Hoa hồng đỏ....
...... Dòng máu đỏ.......
Tình yêu..... có màu gì?????????
Gã rút con dao từ người nạn nhân ra. Lau sạch máu trên lưỡi dao thì thầm.
- Mày... sắp được gặp lại 1 nửa của mày rồi đấy!! Nó đang ở chỗ cô ấy!!!
Liếc mắt nhìn nạn nhân. Một đứa con gái xinh xắn với làn da trắng vàmái tóc đen nhánh. Đôi mắt vốn mở to ngây thơ nay nhìn gã đầy khiếp sợ!
- Nếu là em, em có nhìn ta như vậy không??? Hay em sẽ nhìn ta căm hận như nạn nhân lần trước???
Gã vung ta phi ra 2 lưỡi dao.
- Ứ.... Ứ... Ứ.......................
Chúng tuần tự cắm ngọt vào 2 hốc mắt. 2 dòng máu đỏ tươi trào ra....
Gã phá lên cười. Vẻ mặt của gã không khác gì quỷ dữ đang nhìn vật tế thần.
Vẻ mặt của tên khát máu!!!
- 5 năm rồi!! Thiên thần nhỏ!!! Em... có còn nhớ ta không???
Gã nhìn như ngây dại vào con dao trên tay.
- Em - có - nhớ - ta - không?????????????????
Đột nhiên gã gào thét. Đôi mắt tím long lên giận giữ.
- Phập!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lưỡi dao thứ 3 vung ra kết liễu sinh mạng nhỏ bé.
Lại 1 sinh mạng từ giã cõi đời......
Vài giọt máu bắn lấm tấm lên mặt hắn. Quệt nhẹ rồi đưa lên môi, gã lẩm bẩm:
- Máu của em..... có vị gì???
.....................................................
Kiều Liên đang rất băn khoăn.
Cô băn khoăn về điều gì vậy???
À!!! Trong lúc bỏ trốn cô chưa hề nghĩ đến 1 vấn đề:
- Bây giờ cô sẽ ở đâu???
Hướng Dương??? Con nhỏ đã sang Úc từ sáng nay rồi! Còn nhờ vả được gì nữa...
Những người khác??? Ôi trời!!! Có cho vàng họ cũng không dám chứa chấp cô.
Vì sao ư??? Họ quá sợ khi phải đối mặt với cha cô - ông trùm trong giới buôn bán bất động sản..
Tất nhiên!!! Ai chả mong cuộc sống của mình được thuận buồm xuôi gió! và Kiều Liên cũng không nỡ gây rắc rối cho họ!
Còn khách sạn??? Đùa hoài!!! Cha cô sẽ tìm ra ngay...
Vậy thì đi đâu bây giờ??? Chả nhẽ lại ngủ ở ghế đá công viên???
Kiều Liên ôm đầu khổ sở. Càng nghĩ cô càng cay cú tên Minh Quân! Nếu anh ta không xuất hiện, cô đâu phải bỏ đi như vầy!
A đúng rồi!!! Còn 1 nơi cô có thể đến! Nơi đó cho dù cha cô có sanbằng cũng chẳng sao! Điều quan trọng là người đó có cho cô ở lại không???
- Reng!!!!!!!!!!!!!!!!
Kiều Liên bấm chuông. Trong đầu những câu nói đang xếp lộn xộn lên nhau. Phải bắt đầu như thế nào nhỉ để người đó cho cô ở lại???
- Ờ! Tôi vừa bị đuổi ra khỏi nhà.... Không ổn!!! Tôi vừa bỏ nhà ra đi!! Hãy rủ lòng thương cô gái tội nghiệp như tôi! Tôi hứa sẽ không gâyrắc rối gì đâu... Xin hãy cho tôi ở lại! Tôi sẽ làm hết việc nhà nhưgiặt giũ, nấu nướng, dọn dẹp.... Khoan!!! Khoan đã!!! Cái quái gìvậy nhỉ??? Mình có bao giờ làm những việc đó đâu.....
Đang chìm trong suy nghĩ thì cửa bật mở. Người đó xuất hiện, chưa đểcho cô kịp thốt lên lời nào, người đó đã lôi tuột cô vào trong nhà vớivẻ mừng rỡ không sao kể xiết.
- May quá!!! Có cô đây rồi!!!
Kiều Liên nhìn người trước mặt nghi hoặc. Đáp lại ánh mắt của cô là những cái gật đầu lia lịa.
- Kiều Liên!!! Cô ở đây bao lâu cũng được! Nhưng đổi lại cô phải giúptôi chối bỏ cuộc hôn nhân này! Bạch Tuyên Vỹ tôi đang thời đẹp nhất của tuổi trẻ, làm sao có thể đâm đầu vào đám cưới được!!! Cũng giống nhưlần trước tôi giúp cô đó, lần này cô hãy đóng giả người yêu tôi đến phá lễ đính hôn...
- Nhưng....
Không để cho Kiều Liên kịp ngắt lời, hắn hùng hổ nói tiếp.
- Tôi không có tiền để trả cho cô và cô cũng không cần tiền nên tôi sẽcho cô ở nhờ! Trong địa bàn của tôi - Bạch Tuyên Vỹ cha cô sẽ không dễdàng bắt được cô đâu!!!
Kiều Liên mắt tròn mắt dẹt nhìn hắn.
Buồn cười thật!!! Lúc trước hắn đóng giả người yêu cô! Bây giờ cô lạiđóng giả người yêu hắn! Nhưng thôi vậy!!! Cô cũng không còn lựa chọnnào khác...
- Được!!! Chúng ta quyết định như vậy!!!
Cả 2 bắt tay nhau trong hữu nghị. Tuyên Vỹ nghĩ đến vẻ mặt tức giận của cha hắn mà lòng thầm khoái trá.
Còn Kiều Liên, cô cũng rất muốn coi vở kịch mình diễn sẽ khiến vẻ mặt của cô ta biến chuyển như thế nào???
..............................................
Hạ Văn Vũ đang ngồi xem ti vi buổi sáng. Vừa đưa tách cà phê nóng hổi lên môi thì bản tin buổi sáng khiến ông choáng váng.
Phát thanh viên:
- Rạng sáng ngày hôm nay! Ngày 0x - 0y - 200z người ta đã phát hiện ratổng cộng 3 xác chết. Toàn bộ đều là thiếu nữ từ độ tuổi 16 đến 20!Tất cả bị hành hạ rất dã man trước khi giết!!!
- Trên hiện trường ở cả 3 vụ án đều lưu lại thông điệp của tên sát nhân:
Không... phải em!!!!!!!!!!!!!
- Thông điệp này được viết bằng máu của nạn nhân! Phía điều tra nhậnđịnh hung thủ của cả 3 vụ án là 1 người! Rất có thể hung thủ có vấn đềvề thần kinh! Hiện các cơ quan chức năng đang tập trung điều tra vụ án!
- Đề nghị mọi người, đặc biệt là các cô gái trẻ không nên ra ngoài vào buổi tối! Nếu đi hãy đi cùng với 1 vài người nữa...
- Xoảng!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chiếc tách trên tay Hạ Văn Vũ rơi xuống đất vỡ tan tành. Ông cảm thấy mình đang run lên.
- God đã bắt đầu ra tay!!!
Chưa dừng lại ở đó, bà Năm quản gia xồng xộc chạy vào, giọng đầy hoảng hốt:
- Nguy to rồi!!! Ông chủ!!! Tiểu thư... đã bỏ trốn!!!!!!!!!!!!
...... Dòng máu đỏ.......
Tình yêu..... có màu gì?????????
Gã rút con dao từ người nạn nhân ra. Lau sạch máu trên lưỡi dao thì thầm.
- Mày... sắp được gặp lại 1 nửa của mày rồi đấy!! Nó đang ở chỗ cô ấy!!!
Liếc mắt nhìn nạn nhân. Một đứa con gái xinh xắn với làn da trắng vàmái tóc đen nhánh. Đôi mắt vốn mở to ngây thơ nay nhìn gã đầy khiếp sợ!
- Nếu là em, em có nhìn ta như vậy không??? Hay em sẽ nhìn ta căm hận như nạn nhân lần trước???
Gã vung ta phi ra 2 lưỡi dao.
- Ứ.... Ứ... Ứ.......................
Chúng tuần tự cắm ngọt vào 2 hốc mắt. 2 dòng máu đỏ tươi trào ra....
Gã phá lên cười. Vẻ mặt của gã không khác gì quỷ dữ đang nhìn vật tế thần.
Vẻ mặt của tên khát máu!!!
- 5 năm rồi!! Thiên thần nhỏ!!! Em... có còn nhớ ta không???
Gã nhìn như ngây dại vào con dao trên tay.
- Em - có - nhớ - ta - không?????????????????
Đột nhiên gã gào thét. Đôi mắt tím long lên giận giữ.
- Phập!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lưỡi dao thứ 3 vung ra kết liễu sinh mạng nhỏ bé.
Lại 1 sinh mạng từ giã cõi đời......
Vài giọt máu bắn lấm tấm lên mặt hắn. Quệt nhẹ rồi đưa lên môi, gã lẩm bẩm:
- Máu của em..... có vị gì???
.....................................................
Kiều Liên đang rất băn khoăn.
Cô băn khoăn về điều gì vậy???
À!!! Trong lúc bỏ trốn cô chưa hề nghĩ đến 1 vấn đề:
- Bây giờ cô sẽ ở đâu???
Hướng Dương??? Con nhỏ đã sang Úc từ sáng nay rồi! Còn nhờ vả được gì nữa...
Những người khác??? Ôi trời!!! Có cho vàng họ cũng không dám chứa chấp cô.
Vì sao ư??? Họ quá sợ khi phải đối mặt với cha cô - ông trùm trong giới buôn bán bất động sản..
Tất nhiên!!! Ai chả mong cuộc sống của mình được thuận buồm xuôi gió! và Kiều Liên cũng không nỡ gây rắc rối cho họ!
Còn khách sạn??? Đùa hoài!!! Cha cô sẽ tìm ra ngay...
Vậy thì đi đâu bây giờ??? Chả nhẽ lại ngủ ở ghế đá công viên???
Kiều Liên ôm đầu khổ sở. Càng nghĩ cô càng cay cú tên Minh Quân! Nếu anh ta không xuất hiện, cô đâu phải bỏ đi như vầy!
A đúng rồi!!! Còn 1 nơi cô có thể đến! Nơi đó cho dù cha cô có sanbằng cũng chẳng sao! Điều quan trọng là người đó có cho cô ở lại không???
- Reng!!!!!!!!!!!!!!!!
Kiều Liên bấm chuông. Trong đầu những câu nói đang xếp lộn xộn lên nhau. Phải bắt đầu như thế nào nhỉ để người đó cho cô ở lại???
- Ờ! Tôi vừa bị đuổi ra khỏi nhà.... Không ổn!!! Tôi vừa bỏ nhà ra đi!! Hãy rủ lòng thương cô gái tội nghiệp như tôi! Tôi hứa sẽ không gâyrắc rối gì đâu... Xin hãy cho tôi ở lại! Tôi sẽ làm hết việc nhà nhưgiặt giũ, nấu nướng, dọn dẹp.... Khoan!!! Khoan đã!!! Cái quái gìvậy nhỉ??? Mình có bao giờ làm những việc đó đâu.....
Đang chìm trong suy nghĩ thì cửa bật mở. Người đó xuất hiện, chưa đểcho cô kịp thốt lên lời nào, người đó đã lôi tuột cô vào trong nhà vớivẻ mừng rỡ không sao kể xiết.
- May quá!!! Có cô đây rồi!!!
Kiều Liên nhìn người trước mặt nghi hoặc. Đáp lại ánh mắt của cô là những cái gật đầu lia lịa.
- Kiều Liên!!! Cô ở đây bao lâu cũng được! Nhưng đổi lại cô phải giúptôi chối bỏ cuộc hôn nhân này! Bạch Tuyên Vỹ tôi đang thời đẹp nhất của tuổi trẻ, làm sao có thể đâm đầu vào đám cưới được!!! Cũng giống nhưlần trước tôi giúp cô đó, lần này cô hãy đóng giả người yêu tôi đến phá lễ đính hôn...
- Nhưng....
Không để cho Kiều Liên kịp ngắt lời, hắn hùng hổ nói tiếp.
- Tôi không có tiền để trả cho cô và cô cũng không cần tiền nên tôi sẽcho cô ở nhờ! Trong địa bàn của tôi - Bạch Tuyên Vỹ cha cô sẽ không dễdàng bắt được cô đâu!!!
Kiều Liên mắt tròn mắt dẹt nhìn hắn.
Buồn cười thật!!! Lúc trước hắn đóng giả người yêu cô! Bây giờ cô lạiđóng giả người yêu hắn! Nhưng thôi vậy!!! Cô cũng không còn lựa chọnnào khác...
- Được!!! Chúng ta quyết định như vậy!!!
Cả 2 bắt tay nhau trong hữu nghị. Tuyên Vỹ nghĩ đến vẻ mặt tức giận của cha hắn mà lòng thầm khoái trá.
Còn Kiều Liên, cô cũng rất muốn coi vở kịch mình diễn sẽ khiến vẻ mặt của cô ta biến chuyển như thế nào???
..............................................
Hạ Văn Vũ đang ngồi xem ti vi buổi sáng. Vừa đưa tách cà phê nóng hổi lên môi thì bản tin buổi sáng khiến ông choáng váng.
Phát thanh viên:
- Rạng sáng ngày hôm nay! Ngày 0x - 0y - 200z người ta đã phát hiện ratổng cộng 3 xác chết. Toàn bộ đều là thiếu nữ từ độ tuổi 16 đến 20!Tất cả bị hành hạ rất dã man trước khi giết!!!
- Trên hiện trường ở cả 3 vụ án đều lưu lại thông điệp của tên sát nhân:
Không... phải em!!!!!!!!!!!!!
- Thông điệp này được viết bằng máu của nạn nhân! Phía điều tra nhậnđịnh hung thủ của cả 3 vụ án là 1 người! Rất có thể hung thủ có vấn đềvề thần kinh! Hiện các cơ quan chức năng đang tập trung điều tra vụ án!
- Đề nghị mọi người, đặc biệt là các cô gái trẻ không nên ra ngoài vào buổi tối! Nếu đi hãy đi cùng với 1 vài người nữa...
- Xoảng!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chiếc tách trên tay Hạ Văn Vũ rơi xuống đất vỡ tan tành. Ông cảm thấy mình đang run lên.
- God đã bắt đầu ra tay!!!
Chưa dừng lại ở đó, bà Năm quản gia xồng xộc chạy vào, giọng đầy hoảng hốt:
- Nguy to rồi!!! Ông chủ!!! Tiểu thư... đã bỏ trốn!!!!!!!!!!!!
/41
|