Trong lúc mơ hồ, có thể thấy, ở bên trong Bách Thánh chính khí đàn, Mạnh Tử Thu, Nhạc Nghị, còn có năm Bạch y lão giả, giờ phút này đang cung kính hành lễ đối với Chỉ Trần Nữ thần.
Sau khi lạy xong ba lạy, bảy người nghiêng đầu lại, nhìn về phía Thiên Thụ quảng trường.
- Mạnh Tử Thu, Nhạc Nghị, còn có năm lão giả kia, cũng là đại hiền của Cự Lộc thư viện, năm lão giả kia không quan tâm chính vụ thư viện, có lẽ là du lịch tứ phương, chẳng qua là lần Thiên Thụ đại hội này, đã gấp trở về!
Mặc Vũ Hề giải thích.
- Đại hiền?
Diêm Xuyên nhìn bảy người kia, nhẹ nhàng gật đầu.
Mạnh Tử Thu đi trước, sáu đại hiền ở phía sau, đi tới bên chân khe núi, nhìn về mấy vạn người đứng xung quanh quảng trường.
Hít sâu một cái, Mạnh Tử Thu trầm giọng nói:
- Thiên Thụ đại hội, chính thức mở ra! Dâng bảng kính trời! Cung thỉnh trời ban!
- Dạ!
Một đám đại nho rối rít quát lên.
Tiếp đó, Thiên điện, trong Phong Thần điện, một đám đại nho, cung kính lấy ra một đống bảng hiệu.
Trong Phong Thần điện, có hai tấm bảng, trên mỗi một tấm viết hai tên khác nhau là Diêm Xuyên, Tư Mã Vân Thiên .
Bên trong Thiên điện, có rất nhiều tấm bảng, tổng cộng được lấy ra tám trăm tấm bảng, được viết tám trăm cái tên, đại biểu tám trăm tông môn. Tât cả tấm bảng được đưa đến Bách Thánh chính khí đàn, đưa đến dưới chân Chỉ Trần Nữ thần.
Giờ phút này, dưới chân Chỉ Trần Nữ thần giống như là nổi hai cái tế đàn màu trắng. Giống như là hai khối bạch ngọc khổng lồ, lơ lửng ở giữa không trung.
Trên một tế đàn có có một cuốn sách viết hai chữ Phong Thần, một tế đàn khác một cuốn viết một chữ Thiên.
Tấm bảng viết tên Diêm Xuyên cùng Tư Mã Vân Thiên, được đặt trên Phong Thần đài.
Tám trăm tấm bảng khác, được đặt trên Thiên đài.
Mạnh Tử Thu kéo áo bào, nhìn về phía pho tượng Chỉ Trần nữ thần.
Cả Thiên Thụ quảng trường im ắng một mảnh, đều đang nhìn về phía Mạnh Tử Thu.
- Hôm nay, truyền nhân Cự Lộc thư viện, Mạnh Tử Thu, bái lạy Chỉ Trần nữ thần, bái lạy trời cao, trăm năm vội vàng mà qua, Thiên hạ đại cát, quần linh phồn thịnh, lấy mệnh bài làm gương, hướng thiên thỉnh công, hi vọng Đạo thần minh giám, cầu trời ban thưởng, ban phát chúng sinh, phồn thịnh thiên hạ!
Mạnh Tử Thu hét to nói.
Một tiếng hét to, quanh thân Mạnh Tử Thu đột nhiên kim quang ngất trời, xông thẳng Số Mệnh Vân Hải trên bầu trời.
- Grùm.. ùm! Grùm.. ùm! Grùm.. ùm! Grùm.. ùm! Grùm.. ùm!
Trên Số Mệnh Vân Hải, năm con Số Mệnh Kim Long đột nhiên gào to một tiếng, vang vọng đất trời.
Tiếp đó, hai con trong năm con Số Mệnh Kim Long, đột nhiên đáp xuống, ở trong tiếng rồng ngâm, xen lẫn một cổ hưng phấn mãnh liệt.
- Grùm.. ùm!Grùm.. ùm!
Lưỡng long xông thẳng xuống, há mồm, đột nhiên ngậm chặt Phong Thần đài cùng Thiên đài. Cắn lấy hai cái tế đàn, mang theo hơn tám trăm tấm bảng, bay về phía tượng Chỉ Trần nữ thần, vòng quanh pho tượng Chỉ Trần Nữ thần chậm rãi bay lên trời.
- Rầm!
Xông qua Số Mệnh Vân Hải, tiếp tục hướng về bầu trời mà đi.
- Rầm! Rầm! Rầm! ... ... ... ...
Trong lúc nhất thời, xa xôi trên bầu trời bao la, sấm chớp gào thét, vô số lôi điện không ngừng phách lên trên nhị long, trên người nhị long bị phách cho quang mang quanh thân nhạt đi, nhưng nó vẫn không ngừng lao lên trời, xông phá tầng tầng lôi vân, thẳng lên trời cao, cho đến không nhìn thấy mới thôi.
- Lạy trời! Hậu ban thưởng!
Mạnh Tử Thu quát lên.
Trên Thiên Thụ quảng trường, cơ hồ tất cả mọi người cung kính lạy Chỉ Trần Nữ thần, bao gồm Diêm Xuyên, Tư Mã Vân Thiên.
Trong lòng mọi người cũng yên lặng mong đợi.
Đại khái qua một canh giờ.
- Rầm!
Bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng nổ cực lớn, tiếng vang quanh quẩn, giống như là vang dội cả thiên địa.
- Hô! Hô!
Hai con Kim Long suy yếu từ trên trời rơi xuống, chính là Số Mệnh Kim Long lúc trước.
Hai con Số Mệnh Kim Long cực kỳ hư ảo, giống như là muốn tiêu tán.
- Rầm!
Nhị long ngã vào Số Mệnh Vân Hải.
- Hô!
Đại lượng số mệnh hướng nhị long hội tụ mà tới. Nhị long mệt mỏi ngủ.
- Rầm! Rầm!
Hai chùm sáng kim sắc thật lớn từ trên trời giáng xuống, ầm ầm đụng vào trong Số Mệnh Vân Hải.
- Grùm.. ùm! Grùm.. ùm!Grùm.. ùm!
Còn dư lại ba đầu Số Mệnh Kim Long còn đầy đủ tinh thần, vờn quanh hai đạo kim quang này.
Kim quang dần dần đọng lại thành hình, từ từ xuất hiện hai cái quyển trục khổng lồ. trên Quyển trục, chia ra viết hai chữ Thiên, Phong Thần.
- Ông! Ông! ... ...
Hai cái quyển trục, nối tiếp với Số Mệnh Vân Hải lực, đột nhiên chiếu xuống tám trăm lẻ hai đạo quang mang, trong nháy mắt bao phủ xuống tám trăm lẻ hai người đứng ở xung quanh. Diêm Xuyên, Tư Mã Vân Thiên, còn có rất nhiều người tham gia tranh đoạt Thiên Sách.
- Rầm ù ù!
Trên bầu trời, mây đen vô tận đã tản đi toàn bộ, trừ hai cái quyển trục trên Số Mệnh Vân Hải, thiên địa sáng choang, giống như là lúc trước căn bản cũng không có phát sinh cái gì.
- Trời ban Thiên Sách, Phong Thần Sách. Do Cự Lộc thư viện ta làm trọng tài! Chư vị, kế tiếp, trước tiên quyết định người sở hữu Thiên Sách!
Mạnh Tử Thu quát lên.
Ùng ùng!
Ở trên Thiên Thụ quảng trường rung động một trận, ngay sau đó từ từ nhô ra một khối bình đài lớn hình vuông, rộng hơn trăm trượng, bình đài cao một trượng, trên Số Mệnh Vân Hải, đại lượng kim quang chiếu khắp, đem bình đài lớn quang huy vô cùng.
- Mời Chỉ Trần Nữ thần chứng kiến, tranh đoạt Thiên Sách, bắt đầu!
Mạnh Tử Thu cung kính kêu lên.
…
Cự Lộc thành! Thiên Thụ quảng trường!
Số mệnh kim quang chiếu khắp đấu đài khổng lồ phía dưới! Bốn phía Đấu đài, giống như là tạo thành một cái lồng khổng lồ, để cho tất cả công kích từ bên trong sẽ không bị tiết ra ngoài quá nhiều.
Hai tên cường giả tuyệt thế đang tập trung chiến đấu ở trên Đấu đài. Hai người đều là tu luyện nhục thân, lấy quyền tương bác.
- Oanh! Oanh! Oanh! ... ... ...
Lực lượng cường đại, từng quyền chạm vào nhau, phát ra từng nổ vang điếc tai.
Trên lôi đài, cơ hồ cũng là Hạ Hư Chi Cảnh cường giả. Uy lực cũng là lớn vô cùng, có thể thấy không khí ở bên trong bị nén ép mà vặn vẹo, nếu không phải đấu đài có Số mệnh vân hải tạo thành cái lồng mà bao lại, giờ phút này nhất định đã liên lụy bốn phía.
Cổ Nguyệt Thánh tử ngồi ở trên một cái ghế, đứng phía sau là năm tên thuộc hạ, trong đó Thường Tam Thường Tứ, tất cả đều có một đạo kim quang bao phủ, hiển nhiên, Thường Tam, Thường Tứ, cũng ghi danh tranh đoạt Thiên Sách.
- Thường Tam, ngươi cảm thấy như thế nào?
Cổ Nguyệt Thánh tử thản nhiên nói.
- Thánh tử yên tâm, ta cùng Thường Tứ, cũng đã đến Hạ Hư Chi Cảnh hậu kỳ, tất nhiên có thể lấy được thắng lợi cuối cùng!
Thường Tam trịnh trọng nói.
- Không được lơ là, tám trăm người, cơ hồ tất cả đều là Hạ Hư Chi Cảnh, đạt tới Hạ Hư Chi Cảnh hậu kỳ, khẳng định không chỉ các ngươi!
Cổ Nguyệt Thánh tử trầm giọng nói.
- Vâng, để cho bọn họ đấu trước đi, chờ mọi người sức cùng lực kiệt rồi, ta cùng Thường Tứ lại tham gia!
Thường Tam gật đầu.
- Thánh tử yên tâm, lần này ta chính là hiệp trợ Thường Tam, nhất định sẽ phụ trợ Thường Tam đạt được thắng lợi cuối cùng!
Thường Tứ trịnh trọng nói.
/1446
|