Diêm Xuyên cười nói:
- Lúc trước ta có điều tra tông môn xung quanh, biết mấy trung vị tông môn gần triều ta cùng tông môn các ngươi có khoảng cách, tranh giành lãnh thổ khác nhau khiến có lúc các tông giương cung bạt kiếm. Ta chỉ muốn nhấn mạnh một sự thật là nếu Đại Trăn của ta cường thịnh thì đối với ngũ tông các ngươi chỉ có trăm lợi mà không một điểm hại. Bởi vì Đại Trăn ta cường thịnh sẽ chỉ chia sẻ sự thù hằn từ mấy tông môn.
Mọi người híp mắt, tuy hơi động lòng nhưng không có khả năng bị Diêm Xuyên nói hai, ba câu đã thuyết phục được.
Diêm Xuyên cười nhìn mọi người, nói:
- Các vị, ta nói có đúng không?
Cường giả áo đỏ thản nhiên nói:
- Nói có lý, Đại Trăn đúng là có thể cường thịnh, chúng ta cũng không mấy lo, nhưng tại sao chúng ta phải giúp ngươi?
Mọi người gật gù.
Diêm Xuyên mỉm cười nhìn cường giả áo đỏ, nói:
- Có lẽ mới rồi ta nói quá nhanh, chúng ta đổi cách nói khác đi. Ta mời các vị hợp tác với ta một lần!
Cường giả áo đỏ nheo mắt nói:
- Hợp tác?
Diêm Xuyên cười nói:
- Chắc hẳn các vị đều biết Đại Vũ Thiên tông có năm chuẩn tiên khí, đây cũng là lý do ta mời năm người.
Cường giả áo đỏ nổi lên hứng thú hỏi tới:
- A? Năm chuẩn tiên khí? Đều cho chúng ta?
Chuẩn tiên khí, nếu nói không động lòng thì là không thể, dù sao một trung vị tông môn chỉ có tối đa vài cái, nhưng phải trả bao nhiêu cái giá?
Diêm Xuyên cười nói:
- Đúng vậy. Năm chuẩn tiên khí, sau khi việc thành thì Diêm Xuyên ta không lấy một cái, năm vị tự mình phân chia. Các vị phải làm là giúp ta bám giữ Trương Tiểu Nhị, sau nửa tháng mang Đại Vũ chân quân đến Yến Kinh này, tự ta quyết đấu, thế là đủ rồi.
Cường giả áo đỏ bật cười nói:
- Ha ha ha ha! Ngươi sao?
Mọi người khó tin nhìn Diêm Xuyên.
Tu vi của Diêm Xuyên là Thần cảnh đệ nhất trọng, mọi người thấy rõ ràng.
Nếu không phải nể mặt Mặc Vũ Hề thì năm người tùy tiện ai ra đều có thể một tay bóp chết Diêm Xuyên, nhưng trước mắt hắn lại huênh hoang nói muốn một mình đối chiến cùng Đại Vũ chân quân?
Diêm Xuyên lại chắc chắn nói:
- Đương nhiên các vị có thể dùng danh nghĩa của mình mời Đại Vũ chân quân rời đi uống trà, chơi cờ. Đợi nửa tháng sau đại thế đã định, các vị không cần làm cái gì, từ ta đối chiến với Đại Vũ chân quân là được.
Mọi người hơi biến sắc mặt.
Bám chân Đại Vũ chân quân không có, mọi người cũng không phải liều mạng, năm người, chỉ cần kéo nửa tháng?
Năm người động tâm.
Cường giả áo đỏ lộ vẻ khó hiểu hỏi:
- Nửa tháng? Đại Trăn hoàng triều ngươi đã có thể bình định Đại Vũ Thiên tông trong nửa tháng?
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Đúng vậy.
Cường giả áo đỏ lắc đầu, nói:
- Ta không tin!
- A?
Cường giả áo đỏ thản nhiên nói:
- Nếu ngươi không diệt được Đại Vũ Thiên tông, cũng lạm được Đại Vũ chân quân thì làm sao? Khiến chúng ta kết thù với Đại Vũ Thiên tông?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Nếu Đại Trăn hoàng triều ta và Đại Vũ Thiên tông chính thức khai chiến, nếu Đại Vũ chân quân thật sự không chết thì Đại Trăn ta sẽ bị diệt, làm sao ta dùng tiền đồ của Đại Trăn làm ván cược? Cho nên xin yên tâm, ta phải giết Đại Vũ chân quân. Ta biết điều các ngươi đắn đo, kết thù với Đại Vũ Thiên tông? Ha ha, ta nghĩ cũng sẽ không kết bao nhiêu. Nếu Đại Trăn ta thất bại thì ta tặng kiếm này bồi thường cho các vị, thấy sao?
Vù vù!
Ngọc Đế kiếm bỗng bay ra vòng quanh đại điện.
- Chuẩn tiên khí?
- Kiếm linh?
- Bảo bối tuyệt vời!
.........
......
...
Năm người giật mình.
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Nếu ta thua thì tặng thanh kiếm này, dù chỉ có một nhưng đủ bù đắp các vị kết thù kết oán với Đại Vũ chân quân. Nếu ta thắng thì năm chuẩn tiên khí của Đại Vũ Thiên tông vào tay các vị, như thế nào?
Trong đại điện, mọi người im lặng.
Đại Vũ Thiên tông.
Đã hơn hai tháng, tu giả tụ tập bên ngoài Đại Vũ Thiên tông chờ đợi đã hơn hai tháng.
Trăm thành trống rỗng.
Vô số dân chúng tiến đến chờ Đại Vũ Thiên tông thực hiện lời hứa trả tiền, nhưng giờ phút này bên trong Đại Vũ Thiên tông vô cùng hỗn loạn.
Một người đàn ông chạy vào đại điện Hắc Vũ chân quân, kêu lên:
- Tông chủ!
Hắc Vũ chân quân sốt ruột nói:
- Như thế nào?
Người đàn ông lo lắng nói:
- Chạy rồi, rất nhiều sư huynh bỏ trốn. Đại Vũ Thiên tông ta vốn có ba trăm cao thủ Hư cảnh, bây giờ họ đi hết hai trăm người, còn mang theo đệ tử của mình, chỉ còn lại một trăm Hư cảnh!
Hắc Vũ chân quân biến sắc mặt nói:
- Đại Vũ Thiên tông ta chỉ còn lại mộtp hần ba?
Người đàn ông kia sắc mặt khó xem nói:
- Đúng vậy. Đúng là chỉ còn lại một phần ba, hai phần ba đệ tử kia cuỗm đi chín phần linh thạch của Đại Vũ Thiên tông ta!
- Khốn kiếp!
Rầm!
Hắc Vũ chân quân một chưởng đập nát cái bàn.
Người đàn ông kia nói:
- Còn lại một trăm Hư cảnh nhưng đa số đều đang bế quan.
Hắc Vũ chân quân nheo mắt lại.
Người đàn ông nói tiếp:
- Còn nữa, những điêu dân này có một số xung đột với đệ tử của Đại Vũ Thiên tông ta. Mấy ngày nay mỗi ngày một vòng nhưng đều bị trấn áp.
Hắc Vũ chân quân sắc mặt khó xem nói:
- Điêu dân muốn tạo phản sao?
Người đàn ông kia lo lắng nói:
- Không có linh thạch trấn an bọn họ, hiện tại cảm xúc của họ càng lúc càng kịch liệt! Ta lo lắng đám điêu dân này thật sự sẽ xông vào Đại Vũ Thiên tông!
Hắc Vũ chân quân sắc mặt cực kỳ khó xem nói:
- Kêu bọn họ xuất quan, kêu mọi người xuất quan!
Bên ngoài Đại Vũ Thiên tông.
Vô số tu giả quát to với Đại Vũ Thiên tông:
- Trả linh thạch lại cho ta, trả linh thạch lại cho ta!
Dưới đất có một trăm cái xác, nhưng so với hai ức tu giả thì quá ít. Trăm cái xác này dường như cho mọi người ám thị tâm lý.
Không liệm xác, nó nằm đó, làm trái tim vô số tu giả tan nát.
- Gia gia, chúng ta không cần linh thạch, chúng ta không cần!
- Đại Vũ Thiên tông, các ngươi giết đại ca của ta, ta liều mạng với các ngươi!
- Linh thạch của chúng ta hãy trả lại cho chúng ta, trả linh thạch lại cho ta! Ta muốn mua Tái Tạo đan, ta phải cứu đệ đệ của ta.
...............
.........
...
Tiếng gào khóc, la ó là sự tôn trọng cuối cùng của mọi người với Đại Vũ Thiên tông.
Giườ phút này đám người liên tục bạo động, không ngừng có người muốn xông lên nhưng lại bị một số ngăn cản.
Một tu giả kêu lên:
- Hoàng chưởng quầy, đừng cnar ta, bọn họ giết đại ca của ta, ta phải báo thù!
Hoàng Binh ngăn lại, lắc đầu, nói:
- Trương Tiểu Nhị, ngươi có đi cũng chỉ chịu chết, phải tin tưởng Hắc Vũ chân quân, chắc chắn hắn sẽ cho ngươi lẽ công bằng!
Đám người Hoàng Binh ngăn cản, đối diện các đệ tử của Đại Vũ Thiên tông nắm chặt trường kiếm chặn mọi người. Ban đầu đệ tử Đại Vũ Thiên tông còn hùng hồn hung tợn, giờp hút này thấy ai cũng mắt đỏ ngầu, ánh mắt thù hận, đám đệ tử Đại Vũ Thiên tông run như cầy sấy.
Nếu không có người như Hoàng Binh ngăn cản thì giớ phút này đã sớm bạo động.
Trương Tiểu Nhị bi thương hỏi:
- Nhưng tại sao Hắc Vũ chân quân vẫn không xuất hiện?
- Lúc trước ta có điều tra tông môn xung quanh, biết mấy trung vị tông môn gần triều ta cùng tông môn các ngươi có khoảng cách, tranh giành lãnh thổ khác nhau khiến có lúc các tông giương cung bạt kiếm. Ta chỉ muốn nhấn mạnh một sự thật là nếu Đại Trăn của ta cường thịnh thì đối với ngũ tông các ngươi chỉ có trăm lợi mà không một điểm hại. Bởi vì Đại Trăn ta cường thịnh sẽ chỉ chia sẻ sự thù hằn từ mấy tông môn.
Mọi người híp mắt, tuy hơi động lòng nhưng không có khả năng bị Diêm Xuyên nói hai, ba câu đã thuyết phục được.
Diêm Xuyên cười nhìn mọi người, nói:
- Các vị, ta nói có đúng không?
Cường giả áo đỏ thản nhiên nói:
- Nói có lý, Đại Trăn đúng là có thể cường thịnh, chúng ta cũng không mấy lo, nhưng tại sao chúng ta phải giúp ngươi?
Mọi người gật gù.
Diêm Xuyên mỉm cười nhìn cường giả áo đỏ, nói:
- Có lẽ mới rồi ta nói quá nhanh, chúng ta đổi cách nói khác đi. Ta mời các vị hợp tác với ta một lần!
Cường giả áo đỏ nheo mắt nói:
- Hợp tác?
Diêm Xuyên cười nói:
- Chắc hẳn các vị đều biết Đại Vũ Thiên tông có năm chuẩn tiên khí, đây cũng là lý do ta mời năm người.
Cường giả áo đỏ nổi lên hứng thú hỏi tới:
- A? Năm chuẩn tiên khí? Đều cho chúng ta?
Chuẩn tiên khí, nếu nói không động lòng thì là không thể, dù sao một trung vị tông môn chỉ có tối đa vài cái, nhưng phải trả bao nhiêu cái giá?
Diêm Xuyên cười nói:
- Đúng vậy. Năm chuẩn tiên khí, sau khi việc thành thì Diêm Xuyên ta không lấy một cái, năm vị tự mình phân chia. Các vị phải làm là giúp ta bám giữ Trương Tiểu Nhị, sau nửa tháng mang Đại Vũ chân quân đến Yến Kinh này, tự ta quyết đấu, thế là đủ rồi.
Cường giả áo đỏ bật cười nói:
- Ha ha ha ha! Ngươi sao?
Mọi người khó tin nhìn Diêm Xuyên.
Tu vi của Diêm Xuyên là Thần cảnh đệ nhất trọng, mọi người thấy rõ ràng.
Nếu không phải nể mặt Mặc Vũ Hề thì năm người tùy tiện ai ra đều có thể một tay bóp chết Diêm Xuyên, nhưng trước mắt hắn lại huênh hoang nói muốn một mình đối chiến cùng Đại Vũ chân quân?
Diêm Xuyên lại chắc chắn nói:
- Đương nhiên các vị có thể dùng danh nghĩa của mình mời Đại Vũ chân quân rời đi uống trà, chơi cờ. Đợi nửa tháng sau đại thế đã định, các vị không cần làm cái gì, từ ta đối chiến với Đại Vũ chân quân là được.
Mọi người hơi biến sắc mặt.
Bám chân Đại Vũ chân quân không có, mọi người cũng không phải liều mạng, năm người, chỉ cần kéo nửa tháng?
Năm người động tâm.
Cường giả áo đỏ lộ vẻ khó hiểu hỏi:
- Nửa tháng? Đại Trăn hoàng triều ngươi đã có thể bình định Đại Vũ Thiên tông trong nửa tháng?
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Đúng vậy.
Cường giả áo đỏ lắc đầu, nói:
- Ta không tin!
- A?
Cường giả áo đỏ thản nhiên nói:
- Nếu ngươi không diệt được Đại Vũ Thiên tông, cũng lạm được Đại Vũ chân quân thì làm sao? Khiến chúng ta kết thù với Đại Vũ Thiên tông?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Nếu Đại Trăn hoàng triều ta và Đại Vũ Thiên tông chính thức khai chiến, nếu Đại Vũ chân quân thật sự không chết thì Đại Trăn ta sẽ bị diệt, làm sao ta dùng tiền đồ của Đại Trăn làm ván cược? Cho nên xin yên tâm, ta phải giết Đại Vũ chân quân. Ta biết điều các ngươi đắn đo, kết thù với Đại Vũ Thiên tông? Ha ha, ta nghĩ cũng sẽ không kết bao nhiêu. Nếu Đại Trăn ta thất bại thì ta tặng kiếm này bồi thường cho các vị, thấy sao?
Vù vù!
Ngọc Đế kiếm bỗng bay ra vòng quanh đại điện.
- Chuẩn tiên khí?
- Kiếm linh?
- Bảo bối tuyệt vời!
.........
......
...
Năm người giật mình.
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Nếu ta thua thì tặng thanh kiếm này, dù chỉ có một nhưng đủ bù đắp các vị kết thù kết oán với Đại Vũ chân quân. Nếu ta thắng thì năm chuẩn tiên khí của Đại Vũ Thiên tông vào tay các vị, như thế nào?
Trong đại điện, mọi người im lặng.
Đại Vũ Thiên tông.
Đã hơn hai tháng, tu giả tụ tập bên ngoài Đại Vũ Thiên tông chờ đợi đã hơn hai tháng.
Trăm thành trống rỗng.
Vô số dân chúng tiến đến chờ Đại Vũ Thiên tông thực hiện lời hứa trả tiền, nhưng giờ phút này bên trong Đại Vũ Thiên tông vô cùng hỗn loạn.
Một người đàn ông chạy vào đại điện Hắc Vũ chân quân, kêu lên:
- Tông chủ!
Hắc Vũ chân quân sốt ruột nói:
- Như thế nào?
Người đàn ông lo lắng nói:
- Chạy rồi, rất nhiều sư huynh bỏ trốn. Đại Vũ Thiên tông ta vốn có ba trăm cao thủ Hư cảnh, bây giờ họ đi hết hai trăm người, còn mang theo đệ tử của mình, chỉ còn lại một trăm Hư cảnh!
Hắc Vũ chân quân biến sắc mặt nói:
- Đại Vũ Thiên tông ta chỉ còn lại mộtp hần ba?
Người đàn ông kia sắc mặt khó xem nói:
- Đúng vậy. Đúng là chỉ còn lại một phần ba, hai phần ba đệ tử kia cuỗm đi chín phần linh thạch của Đại Vũ Thiên tông ta!
- Khốn kiếp!
Rầm!
Hắc Vũ chân quân một chưởng đập nát cái bàn.
Người đàn ông kia nói:
- Còn lại một trăm Hư cảnh nhưng đa số đều đang bế quan.
Hắc Vũ chân quân nheo mắt lại.
Người đàn ông nói tiếp:
- Còn nữa, những điêu dân này có một số xung đột với đệ tử của Đại Vũ Thiên tông ta. Mấy ngày nay mỗi ngày một vòng nhưng đều bị trấn áp.
Hắc Vũ chân quân sắc mặt khó xem nói:
- Điêu dân muốn tạo phản sao?
Người đàn ông kia lo lắng nói:
- Không có linh thạch trấn an bọn họ, hiện tại cảm xúc của họ càng lúc càng kịch liệt! Ta lo lắng đám điêu dân này thật sự sẽ xông vào Đại Vũ Thiên tông!
Hắc Vũ chân quân sắc mặt cực kỳ khó xem nói:
- Kêu bọn họ xuất quan, kêu mọi người xuất quan!
Bên ngoài Đại Vũ Thiên tông.
Vô số tu giả quát to với Đại Vũ Thiên tông:
- Trả linh thạch lại cho ta, trả linh thạch lại cho ta!
Dưới đất có một trăm cái xác, nhưng so với hai ức tu giả thì quá ít. Trăm cái xác này dường như cho mọi người ám thị tâm lý.
Không liệm xác, nó nằm đó, làm trái tim vô số tu giả tan nát.
- Gia gia, chúng ta không cần linh thạch, chúng ta không cần!
- Đại Vũ Thiên tông, các ngươi giết đại ca của ta, ta liều mạng với các ngươi!
- Linh thạch của chúng ta hãy trả lại cho chúng ta, trả linh thạch lại cho ta! Ta muốn mua Tái Tạo đan, ta phải cứu đệ đệ của ta.
...............
.........
...
Tiếng gào khóc, la ó là sự tôn trọng cuối cùng của mọi người với Đại Vũ Thiên tông.
Giườ phút này đám người liên tục bạo động, không ngừng có người muốn xông lên nhưng lại bị một số ngăn cản.
Một tu giả kêu lên:
- Hoàng chưởng quầy, đừng cnar ta, bọn họ giết đại ca của ta, ta phải báo thù!
Hoàng Binh ngăn lại, lắc đầu, nói:
- Trương Tiểu Nhị, ngươi có đi cũng chỉ chịu chết, phải tin tưởng Hắc Vũ chân quân, chắc chắn hắn sẽ cho ngươi lẽ công bằng!
Đám người Hoàng Binh ngăn cản, đối diện các đệ tử của Đại Vũ Thiên tông nắm chặt trường kiếm chặn mọi người. Ban đầu đệ tử Đại Vũ Thiên tông còn hùng hồn hung tợn, giờp hút này thấy ai cũng mắt đỏ ngầu, ánh mắt thù hận, đám đệ tử Đại Vũ Thiên tông run như cầy sấy.
Nếu không có người như Hoàng Binh ngăn cản thì giớ phút này đã sớm bạo động.
Trương Tiểu Nhị bi thương hỏi:
- Nhưng tại sao Hắc Vũ chân quân vẫn không xuất hiện?
/1446
|