Tiên Nghịch

Q.11 - Chương 1719 - Quỷ Dị

/2085


-Thiên Vận Tử!!

Toàn bộ mọi thứ trước mắt Vương Lâm sụp đổ, lam quang bao phủ quanh thân thể tiêu tán. Thân thể hắn vọt lên lao thẳng về phía tinh không, trong nháy mắt đã biến mất khỏi tiên giới, ra khỏi ngân hà!

Thanh Lâm nhìn về hướng Vương Lâm tiêu tán, thần sắc lộ vẻ lo lắng.

-Không sao, có dũng khí thế mới đáng là con rể Lam Mộng Đạo Tôn ta. Thiên Vận Tử này sống không được bao lâu nữa đâu.

Ánh mắt Lam Mộng Đạo Tôn lộ sát khí. Cả đời hắn bao che khi hắn đã coi Vương Lâm là người thân, lời nói vừa rồi có vẻ bình thản nhưng trong lòng đã vô cùng tức giận. Giờ phút này hắn vung tay áo thân thể hóa thành một đám lam quang biến mất trên đỉnh tuyết sơn.

Ánh mắt Thanh Lâm lóe sáng, cũng bước về phía trước một bước, lao thẳng lên bầu trời. Trước khi rời đi hắn cũng truyền thần niệm khắp tiên giới.

-Hồng Sam Tử tiền bối, Nam Vân Tử tiền bối, Vương Lâm đạo hữu bị một gã tên là Thiên Vận Tử tính kế, lúc này Thanh mỗ sẽ đi theo các người có đi cùng hay không?

Tại trung tâm của tiên giới, khí tức của Hồng Sam Tử bốc lên, thân ảnh biến ảo ra không chút do dự liền đạp bước lao thẳng lên bầu trời.

Phía sau hắn, Nam Vân Tử hơi suy nghĩ một chút, không đi theo mà lựa chọn ở lại nơi này. Dù sao thì bậc toàn năng ở tiên giới cũng không nhiều lắm, nếu đi hết thì cũng có chút bất lợi.

Vương Lâm lao ra khỏi ngân hà của tiên giới, bước từng bước về phía trước, thân ảnh dung nhập vào thiên địa khi xuất hiện đã ở Triệu Hà. Thần sắc hắn tỉnh táo nhưng hai mắt lại lộ sát khí ngập trời. Hắn còn có rất nhiều chuyện chưa rõ nhưng những lời của Lam Mộng Đạo Tôn lại khiến cho hắn rõ ràng hơn nhiều.

Thiên Vận Tử đã bày mưu với hắn từ rất lâu rồi, dù là trên Chu Tước Tinh hay là vùng đất Yêu Linh cũng vậy!

-Năm đó hắn bị ta khám phá ra âm mưu, sau khi tính sai một lần trên người ta, trong thời gian ngắn ngủi đã tính toán lại, lấy phân thân này mà bày mưu. Kẻ này ... Vương Lâm ta phải giết! Dù hắn có tồn tại tâm tư và kế hoạch gì thì ta cũng không để ý. Chỉ cần hắn chết đi thì tất cả đều chấm dứt!

Sát khí trên người Vương Lâm bốc lên nồng đậm cả người giống như một thanh kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, lao thẳng vào tinh không.

Tiếng ầm ầm vang lên, Vương Lâm lại dung nhập vào thiên địa hướng về địa phương mà thần thức hắn vừa tới nhanh chóng lao đi.

Tất cả mọi chuyện đều chỉ nảy sinh trong chớp mắt. Ở trên thiên thạch trôi nổi sâu trong Triệu Hà, Thiên Vận Tử biến sắc. Trong nháy mắt hắn thấy được có người dùng thần thức quan sát mình. Trong tích tắc đó hắn lập tức nhận ra thần thức này là Vương Lâm!

-Với tu vi của hắn không thể tìm tới nơi này nhanh như vậy được...có người giúp hắn! Mà người này không phải là Thanh Lâm!

Ánh mắt Thiên Vận Tử lóe lên, thân thể đứng dậy, vừa định rời khỏi thiên thạch này thì đột nhiên hắn quay phắt đầu lại, nhìn về phía sau một cái. Một cái liếc mắt này khiến thần sắc Thiên Vận Tử trở nên âm trầm.

-Nhanh như vậy...

Bên ngoài tinh không xa xa sau thiên thạch, một đạo cầu vồng gào thét lao tới. Vương Lâm ở trong đạo cầu vồng, hai mắt tập trung vào thiên thạch đang lơ lửng phía trước, tốc độ tăng mạnh. Từ xa nhìn lại, đạo cầu vồng ầm ầm mang theo tiếng gió rít, lao thẳng tới thiên thạch, trong nháy mắt đã đụng vào thiên thạch nọ.

Tiếng chấn động long trời vang lên kinh thiên động địa. Vương Lâm nắm tay thành quyền đánh lên trên thiên thạch. Thiên thạch này liền sụp đổ, vỡ tan thành năm sáu mảnh bị cuốn đi

sau đó tiêu tán hoàn toàn.

Làn sóng hủy diệt cũng bùng lên, giống như một quyền này muốn đánh cả tinh không thủng ra một lỗ vậy.

Ánh sáng bảy màu chợt lóe lên, thân thể Thiên Vận Tử xuất hiện ở phía xa xa, hai tay bắt quyết, vung lên trước người. Tầng tầng sóng hủy diệt liền tiêu tán trước người hắn.

-Thiên Vận Tử!

Vương Lâm ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Thiên Vận Tử, bước chân nhanh chóng tiến tới.

Thần sắc Thiên Vận Tử bình tĩnh, không có nửa điểm bối rối, trong nháy mắt khi Vương Lâm tới gần mắt trái liền có ngọn lửa ầm vang mà dựng lên, trực tiếp hóa thành một biển lừa khuếch tán ra trước người.

Tay phải hắn giơ lên điểm một chỉ lên bầu trời.

Lập tức biển lửa trước người liền hóa thành một con hỏa Chu Tước. Kêu vang một tiếng, con Chu Tước khổng lồ này đập đôi cánh lửa lao thẳng tới Vương Lâm.

Cảnh tượng này không khiến cho Vương Lâm khiếp sợ. Hắn qua những lời nói của Lam Mộng Đạo Tôn đã có chuẩn bị, giờ phút này khi thấy hỏa bổn nguyên của mình bị Thiên Vận Tử nắm giữ, sát khí trong lòng càng đậm!

Trong nháy mắt khi con hỏa Chu Tước kêu vang lao tới, mắt trái của Vương Lâm cũng có ngọn lửa ầm ầm tràn ra, cũng hóa thành một con hỏa Chu Tước khổng lồ trước người, lao về phía trước!

Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này vô cùng kinh người. Hai con hỏa Chu Tước khổng lồ như chiếm cả nửa tinh không, trong nháy mắt từ hai hướng đụng vào nhau. Phía sau hai con hỏa Chu Tước này, Thiên Vận Tử và Vương Lâm mái tóc bạc đều tung bay, hai mắt đều nhìn xuyên qua hỏa Chu Tước, giống như va chạm với đối phương vậy!

Hỏa bổn nguyên đối kháng, Chu Tước va chạm, trong nháy mắt liền bùng lên sóng nhiệt kinh thiên. Tiếng chấn động ầm ầm vang vọng trong tinh không, tạo ra hàng loạt những khe nứt bị

đốt cháy. Những luồng nhiệt khí hủy diệt tràn khắp bốn phía.

Cũng trong tiếng ầm vang này, hai con Chu Tước đồng thời sụp đổ, hóa thành vô số ngọn lửa bị cuốn đi, một nửa cuốn về phía Thiên Vận Tử một nửa bao phủ Vương Lâm.

Trong nháy mắt ngọn lửa tràn ngập sụp đổ, chỗ Thiên Vận Tử lập tức có lôi đình ầm ầm nổi lên. Chỉ thấy tia chớp ngưng tụ lại từ bốn phương tám hướng, bất ngờ hóa thành chín con lôi long!

Chín con Lôi Long này ngửa mặt lên trời gầm thét, trong đầu đều ẩn chứa lôi đình, từ bên trong ngọn lửa lao ra như lôi kiếp đánh về phía Vương Lâm.

Sắc mặt Vương Lâm âm trầm. Lôi bổn nguyên hắn vô cùng quen thuộc, giờ phút này thấy vậy thân thể không ngừng lại, bước về phía trước, mắt phải có lôi đình lóe lên, cả người hóa thành một đạo lôi điện khai thiên, đánh thẳng về phía chín con lôi long!

Ầm một tiếng, lôi bổn nguyên trong nháy mắt khi hỏa bổn nguyên còn chưa kịp tiêu tán liền va chạm, tiếng ầm ầm vang lên liên tục, khiến cho sắc mặt Vương Lâm tái nhợt nhưng không hề lùi bước, trực tiếp xuyên qua lôi đình đang sụp đổ tới cách Thiên Vận Tử không tới mười trượng!

Trên mặt Thiên Vận Tử lộ nụ cười, nhìn Vương Lâm đang áp sát, thoáng lắc đầu, tay phải giơ lên, năm ngón tay chụm lại hướng về phía Vương Lâm chụp một cái. Trong nháy mắt một trảo này nắm thành quyền!

Động tác của Vương Lâm cũng giống hệt, trong tích tắc khi tay nắm thành quyền, hai người đồng thời giật mạnh một cái!

Thân thể hai người đồng thời chấn động, sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, phun một ngụm máu tươi, thân thể bịch bịch lui lại phía sau nhưng hai mắt vẫn bình tĩnh như trước.

-Thần thông của ngươi, bổn nguyên của ngươi, tất cả ta đều có...

Thân thể Vương Lâm lùi lại phía sau, nhìn chằm chằm vào Thiên Vận Tử, sát khí trong mắt càng đậm. Trong sát khí này, hai mắt hắn chậm rãi ngưng tụ một lượng lớn tơ máu.

-Bổn nguyên của ta, thần thông của ta ngươi đều có ... Vậy cái này thì sao!

Vương Lâm giơ tay phải lên vuốt lên hai mắt một cái. Một cái vuốt này, hai bên người hắn lập tức xuất hiện hai đồng tử khổng lồ hư ảo hiện ra. Hai đồng tử này tràn ngập tơ máu, dày đặc nhìn giống như quy tắc vậy!

-Cấm chế bổn nguyên, lấy tơ máu trong đồng tử của ta, tạo thành quy tắc giáng xuống!

Hai tay Vương Lâm bỗng nhiên vung lên. Chỉ thấy hai đồng tử khổng lồ bên cạnh hắn liền bay về phía trước, nhanh chóng bành trướng, chỉ trong phút chốc đã lớn tới vô tận!

cũng trong giờ khắc này, tơ máu trong đồng tử chia ra, tràn ngập trong tinh không, nhìn lại giống như nơi này đã bị tơ máu bao phủ toàn bộ.

Tầng tầng tơ máu ẩn chứa cấm chế, giống như mạng nhện, trực tiếp quấn lấy Thiên Vận Tử.

-Sát cấm!

Vương Lâm gầm nhẹ, một số tơ máu liền trở nên sắc bén, quét ngang về phía Thiên Vận Tử, giống như cuồng phong gào thét lao tới.

-Ngươi và ta đã thành một thể, ngươi chính là phân thân của ta, cho ngươi giết thì đã sao...

Khóe miệng Thiên Vận Tử lộ ra nụ cười quỷ dị, thân thể trong ánh mắt của Vương Lâm bị vô số tơ máu chia lìa, sụp đổ.

Hắn tử vong khiến cho một luồng khí tức hồn phách từ trên người hắn tan ra, tung bay thẳng về hướng Vương Lâm, mặc kệ Vương Lâm có nguyện ý hay không, lập tức dung nhập vào trong cơ thể hắn dung hợp với hồn phách phân thân Thiên Vận Tử khiến cho hồn phách này lớn lên không ít.

Cùng lúc đó trong nháy mắt khi hồn phách phân thân của Thiên Vận Tử trong cơ thể Vương Lâm trở nên cường đại, Vương Lâm lập tức cảm nhận được ở một hướng khác trong Triệu Hà tinh vực, khí tức của Thiên Vận Tử lại một lần nữa xuất hiện!

Vương Lâm trầm mặc thân thể bước đi, trong nháy mắt liền biến mất.

Ở một phương hướng khác có một tu chân tinh. Trên một mảnh đất bằng phẳng khô héo trên

tu chân tinh này có một lão già đang ngồi khoanh chân. Lão già này mái tóc bạc trắng, hai mắt mở ra, khuôn mặt mang theo nụ cười lắc đầu hai mắt lộ ra tơ máu tràn ngập. Đám tơ máu này hoàn chỉnh, đều ẩn chứa cấm chế!

-Tặng hắn một hồn đổi lấy cấm chế bổn nguyên, ta cũng coi là đáng...chẳng qua tu vi của hắn còn chưa đủ hẳn là có thể mạnh hơn không ít...nói như vậy thì ngày kế hoạch của ta có thể hoàn thành càng ngày càng gần...

Ánh mắt Thiên Vận Tử tràn ngập chờ mong.

-Luân Hồi toàn thể thuật...thuật này quả thực huyền diệu. Nhờ ký ức tỉnh giấc ta mới hiểu ra hóa ra ta không phải là người thứ nhất tỉnh giấc sau hai bọn họ. Ta đã tỉnh giấc chín mươi bảy lần rồi...lúc này là lần chín mươi tám tỉnh giấc của ta!

Thiên Vận Tử hít sâu một hơi, tơ máu trong hai mắt tiêu tán. Hắn đứng dậy, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

-Chắc sắp đuổi tới rồi...

Trong tích tắc khi nói ra lời này, tầng mây trên bầu trời tu chân tinh này liền quay cuồng. Thân ảnh Vương Lâm từ trong hư vô bước ra nhìn về phía mặt đất, chăm chú tập trung vào Thiên Vận Tử.

Thấy Vương Lâm xuất hiện, nụ cười trên mặt Thiên Vận Tử càng đậm.

-Tiếp theo là phương hướng kia.

Tay phải Thiên Vận Tử giơ lên một ngón tay cong lại trực tiếp điểm lên mi tâm mình. Một chỉ này khiến cho ngón tay hoàn toàn xuyên thấu đầu hắn. Mang theo nụ cười quỷ dị, thân thể Thiên Vận Tử ầm ầm nổ tung, một đám phân hồn bay ra, trong khi Vương Lâm đang đứng lặng trên không liền dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Nhìn nơi mà thân thể Thiên Vận Tử dưới mặt đất tiêu tán, Vương Lâm đột nhiên cảm thấy trái tim lạnh như băng...

-Hắn rốt cục là muốn làm gì!!

Vương Lâm trầm mặc, trong tâm thần lại lập tức cảm ứng ở phía mà Thiên Vận Tử vừa chỉ trong Triệu Hà tinh vực có khí tức của Thiên Vận Tử.

Khí tức này giống như đang kêu gọi hắn đang chờ đợi hắn.


/2085

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status