Tiểu Thiếp Lật Bàn, Đấu Lật Vương Gia Phúc

Chương 81 - Chương 81

/88


Edit: Preiya

Ban đầu lúc Yến Vũ Nhi nghe được cái họ Hạ này, trực giác liền đưa tới chú ý, hiện tại xem ra, thì ra là họ nói Hạ gia đó, thật sự là Hạ gia ở chỗ nàng sống hiện giờ đó.

Hận ý của phụ nhân này quá rõ ràng, Yến Vũ Nhi thật là buồn bực, làm sao bà ta biết được thân phận của mình? Chuyện giữa bà ta và Hạ gia, nàng thò một chân vào làm chi chứ?

Nghĩ tới đây, nàng cười nói: Đúng vậy, ha ha, chúng ta là người Dụ vương phủ, nhưng ngươi yên tâm, chúng ta không có ác ý!

Phụ nhân giống như nhìn thấu tâm tư của nàng, giễu cợt cười một tiếng: Ngươi đang kinh ngạc là làm sao ta biết được thân phận của ngươi đúng không? Hừ, ai mà không biết Dụ Vương không để ý tới lẽ thường chứ, thế nhưng chọn một công chúa Thủy Nguyệt Quốc trước kia với tư sắc xấu xí làm thiếp, chuyện này huyên náo đến cả mọi người già trẻ Tề Quốc đều biết, chắc hẳn nữ tử xấu xí đó chính là ngươi đi!

Yến Vũ Nhi không nghĩ tới thế nhưng danh hào của nàng lại vang dội như thế, trong phố xá cũng có người biết đến nàng, cũng may lần trước ra cửa không tẩy trừ ban đỏ đi nên không có ai nhận ra được, ngược lại họ còn kiếm lời một chút là nhìn rất suất, lần này bởi vì là ăn mặc theo thân nữ nhi, tự nhiên là phải Nguyên trang rồi.

Phu nhân, ta chính là Yến Vũ Nhi, hôm nay mạo muội tới đây thật sự không thỏa đáng, thật ra thì ban nãy ta gặp được Hạ cô nương ở trên đường, dường như nàng gặp phải phiền toái gì đó, có chút lo lắng cho nàng cho nên theo tới đây xem một chút.

Ánh mắt của phụ nhân này hết sức sắc bén, Yến Vũ Nhi nghĩ, dù sao bà ta đã đoán được thân phận của mình thì không cần thiết phải giấu diếm nữa, dứt khoát nói ra chân tướng của sự tình.

Lần này Mẫn Nhi không vui, Thì ra là tỷ tỷ gạt muội à? Thiệt thòi muội còn tin tưởng tỷ như vậy!

Liễu Nhứ thấy nàng ta bĩu môi nhưng lại vô cùng khả ái, giải thích: Không phải đâu, chẳng qua chúng ta chỉ là quan tâm biểu tỷ ngươi, mới không thể không nói dối, chưa từng nghĩ muốn gạt ngươi.

Hừ! Mẫn Nhi quay đầu sang không nhìn nàng, Liễu Nhứ không có cách nào với nàng ta, không thể làm gì khác hơn là cười cười, tùy nàng ta đi.

Khuôn mặt phụ nhân kia lạnh lùng, tựa như là nhìn kẻ thù nhìn chằm chằm Yến Vũ Nhi: Cảm ơn quan tâm bất quá không cần. Nếu như ngươi thật sự muốn lo chuyện bao đồng, không ngại đi về hỏi lão phu nhân Ngô thị cao cao tại thượng của các ngươi xem có còn nhớ rõ chuyện đã từng đã đáp ứng ta không?

Hả? Nàng mới không muốn lẫn vào vũng nước đục này đâu! Huống chi, nàng phải nói thế nào về chuyện của bà ta chứ?

Phụ nhân lại đến Yến Vũ Nhi, ánh mắt tùy tiện quan sát Yến Vũ Nhi, phách lối cười ha ha: Lâm Nhi là huyết mạch Hạ gia, bà ta muốn hay không muốn cũng được, đây đều là sự thật không thể thay đổi. Ngươi đã giúp ta truyền lời thì thuận tiện hỏi bà ta một chút, có còn nhớ một nữ tử tên là Bùi Chi Thường không. Nếu như ngươi giúp ta chuyện này, liệt tổ liệt tông Hạ gia đều sẽ cảm kích ngươi.

Bùi Chi Thường cười như không cười, trong mắt đều là hàn quang, Yến Vũ Nhi theo bản năng di chuyển sang một bên.

Hừ, ngươi cũng là người nhát gan sợ phiền phức sao, thua thiệt cho xuất thân của ngươi chính là công chúa, thế nhưng ủy thân cho người làm tiểu thiếp, nếu là ta có thân phận cao quý của ngươi, sớm đã đánh ngã Ngô thị này rồi, còn cho bà ta nhảy nhót được đến hôm nay sao? Bùi Chi Thường muốn kích thích lửa giận của Yến Vũ Nhi, dồn hết sức đả kích nàng.

Yến Vũ Nhi nghe lời này, cơ bản có thể phán đoán được chuyện gì xảy ra. Bùi Chi Thường này hẳn là thiếp thất Hạ phủ, mà Hạ Lâm này lại là hậu đại của Hạ gia, chỉ là không biết nguyên nhân gì mà hiện giờ hai mẫu nữ này lại lưu lạc bên ngoài, nhưng có thể khẳng định đó là chuyện này không thoát khỏi liên quan với Ngô thị.

Đây là chuyện giữa các ngươi, vì sao ngươi không tự mình đi tìm bà ta? Yến Vũ Nhi không thể để mình trở thành cây thương cho người khác sử dụng. Hiện giờ nàng thật sâu cảm giác được mình chính là một ngôi sao tai họa, không có chuyện làm lại rước lấy một thân rối loạn?

Ý ở trong lời. Không cần suy nghĩ cũng biết, nếu như nàng thật sự đi tìm Ngô thị sẽ có nhiều hậu quả, nàng không có ngu như vậy.

Bùi Chi Thường cũng không thèm để ý, vẻ mặt kiêu căng nói: Liền biết ngươi không có cái can đảm đó, cũng được thôi, là thời điểm nên thu sổ sách rồi, ta tự mình đi gặp bà ta. Đến lúc đó mới có thể gặp lại, nếu hai vị cũng không giúp được, ta cũng không nhiều lời nữa, cứ tùy tiện đi!

Chủ nhân đã hạ lệnh đuổi khách, họ lưu lại nữa cũng không có ý tứ gì, vả lại Yến Vũ Nhi căn bản đã hiểu rõ, vì vậy liền cáo từ rời đi.

Vào lúc này không thể nói rõ tâm tình của nàng thế nào, trong lúc vô tình thế nhưng đánh vỡ một sự việc bí mật của Hạ phủ, có lẽ không phải là chuyện gì tốt thôi.

Liễu Nhứ, ngươi nói xem có phải ta có chút ngu ngốc không? Nàng đấm đầu, mình cũng không biết là sợi dây thần kinh nào không đúng nữa, thế nhưng lại phạm sai lầm như vậy. Thân phận của nàng hiện giờ rất không cho phép phạm sai lầm, nàng không có cái tư cách đó.

Sao chủ tử lại như vậy? Quả thật Hạ cô nương này có chút đáng thương, chẳng qua là tâm địa của người quá tốt, mới có thể can thiệp chuyện này. Liễu Nhứ cân nhắc nói.

Yến Vũ Nhi chỉ cảm thấy từng bầy quạ đen bay qua đỉnh đầu, tâm địa tốt, không phải đổi cách giải thích khác là ý tứ không có tâm nhãn sao?

Hai chủ tớ đang đi trên đường, không biết muốn đi đâu. Có lẽ Ngô Thiên Thiên đang đi dạo bất diệt nhạc hồ ở chỗ nào đó đi, họ đã không còn hứng thú gì, vẫn là trở về phủ tốt hơn.

Ra khỏi nhà Bùi Chi Thường, hai người liền đi về hướng vương phủ, mới vừa đi tới chỗ rẽ thì có tiếng của một người truyền đến từ phía sau, bọn họ không hẹn mà cùng xoay người lại.

Hai vị tỷ tỷ, chờ muội một chút!

Yến Vũ Nhi quay đầu lại, chỉ thấy tiểu cô nương mới vừa đưa quýt lúc nãy đuổi theo, chạy rất nhanh, một khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, càng không ngừng thở hổn hển.

Tỷ tỷ tức giận hả? Muội gọi lâu như vậy các tỷ đều không để ý muội? Tính khí của di mẫu muội không được tốt, gần đây lại gặp phải chuyện phiền lòng, các tỷ đừng quá để ý lời di mẫu nói! Hơi thở của Mẫn Nhi còn chưa có thở đều đặn, vội vàng nói.

Tiểu cô nương này thật là đơn thuần, thế nhưng lại vì một chút chuyện nhỏ như vậy mà tới nói xin lỗi.

Không sao, chúng ta không có để trong lòng.

Tiểu cô nương cười sáng lạn như ánh bình minh: Vậy thì tốt rồi, tỷ tỷ, lúc tỷ về thì đừng nói lại với




/88

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status