Tiên Nghịch

Q.13 - Chương 2024 - Trùng Quan Nhất Nộ! (3)

/2085


Tiếng gầm thét của Vương Lâm truyền khắp bốn phía, bao phủ hơn nửa Đạo Cổ hoàng thành, cũng khiến tất cả mọi người trong phạm vi hoàng cung nghe thấy mà tâm thần chấn động, lộ vẻ hoảng sợ.

Dù trong Đạo Cổ hoàng thành hôm nay có không ít tộc nhân tam mạch tới dự dạ tiệc của hoàng cung nhưng vẫn có rất nhiều tộc nhân tam mạch không có tư cách được vào dạ tiệc, phải chờ ngày mai xem đại lễ tại hoàng thành.

Cho nên giờ phút này trong Thiên Không Thành, số lượng tộc nhân tam tộc rất nhiều, đèn đóm sáng rực. âm nhạc vang vọng, vốn vô cùng náo nhiệt, tiếng cười vui không dứt. Trong tiếng cười nói vui vẻ hân hoan này. đột nhiên tiếng gầm thét điên cuồng của Vương Lâm vang lên:

Diệp Đạo. Ta muốn giết ngươi!

Tiếng cười nói và âm nhạc đột nhiên ngừng lại!

Vẻ náo nhiệt biến mất. Không khí vui mừng tiêu tán. Thay vào đó là nỗi yên lặng như tử vong. Chỉ còn ánh sáng của rất nhiều ngọn đèn vẫn rực rỡ như trước, nhưng lại tỏa ra hàn ý mãnh liệt!

Giọng nói của ai vậy!

Diệp Đạo... Diệp Đạo... Đây chẳng phải là tục danh của Đạo Cổ hoàng tôn sao!

Người này... Tại sao lại ở trong Đạo Cổ Hoàng nói lời ngông cuồng như vậy!

Khoảnh khắc yên tĩnh ngắn ngủi trôi qua. Trong những khu vực bị tiếng rống của Vương Lâm bao phủ lập tức vang lên tiếng kinh hô đầy hoảng sợ.

Trong Đạo Cổ Điện, chín đại cường giả dưới trướng Huyền La đang ngồi đả tọa bị tiếng rống này khiến đồng thời mở mắt. lộ vẻ rung động. Bọn họ đứng vọt dậy. Thân thể đồng loạt lao về phía Vương Lâm ở sau núi!

Trong trung tâm của ngọn núi phía sau Đạo Cổ Điện có một động phủ hoàn toàn bị phong bế. Huyền La lúc này đang bình tĩnh ngồi ở đó. Nhắm hai mắt, ngưng thần đã tọa. Hắn có thể cảm thấy thời điểm chuyển thế của mình không còn xa nữa. Hắn muốn trước khi chuyển thế có thể chế tạo cho Vương Lâm một Pháp Bảo uy lực vô cùng!

Phía trước hắn lơ lửng một tiểu kiếm nhiều màu. Hình dạng kiếm này rất kỳ dị. xung quang chuôi kiểm có mấy lưỡi kiếm, thoạt nhìn không giống một thanh kiếm mà giống một thanh tứ xoa kích.

Thậm chí ở vị trí bên cạnh còn ẩn hiện năm thân kiếm lập lòe, giống như lúc nào cũng có thể huyễn hóa ra vậy.

Cứ cách một đoạn thời gian. Huyền La đều mở miệng phun ra một luồng thanh khí tràn ngập trên thân tiêu kiếm nhiều màu này.

Kiếm này năm đó ta đã ngưng luyện rất lâu. Hôm nay đã xuất hiện bốn thân, tới lúc mấu chốt rồi. Đợi cho tới khi nó xuất hiện năm thân thì có thể trở thành một bảo vật cực mạnh của Vương Lâm.

Huyền La mở hai mắt. Trên mặt hiện lên một nụ cười tự hào.

Hắn sau khi để vương Lâm tới đưa lễ vật cho Đạo Cổ hoàng tôn xong liền chuẩn bị bế quan, chế tạo cho Vương Lâm loại tín bảo này. Hắn cảm thấy thân là sư tôn của Vương Lâm nhưng hiện giờ cũng chưa cho được Vương Lâm vật gì quý trọng, trong lòng cũng hơi cảm thấy có lỗi. Cho nên giờ phút này mới chọn việc bế quan, còn dùng hơn nửa thần thức bao phủ trên thân kiếm này.

Nhưng ngay trong nháy mắt khi hắn mở hai mắt. Hắn nghe thấy từ trong căn nhà gỗ tại đào viên trong sơn cốc truyền ra tiếng rống điên cuồng như muốn hủy diệt cả thiên địa!

Tiếng rống đó lộ ra sát khí đủ để kinh thiên động địa, lời nói truyền ra sau đó càng khiến Huyền La sửng sốt

Hắn đứng phắt dậy. Nhìn về phía sau, ánh mắt như có thể xuyên thấu ngọn núỊ thấy tất cả mọi chuyện trong căn nhà gỗ!

Rốt cục đã xảy ra chuyện gì!

Trái tim Huyền La đập loạn nhịp một cái. Mơ hồ cảm thấy sắp có đại sự phát sinh. Hắn không cần nghĩ ngợi chút nào lập tức vung tay áo, thu hồi thần thức đang ở trên thân tiểu kiếm. Nhưng tiểu kiếm này đang tế luyện tới thời điểm mấu chốt, dù hắn muốn thu hồi cũng cần thời gian nửa nén nhang.

Trong lòng lo lắng. Huyền La lập tức truyền âm tới chín người dưới trướng trong Đạo Cổ Điện.

Đi tới chỗ Vương Lâm hỏi nguyên nhân. Lúc này cần phải khiến hắn bình ổn chờ ta tới! Việc này không được nói ra ngoài!

Trong căn nhà gỗ trong sơn cốc đào viên. Vương Lâm vừa rống lên, bên ngoài thân thể liền có sóng gợn vô tận lan ra. Sóng gợn này tràn ra quét ngang bốn phía. Trong làn sóng này ẩn chứa sóng âm điên cuồng gầm thét của Vương Lâm, ẩn chứa lời thề giết Đạo Cổ hoàng tôn của hắn. Cũng ẩn chứa lực lượng hủy thiên diệt bộc phát từ trong cơ thể hắn!

Trong làn sóng gợn này, giường gỗ nơi Vương Lâm ngồi đả tọa lập tức sụp đổ. Hóa thành tro bụi.

Chiếc ghế phía trước bàn gỗ, kể cả căn nhà gỗ trong tích tắc này chợt tan rã. Cuốn về tám phương, cuốn động theo sóng gợn lan ra hình thành một lực lượng trùng kích lan tràn ra tạo thành một cơn lốc lớn.

Cơn lốc quét qua khiến căn nhà gỗ sụp đổ, cây cối trong sơn cốc, từng bãi cỏ, còn có bàn đá cách đó không xạ sông ngòi toàn bộ trong tích tắc này đều tan thành mây khói bị gió lốc cuốn qua. xông lên tận chín tầng trời!

Trên mặt đất trung tâm của cơn lốc, Vương Lâm lơ lửng đứng đó. Mái tóc cuồng loạn dị thường, hai mắt đỏ bừng lộ ra sát khí ngập trời và sự điên cuồng. Hắn... Đã muốn phát điên rồi!

Hắn chưa bao giờ điên cuồng như hiện giờ. Chưa bao giờ đau đớn như xé rách tâm can như hiện giờ!

Phía trước, ngũ hành bản nguyên chân thân đang vờn quanh quầng sáng màu vàng kim. Giờ phút này trong cơn cuồng nộ của Vương Lâm, quầng sáng lập tức sụp đổ. Trong sự bộc phát này. Kim bản nguyên chân thân từ trong đó đi ra!

Cùng với sự xuất hiện của kim bản nguyên chân thân, chân thân này lập tức hóa thành một đạo cầu vồng vọt tới bên cạnh Vương Lâm. Ngũ hành bản nguyên chân thân còn lại cũng hóa thành cầu vồng ngưng tụ lại phía trước Vương Lâm. Bất ngờ hình thành một ngũ hành chân thân đầy đủ!

Ngũ hành chân thân này có ánh sáng năm màu tỏa ra vốn đang nhắm mắt nhưng lúc này mở bừng ra bên trong cũng lộ ra vẻ điên cuồng.

Thân thể Vương Lâm vọt lên. Mái tóc giữa không trung không gió mà tung bay. Tay phải hắn giơ lên hướng về phía ngũ hành chân thân chụp mạnh một cái. Chân thân này lập tức bùng lên ánh sáng năm màu vọt tới Vương Lâm. Trong nháy mắt khi nó dung hợp với thân thể, Vương Lâm lại một lần nữa gầm lên một tiếng.

Trong tiếng gầm thét của hắn. Tu vi hắn bất ngờ liền từ Không Kiếp hậu kỳ đạt tới Không Kiếp đại viên mãn! Tất cả những dự đoán và phân tích của Vương Lâm về đường lối tu hành đều đã thành sự thật!

Chuyện này đúng ra vốn phải khiến hắn vui sướng như lúc này Vương Lâm lại không cảm thụ biến hóa của tu vi chút nào. Ý nghĩ duy nhất còn tồn tại của hắn lúc này là giết thẳng vào hoàng cung, giết Đạo Cổ hoàng tôn, đoạt Uyển nhi trở về!

Khí tức cuồng bạo bao phủ toàn thân hắn. Tay phải Vương Lâm lại một lần nữa giơ lên. Hướng về mặt đất trong sơn cốc vỗ mạnh một cái. Mặt đất ầm vang, cả Đạo Cổ Sơn giống như bị chấn động. Bên trong động phủ mà Vương Lâm bố trí. Cả Đại Thiên Tôn chi dương và đầu lâu của Tiên Tổ đồng loạt run lên. Phía trên động phủ xuất hiện một cái khe thật lớn. Đại Thiên Tôn chi dương cuốn theo đầu lâu từ trong cái khe vọt lên mặt đất!

Nhưng đúng lúc này thì chín người dưới trướng Huyền La trong Đạo Cổ Điện nhận được truyền âm liền hóa thành chín đạo cầu vồng đồng loạt bay tới. Chín đạo cầu vồng nọ nhoáng lên trên bầu trời trong tiếng gào thét đỉnh tai nhức óc. giống như xé rách bầu trời lao tới, xuất hiện trên bầu trời của sơn cốc vốn dĩ như đào viên.

Bọn họ liếc nhìn một cái liền thấy được đống đổ nát nơi đó. Thấy được gió lốc đang cuốn động và cái khe trên mặt đất đang chấn động, cũng thấy Vương Lâm trong gió lốc tóc tai bù xù tỏa ra sát khí kinh thiên!

Thiếu tôn! Ngươi....

Rốt cục đã xảy ra chuyện gì, xin thiếu tôn bớt giận!

Chín người chúng ta phụng mệnh Huyền Tôn tới hỏi người, xin thiếu tôn nói cho chúng ta biết!

Thần sắc chín người này khiếp sợ, vội vàng hướng về phía Vương Lâm ôm quyền vái một vái, lần lượt mở miệng nói.

Hai mắt Vương Lâm trong cơn lốc lộ ra hàn ý. Tay phải hướng về phía mặt đất hung hăng chụp một cái nữa. Lập tức mặt đất ầm ầm vỡ tung. Một luồng sáng hai màu đen trắng vọt ra bay thẳng về phía Vương Lâm lập tức dung hợp với thân thể hắn. Còn về đầu lâu của Tiên Tổ thì cũng hóa thành một đạo kim quang, bị Vương Lâm vung tay áo thu vào trong Không Gian Trữ Vật.

Làm xong tất cả. Vương Lâm xoay phắt người, ánh mắt nhìn chằm chằm về phương hướng của Đạo Cổ hoàng thành.

Diệp Đạo!

Vương Lâm cắn răng, chẳng thèm nhìn chín người nọ một cái mà thân thể nhoáng lên hướng về phía hoàng cung cất bước như lôi đình phá không mà đi.

Nhưng thân thể Vương Lâm vừa động thì lập tức sắc mặt chín người kia đại biến, biến ảo ra trước người Vương Lâm ngăn cản hắn rời đi. Chín người này có bảy người hai tay bắt quyết, không ngờ lại khiến cho Đạo Cổ Điện tỏa ra một luồng thanh khí mênh mông. Luồng thanh khí này nối liền thiên địa giống như hình thành một trận pháp cấm chế khổng lồ.

Chín người bọn họ cũng không chút do dự mà mà xuất ra đại trận của Đạo Cổ Điện, dùng việc này mà ngăn cản bước chân Vương Lâm!

Thân ảnh Vương Lâm sững lại, ngẩng phắt đầu, hai mắt đỏ bừng lộ ra sát khí điên cuồng.

Các ngươi dám cản ta!

Thiếu tôn bớt giận. Chúng ta phụng mệnh Huyền Tôn lưu thiếu tôn lại. Tất cả đợi sau khi Huyền Tôn tới sẽ định đoạt.

Lão già tu vi cao nhất trong chín người kiên trì tới cùng, ôm quyền nói. Ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm hiện lên vẻ vô cùng kiêng kị.

Huyền La sư tôn...

Nội tâm Vương Lâm hơi đau đớn. Hắn biết Huyền La bảo vệ cho Đạo Cổ nhất mạch, thậm chí Đạo Cổ hoàng tôn cũng do Huyền La năm xưa lựa chọn, nhưng hôm nay mình....

Biến đi cho ta!

Hai mắt Vương Lâm lộ vẻ quyết đoán. Hắn muốn vào trước khi Huyền La tới ngăn cản, phải đi giết Đạo Cổ hoàng tôn nọ. Do đó sư tôn hắn cũng sẽ không gặp phải khó xử quá!

Đây là con đường duy nhất mà Vương Lâm có thể lựa chọn lúc nàỵ!

Trong tiếng thét, vào nháy mắt khi thần sắc chín người đại biến, bên ngoài thân thể Vương Lâm bỗng nhiên xuất hiện Đại Thiên Tôn chi dương. Hình dáng của Đại Thiên Tôn chi dương lúc này so với lúc ở Cổ Đạo Sơn đã ngưng tụ hơn một chút. Trong tích tắc khi nó biến ảo ra, đồng tử trong hai mắt của chín người ngăn cản Vương Lâm đều co rụt lại!

Đại Thiên Tôn!

Đây là Đại Thiên Tôn chi dương!

Hắn... Hắn đúng là Đại Thiên Tôn!

Trong sự ngạc nhiên của chín người. Vương Lâm giơ tay phải lên. Bỗng nhiên vung về phía trước một cái. Thiên địa ầm vang, thanh khí đại trận của Đạo Cổ Điện ầm ầm sụp đổ. Một luồng lực lượng trùng kích cuồng bạo tràn ra khiến chín người như thuyền nan đơn độc trong biển khơi giận dữ. Toàn bộ phun máu và bị cuốn đi. Vương Lâm không giết bọn họ mà cất một bước, hóa thành một đạo cầu vồng kinh thiên. Ngay lập tức lao ra khỏi Đạo Cổ Sơn!

Cầu vồng ầm vang trên bầu trời, đánh về phía hoàng cung!


/2085

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status