Tiên Nghịch

Q.2 - Chương 350 - Uy Lực Của Xạ Thần Xa

/2085


Hắn hầu như lập tức đoán được đối phương không phải là Thuật Chú Sư mà chính là Chiến Thú Sĩ trước giờ chưa từng xuất hiện. Nếu không thì Thuật Chú Sư làm sao có thể dùng nắm đấm đỡ được uy lực của Tiên Kiếm chứ.

Trong nháy mắt khi Vương Lâm rút lui, hắn nhìn thấy điểm khác thường trên mi tâm của Khâu Tứ Bình. Trong lòng hắn trầm xuống, tay phải tung ra một trảo, túi trữ vật của Khâu Tứ Bình lập tức rơi vào trong tay hắn. Vương Lâm cũng không dừng lại mà nhanh chóng bay đi.

Người đàn ông cường tráng hét lớn lên một tiếng phóng người đuổi theo.

Lúc này những Thuật Chú Sư còn lại lập tức có mấy người phóng lên ngăn cản Vương Lâm. Trong mắt Vương Lâm lóe lên sát khí, hắn hét lên:

- Cút!

Nói xong, tiên kiếm trong tay hắn chém ngang ra, lập tức có hai người bị chém ngang hông máu tươi bắn ra tung tóe. Bước tiến ngăn cản của những người kia lập tức khựng lại. Mượn theo xu thế đó, Vương Lâm đột nhiên vọt thẳng ra ngoài.

Hai mắt người đàn ông cường tráng hơi trầm xuống, hắn đuổi theo phía sau.

Tốc độ của hai người đều cực nhanh, trong nháy mắt đã biến mất ở chân trời xa.

Còn lục diệp Thuật Chú Sư vừa mới thôi hóa Khâu Tứ Bình nhìn thoáng qua phương hướng hai người Vương Lâm biến mất. Hắn thu hồi ánh mắt rồi lại chuyển lên người Hồ lão đang chiến đấu với lão bà. Hắn liếm liếm môi, hai mắt nhìn chằm chằm vào túi trữ vật trên lưng Hồ lão. Chỗ đó đang phát ra từng đợt ánh sáng màu vàng. Mặc dù là túi trữ vật cũng không thể che đậy được tia sáng này.

Vương Lâm vác Luân Hồi Thụ trên vai, cảm thấy cực kỳ cổ quái. Hắn không thể bỏ nó vào trong túi trữ vật mà chỉ có thể cầm theo. Còn Luân Hồi quả được hắn bỏ vào trong túi trữ vật. Nhưng ánh sáng màu vàng chói mắt kia lại không thể dập tắt được.

Người đàn ông cường tráng đang nhanh chóng truy đuổi ở phía sau. Hắn nhìn vào bóng lưng Vương Lâm, chiến ý trong mắt rất hiên ngang. Hắn dùng ngôn ngữ mà Vương Lâm có thể hiểu được hét lớn lên:

- Người ngoại lai! Ngươi chạy không thoát đâu, không bằng đánh với ta một trận!

Trong mắt Vương Lâm lóe lên sát ý. Hắn sờ lên vòng tay, cơ thể ngừng lại. Tay phải hắn cầm tiên kiếm đột nhiên xoay người chém xuống, trong miệng nói:

- Được! Ta đánh với ngươi một trận!

Người đàn ông cường tráng cười ha hả. Hắn cũng không trốn tránh, mà hai tay đánh thẳng lên. Hắn lui ra sau mấy trượng, hai tay máu thịt mơ hồ. Nhưng những khớp xương ở bên trong lại không bị tổn thương.

Chiến ý trong mắt hắn lại càng đậm, quát lên:

- Xỉ Mộc! Lục diệp Chiến Thú Sĩ!

Ánh mắt Vương Lâm lạnh lẽo, nói:

- Vương Lâm! Tu sĩ Hóa Thần!

Cơ thể Xỉ Mộc phóng thẳng về phía trước, hai nắm tay đấm thẳng lên trời, lập tức những tiếng xé gió gào thét bay tới. Vương Lâm vung tiên kiếm lên, trước mặt ba trượng lập tức nổ ầm lên, một luồng sức mạnh khổng lồ từ trên tiên kiếm truyền ra. Hai tay Vương Lâm lập tức tê dại.

- Nếu bản tôn có ở đây nhất định sẽ chiến đấu một trận với người này!

Ánh mắt Vương Lâm chớp động, nâng tay phải lên, Khu Thú Quyển lập tức bay ra.

“Ầm!” một tiếng, xe Xạ Thần đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, ở bên ngoài chính là một đầu Thú Hồn mở hai mắt nhìn chằm chằm vào Xỉ Mộc. Nó rống lên một tiếng rung trời lở đất.

Xỉ Mộc ngẩn người ra, sắc mặt khẽ biến.

- Xạ Thần Xa! Để ta thấy uy lực của ngươi rốt cuộc có xứng với cái tên không!

Trong mắt Vương Lâm lộ ra hàn mang. Hôm nay nếu không giết chết được người này, hắn chắc chắn sẽ không thể nào chạy thoát.

Thú Hồn trên xe Xạ Thần đột nhiên quay đầu lại. Khi nó nhìn thấyVương Lâm thì lại rống lên một lần nữa. Lúc này tất cả những mũi nhọn dữ tợn trên chiến xa đều lấp lánh hắc mang. Những hắc mang này chậm rãi ngưng tụ về phía Thú Hồn.

Một tia cảm giác nguy hiểm chưa bao giờ xuất hiện lập tức bao phủ toàn thân Xỉ Mộc. Hắn lộ ra vẻ hoảng sợ. Hắn không chờ chiến xa chuẩn bị hoàn thiện mà lập tức phóng tới, nắm đấm tay phải đột nhiên tung ra.

Vương Lâm cười lạnh. Cơ thể hắn khẽ động tiên kiếm lập tức chém thẳng về phía trước. Một tiếng nổ “Ầm!” vang lên cách ba mươi trượng. Nắm đấm bàn tay phải của Xỉ Mộc bắn thẳng về phía trước. Sắc mặt hắn trở nên dữ tợn, miễn cưỡng ngừng lại, sau đó lại tiến lên.

Vương Lâm lại chém xuống một kiếm. Lần này hắn không ngừng lại mà liên tục khua tiên kiếm. Trong nháy mắt có mười đạo kiếm quang bắn ra liên tiếp.

“Ầm!” “Ầm!” “Ầm!”

Cơ thể Xỉ Mộc liên tiếp lui về phía sau. Khắp người hắn đều là vết thương để lộ ra những khớp xương trắng dày đặc. Thậm chí trên đầu xương ngực của hắn còn xuất hiện một số vết nứt. Nhưng khi ký hiệu lóe ra, những vết nứt đó lại được khôi phục như lúc ban đầu.

Tiên kiếm trên tay Vương Lâm đột nhiên truyền ra tiếng kêu gào của Hứa Lập Quốc. Hắn và những Du Hồn không thể nào hoàn toàn điều khiển được tiên kiếm. Nếu như sử dụng quá nhiều, bọn họ chắc chắn sẽ tan thành mây khói.

Tiếng kêu gào của Hứa Lập Quốc truyền vào trong tai Vương Lâm, lúc này hắn mới ngừng tay lại. Hồn Thú đã hấp thu được tia hắc mang cuối cùng trên những mũi nhọn của xe Xạ Thần, cơ thể nó đột nhiên trở nên khổng lồ.

Những sợi xích sắt trói buộc nó lúc này lại biết mất toàn bộ. Một luồng sức mạnh giống như hủy thiên diệt địa từ trong chiến xa truyền ra rồi mạnh mẽ tuôn vào trong cơ thể Hồn Thú.

- Gào!

Hồn Thú gầm rống, nhảy ra khỏi chiến xa. Nó dùng một loại tốc độ mà Vương Lâm không thể nhìn thấy được vọt tới trước người Xỉ Mộc. Hai mắt Xỉ Mộc lộ ra một tia hoảng sợ, hắn muốn lùi về phía sau, nhưng tốc độ của hắn và Hồn Thú có sự chênh lệch quá lớn.

Trong cơ thể Hồn Thú tràn đầy lực lượng hủy diệt. Chỉ trong nháy mắt nó đã xuyên qua cơ thể Xỉ Mộc. Vương Lâm rõ ràng nhìn thấy, sau khi Hồn Thú đi xuyên qua cơ thể Xỉ Mộc, hàm răng khổng lồ trong miệng nó cắn chặt lên một đạo tàn hồn.

Tàn hồn này chính là Xỉ Mộc.

Cơ thể Xỉ Mộc bắt đầu xuất hiện những vết nứt từ trên mi tâm. Những vết nứt này lập tức bao quanh toàn thân. Cuối cùng cả người hóa thành tro bụi rồi tiêu tan giữa trời đất.

Hồn Thú há miệng nuốt Tàn Hồn vào, sau đó nó mạnh mẽ xoay đầu lại gầm rống rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm. Khu Thú Quyển hunh tính rất lớn, há có thể cam tâm để Vương Lâm điều khiển sao!

Khoảnh khắc khi nó tấn công tới, ánh mắt Vương Lâm bình tĩnh, tay phải hắn đánh ra ấn quyết bắn lên chiến xa ở bên cạnh. Lập tức có rất nhiều sợi xích sắt đột nhiên hư ảo xuất hiện giữa những tiếng kêu két két. Từng sợi xích bay ra cột chặt lấy Hồn Thú kia đang gầm rống phóng tới .

Hồn Thú không cam lòng vùng vẫy liên tục. Tiếng gầm của nó càng ngày càng kịch liệt, muốn giãy ra từ trong xích sắt. Nhưng những sợi xích này giống như có một sức mạnh vô tận trói chặt lấy Hồn Thú, rồi kéo nó về bên cạnh chiến xa.

Hồn Thú không ngừng giãy dụa và gầm rống, nhưng cuối cùng cũng bị trói chặt trở về. Khoảnh khắc khi cơ thể khổng lồ của nó bị trói trở về chiến xa, thì nó dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng biến mất bên trong chiến xa.

Chiến xa “Ầm!” một tiếng hóa thành Khu Thú Quyển rồi bay về phía Vương Lâm.

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, hắn lấy ra một khối cực phẩm linh thạch rồi duỗi ta phải ra. Khu Thú Quyển rơi lên trên cổ tay, đồng thời một lực hút cực đại vô cùng vô tận lập tức từ bên trong truyền ra.

Vương Lâm nắm chặt cực phẩm linh thạch, cơ thể khẽ động lập tức bay thẳng về phương xa. Tốc độ của hắn cũng không nhanh. Hắn vừa bay vừa chuyển lực hút từ bên trong Khu Thú Quyển lên trên cực phẩm linh thạch.

Quá trình này giằng co một lúc lâu, hấp lực mới từ từ yếu đi. Trán Vương Lâm đổ đầy mồ hôi. Hắn buông tay, khối cực phẩm linh thạch lập tức hóa thành tro bụi tiêu tán trong không gian.

- Uy lực của Xạ Thần Xa thật không thể tưởng tượng nổi, không hổ danh là bảo vật của tiên giới. Chỉ tiếc hung tính của Hồn Thú cắn trả lại quá mạnh. Khu Thú Quyển thời điểm này vẫn còn có thể điều khiển được, nhưng nếu sử dụng nhiều lần thì không biết chừng một ngày nào đó mình sẽ bị hút thành xương khô.

- Mặt khác mỗi lần sử dụng phải tiêu hao một khối cực phẩm linh thạch để bù vào lượng linh lực mất đi, cái giả phải bỏ ra cũng quá cao.

Trán Vương Lâm đổ đầy mồ hôi, bị những cơn gió thổi qua lập tức biến mất. Ánh mắt hắn chớp động, lòng lại trầm ngâm.

Tốc độ của Vương Lâm cực nhanh, hắn biết mức độ nguy hiểm của tầng thứ ba là rất lớn. Hắn nhất định phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này. Mà lời nói của lão già Dã Nhân ở tầng thứ hai lại vang vọng trong tai hắn.

Thất diệp Thuật Chú Sư tương đương với tu sĩ Anh Biến kỳ, là những tồn tại mà Vương Lâm bây giờ không thể chống lại được.

- Cũng không biết được Xạ Thần Xa có thể giết chết được tu sĩ Anh Biến kỳ hay không. Nhưng giữa tu sĩ Hóa Thần và tu sĩ Anh Biến không phải có thể dùng số lượng để bù đắp lại được. Bản chất có sự khác biệt lớn, trong cơ thể tu sĩ Anh Biến tất cả linh lực đã biến thành tiên khí.

Vương Lâm chau mày.

- Nhưng cũng có chút kỳ lạ, động tĩnh lúc nãy của Luân Hồi Thụ lớn như vậy sao không thấy thất diệp Thuật Chú Sư xuất hiện?

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, tốc độ của hắn lại càng nhanh.

Hắn vác Luân Hồi Thụ lên người bay ở tầng thứ ba cực kỳ chói mắt. Sau khi bay được một đoạn, tay phải Vương Lâm chặt lên Luân Hồi Thụ, cái cây lập tức bị chặt ra từng khúc.

- Lúc trước một cành cây có thể bỏ vào trong túi trữ vật, bây giờ lại không thể bỏ cả cái cây vào. Ta thử chặt nó ra thành từng đoạn xem sao!


/2085

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status