Phía xa trên đỉnh một ngón núi, năm cường giả trung Hư cảnh được Diêm Xuyên mời hỗ trợ nhì nhau, mắt họ mờ mịt.
- Cái này... Dân chúng Đại Vũ Thiên tông đều điên rồi?
- Sao có thể như vậy? Đám dân chúng này thật sự không muốn xông nữa?
- Người người như cướp?
.........
......
...
Năm người há hốc mồm kinh ngạc.
…
Đại Vũ Thiên tông.
Nhìn có người đã 'sở hữu' nhiều pháp bảo, đám người không bình tĩnh ngày càng nhiều, có càng nhiều cường giả xông hướng Đại Vũ Thiên tông. Họ vào Đại Vũ Thiên tông biểu thị hoàn toàn đứng bên Đại Trăn hoàng triều.
Một đám dân chúng Thần cảnh chuyên tấn công tu giả hạ Hư cảnh, bởi vì mỗi một động phủ hạ Hư cảnh là nơi có nhiều pháp bảo, linh đan, bí tịch nhất. Đầu một hạ Hư cảnh tị giá mười vạn thượng phẩm linh thạch, cũng tức là mười ức hạ phẩm linh thạch!
Hạ Hư cảnh đúng là mạnh, nhưng nếu đối diện một trăm cường giả Thần cảnh thì sao?
Dân chúng thật tình quá nhiều, nếu vào lúc Đại Vũ Thiên tông hùng mạnh thì đương nhiên có thể trấn pá, nhưng bây giờ đa số đang bế quan. Cao thủ bế quan chỉ có một phần ba ban đầu, làm sao ứng phó được dân chúng hung mãnh?
- Phát điên? Làm sao có thể? Tận thế rồi?
- Đám dân chúng sao dám làm vậy? Tại sao họ dám?
- Khốn kiếp, buồn cười!
............
......
...
Xung quanh là tiếng tu giả Đại Vũ Thiên tông nóng nảy la hét.
Có người hét lên:
- Mau tới đây, nơi này có động phủ chưa xuất quan, chúng bố trận luyện hắn luôn!
- Tốt!
Có tu giả tâm tính vô tâm, chưa xuất quan bất giác bị đám dân chúng làm thịt.
Trên long đài, Diêm Xuyên nhìn Đại Vũ Thiên tông phía xa, trên trời vân hải công đức cuồn cuộn.
Công đức vô tận giờ đay cuồn cuộn không dứt.
Gần hai ức dân chúng xông lên Đại Vũ Thiên tông, công đức vô tận liều mạng sôi sục.
Vân hải công đức đang chậm rãi tán đi, từ từ tản ra, dần giảm bớt.
Cùng lúc đó, Đại Trăn hoàng triều, Yến Kinh.
- Grao!
Kim Long khí vận ngửa đầu gầm lên, trong tiếng gầm vân hải khí vận bỗng lăn lộn.
Dưới Yến Kinh, Bạch Đế Thiên ngửa đầu nhìn vân hải khí vận.
Vèo!
Vèo!
Không biết từng luồng sáng vàng từ đâu đến, từ bốn phương tụ tập hướng vân hải khí vận. Vân hải khí vận ngày càng lớn, khí vận càng lúc càng nhiều.
Một đại yêu hổ tộc kinh ngạc nói:
Bạch Đế Thiên nhìn Kim Long khí vận, tcùng với khí vận không ngừng tụ tập, Kim Long khí vận biến càng ngưng tụ, rắn chắc hơn.
Mắt Bạch Đế Thiên sáng lên:
- Kim Long khí vận của Đại Trăn đang tăng mạnh.
Bên ngoài Đại Vũ Thiên tông.
Hắc Vũ chân quân ngửa đầu gầm lên:
- Khốn kiếp, khốn kiếp!
Đối diện Hắc Vũ chân quân, Hoắc Quang càng đấu càng dũng mãnh, ý chí Phá Quân Tinh bao phủ, thực lực của gã tăng vọt. Hắc Vũ chân quân hai mươi năm trước mới đột phá hạ Hư cảnh, thực lực ngang ngửa như nhau.
Hắc Vũ chân quân không cam lòng hét to:
- Đại Vũ Thiên tông, Kim Ô pháp thể!
- Oa!
Trên vân hải công đức bỗng vang tiếng quạ kêu chấn trời.
Đại Trăn có Kim Long khí vận, Đại Vũ Thiên tông có quạ màu vàng.
Công đức ngưng tụ Kim Ô to lớn bỗng đập cánh lên trời.
- Oa!
Kim Ô hét to xông hướng Hắc Vũ chân quân.
Ầm!
Kim Ô và Hắc Vũ chân quân đột nhiên hợp thành nhất thể, đôi mắt Kim Ô biến linh động hơn, dường như trong khoảnh khắc sống lại vậy.
Ầm ầm!
Áp lực mạnh mẽ xông hướng Hoắc Quang, khí thế to lớn bức gã lùi trăm trượng.
Xung quanh cuồng phong rít gào, Hắc Vũ chân quân dung nhập vào Kim Ô trừng mắt Hoắc Quang, như muốn xé nát gã.
Vèo!
Hoắc Quang nhấc chân lùi về, chớp mắt bắn hướng ba trăm vạn đại quân Đại Trăn. Giờ phút này ba trăm vạn đại quân đã tụ lại, nhanh chóng đứng thành một trận pháp mới.
- Thanh Long!
- Bạch Long!
- Chu Tước!
- Huyền Vũ!
Ầm ầm!
Do bốn người 4lt dẫn dắt Kim Ô bày ra một đại trận tứ tượng. Bỗng nhiên xung quanh tràn ngập sương mù.
Hoắc Quang xông tới.
Kim Ô gầm lên:
- Muốn trốn sao? Hừ!
Kim Ô giương cánh nhào vào đại trận.
Ầm ầm!
Đại trận bỗng nhiên cuồn cuộn không dứt, bên trong vang một chuỗi tiếng nổ.
Kim Ô bị giam cầm bên trong.
Đây là lần đùa tiên Hắc Vũ chân quân điều động Kim Ô pháp thân cho nên sử dụng không thuận tay, dù là vậy thì ở trong đại trận cũng là đánh đâu thắng đó.
- A!
- Đại ca!
............
......
...
Trong đại trận truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết, hiển nhiên bên trong quân đội Đại Trăn không chiếm ưu thế gì.
Mặc Vũ Hề lo lắng nói:
- Ta đi giúp bọn họ được không?
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Không cần.
Diêm Xuyên nhìn vân hải công đức, giờ phút này không có Kim Ô trấn áp, vô tận công đức trong vân hải công đức nhanh chóng biến mất, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.
Đại Vũ Thiên tông.
- Của ta!
- Ha ha ha ha! Đây là thất phẩm pháp bảo.
Xung quanh Đại Vũ Thiên tông vang tiếng giết, ánh lửa nổi lên, khói bay mù mịt.
Giờ phút này Đại Vũ Thiên tông toàn diện tan tác.
Thật nhiều Đại Vũ Thiên tông bi thảm hét liên tục.
Ầm!
Chính lúc này, một ngọn núi Đại Vũ Thiên tông nổ tung, một luồng sáng xanh bay lên trời.
Một người đàn ông tóc trắng mặc đồ trắng xông quan ra, mắt lộ vẻ kinh ngạc.
- Lại có một tên, giết!
Xung quanh truyền đến tiếng rống hưng phấn.
Có người giật mình kêu lên:
- Đừng, đó là Bạch Vũ chân quân!
Người đàn ông tóc trắng hừ lạnh:
- Hừ!
Bỗng nhiên khí thế mạnh mẽ đè ép đám dân chúng.
- Phụt.
- Phụt.
- Phụt.
Các cường giả xông lên đều bị chấn miệng hộc máu, kinh sợ nhìn Bạch Vũ chân quân.
Bạch Vũ chân quân không lập tức cứu ai mà nhìn xung quanh, lại xem vân hải công đức trên trời, nhìn Kim Ô phía xa bị giam cầm.
Bạch Vũ chân quân híp mắt.
Bạch Vũ chân quân hét to một tiếng:
- To gan, các ngươi còn không ngừng tay lại!
Ầm!
Một tiếng gầm như cửu thiên lôi từ trên trời giáng xuống, tạc vô số tu giả đột nhiên biến sắc mặt.
Uy danh to lớn khiến nhiều tu giả thần hồn run lên, chiến đấu bỗng chốc ngừng lại.
Uy lực một tiếng rống cực kỳ mạnh mẽ.
- Lão tông chủ, lão tông chủ!
Thật nhiều đệ tử Đại Vũ Thiên tông mừng như điên nhìn Bạch Vũ chân quân.
Các dân chúng lòng rất sợ, quá mạnh, đây là thực lực trung Hư cảnh? Rất nhanh đã trấn áp gần hai ức tu giả?
Vô số dân chúng lòng kinh hoàng, lúc trước Hắc Vũ chân quân bị vây khốn, mọi người hco rằng Đại Vũ Thiên tông đẫ mất đại thế, nhưng Bạch Vũ chân quân còn ở? Tại sao Bạch Vũ chân quân còn ở đây?
Bạch Vũ chân quân cường địa đã thấm vào lòng người, đó là loại lực lượng không thể chống cự.
Nhiều người lòng hối hận, không nên, không nên tự tiện xông vào Đại Vũ Thiên tông, đều tại Đại Trăn hoàng triều!
Mọi người đều nhìn hướng Diêm Xuyên, tại hắn mà ra, họ lộ vẻ lo lắng, sợ hãi.
Diêm Xuyên nhìn xung quanh, lại ngó Bạch Vũ chân quân, dùng pháp lực cao giọng quát:
- Lời lúc trước trẫm nói vẫn còn giữ lời, Bạch Vũ chân quân do trẫm đích thân giải quyết!
Lời của Diêm Xuyên an lòng người, nhưng vẫn có dân chúng thấp thỏm lo âu.
Bạch Vũ chân quân nhìn Diêm Xuyên, híp mắt.
- Lão tông chủ, đều tại Hắc Vũ chân quân, khiến Đại Vũ Thiên tông ta rơi vào hoàn cảnh như hiện giờ!
- Lão tông chủ, ngươi còn ở, tốt quá rồi!
......
...
Các đệ tử của Đại Vũ Thiên tông tìm đến tụ cốt thì rất hưng phấn.
- Cái này... Dân chúng Đại Vũ Thiên tông đều điên rồi?
- Sao có thể như vậy? Đám dân chúng này thật sự không muốn xông nữa?
- Người người như cướp?
.........
......
...
Năm người há hốc mồm kinh ngạc.
…
Đại Vũ Thiên tông.
Nhìn có người đã 'sở hữu' nhiều pháp bảo, đám người không bình tĩnh ngày càng nhiều, có càng nhiều cường giả xông hướng Đại Vũ Thiên tông. Họ vào Đại Vũ Thiên tông biểu thị hoàn toàn đứng bên Đại Trăn hoàng triều.
Một đám dân chúng Thần cảnh chuyên tấn công tu giả hạ Hư cảnh, bởi vì mỗi một động phủ hạ Hư cảnh là nơi có nhiều pháp bảo, linh đan, bí tịch nhất. Đầu một hạ Hư cảnh tị giá mười vạn thượng phẩm linh thạch, cũng tức là mười ức hạ phẩm linh thạch!
Hạ Hư cảnh đúng là mạnh, nhưng nếu đối diện một trăm cường giả Thần cảnh thì sao?
Dân chúng thật tình quá nhiều, nếu vào lúc Đại Vũ Thiên tông hùng mạnh thì đương nhiên có thể trấn pá, nhưng bây giờ đa số đang bế quan. Cao thủ bế quan chỉ có một phần ba ban đầu, làm sao ứng phó được dân chúng hung mãnh?
- Phát điên? Làm sao có thể? Tận thế rồi?
- Đám dân chúng sao dám làm vậy? Tại sao họ dám?
- Khốn kiếp, buồn cười!
............
......
...
Xung quanh là tiếng tu giả Đại Vũ Thiên tông nóng nảy la hét.
Có người hét lên:
- Mau tới đây, nơi này có động phủ chưa xuất quan, chúng bố trận luyện hắn luôn!
- Tốt!
Có tu giả tâm tính vô tâm, chưa xuất quan bất giác bị đám dân chúng làm thịt.
Trên long đài, Diêm Xuyên nhìn Đại Vũ Thiên tông phía xa, trên trời vân hải công đức cuồn cuộn.
Công đức vô tận giờ đay cuồn cuộn không dứt.
Gần hai ức dân chúng xông lên Đại Vũ Thiên tông, công đức vô tận liều mạng sôi sục.
Vân hải công đức đang chậm rãi tán đi, từ từ tản ra, dần giảm bớt.
Cùng lúc đó, Đại Trăn hoàng triều, Yến Kinh.
- Grao!
Kim Long khí vận ngửa đầu gầm lên, trong tiếng gầm vân hải khí vận bỗng lăn lộn.
Dưới Yến Kinh, Bạch Đế Thiên ngửa đầu nhìn vân hải khí vận.
Vèo!
Vèo!
Không biết từng luồng sáng vàng từ đâu đến, từ bốn phương tụ tập hướng vân hải khí vận. Vân hải khí vận ngày càng lớn, khí vận càng lúc càng nhiều.
Một đại yêu hổ tộc kinh ngạc nói:
Bạch Đế Thiên nhìn Kim Long khí vận, tcùng với khí vận không ngừng tụ tập, Kim Long khí vận biến càng ngưng tụ, rắn chắc hơn.
Mắt Bạch Đế Thiên sáng lên:
- Kim Long khí vận của Đại Trăn đang tăng mạnh.
Bên ngoài Đại Vũ Thiên tông.
Hắc Vũ chân quân ngửa đầu gầm lên:
- Khốn kiếp, khốn kiếp!
Đối diện Hắc Vũ chân quân, Hoắc Quang càng đấu càng dũng mãnh, ý chí Phá Quân Tinh bao phủ, thực lực của gã tăng vọt. Hắc Vũ chân quân hai mươi năm trước mới đột phá hạ Hư cảnh, thực lực ngang ngửa như nhau.
Hắc Vũ chân quân không cam lòng hét to:
- Đại Vũ Thiên tông, Kim Ô pháp thể!
- Oa!
Trên vân hải công đức bỗng vang tiếng quạ kêu chấn trời.
Đại Trăn có Kim Long khí vận, Đại Vũ Thiên tông có quạ màu vàng.
Công đức ngưng tụ Kim Ô to lớn bỗng đập cánh lên trời.
- Oa!
Kim Ô hét to xông hướng Hắc Vũ chân quân.
Ầm!
Kim Ô và Hắc Vũ chân quân đột nhiên hợp thành nhất thể, đôi mắt Kim Ô biến linh động hơn, dường như trong khoảnh khắc sống lại vậy.
Ầm ầm!
Áp lực mạnh mẽ xông hướng Hoắc Quang, khí thế to lớn bức gã lùi trăm trượng.
Xung quanh cuồng phong rít gào, Hắc Vũ chân quân dung nhập vào Kim Ô trừng mắt Hoắc Quang, như muốn xé nát gã.
Vèo!
Hoắc Quang nhấc chân lùi về, chớp mắt bắn hướng ba trăm vạn đại quân Đại Trăn. Giờ phút này ba trăm vạn đại quân đã tụ lại, nhanh chóng đứng thành một trận pháp mới.
- Thanh Long!
- Bạch Long!
- Chu Tước!
- Huyền Vũ!
Ầm ầm!
Do bốn người 4lt dẫn dắt Kim Ô bày ra một đại trận tứ tượng. Bỗng nhiên xung quanh tràn ngập sương mù.
Hoắc Quang xông tới.
Kim Ô gầm lên:
- Muốn trốn sao? Hừ!
Kim Ô giương cánh nhào vào đại trận.
Ầm ầm!
Đại trận bỗng nhiên cuồn cuộn không dứt, bên trong vang một chuỗi tiếng nổ.
Kim Ô bị giam cầm bên trong.
Đây là lần đùa tiên Hắc Vũ chân quân điều động Kim Ô pháp thân cho nên sử dụng không thuận tay, dù là vậy thì ở trong đại trận cũng là đánh đâu thắng đó.
- A!
- Đại ca!
............
......
...
Trong đại trận truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết, hiển nhiên bên trong quân đội Đại Trăn không chiếm ưu thế gì.
Mặc Vũ Hề lo lắng nói:
- Ta đi giúp bọn họ được không?
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Không cần.
Diêm Xuyên nhìn vân hải công đức, giờ phút này không có Kim Ô trấn áp, vô tận công đức trong vân hải công đức nhanh chóng biến mất, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.
Đại Vũ Thiên tông.
- Của ta!
- Ha ha ha ha! Đây là thất phẩm pháp bảo.
Xung quanh Đại Vũ Thiên tông vang tiếng giết, ánh lửa nổi lên, khói bay mù mịt.
Giờ phút này Đại Vũ Thiên tông toàn diện tan tác.
Thật nhiều Đại Vũ Thiên tông bi thảm hét liên tục.
Ầm!
Chính lúc này, một ngọn núi Đại Vũ Thiên tông nổ tung, một luồng sáng xanh bay lên trời.
Một người đàn ông tóc trắng mặc đồ trắng xông quan ra, mắt lộ vẻ kinh ngạc.
- Lại có một tên, giết!
Xung quanh truyền đến tiếng rống hưng phấn.
Có người giật mình kêu lên:
- Đừng, đó là Bạch Vũ chân quân!
Người đàn ông tóc trắng hừ lạnh:
- Hừ!
Bỗng nhiên khí thế mạnh mẽ đè ép đám dân chúng.
- Phụt.
- Phụt.
- Phụt.
Các cường giả xông lên đều bị chấn miệng hộc máu, kinh sợ nhìn Bạch Vũ chân quân.
Bạch Vũ chân quân không lập tức cứu ai mà nhìn xung quanh, lại xem vân hải công đức trên trời, nhìn Kim Ô phía xa bị giam cầm.
Bạch Vũ chân quân híp mắt.
Bạch Vũ chân quân hét to một tiếng:
- To gan, các ngươi còn không ngừng tay lại!
Ầm!
Một tiếng gầm như cửu thiên lôi từ trên trời giáng xuống, tạc vô số tu giả đột nhiên biến sắc mặt.
Uy danh to lớn khiến nhiều tu giả thần hồn run lên, chiến đấu bỗng chốc ngừng lại.
Uy lực một tiếng rống cực kỳ mạnh mẽ.
- Lão tông chủ, lão tông chủ!
Thật nhiều đệ tử Đại Vũ Thiên tông mừng như điên nhìn Bạch Vũ chân quân.
Các dân chúng lòng rất sợ, quá mạnh, đây là thực lực trung Hư cảnh? Rất nhanh đã trấn áp gần hai ức tu giả?
Vô số dân chúng lòng kinh hoàng, lúc trước Hắc Vũ chân quân bị vây khốn, mọi người hco rằng Đại Vũ Thiên tông đẫ mất đại thế, nhưng Bạch Vũ chân quân còn ở? Tại sao Bạch Vũ chân quân còn ở đây?
Bạch Vũ chân quân cường địa đã thấm vào lòng người, đó là loại lực lượng không thể chống cự.
Nhiều người lòng hối hận, không nên, không nên tự tiện xông vào Đại Vũ Thiên tông, đều tại Đại Trăn hoàng triều!
Mọi người đều nhìn hướng Diêm Xuyên, tại hắn mà ra, họ lộ vẻ lo lắng, sợ hãi.
Diêm Xuyên nhìn xung quanh, lại ngó Bạch Vũ chân quân, dùng pháp lực cao giọng quát:
- Lời lúc trước trẫm nói vẫn còn giữ lời, Bạch Vũ chân quân do trẫm đích thân giải quyết!
Lời của Diêm Xuyên an lòng người, nhưng vẫn có dân chúng thấp thỏm lo âu.
Bạch Vũ chân quân nhìn Diêm Xuyên, híp mắt.
- Lão tông chủ, đều tại Hắc Vũ chân quân, khiến Đại Vũ Thiên tông ta rơi vào hoàn cảnh như hiện giờ!
- Lão tông chủ, ngươi còn ở, tốt quá rồi!
......
...
Các đệ tử của Đại Vũ Thiên tông tìm đến tụ cốt thì rất hưng phấn.
/1446
|