Trọn một ngày, nhóm Trần Phong thủ ở vùng ngoài Tam giới. Hôm nay là đêm trăng tròn, nếu như vẫn an nhiên vô sự, thì họ không tiếp tục lưu lại nơi này nữa. Nhưng, đêm nay thực sự sẽ không có chuyện sao?
Vực sâu bên ngoài Tam giới tán phát ra luồng sức mạnh càng ngày càng lớn, Ngự Nô đã từng dùng linh lực bản thân thử, chỉ bay được tới bên trên vực, vậy mà toàn bộ linh lực đã bị biến mất, thậm chí còn không thể bay được, mà chỉ có rơi xuống vực.
Trần Phong đối mặt với vực sâu, nhớ lại rất nhiều sự tình. Thực ra chuyến đi lần này, Châu Tế giao cho hắn một nhiệm vụ bí mật, chính là tiềm nhập Ma tộc, tiêu diệt Ma tộc. Trần Phong hỏi Châu Tế tại sao nhiệm vụ này không cho Vua của Tinh linh Ngũ tộc biết. Châu Tế nói cho hắn hay, trong Vương tộc Tinh linh Ngũ tộc có nội gián.
Trần Phong đang nghĩ, Ngự Nô cùng hắn chung sống một ngàn năm, dù không thể tiến vào trong tâm lý của mỗi người, nhưng tất cả đều có thể lý giải. Tiên Cụ một dạ trung thành, y hệt như phụ vương hắn, dù lần này Linh Tường gặp phải chuyện rất kỳ quặc, nhưng Trần Phong vẫn tin tưởng Tiên Cụ. Lạc Anh tính tình nóng nảy, ghét ác như thù, không thể che giấu nổi điều gì, luôn nghĩ gì làm nấy, loại người này càng không thích hợp để làm nội gián, trừ phi toàn bộ đều là ngụy trang, nhưng Trần Phong không nhìn ra được chỗ hở nào. Linh Tường thông minh phi thường, nhưng Trần Phong không cảm giác được nàng có chút gì phản bội. Còn Tế Qua, một thiếu niên không thích nói cũng không biết cách bày tỏ nội tâm tình cảm của mình, hắn có tính cách kỳ lạ, luôn bị Thú Lang chiếm cứ thân thể, người như vậy, có khả năng là nội gián sao?
Trước khi lên đường, Châu Tế nói với Trần Phong, rất nhiều bí mật không được tiết lộ đều đã bị người Ma tộc biết, còn khả năng tiết lộ duy nhất chính là Vương tộc Tinh linh Ngũ tộc, bởi vì những bí mật này chỉ có họ mới biết. Trần Phong nhớ lại lời Châu Tế, nghĩ đến lần bị bùa chú tấn công, vậy rõ ràng có người biết họ sẽ đến mà chuẩn bị trước, nhưng trước đó, ngay cả chính họ cũng đều không khẳng định sẽ tới vùng ngoài Tam giới, thế thì ai khẳng định được? Trừ phi bản thân họ làm, chỉ vậy mới có thể tránh được phòng ngự của mọi người, đương nhiên, còn có một khả năng khác, nhưng cơ hội không lớn, chính là bởi vì huyết bát quái, đối phương theo huyết bát quái tới vùng ngoài Tam giới, do đó cũng khẳng định được họ sẽ cũng theo tới đây.
Trần Phong trong đầu vô cùng rối loạn, hắn thực sự không muốn hoài nghi chiến sĩ của mình. Đêm, rất tĩnh lặng, ánh trăng bạch sắc khiến cho ban đêm hiện ra càng thêm tĩnh lặng, Trần Phong cảm thấy đằng sau sự tĩnh lặng ẩn chứa mưa to gió lớn, hơn nữa, sẽ tới rất mau thôi.
Tiên Cụ vốn không phải là người hay động não để phán đoán sự tình, nhưng điều Linh Tường nói không thể không khiến hắn phải nghĩ ngợi, kẻ cản trở Ý Niệm tiễn của Linh Tường là ai? Trừ Vương tộc Tinh linh Lôi tộc, còn có ai phát huy Lôi Đình quyết lợi hại đến thế?
Linh Tường vẫn đang nghĩ về hai thích khách đó, nhưng cũng như mọi người, nghĩ mãi không ra.
Một trận gió rất nhanh, không phải là gió thổi, mà là do trong không trung có người phi hành rất nhanh, là những người này mang theo cơn gió. Ngự Nô mẫn cảm nhất với gió, mắt hắn dõi theo chuyển động của luồng gió, sau đó thấy một chiếc lông vũ của Linh Tường bắn tới, nhưng bị bật trở lại, lúc này trong cơn gió xuất hiện năm người.
Ngự Nô cảm giác được linh lực phát ra trên người mấy kẻ này, tuyệt đối không kém hơn Vương tộc Tinh linh Ngũ tộc, họ bày ra thế trận phòng ngự chặt chẽ ngay trước mặt Trần Phong, không để bất kỳ kẻ nào làm thương tổn tới Trần Phong.
- Vua của Tinh linh Ngũ tộc đều tề tựu đông đủ, đích thực là khó thấy a.
Một nam tử mặt góc cạnh rõ ràng, như thể dùng dao khắc lên nói. Thanh âm của gã cực kỳ vang dội, như thể sấm sét giữa trời quang.
- Thích khách của Ma tộc cũng tề tựu không khác gì, xem ra vùng ngoài Tam giới này, các ngươi đã sớm có dự mưu.
Ngự Nô nói. Ngự Nô nhìn thấy mỗi người bọn chúng bên góc mắt trái có một dấu ấn kỳ quái, dấu ấn này Kinh Thiên cũng có, đây là tiêu ký của Thích khách Ma tộc.
- Bên ngoài Tam giới, đêm nay chính là lúc Huyết Oán Kiếm hồi sinh. Uy lực của nó ta nghĩ các ngươi phải rõ nhất chứ, ngủ say hoàn toàn đã một ngàn năm, chúng ta phải thức tỉnh nó trong tay Ma tộc chúng ta.
Nói lời này là một nam tử có bộ tóc trắng phau, toàn thân phát ra hàn khí bức nhân, giống như hàn khí tỏa ra trên người Tế Qua.
- Không phải ai cũng có tư cách làm chủ nhân của Huyết Oán Kiếm, dựa vào các ngươi, cản bản không cách gì khống chế được.
Ngự Nô nói.
- Có hay không có tư cách chúng ta không biết, nhưng các ngươi, đã không còn cơ hội rồi.
Một nữ tử trông tương tự như Lạc Anh nói, bộ tóc và trường bào hồng sắc của ả đều phảng phất như một tầng lửa.
- Cuồng vọng! Để rồi xem cuối cùng là ai không còn cơ hội.
Lạc Anh nộ khí xung thiên, nói xong muốn xông tới, nhưng bị Trần Phong ngăn lại.
- Hiện tại độc trên người các ngươi phải bắt đầu có tác dụng rồi, chớ nên manh động, độc khí công tâm là không có tốt đâu.
Một nữ tử lưng gù xuống nhìn không thấy mặt nói, bộ dạng của ả không giống người, phảng phất như một loại thực vật hay động vật đột biến.
- Thì ra là ngươi.
Linh Tường chỉ vào nữ tử lưng gù nói.
- Nếu như không phải có người giúp, ngươi sớm mất mạng rồi.
- Nói nhiều cũng vô ích, còn nhớ trận công kích của bùa chú đó chứ? Chút thực vật đó là ta dùng huyễn thuật triệu hoán đấy, trên mình chúng có một loại kịch độc tác dụng chậm, vào đêm trăng tròn, cũng là hôm nay, vừa hay độc phát.
Nữ tử lưng gù nói.
Mấy người Trần Phong nghe được tức thì toàn thân lạnh cứng lại, bởi vì lần bùa chú công kích ấy, mỗi người đều đã tiếp xúc với đám cây cỏ, nói như vậy là ai cũng có khả năng trúng độc.
- Ngươi cho rằng chúng ta sẽ tin à? Dựa vào linh lực của ngươi căn bản làm không được đâu.
Linh Tường nói.
- Linh Tường - Vua của Tinh linh Vũ tộc quả nhiên tâm tư cẩn mật, nhưng sự thật không cách gì cải biến, phù chú đó đích xác không phải là của ta, mà là của Thương Xá - chúa tể Ma tộc chúng ta. Vậy các ngươi tin được chưa.
- Tin hay không tin, thử là biết ngay.
Bốn ngọn băng liên bên cạnh Tế Qua đã sẵn sàng.
- Để các ngươi mắt thấy rõ, chúng ta chính là Ngũ đại Thích khách Ma tộc Vũ, Hỏa, Lôi, Tuyết, Độc. Phong thích khách Kinh Thiên cũng đã bắt đầu khởi hành đến, nhưng chúng ta sẽ giết sạch các ngươi trước khi ông ta đến.
Kẻ duy nhất chưa nói gì cũng đã thốt nên lời, tóc ả có màu lam sắc, giống như Linh Tường, xem ra là một cao thủ tạo mộng cảnh.
- Thì ra Thích khách Ma tộc dựa theo Tinh linh Ngũ tộc chúng ta mà bài danh, vậy ngươi là Vũ Thích khách rồi, tương ứng với ta.
Linh Tường chỉ vào nữ tử có bộ tóc lam sắc vừa nói, sau đó tay chỉ vào kẻ nói đầu tiên, nam tử mặt góc cạnh:
- Ngươi phải là Lôi Thích khách, chính là ngươi đã dùng Lôi Đình quyết đánh tan Ý Niệm tiễn của ta.
Khi Linh Tường nói xong câu này, ánh mắt Tiên Cụ di chuyển đến tên Lôi Thích khách này, cực kỳ phẫn nộ.
- Ngươi chính là Tuyết Thích khách.
Linh Tường lúc này chỉ vào kẻ toàn thân tán phát hàn khí, nam tử tóc bạc.
- Còn ngươi nữa, không cần nói nhiều, ngươi là Hỏa Thích khách rồi.
Nữ tử trông giống Lạc Anh gật gật đầu.
- Cuối cùng, Độc Thích khách.
Linh Tường chỉ vào nữ tử lưng gù không trông rõ mặt mà nói.
- Thích khách Ma tộc bài danh chính là khắc tinh của Vương tộc Tinh linh Ngũ tộc các ngươi. Ngươi đã từng được chứng kiến Lôi Đình quyết của Lôi Thích khách Sát Lệ rồi, ngươi cho rằng nó với Lôi Đình quyết của Tiên Cụ càng lợi hại hơn đấy chứ?
Câu này của Vũ Thích khách Miên Tủng khiến Linh Tường trong lòng sinh ra lạnh như băng, đích xác, Lôi Đình quyết đánh tan được Ý Niệm tiễn của nàng phải hơn một bậc so với Lôi Đình quyết của Tiên Cụ.
- Ta thực sự không hiểu, không ngờ tìm một kẻ phàm trần làm chủ nhân của Vương tộc Tinh linh Ngũ tộc, chỉ có điều nghe nói ngươi chạy thoát khỏi Thần số mệnh, vẫn cứ coi ngươi là kẻ không giống với người thường, hôm nay vừa gặp, cũng chỉ là chó ngáp phải ruồi mà thôi.
Hỏa Thích khách nói vẻ khinh miệt.
- Láo xược! Không được vô lễ với chủ nhân!
Tiên Cụ sớm không kiềm chế nổi.
- Mấy kẻ bọn ngươi, chúng ta căn bản không để mắt đến, duy nhất có năng lực đấu với bọn ta là Phong Trung Chi Thần Ngự Nô thôi, chỉ là có thể, hắn trúng độc không nhẹ a.
Nữ tử lưng còng, Độc Thích khách Khoa Quỳ.
- Vương tộc Tinh linh Ngũ tộc chúng ta, chỉ có chết trận, không có chết sợ, càng không thối lui, hơn nữa, các ngươi chắc gì đã giết nổi bọn ta.
Tế Qua đã múa băng liên hướng về Ngũ Thích khách tấn công.
- Tế Qua giao cho ta.
Nói lời chính là kẻ hàn khí bức nhân, Tuyết Thích khách Tiên Hạo.
Vua của Tinh linh Ngũ tộc bắt đầu đại chiến với Ngũ đại Thích khách. Ngự Nô trúng độc nặng nhất, hắn rõ ràng không xuất thủ, cũng không bị bất kỳ thực vật nào chạm phải, tại sao có thể trúng độc được? Thực ra mục tiêu duy nhất Ngũ Thích khách muốn đối phó chính là Ngự Nô, bởi vì hắn thực sự quá cường đại. Hôm đó Khoa Quỳ đưa thực vật độc nhất triệu hoán tới bên Ngự Nô, Ngự Nô dùng gió để ngăn lại, nhưng khi Ngự Nô thu gió lại, đồng thời cũng thu về độc chất lợi hại nhất hòa vào trong gió, đây là chuẩn bị mà Khoa Quỳ chuyên tâm dành cho Ngự Nô.
/79
|