Tại Việt Nam....
Màn đêm buông xuống không gian lặng yên...
Ngoài trời khuya vắng đêm nay sao buồn...
Quạnh hiu góc phố đêm nay thân gầy...
.
Phòng khách nhà Moon lúc này tập hợp đông đủ các thành viên trong bang Cool Girl & Boy Style để mọi người báo cáo về kết quả tìm kiếm người mất tích trong tuần qua. Không một ai có thông tin gì. Bang đã gần như xới tung cả đất nước Việt Nam, cho người sang ‘càn quét’ Nhật và Hàn, thả ra-đa và máy bay trinh thám lên khắp các vùng lãnh thổ trên Châu Á, Châu Âu, Châu Phi, Châu Đại Dương thậm chí còn ở cả Châu Nam Cực.
.
Long thả mình xuống một chiếc ghế trong phòng khách ở nhà Moon - lãnh địa của bang. Mọi thông tin về Băng lúc này vẫn là con số 0 tròn trịa mà thật đáng ghét. Băng biến mất khỏi cuộc đời Long tính đến nay đã là 3 năm rồi, 3 năm phải sống trong sự dày vò của tình cảm bản thân, 3 năm mù tin tức về một người con gái quan trọng nhất của đời mình.
.
Bỗng Long có cảm giác đau nhói như kim châm vào tim, một cảm giác sợ hãi như vừa làm mất một thứ gì đó rất quan trọng. Bất giác, một dòng lệ chảy dài trên má Long, Long cũng không biết tại sao lại thế nhưng hiện giờ Long đang rất đau khổ. Quệt nước mắt đi, Long thẫn thờ rồi đột nhiên cất tiếng:
.
- Mình có cảm giác lạ lắm, hình như Băng đang gặp chuyện.
.
- Hứ - Phượng - mày mà còn có cảm giác ư? Băng mà còn chỗ chú chân trong tim mày ư? Nếu mày còn yêu Băng thì tại sao lại đồng ý hôn ước với con Hoài? - Phượng tức giận đập mạnh tay xuống bàn, chỉ thẳng vào mặt Long.
.
- Cậu...... Hôn ước đó là........ - Không để Long nói hết câu, anh Tuấn đã nhảy vào:
.
- Là do, lúc nào cũng là do cái lí do ngớ ngẩn đó ư?
.
- Mọi người............. - Long tức giận, lấy tay với cái áo khoác vắt trên thành ghế và đạp cửa đi ra ngoài.
.
Long không ý thức được nơi mình đang đi, cảm thấy thật thất vọng khi mọi người nghĩ Long là loại người đó, Long không hề có ý lừa Băng tình cảm Long đối với Băng là thật lòng. Hôn ước đó là bắt buộc, Long không có quyền từ chối. Bước vào một con hẻm vắng, Long dần nhận ra nơi này quen quen........ Đó chính là con hẻm mà lần đầu tiên Băng và Long gặp nhau.
.
- Lần sau nhớ mặt chị mà tránh xa ra nhé, chó kon. - Băng nói.
- Dạ... - Thằng con trai và đồng bọn bị Băng đánh đồng thanh.
Bộp bộp..........
- Rất tốt. Con gái mà đánh nhau giỏi thật. Hơn cả lũ con trai.
Băng giật mình, tưởng thằng nào định cắn lén, bay lên, giơ chân đạp thẳng vào mặt nó....
Uỳnh. Lại thêm một thằng nữa ngã. Băng liền hối hả chạy vào chỗ thằng đó hỏi han:
- Ê, anh gì ơi, chết chưa? Còn đi được không???
- Cô đá tôi suýt gãy răng còn hỏi những câu " tử tế " thế cơ à??
- Ai biết đâu tại tưởng anh định đánh lén tui...Mặc kệ anh. Chuồn đây.
.
Quá khứ chỉ là quá khứ làm sao quá khứ có thể quay lại khi thời gian đã trôi qua...
Có còn lại chăng đi nữa chỉ là những kỉ niệm về ngày xưa.
Đêm nay sao tôi nhớ về ngày xưa quá...
Tôi vẫn đứng đây và chờ...
Cho dù bây giờ không có em...
Tôi ước gì mình chỉ là hạt cát nhỏ kia để được bên em...
Tôi ước gì mình là ngôi sao sáng trên bâu trời kia để được nhìn thấy em.....
Dù cho đi đến đâu,
Dù ở đó tôi có hạnh phúc bao nhiêu đi nữa cũng không thể bằng khi ngày xưa,
Và tôi chẳng thể ở lại đó....
Tôi chỉ muốn về đây ..
Về trở lại những ngày xưa đó..
Tôi chỉ là cơn gió thoáng qua mái tóc của em...
Chỉ khẽ rung chiếc lá ngày xưa mà chúng ta đã từng cầm ..
Và em có còn chờ tôi mãi mãi...?
.
Đó có phải là kí ức về tuổi thơ, về mối tình đầu...
Hãy giữ mãi mãi trong tim cho dù ngày mai có ra sao đi nữa,
Tôi vẫn nhớ mãi mãi...
Quá khứ thay nhau hiện về......
Những buồn vui ngày ấy ........
Chỉ một mình tôi hiểu..
Chỉ một mình tôi biết....
Đó là những giấc mơ ngày nào ....
Đó là những tháng ngày hạnh phúc...
Đó là những chiều lang thang trên phố........
Đó là những dỗi hờn ngây ngô .....
Nhưng tất cả chỉ còn là kỉ niệm......
Nơi đó chính là quá khứ ........
.
Đừng chối bỏ những gì đã thuộc về quá khứ ...
Vì đó là những gì thiêng liêng nhất ...
Mà ta đã từng bước qua.....
Đừng quên hết đi quá khứ .......
Vì chẳng bao giờ ta sẽ có được khoảng thời gian ấy nữa....
Đừng đừng bao giờ sợ quá khứ .......
Vì nó cho ta bước tiến mới của ngày hôm nay...
Đừng bao giờ chà đạp lên quá khứ .........
Vì ở nơi đó ..
Ta đã từng cùng ai đó yêu say đắm...
Màn đêm buông xuống không gian lặng yên...
Ngoài trời khuya vắng đêm nay sao buồn...
Quạnh hiu góc phố đêm nay thân gầy...
.
Phòng khách nhà Moon lúc này tập hợp đông đủ các thành viên trong bang Cool Girl & Boy Style để mọi người báo cáo về kết quả tìm kiếm người mất tích trong tuần qua. Không một ai có thông tin gì. Bang đã gần như xới tung cả đất nước Việt Nam, cho người sang ‘càn quét’ Nhật và Hàn, thả ra-đa và máy bay trinh thám lên khắp các vùng lãnh thổ trên Châu Á, Châu Âu, Châu Phi, Châu Đại Dương thậm chí còn ở cả Châu Nam Cực.
.
Long thả mình xuống một chiếc ghế trong phòng khách ở nhà Moon - lãnh địa của bang. Mọi thông tin về Băng lúc này vẫn là con số 0 tròn trịa mà thật đáng ghét. Băng biến mất khỏi cuộc đời Long tính đến nay đã là 3 năm rồi, 3 năm phải sống trong sự dày vò của tình cảm bản thân, 3 năm mù tin tức về một người con gái quan trọng nhất của đời mình.
.
Bỗng Long có cảm giác đau nhói như kim châm vào tim, một cảm giác sợ hãi như vừa làm mất một thứ gì đó rất quan trọng. Bất giác, một dòng lệ chảy dài trên má Long, Long cũng không biết tại sao lại thế nhưng hiện giờ Long đang rất đau khổ. Quệt nước mắt đi, Long thẫn thờ rồi đột nhiên cất tiếng:
.
- Mình có cảm giác lạ lắm, hình như Băng đang gặp chuyện.
.
- Hứ - Phượng - mày mà còn có cảm giác ư? Băng mà còn chỗ chú chân trong tim mày ư? Nếu mày còn yêu Băng thì tại sao lại đồng ý hôn ước với con Hoài? - Phượng tức giận đập mạnh tay xuống bàn, chỉ thẳng vào mặt Long.
.
- Cậu...... Hôn ước đó là........ - Không để Long nói hết câu, anh Tuấn đã nhảy vào:
.
- Là do, lúc nào cũng là do cái lí do ngớ ngẩn đó ư?
.
- Mọi người............. - Long tức giận, lấy tay với cái áo khoác vắt trên thành ghế và đạp cửa đi ra ngoài.
.
Long không ý thức được nơi mình đang đi, cảm thấy thật thất vọng khi mọi người nghĩ Long là loại người đó, Long không hề có ý lừa Băng tình cảm Long đối với Băng là thật lòng. Hôn ước đó là bắt buộc, Long không có quyền từ chối. Bước vào một con hẻm vắng, Long dần nhận ra nơi này quen quen........ Đó chính là con hẻm mà lần đầu tiên Băng và Long gặp nhau.
.
- Lần sau nhớ mặt chị mà tránh xa ra nhé, chó kon. - Băng nói.
- Dạ... - Thằng con trai và đồng bọn bị Băng đánh đồng thanh.
Bộp bộp..........
- Rất tốt. Con gái mà đánh nhau giỏi thật. Hơn cả lũ con trai.
Băng giật mình, tưởng thằng nào định cắn lén, bay lên, giơ chân đạp thẳng vào mặt nó....
Uỳnh. Lại thêm một thằng nữa ngã. Băng liền hối hả chạy vào chỗ thằng đó hỏi han:
- Ê, anh gì ơi, chết chưa? Còn đi được không???
- Cô đá tôi suýt gãy răng còn hỏi những câu " tử tế " thế cơ à??
- Ai biết đâu tại tưởng anh định đánh lén tui...Mặc kệ anh. Chuồn đây.
.
Quá khứ chỉ là quá khứ làm sao quá khứ có thể quay lại khi thời gian đã trôi qua...
Có còn lại chăng đi nữa chỉ là những kỉ niệm về ngày xưa.
Đêm nay sao tôi nhớ về ngày xưa quá...
Tôi vẫn đứng đây và chờ...
Cho dù bây giờ không có em...
Tôi ước gì mình chỉ là hạt cát nhỏ kia để được bên em...
Tôi ước gì mình là ngôi sao sáng trên bâu trời kia để được nhìn thấy em.....
Dù cho đi đến đâu,
Dù ở đó tôi có hạnh phúc bao nhiêu đi nữa cũng không thể bằng khi ngày xưa,
Và tôi chẳng thể ở lại đó....
Tôi chỉ muốn về đây ..
Về trở lại những ngày xưa đó..
Tôi chỉ là cơn gió thoáng qua mái tóc của em...
Chỉ khẽ rung chiếc lá ngày xưa mà chúng ta đã từng cầm ..
Và em có còn chờ tôi mãi mãi...?
.
Đó có phải là kí ức về tuổi thơ, về mối tình đầu...
Hãy giữ mãi mãi trong tim cho dù ngày mai có ra sao đi nữa,
Tôi vẫn nhớ mãi mãi...
Quá khứ thay nhau hiện về......
Những buồn vui ngày ấy ........
Chỉ một mình tôi hiểu..
Chỉ một mình tôi biết....
Đó là những giấc mơ ngày nào ....
Đó là những tháng ngày hạnh phúc...
Đó là những chiều lang thang trên phố........
Đó là những dỗi hờn ngây ngô .....
Nhưng tất cả chỉ còn là kỉ niệm......
Nơi đó chính là quá khứ ........
.
Đừng chối bỏ những gì đã thuộc về quá khứ ...
Vì đó là những gì thiêng liêng nhất ...
Mà ta đã từng bước qua.....
Đừng quên hết đi quá khứ .......
Vì chẳng bao giờ ta sẽ có được khoảng thời gian ấy nữa....
Đừng đừng bao giờ sợ quá khứ .......
Vì nó cho ta bước tiến mới của ngày hôm nay...
Đừng bao giờ chà đạp lên quá khứ .........
Vì ở nơi đó ..
Ta đã từng cùng ai đó yêu say đắm...
/65
|