Giờ ra chơi......
Sân trường náo nhiệt cùng những tiếng hò hét chói tai và tiếng bước chân huỳnh huỵch làm cho Hải Nguyệt không thể nào tập trung chép phạt được. Những dòng chữ lần lượt hiện lên trên trang giấy trắng " Từ nay em không đi học muộn nữa, từ nay em không đi học muộn nữa,........." Viết được một lúc cô bé hết kiên nhẫn liền ném cây bút xuống bàn
- Hầy, cái này là cái quái quỷ gì thế không biết nữa. Trời ơi! Chán quá đi mất tại sao mình lại ở cái phòng này chỉ để viết đi viết lại một câu. Thiệt tình.....
Chợt có hai cô bé lớp dưới là đàn em của Hải Nguyệt từ đâu chạy đến
- Đại tỷ! Đại tỷ! Đại tỷ!
-Tao không điếc sao chúng mày gọi lắm thế? - Hải Nguyệt khoanh tay để trước ngực nhìn hai đàn em đang thở dốc
- Đại tỷ , sao tỷ lại ở đây? - Một cô bé đàn em lên tiếng hỏi
- Bực mình mà, tại tên quản gia đáng ghét không hiểu đặt chuông báo thức kiểu gì mà làm tao đi học muộn.
- Chắc chuông reo mà đại tỷ không thức dậy lại còn đập cái đồng hồ ra rồi chứ gì? - Cô bé đàn em kia gật gù tỏ hiểu biết
Như nói đúng tim đen, mặt Hải Nguyệt đỏ ửng cả lên nhưng là đại tỷ không thể để mất mặt được nên cô chống chế:
- Ờ...thì làm sao chứ nhưng mà cũng không phải hoàn toàn do lỗi tại tao. Đêm qua nhiều bài tập quá nên tao phải thức khuya làm bài...
- Thiệt không đó??? - Hai cô bé nhìn Hải Nguyệt tỏ ý nghi ngờ - Tụi em không nghĩ là bữa này tỷ lại chăm thế đâu
- Thì tao vẫn chăm mà chẳng qua cúng mày không biết đó thôi
Qủa thực đêm qua Hải Nguyệt có thức làm bài nhưng vừa ngồi vào bàn học thì mắt cô bé đã díu lại và cô đã gấp sách đi ngủ
- Mà chúng mày tìm tao có chuyện gì? Lại vụ gì nữa đây?
Cô bé đàn em vỗ trán khi nghe Hải Nguyệt nhắc
- Thôi chết em quên mất đấy. Ở dưới sân trường có một anh chàng siêu bảnh luôn, tỷ không đi ngắm là phí lắm đấy !
- Tao không có hứng với trai đẹp. Ngoài anh Tú ra thì trong mắt tao không thằng nào đẹp hết! - Hải Nguyệt quả quyết
- Em nghe nói anh chàng này siêu siêu bảnh luôn
-.......
- Anh chàng này còn đi siêu xe này, mặc đồng phục thì khỏi nói đẹp đến mê hồn luôn!
-.......
- Anh chàng ấy cười một cái là có thể làm cho cả lũ con gái xỉu luôn
-........
- Còn nữa anh chàng này còn được dự đoán có thể cướp ngôi hot boy trường của anh Tú nữa đấy
Mặc cho đàn em huyên thuyên một hồi mà Hải Nguyệt không may mảy nhưng vừa nhắc đến hai từ " anh Tú " là cô liền đứng dậy di về phía cửa
- Đại tỷ đi đâu vậy?
- Đi thôi! - Hải Nguyệt trả lời cụt lủn
Hai đàn em của Hải Nguyệt hiểu ý liền lẽo đẽo đi theo sau.....
Sân trường náo nhiệt, ở đâu cũng kín mít người khó khăn lắm cả ba người mới tìm được chỗ không người đứng lại có thể nhìn được ra cả sân trường
- Đại tỷ, là anh chàng thiên thần ở bên đó đấy!
Hải Nguyệt theo hương chỉ tay của đàn em nhìn ra sân trường. Những ánh nắng vàng của mùa thu trải đầy sân trường, cơn gió nhẹ từ đâu thoảng tới thấm vào làn da cảm giác khoan khoái dễ chịu lạ thường. Chàng trai có nụ cười tỏa nắng kia tháo chiếc kính râm của mình ra ngắm nhìn toàn bộ trường rồi đoạn lấy tay đưa lên vẫy chào về các ô cửa sổ đông nghịt người kia. Chỉ một hành động đó thôi mà khiến cho các cô gái hét lên điên loạn.
-Cũng được đấy - Hải Nguyệt lên tiếng
- Đấy em có nói sai đâu mà. Anh chàng kia thật sự quá đẹp trai - Vừa nói hai cô đàn em ôm lấy hai má của mình
- Thôi ngắm thế đủ rồi đi thôi!
- Chờ chút đi tỷ à! Mới co ngắm được chút!
- Mày không đi thì tao đi
Nói rồi Hải Nguyệt quay lưng bỏ đi khiến hai cô bé đàn em kia đành đi theo. Đi được một đoạn thì chợt một cô bé đàn em lên tiếng:
- Tỷ à, tỷ xem kia có phải là con bé tỷ ghét không?
Hải Nguyệt nhìn ra phía gốc cây thấy nó đang đứng nhìn ra sân trường rất chăm chú
- Xem nào, xem nào, không ngờ mày cũng có sở thích đi ngắm trai đến thế!
Nghe tiếng nói của Hải Nguyệt tất thảy nó, Trang, Thảo quay lại nhìn Hải Nguyệt đang bước đến gần
- Chẳng phải cậu cũng ra đây để nhìn đó sao? - Trang chống tay vào hai bên eo nhìn Hải Nguyệt
- Chỉ là tình cờ đi ngang qua thôi - Hải Nguyệt đưa tay hất tóc
- Thật sao? Mà bọn tôi ngắm thì sao chứ? Không ngắm trai chả lẽ lại đi ngắm gái sao? Cậu không ngắm vậy chứng tỏ cậu có vấn đề về giới tính rồi! - Thảo chen lời vào
- Mày.......
Hải Nguyệt tức không biết nói thế nào thì cô bé đàn em lên tiếng:
- Không phải đâu! Đại tỷ đâu có bị hai-phai, vừa nãy nhé lúc ngắm anh đẹp trai kia đại tỷ có khen anh ta đẹp trai. Điều đó chứng tỏ đại tỷ thích người khác giới và biết đánh giá vẻ đẹp của người khác giới....
Cô bé này nói một mạch chắc mẩm mình có công cứu đại tỷ thoát vòng vây tra hỏi ai dè lại hại đại tỷ của cô và nhận cái lườm nguýt từ đại tỷ
- Ha ha, vậy mà còn nói là không ngắm đúng là giấu đầu hở đuôi mà - Trang cười giòn rã
Những tiếng cười cất lên từ Thảo và Trang riêng nó là không cười
- Mày muốn cười thì cứ cười đi, Thu! Đừng cố tỏ ra bình thản mà trong lòng lại cười thế! Tao rất ghét loại giả nai như mày - Hải Nguyệt tức giận nhìn về phía nó
- Không phải, tôi không cười vì không có gì đáng cười thôi..... - Nó điềm đạm đáp
- Mày nói dối - Hải Nguyệt hét lên khiến những tiếng cười dừng lại, không khí trở nên căng thẳng
Nó thực sự không hểu tại sao Hải Nguyệt lại có ác cảm với nó như vậy luôn gây sự với nó, dù nó lúc nào cũng chỉ muốn yên ổn sống qua ngày mà thôi. Đúng thật đời không như mơ.....Không khí hết căng thẳng khi thầy giám thị xuất hiện trên tay chiếc thước gỗ quen thuộc đi về phía Hải Nguyệt
- Thì ra em ở đây Hải Nguyệt! Thầy bảo em ở trong phòng đạo đức chép phạt mà em lại ra đây tán gẫu là sao?
Nhanh như cắt Hải Nguyệt chạy vụt đi. Thế là một cuộc rượt đuổi xảy ra. Thầy giám thị chạy sau tay lăm le câu thước chỉ trực ném nó đi, không ngừng hét: "Hải Nguyệt em đứng lại đó cho tôi". Trước thầy giám thị một chút là hai đàn em chạy lẽo đẽo theo sau, không ngừng gọi với:" Đại tỷ". Hải Nguyệt thì khỏi phải nói cô bé chạy thục mạng phía đằng trước. Đám đông dần tách ra hai bên nhường đường cho cuộc rượt đuổi có một không hai của trường.....Hai cô bạn đứng bên cạnh nó cười ngặt nghẽo thích thú xem nhưng nó thì lại không thể cười nổi.......
Tiếng chuông kết thúc giờ ra chơi......
Thầy chủ nhiệm bước vào lớp lần này thầy không vào một mình mà theo sau thầy là một thanh niên gương mặt đẹp, sáng ngời. Tiếng bàn tán xôn xao nổi lên
- Cả lớp trật tự!
Cả lớp im bặt. Thầy gật đầu tỏ vẻ hài lòng;
- Đây là bạn mới, bạn ấy tên Phùng Duy Mạnh. Từ nay sẽ vào học ở lớp tớ. Thầy mong cả lớp yêu thương giúp đỡ bạn trong học tập nhé!
- Xin giúp đỡ nhiều - Người bạn mới vừa cất tiếng nói vàng oanh lên tức thì cả lớp đua nhau hét và những tràng pháo tay ròn rã
- Giờ thầy xếp chỗ cho bạn mới
Thầy chủ nhiệm đảo mắt qua đảo mắt lại nhìn quanh lớp và ánh mắt ấy dừng lại ở một nơi... Những ánh mắt ở dưới nhìn theo ánh mắt thầy....Thấy cả lớp đổ dồn hết ánh mắt về phía mình khiến nó giật thót
- Phải, tạm thời em sẽ ngồi chỗ Minh Thu nhé! Chính là chỗ bàn cuối, thầy tin bạn Minh Thu ngồi cạnh sẽ giúp đỡ em trong học tập nhiều.....
Sân trường náo nhiệt cùng những tiếng hò hét chói tai và tiếng bước chân huỳnh huỵch làm cho Hải Nguyệt không thể nào tập trung chép phạt được. Những dòng chữ lần lượt hiện lên trên trang giấy trắng " Từ nay em không đi học muộn nữa, từ nay em không đi học muộn nữa,........." Viết được một lúc cô bé hết kiên nhẫn liền ném cây bút xuống bàn
- Hầy, cái này là cái quái quỷ gì thế không biết nữa. Trời ơi! Chán quá đi mất tại sao mình lại ở cái phòng này chỉ để viết đi viết lại một câu. Thiệt tình.....
Chợt có hai cô bé lớp dưới là đàn em của Hải Nguyệt từ đâu chạy đến
- Đại tỷ! Đại tỷ! Đại tỷ!
-Tao không điếc sao chúng mày gọi lắm thế? - Hải Nguyệt khoanh tay để trước ngực nhìn hai đàn em đang thở dốc
- Đại tỷ , sao tỷ lại ở đây? - Một cô bé đàn em lên tiếng hỏi
- Bực mình mà, tại tên quản gia đáng ghét không hiểu đặt chuông báo thức kiểu gì mà làm tao đi học muộn.
- Chắc chuông reo mà đại tỷ không thức dậy lại còn đập cái đồng hồ ra rồi chứ gì? - Cô bé đàn em kia gật gù tỏ hiểu biết
Như nói đúng tim đen, mặt Hải Nguyệt đỏ ửng cả lên nhưng là đại tỷ không thể để mất mặt được nên cô chống chế:
- Ờ...thì làm sao chứ nhưng mà cũng không phải hoàn toàn do lỗi tại tao. Đêm qua nhiều bài tập quá nên tao phải thức khuya làm bài...
- Thiệt không đó??? - Hai cô bé nhìn Hải Nguyệt tỏ ý nghi ngờ - Tụi em không nghĩ là bữa này tỷ lại chăm thế đâu
- Thì tao vẫn chăm mà chẳng qua cúng mày không biết đó thôi
Qủa thực đêm qua Hải Nguyệt có thức làm bài nhưng vừa ngồi vào bàn học thì mắt cô bé đã díu lại và cô đã gấp sách đi ngủ
- Mà chúng mày tìm tao có chuyện gì? Lại vụ gì nữa đây?
Cô bé đàn em vỗ trán khi nghe Hải Nguyệt nhắc
- Thôi chết em quên mất đấy. Ở dưới sân trường có một anh chàng siêu bảnh luôn, tỷ không đi ngắm là phí lắm đấy !
- Tao không có hứng với trai đẹp. Ngoài anh Tú ra thì trong mắt tao không thằng nào đẹp hết! - Hải Nguyệt quả quyết
- Em nghe nói anh chàng này siêu siêu bảnh luôn
-.......
- Anh chàng này còn đi siêu xe này, mặc đồng phục thì khỏi nói đẹp đến mê hồn luôn!
-.......
- Anh chàng ấy cười một cái là có thể làm cho cả lũ con gái xỉu luôn
-........
- Còn nữa anh chàng này còn được dự đoán có thể cướp ngôi hot boy trường của anh Tú nữa đấy
Mặc cho đàn em huyên thuyên một hồi mà Hải Nguyệt không may mảy nhưng vừa nhắc đến hai từ " anh Tú " là cô liền đứng dậy di về phía cửa
- Đại tỷ đi đâu vậy?
- Đi thôi! - Hải Nguyệt trả lời cụt lủn
Hai đàn em của Hải Nguyệt hiểu ý liền lẽo đẽo đi theo sau.....
Sân trường náo nhiệt, ở đâu cũng kín mít người khó khăn lắm cả ba người mới tìm được chỗ không người đứng lại có thể nhìn được ra cả sân trường
- Đại tỷ, là anh chàng thiên thần ở bên đó đấy!
Hải Nguyệt theo hương chỉ tay của đàn em nhìn ra sân trường. Những ánh nắng vàng của mùa thu trải đầy sân trường, cơn gió nhẹ từ đâu thoảng tới thấm vào làn da cảm giác khoan khoái dễ chịu lạ thường. Chàng trai có nụ cười tỏa nắng kia tháo chiếc kính râm của mình ra ngắm nhìn toàn bộ trường rồi đoạn lấy tay đưa lên vẫy chào về các ô cửa sổ đông nghịt người kia. Chỉ một hành động đó thôi mà khiến cho các cô gái hét lên điên loạn.
-Cũng được đấy - Hải Nguyệt lên tiếng
- Đấy em có nói sai đâu mà. Anh chàng kia thật sự quá đẹp trai - Vừa nói hai cô đàn em ôm lấy hai má của mình
- Thôi ngắm thế đủ rồi đi thôi!
- Chờ chút đi tỷ à! Mới co ngắm được chút!
- Mày không đi thì tao đi
Nói rồi Hải Nguyệt quay lưng bỏ đi khiến hai cô bé đàn em kia đành đi theo. Đi được một đoạn thì chợt một cô bé đàn em lên tiếng:
- Tỷ à, tỷ xem kia có phải là con bé tỷ ghét không?
Hải Nguyệt nhìn ra phía gốc cây thấy nó đang đứng nhìn ra sân trường rất chăm chú
- Xem nào, xem nào, không ngờ mày cũng có sở thích đi ngắm trai đến thế!
Nghe tiếng nói của Hải Nguyệt tất thảy nó, Trang, Thảo quay lại nhìn Hải Nguyệt đang bước đến gần
- Chẳng phải cậu cũng ra đây để nhìn đó sao? - Trang chống tay vào hai bên eo nhìn Hải Nguyệt
- Chỉ là tình cờ đi ngang qua thôi - Hải Nguyệt đưa tay hất tóc
- Thật sao? Mà bọn tôi ngắm thì sao chứ? Không ngắm trai chả lẽ lại đi ngắm gái sao? Cậu không ngắm vậy chứng tỏ cậu có vấn đề về giới tính rồi! - Thảo chen lời vào
- Mày.......
Hải Nguyệt tức không biết nói thế nào thì cô bé đàn em lên tiếng:
- Không phải đâu! Đại tỷ đâu có bị hai-phai, vừa nãy nhé lúc ngắm anh đẹp trai kia đại tỷ có khen anh ta đẹp trai. Điều đó chứng tỏ đại tỷ thích người khác giới và biết đánh giá vẻ đẹp của người khác giới....
Cô bé này nói một mạch chắc mẩm mình có công cứu đại tỷ thoát vòng vây tra hỏi ai dè lại hại đại tỷ của cô và nhận cái lườm nguýt từ đại tỷ
- Ha ha, vậy mà còn nói là không ngắm đúng là giấu đầu hở đuôi mà - Trang cười giòn rã
Những tiếng cười cất lên từ Thảo và Trang riêng nó là không cười
- Mày muốn cười thì cứ cười đi, Thu! Đừng cố tỏ ra bình thản mà trong lòng lại cười thế! Tao rất ghét loại giả nai như mày - Hải Nguyệt tức giận nhìn về phía nó
- Không phải, tôi không cười vì không có gì đáng cười thôi..... - Nó điềm đạm đáp
- Mày nói dối - Hải Nguyệt hét lên khiến những tiếng cười dừng lại, không khí trở nên căng thẳng
Nó thực sự không hểu tại sao Hải Nguyệt lại có ác cảm với nó như vậy luôn gây sự với nó, dù nó lúc nào cũng chỉ muốn yên ổn sống qua ngày mà thôi. Đúng thật đời không như mơ.....Không khí hết căng thẳng khi thầy giám thị xuất hiện trên tay chiếc thước gỗ quen thuộc đi về phía Hải Nguyệt
- Thì ra em ở đây Hải Nguyệt! Thầy bảo em ở trong phòng đạo đức chép phạt mà em lại ra đây tán gẫu là sao?
Nhanh như cắt Hải Nguyệt chạy vụt đi. Thế là một cuộc rượt đuổi xảy ra. Thầy giám thị chạy sau tay lăm le câu thước chỉ trực ném nó đi, không ngừng hét: "Hải Nguyệt em đứng lại đó cho tôi". Trước thầy giám thị một chút là hai đàn em chạy lẽo đẽo theo sau, không ngừng gọi với:" Đại tỷ". Hải Nguyệt thì khỏi phải nói cô bé chạy thục mạng phía đằng trước. Đám đông dần tách ra hai bên nhường đường cho cuộc rượt đuổi có một không hai của trường.....Hai cô bạn đứng bên cạnh nó cười ngặt nghẽo thích thú xem nhưng nó thì lại không thể cười nổi.......
Tiếng chuông kết thúc giờ ra chơi......
Thầy chủ nhiệm bước vào lớp lần này thầy không vào một mình mà theo sau thầy là một thanh niên gương mặt đẹp, sáng ngời. Tiếng bàn tán xôn xao nổi lên
- Cả lớp trật tự!
Cả lớp im bặt. Thầy gật đầu tỏ vẻ hài lòng;
- Đây là bạn mới, bạn ấy tên Phùng Duy Mạnh. Từ nay sẽ vào học ở lớp tớ. Thầy mong cả lớp yêu thương giúp đỡ bạn trong học tập nhé!
- Xin giúp đỡ nhiều - Người bạn mới vừa cất tiếng nói vàng oanh lên tức thì cả lớp đua nhau hét và những tràng pháo tay ròn rã
- Giờ thầy xếp chỗ cho bạn mới
Thầy chủ nhiệm đảo mắt qua đảo mắt lại nhìn quanh lớp và ánh mắt ấy dừng lại ở một nơi... Những ánh mắt ở dưới nhìn theo ánh mắt thầy....Thấy cả lớp đổ dồn hết ánh mắt về phía mình khiến nó giật thót
- Phải, tạm thời em sẽ ngồi chỗ Minh Thu nhé! Chính là chỗ bàn cuối, thầy tin bạn Minh Thu ngồi cạnh sẽ giúp đỡ em trong học tập nhiều.....
/26
|