Theo phong trào, người người cũng nối đuôi đi vào. Có người thứ nhất ăn con cua (làm liều mà được lợi) thì phía sau cũng không thiếu được.
Mọi người vào cửa hàng thấy phong cách bên trong cùng với cái mà họ từng nhìn thấy không giống nhau, thoạt nhìn rất mới mẻ.
Trên giá hàng là bánh Trung thu mới vừa làm, cả phòng là mùi thơm của bánh, làm cho người ta thèm nhỏ dãi.
Một tay cầm cây quạt, Ca công tử đến gần giá hàng, thấy bánh Trung thu này hình dạng rất mới lạ, vội kéo người đi cùng sang đây xem.
Hai người đều là một bộ dáng đầy hứng thú, lại nghe nói bánh thật sự rất thơm ngon, nên đều có ý muốn mua về. Mua bánh này về đưa cho người nhà cũng là một việc rất có mặt mũi.
Nhược Vi thấy dáng vẻ hứng thú của hai người, vội đi tới bên cạnh bọn họ hỏi thăm.
“Hai vị công tử muốn mua bánh này?” - Nhược Vi nhẹ giọng hỏi. Hai người này thấy một tiểu cô nương ra hỏi thì không biết nên phản ứng ra sao.
Nhược Vi thấy phản ứng của bọn họ thì cũng hiểu được, nàng là nữ hài tử lại đi tiếp đón người ta như vậy là không tốt, nhưng để những người khác làm thì nàng lại không yên lòng. Đây chính là điều đầu tiên trong việc buôn bán.
“Hai vị công tử, tiệm này là của nhà ta, hai vị nếu có vấn đề gì thì có thể cùng ta nói”. Ý ở ngoài lời chính là sẽ không có phiền toái gì.
Hai vị công tử cũng là người biết chuyện, vừa nghe Nhược Vi nói như thế thì trong nháy mắt cũng hiểu, liền rối rít hỏi Nhược Vi.
“Cô nương, xin hỏi bánh này bán thế nào, cùng bánh bình thường mà chúng ta mua có cái gì khác?” - Một vị công tử trong đó hỏi.
Nhược Vi thầm nghĩ vị công tử này đúng là hỏi thẳng vào điểm chính.
“Hai vị công tử, đầu tiên chắc hẳn hai vị đều nhìn ra là bánh Trung thu nhà ta bề ngoài không giống như mấy cái bánh khác, có nhiều loại hình dáng, nhìn cũng rất đẹp mắt.Hơn nữa, vị của bánh Trung thu nhà ta so với những loại bánh khác là không đồng dạng.Trong đó vị hoa quả cùng lòng đỏ trứng là chính. Hôm nay các vị muốn mua bánh Trung thu, ta có thể để cho các vị nếm thử miễn phí một cái.
Hai vị công tử tạm thời chờ ta một chút.”
Nhược Vi đi vào phòng bếp cầm cái đĩa cùng cây thăm bằng trúc và con dao nhỏ tới. Những thứ này Nhược Vi đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, chính là vì xử lý tình huống như thế. Điều này Nhược Vi cũng biết trước rồi. Trong tiệm, những người đang đứng ngắm nhìn kia thấy thái độ của thấy Nhược Vi thật giống như có thể làm chủ, nên tầm mắt cũng di chuyển theo nàng.
Nhược Vi lấy các loại bánh Trung thu ở trên kệ hàng cắt thành khối, đặt ở trong đĩa, cầm cây thăm bằng trúc đưa cho hai vị công tử kia.
“Hai vị công tử xin nếm thử” - Nhược Vi rất có thành ý muốn mời.
Hai vị công tử thấy dáng vẻ rất có thành ý của Nhược Vi nên cũng không từ chối. Vừa đúng bọn họ thật muốn nếm, lúc nghe mùi thơm này đã có chút không nhịn được. Hai người vẫn là lần đầu tiên có cái cảm giác này.
Hai người lịch sự đem bánh Trung thu đưa vào trong miệng. Tất cả mọi người đều đang tập trung tinh thần nhìn phản ứng của hai vị này công tử này.
Khi vừa nếm thử, trong nháy mắt bọn họ đã cảm giác được một mùi thơm tan ở trong miệng. Bánh mà bọn họ mới vừa nếm chính là loại bánh Trung thu nhân trái cây, có mùi thơm nhàn nhạt.
Hai người chưa từng ăn loại bánh Trung thu ngon như vậy, nghĩ thầm nhất định phải mua nhiều để mang về. Bánh ăn ngon như vậy, nhất định phải mua về nhà đưa cho trưởng bối để bọn họ cũng nếm thử một chút.
Người vây xem thấy bộ dáng hài lòng của hai vị công tử này thì trong lòng cũng nóng nảy
Nhược Vi thấy không sai biệt lắm, hỏi: “Hai vị công tử cảm thấy thế nào?”
Hai người vội nói: “Trong đời chúng ta, đây là bánh Trung thu ngon nhất mà chúng ta từng ăn”. Lời đánh giá này thật không tầm thường rồi, Nhược Vi cũng không ngờ tới.
Thấy như vậy, Nhược Vi đem bánh Trung thu còn dư lại trong đĩa đưa cho người vây xem thưởng thức. Hai vị công tử nói muốn mua bánh Trung thu mang đi, hỏi Nhược Vi bán như thế nào.
Trước đó Nhược Vi đã đem chi phí tính toán, tiền nhân công cũng tính vào, cuối cùng cho ra kết luận, bánh này định giá là 18 văn tiền một cân, so với thịt còn mắc hơn.
Nhược Vi nói giá tiền cho bọn họ biết. Hai vị công tử cũng không có cò kè mặc cả, ngược lại rất là sảng khoái đáp ứng.
Hai người chia ra mua mười cân, các loại mùi vị đều muốn, Nhược Vi tặng bọn họ những đồ vật nhỏ làm bằng trúc, khiến cho hai người rất cao hứng.
Có đợt buôn bán thứ nhất thì phía sau cũng đơn giản hơn. Những người đã nếm qua bánh Trung thu cũng muốn mua mang đi. Tuy đã tặng khá nhiều những vật kiện nhỏ, nhưng tất cả mọi người đều vui mừng, nói rõ hôm nay đã thành công.
Nhiều người sau nghe nói nên cũng đến mua bánh Trung thu mang đi. Hôm nay buôn bán rất tốt, có thể nói là khai trương đại cát.
Mọi người vào cửa hàng thấy phong cách bên trong cùng với cái mà họ từng nhìn thấy không giống nhau, thoạt nhìn rất mới mẻ.
Trên giá hàng là bánh Trung thu mới vừa làm, cả phòng là mùi thơm của bánh, làm cho người ta thèm nhỏ dãi.
Một tay cầm cây quạt, Ca công tử đến gần giá hàng, thấy bánh Trung thu này hình dạng rất mới lạ, vội kéo người đi cùng sang đây xem.
Hai người đều là một bộ dáng đầy hứng thú, lại nghe nói bánh thật sự rất thơm ngon, nên đều có ý muốn mua về. Mua bánh này về đưa cho người nhà cũng là một việc rất có mặt mũi.
Nhược Vi thấy dáng vẻ hứng thú của hai người, vội đi tới bên cạnh bọn họ hỏi thăm.
“Hai vị công tử muốn mua bánh này?” - Nhược Vi nhẹ giọng hỏi. Hai người này thấy một tiểu cô nương ra hỏi thì không biết nên phản ứng ra sao.
Nhược Vi thấy phản ứng của bọn họ thì cũng hiểu được, nàng là nữ hài tử lại đi tiếp đón người ta như vậy là không tốt, nhưng để những người khác làm thì nàng lại không yên lòng. Đây chính là điều đầu tiên trong việc buôn bán.
“Hai vị công tử, tiệm này là của nhà ta, hai vị nếu có vấn đề gì thì có thể cùng ta nói”. Ý ở ngoài lời chính là sẽ không có phiền toái gì.
Hai vị công tử cũng là người biết chuyện, vừa nghe Nhược Vi nói như thế thì trong nháy mắt cũng hiểu, liền rối rít hỏi Nhược Vi.
“Cô nương, xin hỏi bánh này bán thế nào, cùng bánh bình thường mà chúng ta mua có cái gì khác?” - Một vị công tử trong đó hỏi.
Nhược Vi thầm nghĩ vị công tử này đúng là hỏi thẳng vào điểm chính.
“Hai vị công tử, đầu tiên chắc hẳn hai vị đều nhìn ra là bánh Trung thu nhà ta bề ngoài không giống như mấy cái bánh khác, có nhiều loại hình dáng, nhìn cũng rất đẹp mắt.Hơn nữa, vị của bánh Trung thu nhà ta so với những loại bánh khác là không đồng dạng.Trong đó vị hoa quả cùng lòng đỏ trứng là chính. Hôm nay các vị muốn mua bánh Trung thu, ta có thể để cho các vị nếm thử miễn phí một cái.
Hai vị công tử tạm thời chờ ta một chút.”
Nhược Vi đi vào phòng bếp cầm cái đĩa cùng cây thăm bằng trúc và con dao nhỏ tới. Những thứ này Nhược Vi đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, chính là vì xử lý tình huống như thế. Điều này Nhược Vi cũng biết trước rồi. Trong tiệm, những người đang đứng ngắm nhìn kia thấy thái độ của thấy Nhược Vi thật giống như có thể làm chủ, nên tầm mắt cũng di chuyển theo nàng.
Nhược Vi lấy các loại bánh Trung thu ở trên kệ hàng cắt thành khối, đặt ở trong đĩa, cầm cây thăm bằng trúc đưa cho hai vị công tử kia.
“Hai vị công tử xin nếm thử” - Nhược Vi rất có thành ý muốn mời.
Hai vị công tử thấy dáng vẻ rất có thành ý của Nhược Vi nên cũng không từ chối. Vừa đúng bọn họ thật muốn nếm, lúc nghe mùi thơm này đã có chút không nhịn được. Hai người vẫn là lần đầu tiên có cái cảm giác này.
Hai người lịch sự đem bánh Trung thu đưa vào trong miệng. Tất cả mọi người đều đang tập trung tinh thần nhìn phản ứng của hai vị này công tử này.
Khi vừa nếm thử, trong nháy mắt bọn họ đã cảm giác được một mùi thơm tan ở trong miệng. Bánh mà bọn họ mới vừa nếm chính là loại bánh Trung thu nhân trái cây, có mùi thơm nhàn nhạt.
Hai người chưa từng ăn loại bánh Trung thu ngon như vậy, nghĩ thầm nhất định phải mua nhiều để mang về. Bánh ăn ngon như vậy, nhất định phải mua về nhà đưa cho trưởng bối để bọn họ cũng nếm thử một chút.
Người vây xem thấy bộ dáng hài lòng của hai vị công tử này thì trong lòng cũng nóng nảy
Nhược Vi thấy không sai biệt lắm, hỏi: “Hai vị công tử cảm thấy thế nào?”
Hai người vội nói: “Trong đời chúng ta, đây là bánh Trung thu ngon nhất mà chúng ta từng ăn”. Lời đánh giá này thật không tầm thường rồi, Nhược Vi cũng không ngờ tới.
Thấy như vậy, Nhược Vi đem bánh Trung thu còn dư lại trong đĩa đưa cho người vây xem thưởng thức. Hai vị công tử nói muốn mua bánh Trung thu mang đi, hỏi Nhược Vi bán như thế nào.
Trước đó Nhược Vi đã đem chi phí tính toán, tiền nhân công cũng tính vào, cuối cùng cho ra kết luận, bánh này định giá là 18 văn tiền một cân, so với thịt còn mắc hơn.
Nhược Vi nói giá tiền cho bọn họ biết. Hai vị công tử cũng không có cò kè mặc cả, ngược lại rất là sảng khoái đáp ứng.
Hai người chia ra mua mười cân, các loại mùi vị đều muốn, Nhược Vi tặng bọn họ những đồ vật nhỏ làm bằng trúc, khiến cho hai người rất cao hứng.
Có đợt buôn bán thứ nhất thì phía sau cũng đơn giản hơn. Những người đã nếm qua bánh Trung thu cũng muốn mua mang đi. Tuy đã tặng khá nhiều những vật kiện nhỏ, nhưng tất cả mọi người đều vui mừng, nói rõ hôm nay đã thành công.
Nhiều người sau nghe nói nên cũng đến mua bánh Trung thu mang đi. Hôm nay buôn bán rất tốt, có thể nói là khai trương đại cát.
/197
|