"Thật sự có biện pháp chữa khỏi cho bọn họ ?" Mạc Trì hỏi. Làm gia chủ, hắn hy vọng tộc nhân của mình có thể sống tốt.
"Có thể chữa trị suối nguồn huyễn lực?" Tạ Phàm cũng hỏi. Ngày hôm qua hội trưởng Công hội Luyện đan đến xem xong thì nói không có cách nào chữa trị, bây giờ Độc Cô Thiên Diệp lại nói có biện pháp!
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, nói: "Con tìm được một loại Đan Phương, có thể chữa trị bất kì thương tổn nào của thân thể, bao gồm suối nguồn huyễn lực."
"Thật sự ? Là loại đan dược gì ?" Một đạo thanh âm hùng hậu truyền vào từ bên ngoài, tiếp theo hai bóng người xuất hiện ở cửa.
"Kỳ hội trưởng, sao ngài lại tới đây ?" Tạ Phàm nhìn người đi vào, kinh ngạc hỏi.
Người tới đúng là Hội trưởng Công hội Luyện đan Kỳ Chính, ngày hôm qua hắn xem qua thương thế của người Mạc gia thì xác định bọn họ đều không có thuốc nào cứu được, không nghĩ tới hôm nay lại tới.
"Ngày hôm qua ta quay về luyện chế một ít Tuyết Hàm Đan, có thể bảo trụ tánh mạng cho bọn họ. Gần đây nghe thấy có người nói bọn họ có thể trị được, cho nên muốn hỏi một chút là biện pháp gì." Kỳ Chính nói, "Nói vậy đan dược này cũng không dùng được."
"Đa tạ Kỳ hội trưởng cho giúp Mạc gia ta." Mạc trì ôm quyền nói với Kỳ Chính.
"Không có gì." Kỳ Chính nói, "Mạc gia và Công hội Luyện đan vẫn có quan hệ tốt, bây giờ Mạc gia gặp phải đại kiếp nạn này, chúng ta có thể ra một phần lực thì cũng nên ra. Các ngươi vừa mới nói có biện pháp cứu bọn họ đúng không ?"
"Nha đầu, ngươi nói đan dược đó là gì?" Hữu Vô ở một bên vội vàng hỏi.
"Phục Cốt đan."
"Phục Cốt đan ? Đó là đan dược gì? Chưa từng nghe qua." Người đi theo Kỳ Chính dùng vẻ mặt khinh thường nói, "Lão sư của ta đã nói không có cách nào, ngươi nói có biện pháp, lại nói ngươi cũng không biết đan dược, ngươi đây là có ý tứ gì ?"
Lời nói của người nọ trong khiến sắc mặt mọi người tối sầm lại, Độc Cô Thiên Diệp là bảo bối của bọn họ, nhưng là bây giờ lại bị người khác hoài nghi như thế!
Nhưng Độc Cô Thiên Diệp cũng không thèm để ý, nàng không thèm liếc mắt nhìn người nọ một cái, giải thích với bọn Hữu Vô : "Phục Cốt đan là Đan Phương viễn cổ, là một loại đan dược tái tạo thân thể con người."
"Xuy, đó là đan dược gì? Chỗ nào có đan dược tái tạo thân thể chứ." Đồ đệ Kỳ Chính nói.
Độc Cô Thiên Diệp xem thường, rất muốn hỏi một câu, có phải người bệnh tâm thần nhà ai chạy đến hay không? !
Mọi người đều bỏ qua người nọ, xem trên mặt mũi Kỳ Chính cũng khó nói gì.
"Nhưng gặp khó khăn gì ?" Khung Cách hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, trong lòng cảm thán hiệu trưởng khôn khéo. "Kém một vị chủ dược."
"Là gì ?" Mạc lão tam hỏi.
"Dược gì ?" Kỳ Chính cũng hỏi, "Nói ra để ta xem Công hội Luyện đan có không."
"Ngát Hương hoa."
Bọn Hữu Vô nháy mắt mấy cái, cái gì mà Ngát Hương hoa, bọn họ đều chưa từng nghe thấy.
"Ngát Hương hoa? Cái này quả thực có vẻ khó." Kỳ Chính kinh ngạc, "Huyền Nguyệt đại lục không có loại thảo dược này."
"Hội trưởng biết thuốc này ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Kỳ Chính gật gật đầu, nói: "Sư phụ của ta từng có một cơ hội ngẫu nhiên nhận được một cây. Bởi vì rất thưa thớt, cũng không có thiên hoa, cho nên luôn không sử dụng, sau này thì cho ta."
Kỳ Chính vừa nói, vừa lấy ra từ nhẫn không gian một cái hộp, mở ra, đưa cho Độc Cô Thiên Diệp. Tuy rằng hắn không biết Độc Cô Thiên Diệp có thể luyện đan hay không, nhưng nghe nàng nói biện pháp, Ngát Hương hoa cũng là nàng nói ra, nói vậy chắc nàng cũng biết chút, ít nhất nhận biết dược liệu, có lẽ do Mạc Phong dạy nàng cũng không chừng.
Độc Cô Thiên Diệp tiếp nhận cái hộp mở ra, quả nhiên là bộ dáng vẽ trên sách. Lá cây dài nhỏ, đóa hoa dài nhỏ, đóa hoa có chút giống Uất Kim Hương, khi mở ra nắp hộp còn có một cỗ mùi thơm thản nhiên truyền đến.
"Thật là Ngát Hương hoa!" Độc Cô Thiên Diệp nói, "Chỉ tiếc một đóa căn bản không đủ. Hội trưởng, ngươi có biết làm sao mới có được không ?"
Kỳ Chính lắc đầu nói: "Không biết. Sư phụ ta dưới cơ duyên xảo hợp gặp một người của vị diện khác, trao đổi được. Ngát Hương hoa ở đại lục Huyền Nguyệt căn bản không có."
"Vậy làm sao bây giờ?" Mạc Tử Khanh hỏi. Chẳng lẽ có biện pháp lại bởi vì không có chủ dược mà chết non sao ?
"Vậy Ngát Hương hoa có thể tìm được ở nơi nào ?" Mạc lão tứ hỏi. Nếu có thể có một cây, vậy có thể có cây khác.
"Nghe nói, hoa này là đại lục Không Linh độc hữu, hơn nữa cho dù là tại nơi đó cũng chỉ có rất ít." Kỳ Chính hồi tưởng lại lời của sư phó hắn nói cho nàng, "Vì vậy khi cùng Thiên hoa mới có tác dụng, cho nên người có cũng ít hơn."
Nói trắng ra là, không có Thiên hoa và Ngát Hương hoa, thì chỉ có thể bó tay mà thôi!
"Đại lục Không Linh?"
"Bây giờ chúng ta lập tức đến đó tìm !" Mạc lão tam nói.
"Ngươi có biết đại lục Không Linh đi thế nào không?" Mạc lão nhị đánh Mạc lão tam một phen, hỏi.
"Ách, không biết." Mạc lão tam thành thật nói.
"Ngươi nói còn thiếu Ngát Hương hoa, vậy là ngươi có Thiên hoa?" Kỳ Chính hỏi Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Hội trưởng, ta nghĩ dùng một mảnh thiên hoa đổi với ngươi đóa Ngát Hương hoa này, có thể không ?"
Dùng thiên hoa đổi Ngát Hương hoa, cũng là dùng vàng đổi bạc, căn bản không cần lo lắng, căn bản chính là hành vi của kẻ ngốc! Bởi vì không có Ngát Hương hoa, Thiên hoa là chí bảo luyện đan, nhưng không có Thiên hoa, Ngát Hương hoa chỉ là một đóa hoa bình thường mà thôi!
Độc Cô Thiên Diệp cũng lấy ra một cái hộp ngọc, bên trong một mảnh Thiên hoa đầy đủ! Đồ đệ Kỳ Chính nhìn thấy Thiên hoa, kích động ngay cả nói đều nói không nên lời, chỉ ngây ngốc nhìn Thiên hoa, sau khi xác nhận là Thiên hoa thì có vẻ vô cùng kích động. Đó là Thiên hoa ! Là giấc mộng của mỗi một luyện đan sư!
Kỳ Chính cũng rất kích động, lấy cái hộp đựng Thiên hoa cẩn thận vuốt ve, nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp đề nghị lấy hoa đổi hoa, cự tuyệt: "Không được. So với Thiên hoa với, Ngát Hương hoa cái gì cũng quên đi ! Ngươi cần Ngát Hương hoa thì cứ trực tiếp cầm là được!"
Độc Cô Thiên Diệp cũng không nhận lại hộp, nói: "Ta cũng không chỉ vì Ngát Hương hoa, ta còn hy vọng ngài có thể đưa Tuyết Hàm đan cho bọn họ sử dụng, bảo vệ tánh mạng bọn họ."
Độc Cô Thiên Diệp nói, Kỳ Chính mới đồng ý nhận lấy Thiên hoa. Đây là mot65 dụ hoặc lớn đối với luyện đan sư, hắn cũng không ngoại lệ.
"Không biết Phục Cốt đan là đan dược cấp bao nhiêu?" Kỳ Chính hỏi.
Vấn đề này cũng là vấn dề8 những người khác muốn hỏi !
"Cấp 9." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
"Cấp 9? đan dược cấp 9 ai có thể luyện chế ?" Đồ đệ Kỳ Chính cười nhạo nói, "Sư phụ ta nay đã là người luyện đan lợi hại nhất cũng chỉ cấp8, phương pháp kia của ngươi, ta thấy vẫn là đừng tốn công vô ích."
"Phải không, vậy cũng không cần ngươi quan tâm !" Độc Cô Thiên Diệp trả lời. Nàng có phải từng đắc tội hắn hay không, sao nàng có cảm giác hắn luôn nhằm vào nàng vậy ? !
Cảm giác của Độc Cô Thiên Diệp không sai, nhưng hắn không chỉ nhằm vào nàng, mà là Mạc Phong ! Hắn là đệ tử đắc lực nhất của Kỳ Chính, từng thiên tài luyện đan, được bao nhiêu người thổi phồng, phong quang vô hạn, nhưng sau khi có một Mạc Phong nhảy ra, Kỳ Chính không còn có khen hắn , há mồm ngậm miệng đều là Mạc Phong thế nào thế nào, điều này khiến hắn từng thiên tài bị đả kích. Bởi vậy nhìn người Mạc gia không vừa mắt, lần này Mạc gia gặp phải đại nạn, hắn ở trong lòng cười trộm đã lâu.
"Hừ, ta chỉ tốt bụng nhắc nhở ngươi, không cần tốn công vô ích."
Người như vậy, quyết đoán không nhìn là được!
Nhìn thấy đệ tử của mình không xem trường hợp như vậy, Kỳ Chính cũng cảm thấy ngượng ngùng. Vì thế sau khi để Tuyết Hàm đan lại thì mang theo đệ tử trở về Công hội Luyện đan.
Sau đó Khung Cách và hai huynh muội Tạ Bình Tạ Phàm trở về Học viện Đế Quốc, dù sao Khung Cách rời khỏi nhiều năm như vậy, rất nhiều chuyện cần hắn trở về làm. Hữu Vô cũng trở về Công hội Luyện khí.
Độc Cô Thiên Diệp để Mạc Phong cho mọi người dùng Tuyết Hàm đan, có Tuyết Hàm đan, tạm thời bọn họ không có nguy hiểm sinh mệnh.
"Thiên Diệp, ngươi có nắm chắc chữa khỏi cho bọn họ không ?" Khi chỉ còn lại người Mạc gia, Mạc Trì hỏi Độc Cô Thiên Diệp.
"Giờ họ có Tuyết Hàm đan bảo mệnh, tạm thời không có việc gì. Chỉ cần chúng ta tìm được Ngát Hương hoa, cấp bậc luyện đan không phải là vấn đề." Độc Cô Thiên Diệp trả lời. Nàng đã luyện chế đan dược cấp 8 vô cùng thuận buồm xuôi gió, lúc trước vì nguyên nhân huyễn lực, nàng không thể đề cao trình độ luyện đan của mình, bây giờ nàng đã là huyễn tôn đỉnh phong, về mặt huyễn lực cũng đủ rồi.
"Bọn họ có thể đợi đến khi chúng ta tìm được Ngát Hương hoa không ?" Mạc lão tam hỏi, "Nghe Kỳ Chính nói như vậy, Ngát Hương hoa này có vẻ rất khó tìm."
"Sau lần trước Đô Đô tiến hóa có thể tùy ý khống chế thời gian trong Luyện Yêu Hồ, để nó mở một không gian cho bọn họ trước, điều chậm thời gian một chút là được rồi." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
"Xem ra đi đại lục Không Linh là chuyện không thể thiếu." Mạc Trì nói, "Nhưng không biết bọn Mạc Liên bây giờ ra sao."
"Nếu không chúng ta chia binh làm hai đường, một đường đi đại lục Không Linh tìm Ngát Hương hoa, một đường đi, cái kia, cái kia đại lục gì đó ?" Mạc lão tam chọc Mạc lão tứ bên người hỏi.
"Đại lục Phong gia sống kêu Vũ Linh." Mạc lão tứ trả lời.
"A, đúng, " Mạc lão tam vỗ đùi, nói tiếp, "Đến lúc đó một đường đi đại lục Vũ Linh tìm bọn Mạc Liên. Thế nào ?"
"Không được." Mạc Trì phản đối.
"Vì sao ?" Mạc lão tam khó hiểu.
"Mặc kệ bây giờ chúng ta đi đại lục Không Linh hay là đại lục Vũ Linh cũng không thể tách ra." Mạc lão tứ nói.
Nhìn thấy bộ dáng khó hiểu của Mạc lão tam, Mạc lão nhị nói: "Đại lục Không Linh và đại lục Vũ Linh đều vị diện cao hơn, nơi đó bọn họ thấp nhất là Thần vương, hiện tại chúng ta đi không phải muốn chết sao?"
"Vậy làm sao bây giờ?"
Người trong đại sảnh lâm vào trầm mặc, không thực lực, mặc kệ đi nơi nào cũng không được, tách ra lại càng không được!
Độc Cô Thiên Diệp đứng lên từ ghế, nói: "Mặc kệ thế nào, hai nơi này chúng ta đều phải đi ! Bây giờ quyết định đi nơi nào trước, cứu bọn Mạc Liên hay là là cứu trị những người khác trước."
Mấy người Mạc Trì nhìn thoáng qua nhau, nói: "Trị thương trước!"
"Vậy chúng ta đi đại lục Không Linh. Thật ra ta cũng hiểu đi đại lục Không Linh ổn hơn." Mạc Kiếm nói, "Bây giờ chúng ta ở nơi này tính lợi hại , nhưng là đi vị diện cao chỉ có thể tính là con kiến. Cứu Liên Nhi bọn họ, khẳng định sẽ có xung đột với người Phong gia, bằng thực lực chúng ta hiện tại... So với cứu người, đi tìm Ngát Hương hoa, sẽ dễ hơn nhiều lắm, ít nhất ở đại lục Không Linh chúng ta không có địch nhân trực tiếp. Hơn nữa, thương thế bọn họ cấp bách, khi chúng ta chưa đến Phong gia hẳn sẽ không thương tổn tánh mạng bọn Liên Nhi."
"Quyết định như vậy đi." Mạc Chấn Đình nói, "Chúng ta chuẩn bị một chút, đi đại lục Không Linh."
"Ngoại công chờ chút." Đột nhiên Độc Cô Thiên Diệp mở miệng nói.
"Sao vậy ?"
Độc Cô Thiên Diệp nói: “Con muốn cho bọn Thanh Loan biến hóa trước."
"Lúc này?"
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu. Nàng còn có một ý tưởng, nhưng không thể nói cho họ biết.
Tuy rằng không rõ vì sao nàng lại cho huyễn thú biến hóa lúc này, nhưng Độc Cô Thiên Diệp đề suất, bọn họ quyết định chờ thêm hai ngày.
Độc Cô Thiên Diệp để Mạc Phong cẩn thận chiếu cố những người đó, nói cho bọn Mạc Chấn Đình rồi mang theo bọn Tiểu Ngân đi Mộng Tiêu Lĩnh.
Biết lần này là cho chúng nó biến hóa, Tiểu Ngân, Thanh Loan, Hắc Phong đều rất kích động. Còn trên đường đi đã yêu cầu ra ngoài toàn bộ, sau khi đi ra ở trên lưng Lam Mân gọi tới gọi lui.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn chúng thú hưng phấn, không nói lời nào, vẻ mặt ngưng trọng nhìn phía trước.
"Tỷ tỷ, vì sao phải biến hóa ở đây, đi đại lục Không Linh không phải rất tốt sao ?" Tiểu Hỏa ngồi bên người Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp sờ sờ đầu Tiểu Hỏa, nói: "Lát nữa muội sẽ biết."
Lam Mân dùng thời gian mấy giờ đi tới Mộng Tiêu Lĩnh, bởi vì lần trước các nàng mang theo rất nhiều thần thú, cho nên hiện tại ở đây an toàn hơn trước kia rất nhiều, mọi người đều lựa chọn đi ngang qua mộng tiêu lĩnh.
"Chủ nhân, đến rồi." Lam Mân nói, mang theo mọi người đáp xuống một đỉnh núi ít cây cối.
Độc Cô Thiên Diệp đi xuống, nhìn nhìn bốn phía, nói: " Để huyễn thú gần đây rời đi đi."
Lam Mân gật gật đầu, uy áp siêu thần thú phóng ra, đối với này huyễn thú nói: "Tất cả huyễn thú rời khỏi, không được lưu lại!"
Đối với Lam Mân, huyễn thú Mộng Tiêu lĩnh rất quen thuộc, cảm thấy hơi thở của nó, nghe được lời nói của nó, toàn bộ chạy ra ngoài. Chỉ một lát sau, toàn bộ Mộng Tiêu Lĩnh đều không còn huyễn thú.
Một lượng lớn huyễn thú chạy ra ngoài, làm hại mọi người nghĩ đến lại xuất hiện thú triều, lo lắng một phen.
Cảm thấy phụ cận không còn huyễn thú , Lam Mân gật gật đầu với Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Chủ nhân, ai đến trước ?"
"Ta."
"Ta."
"Ta."
Ba đứa Tiểu Ngân đều cướp đầu tiên. Nơi này chỉ có Lam Mân từng9 trải qua lôi kiếp biến hóa, nhưng mọi người đều không nhìn qua tình huống lúc đó, chỉ dựa vào lời nó nói, chúng nó cũng không thể cảm thụ rõ ràng. Lịch kiếp thứ nhất, phiêu lưu tương đối lớn, sau đó có thể căn cứ lôi kiếp để điều tiết tinh lực của mình.
Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy tâm tư của mọi người, trong lòng thật cao hứng. Như vậy mới là đồng bọn, là người nhà!
"Có Biến Hóa đan, các ngươi đều có thể thành công , ai trước ai sau cũng giống nhau." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó lấy ra một viên Biến Hóa đan, một ít huyễn thú dùng là Hồi Lực đan, đưa cho Thanh Loan, nói, "Thanh Loan cấp bậc cao nhất, bắt đầu từ ngươi đi."
Thanh Loan trịnh trọng ngậm đan dược Độc Cô Thiên Diệp đưa, đây không chỉ là mấy viên đan dược, mà là Độc Cô Thiên Diệp quan tâm và trả giá cho chúng nó!
Độc Cô Thiên Diệp và chúng thú rời khỏi đỉnh núi kia, thối lui đến khoảng cách an toàn ở ngoài. Thanh Loan ngậm đan dược trong miệng, sau đó bắt đầu chậm rãi vận hành huyễn lực. Quanh thân nó huyễn lực xoay chuyển, trên bầu trời xuất hiện tầng tầng mây đen, cuồng phong nổi lên bốn phía, thổi trúng làm cây cối xung quanh ngã rạp.
"Chủ nhân, Thanh Loan không có việc gì chứ?" Hắc Phong hỏi. Ở trong này, trừ bỏ Tiểu Bạch Cầu đến thời gian ngắn nhất, nhưng nó và bọn họ quan hệ vẫn rất thân, đương nhiên, cũng giới hạn trong bọn họ, đối với những người khác nó vẫn là con báo tràn ngập dã tính!
"Hẳn là sẽ không." Độc Cô Thiên Diệp cũng không thể khẳng định.
Mây đen trên trời tụ tập thành một tầng thật dày rất nhanh, có thể nhìn đến trong tầng mây thỉnh thoảng xẹt ra tia chớp. Rất nhanh, tia chớp thứ nhất đánh xuống, trực tiếp đánh tan rào chắn Thanh Loan ngưng ra cho mình, đánh vào trên người Thanh Loan.
"Chiêm chiếp ——" Thanh Loan bị lôi điện đánh trúng, phát ra tiếng kêu nguyên thủy.
Tiểu Hỏa chưa từng thấy trường hợp này, sợ tới mức lập tức chui vào trong lòng Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp ôm Tiểu Hỏa, trấn an vuốt đầu nàng, gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Loan trên núi.
Sau khi lôi điện thứ nhất đánh cuống, nghỉ tạm một thời gian, vừa vặn để Thanh Loan điều chỉnh một chút tinh lực, vận khởi huyễn lực ngưng ra một tầng bảo hộ thật dày.
"Oanh —— "
Lôi kiếp thứ hai đánh xuống dưới, càng thô bạo hơn đạo thứ nhất, Thanh Loan phát ra tiếng kêu thê lương, khiến bọn họ ở một bên xem trong lòng căng thẳng.
Lôi kiếp thứ hai qua đi, Thanh Loan đã không thể lại điều động huyễn lực trong thân thể. Gió thổi bay huyễn lực phiêu tán bên người Thanh Loan, lộ ra thân thể rách nát bị lôi đánh của nó.
"Phốc —— khụ khụ, khụ khụ." Nhìn thấy bộ dáng Thanh Loan, Tiểu Cửu nhịn không được cười, nhưng cảm thấy không thích hợp, giả bộ ho hai tiếng.
Bộ dáng Thanh Loan bây giờ quả thực có vẻ buồn cười. Linh vũ trên đỉnh đầu nó bị kiếp lôi đánh tan một cây, một cây bị đốt cháy đen, một cây chỉ còn một nửa, tất cả đều là lông chim đều bị đốt qua, đen tuyền , nhìn không ra bộ dáng ban đầu. Xa xa nhìn lại, tựa như một cục than đen bị để ở đó.
"Khụ khụ." Độc Cô Thiên Diệp cũng bị bộ dáng Thanh Loan làm cho nở nụ cười. Nàng nhớ rõ lúc trước Lam Mân cũng là sau khi trải qua biến hóa, cũng không thấy nó cả người, ách, cháy đen như vậy.
"Chủ nhân, sau khi biến hóa sẽ trải qua một lần thay lông ." Lam Mân cảm thấy nghi vấn của Độc Cô Thiên Diệp, nói.
Thì ra là thế ! Độc Cô Thiên Diệp đã hiểu, tiếp tục nhìn về phía Thanh Loan.
Thanh Loan ăn luôn Hồi Lực đan mà Độc Cô Thiên Diệp cho, cảm thấy thân thể chậm rãi khôi phục, còn chưa kịp chuẩn bị, lôi kiếp thức ba đã đánh xuống.
"Phốc ——" lần này lôi kiếp trực tiếp đánh vào trên người nó, một ngụm máu tươi phun tới, rơi vào đất cháy đen.
"Thanh Loan tỷ tỷ !" Tiểu Hỏa nhìn thấy trạng huống của Thanh Loan, lo lắng kêu lên.
Lúc này Tiểu Cửu cũng khẩn trương lên, không hề giống bộ dáng vui cười vừa rồi.
Tiểu Ngân và Hắc Phong, Liệt Hỏa cũng lộ vẻ lo lắng, chuẩn bị nếu Thanh Loan chống đỡ không được sẽ đi giúp nó độ kiếp!
Lôi kiếp thứ ba qua đi, hình như vân kiếp lo lắng trạng huống của Thanh Loan, ngừng lại một thời gian thật dài. Thanh Loan thừa cơ nuốt xuống hai viên Hồi Lực đan, điều tức thân thể một chút.
Sau đó lại có vài lôi kiếp đánh xuống, Hồi Lực đan Thanh Loan ngậm trong miệng đều ăn xong rồi, chỉ còn lại một viên Biến Hóa đan cuối cùng.
Lúc này Thanh Loan đã trải qua tám lôi kiếp, còn lại một lôi kiếp cuối cùng. Lam Mân nói qua, cái cuối cùng mới là lợi hại nhất , uy lực còn lợi hại hớn mấy cái trước cộng lại.
Thanh Loan ngẩng đầu nhìn bầu trời đang không ngừng tăng thêm mây đen, nuốt Biến Hóa đan vào. Ăn Biến Hóa đan, nó cảm thấy toàn bộ lực lượng của mình đều khôi phục, lúc này trạng thái của nàng có thể nói còn tốt hơn trước khi độ kiếp. Nàng đứng lên, đợi lôi kiếp cuối cùng. Chỉ cần mình gắng gượng, vậy là có thể hóa thành hình người !
"Oanh ——" mặc kệ vân kiếp thế nào, lôi kiếp cuối cùng đánh xuống.
"Có thể chữa trị suối nguồn huyễn lực?" Tạ Phàm cũng hỏi. Ngày hôm qua hội trưởng Công hội Luyện đan đến xem xong thì nói không có cách nào chữa trị, bây giờ Độc Cô Thiên Diệp lại nói có biện pháp!
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, nói: "Con tìm được một loại Đan Phương, có thể chữa trị bất kì thương tổn nào của thân thể, bao gồm suối nguồn huyễn lực."
"Thật sự ? Là loại đan dược gì ?" Một đạo thanh âm hùng hậu truyền vào từ bên ngoài, tiếp theo hai bóng người xuất hiện ở cửa.
"Kỳ hội trưởng, sao ngài lại tới đây ?" Tạ Phàm nhìn người đi vào, kinh ngạc hỏi.
Người tới đúng là Hội trưởng Công hội Luyện đan Kỳ Chính, ngày hôm qua hắn xem qua thương thế của người Mạc gia thì xác định bọn họ đều không có thuốc nào cứu được, không nghĩ tới hôm nay lại tới.
"Ngày hôm qua ta quay về luyện chế một ít Tuyết Hàm Đan, có thể bảo trụ tánh mạng cho bọn họ. Gần đây nghe thấy có người nói bọn họ có thể trị được, cho nên muốn hỏi một chút là biện pháp gì." Kỳ Chính nói, "Nói vậy đan dược này cũng không dùng được."
"Đa tạ Kỳ hội trưởng cho giúp Mạc gia ta." Mạc trì ôm quyền nói với Kỳ Chính.
"Không có gì." Kỳ Chính nói, "Mạc gia và Công hội Luyện đan vẫn có quan hệ tốt, bây giờ Mạc gia gặp phải đại kiếp nạn này, chúng ta có thể ra một phần lực thì cũng nên ra. Các ngươi vừa mới nói có biện pháp cứu bọn họ đúng không ?"
"Nha đầu, ngươi nói đan dược đó là gì?" Hữu Vô ở một bên vội vàng hỏi.
"Phục Cốt đan."
"Phục Cốt đan ? Đó là đan dược gì? Chưa từng nghe qua." Người đi theo Kỳ Chính dùng vẻ mặt khinh thường nói, "Lão sư của ta đã nói không có cách nào, ngươi nói có biện pháp, lại nói ngươi cũng không biết đan dược, ngươi đây là có ý tứ gì ?"
Lời nói của người nọ trong khiến sắc mặt mọi người tối sầm lại, Độc Cô Thiên Diệp là bảo bối của bọn họ, nhưng là bây giờ lại bị người khác hoài nghi như thế!
Nhưng Độc Cô Thiên Diệp cũng không thèm để ý, nàng không thèm liếc mắt nhìn người nọ một cái, giải thích với bọn Hữu Vô : "Phục Cốt đan là Đan Phương viễn cổ, là một loại đan dược tái tạo thân thể con người."
"Xuy, đó là đan dược gì? Chỗ nào có đan dược tái tạo thân thể chứ." Đồ đệ Kỳ Chính nói.
Độc Cô Thiên Diệp xem thường, rất muốn hỏi một câu, có phải người bệnh tâm thần nhà ai chạy đến hay không? !
Mọi người đều bỏ qua người nọ, xem trên mặt mũi Kỳ Chính cũng khó nói gì.
"Nhưng gặp khó khăn gì ?" Khung Cách hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, trong lòng cảm thán hiệu trưởng khôn khéo. "Kém một vị chủ dược."
"Là gì ?" Mạc lão tam hỏi.
"Dược gì ?" Kỳ Chính cũng hỏi, "Nói ra để ta xem Công hội Luyện đan có không."
"Ngát Hương hoa."
Bọn Hữu Vô nháy mắt mấy cái, cái gì mà Ngát Hương hoa, bọn họ đều chưa từng nghe thấy.
"Ngát Hương hoa? Cái này quả thực có vẻ khó." Kỳ Chính kinh ngạc, "Huyền Nguyệt đại lục không có loại thảo dược này."
"Hội trưởng biết thuốc này ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Kỳ Chính gật gật đầu, nói: "Sư phụ của ta từng có một cơ hội ngẫu nhiên nhận được một cây. Bởi vì rất thưa thớt, cũng không có thiên hoa, cho nên luôn không sử dụng, sau này thì cho ta."
Kỳ Chính vừa nói, vừa lấy ra từ nhẫn không gian một cái hộp, mở ra, đưa cho Độc Cô Thiên Diệp. Tuy rằng hắn không biết Độc Cô Thiên Diệp có thể luyện đan hay không, nhưng nghe nàng nói biện pháp, Ngát Hương hoa cũng là nàng nói ra, nói vậy chắc nàng cũng biết chút, ít nhất nhận biết dược liệu, có lẽ do Mạc Phong dạy nàng cũng không chừng.
Độc Cô Thiên Diệp tiếp nhận cái hộp mở ra, quả nhiên là bộ dáng vẽ trên sách. Lá cây dài nhỏ, đóa hoa dài nhỏ, đóa hoa có chút giống Uất Kim Hương, khi mở ra nắp hộp còn có một cỗ mùi thơm thản nhiên truyền đến.
"Thật là Ngát Hương hoa!" Độc Cô Thiên Diệp nói, "Chỉ tiếc một đóa căn bản không đủ. Hội trưởng, ngươi có biết làm sao mới có được không ?"
Kỳ Chính lắc đầu nói: "Không biết. Sư phụ ta dưới cơ duyên xảo hợp gặp một người của vị diện khác, trao đổi được. Ngát Hương hoa ở đại lục Huyền Nguyệt căn bản không có."
"Vậy làm sao bây giờ?" Mạc Tử Khanh hỏi. Chẳng lẽ có biện pháp lại bởi vì không có chủ dược mà chết non sao ?
"Vậy Ngát Hương hoa có thể tìm được ở nơi nào ?" Mạc lão tứ hỏi. Nếu có thể có một cây, vậy có thể có cây khác.
"Nghe nói, hoa này là đại lục Không Linh độc hữu, hơn nữa cho dù là tại nơi đó cũng chỉ có rất ít." Kỳ Chính hồi tưởng lại lời của sư phó hắn nói cho nàng, "Vì vậy khi cùng Thiên hoa mới có tác dụng, cho nên người có cũng ít hơn."
Nói trắng ra là, không có Thiên hoa và Ngát Hương hoa, thì chỉ có thể bó tay mà thôi!
"Đại lục Không Linh?"
"Bây giờ chúng ta lập tức đến đó tìm !" Mạc lão tam nói.
"Ngươi có biết đại lục Không Linh đi thế nào không?" Mạc lão nhị đánh Mạc lão tam một phen, hỏi.
"Ách, không biết." Mạc lão tam thành thật nói.
"Ngươi nói còn thiếu Ngát Hương hoa, vậy là ngươi có Thiên hoa?" Kỳ Chính hỏi Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Hội trưởng, ta nghĩ dùng một mảnh thiên hoa đổi với ngươi đóa Ngát Hương hoa này, có thể không ?"
Dùng thiên hoa đổi Ngát Hương hoa, cũng là dùng vàng đổi bạc, căn bản không cần lo lắng, căn bản chính là hành vi của kẻ ngốc! Bởi vì không có Ngát Hương hoa, Thiên hoa là chí bảo luyện đan, nhưng không có Thiên hoa, Ngát Hương hoa chỉ là một đóa hoa bình thường mà thôi!
Độc Cô Thiên Diệp cũng lấy ra một cái hộp ngọc, bên trong một mảnh Thiên hoa đầy đủ! Đồ đệ Kỳ Chính nhìn thấy Thiên hoa, kích động ngay cả nói đều nói không nên lời, chỉ ngây ngốc nhìn Thiên hoa, sau khi xác nhận là Thiên hoa thì có vẻ vô cùng kích động. Đó là Thiên hoa ! Là giấc mộng của mỗi một luyện đan sư!
Kỳ Chính cũng rất kích động, lấy cái hộp đựng Thiên hoa cẩn thận vuốt ve, nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp đề nghị lấy hoa đổi hoa, cự tuyệt: "Không được. So với Thiên hoa với, Ngát Hương hoa cái gì cũng quên đi ! Ngươi cần Ngát Hương hoa thì cứ trực tiếp cầm là được!"
Độc Cô Thiên Diệp cũng không nhận lại hộp, nói: "Ta cũng không chỉ vì Ngát Hương hoa, ta còn hy vọng ngài có thể đưa Tuyết Hàm đan cho bọn họ sử dụng, bảo vệ tánh mạng bọn họ."
Độc Cô Thiên Diệp nói, Kỳ Chính mới đồng ý nhận lấy Thiên hoa. Đây là mot65 dụ hoặc lớn đối với luyện đan sư, hắn cũng không ngoại lệ.
"Không biết Phục Cốt đan là đan dược cấp bao nhiêu?" Kỳ Chính hỏi.
Vấn đề này cũng là vấn dề8 những người khác muốn hỏi !
"Cấp 9." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
"Cấp 9? đan dược cấp 9 ai có thể luyện chế ?" Đồ đệ Kỳ Chính cười nhạo nói, "Sư phụ ta nay đã là người luyện đan lợi hại nhất cũng chỉ cấp8, phương pháp kia của ngươi, ta thấy vẫn là đừng tốn công vô ích."
"Phải không, vậy cũng không cần ngươi quan tâm !" Độc Cô Thiên Diệp trả lời. Nàng có phải từng đắc tội hắn hay không, sao nàng có cảm giác hắn luôn nhằm vào nàng vậy ? !
Cảm giác của Độc Cô Thiên Diệp không sai, nhưng hắn không chỉ nhằm vào nàng, mà là Mạc Phong ! Hắn là đệ tử đắc lực nhất của Kỳ Chính, từng thiên tài luyện đan, được bao nhiêu người thổi phồng, phong quang vô hạn, nhưng sau khi có một Mạc Phong nhảy ra, Kỳ Chính không còn có khen hắn , há mồm ngậm miệng đều là Mạc Phong thế nào thế nào, điều này khiến hắn từng thiên tài bị đả kích. Bởi vậy nhìn người Mạc gia không vừa mắt, lần này Mạc gia gặp phải đại nạn, hắn ở trong lòng cười trộm đã lâu.
"Hừ, ta chỉ tốt bụng nhắc nhở ngươi, không cần tốn công vô ích."
Người như vậy, quyết đoán không nhìn là được!
Nhìn thấy đệ tử của mình không xem trường hợp như vậy, Kỳ Chính cũng cảm thấy ngượng ngùng. Vì thế sau khi để Tuyết Hàm đan lại thì mang theo đệ tử trở về Công hội Luyện đan.
Sau đó Khung Cách và hai huynh muội Tạ Bình Tạ Phàm trở về Học viện Đế Quốc, dù sao Khung Cách rời khỏi nhiều năm như vậy, rất nhiều chuyện cần hắn trở về làm. Hữu Vô cũng trở về Công hội Luyện khí.
Độc Cô Thiên Diệp để Mạc Phong cho mọi người dùng Tuyết Hàm đan, có Tuyết Hàm đan, tạm thời bọn họ không có nguy hiểm sinh mệnh.
"Thiên Diệp, ngươi có nắm chắc chữa khỏi cho bọn họ không ?" Khi chỉ còn lại người Mạc gia, Mạc Trì hỏi Độc Cô Thiên Diệp.
"Giờ họ có Tuyết Hàm đan bảo mệnh, tạm thời không có việc gì. Chỉ cần chúng ta tìm được Ngát Hương hoa, cấp bậc luyện đan không phải là vấn đề." Độc Cô Thiên Diệp trả lời. Nàng đã luyện chế đan dược cấp 8 vô cùng thuận buồm xuôi gió, lúc trước vì nguyên nhân huyễn lực, nàng không thể đề cao trình độ luyện đan của mình, bây giờ nàng đã là huyễn tôn đỉnh phong, về mặt huyễn lực cũng đủ rồi.
"Bọn họ có thể đợi đến khi chúng ta tìm được Ngát Hương hoa không ?" Mạc lão tam hỏi, "Nghe Kỳ Chính nói như vậy, Ngát Hương hoa này có vẻ rất khó tìm."
"Sau lần trước Đô Đô tiến hóa có thể tùy ý khống chế thời gian trong Luyện Yêu Hồ, để nó mở một không gian cho bọn họ trước, điều chậm thời gian một chút là được rồi." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
"Xem ra đi đại lục Không Linh là chuyện không thể thiếu." Mạc Trì nói, "Nhưng không biết bọn Mạc Liên bây giờ ra sao."
"Nếu không chúng ta chia binh làm hai đường, một đường đi đại lục Không Linh tìm Ngát Hương hoa, một đường đi, cái kia, cái kia đại lục gì đó ?" Mạc lão tam chọc Mạc lão tứ bên người hỏi.
"Đại lục Phong gia sống kêu Vũ Linh." Mạc lão tứ trả lời.
"A, đúng, " Mạc lão tam vỗ đùi, nói tiếp, "Đến lúc đó một đường đi đại lục Vũ Linh tìm bọn Mạc Liên. Thế nào ?"
"Không được." Mạc Trì phản đối.
"Vì sao ?" Mạc lão tam khó hiểu.
"Mặc kệ bây giờ chúng ta đi đại lục Không Linh hay là đại lục Vũ Linh cũng không thể tách ra." Mạc lão tứ nói.
Nhìn thấy bộ dáng khó hiểu của Mạc lão tam, Mạc lão nhị nói: "Đại lục Không Linh và đại lục Vũ Linh đều vị diện cao hơn, nơi đó bọn họ thấp nhất là Thần vương, hiện tại chúng ta đi không phải muốn chết sao?"
"Vậy làm sao bây giờ?"
Người trong đại sảnh lâm vào trầm mặc, không thực lực, mặc kệ đi nơi nào cũng không được, tách ra lại càng không được!
Độc Cô Thiên Diệp đứng lên từ ghế, nói: "Mặc kệ thế nào, hai nơi này chúng ta đều phải đi ! Bây giờ quyết định đi nơi nào trước, cứu bọn Mạc Liên hay là là cứu trị những người khác trước."
Mấy người Mạc Trì nhìn thoáng qua nhau, nói: "Trị thương trước!"
"Vậy chúng ta đi đại lục Không Linh. Thật ra ta cũng hiểu đi đại lục Không Linh ổn hơn." Mạc Kiếm nói, "Bây giờ chúng ta ở nơi này tính lợi hại , nhưng là đi vị diện cao chỉ có thể tính là con kiến. Cứu Liên Nhi bọn họ, khẳng định sẽ có xung đột với người Phong gia, bằng thực lực chúng ta hiện tại... So với cứu người, đi tìm Ngát Hương hoa, sẽ dễ hơn nhiều lắm, ít nhất ở đại lục Không Linh chúng ta không có địch nhân trực tiếp. Hơn nữa, thương thế bọn họ cấp bách, khi chúng ta chưa đến Phong gia hẳn sẽ không thương tổn tánh mạng bọn Liên Nhi."
"Quyết định như vậy đi." Mạc Chấn Đình nói, "Chúng ta chuẩn bị một chút, đi đại lục Không Linh."
"Ngoại công chờ chút." Đột nhiên Độc Cô Thiên Diệp mở miệng nói.
"Sao vậy ?"
Độc Cô Thiên Diệp nói: “Con muốn cho bọn Thanh Loan biến hóa trước."
"Lúc này?"
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu. Nàng còn có một ý tưởng, nhưng không thể nói cho họ biết.
Tuy rằng không rõ vì sao nàng lại cho huyễn thú biến hóa lúc này, nhưng Độc Cô Thiên Diệp đề suất, bọn họ quyết định chờ thêm hai ngày.
Độc Cô Thiên Diệp để Mạc Phong cẩn thận chiếu cố những người đó, nói cho bọn Mạc Chấn Đình rồi mang theo bọn Tiểu Ngân đi Mộng Tiêu Lĩnh.
Biết lần này là cho chúng nó biến hóa, Tiểu Ngân, Thanh Loan, Hắc Phong đều rất kích động. Còn trên đường đi đã yêu cầu ra ngoài toàn bộ, sau khi đi ra ở trên lưng Lam Mân gọi tới gọi lui.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn chúng thú hưng phấn, không nói lời nào, vẻ mặt ngưng trọng nhìn phía trước.
"Tỷ tỷ, vì sao phải biến hóa ở đây, đi đại lục Không Linh không phải rất tốt sao ?" Tiểu Hỏa ngồi bên người Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp sờ sờ đầu Tiểu Hỏa, nói: "Lát nữa muội sẽ biết."
Lam Mân dùng thời gian mấy giờ đi tới Mộng Tiêu Lĩnh, bởi vì lần trước các nàng mang theo rất nhiều thần thú, cho nên hiện tại ở đây an toàn hơn trước kia rất nhiều, mọi người đều lựa chọn đi ngang qua mộng tiêu lĩnh.
"Chủ nhân, đến rồi." Lam Mân nói, mang theo mọi người đáp xuống một đỉnh núi ít cây cối.
Độc Cô Thiên Diệp đi xuống, nhìn nhìn bốn phía, nói: " Để huyễn thú gần đây rời đi đi."
Lam Mân gật gật đầu, uy áp siêu thần thú phóng ra, đối với này huyễn thú nói: "Tất cả huyễn thú rời khỏi, không được lưu lại!"
Đối với Lam Mân, huyễn thú Mộng Tiêu lĩnh rất quen thuộc, cảm thấy hơi thở của nó, nghe được lời nói của nó, toàn bộ chạy ra ngoài. Chỉ một lát sau, toàn bộ Mộng Tiêu Lĩnh đều không còn huyễn thú.
Một lượng lớn huyễn thú chạy ra ngoài, làm hại mọi người nghĩ đến lại xuất hiện thú triều, lo lắng một phen.
Cảm thấy phụ cận không còn huyễn thú , Lam Mân gật gật đầu với Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Chủ nhân, ai đến trước ?"
"Ta."
"Ta."
"Ta."
Ba đứa Tiểu Ngân đều cướp đầu tiên. Nơi này chỉ có Lam Mân từng9 trải qua lôi kiếp biến hóa, nhưng mọi người đều không nhìn qua tình huống lúc đó, chỉ dựa vào lời nó nói, chúng nó cũng không thể cảm thụ rõ ràng. Lịch kiếp thứ nhất, phiêu lưu tương đối lớn, sau đó có thể căn cứ lôi kiếp để điều tiết tinh lực của mình.
Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy tâm tư của mọi người, trong lòng thật cao hứng. Như vậy mới là đồng bọn, là người nhà!
"Có Biến Hóa đan, các ngươi đều có thể thành công , ai trước ai sau cũng giống nhau." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó lấy ra một viên Biến Hóa đan, một ít huyễn thú dùng là Hồi Lực đan, đưa cho Thanh Loan, nói, "Thanh Loan cấp bậc cao nhất, bắt đầu từ ngươi đi."
Thanh Loan trịnh trọng ngậm đan dược Độc Cô Thiên Diệp đưa, đây không chỉ là mấy viên đan dược, mà là Độc Cô Thiên Diệp quan tâm và trả giá cho chúng nó!
Độc Cô Thiên Diệp và chúng thú rời khỏi đỉnh núi kia, thối lui đến khoảng cách an toàn ở ngoài. Thanh Loan ngậm đan dược trong miệng, sau đó bắt đầu chậm rãi vận hành huyễn lực. Quanh thân nó huyễn lực xoay chuyển, trên bầu trời xuất hiện tầng tầng mây đen, cuồng phong nổi lên bốn phía, thổi trúng làm cây cối xung quanh ngã rạp.
"Chủ nhân, Thanh Loan không có việc gì chứ?" Hắc Phong hỏi. Ở trong này, trừ bỏ Tiểu Bạch Cầu đến thời gian ngắn nhất, nhưng nó và bọn họ quan hệ vẫn rất thân, đương nhiên, cũng giới hạn trong bọn họ, đối với những người khác nó vẫn là con báo tràn ngập dã tính!
"Hẳn là sẽ không." Độc Cô Thiên Diệp cũng không thể khẳng định.
Mây đen trên trời tụ tập thành một tầng thật dày rất nhanh, có thể nhìn đến trong tầng mây thỉnh thoảng xẹt ra tia chớp. Rất nhanh, tia chớp thứ nhất đánh xuống, trực tiếp đánh tan rào chắn Thanh Loan ngưng ra cho mình, đánh vào trên người Thanh Loan.
"Chiêm chiếp ——" Thanh Loan bị lôi điện đánh trúng, phát ra tiếng kêu nguyên thủy.
Tiểu Hỏa chưa từng thấy trường hợp này, sợ tới mức lập tức chui vào trong lòng Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp ôm Tiểu Hỏa, trấn an vuốt đầu nàng, gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Loan trên núi.
Sau khi lôi điện thứ nhất đánh cuống, nghỉ tạm một thời gian, vừa vặn để Thanh Loan điều chỉnh một chút tinh lực, vận khởi huyễn lực ngưng ra một tầng bảo hộ thật dày.
"Oanh —— "
Lôi kiếp thứ hai đánh xuống dưới, càng thô bạo hơn đạo thứ nhất, Thanh Loan phát ra tiếng kêu thê lương, khiến bọn họ ở một bên xem trong lòng căng thẳng.
Lôi kiếp thứ hai qua đi, Thanh Loan đã không thể lại điều động huyễn lực trong thân thể. Gió thổi bay huyễn lực phiêu tán bên người Thanh Loan, lộ ra thân thể rách nát bị lôi đánh của nó.
"Phốc —— khụ khụ, khụ khụ." Nhìn thấy bộ dáng Thanh Loan, Tiểu Cửu nhịn không được cười, nhưng cảm thấy không thích hợp, giả bộ ho hai tiếng.
Bộ dáng Thanh Loan bây giờ quả thực có vẻ buồn cười. Linh vũ trên đỉnh đầu nó bị kiếp lôi đánh tan một cây, một cây bị đốt cháy đen, một cây chỉ còn một nửa, tất cả đều là lông chim đều bị đốt qua, đen tuyền , nhìn không ra bộ dáng ban đầu. Xa xa nhìn lại, tựa như một cục than đen bị để ở đó.
"Khụ khụ." Độc Cô Thiên Diệp cũng bị bộ dáng Thanh Loan làm cho nở nụ cười. Nàng nhớ rõ lúc trước Lam Mân cũng là sau khi trải qua biến hóa, cũng không thấy nó cả người, ách, cháy đen như vậy.
"Chủ nhân, sau khi biến hóa sẽ trải qua một lần thay lông ." Lam Mân cảm thấy nghi vấn của Độc Cô Thiên Diệp, nói.
Thì ra là thế ! Độc Cô Thiên Diệp đã hiểu, tiếp tục nhìn về phía Thanh Loan.
Thanh Loan ăn luôn Hồi Lực đan mà Độc Cô Thiên Diệp cho, cảm thấy thân thể chậm rãi khôi phục, còn chưa kịp chuẩn bị, lôi kiếp thức ba đã đánh xuống.
"Phốc ——" lần này lôi kiếp trực tiếp đánh vào trên người nó, một ngụm máu tươi phun tới, rơi vào đất cháy đen.
"Thanh Loan tỷ tỷ !" Tiểu Hỏa nhìn thấy trạng huống của Thanh Loan, lo lắng kêu lên.
Lúc này Tiểu Cửu cũng khẩn trương lên, không hề giống bộ dáng vui cười vừa rồi.
Tiểu Ngân và Hắc Phong, Liệt Hỏa cũng lộ vẻ lo lắng, chuẩn bị nếu Thanh Loan chống đỡ không được sẽ đi giúp nó độ kiếp!
Lôi kiếp thứ ba qua đi, hình như vân kiếp lo lắng trạng huống của Thanh Loan, ngừng lại một thời gian thật dài. Thanh Loan thừa cơ nuốt xuống hai viên Hồi Lực đan, điều tức thân thể một chút.
Sau đó lại có vài lôi kiếp đánh xuống, Hồi Lực đan Thanh Loan ngậm trong miệng đều ăn xong rồi, chỉ còn lại một viên Biến Hóa đan cuối cùng.
Lúc này Thanh Loan đã trải qua tám lôi kiếp, còn lại một lôi kiếp cuối cùng. Lam Mân nói qua, cái cuối cùng mới là lợi hại nhất , uy lực còn lợi hại hớn mấy cái trước cộng lại.
Thanh Loan ngẩng đầu nhìn bầu trời đang không ngừng tăng thêm mây đen, nuốt Biến Hóa đan vào. Ăn Biến Hóa đan, nó cảm thấy toàn bộ lực lượng của mình đều khôi phục, lúc này trạng thái của nàng có thể nói còn tốt hơn trước khi độ kiếp. Nàng đứng lên, đợi lôi kiếp cuối cùng. Chỉ cần mình gắng gượng, vậy là có thể hóa thành hình người !
"Oanh ——" mặc kệ vân kiếp thế nào, lôi kiếp cuối cùng đánh xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/285
|