Hắn vừa hôn nàng, vừa ôm lấy nàng đi vào phòng
Ngay sau đó, Trữ Tiếu Mộng phát hiện mình nằm trên giường, váy và áo đã bị cởi ra từ khi nào
Bàn tay lớn của hắn phủ lấy nơi mềm mại trước ngực nàng, bàn tay hắn vì trận đại chiến mà để lại vết sẹo vuốt ve lên da dẻ nhẵn nhụi của nàng khiến nàng cảm thấy thật ngứa ngáy
– Tiếu Mộng, nàng thật xinh đẹp
Nàng vì thường xuyên luyện võ mà cơ thể vô cùng dẻo dai, rắn chắc. Nếu thêm một chút thì thành béo mà bớt một chút thì lại gầy, hoàn toàn khiến hắn mất hồn
Tay hắn chạy dọc từ khuôn ngực đầy đặn của nàng đến vùng bụng phẳng, eo nhỏ mảnh mai khiến người ta yêu thương
Đầu lười hắn cũng một đường hôn từ môi nàng đến bụng nàng
– A!
Cả người nàng tê rần trong nháy mắt:
– Tề Tranh, Tề Tranh…
Đừng như vậy, nàng còn chưa nói, bọn họ…
– Ưm…
Tay hắn đột nhiên vuốt về phía đùi nàng, cả người nàng duỗi dài trên giường
– Đợi lát nữa… đợi chút…Nàng thở gấp.
– Vì sao phải đợi? Tiếu Mộng, ta yêu nàng, ta không chờ được
– Nhưng mà…Thiếp muốn nói một chuyện, chỉ một chuyện… ưm…
Nóng quá, nàng cảm thấy xương cốt như muốn tan ra
Hắn cố gắng hít thở sâu, cuối cùng một chút lí trí được kéo trở về
– Nàng nói đi, ta nghe
May mà hắn còn chưa cởi quần áo nếu không nàng cắt ngang như vậy hắn chắc phát điên lên mất
– Ta… ta… Nàng lẩm bẩm nửa ngày cũng không nói xong
– Không sao.
Hắn đành phải kiềm chế lửa dục sắp bùng cháy, cẩn thận an ủi nàng:
– Nàng thở sâu, bình tĩnh rồi nói
Còn bản thân, hắn hạ quyết tâm, khẽ véo lưng mình, cơn đau đớn đã ngăn lại ham muốn của hắn
Nàng cảm thấy thở sâu cũng vô dụng, kích tình hắn mang đến quá mãnh liệt, nàng vội vã đẩy chân khí đi một vòng quanh người mới có thể nói hết
– Ta không làm được như đại sư tẩu
– Tuyên Nhi?
Hắn thiếu chút nữa thì ngã xuống đất
– Nàng muốn giống Tuyên Nhi?
Đùa cái gì vậy? Muốn trở thành kẻ vô lại như muội muội hắn, khiến người ta phát điên?
– Ừ! Nàng gật đầu rất thành thật: – Thiếp muốn nói với chàng, thiếp vĩnh viễn không làm được như đại sư tẩu
– Cảm ơn trời đất vì nàng không giống nó
Hắn dùng sức ôm lấy người trong lòng. Thật cảm kích trời đất cho hắn nữ nhân đáng yêu, hồn nhiên lại lí trí chứ không phải là loại nữ nhân điên cuồng, kì quái như muội muội kia của hắn.
– Tiếu Mộng, nàng là chính nàng là được rồi, ta thích nàng như vậy
– Thật sao?
– Còn thật hơn vàng
– Vậy thiếp sẽ không thay đổi nha!
– Trăm ngàn lần nàng đừng sửa
– Vậy…
Nàng cười hì hì, một tay đẩy hắn ra:
– Dựa vào cá tính của thiếp, chuyện gì cũng phải công trước, tư sau. Ta có chút chuyện quân muốn nói với chàng, chúng ta nói xong lại tiếp tục
Không phải chứ? Bảo hắn cùng mỹ nữ nửa thân trần thảo luận chuyện quân? Ông trời ơi, ông thật quá tàn nhẫn…
Tề Tranh cảm thấy thật vớ vẩn, vì sao bọn họ không thể mây mưa một phen trước rồi hẵng bàn?
Bằng không thì như tiểu muội điên cuồng của hắn, luôn câu dẫn muội phu hắn trên giường, vừa vui vẻ vừa trò chuyện cũng được mà
Đột nhiên, hắn cảm thấy tính cách điên cuồng đó của Tề Tuyên cũng không tệ, ít nhất Bộ Kinh Vân lúc nào cũng thật được hưởng thụ
Ai… Tề Tranh nhìn thân hình yểu điệu trắng tuyết của Trữ Tiếu Mộng, nhất thời có cảm giác muốn khóc
– Tề Tranh, thiếp nhận được tin, Lí Hữu Hợp được một đám nhà giàu ủng hộ, có thêm được không ít lương thực và vũ khí, mấy ngày nữa sẽ bắt đầu phản công
Là chính hắn nói không cần học người khác, là chính nàng là tốt nhất nên nàng cũng không cần nghĩ đến việc gọi hắn là Tề ca ca hay Tranh ca ca, đỡ tự mình ghê mình. Nói thẳng thắn mới là Trữ Tiếu Mộng
Ánh mắt hắn lại lưu luyến nhìn thân thể quyến rũ kia mấy lần, cuối cùng đàng phải lấy lại tinh thần mà cùng nàng bàn chuyện quân
– Ta sớm đoán được.
– Ta biết chàng có nội ứng bên cạnh Lí Hữu Hợp nhưng lực lượng bọn họ càng ngày càng lớn, chàng muốn ứng phó thế nào?
– Chút biến hóa đó ta cũng đã dự đoán trước
Đáng chết. Nàng sao có thể trấn định, nửa thân trần trước mặt hắn mà hắn lại vô cùng khó xử. Nên bảo nàng điểm huyệt hắn đi thì hơn, tránh hắn không khống chế được mà đẩy nàng xuống…
– Chàng làm gì
Chẳng lẽ nhìn nhầm sao? Sao nàng như thấy trong mắt hắn có ánh lửa
– Ta…
Làm nam nhân thật khổ. Hắn lại ra sức véo lên eo mình, cuối cùng để cho đau đớn trấn áp lửa dục.
– Không sao, ta chỉ định nói, thực ra lực lượng của Lí Hữu Hợp còn ít hơn ta tưởng. Ta vốn mong hắn có thể nắm giữ được tám phần những gia tộc giàu có trong nước đáng tiếc hắn càng già càng hồ đồ, lần này có lẽ trung thành với hắn chỉ còn có Chu Bằng
– Chàng… hay là chàng không chỉ muốn diệt trừ Lí Hữu Hợp và Chu Bằng mà còn muốn xuống tay với đám nhà giàu đó
Hắn gật đầu thản nhiên
– Chàng điên rồi! Chỉ một mình chàng muốn đánh cả thiên hạ, không phải tự tin mà là điên cuồng.
– Nàng nhầm rồi, ta muốn lấy của cải đó để ban phát cho dân nghèo
Nhìn việc phải nhìn từ nhiều phía:
– Tiếu Mộng, nàng có biết hơn 300 năm trước vì sao nước Tấn diệt vong, thành tám nước như bây giờ?
– Chư hầu cắt cứ.
– Đó chỉ là một nguyên nhân. Còn một nguyên nhân nữa, đó là vì chênh lệch giàu nghèo quá nghiêm trọng, người giàu trăm ngàn ruộng tốt, dân thường lại chẳng có tấc đất cắm dùi, ngày ngày làm việc cho chủ cũng không đủ ăn. Mà giờ Tề đang đi vào vết xe đổ của Tấn, nếu không dứt khoát cắt sạch khối u ác tính này thì chỉ sợ họa mất nước không xa
– Cho nên chàng muốn một lưới bắt sạch?
Hắn lắc đầu:
– Ta vốn không định làm thế nhưng năm ngoái Hoài Nam bị lũ lụt làm ta thay đổi chủ ý. Nhìn những tin tức thám tử đưa đến, khi mấy chục vạn nạn dân không cơm không áo thì đám quan tham, gian thương lại nhân cơ hội đẩy giá hàng, lợi dụng nạn dân chạy nạn không có người trồng trọt mà cấu kết với nhau khiến dân chúng không có nhà để về. Cuối cùng những người chết đói lên đến con số 18 vạn. Lúc nàu ta mới quyết định vì dân chúng mà thay trời hành đạo
Nàng trừng mắt, cả người run lên:
– 18 vạn? Sao có thể? Lí Hữu Hợp chẳng phải nói nạn dân được an trí rất tốt, triều đình còn phát chẩn, chẳng lẽ… Lí Hữu Hợp tham nhũng?
– Hắn cũng không đến nỗi như thế nhưng rất ngu ngốc. Lí Hữu Hợp nhiếp chính hơn 10 năm, mỗi lần thi trạng nguyên đều do hắn chủ khảo, giờ quan viên trong triều tám phần là môn hạ của hắn. Hắn từng xem văn vẻ của mỗi người, có thể nói là chương nào cũng như hoa, chữ nào cũng là cẩm tú, cho rằng những người này là người tài giỏi, đem mọi việc giao cho bọn họ thì chỉ có thành công mà không có thất bại. Kết quả đám quan viên cấu kết với nhau, lừa trên gạt dưới còn hắn xoay bọn họ như chong chóng
Nàng cảm thấy lạnh toát từ gan bàn chân đến đáy lòng
– Sao… hình như Lí Hữu Hợp còn đáng sợ hơn đám tham quan kia?
– Đúng thế!
Xét về cá nhân, Tề Tranh tuy hận Lí Hữu Hợp nhưng cũng có mấy phần nể hắn. Ít ra người này đã giải quyết được nội loạn 10 năm của nước Tề, hơn nữa không có lòng riêng muốn soán ngôi.
Nhưng với dân chúng mà nói, người này so với mãnh thú còn đáng sợ hơn. Hắn không cho người khác phản đối mìn, vô lý, làm việc vô cùng thủ đoạn, đẩy cả đất nước vào địa ngục
– Thiếp biết rồi
Trữ Tiếu Mộng nặng nề nói:
– Thiếp sẽ giải thích với sư muội, Lí Hữu Hợp không thể giữ lại
Khóe môi hắn cong cong. Sớm đã biết Tề Hạo mềm lòng, sẽ bắt Tần Khả Tâm cầu tình với Tiếu Mộng, đáng tiếng Lí Hữu Hợp bị hắn bức đến nước này, cho dù hắn buông tay thì Lí Hữu Hợp chỉ sợ cũng không từ bỏ.
– Phiền nàng
– Thiếp làm chuyện mình thích, sao có thể coi là phiền?
Hơn nữa còn có ích với hắn, nàng rất vui
– Tiếu Mộng…
Nàng thật chân tình, khiến hắn say mê, tay hắn không nhịn được vuốt ve eo nàng…
– Ai da…
Nàng bấm tay hắn:
– Làm cái gì, còn chưa nói xong
Hắn xoa mu bàn tay đỏ ửng kia, vô cùng tủi thân:
– Nàng cũng không nói rõ, sao ta biết
Ngay sau đó, Trữ Tiếu Mộng phát hiện mình nằm trên giường, váy và áo đã bị cởi ra từ khi nào
Bàn tay lớn của hắn phủ lấy nơi mềm mại trước ngực nàng, bàn tay hắn vì trận đại chiến mà để lại vết sẹo vuốt ve lên da dẻ nhẵn nhụi của nàng khiến nàng cảm thấy thật ngứa ngáy
– Tiếu Mộng, nàng thật xinh đẹp
Nàng vì thường xuyên luyện võ mà cơ thể vô cùng dẻo dai, rắn chắc. Nếu thêm một chút thì thành béo mà bớt một chút thì lại gầy, hoàn toàn khiến hắn mất hồn
Tay hắn chạy dọc từ khuôn ngực đầy đặn của nàng đến vùng bụng phẳng, eo nhỏ mảnh mai khiến người ta yêu thương
Đầu lười hắn cũng một đường hôn từ môi nàng đến bụng nàng
– A!
Cả người nàng tê rần trong nháy mắt:
– Tề Tranh, Tề Tranh…
Đừng như vậy, nàng còn chưa nói, bọn họ…
– Ưm…
Tay hắn đột nhiên vuốt về phía đùi nàng, cả người nàng duỗi dài trên giường
– Đợi lát nữa… đợi chút…Nàng thở gấp.
– Vì sao phải đợi? Tiếu Mộng, ta yêu nàng, ta không chờ được
– Nhưng mà…Thiếp muốn nói một chuyện, chỉ một chuyện… ưm…
Nóng quá, nàng cảm thấy xương cốt như muốn tan ra
Hắn cố gắng hít thở sâu, cuối cùng một chút lí trí được kéo trở về
– Nàng nói đi, ta nghe
May mà hắn còn chưa cởi quần áo nếu không nàng cắt ngang như vậy hắn chắc phát điên lên mất
– Ta… ta… Nàng lẩm bẩm nửa ngày cũng không nói xong
– Không sao.
Hắn đành phải kiềm chế lửa dục sắp bùng cháy, cẩn thận an ủi nàng:
– Nàng thở sâu, bình tĩnh rồi nói
Còn bản thân, hắn hạ quyết tâm, khẽ véo lưng mình, cơn đau đớn đã ngăn lại ham muốn của hắn
Nàng cảm thấy thở sâu cũng vô dụng, kích tình hắn mang đến quá mãnh liệt, nàng vội vã đẩy chân khí đi một vòng quanh người mới có thể nói hết
– Ta không làm được như đại sư tẩu
– Tuyên Nhi?
Hắn thiếu chút nữa thì ngã xuống đất
– Nàng muốn giống Tuyên Nhi?
Đùa cái gì vậy? Muốn trở thành kẻ vô lại như muội muội hắn, khiến người ta phát điên?
– Ừ! Nàng gật đầu rất thành thật: – Thiếp muốn nói với chàng, thiếp vĩnh viễn không làm được như đại sư tẩu
– Cảm ơn trời đất vì nàng không giống nó
Hắn dùng sức ôm lấy người trong lòng. Thật cảm kích trời đất cho hắn nữ nhân đáng yêu, hồn nhiên lại lí trí chứ không phải là loại nữ nhân điên cuồng, kì quái như muội muội kia của hắn.
– Tiếu Mộng, nàng là chính nàng là được rồi, ta thích nàng như vậy
– Thật sao?
– Còn thật hơn vàng
– Vậy thiếp sẽ không thay đổi nha!
– Trăm ngàn lần nàng đừng sửa
– Vậy…
Nàng cười hì hì, một tay đẩy hắn ra:
– Dựa vào cá tính của thiếp, chuyện gì cũng phải công trước, tư sau. Ta có chút chuyện quân muốn nói với chàng, chúng ta nói xong lại tiếp tục
Không phải chứ? Bảo hắn cùng mỹ nữ nửa thân trần thảo luận chuyện quân? Ông trời ơi, ông thật quá tàn nhẫn…
Tề Tranh cảm thấy thật vớ vẩn, vì sao bọn họ không thể mây mưa một phen trước rồi hẵng bàn?
Bằng không thì như tiểu muội điên cuồng của hắn, luôn câu dẫn muội phu hắn trên giường, vừa vui vẻ vừa trò chuyện cũng được mà
Đột nhiên, hắn cảm thấy tính cách điên cuồng đó của Tề Tuyên cũng không tệ, ít nhất Bộ Kinh Vân lúc nào cũng thật được hưởng thụ
Ai… Tề Tranh nhìn thân hình yểu điệu trắng tuyết của Trữ Tiếu Mộng, nhất thời có cảm giác muốn khóc
– Tề Tranh, thiếp nhận được tin, Lí Hữu Hợp được một đám nhà giàu ủng hộ, có thêm được không ít lương thực và vũ khí, mấy ngày nữa sẽ bắt đầu phản công
Là chính hắn nói không cần học người khác, là chính nàng là tốt nhất nên nàng cũng không cần nghĩ đến việc gọi hắn là Tề ca ca hay Tranh ca ca, đỡ tự mình ghê mình. Nói thẳng thắn mới là Trữ Tiếu Mộng
Ánh mắt hắn lại lưu luyến nhìn thân thể quyến rũ kia mấy lần, cuối cùng đàng phải lấy lại tinh thần mà cùng nàng bàn chuyện quân
– Ta sớm đoán được.
– Ta biết chàng có nội ứng bên cạnh Lí Hữu Hợp nhưng lực lượng bọn họ càng ngày càng lớn, chàng muốn ứng phó thế nào?
– Chút biến hóa đó ta cũng đã dự đoán trước
Đáng chết. Nàng sao có thể trấn định, nửa thân trần trước mặt hắn mà hắn lại vô cùng khó xử. Nên bảo nàng điểm huyệt hắn đi thì hơn, tránh hắn không khống chế được mà đẩy nàng xuống…
– Chàng làm gì
Chẳng lẽ nhìn nhầm sao? Sao nàng như thấy trong mắt hắn có ánh lửa
– Ta…
Làm nam nhân thật khổ. Hắn lại ra sức véo lên eo mình, cuối cùng để cho đau đớn trấn áp lửa dục.
– Không sao, ta chỉ định nói, thực ra lực lượng của Lí Hữu Hợp còn ít hơn ta tưởng. Ta vốn mong hắn có thể nắm giữ được tám phần những gia tộc giàu có trong nước đáng tiếc hắn càng già càng hồ đồ, lần này có lẽ trung thành với hắn chỉ còn có Chu Bằng
– Chàng… hay là chàng không chỉ muốn diệt trừ Lí Hữu Hợp và Chu Bằng mà còn muốn xuống tay với đám nhà giàu đó
Hắn gật đầu thản nhiên
– Chàng điên rồi! Chỉ một mình chàng muốn đánh cả thiên hạ, không phải tự tin mà là điên cuồng.
– Nàng nhầm rồi, ta muốn lấy của cải đó để ban phát cho dân nghèo
Nhìn việc phải nhìn từ nhiều phía:
– Tiếu Mộng, nàng có biết hơn 300 năm trước vì sao nước Tấn diệt vong, thành tám nước như bây giờ?
– Chư hầu cắt cứ.
– Đó chỉ là một nguyên nhân. Còn một nguyên nhân nữa, đó là vì chênh lệch giàu nghèo quá nghiêm trọng, người giàu trăm ngàn ruộng tốt, dân thường lại chẳng có tấc đất cắm dùi, ngày ngày làm việc cho chủ cũng không đủ ăn. Mà giờ Tề đang đi vào vết xe đổ của Tấn, nếu không dứt khoát cắt sạch khối u ác tính này thì chỉ sợ họa mất nước không xa
– Cho nên chàng muốn một lưới bắt sạch?
Hắn lắc đầu:
– Ta vốn không định làm thế nhưng năm ngoái Hoài Nam bị lũ lụt làm ta thay đổi chủ ý. Nhìn những tin tức thám tử đưa đến, khi mấy chục vạn nạn dân không cơm không áo thì đám quan tham, gian thương lại nhân cơ hội đẩy giá hàng, lợi dụng nạn dân chạy nạn không có người trồng trọt mà cấu kết với nhau khiến dân chúng không có nhà để về. Cuối cùng những người chết đói lên đến con số 18 vạn. Lúc nàu ta mới quyết định vì dân chúng mà thay trời hành đạo
Nàng trừng mắt, cả người run lên:
– 18 vạn? Sao có thể? Lí Hữu Hợp chẳng phải nói nạn dân được an trí rất tốt, triều đình còn phát chẩn, chẳng lẽ… Lí Hữu Hợp tham nhũng?
– Hắn cũng không đến nỗi như thế nhưng rất ngu ngốc. Lí Hữu Hợp nhiếp chính hơn 10 năm, mỗi lần thi trạng nguyên đều do hắn chủ khảo, giờ quan viên trong triều tám phần là môn hạ của hắn. Hắn từng xem văn vẻ của mỗi người, có thể nói là chương nào cũng như hoa, chữ nào cũng là cẩm tú, cho rằng những người này là người tài giỏi, đem mọi việc giao cho bọn họ thì chỉ có thành công mà không có thất bại. Kết quả đám quan viên cấu kết với nhau, lừa trên gạt dưới còn hắn xoay bọn họ như chong chóng
Nàng cảm thấy lạnh toát từ gan bàn chân đến đáy lòng
– Sao… hình như Lí Hữu Hợp còn đáng sợ hơn đám tham quan kia?
– Đúng thế!
Xét về cá nhân, Tề Tranh tuy hận Lí Hữu Hợp nhưng cũng có mấy phần nể hắn. Ít ra người này đã giải quyết được nội loạn 10 năm của nước Tề, hơn nữa không có lòng riêng muốn soán ngôi.
Nhưng với dân chúng mà nói, người này so với mãnh thú còn đáng sợ hơn. Hắn không cho người khác phản đối mìn, vô lý, làm việc vô cùng thủ đoạn, đẩy cả đất nước vào địa ngục
– Thiếp biết rồi
Trữ Tiếu Mộng nặng nề nói:
– Thiếp sẽ giải thích với sư muội, Lí Hữu Hợp không thể giữ lại
Khóe môi hắn cong cong. Sớm đã biết Tề Hạo mềm lòng, sẽ bắt Tần Khả Tâm cầu tình với Tiếu Mộng, đáng tiếng Lí Hữu Hợp bị hắn bức đến nước này, cho dù hắn buông tay thì Lí Hữu Hợp chỉ sợ cũng không từ bỏ.
– Phiền nàng
– Thiếp làm chuyện mình thích, sao có thể coi là phiền?
Hơn nữa còn có ích với hắn, nàng rất vui
– Tiếu Mộng…
Nàng thật chân tình, khiến hắn say mê, tay hắn không nhịn được vuốt ve eo nàng…
– Ai da…
Nàng bấm tay hắn:
– Làm cái gì, còn chưa nói xong
Hắn xoa mu bàn tay đỏ ửng kia, vô cùng tủi thân:
– Nàng cũng không nói rõ, sao ta biết
/32
|