Nói xong, Mộng Tam Sinh đạp không rời đi, tiến về phía vị trí sơn cốc nơi Diêm Xuyên ngân đồng đang bế quan.
- Sư muội, chúc mừng!
Thông Thiên cười nói.
Võ Chiếu khe khẽ thở dài, cười khổ nói:
- Chúc mừng cái gì, tất cả chỉ hồi phục lại như lúc ban đầu mà thôi!
- Diêm Xuyên vội vã rời đi như vậy, không biết hiện tại bên kia thế nào!
Thông Thiên hít sâu một cái nói.
Thần sắc Võ Chiếu lại tỏ ra lạnh nhạt, không để ý lắm.
Đúng lúc này.
Ầm!
Một khí tức cường đại xông thẳng thành Lạc Dương.
- Đây là... khí tức của Thanh Long Đại Đế?
Trong đại điện, Thông Thiên giáo chủ nhất thời biến sắc.
Tây Ngoại Châu, một sơn cốc nhỏ!
Mộng Tam Sinh mang hồ lô Hồng Mông trên lưng bay xuống sơn cốc.
Bên trong sơn cốc đã có một nhóm người tụ tập.
Đó chính là Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ và sáu rồng.
Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, Mạnh Dung Dung đang bảo vệ một toà đại điện.
- Hi hi hi, Dung Dung, để ta vào thăm đi. Ngày đó ta đã cảm thấy kỳ quái. Ngay cả ta cũng không thể nhìn thấy được đại điện này!
Xà Tinh Tinh cười nói.
Mạnh Dung Dung lắc đầu nói:
- Xà Tinh Tinh, ngươi đã nhận được đủ thú giao hoán. Ngươi hãy trở về đi thôi!
- Không thể vào trong đại điện xem một chút sao?
Xà Tinh Tinh cười nói.
Xà Tinh Tinh không chỉ có không nhìn thấu đại điện kia, mà ở ngoài đại điện Xà Tinh Tinh còn cảm nhận được một uy áp cuồn cuộn xông ra. Phải biết rằng, tu vi của Xà Tinh Tinh nàng không phải tầm thường. Với thực lực của nàng bây giờ vẫn có thể cảm nhận được uy hiếp, vậy thứ trong này phải cường hãn tới mức nào.
- Đinh!
Mạnh Dung Dung búng chiếc đàn cổ trong tay. Nhất thời một đạo kim quang vọt về phía Xà Tinh Tinh.
- Phục Hy cầm? Ngươi muốn dùng chí bảo của bộ tộc Nhân Xà ta đối phó với ta sao?
Xà Tinh Tinh trầm giọng nói.
- Xà Tinh Tinh, ngươi vượt quá giới hạn!
Mạnh Dung Dung lạnh lùng nói.
Xà Tinh Tinh cảm thấy bối rối. Nàng cáu giận khi thấy Mạnh Dung Dung không đứng cùng phe với mình.
- Ha ha ha, Xà Tinh Tinh, nếu ngươi không muốn nhận những thú giao hoán này trước, vậy để Thần giới ta nhận trước đi. Ngươi cứ chậm rãi chờ vậy!
Mộng Tam Sinh cười nói.
Bên ngoài đại điện nằm la liệt một vài thân thể đã bị thú giao hoán chiếm lấy. Thần sắc mỗi người đều có vẻ đần độn, giống như đã bị phế bỏ.
Đương nhiên, đối với Mộng Tam Sinh, Xà Tinh Tinh mà nói, chỉ cần không chết, sẽ không có chuyện gì.
- Ai nói ta không muốn?
Xà Tinh Tinh nhất thời quát lên.
- Một khi đã như vậy, ngươi hãy dẫn theo thú giao hoán của ngươi đi trước đi!
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói.
Xà Tinh Tinh nhíu mày nhìn Mộng Tam Sinh. Tiếp theo lại nhìn về phía Mạnh Dung Dung. Cuối cùng, Xà Tinh Tinh hừ lạnh một tiếng
- Hừ!
Nàng vung tay lên chộp lấy một đám thú giao hoán. Tiếp đó Xà Tinh Tinh đưa vạch một cái về phía hư không.
Ầm!
Thiên Ma giới liền mở ra. Xà Tinh Tinh mang theo một đám thú giao hoán, đạp không tiến vào bên trong Thiên Ma Giới.
Xà Tinh Tinh đi rồi, Mộng Tam Sinh cũng quay đầu nhìn về phía đại điện này.
Mạnh Dung Dung, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ nhìn Mộng Tam Sinh, ánh mắt đầy đề phòng.
- Yên tâm, mặc dù ta cũng cảm thấy hiếu kỳ đối với gian đại điện này, nhưng ta còn chưa đến mức trở mặt! Trao đổi giữa chúng ta và Diêm Xuyên vẫn tồn tại!
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói.
Đám người Bạch Khởi gật đầu một cái.
Bên trong đại điện, ba nghìn thiên đạo nhanh chóng tuần hoàn. Xung quanh có treo ba mươi thân thể đã bị thú giao hoán chiếm đóng. Vẻ mặt mỗi người đều hết sức hốt hoảng, điên điên khùng khùng.
Diêm Xuyên ngân đồng ngồi khoanh chân ở giữa đại điện. Trước mặt Diêm Xuyên ngân đồng dần dần hình thành một vật thể quỷ dị màu xanh lam.
Hình thái của vật thể màu xanh lam lại là một đại não của con người. Trong đó có vô số đường vân nhỏ khiến người ta nhìn qua liền cảm thấy hoa mắt.
Đại não màu xanh lam dường như tỏa ra rất nhiều dây nhỏ. Một bộ phận đưa về phía ba nghìn thiên đạo, một bộ phận đưa về phía ba mươi thú giao hoán.
Theo thời gian chuyển dời, đại não màu xanh lam càng ngày càng phức tạp. Hoa văn phía bên trên càng ngày càng nhiều.
- Không ngờ dáng dấp của thú giao hoán, lại có thể có hình dáng của não người? Rất nhanh, rất nhanh sẽ được hoàn thiện thôi!
Trong mắt Diêm Xuyên ngân đồng bắn ra ngân quang.
Thành Lạc Dương.
Ầm!
Một khí tức cường đại xông thẳng thành Lạc Dương.
- Đây là... khí tức của Thanh Long Đại Đế sao?
Trong đại điện, Thông Thiên giáo chủ nhất thời biến sắc.
- Thanh Long Đại Đế?
Sắc mặt Võ Chiếu trầm xuống.
Hai người nhanh chóng bước ra khỏi đại điện.
Bên ngoài đại điện, trận pháp Lạc Dương đã được mở ra. Rất nhiều cường giả tụ tập tới phía trước Thái Cực Điện.
Mọi người đều đề phòng trước khí tức cường đại bỗng nhiên xuất hiện này.
Một nam tử áo bào xanh bay ở giữa không trung, trên cao nhìn xuống, ánh mắt lạnh lẽo, cực kỳ kiêu ngạo.
Chân mày Thông Thiên giáo chủ nhíu lại. Giữa mình cùng Thanh Long Đại Đế có một phần ân oán. Ngày xưa tại cõi âm Thông Thiên giáo chủ đã giúp Diêm Xuyên khiến Thanh Long Đại Đế phải rút đi. Sau đó Thanh Long Đại Đế đã chiếm lấy trường đạo của chính mình.
Võ Chiếu lại lộ ra thần sắc nghi hoặc.
- Thanh Long Đại Đế, không biết ngươi đến đây để làm gì?
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Võ Chiếu? A, Diêm Xuyên đang ở đâu?
Thanh Long Đại Đế cao ngạo nói.
Diêm Xuyên?
Chân mày Thông Thiên nhíu lại. Võ Chiếu lại giật mình. Tâm tư của hai người không giống nhau.
Đối với Thông Thiên mà nói, hắn với Diêm Xuyên có tình, có ơn. Còn đối với Võ Chiếu mà nói, hoàn toàn không có một chút tình cảm nào. Cho dù lần này Diêm Xuyên giúp mình phục quốc, cũng chỉ là một lần trao đổi lợi ích mà thôi.
- Thanh Long Đại Đế, có thể để ngươi phải thất vọng. Diêm Xuyên đã đi rồi!
Thông Thiên giáo chủ nói.
- Cái gì?
Sắc mặt Thanh Long Đại Đế trầm xuống.
Mình từ ngoài xa hàng ngàn hàng tỉ dặm, từ Bắc Ngoại Châu tới đây, lại nhận được tin tức Diêm Xuyên đã rời đi sao?
- Diêm Xuyên hắn đã đi đâu?
Thanh Long Đại Đế kêu lên.
- A, hắn đi đâu làm sao ta biết được?
Thông Thiên lắc đầu nói.
Hai mắt Thanh Long Đại Đế thoáng nheo lại.
- Ngươi có tin, ta lập tức hủy diệt thành Lạc Dương này hay không?
Thanh Long Đại Đế lạnh lùng nói.
Ầm!
Trong lúc Thanh Long Đại Đế đang nói chuyện, đại địa khắp nơi trong thành Lạc Dương ầm ầm chấn động.
Thông Thiên giáo chủ cau mày nói:
- Thanh Long Đại Đế, Diêm Xuyên căn bản không ở đây!
- Hừ! Nói không?
Thanh Long Đại Đế quát lên.
Ầm ầm ầm!
Sau tiếng hét lớn của Thanh Long Đại Đế, đại địa bên ngoài thành Lạc Dương lại xảy ra động đất.
- Ngang! Ngang!.........
Trong lòng đất truyền đến từng tiếng kêu rên của long mạch đại địa.
Thanh Long Đại Đế hiện đang nắm giữ thế chi kiếm, được trời cao chiếu cố ưu thế khống chế đối với long mạch. Lúc này phong thủy sư trong thành Lạc Dương căn bản không có cách nào đối kháng với hắn.
Cho dù là trận pháp thành Lạc Dương cũng chấn động mạnh.
Vù!
Thông Thiên giáo chủ bước ra khỏi thành Lạc Dương.
- Thanh Long Đại Đế, nếu ngươi muốn biết tung tích của Diêm Xuyên, hãy đi theo ta!
Thông Thiên giáo chủ lạnh lùng nói.
- Sư muội, chúc mừng!
Thông Thiên cười nói.
Võ Chiếu khe khẽ thở dài, cười khổ nói:
- Chúc mừng cái gì, tất cả chỉ hồi phục lại như lúc ban đầu mà thôi!
- Diêm Xuyên vội vã rời đi như vậy, không biết hiện tại bên kia thế nào!
Thông Thiên hít sâu một cái nói.
Thần sắc Võ Chiếu lại tỏ ra lạnh nhạt, không để ý lắm.
Đúng lúc này.
Ầm!
Một khí tức cường đại xông thẳng thành Lạc Dương.
- Đây là... khí tức của Thanh Long Đại Đế?
Trong đại điện, Thông Thiên giáo chủ nhất thời biến sắc.
Tây Ngoại Châu, một sơn cốc nhỏ!
Mộng Tam Sinh mang hồ lô Hồng Mông trên lưng bay xuống sơn cốc.
Bên trong sơn cốc đã có một nhóm người tụ tập.
Đó chính là Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ và sáu rồng.
Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, Mạnh Dung Dung đang bảo vệ một toà đại điện.
- Hi hi hi, Dung Dung, để ta vào thăm đi. Ngày đó ta đã cảm thấy kỳ quái. Ngay cả ta cũng không thể nhìn thấy được đại điện này!
Xà Tinh Tinh cười nói.
Mạnh Dung Dung lắc đầu nói:
- Xà Tinh Tinh, ngươi đã nhận được đủ thú giao hoán. Ngươi hãy trở về đi thôi!
- Không thể vào trong đại điện xem một chút sao?
Xà Tinh Tinh cười nói.
Xà Tinh Tinh không chỉ có không nhìn thấu đại điện kia, mà ở ngoài đại điện Xà Tinh Tinh còn cảm nhận được một uy áp cuồn cuộn xông ra. Phải biết rằng, tu vi của Xà Tinh Tinh nàng không phải tầm thường. Với thực lực của nàng bây giờ vẫn có thể cảm nhận được uy hiếp, vậy thứ trong này phải cường hãn tới mức nào.
- Đinh!
Mạnh Dung Dung búng chiếc đàn cổ trong tay. Nhất thời một đạo kim quang vọt về phía Xà Tinh Tinh.
- Phục Hy cầm? Ngươi muốn dùng chí bảo của bộ tộc Nhân Xà ta đối phó với ta sao?
Xà Tinh Tinh trầm giọng nói.
- Xà Tinh Tinh, ngươi vượt quá giới hạn!
Mạnh Dung Dung lạnh lùng nói.
Xà Tinh Tinh cảm thấy bối rối. Nàng cáu giận khi thấy Mạnh Dung Dung không đứng cùng phe với mình.
- Ha ha ha, Xà Tinh Tinh, nếu ngươi không muốn nhận những thú giao hoán này trước, vậy để Thần giới ta nhận trước đi. Ngươi cứ chậm rãi chờ vậy!
Mộng Tam Sinh cười nói.
Bên ngoài đại điện nằm la liệt một vài thân thể đã bị thú giao hoán chiếm lấy. Thần sắc mỗi người đều có vẻ đần độn, giống như đã bị phế bỏ.
Đương nhiên, đối với Mộng Tam Sinh, Xà Tinh Tinh mà nói, chỉ cần không chết, sẽ không có chuyện gì.
- Ai nói ta không muốn?
Xà Tinh Tinh nhất thời quát lên.
- Một khi đã như vậy, ngươi hãy dẫn theo thú giao hoán của ngươi đi trước đi!
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói.
Xà Tinh Tinh nhíu mày nhìn Mộng Tam Sinh. Tiếp theo lại nhìn về phía Mạnh Dung Dung. Cuối cùng, Xà Tinh Tinh hừ lạnh một tiếng
- Hừ!
Nàng vung tay lên chộp lấy một đám thú giao hoán. Tiếp đó Xà Tinh Tinh đưa vạch một cái về phía hư không.
Ầm!
Thiên Ma giới liền mở ra. Xà Tinh Tinh mang theo một đám thú giao hoán, đạp không tiến vào bên trong Thiên Ma Giới.
Xà Tinh Tinh đi rồi, Mộng Tam Sinh cũng quay đầu nhìn về phía đại điện này.
Mạnh Dung Dung, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ nhìn Mộng Tam Sinh, ánh mắt đầy đề phòng.
- Yên tâm, mặc dù ta cũng cảm thấy hiếu kỳ đối với gian đại điện này, nhưng ta còn chưa đến mức trở mặt! Trao đổi giữa chúng ta và Diêm Xuyên vẫn tồn tại!
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói.
Đám người Bạch Khởi gật đầu một cái.
Bên trong đại điện, ba nghìn thiên đạo nhanh chóng tuần hoàn. Xung quanh có treo ba mươi thân thể đã bị thú giao hoán chiếm đóng. Vẻ mặt mỗi người đều hết sức hốt hoảng, điên điên khùng khùng.
Diêm Xuyên ngân đồng ngồi khoanh chân ở giữa đại điện. Trước mặt Diêm Xuyên ngân đồng dần dần hình thành một vật thể quỷ dị màu xanh lam.
Hình thái của vật thể màu xanh lam lại là một đại não của con người. Trong đó có vô số đường vân nhỏ khiến người ta nhìn qua liền cảm thấy hoa mắt.
Đại não màu xanh lam dường như tỏa ra rất nhiều dây nhỏ. Một bộ phận đưa về phía ba nghìn thiên đạo, một bộ phận đưa về phía ba mươi thú giao hoán.
Theo thời gian chuyển dời, đại não màu xanh lam càng ngày càng phức tạp. Hoa văn phía bên trên càng ngày càng nhiều.
- Không ngờ dáng dấp của thú giao hoán, lại có thể có hình dáng của não người? Rất nhanh, rất nhanh sẽ được hoàn thiện thôi!
Trong mắt Diêm Xuyên ngân đồng bắn ra ngân quang.
Thành Lạc Dương.
Ầm!
Một khí tức cường đại xông thẳng thành Lạc Dương.
- Đây là... khí tức của Thanh Long Đại Đế sao?
Trong đại điện, Thông Thiên giáo chủ nhất thời biến sắc.
- Thanh Long Đại Đế?
Sắc mặt Võ Chiếu trầm xuống.
Hai người nhanh chóng bước ra khỏi đại điện.
Bên ngoài đại điện, trận pháp Lạc Dương đã được mở ra. Rất nhiều cường giả tụ tập tới phía trước Thái Cực Điện.
Mọi người đều đề phòng trước khí tức cường đại bỗng nhiên xuất hiện này.
Một nam tử áo bào xanh bay ở giữa không trung, trên cao nhìn xuống, ánh mắt lạnh lẽo, cực kỳ kiêu ngạo.
Chân mày Thông Thiên giáo chủ nhíu lại. Giữa mình cùng Thanh Long Đại Đế có một phần ân oán. Ngày xưa tại cõi âm Thông Thiên giáo chủ đã giúp Diêm Xuyên khiến Thanh Long Đại Đế phải rút đi. Sau đó Thanh Long Đại Đế đã chiếm lấy trường đạo của chính mình.
Võ Chiếu lại lộ ra thần sắc nghi hoặc.
- Thanh Long Đại Đế, không biết ngươi đến đây để làm gì?
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Võ Chiếu? A, Diêm Xuyên đang ở đâu?
Thanh Long Đại Đế cao ngạo nói.
Diêm Xuyên?
Chân mày Thông Thiên nhíu lại. Võ Chiếu lại giật mình. Tâm tư của hai người không giống nhau.
Đối với Thông Thiên mà nói, hắn với Diêm Xuyên có tình, có ơn. Còn đối với Võ Chiếu mà nói, hoàn toàn không có một chút tình cảm nào. Cho dù lần này Diêm Xuyên giúp mình phục quốc, cũng chỉ là một lần trao đổi lợi ích mà thôi.
- Thanh Long Đại Đế, có thể để ngươi phải thất vọng. Diêm Xuyên đã đi rồi!
Thông Thiên giáo chủ nói.
- Cái gì?
Sắc mặt Thanh Long Đại Đế trầm xuống.
Mình từ ngoài xa hàng ngàn hàng tỉ dặm, từ Bắc Ngoại Châu tới đây, lại nhận được tin tức Diêm Xuyên đã rời đi sao?
- Diêm Xuyên hắn đã đi đâu?
Thanh Long Đại Đế kêu lên.
- A, hắn đi đâu làm sao ta biết được?
Thông Thiên lắc đầu nói.
Hai mắt Thanh Long Đại Đế thoáng nheo lại.
- Ngươi có tin, ta lập tức hủy diệt thành Lạc Dương này hay không?
Thanh Long Đại Đế lạnh lùng nói.
Ầm!
Trong lúc Thanh Long Đại Đế đang nói chuyện, đại địa khắp nơi trong thành Lạc Dương ầm ầm chấn động.
Thông Thiên giáo chủ cau mày nói:
- Thanh Long Đại Đế, Diêm Xuyên căn bản không ở đây!
- Hừ! Nói không?
Thanh Long Đại Đế quát lên.
Ầm ầm ầm!
Sau tiếng hét lớn của Thanh Long Đại Đế, đại địa bên ngoài thành Lạc Dương lại xảy ra động đất.
- Ngang! Ngang!.........
Trong lòng đất truyền đến từng tiếng kêu rên của long mạch đại địa.
Thanh Long Đại Đế hiện đang nắm giữ thế chi kiếm, được trời cao chiếu cố ưu thế khống chế đối với long mạch. Lúc này phong thủy sư trong thành Lạc Dương căn bản không có cách nào đối kháng với hắn.
Cho dù là trận pháp thành Lạc Dương cũng chấn động mạnh.
Vù!
Thông Thiên giáo chủ bước ra khỏi thành Lạc Dương.
- Thanh Long Đại Đế, nếu ngươi muốn biết tung tích của Diêm Xuyên, hãy đi theo ta!
Thông Thiên giáo chủ lạnh lùng nói.
/1446
|