Tiên Nghịch

Q.7 - Chương 824 - Tâm Tư Huyết Thần Tử (1)

/2085


Hắn gần như không cần nghĩ ngợi, nguyên lực nhanh chóng vận chuyển, điên cuồng lao ra ngoài cơ thể hình thành từng tảng lớn nguyên lực. ầm một tiếng, trong vòng mười trượng chung quanh hắn, nguyên lực hình thành một lốc xoáy.

Nhưng, vẫn chậm một bước! bóng dáng Vương Lâm đã ở đằng sau lão nhân ngay khi lão nhân kịp dùng nguyên lực tạo thành lốc xoáy. Khoảnh khắc xuất hiện mang theo sát khí nồng đậm, song chỉ ẩn chứa nguyên lực lớn, hung hăng kích tới.

Lốc xoáy nguyên lực của lão nhân, chưa thành hình, song chỉ của Vương Lâm dĩ nhiên đã tiến vào, giống như tia chớp điểm vào sâu trong lòng lão nhân. Lão nhân sắc mặt lập tức tái nhợt, hắn cố nhịn không phun ra một ngụm máu, nguyên lực điên cuồng quét ra, nương theo lực của Vương Lâm, nhanh chóng xông tới muốn thoát đi.

Đúng lúc này, kim quang vạn trượng toàn thân Tháp Sơn, phù văn mi tâm vận chuyển dường như hòa tan vào hữu quyền của hắn, trong khoảng khắc lão nhân định thoát đi một quyền oanh kích tới. Một quyền này âm bạo phảng phất như vô tận.

ầm một tiếng, nắm tay Tháp Sơn hạ xuống, lão nhân cũng không hổ danh là Dương Thực đỉnh, dưới nguy cơ vô cùng phun ra một ngụm tinh khí nguyên thần. Bên ngoài thân thể lập tức hình thành một tấm chắn, sau khi tấm chắn vỡ vụn vì ngăn cản một kích đó, liền cuốn quay về, lão nhân ánh mắt lộ ra oán hận, một ngụm máu tươi không kìm nổi mà phun ra.

Chỉ thân thân thể hắn trong khoảnh khắc phun ra máu tươi, hóa thành một mảnh huyết ảnh, trực tiếp dung nhập vào trong máu tươi. Trong phút chốc, bóng dáng phảng phất như quỷ mị, chợt lóe một cái không ngờ thoát ra khỏi vây công của Tháp Sơn với Vương Lâm, chạy ra ngoài.

Vương Lâm thần sắc âm trầm, trong nháy mắt khi lão nhân kia sử dụng huyết độn, hắn nâng tay phải lên, Trảm La quyết hung hăng chém xuống, lập tức huyết ảnh lão nhân kia đang bỏ chạy ở x xa ầm lên một tiếng phân thành hai mảnh.

Trong tiếng kêu thảm thiết, lão nhân Dương Thực đỉnh nguyên thần cuốn vào huyết quang, vứt bỏ thân thể, cấp tốc chạy trốn.

Hết thảy chuyện này, chỉ phát sinh trong chớp mắt. Vương Lâm không muốn đuổi theo, sau khi thi triển ra Trảm La quyết, lập tức tay phải bấm niệm thần chú, Phong Tiên Ấn giáng lâm, dựng thẳng lên trước người.

Kiếm quang mấy trượng của Diêu Trường Không, bỗng nhiên thay đổi tốc độ, trực tiếp tiến tới, dừng đằng trước Phong Tiên Ấn.

Ngay khi Phong Tiên Ấn dựng lên, một tiếng nổ vang trời lở đất, khiến cho phạm vi vạn trượng không ngừng quanh quẩn tiếng vang kịch liệt.

Vương Lâm thần sắc như thường, nhưng khí huyết cũng sôi trào, Phong Tiên Ấn khi bị kiếm quang tấn công lùi lại phía sau, khiến cho Vương Lâm không thể không lùi ra sau được. Một mực thối lui tới hơn mười trượng, Vương Lâm mới dừng thân mình lại được.

-Diêu gia tộc nhân đời thứ ba, Diêu Trường Không!

Sau khi kiếm quang tấn công, một thanh niên mặc áo trằng, thần sắc ngạo nghễ, nhìn chăm chú vào Vương Lâm. Dưới chân của hắn, là một thanh đại kiếm ba trượng.

Vương Lâm chưa bao giờ nhìn thấy phi kiếm lớn như vậy, một cỗ kiếm khí nồng đậm, dường như có thể phá nát hư vô này, kịch liệt tràn ra trên thân kiếm.

-Hứa Mộc, gặp phải ta, là bất hạnh của ngươi, nếu đổi lại là tộc nhân khác của Diêu gia tộc, có lẽ sẽ có người nhận lời cầu xin tha thứ của ngươi, nhưng trước mặt Diêu Trường Không ta, ngươi có yêu cầu tha thứ cũng vô dụng!

Diêu Trường Không thần sắc ngạo nghễ vô cùng. Trong lòng hắn thầm nhủ: “Trước khi Diêu Băng Vân kia tới phải giết chết Hứa Mộc này, nếu không công lao tất sẽ bị nữ nhân lạnh như băng kia cướp mất.”

Vương Lâm thần sắc bình tĩnh, ánh mắt lạnh như băng. Người của La Thiên Tinh Vực, hắn đã sớm phát hiện ra, tất cả đều có một loại cao cao tại thượng, loại ngạo ý này, là hình thức tu luyện của gia tộc, rõ ràng khác với bên trong Liên Minh Tinh Vực cả ngày chém giết lục đục lẫn nhau.

Vương Lâm hơi gật đầu, hai tay ôm quyền, há mồm làm ra vẻ muốn nói chuyện. Nhưng trong khoảnh khắc há mồm, một đạo nguyên thần tinh khí phun ra, hóa thành một thanh kiếm hư ảo, lấy tốc độ cực nhanh, điên cuồng nhằm về phía Diêu Trường Không.

Cùng lúc đó Vương Lâm thân mình lại bước tới trước một bước, trực tiếp hóa thành hư vô.

Nguyên thần tinh khí biến thành kiếm, tốc độ quá nhanh, gần như khoảnh khắc đã tới gần Diêu Trường Không. Diêu Trường Không ánh mắt chợt lóe, hừ lạnh một tiếng, tay phải bấm niệm thần chú, nhấn về phía trước.

Lập tức một đạo thanh quang lóe lên trong tay, trong nháy mắt hóa thành một đầu lâu, hướng về kiếm hư ảo mà hung hăng nuốt một cái. Ngay khi hắn nâng tay phải lên, phía sau liền có sóng gợn lay động, Vương Lâm bước ra, tay phải chỉ thành kiếm, trực tiếp đâm ra, hắn không xem kết quả mà lập tức thân mình lùi lại phía sau, lại biến mất.

Diêu Trường Không thần sắc âm trầm, trong khoảnh khắc Vương Lâm xuất hiện, cũng mạnh mẽ xoay người, hai mắt chợt lóe u quang, trực tiếp liền có hai đạo hắc quang bắn ra, nhưng không có đụng tới Vương Lâm mà dùng lại trong hư không.

Đúng lúc này, Phong Tiên Ấn ở phía trên không trung, bỗng nhiên lao tới, mang theo uy áp nồng đậm, hung hăng đập tới Diêu Trường Không.

Trong khi Phong Tiên Ấn tới, hơn mười vạn kim phù lóe ra, từng cái biến ảo mà thành. Trong phút chốc bốn phía thiên địa bị vô tận kim phù bao phủ, chi chít hướng về phía Diêu Trường Không mà phong ấn.

Ngay khi Diêu Trường Không sắc mặt âm trầm ngẩng đầu lên nhìn, ở bên cạnh Vương Lâm lại xuất hiện, Trảm La quyết chợt lóe ra, Diêu Trường Không mạnh mẽ xoay người, nhưng vẫn thất bại như cũ.

Bóng dáng Vương Lâm giống như quỷ mỵ, Phong Tiên Ấn lại đang ầm ầm đánh xuống, liên tục hắn lóe ra xuất hiện bên người Diêu Trường Không, mỗi lần xuất hiện, chỉ công kích một chút, liền lập tức dung nhập vào trong thiên địa.

Kể từ đó, Diêu Trường Không sắc mặt càng thêm âm trầm, Vương Lâm công kích với hắn mà nói, tuy rằng không quá mạnh mẽ nhưng cũng rất đáng coi trọng. Cho nên mỗi lần đối phương xuất hiện hắn đều phải ra tay ngay lập tức.

Nhưng mỗi lần cũng không có động tới được bóng dáng của đối phương, loại phương thức chiến đấu quỷ dị này khiến cho hắn dâng lên bực bội trong lòng. Diêu Trường Không cuộc đời này giao thủ với không biết bao nhiêu người, tuy nói không tính là nhiều, nhưng tuyệt đối không ít, chỉ có điều chưa bao giờ như lần này.

Từ khi bị đối phương phun ra một ngụm tinh thần nguyên khí, tay phải mình nâng lên sau đó tiên tan, liền coi như là mất tiên cơ rồi, chỉ có thể chống cự căn bản không thể chủ động ra tay.

Ngay khi hắn vừa mới hít một ngụm khẩu khí, chuẩn bị lao ra, triển khai thần thông là lúc Phong Tiên Ấn mười trượng kia tiến tới, khiến cho trong lòng Diêu Trường Không bực bội không để đâu cho hết.

Lúc này tiếng ầm ầm rít gào bên tai ngày càng kịch liệt, vô số kim phù điên cuồng ngưng tụ hướng về phía hắn. Bên ngoài thân thể còn có bóng dáng quỷ dị kia không ngừng công kích.

Diêu Trường Không trong mắt chợt lóe ra sát khí, hai tay bấm niệm thần chú, đại kiếm dưới chân lập tức chấn động, tản mát ra cỗ kiếm khí vô biên. Trong phút chốc, đại kiếm ba trượng này phân liệt trở thành mười chín tiểu kiếm, xoay tròn, hình thành một kiếm trận kỳ dị, mạnh mẽ xông ra bên ngoài.

Theo mười chín tiểu kiếm tấn công, một cỗ nguyên lực thiên địa nồng đậm nháy mắt tràn ngập, theo kiếm trận mà động, không ngờ hình thành một cỗ gió lốc. Kiếm trận xoay tròn ngoài thân thể, rít gào tới, sức mạnh của thiên địa chung quanh lập tức bị vặn vẹo mãnh liệt. Bóng dáng Vương Lâm chợt lóe ra, hiện ra ngoài trăm trượng, mắt lộ hàn quang, nhìn chằm chằm vào đối phương phía trước.

-Phong!~ Một tiếng quát khẽ từ trong miệng Vương Lâm truyền ra, cùng lúc đó kim phù xuất hiện càng nhiều, tốc độ nhanh hơn, điên cuồng lao xuống lốc xoáy kiếm trận kia.

Phong Tiên Ân phía trên không trung, lúc này cũng gầm vang hung hăng tiến tới.

Diêu Trường Không trong kiếm trận mặt đầy gân xanh, mạnh mẽ ngẩng đầu lên, hai tay bấm niệm thần chú, lập tức tốc độ của kiếm trận trở lên nhanh hơn. Kiếm khí tràn ngập bên trong, tay phải hắn hung hăng chỉ tới phía trước.

Lốc xoáy kiếm khí lập tức lao ra đón nhận Phong Tiên Ấn đang từ trên không trung nện xuống.

Một tiếng nổ ầm vang, lúc Phong Tiên Ấn rơi xuống chợt dừng lại một chút, Diêu Trường Không không cần nghĩ ngợi trực tiếp một bước bước ra khỏi phạm vi của Phong Tiên Ấn. Nhưng lúc này, Tháp Sơn nhoáng lên một cái, xuất hiện trước người Diêu Trường Không, một quyền oanh kích tới.

Vương Lâm trong mắt lóe ra sát khí, tay phải trảo hư không, lập tức kiếm tiên xuất hiện, Hứa Lập Quốc đã sớm chui vào trong kiếm tiên rồi, cầm kiếm tiên, Vương Lâm nâng nguyên lực lên điên cuồng vận chuyển. Trảm La quyết một lần, hai lần, ba lần… mười lần, … mười lăm lần… hai mươi lần!

Hai mươi đạo Trảm La quyết, tiêu hao lượng lớn nguyên lực của Vương Lâm nhưng trong phút chốc ngưng tụ thành, hình thành một kiếm kỹ khổng lồ trực tiếp gào thét tiến tới.

Kiếm kỹ trảm khai quy tắc, trong gào thét, trong tinh không giữa Vương Lâm và Diêu Trường Không, dường như tạo thành một đường nứt, thẳng tới Diêu Trường Không.

Diêu Trường Không trong mắt chợt lóe tàn khốc, lốc xoáy kiếm khí ngoài thân thể điên cuồng lan tràn, dừng ở trên quyền của Tháp Sơn. Tháp Sơn thân mình run lên, sắc mặt lập tức tái nhợt, nhưng không có lui ra sau mà lại chém tới một quyền.

Ngay trong phút chốc, Trảm La quyết tiến tới, điên cuồng dừng trên lốc xoáy kiếm trận ngoài thân thể Diêu Trường Không, chém đôi lốc xoáy, thẳng tới Diêu Trường Không ở bên trong.

Cùng lúc đó, đại lượng phù văn màu vàng, theo khe hở của lốc xoáy tiến vào bên trong nhanh chóng hình thành phong ấn lên trên người Diêu Trường Không.

Sau khi thi triển Trảm La Quyết, Vương Lâm không có tạm dừng, trực tiếp bước ra, khi hiện thân cũng là bên cạnh Phong Tiên Ấn ở trên không trung. Hắn khoanh chân ngồi xuống, hai tay bấm niệm thần chú, hướng về hai bên nhấn một cái.


/2085

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status