tới một kẻ đến từ không gian thấp cư nhiên là song hệ linh sư!"

"Cái này bọn họ có thể hạng nhất."

"Hắc hắc, cũng không biết ai sẽ thắng."

"Ta hy vọng Độc Cô Thiên Diệp thắng, giáo huấn Mạc Thu Minh thật tốt, xem sau này hắn còn dám xem mình là đệ nhất nhân không!"

"..."

Những phân gia khác và người xem xung quanh thảo luận thắng thua của hai người, mặc dù có một bộ phận hy vọng Độc Cô Thiên Diệp thắng, nhưng vẫn cảm thấy không có khả năng. Vì bọn họ đều biết Mạc Thu Minh có lĩnh vực!

Lúc trước khi Mạc Thu Minh tu luyện ra lĩnh vực, bổn gia Mạc gia đã nghĩ đưa hắn đến bổn gia, nhưng vì các loại nguyên nhân không đưa đến. Nhưng bổn gia cũng thưởng cho hắn rất nhiều. Mà Mạc Thu Minh chuyện lĩnh ngộ ra lĩnh vực cũng bị các phân gia đã biết, có người hâm mộ có người đố kỵ.

Mạc Thu Minh nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp cư nhiên cũng là song hệ linh sư, sắc mặt trầm xuống, nghĩ đến linh lực của mình đều bị nàng khắc chế, chiếm không được ưu thế thuộc tính, suy nghĩ vừa động, hai tay không ngưng tụ linh lực nữa, mà là lòng bàn tay đối nhau, chuẩn bị triển khai lĩnh vực.

Các trưởng lão lo lắng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, Mạc Thu Minh này bọn họ hiểu rõ, nhìn dáng vẻ của hắn, là không phân thắng bại sẽ không bỏ qua. Nhìn thấy hắn sử dụng lĩnh vực, trái tim treo lên. Nhưng rất nhanh, bọn họ phát hiện mình lo lắng dư thừa, nhưng là trái tim kia vẫn không rơi xuống, mà là sắp nhảy ra từ trong cổ họng.

"Nàng, nàng cư nhiên cũng có lĩnh vực!" Khi Mạc Thu Minh mở lĩnh vực ra, Độc Cô Thiên Diệp cũng mở lĩnh vực của mình ra. Nếu mình vào lĩnh vực của hắn, vậy nàng sẽ rất bị động, muốn thắng hắn có vẻ khó khăn. Đơn giản nàng cũng triển khai lĩnh vực, hai lĩnh vực chạm vào nhau, uy lực phát ra làm cho cả sân đấu đều lung lay một cái.

Loại chuyện lĩnh vực đối kháng này cũng là thường xuyên xảy ra, có thể nói ai kiên trì đến cuối cùng, thì người đó thắng, bởi vì lĩnh vực mạnh mẽ va chạm, tinh thần lực của con người sẽ bị tổn thương rất lớn, cơ hồ mất đi sức chiến đấu. Sau đó xem lĩnh vực của ai vững chắc hơn.

Tất cả mọi người khẩn trương độ cao nhìn hai người tren6 không trung, thật ra mặc kệ kết quả thế nào, cái nhìn của mọi người với Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt đã thay đổi. Lúc trước trận đấu của bọn họ cũng là thắng nhiều thua ít, hôm nay hai trận chiến của Độc Cô Thiên Diệp lại làm cho mọi người thán phục từ trong lòng. Cho dù thật sự cho Mạc gia về, tin tưởng đại bộ phận mọi người sẽ không phản đối .

"Răng rắc."

Tiếng vỡ tan truyền ra, làm mọi người càng khẩn trương hơn, không biết là lĩnh vực của ai sẽ bị đánh vỡ.

Tiếng vỡ vụn tiếp tục phát ra, chỉ chốc lát sau, lĩnh vực Mạc Thu Minh đã biến mất, người cũng hạ xuống từ không trung, quỳ một gối xuống, vừa vặn dừng dưới sân đấu.

Mạc Thu Lâm nhanh chóng tiến lên nâng Mạc Thu Minh dậy, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm vào Độc Cô Thiên Diệp. Nếu ánh mắt có thể giết chết người, phỏng chừng Độc Cô Thiên Diệp đã bị giết vài lần.

Độc Cô Thiên Diệp cũng bay xuống, trọng tài huỷ bỏ linh lực của mình, đi lên tuyên bố: "Trận đấu này, Độc Cô Thiên Diệp thắng."

Bởi vì trận đấu của hai người diễn ra trong thời gian rất dài, chờ sau khi bọn họ kết thúc thì ngày thi đấu hôm nay cũng đã xong. Độc Cô Thiên Diệp và người Mạc gia cùng về, khi đi ra vừa vặn đụng phải bọn Mạc Thu Lâm. Nhìn thấy bọn Độc Cô Thiên Diệp, đối phương mang vẻ mặt thù hận. Ai bảo hai thiên tài của bọn họ đều thua trong tay Độc Cô Thiên Diệp.

Nhưng ngẫm lại, đây cũng là bọn họ tự tìm mà! Lẽ ra bọn họ không nên kêu nàng đi lên.

Sau khi đám người Mạc Kính Xuyên trở về, để người mang đan dược khôi phục tinh thần lực cho Mạc Thu Minh. Dù sao vẫn là người của gia tộc mình, không thể nhìn hắn bị thương mà mặc kệ.

Ngày hôm sau Độc Cô Thiên Diệp không đi sân đấu, với kết quả chiến đấu của bọn Mạc Chấn Đình nàng đã đoán được đại khái. Chờ sau khi trận đấu kết thúc, nàng tìm Mạc Kính Xuyên, nhờ thị vệ dẫn dắt mà đến thư phòng hắn.

"Ngươi chuẩn bị xong ?" Mạc Kính Xuyên nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp lấy tất cả gì đó ra, nói phương pháp sử dụng bom cho hắn, sau đó lại giao độc dược giải dược cho hắn. Mạc Kính Xuyên nhìn thấy một đống lớn bình ngọc và bom trước mặt, ánh mắt hơi hơi híp lại, mấy thứ này, sẽ quyết định vận mệnh một gia tộc!

"Người tới, mời các trưởng lão và các gia chủ phân gia đến phòng nghị sự." Mạc Kính Xuyên nói với thị vệ bên ngoài.

"Vâng, gia chủ." Thị vệ bên ngoài lĩnh mệnh rời đi, Mạc Kính Xuyên nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Chúng ta đi phòng nghị sự chờ bọn họ thôi."

Độc Cô Thiên Diệp thu hồi này nọ, cùng Mạc Kính Xuyên đi phòng nghị sự. Chỉ lát sau, trưởng lão và gia chủ các phân gia đều đến đông đủ .

Mạc Kính Xuyên nói với các gia chủ phân gia: "Hôm nay gọi các ngươi tới là có một việc muốn nói cho các ngươi."

Gia chủ các phân gia nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Mạc Kính Xuyên và các trưởng lão bộ, đều ở trong lòng đoán có chuyện gì lớn gì xảy ra. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp ở đó, đều nghĩ muốn nói chuyện Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt trở về.

"Mấy ngày hôm trước chúng ta nhận được tin tức, nói Phong gia chuẩn bị thừa dịp gia tộc chúng ta tổ chức đại hội mà tập kích các phân gia." Lời nói của Mạc Kính Xuyên vừa ra, gia chủ các phân gia đều khẩn trương lên.

"Gia chủ, tin tức này có thể tin không?" Có người hỏi.

"Ban đầu chúng ta cũng không tin, nhưng sau khi xác nhận, phát hiện Phong gia quả thực đang triệu tập nhân thủ." Mạc Kính Xuyên trả lời nói.

"Gia chủ, chuyện của Mạc gia chúng ta, bây giờ Độc Cô tiểu thư còn chưa tính là người Mạc gia, sao nàng lại xuất hiện ở đây?" Có người nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, hơi bất mãn.

"Thiên Diệp là người nói tin tức cho chúng ta biết." Mạc Kính Xuyên không hờn giận nhíu mày một chút, nhưng vẫn nói chuyện hai ngày trước cho bọn họ nghe. Khi họ biết Độc Cô Thiên Diệp là Bách Lý Tà, sắc mặt rất phấn khích. Nhất là phụ thân bọn Mạc Thu Minh, vốn còn định tìm Độc Cô Thiên Diệp báo thù, giờ xem ra, ngay cả một cọng tóc của nàng hắn cũng không dám chạm vào!

"Nói về chuyện này, ta cũng thuận tiện nói một chút, mặc kệ kết quả trận đấu thế nào, chúng ta đã tính cho Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt hồi tộc, sau khi việc này kết thúc, cho bọn hắn lên gia phả." Mạc Kính Xuyên nói.

Gia chủ các phân gia nhìn thấy các trưởng lão không có ý kiến, bọn họ cũng không dám phản đối gì. Dù sao này hai ngày trước thành tích của bọn Mạc Chấn Đình bọn họ thấy trong mắt ! Giờ lại có thêm một luyện đan tông sư, ai còn có thể nói gì?!

"Thiên Diệp, ngươi lấy này nọ ra đi." Mạc Kính Xuyên nói với Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp đi vào giữa phòng nghị sự, lấy tất cả ra, sau đó quay lại chỗ ngồi của mình. Mọi người đều kỳ lạ nhìn mấy thứ này, không biết làm gì.

"Gia chủ, thứ này là?"

Mạc Kính Xuyên nói kế hoạch bọn họ đã thương lượng xong cho gia chủ các phân gia, sau đó đi đến giữa phòng nghị sự, cầm lấy một quả bom, nói: " Phong gia Ngô Lai thành là bị giết thế nào hẳn là các ngươi biết."

Đương nhiên bọn họ biết, mặc dù không có tận mắt thất, cũng biết nhà bọn họ bị nổ thành một mảnh phế tích. Chẳng lẽ...

"Như các ngươi suy nghĩ, là thứ này. Đây là Thiên Diệp bom mà phát minh, đến lúc đó chỉ cần loại bỏ sáp này, châm lửa vào dây dẫn là được. Uy lực không kém thần cấp công kích. Lúc các ngươi tiến công phân gia bọn họ dung thứ này." Mạc Kính Xuyên giải thích thứ trước mắt mọi người. Sau đó lại nói cho bọn họ độc dược và giải dược này dùng thế nào.

Gia chủ các phân gia và các trưởng lão nghe lời nói Mạc Kính Xuyên, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Độc Cô Thiên Diệp, trong lòng đều may mắn nàng không phải địch nhân Mạc gia, bằng không cho dù là gia tộc nhất lưu cũng chịu nổi nàng làm như vậy ! Phụ thân Mạc Thu Minh không dám nghĩ chuyện tìm Độc Cô Thiên Diệp báo thù nữa, còn tính lúc về thời báo cho người trong gia tộc mình, trăm ngàn không thể lại đi trêu chọc nàng ! Bằng không chết thế nào cũng không biết!

Sau khi nói rõ ràng mọi chuyện, Mạc Kính Xuyên phân những thứ này cho gia chủ các phân gia, làm cho bọn họ lặng lẽ về gia tộc một chuyến, sắp xếp mọi chuyện.

"Ngày mai trận đấu của ta ta sẽ chế tạo chút hỗn loạn, sau đó tuyên bố ngừng đấu nửa ngày. Khi đó các ngươi quay về, cho người của gia tộc lén lút rút lui ra ngoài, dựa theo kế hoạch sẽ đối phó địch nhân, chú ý liên hệ giữa thần điện và bọn họ, chờ mệnh lệnh chúng ta. Lần này chúng ta cần đánh cho Phong gia trở tay không kịp!"

"Vâng, gia chủ."

"Nếu không có việc gì, các ngươi đi về trước." Mạc Kính Xuyên vẫy vẫy tay với bọn họ, nói.

"Các trưởng lão có không thể ở lại không?" Đột nhiên Độc Cô Thiên Diệp mở miệng nói.

Tuy không biết Độc Cô Thiên Diệp có chuyện gì, nhưng là các trưởng lão vẫn ở lại. Mạc Kính Xuyên nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Ngươi còn có chuyện gì hả?"

"Ta muốn hỏi xin gia chủ một người." Độc Cô Thiên Diệp buông ly trà trong tay nói.

"Nga? Ngươi muốn ai?" Mạc Kính Xuyên hỏi.

"Mạc Thu Hoa."

Nghe tên Mạc Thu Hoa, sắc mặt mọi người thay đổi. Đại trưởng lão hỏi: "Sao ngươi lại muốn nàng?"

"Được người nhờ vả." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Hơn nữa ta từng gặp nàng một lần, lúc trước nếu không phải do ta, các nàng sẽ không bị các ngươi bắt nhanh như vậy."

"Đây..." Các trưởng lão do dự, mọi người chờ sau khi trận đấu kết thúc công khai quyết định xử phạt nàng thế nào, giờ Độc Cô Thiên Diệp mở miệng đòi người, bọn họ cũng không thể từ chối.

"Thật ra, nàng cũng không có phạm sai lầm lớn gì, chỉ là vi phạm ý nguyện các ngươi, bỏ trốn với người mình thích mà thôi." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Nàng có dũng khí theo đuổi tình yêu của mình, chuyện này có gì không đúng ? Có lẽ Chu lão ca cũng không phải người các ngươi muốn, nhưng hắn là người nàng thích, thế là đủ rồi. Có đôi khi, lợi ích của gia tộc cũng không thể thay thế tất cả, thân tình mới có thể làm cho cả gia tộc đoàn kết lại với nhau."

Lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm cho trong lòng mọi người chấn động, thân tình mới có thể làm cho cả gia tộc đoàn kết lại với nhau, nhưng bọn hắn vẫn luôn xem nhẹ thân tình. Khó trách bọn hắn luôn thấy Mạc gia đại lục Huyền Nguyệt cho bọn hắn cảm giác không giống, lại không nghĩ ra khác chỗ nào, giờ ngẫm lại, giữa bọn họ có nồng đậm thân tình là những gia tộc khác không có!

"Chúng ta có thể không xử phạt Thu Hoa, nhưng chúng ta muốn gặp nam nhân kia. Xem hắn có đáng cho Thu Hoa hy sinh cho hắn nhiều như vậy không." Đại trưởng lão được Độc Cô Thiên Diệp một câu điểm thông, mở miệng nói.

"Được, giờ các ngươi có thể đi mang hắn đến." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Chuyện các ngươi chọn con rể này ta không tham gia, về chuẩn bị một chút, ngày mai phải đi tìm lão gia hỏa Phong gia kia." Nàng biết giờ bọn họ sẽ không khó xử Chu Hải thế nào. Về phần hắn có thể làm cho người Mạc gia để ý không, nàng lại càng không lo lắng, bởi vì hắn cũng không kém.

Ách —— nàng cư nhiên đưa hắn đến Mạc gia đây! Mạc Kính Xuyên phái người đi cùng Độc Cô Thiên Diệp mang Chu Hải đến đây, trước khi đi Chu Hải Độc Cô Thiên Diệp vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: "Cố lên!"

Chu Hải gật gật đầu, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, cảm kích nói: "Cảm ơn muội tử!" Nói xong cùng thị vệ đi.

Nhìn Chu Hải rời khỏi, Độc Cô Thiên Diệp tựa vào cửa, tự nhủ nói: "Nên chuẩn bị cho tốt. Ngày mai, chiến đấu sẽ bắt đầu..."

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/285

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status