Trong nháy mắt khi đụng chạm với sương mù, sương mù giống như sôi trào, nhanh chóng lan truyền ra bên ngoài. Từng tiếng mãnh thú gầm rống truyên ra từ bên trong đó.
Tiếng gầm rống kinh thiên động địa vang vọng tám phương, chỉ thấy biểu tượng do Lục Cực Đạo của Vương Lâm biến thành đã xâm nhập vào bên trong sương mù. nhìn giống như bị sương mù nọ cắn nuốt.
Ánh mắt Vương Lâm loé sáng, không hành động khinh suất. Nếu như Đạo Cổ quốc sư trong sương mù đúng là người mà hắn đoán kia thì sương mù này tuyệt đối không đơn giản. Mà với tâm trí của người nọ cũng có khả năng không lớn để mình dễ dàng tiến vào trong đó.
Người này ở đây bố trí đại trận từ lâu, thậm chí nối liền cả với hoàng cung, có thể trong cấm chế trận pháp do Cổ Tổ bố trí mà hình thành trận pháp quỷ dị. Mưu đồ rõ ràng rất lớn!
Hắn nếu giờ phút này còn chưa rời đi nhưng lại dùng sương mù mười màu bao phủ thì nhất định đây là mấu chốt của bí thuật này!
Vương Lâm nhìn chằm chằm vào sương mù, ánh mắt lộ vẻ trầm tư. Trong nháy mắt, đột nhiên trong sương truyền ra tiếng ầm vang thật lớn như thiên lôi đánh xuống.
Chỉ thấy sương mù nhanh chóng quay cuồng. Một con cự thú đầu người thân sư từ trong sương mù chạy ra. Cự thú này toàn thân màu đen, có rất nhiều hắc khí lan ra bên ngoài thân thể. Một luồng uy áp lớn lao lan tràn ra từ thân thể nó áp bức thiên địa.
Sau khi cự thú này xuất hiện, lập tức biểu tượng do Lục Cực Đạo của Vương Lâm cũng bay ra xoay tròn giữa không trung, trấn áp cự thú nọ. Cự thú không ngừng rít gào, thân thể khổng lồ nhoáng lên liền đánh về phía biểu tượng. Tiếng nổ ầm ầm truyền ra từ đó.
Cũng có chút thủ đoạn. Nhưng nếu là thần thông Bát Cực Đạo của Tiên Tổ thì có lẽ có thể phá vỡ được Thập sắc Huyền Vụ Trận của lão phu. Nhưng lúc này mới chỉ của lục cực, muốn tiến vào thì ngươi còn phải cố gắng nhiều rồi.
Trong sương mù truyền ra tiếng cười khẽ. Tiếng cười này ầm vang, vẫn cực kỳ rõ ràng như trước.
Thần sắc Vương Lâm như thường, tay áo vung lên, lập tức bên ngoài thân thể có hình ảnh chồng chất, ngũ hành chân thân biến ảo ra. Ngũ hành chân thân này dung hợp thân thể, tướng mạo giống hệt Vương Lâm. Sau khi xuất hiện, hai mắt liền lóe lên hàn quang, lao thẳng vào bên trong sương mù. Trong phút chốc đã đánh tới cự thú nọ. Một chưởng ấn phát ra ánh sáng năm màu, thần thông do năm loại bản nguyên kim mộc thủy hỏa thổ bất ngờ biến ảo ra.
Vô số tiểu kiếm màu vàng đột nhiên xuất hiện, cuốn thành một cơn lốc kiếm, bộc lộ ra kim bản nguyên lực nồng đậm ầm ầm đánh tới cự thú. Tiếng ầm vang truyền ra, cự thú muốn phản kháng thì lại bị biểu tượng trấn áp, thân thể sững lại một cái, bị cơn lốc kiếm đánh tới phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Ngay trong chớp mắt khi tiếng kêu thảm thiết truyền ra, sương mù mười màu lại kịch liệt quay cuồng. Lần này đột nhiên xuất hiện bốn thân ảnh khổng lồ. Thân ảnh xuất hiện đầu tiên là một cự mãng đầu người, thân thể to lớn vô cùng, phát ra tiếng kêu như trẻ con khóc, toàn thân tỏa ra hồng quang, phun ra một vùng khí tức màu đỏ rộng lớn bao phủ lấy ngũ hành chân thân.
Thân ảnh xuất hiện thứ hai là một con thằn lằn lớn. Con thằn lằn này cực kỳ quỷ dị, toàn thân màu trắng như bạch ngọc. Sau khi biến ảo ra đầu lưỡi nó thè ra, một vùng sương lạnh lan tràn tới cùng với cự mãng đầu người kia đều nhằm về phía ngũ hành chân thân của Vương Lâm.
Còn một con kỳ thú trông như bọ ngựa sáu cánh gào thét lao tới. Mục tiêu của nó không phải là ngũ hành chân thân của Vương Lâm mà là biểu tượng do Lục Cực Đạo ngưng tụ thành trên bầu trời.
Con thú cuối cùng là một hung vật giống như con giòi, vô cùng xấu xí. Thân thể không ngừng chảy ra chất dính nhầy nhụa, toàn thân màu xanh biếc, trên đầu có hai cái xúc tua, ở trên đinh của hai cái xúc tua này bất ngờ lại là đầu người. Đó là hai cái đầu của hai mỹ nữ tuyệt sắc!
Con thú này sau khi xuất hiện thì hai nữ tử trên hai cái xúc tua liền thét lên chói tai đồng loạt nhìn về phía Vương Lâm, ánh mắt lóe lên hung quang. Hơn nữa thân thể của con thú này lao ra khỏi sương mù bay thẳng về phía Vương Lâm.
Thần sắc Vương Lâm vẫn như thường, trong nháy mắt khi con mãnh thú quỷ dị giống con giòi kia đánh tới, tay phải hắn bỗng nhiên giơ lên, lập tức phía sau hắn xuất hiện một hư ảnh Đạo Cổ khổng lồ. Tại mi tâm và hai mắt Vương Lâm, hai mươi bảy tinh điểm bất ngờ biến ảo ra. Tay phải Vương Lâm đánh ra một quyền.
Hư ảnh Đạo Cổ phía sau hắn cũng đánh tới một quyền.
Tiếng ầm vang chấn động không gian. Con mãnh thú của hai cái đầu nữ tử tuyệt mỹ kia liền bị một quyền này của Vương Lâm đánh bay vào trong sương mù. Nhưng trong nháy mắt nó lại lao ra giống như chẳng tổn thương gì.
Vương Lâm nhướng mày. Giờ phút này hai con mãnh thú đang cùng công kích ngũ hành chân thân đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết. Chỉ thấy bên ngoài thân thể con mãnh thú mãng xà đột nhiên hiện ra hai bàn tay lớn do cây cối tạo thành đồng loạt đánh tới, vỗ lên thân thể nó, khiến thân thể nó huyết nhục mơ hồ.
Còn về con thằn lằn như bạch ngọc kia thì bên ngoài thân thể bị bao phủ bởi biển lửa. Biển lửa kia ẩn chứa hỏa bản nguyên nồng đậm thiêu đốt khiến con thằn lằn này không ngừng kêu thảm thiết, nhanh chóng lui vào sương mù phía sau.
Còn cả con thú giống như bọ ngựa sáu cánh kia trong nháy mắt khi bay tới trước biểu tượng do Lục Cực Đạo của Vương Lâm biến thành, biểu tượng này đột nhiên vỡ ra hình hai một bàn tay lớn túm lấy con thú này hung hăng bóp mạnh, toàn thân con thú này vỡ nát.
Nhưng quỷ dị là trong sương mù nọ lại bay ra một con bọ ngựa sáu cánh giống hệt như thế.
Chẳng qua ngoài thân thể con thú vừa bay ra này đột nhiên liền xuất hiện rất nhiều hơi nước, hình thành vô số giọt mưa giống như những thanh kiếm sắc bén ngay lập tức xuyên thủng toàn thân nó.
Cùng lúc đó bên ngoài thân thể con thú giống con giòi có hai đầu nữ tử tuyệt mỹ vừa bị Vương Lâm đánh bay cũng xuất hiện quầng sáng màu vàng. Quầng sáng đó do một vùng đất cát tạo thành, chính là thổ bản nguyên lực trong ngũ hành chân thân của Vương Lâm đánh thẳng về phía nó, nhanh chóng tràn ra. Trong nháy mắt con mãnh thú này liền biến thành tượng đất!
Ầm một tiếng, tượng đất liền sụp đổ vỡ thành bốn năm mảnh.
Với lực lượng của ngũ hành chân thân và Lục Cực Đạo cũng đủ để trấn áp năm con mãnh thú này. Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, tay phải giơ lên điểm một chỉ lên bầu trời. Lập tức hư ảnh Đạo Cổ khổng lồ hoàn toàn ngưng thật, thoạt nhìn giống hệt chân thân, bước nhanh tới lao thẳng vào bên trong sương mù, nắm tay nắm chặt, gầm thét đánh ra một quyền vào sâu trong sương mù. Phương hướng chính là trung tâm của sương mù này!
Nhưng trong nháy mắt khi một quyền này đánh vào sương mù, cả cùng này bỗng nhiên chấn động như ngăn cản. Đồng thời có một con hải thú tám vòi từ trong sương mù bất ngờ hiện ra. Tám cái xúc tu của nó quấn quanh cánh tay của hư ảnh Đạo Cổ, miệng phát ra tiếng kêu chói tai.
Ngay sau đó lại có ba con mãnh thú từ sương mù lần lượt biến ảo ra, phân biệt là một con đại bàng, đập cánh một cái liền bay thẳng lên bầu trời, còn một con tử phượng khổng lồ. Con phượng hoàng này vừa xuất hiện liền khiến ánh sáng màu tím tỏa ra tám hướng, tiếng kêu vang lên khắp bốn phương.
Con thú cuối cùng là một người khổng lồ hai đầu, tay cầm chùy, mở to miệng như bồn máu nhảy vọt ra lao thẳng về phía Vương Lâm.
Tổng cộng chín con thú này huyễn hóa ra trong sương mù gào thét dữ tợn, ngăn cản Vương Lâm bước vào trong!
Hẳn là còn con thú thứ mười!
Vương Lâm cười lạnh, giơ tay trái lên hướng về phía con đại bàng trên bầu trời điểm một cái cái. Lập tức bốn phía thiên địa của con đại bàng này như bị chia lìa, ầm ầm đè ép xuống. Một chỉ này có ngân quang lóe lên, đúng là một chỉ của Cổ Tổ!
Đồng thời khi điểm ra một chỉ này, thân thể Vương Lâm lại lần nữa xuất hiện hư ảnh. Sát lục lôi đình bản nguyên bỗng nhiên bước ra. Mái tóc của chân thân lập tức trở thành màu đen tỏa ra sát lục kinh thiên, khóe miệng lộ nụ cười tàn nhẫn, hai mắt lạnh lùng vô tình, từng bước bước tới. Bên ngoài thân thể hắn tỏa ra vô số sợi tơ màu đen bay thẳng về phía tử phượng. Một lượng lớn sợi tơ màu đen này xuyên thủng thân thể của tử phượng. Trong tiếng kêu thảm thiết toàn thân tử phượng nổ tung, xuất hiện một tia hắc khí, hình thành hình dáng của sát lục lôi đình chân thân. Hắn liếm liếm khóe miệng, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm nhẹ lao thẳng tới một con thú khác.
Về phần chín con thú còn lại, người khổng lồ hai đầu giờ phút này chỉ còn cách Vương Lâm không tới mấy chục trượng, mùi máu tanh ập tới mang theo vẻ hung tàn áp sát Vương Lâm.
Muốn chết!
Sát khí trong mắt Vương Lâm lóe lên. Giờ phút này dù ngũ hành chân thân đã xuất ra sát lục lôi đình chân thân cũng rời khỏi thân thể nhưng bản thể còn ẩn chứa hư bản nguyên, cũng không phải là thứ con mãnh thú này rung chuyển được.
Mà Vương Lâm ở trên Tiên Cương đại lục này còn chưa bao giờ vận dụng thần thông cực mạnh của Cổ Tộc. Thần thông này chính là thần thông bổn mạng cực mạnh của tộc nhân Cổ Tộc!
Trong nháy mắt khi người khổng lồ hai đầu lao tới. Vương Lâm ngửa đầu gầm nhẹ, từ bên trong cơ thể truyền ra tiếng nổ bùng bùng, thân hình trong nháy mắt liền bành trướng, trực tiếp từ như người thường liền lớn lên tới trăm trượng!
Chân thân Đạo Cổ!
Đây là lần đầu tiên Vương Lâm thể hiện ra chân thân Đạo Cổ trên Tiên Cương đại lục. Thân thể này cao lớn, cánh tay thô chắc, thân hình cường tráng trong thời khắc này liên hiển lộ ra. Một cảm giác rất tang thương tỏa ra từ thân thể hắn. Trên thân hình Đạo Cổ của hắn tràn ngập những hoa văn li ti thoạt nhìn tràn ngập một cảm giác thần bí.
-Cút đi cho ta!
Chân thân Đạo Cổ là thứ người Cổ Tộc tuyệt đối không dễ hiển lộ ra bởi vì một khi bị tổn hại thì ảnh hưởng quá lớn tới tu vi. Mà thân hình này thường thường cũng không quá thuận tiện sử dụng, trừ phi là đang ở chiến trường.
Trong hoàng cung, tộc nhân Đạo Cổ kể cả Đạo Cổ hoàng tôn căn bản đều không có cơ hội hiển lộ ra đã bị lực lượng mạnh mẽ của Vương Lâm hủy diệt.
Thân hình trăm trượng không phải là cực hạn của Vương Lâm. Hắn bước từng bước về phía trước, đánh ra một quyền. Đôi mắt người khổng lồ hai đầu kia lộ vẻ sợ hãi gầm lên đồng thời cũng đánh ra một quyền nhưng trong nháy mắt khi đụng vào nắm tay của Vương Lâm thì thân hình hắn liền ầm ầm nổ tung, không có một chút sức chống cự.
Vương Lâm hạ nhanh xuống, trực tiếp tiến vào bên trong sương mù, thân thể bành trướng ra bất ngờ hóa thành bảy tám trăm trượng. Đây cũng vẫn chưa phải là cực hạn của hắn!
Nắm tay thật lớn đánh một quyền vào sương mù. Ngay lúc nắm tay hắn sắp sửa hạ xuống thì trong sương mù truyền ra tiếng kêu kinh thiên. Tiếng kêu chói tai này vang vọng, sương mù quay cuồng kịch liệt, chín con mãnh thú đang giao chiến với ngũ hành chân thân và sát lục lôi đình chân thân của Vương Lâm trong tiếng kêu này thân thể đồng loạt hóa thành sương mù, bị cuốn thẳng vào bên trong sương mù kia.
Sương mù nhúc nhích, ngưng tụ lại với tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy được. Trong khi một quyền của Vương Lâm hạ xuống, bất ngờ có một con mãnh thú lớn tới bảy tám trăm trượng từ trong sương mù chạy ra!
Con mãnh thú này đập cánh, đầu có mắt tròn, bất ngờ lại là một con ruồi khổng lồ lao thẳng vào một quyền của Vương Lâm.
Ầm một tiếng, thân thể Vương Lâm chấn động, cúi xuống nhìn lại, hai mắt lộ ánh sáng kỳ dị. Hắn thấy ở phía dưới con ruồi vừa bị cuốn đi tại trung tâm của sương mù đang khuếch tán ra có một lão già đang ngồi khoanh chân!
Lão già này hắn rất quen thuộc!
Thiên Vận Tử! Quả nhiên là ngươi!
Tiếng gầm rống kinh thiên động địa vang vọng tám phương, chỉ thấy biểu tượng do Lục Cực Đạo của Vương Lâm biến thành đã xâm nhập vào bên trong sương mù. nhìn giống như bị sương mù nọ cắn nuốt.
Ánh mắt Vương Lâm loé sáng, không hành động khinh suất. Nếu như Đạo Cổ quốc sư trong sương mù đúng là người mà hắn đoán kia thì sương mù này tuyệt đối không đơn giản. Mà với tâm trí của người nọ cũng có khả năng không lớn để mình dễ dàng tiến vào trong đó.
Người này ở đây bố trí đại trận từ lâu, thậm chí nối liền cả với hoàng cung, có thể trong cấm chế trận pháp do Cổ Tổ bố trí mà hình thành trận pháp quỷ dị. Mưu đồ rõ ràng rất lớn!
Hắn nếu giờ phút này còn chưa rời đi nhưng lại dùng sương mù mười màu bao phủ thì nhất định đây là mấu chốt của bí thuật này!
Vương Lâm nhìn chằm chằm vào sương mù, ánh mắt lộ vẻ trầm tư. Trong nháy mắt, đột nhiên trong sương truyền ra tiếng ầm vang thật lớn như thiên lôi đánh xuống.
Chỉ thấy sương mù nhanh chóng quay cuồng. Một con cự thú đầu người thân sư từ trong sương mù chạy ra. Cự thú này toàn thân màu đen, có rất nhiều hắc khí lan ra bên ngoài thân thể. Một luồng uy áp lớn lao lan tràn ra từ thân thể nó áp bức thiên địa.
Sau khi cự thú này xuất hiện, lập tức biểu tượng do Lục Cực Đạo của Vương Lâm cũng bay ra xoay tròn giữa không trung, trấn áp cự thú nọ. Cự thú không ngừng rít gào, thân thể khổng lồ nhoáng lên liền đánh về phía biểu tượng. Tiếng nổ ầm ầm truyền ra từ đó.
Cũng có chút thủ đoạn. Nhưng nếu là thần thông Bát Cực Đạo của Tiên Tổ thì có lẽ có thể phá vỡ được Thập sắc Huyền Vụ Trận của lão phu. Nhưng lúc này mới chỉ của lục cực, muốn tiến vào thì ngươi còn phải cố gắng nhiều rồi.
Trong sương mù truyền ra tiếng cười khẽ. Tiếng cười này ầm vang, vẫn cực kỳ rõ ràng như trước.
Thần sắc Vương Lâm như thường, tay áo vung lên, lập tức bên ngoài thân thể có hình ảnh chồng chất, ngũ hành chân thân biến ảo ra. Ngũ hành chân thân này dung hợp thân thể, tướng mạo giống hệt Vương Lâm. Sau khi xuất hiện, hai mắt liền lóe lên hàn quang, lao thẳng vào bên trong sương mù. Trong phút chốc đã đánh tới cự thú nọ. Một chưởng ấn phát ra ánh sáng năm màu, thần thông do năm loại bản nguyên kim mộc thủy hỏa thổ bất ngờ biến ảo ra.
Vô số tiểu kiếm màu vàng đột nhiên xuất hiện, cuốn thành một cơn lốc kiếm, bộc lộ ra kim bản nguyên lực nồng đậm ầm ầm đánh tới cự thú. Tiếng ầm vang truyền ra, cự thú muốn phản kháng thì lại bị biểu tượng trấn áp, thân thể sững lại một cái, bị cơn lốc kiếm đánh tới phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Ngay trong chớp mắt khi tiếng kêu thảm thiết truyền ra, sương mù mười màu lại kịch liệt quay cuồng. Lần này đột nhiên xuất hiện bốn thân ảnh khổng lồ. Thân ảnh xuất hiện đầu tiên là một cự mãng đầu người, thân thể to lớn vô cùng, phát ra tiếng kêu như trẻ con khóc, toàn thân tỏa ra hồng quang, phun ra một vùng khí tức màu đỏ rộng lớn bao phủ lấy ngũ hành chân thân.
Thân ảnh xuất hiện thứ hai là một con thằn lằn lớn. Con thằn lằn này cực kỳ quỷ dị, toàn thân màu trắng như bạch ngọc. Sau khi biến ảo ra đầu lưỡi nó thè ra, một vùng sương lạnh lan tràn tới cùng với cự mãng đầu người kia đều nhằm về phía ngũ hành chân thân của Vương Lâm.
Còn một con kỳ thú trông như bọ ngựa sáu cánh gào thét lao tới. Mục tiêu của nó không phải là ngũ hành chân thân của Vương Lâm mà là biểu tượng do Lục Cực Đạo ngưng tụ thành trên bầu trời.
Con thú cuối cùng là một hung vật giống như con giòi, vô cùng xấu xí. Thân thể không ngừng chảy ra chất dính nhầy nhụa, toàn thân màu xanh biếc, trên đầu có hai cái xúc tua, ở trên đinh của hai cái xúc tua này bất ngờ lại là đầu người. Đó là hai cái đầu của hai mỹ nữ tuyệt sắc!
Con thú này sau khi xuất hiện thì hai nữ tử trên hai cái xúc tua liền thét lên chói tai đồng loạt nhìn về phía Vương Lâm, ánh mắt lóe lên hung quang. Hơn nữa thân thể của con thú này lao ra khỏi sương mù bay thẳng về phía Vương Lâm.
Thần sắc Vương Lâm vẫn như thường, trong nháy mắt khi con mãnh thú quỷ dị giống con giòi kia đánh tới, tay phải hắn bỗng nhiên giơ lên, lập tức phía sau hắn xuất hiện một hư ảnh Đạo Cổ khổng lồ. Tại mi tâm và hai mắt Vương Lâm, hai mươi bảy tinh điểm bất ngờ biến ảo ra. Tay phải Vương Lâm đánh ra một quyền.
Hư ảnh Đạo Cổ phía sau hắn cũng đánh tới một quyền.
Tiếng ầm vang chấn động không gian. Con mãnh thú của hai cái đầu nữ tử tuyệt mỹ kia liền bị một quyền này của Vương Lâm đánh bay vào trong sương mù. Nhưng trong nháy mắt nó lại lao ra giống như chẳng tổn thương gì.
Vương Lâm nhướng mày. Giờ phút này hai con mãnh thú đang cùng công kích ngũ hành chân thân đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết. Chỉ thấy bên ngoài thân thể con mãnh thú mãng xà đột nhiên hiện ra hai bàn tay lớn do cây cối tạo thành đồng loạt đánh tới, vỗ lên thân thể nó, khiến thân thể nó huyết nhục mơ hồ.
Còn về con thằn lằn như bạch ngọc kia thì bên ngoài thân thể bị bao phủ bởi biển lửa. Biển lửa kia ẩn chứa hỏa bản nguyên nồng đậm thiêu đốt khiến con thằn lằn này không ngừng kêu thảm thiết, nhanh chóng lui vào sương mù phía sau.
Còn cả con thú giống như bọ ngựa sáu cánh kia trong nháy mắt khi bay tới trước biểu tượng do Lục Cực Đạo của Vương Lâm biến thành, biểu tượng này đột nhiên vỡ ra hình hai một bàn tay lớn túm lấy con thú này hung hăng bóp mạnh, toàn thân con thú này vỡ nát.
Nhưng quỷ dị là trong sương mù nọ lại bay ra một con bọ ngựa sáu cánh giống hệt như thế.
Chẳng qua ngoài thân thể con thú vừa bay ra này đột nhiên liền xuất hiện rất nhiều hơi nước, hình thành vô số giọt mưa giống như những thanh kiếm sắc bén ngay lập tức xuyên thủng toàn thân nó.
Cùng lúc đó bên ngoài thân thể con thú giống con giòi có hai đầu nữ tử tuyệt mỹ vừa bị Vương Lâm đánh bay cũng xuất hiện quầng sáng màu vàng. Quầng sáng đó do một vùng đất cát tạo thành, chính là thổ bản nguyên lực trong ngũ hành chân thân của Vương Lâm đánh thẳng về phía nó, nhanh chóng tràn ra. Trong nháy mắt con mãnh thú này liền biến thành tượng đất!
Ầm một tiếng, tượng đất liền sụp đổ vỡ thành bốn năm mảnh.
Với lực lượng của ngũ hành chân thân và Lục Cực Đạo cũng đủ để trấn áp năm con mãnh thú này. Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, tay phải giơ lên điểm một chỉ lên bầu trời. Lập tức hư ảnh Đạo Cổ khổng lồ hoàn toàn ngưng thật, thoạt nhìn giống hệt chân thân, bước nhanh tới lao thẳng vào bên trong sương mù, nắm tay nắm chặt, gầm thét đánh ra một quyền vào sâu trong sương mù. Phương hướng chính là trung tâm của sương mù này!
Nhưng trong nháy mắt khi một quyền này đánh vào sương mù, cả cùng này bỗng nhiên chấn động như ngăn cản. Đồng thời có một con hải thú tám vòi từ trong sương mù bất ngờ hiện ra. Tám cái xúc tu của nó quấn quanh cánh tay của hư ảnh Đạo Cổ, miệng phát ra tiếng kêu chói tai.
Ngay sau đó lại có ba con mãnh thú từ sương mù lần lượt biến ảo ra, phân biệt là một con đại bàng, đập cánh một cái liền bay thẳng lên bầu trời, còn một con tử phượng khổng lồ. Con phượng hoàng này vừa xuất hiện liền khiến ánh sáng màu tím tỏa ra tám hướng, tiếng kêu vang lên khắp bốn phương.
Con thú cuối cùng là một người khổng lồ hai đầu, tay cầm chùy, mở to miệng như bồn máu nhảy vọt ra lao thẳng về phía Vương Lâm.
Tổng cộng chín con thú này huyễn hóa ra trong sương mù gào thét dữ tợn, ngăn cản Vương Lâm bước vào trong!
Hẳn là còn con thú thứ mười!
Vương Lâm cười lạnh, giơ tay trái lên hướng về phía con đại bàng trên bầu trời điểm một cái cái. Lập tức bốn phía thiên địa của con đại bàng này như bị chia lìa, ầm ầm đè ép xuống. Một chỉ này có ngân quang lóe lên, đúng là một chỉ của Cổ Tổ!
Đồng thời khi điểm ra một chỉ này, thân thể Vương Lâm lại lần nữa xuất hiện hư ảnh. Sát lục lôi đình bản nguyên bỗng nhiên bước ra. Mái tóc của chân thân lập tức trở thành màu đen tỏa ra sát lục kinh thiên, khóe miệng lộ nụ cười tàn nhẫn, hai mắt lạnh lùng vô tình, từng bước bước tới. Bên ngoài thân thể hắn tỏa ra vô số sợi tơ màu đen bay thẳng về phía tử phượng. Một lượng lớn sợi tơ màu đen này xuyên thủng thân thể của tử phượng. Trong tiếng kêu thảm thiết toàn thân tử phượng nổ tung, xuất hiện một tia hắc khí, hình thành hình dáng của sát lục lôi đình chân thân. Hắn liếm liếm khóe miệng, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm nhẹ lao thẳng tới một con thú khác.
Về phần chín con thú còn lại, người khổng lồ hai đầu giờ phút này chỉ còn cách Vương Lâm không tới mấy chục trượng, mùi máu tanh ập tới mang theo vẻ hung tàn áp sát Vương Lâm.
Muốn chết!
Sát khí trong mắt Vương Lâm lóe lên. Giờ phút này dù ngũ hành chân thân đã xuất ra sát lục lôi đình chân thân cũng rời khỏi thân thể nhưng bản thể còn ẩn chứa hư bản nguyên, cũng không phải là thứ con mãnh thú này rung chuyển được.
Mà Vương Lâm ở trên Tiên Cương đại lục này còn chưa bao giờ vận dụng thần thông cực mạnh của Cổ Tộc. Thần thông này chính là thần thông bổn mạng cực mạnh của tộc nhân Cổ Tộc!
Trong nháy mắt khi người khổng lồ hai đầu lao tới. Vương Lâm ngửa đầu gầm nhẹ, từ bên trong cơ thể truyền ra tiếng nổ bùng bùng, thân hình trong nháy mắt liền bành trướng, trực tiếp từ như người thường liền lớn lên tới trăm trượng!
Chân thân Đạo Cổ!
Đây là lần đầu tiên Vương Lâm thể hiện ra chân thân Đạo Cổ trên Tiên Cương đại lục. Thân thể này cao lớn, cánh tay thô chắc, thân hình cường tráng trong thời khắc này liên hiển lộ ra. Một cảm giác rất tang thương tỏa ra từ thân thể hắn. Trên thân hình Đạo Cổ của hắn tràn ngập những hoa văn li ti thoạt nhìn tràn ngập một cảm giác thần bí.
-Cút đi cho ta!
Chân thân Đạo Cổ là thứ người Cổ Tộc tuyệt đối không dễ hiển lộ ra bởi vì một khi bị tổn hại thì ảnh hưởng quá lớn tới tu vi. Mà thân hình này thường thường cũng không quá thuận tiện sử dụng, trừ phi là đang ở chiến trường.
Trong hoàng cung, tộc nhân Đạo Cổ kể cả Đạo Cổ hoàng tôn căn bản đều không có cơ hội hiển lộ ra đã bị lực lượng mạnh mẽ của Vương Lâm hủy diệt.
Thân hình trăm trượng không phải là cực hạn của Vương Lâm. Hắn bước từng bước về phía trước, đánh ra một quyền. Đôi mắt người khổng lồ hai đầu kia lộ vẻ sợ hãi gầm lên đồng thời cũng đánh ra một quyền nhưng trong nháy mắt khi đụng vào nắm tay của Vương Lâm thì thân hình hắn liền ầm ầm nổ tung, không có một chút sức chống cự.
Vương Lâm hạ nhanh xuống, trực tiếp tiến vào bên trong sương mù, thân thể bành trướng ra bất ngờ hóa thành bảy tám trăm trượng. Đây cũng vẫn chưa phải là cực hạn của hắn!
Nắm tay thật lớn đánh một quyền vào sương mù. Ngay lúc nắm tay hắn sắp sửa hạ xuống thì trong sương mù truyền ra tiếng kêu kinh thiên. Tiếng kêu chói tai này vang vọng, sương mù quay cuồng kịch liệt, chín con mãnh thú đang giao chiến với ngũ hành chân thân và sát lục lôi đình chân thân của Vương Lâm trong tiếng kêu này thân thể đồng loạt hóa thành sương mù, bị cuốn thẳng vào bên trong sương mù kia.
Sương mù nhúc nhích, ngưng tụ lại với tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy được. Trong khi một quyền của Vương Lâm hạ xuống, bất ngờ có một con mãnh thú lớn tới bảy tám trăm trượng từ trong sương mù chạy ra!
Con mãnh thú này đập cánh, đầu có mắt tròn, bất ngờ lại là một con ruồi khổng lồ lao thẳng vào một quyền của Vương Lâm.
Ầm một tiếng, thân thể Vương Lâm chấn động, cúi xuống nhìn lại, hai mắt lộ ánh sáng kỳ dị. Hắn thấy ở phía dưới con ruồi vừa bị cuốn đi tại trung tâm của sương mù đang khuếch tán ra có một lão già đang ngồi khoanh chân!
Lão già này hắn rất quen thuộc!
Thiên Vận Tử! Quả nhiên là ngươi!
/2085
|