Nàng kia con mắt trắng đen rõ ràng, tràn đầy vô tội nhìn hắn, Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức trong lòng dao động. Vốn tức giận nàng tụ lại cũng đều tan tành mây khói.
Ai....!!!
Thật sự cảm thấy, đây con tiểu bạch thỏ trong mắt mình đúng là khác biệt. Hăn thế nhưng cũng đối với nàng không tức giận được. Tựa như hiện tại, chỉ là bị nàng đối như vậy, hắn trái lại cảm thấy chính mình cố tình gây sự vô cớ, thực sự rất bè mặt nga.
Liền vội buông tay nàng ra:" Quên đi, nàng ăn đi"
A?
Nghe hắn nói như thế, Nhu nhi lại tự dưng bị dọa cho sợ phát khiếp:"Vương gia, ngài không ăn sao?"
"Bổn vương ăn". Thấp giọng nói, Hoàng Phủ Nam Ninh tự mình bưng bát cầm đũa.
Nhu nhi lại lần thứ hai bị hành động của hắn hù dọa."Vương gia, ngài......không cần..thiếp thân hầu hạ?"
"Nàng đầu tiên ăn đi, Ăn no, bổn vương sẽ cho nànghầu hạ."
Ách....Nói đi nói lại, hắn chính là muốn nàng hầu hạ
Nhu nhi khóe miệng căng lên, vội vàng cúi đầu:"Phải"
Nàng cũng là chầm chậm ăn. Chờ hắn ăn xong rồi lại buông bát đũa, xem hắn như thế nào còn sai bảo nàng.
Nhưng là, cảm thấy giống như là có một loại cảm giác khó hiểu nổi lên trong lòng, Vì cái gì, nàng cảm thấy người này dường như thay đổi không ít. Mà loại thay đổi này..chung quy lại cho nàng 1 dự cảm không tốt. Cũng không muốn nghĩ tới nữa.
"Tiểu bạch thỏ"
Đang vừa ăn cơm vừa suy nghĩ, bỗng nhiên có một ngọn lửa từ tâu truyền đến.
Nhu nhi tay run lên:"Vương gia, có gì sai bảo"
"Hôm nay buổi tối, nàng theo bổn vương vào tẩm phòng"
Cái gì? Sao cơ....O.O
Nhu nhi mở trừng hai mắt:"Vương gia..Ngài...Ngài không phải nói....."
"Bổn vương không tính toán cùng nàng chung chăn chung gối, chẳng qua là cho nàng dễ dàng hầu hạ, dễ sai bảo hơn thôi."
Dựa vào?
Nói tóm lại, hắn quyết định đem nàng làm nha hoàn bên cạnh hắn toàn quyền sai bảo? Có thể kêu đến, mặc kệ ban ngày, ban đêm, hắn cũng chưa có định tha cho nàng.
Nhu nhi oán giận cắn răng
"Như thế nào? Nàng không đồng ý" Thấy nàng không lên tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh lành lạnh hỏi.
Nhu nhi lại vội vàng giơ lên khuôn mặt tươi cười: " Như thế nào lại không đồng ý được.Có thể hầu hạ vương gia, đó là phúc phận của thiếp."
Hoàng Phủ Nam Ninh liền cười: " Biết là tốt rồi ". Nói xong, còn còn đánh nàng một cái.
Đừng đánh ta nha!!!
Nhìn hắn vẻ mặt đắc ý cười, Nhu nhi nghĩ muốn cho hắn một cước đạp ra ngoài cửa.
Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức cười đến càng vui vẻ. " Tiểu bạch thỏ, nàng mau ăn cơm đi, ăn nhiều một chút, sau này cuộc sống còn vất vả, nàng phải tự chiếu cố bản thân nhiều vào"
Thân thể Nhu nhi lại cứng đờ. Hắn kia là có ý tứ gì. Hắn là tính đem nàng ngược đãi tiếp sao?
Cúi đầu, tay phải đem chiếc đũa nắm chặt: " Là thiếp thân đã biết"
Nam nhân này, hắn thật sự thay đổi?
Giống như là muốn đem nàng từ từ khi dễ làm trờ vui của hắn vậy...!!!!!!
Ai....!!!
Thật sự cảm thấy, đây con tiểu bạch thỏ trong mắt mình đúng là khác biệt. Hăn thế nhưng cũng đối với nàng không tức giận được. Tựa như hiện tại, chỉ là bị nàng đối như vậy, hắn trái lại cảm thấy chính mình cố tình gây sự vô cớ, thực sự rất bè mặt nga.
Liền vội buông tay nàng ra:" Quên đi, nàng ăn đi"
A?
Nghe hắn nói như thế, Nhu nhi lại tự dưng bị dọa cho sợ phát khiếp:"Vương gia, ngài không ăn sao?"
"Bổn vương ăn". Thấp giọng nói, Hoàng Phủ Nam Ninh tự mình bưng bát cầm đũa.
Nhu nhi lại lần thứ hai bị hành động của hắn hù dọa."Vương gia, ngài......không cần..thiếp thân hầu hạ?"
"Nàng đầu tiên ăn đi, Ăn no, bổn vương sẽ cho nànghầu hạ."
Ách....Nói đi nói lại, hắn chính là muốn nàng hầu hạ
Nhu nhi khóe miệng căng lên, vội vàng cúi đầu:"Phải"
Nàng cũng là chầm chậm ăn. Chờ hắn ăn xong rồi lại buông bát đũa, xem hắn như thế nào còn sai bảo nàng.
Nhưng là, cảm thấy giống như là có một loại cảm giác khó hiểu nổi lên trong lòng, Vì cái gì, nàng cảm thấy người này dường như thay đổi không ít. Mà loại thay đổi này..chung quy lại cho nàng 1 dự cảm không tốt. Cũng không muốn nghĩ tới nữa.
"Tiểu bạch thỏ"
Đang vừa ăn cơm vừa suy nghĩ, bỗng nhiên có một ngọn lửa từ tâu truyền đến.
Nhu nhi tay run lên:"Vương gia, có gì sai bảo"
"Hôm nay buổi tối, nàng theo bổn vương vào tẩm phòng"
Cái gì? Sao cơ....O.O
Nhu nhi mở trừng hai mắt:"Vương gia..Ngài...Ngài không phải nói....."
"Bổn vương không tính toán cùng nàng chung chăn chung gối, chẳng qua là cho nàng dễ dàng hầu hạ, dễ sai bảo hơn thôi."
Dựa vào?
Nói tóm lại, hắn quyết định đem nàng làm nha hoàn bên cạnh hắn toàn quyền sai bảo? Có thể kêu đến, mặc kệ ban ngày, ban đêm, hắn cũng chưa có định tha cho nàng.
Nhu nhi oán giận cắn răng
"Như thế nào? Nàng không đồng ý" Thấy nàng không lên tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh lành lạnh hỏi.
Nhu nhi lại vội vàng giơ lên khuôn mặt tươi cười: " Như thế nào lại không đồng ý được.Có thể hầu hạ vương gia, đó là phúc phận của thiếp."
Hoàng Phủ Nam Ninh liền cười: " Biết là tốt rồi ". Nói xong, còn còn đánh nàng một cái.
Đừng đánh ta nha!!!
Nhìn hắn vẻ mặt đắc ý cười, Nhu nhi nghĩ muốn cho hắn một cước đạp ra ngoài cửa.
Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức cười đến càng vui vẻ. " Tiểu bạch thỏ, nàng mau ăn cơm đi, ăn nhiều một chút, sau này cuộc sống còn vất vả, nàng phải tự chiếu cố bản thân nhiều vào"
Thân thể Nhu nhi lại cứng đờ. Hắn kia là có ý tứ gì. Hắn là tính đem nàng ngược đãi tiếp sao?
Cúi đầu, tay phải đem chiếc đũa nắm chặt: " Là thiếp thân đã biết"
Nam nhân này, hắn thật sự thay đổi?
Giống như là muốn đem nàng từ từ khi dễ làm trờ vui của hắn vậy...!!!!!!
/311
|