Kim Cương Can Dương Lôi Trạch Sa có ba ngàn sáu trăm hạt mẫu sa, mỗi hạt đều là một món pháp bảo tứ giai, do ba ngàn sáu trăm hạt tử sa hợp lại mà thành. Mỗi hạt tử sa là pháp bảo tam giai, do ba ngàn sáu trăm hạt nguyên sa nhất giai tụ hợp luyện thành. Chỉ cần phóng xuất ra lập tức che trời phủ đất, lôi hỏa nổ vang, hóa thành trạch hài, hủy diệt hết thảy.
Thiên Ma Tam Quang Lưu Hồn Sa là bí pháp của Thiên Ma tông, vô cùng ác độc, mỗi hạt đều là pháp bảo lục giai, vừa phóng xuất ra lập tức rợp trời, hóa thành ba loại hào quang, vô biên vô hạn. Lại cung thinh vô số Thiên Ma hạ giới, ẩn nấp bên trong thần sa, chuyên phá nguyên thần kẻ địch. Dù là Phản Hư Chân Nhất lạc vào trong đó, cũng khó lòng trốn thoát.
Trong ba bàn bí pháp này, Ngũ Độc Truy Hồn Hồng Vân Sa, Kim Cương Can Dương Lôi Trạch Sa đều ẩn chứa bí pháp tu tiên tương ứng, thích hợp cho tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh tu luyện, không chỉ là phương pháp luyện sa đơn giản.
Đối với Hiên Viên kiếm phái, bất quá chúng chỉ là ba bàn bí tịch vứt xó trong Tàng Kinh các không dùng, cho nên sao phó bàn lại đưa tới đây làm lễ vật kết minh.
Nhưng chuyện này đối với Thần Sa tông lại hoàn toàn khác. Có được bí pháp này, thực lực cả môn phái nâng cao rất nhiều, trở thành thượng môn không chỉ là giấc mộng. Quả thật chính là trời giáng cam lồ, ban cho chí bảo vô thượng.
Hiên Viên kiếm phái người ta rộng rãi như vậy, mình cũng không thể quá mức keo kiệt, để cho người ta cười vào mặt.
Tông chủ Thần Sa tông nghiến răng một cái, lấy bảo vật đoạt được trên phế tích Thanh Trúc đào ra làm lễ đáp tạ.
Y bày ra sáu mươi bốn hạt tinh sa trong suốt như hổ phách, phát ra hào quang rực rỡ trên một cái mâm pha lê sáng chói, đưa cho Hiên Viên kiếm phái đáp lễ.
Rốt cục Thần Sa tông cũng không biết tinh sa này là gì, bọn họ đã giám định nhiều lần, cũng không biết rốt cục bảo bối này có tác dụng gì.
Tuy rằng không biết tác dụng cụ thể, nhưng tinh sa này chắc chắn là bảo bối, ngàn vàng khó cầu. là bảo vật mà bọn họ phát hiện trong phế tích Thanh Trúc đào.
Dư Tắc Thành cầm một hạt tinh sa lên xem thử. cát này óng ánh trong suốt dưới ánh mặt trời, trơn tru nhẵn nhụi, khiến cho người ta nhìn thấy như lạc vào trong mộng, vừa nhìn đã biết là chí bảo vô thượng.
Tinh sa này dưới ánh mặt trời chiếu rọi lộ ra vẻ tinh thuần đến cực độ, không có chút tạp vật nào. Liếc mất nhìn qua trong suốt như thủy ngân, nhưng không có ánh sáng chói mất, chỉ có vẻ bóng loáng ẩn sâu bên trong.
Vẻ bóng loáng này... Dư Tắc Thành lập tức nhận ra, đó là tinh hoa do pháp tắc Thiên Đạo ngưng kết, có cùng tính chất với tài liệu luyện ra kiếm thể của phi kiếm thập giai.
Dư Tắc Thành bóp mạnh một cái, truyền chân nguyên vào định phá vỡ tinh sa này, nhưng hoàn toàn không có hiệu quả, tinh sa trong suốt hoàn toàn không bị ngoại lực ảnh hưởng.
Dư Tắc Thành thay đổi lực lượng, rót Thiên Đạo Tự Nhiên của mình vào.
Dưới pháp tắc Thiên Đạo Tự Nhiên tấn công, Thiên Đạo Thời Gian sinh ra cộng hưởng, tinh sa bắt đầu biến hóa, những mặt cất của nó lóe lên hào quang bảy sắc. Hào quang phản
chiếu tập trung lại, đan xen với nhau thành ánh sáng rực rỡ, xinh đẹp động lòng người.
Được lực lượng của Thiên Đạo Thời Gian kích thích, tinh sa bắt đầu phóng xuất tính cứng rắn dẻo dai của mình, chỉ trong thoáng chốc càng thêm xinh đẹp, nét đẹp vĩnh cửu.
Lực lượng ẩn chứa trong tinh sa phát tán ra ngoài như đóa hoa nở rộ, sinh diệt không ngừng. Một loại pháp tắc Thiên Đạo mang theo ý vị thần diệu mênh mông, xuất ra trùng trùng điệp điệp.
Pháp tắc Thiên Đạo này Dư Tắc Thành vô cùng quen thuộc, chính là Thiên Đạo Thời Gian.
Cả thế giới dường như ngưng đọng lại, trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành biết trước chuyện xảy ra trong tương lai hai mươi mốt lần hô hấp sắp tới.
Thình lình tinh sa vỡ nát thành ức vạn mảnh vỡ trong suốt, tất cả biến hóa của tương lai cũng vỡ nát theo.
Năm xưa Dư Tắc Thành cũng từng cảm nhận được cảm giác như vậy, khi đó Lạc Tĩnh Sơ tặng Bi Ngạn Hoa cho hắn cũng có tác dụng y như vậy.
Nhờ có Bi Ngạn Hoa, Dư Tắc Thành tránh được hai lần Cáo Tử pháp nhãn tấn công ở Thiên Mục tông. Nếu không có Bi Ngạn Hoa, hiện tại hắn đã sớm tiêu tan thành tro bụi.
Sau Dư Tắc Thành hỏi Lạc Tĩnh Sơ mới biết. Bi Ngạn Hoa hoàn toàn nhờ vào may mắn. mỗi người chỉ có thể ấp nở một loại hoa. Còn chuyện có thể nhận được Bi Ngạn Hoa hay không, chỉ có thể nhờ vào duyên số và may mắn.
Tinh sa này khác với Bi Ngạn Hoa, Bi Ngạn Hoa chỉ có thể thụ động nở ra khi sắp có nguy hiểm, tinh sa này nhờ có Thiên Đạo Thời Gian kích thích, có thể phóng xuất lúc nào cũng được. Hơn nữa thời gian biết trước của một hạt tinh sa tới hai mươi mốt lần hô hấp, không như Bi Ngạn Hoa chỉ có ba lần hô hấp.
Có tinh sa này, tới thời khắc mấu chốt hoàn toàn có thể thao túng thắng bại của một trường đại chiến.
Dư Tắc Thành mỉm cười, bởi vì thông qua hạt tinh sa vừa vỡ, hắn phát hiện ra lát nữa mình sẽ hỏi Tông chủ Thần Sa tông xem tinh sa này có tên là gì, y sẽ đáp rằng:
- Rốt cục tinh sa này có tên gì, ta cũng không biết, không giám định được tác dụng của nó. Bất quá tinh sa này là bảo vật phát hiện được trong phế tích Thanh Trúc đào, nhất định không phải vật phàm.
Cho nên Dư Tắc Thành không cần hỏi nữa, hắn đặt tên cho tinh sa này là cát Thời Gian. Chỉ cần rót Thiên Đạo Thời Gian vào cát Thời Gian này, là có thể kích hoạt năng lực đoán trước tương lai của nó.
Bởi vì năm đó Dư Tắc Thành cứu chữa Lạc Tĩnh Sơ, bị vây khốn trong Thiên Đạo Thời Gian, cho nên trong Thiên Đạo Tự Nhiên của hắn cũng có ẩn chứa Thiên Đạo Thời Gian, mới có thể kích hoạt cát Thời Gian này.
Đột nhiên Dư Tắc Thành cảm thấy hứng thú đối với phế tích Thanh Trúc đào. vốn dạo này hắn không còn chút hứng thú nào với cái gọi là tiên phủ bảo địa, Tiên Giới chân chính mình đã đi qua, phế tích nhân gian có gì là hay lạ.
Nhưng hiện tại hứng thú của hắn hoàn toàn được khơi lên. Năm xưa Vương Thư Nguyên
phát hiện phi kiếm cửu giai Thái Hạo Kim ô Kiếm ở nơi này, Thần Sa tông lại phát hiện cát Thời Gian, khiến cho ba thượng môn Hạ châu phải tới đây ép hỏi bí mật chuyện này. Tổng hợp tất cả những chuyện này lại đã kích thích lòng hiếu kỳ thăm dò của hắn. hoàn toàn đáng để hắn đi thăm dò một lần.
Nghĩ đến đây, Dư Tắc Thành đã quyết định. Sau khi tiệc nơi này xong xuôi, Dư Tắc Thành cáo từ rời khỏi, tới phế tích Thanh Trúc đào kia một chuyến.
Mã Lập Sơn đưa ra thật xa, bịn rịn chia tay cùng Dư Tắc Thành. Hai người vô cùng lưu luyến, mãi đến khi bóng Dư Tắc Thành biến mất, Mã Lập Sơn vẫn còn đứng đó vẫy tay không ngừng.
Mục tiêu kế tiếp của Dư Tắc Thành là phế tích Thanh Trúc đào, Dư Tắc Thành lấy ra ngọc giàn mà Mã Tiêu Phi đưa cho hắn. sau khi đọc xong không khỏi sửng sốt.
Thanh Trúc đào nằm trong Thương Khung hài ở Đông Bắc Hạ Châu, cách bờ biển năm trăm dặm. Đào này có diện tích ba trăm dặm. trên đó đầy trúc xanh um, cho nên mới có tên là Thanh Trúc đào.
Ba ngàn năm trước, có tu sĩ trong lúc vô ý phát hiện ra một di tích tiên phủ trên đào này, cho nên tiến hành thăm dò.
Phế tích Thanh Trúc đào có một chỗ thần kỳ, bên ngoài phế tích có pháp trận ly kỳ, chia làm hai trận ảo, thạch. Nếu trong thời gian một nén nhang, tu sĩ tiến vào ảo trận không thể vượt qua hai trận này, sẽ bị truyền tống ra khỏi phế tích Thanh Trúc đào.
Năng lực truyền tống của pháp trận này vô cùng mạnh mẽ, dù là Phản Hư Chân Nhất, trong vòng một canh giờ không thể vượt qua pháp trận này cũng sẽ bị truyền tống ra ngoài.
Nếu có thể thông qua pháp trận, vậy sẽ có thu hoạch. Pháp trận này không thể phá hư bằng bạo lực, từng có Phản Hư Chân Nhất phát lực muốn phá hỏng trận pháp này, cuối cùng cũng thất bại. Nghe nói cả Thanh Trúc đào bị hủy, nhưng lối vào pháp trận vẫn tồn tại như trước. Hơn nữa hôm sau, Thanh Trúc đào vốn đã bị hủy khôi phục lại nguyên dạng, nhưng
Phản Hư Chân Nhất kia lại chết đi một cách bất minh bất bạch.
Sau khi xem qua phần giới thiệu về Thanh Trúc đào, Dư Tắc Thành đã có vài phần hứng thú. quyết định tìm thử pháp trận.
Trong ngọc giàn mà Mã Tiêu Phi đưa có ghi chép phương pháp phá giải pháp trận. Đây là bí mật mà năm xưa lần đầu tiên tới đây y vô tình phát hiện ra. Nhờ vào bí mật này, cho nên y mới thuận lợi gia nhập Thần Sa tông, được quyền uy như bây giờ.
Bí mật này y vẫn giữ kín trong lòng, chỉ có ba người là chưởng môn, sư phụ và y được
biết, tránh cho tiết lộ ra ngoài.
Nếu Thần Sa tông muốn tới thăm dò phế tích này, phải có y dẫn đường mới có thể vượt qua pháp trận thuận lợi. Không biết vì sao bí mật này tiết lộ ra ngoài, cho nên mới có chuyện ba Nguyên Anh Chân Quân của ba thượng môn tới mừng đại thọ.
Bởi vì không tìm được Thái Huyền sơn, Dư Tắc Thành cảm thấy khó chịu trong lòng, bèn đi phế tích Thanh Trúc đào ở Hạ châu xem thử.
Thanh Trúc đào nằm trong Thương Khung hài, nằm về phía Đông Bắc Hạ châu, cách bờ biển năm trăm dặm. khoảng cách này đối với Dư Tắc Thành chỉ cần nháy mắt là tới.
Từ rất xa đã thấy vô số trúc xanh sừng sững trên đào. Thật ra đây là tu sĩ cực khổ trồng
nên. bày thành trận thế kỳ dị, pháp trận trúc xanh tụ tập thiên địa nguyên khí. khiến cho cả Thanh Trúc đào hình thành một hệ thống pháp trận phòng ngự đặc biệt.
Nhưng pháp trận này chỉ có thể đối phó tu sĩ Trúc Cơ, ảnh hưởng uy áp Kim Đan Chân Nhân, lại không có chút ý nghĩa gì với Nguyên Anh Chân Quân, chỉ tiện tay là có thể dễ dàng phá hủy.
Thiên Ma Tam Quang Lưu Hồn Sa là bí pháp của Thiên Ma tông, vô cùng ác độc, mỗi hạt đều là pháp bảo lục giai, vừa phóng xuất ra lập tức rợp trời, hóa thành ba loại hào quang, vô biên vô hạn. Lại cung thinh vô số Thiên Ma hạ giới, ẩn nấp bên trong thần sa, chuyên phá nguyên thần kẻ địch. Dù là Phản Hư Chân Nhất lạc vào trong đó, cũng khó lòng trốn thoát.
Trong ba bàn bí pháp này, Ngũ Độc Truy Hồn Hồng Vân Sa, Kim Cương Can Dương Lôi Trạch Sa đều ẩn chứa bí pháp tu tiên tương ứng, thích hợp cho tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh tu luyện, không chỉ là phương pháp luyện sa đơn giản.
Đối với Hiên Viên kiếm phái, bất quá chúng chỉ là ba bàn bí tịch vứt xó trong Tàng Kinh các không dùng, cho nên sao phó bàn lại đưa tới đây làm lễ vật kết minh.
Nhưng chuyện này đối với Thần Sa tông lại hoàn toàn khác. Có được bí pháp này, thực lực cả môn phái nâng cao rất nhiều, trở thành thượng môn không chỉ là giấc mộng. Quả thật chính là trời giáng cam lồ, ban cho chí bảo vô thượng.
Hiên Viên kiếm phái người ta rộng rãi như vậy, mình cũng không thể quá mức keo kiệt, để cho người ta cười vào mặt.
Tông chủ Thần Sa tông nghiến răng một cái, lấy bảo vật đoạt được trên phế tích Thanh Trúc đào ra làm lễ đáp tạ.
Y bày ra sáu mươi bốn hạt tinh sa trong suốt như hổ phách, phát ra hào quang rực rỡ trên một cái mâm pha lê sáng chói, đưa cho Hiên Viên kiếm phái đáp lễ.
Rốt cục Thần Sa tông cũng không biết tinh sa này là gì, bọn họ đã giám định nhiều lần, cũng không biết rốt cục bảo bối này có tác dụng gì.
Tuy rằng không biết tác dụng cụ thể, nhưng tinh sa này chắc chắn là bảo bối, ngàn vàng khó cầu. là bảo vật mà bọn họ phát hiện trong phế tích Thanh Trúc đào.
Dư Tắc Thành cầm một hạt tinh sa lên xem thử. cát này óng ánh trong suốt dưới ánh mặt trời, trơn tru nhẵn nhụi, khiến cho người ta nhìn thấy như lạc vào trong mộng, vừa nhìn đã biết là chí bảo vô thượng.
Tinh sa này dưới ánh mặt trời chiếu rọi lộ ra vẻ tinh thuần đến cực độ, không có chút tạp vật nào. Liếc mất nhìn qua trong suốt như thủy ngân, nhưng không có ánh sáng chói mất, chỉ có vẻ bóng loáng ẩn sâu bên trong.
Vẻ bóng loáng này... Dư Tắc Thành lập tức nhận ra, đó là tinh hoa do pháp tắc Thiên Đạo ngưng kết, có cùng tính chất với tài liệu luyện ra kiếm thể của phi kiếm thập giai.
Dư Tắc Thành bóp mạnh một cái, truyền chân nguyên vào định phá vỡ tinh sa này, nhưng hoàn toàn không có hiệu quả, tinh sa trong suốt hoàn toàn không bị ngoại lực ảnh hưởng.
Dư Tắc Thành thay đổi lực lượng, rót Thiên Đạo Tự Nhiên của mình vào.
Dưới pháp tắc Thiên Đạo Tự Nhiên tấn công, Thiên Đạo Thời Gian sinh ra cộng hưởng, tinh sa bắt đầu biến hóa, những mặt cất của nó lóe lên hào quang bảy sắc. Hào quang phản
chiếu tập trung lại, đan xen với nhau thành ánh sáng rực rỡ, xinh đẹp động lòng người.
Được lực lượng của Thiên Đạo Thời Gian kích thích, tinh sa bắt đầu phóng xuất tính cứng rắn dẻo dai của mình, chỉ trong thoáng chốc càng thêm xinh đẹp, nét đẹp vĩnh cửu.
Lực lượng ẩn chứa trong tinh sa phát tán ra ngoài như đóa hoa nở rộ, sinh diệt không ngừng. Một loại pháp tắc Thiên Đạo mang theo ý vị thần diệu mênh mông, xuất ra trùng trùng điệp điệp.
Pháp tắc Thiên Đạo này Dư Tắc Thành vô cùng quen thuộc, chính là Thiên Đạo Thời Gian.
Cả thế giới dường như ngưng đọng lại, trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành biết trước chuyện xảy ra trong tương lai hai mươi mốt lần hô hấp sắp tới.
Thình lình tinh sa vỡ nát thành ức vạn mảnh vỡ trong suốt, tất cả biến hóa của tương lai cũng vỡ nát theo.
Năm xưa Dư Tắc Thành cũng từng cảm nhận được cảm giác như vậy, khi đó Lạc Tĩnh Sơ tặng Bi Ngạn Hoa cho hắn cũng có tác dụng y như vậy.
Nhờ có Bi Ngạn Hoa, Dư Tắc Thành tránh được hai lần Cáo Tử pháp nhãn tấn công ở Thiên Mục tông. Nếu không có Bi Ngạn Hoa, hiện tại hắn đã sớm tiêu tan thành tro bụi.
Sau Dư Tắc Thành hỏi Lạc Tĩnh Sơ mới biết. Bi Ngạn Hoa hoàn toàn nhờ vào may mắn. mỗi người chỉ có thể ấp nở một loại hoa. Còn chuyện có thể nhận được Bi Ngạn Hoa hay không, chỉ có thể nhờ vào duyên số và may mắn.
Tinh sa này khác với Bi Ngạn Hoa, Bi Ngạn Hoa chỉ có thể thụ động nở ra khi sắp có nguy hiểm, tinh sa này nhờ có Thiên Đạo Thời Gian kích thích, có thể phóng xuất lúc nào cũng được. Hơn nữa thời gian biết trước của một hạt tinh sa tới hai mươi mốt lần hô hấp, không như Bi Ngạn Hoa chỉ có ba lần hô hấp.
Có tinh sa này, tới thời khắc mấu chốt hoàn toàn có thể thao túng thắng bại của một trường đại chiến.
Dư Tắc Thành mỉm cười, bởi vì thông qua hạt tinh sa vừa vỡ, hắn phát hiện ra lát nữa mình sẽ hỏi Tông chủ Thần Sa tông xem tinh sa này có tên là gì, y sẽ đáp rằng:
- Rốt cục tinh sa này có tên gì, ta cũng không biết, không giám định được tác dụng của nó. Bất quá tinh sa này là bảo vật phát hiện được trong phế tích Thanh Trúc đào, nhất định không phải vật phàm.
Cho nên Dư Tắc Thành không cần hỏi nữa, hắn đặt tên cho tinh sa này là cát Thời Gian. Chỉ cần rót Thiên Đạo Thời Gian vào cát Thời Gian này, là có thể kích hoạt năng lực đoán trước tương lai của nó.
Bởi vì năm đó Dư Tắc Thành cứu chữa Lạc Tĩnh Sơ, bị vây khốn trong Thiên Đạo Thời Gian, cho nên trong Thiên Đạo Tự Nhiên của hắn cũng có ẩn chứa Thiên Đạo Thời Gian, mới có thể kích hoạt cát Thời Gian này.
Đột nhiên Dư Tắc Thành cảm thấy hứng thú đối với phế tích Thanh Trúc đào. vốn dạo này hắn không còn chút hứng thú nào với cái gọi là tiên phủ bảo địa, Tiên Giới chân chính mình đã đi qua, phế tích nhân gian có gì là hay lạ.
Nhưng hiện tại hứng thú của hắn hoàn toàn được khơi lên. Năm xưa Vương Thư Nguyên
phát hiện phi kiếm cửu giai Thái Hạo Kim ô Kiếm ở nơi này, Thần Sa tông lại phát hiện cát Thời Gian, khiến cho ba thượng môn Hạ châu phải tới đây ép hỏi bí mật chuyện này. Tổng hợp tất cả những chuyện này lại đã kích thích lòng hiếu kỳ thăm dò của hắn. hoàn toàn đáng để hắn đi thăm dò một lần.
Nghĩ đến đây, Dư Tắc Thành đã quyết định. Sau khi tiệc nơi này xong xuôi, Dư Tắc Thành cáo từ rời khỏi, tới phế tích Thanh Trúc đào kia một chuyến.
Mã Lập Sơn đưa ra thật xa, bịn rịn chia tay cùng Dư Tắc Thành. Hai người vô cùng lưu luyến, mãi đến khi bóng Dư Tắc Thành biến mất, Mã Lập Sơn vẫn còn đứng đó vẫy tay không ngừng.
Mục tiêu kế tiếp của Dư Tắc Thành là phế tích Thanh Trúc đào, Dư Tắc Thành lấy ra ngọc giàn mà Mã Tiêu Phi đưa cho hắn. sau khi đọc xong không khỏi sửng sốt.
Thanh Trúc đào nằm trong Thương Khung hài ở Đông Bắc Hạ Châu, cách bờ biển năm trăm dặm. Đào này có diện tích ba trăm dặm. trên đó đầy trúc xanh um, cho nên mới có tên là Thanh Trúc đào.
Ba ngàn năm trước, có tu sĩ trong lúc vô ý phát hiện ra một di tích tiên phủ trên đào này, cho nên tiến hành thăm dò.
Phế tích Thanh Trúc đào có một chỗ thần kỳ, bên ngoài phế tích có pháp trận ly kỳ, chia làm hai trận ảo, thạch. Nếu trong thời gian một nén nhang, tu sĩ tiến vào ảo trận không thể vượt qua hai trận này, sẽ bị truyền tống ra khỏi phế tích Thanh Trúc đào.
Năng lực truyền tống của pháp trận này vô cùng mạnh mẽ, dù là Phản Hư Chân Nhất, trong vòng một canh giờ không thể vượt qua pháp trận này cũng sẽ bị truyền tống ra ngoài.
Nếu có thể thông qua pháp trận, vậy sẽ có thu hoạch. Pháp trận này không thể phá hư bằng bạo lực, từng có Phản Hư Chân Nhất phát lực muốn phá hỏng trận pháp này, cuối cùng cũng thất bại. Nghe nói cả Thanh Trúc đào bị hủy, nhưng lối vào pháp trận vẫn tồn tại như trước. Hơn nữa hôm sau, Thanh Trúc đào vốn đã bị hủy khôi phục lại nguyên dạng, nhưng
Phản Hư Chân Nhất kia lại chết đi một cách bất minh bất bạch.
Sau khi xem qua phần giới thiệu về Thanh Trúc đào, Dư Tắc Thành đã có vài phần hứng thú. quyết định tìm thử pháp trận.
Trong ngọc giàn mà Mã Tiêu Phi đưa có ghi chép phương pháp phá giải pháp trận. Đây là bí mật mà năm xưa lần đầu tiên tới đây y vô tình phát hiện ra. Nhờ vào bí mật này, cho nên y mới thuận lợi gia nhập Thần Sa tông, được quyền uy như bây giờ.
Bí mật này y vẫn giữ kín trong lòng, chỉ có ba người là chưởng môn, sư phụ và y được
biết, tránh cho tiết lộ ra ngoài.
Nếu Thần Sa tông muốn tới thăm dò phế tích này, phải có y dẫn đường mới có thể vượt qua pháp trận thuận lợi. Không biết vì sao bí mật này tiết lộ ra ngoài, cho nên mới có chuyện ba Nguyên Anh Chân Quân của ba thượng môn tới mừng đại thọ.
Bởi vì không tìm được Thái Huyền sơn, Dư Tắc Thành cảm thấy khó chịu trong lòng, bèn đi phế tích Thanh Trúc đào ở Hạ châu xem thử.
Thanh Trúc đào nằm trong Thương Khung hài, nằm về phía Đông Bắc Hạ châu, cách bờ biển năm trăm dặm. khoảng cách này đối với Dư Tắc Thành chỉ cần nháy mắt là tới.
Từ rất xa đã thấy vô số trúc xanh sừng sững trên đào. Thật ra đây là tu sĩ cực khổ trồng
nên. bày thành trận thế kỳ dị, pháp trận trúc xanh tụ tập thiên địa nguyên khí. khiến cho cả Thanh Trúc đào hình thành một hệ thống pháp trận phòng ngự đặc biệt.
Nhưng pháp trận này chỉ có thể đối phó tu sĩ Trúc Cơ, ảnh hưởng uy áp Kim Đan Chân Nhân, lại không có chút ý nghĩa gì với Nguyên Anh Chân Quân, chỉ tiện tay là có thể dễ dàng phá hủy.
/1202
|