Chỉ riêng sự quyết đoán này đã khiến Đại Vũ chân quân bất giác chú trọng mấy phần.
Kim Long tự tin nói:
- Đi đi, dưỡng thương cho tốt, chờ trẫm lại bắt ngươi.
Trên mặt Đại Vũ chân quân lộ vẻ dữ tợn, nói:
- Ha ha ha ha!
- Muốn bắt ta? Nằm mơ đi!
Đại Vũ chân quân vỗ cánh nhanh chóng bay ra khỏi vân hải khí vận.
Kim Long khí vận nhìn theo Đại Vũ chân quân rời đi.
Vèo!
Đại Vũ chân quân bay ra khỏi Yến Kinh, bỗng khựng người lại, vỗ cánh, quay đầu nói:
- Nhớ kỹ, tên của bản tôn là Kim Đại Vũ.
Vèo!
Đại Vũ chân quân vỗ cánh biến mất nơi chân trời.
Tiễn Đại Vũ chân quân rời đi, trong Thượng Thư phòng, Diêm Xuyên chậm rãi mở mắt ra.
Diêm Xuyên nhíu mày suy tư:
- Kim Đại Vũ?
- Kim Đại Vũ? Đại Vũ Thiên tông? Đại Vũ, thiên tông? Thiên tông? Thiên hạ từng có tông môn tên gọi 'Thiên tông' sao? Cái danh thật lớn.
Thủ Khai thành.
Một tửu lâu hẻo lánh, bên trong có bảy, tám người đứng.
Người dẫn đầu chính là Đại Trí Bồ Tát ngày xưa ở Yến Kinh bị Diêm Xuyên đánh bại, sau này gã được Dậu Nguyệt đạo quân che chở, giờ lại xuất hiện ở Thủ Khai thành.
Bên cạnh Đại Trí Bồ Tát, một người ngạc nhiên mở miệng nói:
- Đại Vũ Thiên tông thế nhưng bị diệt?
Đại Trí Bồ Tát cay đắng nói:
- Đã tới chậm, đợi chủ thượng xuất quan ta liền biết có lẽ muộn rồi, nhưng không ngờ sẽ muộn đến mức này.
- Đại Vũ Thiên tông bị hủy diệt toàn tông, không chừa một người sống? Đại Trăn hoàng triều, kế hoạch thật ác độc!
Đại Trí Bồ Tát lắc đầu, nói:
- Ác? Quốc vốn chính là như vậy. Trong thiên hạ trừ phi là vương thổ, suất thổ chi tân trừ phi là vương thần. Phật quốc của chủ thượng chẳng phải cũng là như vậy sao?
- Vốn mang theo ý chí của chủ thượng cho Hắc Vũ chân quân, không ngờ mọi chyệnn đã muộn. Đại Trăn hoàng triều hủy bố trí của chủ thượng tại phương đông, bây giờ chúng ta có cần cùng nhau diệt Đại Trăn không?
Đại Trí Bồ Tát khẽ thở dài nói:
- Vẫn chưa cần. Chủ thượng mưu tính sâu xa, phương đông còn có Đại Chiêu thánh địa, làm quá dễ khiến Đại Chiêu thánh địa nhúng tay, làm hỏng kế hoạch của chủ thượng, đến lúc đó ngươi và ta không thể gánh tội. Quay về bẩm báo cho chủ thượng đi!
Một người khác gật đầu, nói:
- Hừ! Có lợi cho tên Diêm Xuyên!
Yến Kinh.
Đại Trăn hoàng triều vững vàng củng cố chính quyền, công pháp tu hành rộng rãi công bố thiên hạ. Hễ là con dân Đại Trăn đều có thể tu hành, quan viên, binh tướng Đại Trăn thì càng được công pháp tu hành cao thâm hơn.
Phút chốc dân chúng càng ủng hộ Đại Trăn nhiều hơn.
Mọi chuyện đâu vào đấy tiếnh ành.
Vậy là sau mấy năm Đại Trăn gần như tiến vào thời kỳ ổn định.
Diêm Xuyên nhìn bản đồ, tìm nhiều tư liệu, rốt cuộc xác định chỗ ở.
Lưu Cẩn đi vào Thượng Thư phòng:
- Hoàng thượng, bên ngoài có lai sử cầu kiến!
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- A? Lai sử?
Lưu Cẩn cười nói:
- Lai sử nói là Nam Thần Châu, Phụng Âm Dương phái đến đưa tin.
Mắt Diêm Xuyên chợt sáng lên:
- Phụng Âm Dương?
Lưu Cẩn cười nói:
- Vâng, đã có người tiếp đãi, đang chờ hoàng thượng tiếp kiến!
Kim Long tự tin nói:
- Đi đi, dưỡng thương cho tốt, chờ trẫm lại bắt ngươi.
Trên mặt Đại Vũ chân quân lộ vẻ dữ tợn, nói:
- Ha ha ha ha!
- Muốn bắt ta? Nằm mơ đi!
Đại Vũ chân quân vỗ cánh nhanh chóng bay ra khỏi vân hải khí vận.
Kim Long khí vận nhìn theo Đại Vũ chân quân rời đi.
Vèo!
Đại Vũ chân quân bay ra khỏi Yến Kinh, bỗng khựng người lại, vỗ cánh, quay đầu nói:
- Nhớ kỹ, tên của bản tôn là Kim Đại Vũ.
Vèo!
Đại Vũ chân quân vỗ cánh biến mất nơi chân trời.
Tiễn Đại Vũ chân quân rời đi, trong Thượng Thư phòng, Diêm Xuyên chậm rãi mở mắt ra.
Diêm Xuyên nhíu mày suy tư:
- Kim Đại Vũ?
- Kim Đại Vũ? Đại Vũ Thiên tông? Đại Vũ, thiên tông? Thiên tông? Thiên hạ từng có tông môn tên gọi 'Thiên tông' sao? Cái danh thật lớn.
Thủ Khai thành.
Một tửu lâu hẻo lánh, bên trong có bảy, tám người đứng.
Người dẫn đầu chính là Đại Trí Bồ Tát ngày xưa ở Yến Kinh bị Diêm Xuyên đánh bại, sau này gã được Dậu Nguyệt đạo quân che chở, giờ lại xuất hiện ở Thủ Khai thành.
Bên cạnh Đại Trí Bồ Tát, một người ngạc nhiên mở miệng nói:
- Đại Vũ Thiên tông thế nhưng bị diệt?
Đại Trí Bồ Tát cay đắng nói:
- Đã tới chậm, đợi chủ thượng xuất quan ta liền biết có lẽ muộn rồi, nhưng không ngờ sẽ muộn đến mức này.
- Đại Vũ Thiên tông bị hủy diệt toàn tông, không chừa một người sống? Đại Trăn hoàng triều, kế hoạch thật ác độc!
Đại Trí Bồ Tát lắc đầu, nói:
- Ác? Quốc vốn chính là như vậy. Trong thiên hạ trừ phi là vương thổ, suất thổ chi tân trừ phi là vương thần. Phật quốc của chủ thượng chẳng phải cũng là như vậy sao?
- Vốn mang theo ý chí của chủ thượng cho Hắc Vũ chân quân, không ngờ mọi chyệnn đã muộn. Đại Trăn hoàng triều hủy bố trí của chủ thượng tại phương đông, bây giờ chúng ta có cần cùng nhau diệt Đại Trăn không?
Đại Trí Bồ Tát khẽ thở dài nói:
- Vẫn chưa cần. Chủ thượng mưu tính sâu xa, phương đông còn có Đại Chiêu thánh địa, làm quá dễ khiến Đại Chiêu thánh địa nhúng tay, làm hỏng kế hoạch của chủ thượng, đến lúc đó ngươi và ta không thể gánh tội. Quay về bẩm báo cho chủ thượng đi!
Một người khác gật đầu, nói:
- Hừ! Có lợi cho tên Diêm Xuyên!
Yến Kinh.
Đại Trăn hoàng triều vững vàng củng cố chính quyền, công pháp tu hành rộng rãi công bố thiên hạ. Hễ là con dân Đại Trăn đều có thể tu hành, quan viên, binh tướng Đại Trăn thì càng được công pháp tu hành cao thâm hơn.
Phút chốc dân chúng càng ủng hộ Đại Trăn nhiều hơn.
Mọi chuyện đâu vào đấy tiếnh ành.
Vậy là sau mấy năm Đại Trăn gần như tiến vào thời kỳ ổn định.
Diêm Xuyên nhìn bản đồ, tìm nhiều tư liệu, rốt cuộc xác định chỗ ở.
Lưu Cẩn đi vào Thượng Thư phòng:
- Hoàng thượng, bên ngoài có lai sử cầu kiến!
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- A? Lai sử?
Lưu Cẩn cười nói:
- Lai sử nói là Nam Thần Châu, Phụng Âm Dương phái đến đưa tin.
Mắt Diêm Xuyên chợt sáng lên:
- Phụng Âm Dương?
Lưu Cẩn cười nói:
- Vâng, đã có người tiếp đãi, đang chờ hoàng thượng tiếp kiến!
/1446
|