Tiểu Kiều Thê

Chương 1: Tỷ đệ Tống gia

/37


Edit: 1900

Mùa đông, năm thứ ba mươi tám Vĩnh Thánh.

Gió lạnh rì rào, tuyết lớn trắng xóa cả bầu trời.

Đêm khuya tĩnh lặng, đầu đường Ích Châu.

Ngoài cổng Hồi Xuân đường, một tiểu cô nương quần áo mỏng manh đang quỳ trênmặt đất, hai tay gắt gao bắt lấy ống tay áo một hán tử, nước mắt đầy mặt, nghẹn ngào khẩn cầu, “Đại phu, ta van xin ngài, mau cứu phụ thân ta đi! Ta thề, chờ có tiền, ta lập tức đưa tiền cho ngài! Van xin ngài, van cầu ngài --a!”

Lời còn chưa dứt, người kia bỗng đạp một cước vào bả vai nàng.

một cước bất thình lình này đạp thân hình gầy yếu của Tống Lăng đập sát xuống đất. Nàng hét thảm một tiếng, hai tay theo bản năng chống mặt đất gây lên tiếng vang không nhỏ.

Người hán tử kia một chút kiên nhẫn cũng không có, dữ dẵn quát, “nói bao nhiêu lần, ta mở Dược đường, không phải mở Thiện đường! Hừ, không có tiền? không có tiền ngươi còn nói cái rắm à!”

nói xong, quay người, nhanh chân quay lại trong tiệm, trước khi đóng cửa, còn hung dữ cảnh cáo một câu, “Về sau còn dám đến nháo, đừng trách ta cho người loạn côn đánh, đi ra!”

Sau đó, đóng cửa, ‘Phanh’ một tiếng, tiếp tục về phòng ngủ.

Đêm tối lạnh, gió thổi thêm thấu xương, Tống Lăng nằm rạp trên mặt đất, quay lại nhìn cánh cửa đang đóng chặt, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, nàng cắn chặt môi, kìm nén nước mắt trực trào.

Dường như cả nửa ngày sau, dường như đã lấy lại khí lực, thở thật sâu, từ từ bò dậy. Lòng bàn tay bị trầy, bẩn đen, không rõ do đất hay máu đã khô

Cũng không để ý đến đau xót trên tay, xoa xoa mắt, đón lấy gió lạnh, xung quanh không một ai, chỉ lẻ loi mình nàng trơ trọi đi tới.

Phụ thân nàng bị bệnh nhiều năm, toàn bộ tài sản tích góp trong nhà đều sớm tiêu hết do mua thuốc chữa bệnh, mà bệnh, thủy chung vẫn không có tiến triển. Tối nay, khi nàng chỉ vừa chìm vào giấc ngủ, tiếng ho khan kịch liệt của người vang lên phá lệ bén nhọn, chạy sang bên phòng, đã thấy phía đầu giường đỏ thẫm, là phụ thân lại ho ra máu.

Nghĩ đến, nước mắt không khống chế được mà rơi, đệ đệ ở nhà chiếu cố phụ thân, mình chạy tới trong thành tìm đại phu. Gõ cửa mấy Dược đường, lại do không có tiền xem bệnh nên không chịu cứu giúp cha nàng.

Bất quá, một tiểu cô nương mới mười bảy tuổi, trên có phụ thân cần chữa bệnh, dưới có đệ đệ nhỏ tuổi cần nuôi dưỡng, toàn bộ gánh nặng của gia đình đều đặt trên người nàng, dù kiên cường hơn nữa, cũng có thời điểm không nhịn được.

Đêm đông lành lạnh, trên đường không một bóng người, Tống lăng đi về phía trước, nghĩ đến cha ở nhà… nàng rốt cuộc nhịn không được, ngồi xổm xuống đất, oa oa khóc rống lên.

Từ thành về trong làng, trời cũng đã hửng sáng.

Phía xa xa cửa thôn, có bóng dáng thân quen đang hướng này chạy đuổi tới.

Người tới, chính là đệ đệ của nàng, Tống Khê.

Tỷ tỷ đi trong thành tìm đại phu, cũng một đêm chưa thấy về, Tống Khê lo lắng an nguy của tỷ tỷ, đợi tình huống phụ thân ổn định liền gấp gáp chạy ra, muốn đi vào thành tìm tỷ tỷ.

Vừa chạy tới cửa thôn, ánh mắt hắn sáng lên, tỷ tỷ trở về, hô to “Tỷ!”

Co cẳng chạy nước rút mấy bước, đã đến trước mặt nàng, chỉ thấy có mỗi tỷ tỷ, đoán chừng không tìm được đại phu rồi.

“Tỷ---“

Vành mắt nàng đỏ rực, hỏi: “Cha khá hơn chút nào chưa?”

Tống Khê gật đầu, Ta sắc thuốc cho phụ thân, uống xong đã đỡ rất nhiều” hắn nhìn khuôn mặt tỷ tỷ, đau lòng hỏi: “Tỷ, ngươi không sao chứ?”

Tống lăng lắc đầu, vừa đi vừa nói: ‘’Chúng ta không có tiền, đại phu trong thành không chịu xem bệnh cho người.”

Đại phu trong thành hơi nổi danh chút, khám bệnh tại nhà đều là một lượng bạc. Tỷ tỷ nuôi gia đình này đều dựa vào việc thêu đồ may vá, cho dù là làm không biết ngày biết đêm, cũng chỉ kiếm được sáu, bảy văn tiền, một tháng nhiều nhất là hai mạch tiền. không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể mời được đại phu.


/37

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status