Cảm nhận được cỗ ý chí kiên định bất khuất bộc phát ra từ trên người Phù Lâm Tiên Đế, trong lòng Dương Phàm đột nhiên cảm khái: “Phù Lâm Tiên Đế này thật là có cơ hội trờ thành cường giả nghịch thiên!”
Đây là một cỗ ý chí ngoan cường muốn phát ra khiêu chiến với mệnh trời.
Người này không hổ là đệ nhất tân tú Thiên giới, có thể nói là minh châu diệu thế, con cưng của trời.
- Ha ha ha... Ngay cả Huyển Tiên tam trọng cũng chua đạt tới, còn vọng tường nghịch thiên sửa mệnh.
Dương Phàm cười điên cuồng một tiếng, kinh sợ chín tầng trời.
Tinh thần ý chí của hắn như cự luân vô hình mang theo sóng lớn như nước lũ lịch sử. bác đại mênh mòng, huyền bí tràn đầy, tràn ngập thiên hư vũ nội. tranh đấu với tinh thần ý chí của Phù Lâm Tiên Đế.
Sau khi bước vào Diễn Sinh Kỳ, tinh, thần ý chí của Dương Phàm từ trạng thái mới nảy sinh được tăng cường ngàn vạn lần. càng không ngừng trưởng thành lớn mạnh dưới sự săn sóc của đại thụ Diễn Sinh và lực lượng của Tiêu thế giới.
Giờ khắc này tinh thần ý chí của hắn đã vượt xa Huyển Tiên nhất trọng, có chênh lệch không lớn với Huyền Tiên nhị trọng.
Mà tinh thần ý chí huyển kỳ bác đại mênh mông thần bí hiểu thấu lực lượng Luân hồi bù lại chênh lệch vê tinh thần ý chí. trong thời gian ngắn có thể chống lại cùng Phù Lâm Tiên Đế cảnh giới Huyền Tiên nhị trọng đinh.
Trong lòng Phù Lâm Tiên Đế thất kinh. Dương Phàm này rốt cục nắm giữ lực lượng như thế nào, vượt qua Luân hồi mà đến. thực lực biến thái như vậy.
Tuy nhiên trong lòng hắn cũng thớ ra một hơi nhẹ nhõm, trong một thời gian ngắn tinh thân ý chí của Dương Phàm nhiêu nhất là ngang hàng với hắn.
Hắn lo lắng chính là Dương Phàm có thể đã bước vào cảnh giới Huyền Tiên tam trọng, nếu như vậy hắn không có khá năng chạy thoát giữ mạng.
Huyền Tiên tam trọng, cường đại như Ám Thiên nắm giữ lực lượng giam cầm thời không. Đó là nhân vật tối cao của trình tự này.
Hiện tại xác định Dương Phàm còn không bước vào cảnh giới này. trong lòng Phù Lâm Tiên Đế rất yên tâm nhưng không dám sơ sẩy.
Cảm quan Luân hồi của Dương Phàm bắt giữ được tâm lý biến hóa cùng trạng thái tâm tình của Phù Lâm Tiên Đế.
- Thực lực các hạ quá thật không tẩm thường nhưng nếu muốn giết Phù Lâm. không tới cảnh giới Huyên Tiên tam trọng, chi sợ còn rất khó khăn.
Phù Lâm Tiên Đế nói cười nhưgió.
Tâm tình của hắn thật đặc biệt, đang chiến đấu mà hời hợt giống như không coi Dương Phàm là địch nhân.
ở trong cảm quan của Dương Phàm, hắn nhu một đòng suối nước nóng, một vùng biển rộng sâu không lường được.
Bất kể là ở loại hoàn cành nào, đối phương đều không nóng không giận.
Đây chính là cảnh giới của ngươi?
Hai người chi bang một bước vượt qua hư không trăm ức dặm, đi vào một vùng thế giới biên mây.
La Thiên Tiên Cảnh vốn ở phía trên chín tầng trời.
Mà nơi này chính là đinh mây của thế giới Tiên Cảnh, đinh của biển mây.
Chưa đối chiến, hai cỗ tinh thần ý chí giao phong trên không không, uy lực kinh thiên hãi địa nổ vang trong thiên địa.
Từng tia dư uy buông xuống khắp nơi. Tầngmây tan nát. gió lốc tàn phá bừa bãi. cắn nuốt thiên địa.
Mỗi khi có một tia dư uy của tinh thần ý chí hạ xuống đều lưuu lại một cái hố khổng lồ đường kính trăm vạn dặm ở núi sông đại địa phía dưới.
Ý chí tức là thiên uy. nhìn xuống chư thiên thế giới.
Dưới cỗ tinh thần uy năng đáng sợ kia. đám tiên nhân trong Lam Ngân phủ bị áp lực hết hổn hết vía. bó chạy tán loạn.
Không ít tiên nhân trực tiếp bị uy lực lan ra đánh nát. hóa thành bụi bặm.
Chi vẻn vẹn ý chí giao phong giây lát. Lam Ngân phủ tử thương mấy vạn tiên nhân.
Đây vẫn là hai nhân vật cấp Tiên Đế đã vượt lên trên biển mây chiến đấu.
Chiến đấu giữa hai người kinh thiên địa khiếp quỷ thần, từng đợt dao động nối liền nhau truyền khắp các noi Tinh Thiên thế giới.
- Chiến đấu giữa Tiên Đe!
Không ít cường giả cảm nhận được, phản chia thần niệm hoặc tinh thần ý chí tới thăm
đò.
- Dương Phàm. Tinh thần ý chí của ngươi không thắng ta, hôm nay chẳng những không giết chết ta, ngược lại có khi còn chôn thây nơi này.
Nụ cười của Phù Lâm Tiên Đế như gió êm dịu. mê người như thế.
Mà lọt vào trong mắt Dương Phàm quá thực ghê tởm tới cực điểm.
- Phù Lâm Tiên Đế. Ngươi có tiềm lực có khả năng thành tựu “cường giả nghịch thiên”. Nếu như là một đối thủ đơn thuần, có lẽ Dương mồ sẽ chờ đợi đến cái ngày đó. Nhưng là... ngươi không xứng!
Hàn ý trong mắt Dương Phàm lóe lên. cười trào phúng.
Ngươi không xứng!
Hắn hoàn toàn xem thường Phù Lâm Tiên Đế. cái loại miệt thị này xâm nhập cốt tủy. linh hồn.
Đây là một địch nhân, một địch nhân vô si.
Cho nên, mặc dù Dương Phàm không sợ hắn trướng thành nhưng vẫn sẽ bóp chết từ trong trứng nước.
Nghe vậy sắc mặt Phù Lâm Tiên Đế có chút khó coi, nhưng ngay sau đó lại khôi phục tư thái nói cười tự nhiên.
Tảm tinh của hắn luôn tự đặt vào trạng thái ôn hòa bình tĩnh, gặp phái bất kỳ nguy cơ nào đều có khả năng hóa nguy hiẻm thành bình yên.
Dương Phàm cũng nhìn ra Phù Lâm Tiên Đế không sở trường về mặt công kích nhưng tuyệt đối là cường giả giòi về phòng ngự.
- Bắt đầu... Xem ngươi có thể nghịch mệnh được không? Hy vọng cho ta một chút ngạc nhiên vui mừng, đê trò chơi này kéo dài một chút.
Dương Phàm đứng trong một vùng hư quang luân hình.
Một cỗ “Cự lực” huyền bí vô hình sinh ra trên đinh đầu hai người.
Trong vô hinh dường như có một cái cự luân dẫn dắt dòng lũ lịch sử vắt ngang trên khôngbiển mây.
Phù Lâm Tiên Đe đột nhiên cảm nhận được nguy cơ không hiểu, một loại lực lượng số mệnh không thể hình dung sinh ra trong thiên địa, khiến hắn mơ hồ không vẻn.
̀m!
Từ linh hồn truyền đến một tiếng nổ lớn. một tia chóp hư vô từ trong cự luân lốc xoáy trên trời thoáng hiện.
Phù Lâm Tiên Đe muốn tránh lại phát hiện mình hoàn toàn bị tập trung, cho dù chạy đi xa tới đây, chạv tới lĩnh vực không gian, tới Tiểu thế giới cũng không cách nào tránh né.
Phốc!
Thản hình Phù Lâm Tiên Đế lắc lư, sắc mặt hơi trắng, khóe miệng tràn ra một tia máu.
Đã bị thương!
Mới chi đợt thứ nhất, hắn đã bị thương.
Mặc dù khi tia chóp hư vô kia đánh xuống, tốc độ bị lực lượng của thời gian làm chậm vài phần.
Rất nhiều đại năng của Thiên giới quan sát trận chiến này cũng âm thẳm kinh hãi.
Phù Lâm Tiên Đe ở Tinh Thiên thế giới tự nhiên là danh tiếng lẫy lừng, có thể nói là nhân vật phong vân.
Mà đổi thủ của hắn lại là một người chưa bao giờ ra mắt.
Đương nhiên, cũng có đại năng nhận ra lai lịch của Dương Phàm.
- Ha ha. Ngươi có thể cảm nhận được nguồn gốc của cỗ lực lượng này không?
Một đợt ra tay của Dương Phàm tạo thành thương tổn cho Phù Lâm Tiên Đế. nhưng hắn không vội thừa thắng truy kích.
- Ngươi...
Trong lòng Phù Lâm Tiên Đế hoảng sợ.
Hắn đương nhiên hiểu được nguồn gốc cỗ lực lượng sổ mệnh của Luân hồi này tới từ chính mình.
Nhiều năm trước hắn là thủ phạm chính giết chết Dương Phàm, càng bị lây dính nghiệp lực hủy diệt một viên tinh cầu.
Dương Phàm đem cỗ lục lượng số mệnh này bắn ngược trở về, trực tiếp đánh vào Phù Lâm Tiên Đế.
Cho nên không thể tránh né được cỗ lực lượng này, ngay cả ngươi là Đại Đế cũng không ngọa lệ. Bỡi vì đây chính là “Nhân” mà ngươi đã từng gieo.
Lau khô vết máu khóe miệng, tinh thần ý chí trên người Phù Lâm Tiên Đe lưu động, một cỗ ánh sáng dịu màu lam lóe ra. gia tốc khôi phục thương thế.
Dương Phàm ảm thẩm thở dài. cồ nghiệp lực mình có thể dẫn đường kia và nháy mắt đánh lên thản người này nhưng không cách nào tạo thành thương tổn về căn bản.
Tiên Đe thật sự quá cường đại.
Hủy diệt một viên tinh cẩu. lây dính nghiệp lực của ức vạn sinh linh thậm chí là cộng thêm thương tổn gây ra cho Dương Phàm kiếp trước lại không thể dao động đến căn bản của hắn.
Bởi vì trình tự của Tiên Đế quá cao, những tiên nhân bình thường ở trước mặt hắn còn nhó bé hơn kiến.
Nói cách khác, số nghiệp lực này tương đương với giết chết ức vạn con kiến, còn không đủ tạo thành thương tổn vạn kiếp bất phục đỗi với Tiên Đế.
- Cho dù là vậy. ngươi cũng còn lâu mới có thể giết chết ta!
Phù Lâm Tiên Đe sau khi kinh hãi, ánh mắt trầm tĩnh, bên ngoài thán lưu chuyền ánh sáng lưu ly màu lam mê ly, cũng rót vào linh hồn chữa trị thương tổn.
Chút thương tổn ấy đối với hắn mà nói. nghi ngơi nửa ngày có thể khôi phục hoàn toàn.
Dương Phàm đột nhiên hiểu được, khó trách đạt tới trinh tự này bọn họ dám nhìn xuống sinh linh coi như con kiến.
Nghiệp lực hủy diệt một viên tinh cẩu đối với Tiên Đế mà nói còn không tính là gì. Trong Tinh Hà thế giới kia, số tinh câu của mỗi một tinh hệ đêu là vài ức vạn, coi như nhó bé không đáng kể.
- Phù Lâm Tiên Đế này hoàn toàn không động thủ. xem ra nếu ta muốn giết hắn phái trả một cái giá nhất định.
Khí tức sinh cơ trên thân Dương Phàm đột nhiên chuyển hóa thành khí tức tử vong thuần
túy.
Thân thể của hắn lập tức chết đi!
Mà sinh tử đối với hắn mà nói đã sớm mất ý nghĩa.
“Từ thi” kia từ từ nâng một bàn tay. dòng khi màu vàng héo úa hóa thành sợi xích màu đen.
Thiên hư chấn động, một chiếc Kình Thiên Cự Thủ từ trên tròị giáng xuống mang theo khí thế như dòng sông tử vong, đập về phía Phù Lâm Tiên Đế kêu “̀m” một tiếng.
Trong phút chốc. Sinh Linh Chi Khi trong phạm vi ngàn ức dặm bị tử khí kinh khủng ngăn chặn.
Trong phạm vị trăm ức dặm, diệt sạch sinh linh!
Tiên nhân bén trong Lam Ngán phủ còn không kịp chạv ra bị chết thảm vô số, thậm chí hóa thành một biên máu.
Vi giết Phù Lâm Tiên Đế. DuơngPhàm nguyện gánh chịu nghiệp lực. không tiếc thi triển thuật cấm kỵ vi phạm thiên đạo như thế.
Thể tích của Kinh Thiên Cự Thủ kia lớn hơn so với Kình Thiên Hắc Thủ xuất hiện ở Phàm giới ngàn vạn lần. Một vùng bóng ma tử vong bao phủ Phù Lâm Tiên Đế.
Sắc mặt Phù Lâm Tiên Đế đại biến, toàn thán lạnh lẽo. cỗ khí tức tử vong kia đóng băng sinh cơ toàn thân, lại càng thẳm thấu vào linh hồn.
- Không!!!
Phù Lâm Tiên Đế phát ra tiếng hò hét từ linh hồn, tinh, thần ý chí ôn hòa bác đại thi triển thần thông vô thượng giam cầm không gian.
Mà lực lượng giam cẩm không gian kia chỉ có thể khiến tốc độ hạ xuống của Kình Thiên Cự thủ kia chậm lại vài lần.
Tiên Đế có thể chường khống không gian tuyệt đối, Tiểu thế giới của Dương Phàm đổng dạng không chịu thua kém.
Giờ khắc này, Kình Thiên Cự Thủ kia mang theo tử khí ngập trời kinh sợ Tinh Thiên thế giới. Vô số đại năng kinh hãi đám chiến, rung động vạn phần.
Dương Phàm lấy cái giá là thân thể tử vong nghịch chuyển sinh cơ sinh ra tử khí tuyệt đối. trong nháy mắt ngưng kết ra Kình Thiên Cự Thủ.
Kình Thiên Cự Thủ này thuần túy dùng lực lượng tử vong ngưng tụ ra, sinh ra uy năng vượt xa sự tưởng tượng của Dương Phàm.
Hắn càng không dự đoán được, đại thần thông cấm kỵ siêu việt thiên cổ này đã làm thế giới này phải rang động.
- Đó chi sợ là lực lượng cấm kỵ hoàn toàn vượt qua sinh tử có thể nắm giữ.
ở một nơi xa xôi của La Thiên Tiên Cảnh, một thanh âm thở dài nói.
Phù Lâm Tiên Đế lâm vào trạng thái giống Ám Quy lúc trước, hàn khí tử vong vô tận ngăn chặn sinh cơ toàn thân, bóp chết sinh cơ trong cơ thê từng chút một rồi xâm nhập vào nơi sâu trong linh hồn.
Đối mặt với lực lượng tử vong tuyệt đối kinh sợ thiên địa này, nó có sự khắc chế tuyệt đối đối với sinh mệnh.
Đây cũng là vì sao lúc trước Dương Phàm vận hành nghịch chuyển Tiên Hồng Quyá. chính là độc thuật trí mạng Khô Tịch Thiên Lý.
- Cứu ta...
Phù Lâm Tiên Đế tuyệt vọng, lâm vào tuyệt cảnh tử vong.
Hắn đột nhiên hiểu được lời của Phạm Nguyệt Tinh Tòn từng nói với hắn:
- Ngươi Bởi vì một ý niệm nhất thỏi mà sinh ra đại kiép nạn gần như không thể vượt qua. Đại kiếp nạn này ít nhất có ba lần. Lẩn thứ nhất xem vận khí. cũng là dễ dàng nhất. Mà lần thứ hai rất khó vượt qua, một khi vượt qua ngươi có thể nghịch thiên sửa mệnh ở một trình độ nhất định, vểphần lẩn thứba...
- Phù Lâm, ta tới cứu ngươi...
Một tiếng thét lớn cùng với tinh thần ý chí sắc bén từ hướng Phù Lâm Cảnh truyền đến.
Người tới là một vị Tiên Để.
Hai vị Tiên Đe đại chiến, một vị Tiên Đế khác đủ để ánh hướng chiến cuộc.
Nhưng...
- Ai cứu kẻ đó chết!
Thanh âm lạnh băng vang vọng thiên địa.
Tay trái tử vong nâng lên.
Rắc!
Đầu của Tiên Đế kia bị vặn gãy. ngã xuống!
Một vị Tiên Đế trực tiếp bị miểu sát, tử vong một cách khó hiểu.
Ai cứu kẻ đó chết!
Giờ khắc này. chúng đại năng. Tiên Đế một giới đều chìm trong sợ hãi.
Đây là một cỗ ý chí ngoan cường muốn phát ra khiêu chiến với mệnh trời.
Người này không hổ là đệ nhất tân tú Thiên giới, có thể nói là minh châu diệu thế, con cưng của trời.
- Ha ha ha... Ngay cả Huyển Tiên tam trọng cũng chua đạt tới, còn vọng tường nghịch thiên sửa mệnh.
Dương Phàm cười điên cuồng một tiếng, kinh sợ chín tầng trời.
Tinh thần ý chí của hắn như cự luân vô hình mang theo sóng lớn như nước lũ lịch sử. bác đại mênh mòng, huyền bí tràn đầy, tràn ngập thiên hư vũ nội. tranh đấu với tinh thần ý chí của Phù Lâm Tiên Đế.
Sau khi bước vào Diễn Sinh Kỳ, tinh, thần ý chí của Dương Phàm từ trạng thái mới nảy sinh được tăng cường ngàn vạn lần. càng không ngừng trưởng thành lớn mạnh dưới sự săn sóc của đại thụ Diễn Sinh và lực lượng của Tiêu thế giới.
Giờ khắc này tinh thần ý chí của hắn đã vượt xa Huyển Tiên nhất trọng, có chênh lệch không lớn với Huyền Tiên nhị trọng.
Mà tinh thần ý chí huyển kỳ bác đại mênh mông thần bí hiểu thấu lực lượng Luân hồi bù lại chênh lệch vê tinh thần ý chí. trong thời gian ngắn có thể chống lại cùng Phù Lâm Tiên Đế cảnh giới Huyền Tiên nhị trọng đinh.
Trong lòng Phù Lâm Tiên Đế thất kinh. Dương Phàm này rốt cục nắm giữ lực lượng như thế nào, vượt qua Luân hồi mà đến. thực lực biến thái như vậy.
Tuy nhiên trong lòng hắn cũng thớ ra một hơi nhẹ nhõm, trong một thời gian ngắn tinh thân ý chí của Dương Phàm nhiêu nhất là ngang hàng với hắn.
Hắn lo lắng chính là Dương Phàm có thể đã bước vào cảnh giới Huyền Tiên tam trọng, nếu như vậy hắn không có khá năng chạy thoát giữ mạng.
Huyền Tiên tam trọng, cường đại như Ám Thiên nắm giữ lực lượng giam cầm thời không. Đó là nhân vật tối cao của trình tự này.
Hiện tại xác định Dương Phàm còn không bước vào cảnh giới này. trong lòng Phù Lâm Tiên Đế rất yên tâm nhưng không dám sơ sẩy.
Cảm quan Luân hồi của Dương Phàm bắt giữ được tâm lý biến hóa cùng trạng thái tâm tình của Phù Lâm Tiên Đế.
- Thực lực các hạ quá thật không tẩm thường nhưng nếu muốn giết Phù Lâm. không tới cảnh giới Huyên Tiên tam trọng, chi sợ còn rất khó khăn.
Phù Lâm Tiên Đế nói cười nhưgió.
Tâm tình của hắn thật đặc biệt, đang chiến đấu mà hời hợt giống như không coi Dương Phàm là địch nhân.
ở trong cảm quan của Dương Phàm, hắn nhu một đòng suối nước nóng, một vùng biển rộng sâu không lường được.
Bất kể là ở loại hoàn cành nào, đối phương đều không nóng không giận.
Đây chính là cảnh giới của ngươi?
Hai người chi bang một bước vượt qua hư không trăm ức dặm, đi vào một vùng thế giới biên mây.
La Thiên Tiên Cảnh vốn ở phía trên chín tầng trời.
Mà nơi này chính là đinh mây của thế giới Tiên Cảnh, đinh của biển mây.
Chưa đối chiến, hai cỗ tinh thần ý chí giao phong trên không không, uy lực kinh thiên hãi địa nổ vang trong thiên địa.
Từng tia dư uy buông xuống khắp nơi. Tầngmây tan nát. gió lốc tàn phá bừa bãi. cắn nuốt thiên địa.
Mỗi khi có một tia dư uy của tinh thần ý chí hạ xuống đều lưuu lại một cái hố khổng lồ đường kính trăm vạn dặm ở núi sông đại địa phía dưới.
Ý chí tức là thiên uy. nhìn xuống chư thiên thế giới.
Dưới cỗ tinh thần uy năng đáng sợ kia. đám tiên nhân trong Lam Ngân phủ bị áp lực hết hổn hết vía. bó chạy tán loạn.
Không ít tiên nhân trực tiếp bị uy lực lan ra đánh nát. hóa thành bụi bặm.
Chi vẻn vẹn ý chí giao phong giây lát. Lam Ngân phủ tử thương mấy vạn tiên nhân.
Đây vẫn là hai nhân vật cấp Tiên Đế đã vượt lên trên biển mây chiến đấu.
Chiến đấu giữa hai người kinh thiên địa khiếp quỷ thần, từng đợt dao động nối liền nhau truyền khắp các noi Tinh Thiên thế giới.
- Chiến đấu giữa Tiên Đe!
Không ít cường giả cảm nhận được, phản chia thần niệm hoặc tinh thần ý chí tới thăm
đò.
- Dương Phàm. Tinh thần ý chí của ngươi không thắng ta, hôm nay chẳng những không giết chết ta, ngược lại có khi còn chôn thây nơi này.
Nụ cười của Phù Lâm Tiên Đế như gió êm dịu. mê người như thế.
Mà lọt vào trong mắt Dương Phàm quá thực ghê tởm tới cực điểm.
- Phù Lâm Tiên Đế. Ngươi có tiềm lực có khả năng thành tựu “cường giả nghịch thiên”. Nếu như là một đối thủ đơn thuần, có lẽ Dương mồ sẽ chờ đợi đến cái ngày đó. Nhưng là... ngươi không xứng!
Hàn ý trong mắt Dương Phàm lóe lên. cười trào phúng.
Ngươi không xứng!
Hắn hoàn toàn xem thường Phù Lâm Tiên Đế. cái loại miệt thị này xâm nhập cốt tủy. linh hồn.
Đây là một địch nhân, một địch nhân vô si.
Cho nên, mặc dù Dương Phàm không sợ hắn trướng thành nhưng vẫn sẽ bóp chết từ trong trứng nước.
Nghe vậy sắc mặt Phù Lâm Tiên Đế có chút khó coi, nhưng ngay sau đó lại khôi phục tư thái nói cười tự nhiên.
Tảm tinh của hắn luôn tự đặt vào trạng thái ôn hòa bình tĩnh, gặp phái bất kỳ nguy cơ nào đều có khả năng hóa nguy hiẻm thành bình yên.
Dương Phàm cũng nhìn ra Phù Lâm Tiên Đế không sở trường về mặt công kích nhưng tuyệt đối là cường giả giòi về phòng ngự.
- Bắt đầu... Xem ngươi có thể nghịch mệnh được không? Hy vọng cho ta một chút ngạc nhiên vui mừng, đê trò chơi này kéo dài một chút.
Dương Phàm đứng trong một vùng hư quang luân hình.
Một cỗ “Cự lực” huyền bí vô hình sinh ra trên đinh đầu hai người.
Trong vô hinh dường như có một cái cự luân dẫn dắt dòng lũ lịch sử vắt ngang trên khôngbiển mây.
Phù Lâm Tiên Đe đột nhiên cảm nhận được nguy cơ không hiểu, một loại lực lượng số mệnh không thể hình dung sinh ra trong thiên địa, khiến hắn mơ hồ không vẻn.
̀m!
Từ linh hồn truyền đến một tiếng nổ lớn. một tia chóp hư vô từ trong cự luân lốc xoáy trên trời thoáng hiện.
Phù Lâm Tiên Đe muốn tránh lại phát hiện mình hoàn toàn bị tập trung, cho dù chạy đi xa tới đây, chạv tới lĩnh vực không gian, tới Tiểu thế giới cũng không cách nào tránh né.
Phốc!
Thản hình Phù Lâm Tiên Đế lắc lư, sắc mặt hơi trắng, khóe miệng tràn ra một tia máu.
Đã bị thương!
Mới chi đợt thứ nhất, hắn đã bị thương.
Mặc dù khi tia chóp hư vô kia đánh xuống, tốc độ bị lực lượng của thời gian làm chậm vài phần.
Rất nhiều đại năng của Thiên giới quan sát trận chiến này cũng âm thẳm kinh hãi.
Phù Lâm Tiên Đe ở Tinh Thiên thế giới tự nhiên là danh tiếng lẫy lừng, có thể nói là nhân vật phong vân.
Mà đổi thủ của hắn lại là một người chưa bao giờ ra mắt.
Đương nhiên, cũng có đại năng nhận ra lai lịch của Dương Phàm.
- Ha ha. Ngươi có thể cảm nhận được nguồn gốc của cỗ lực lượng này không?
Một đợt ra tay của Dương Phàm tạo thành thương tổn cho Phù Lâm Tiên Đế. nhưng hắn không vội thừa thắng truy kích.
- Ngươi...
Trong lòng Phù Lâm Tiên Đế hoảng sợ.
Hắn đương nhiên hiểu được nguồn gốc cỗ lực lượng sổ mệnh của Luân hồi này tới từ chính mình.
Nhiều năm trước hắn là thủ phạm chính giết chết Dương Phàm, càng bị lây dính nghiệp lực hủy diệt một viên tinh cầu.
Dương Phàm đem cỗ lục lượng số mệnh này bắn ngược trở về, trực tiếp đánh vào Phù Lâm Tiên Đế.
Cho nên không thể tránh né được cỗ lực lượng này, ngay cả ngươi là Đại Đế cũng không ngọa lệ. Bỡi vì đây chính là “Nhân” mà ngươi đã từng gieo.
Lau khô vết máu khóe miệng, tinh thần ý chí trên người Phù Lâm Tiên Đe lưu động, một cỗ ánh sáng dịu màu lam lóe ra. gia tốc khôi phục thương thế.
Dương Phàm ảm thẩm thở dài. cồ nghiệp lực mình có thể dẫn đường kia và nháy mắt đánh lên thản người này nhưng không cách nào tạo thành thương tổn về căn bản.
Tiên Đe thật sự quá cường đại.
Hủy diệt một viên tinh cẩu. lây dính nghiệp lực của ức vạn sinh linh thậm chí là cộng thêm thương tổn gây ra cho Dương Phàm kiếp trước lại không thể dao động đến căn bản của hắn.
Bởi vì trình tự của Tiên Đế quá cao, những tiên nhân bình thường ở trước mặt hắn còn nhó bé hơn kiến.
Nói cách khác, số nghiệp lực này tương đương với giết chết ức vạn con kiến, còn không đủ tạo thành thương tổn vạn kiếp bất phục đỗi với Tiên Đế.
- Cho dù là vậy. ngươi cũng còn lâu mới có thể giết chết ta!
Phù Lâm Tiên Đe sau khi kinh hãi, ánh mắt trầm tĩnh, bên ngoài thán lưu chuyền ánh sáng lưu ly màu lam mê ly, cũng rót vào linh hồn chữa trị thương tổn.
Chút thương tổn ấy đối với hắn mà nói. nghi ngơi nửa ngày có thể khôi phục hoàn toàn.
Dương Phàm đột nhiên hiểu được, khó trách đạt tới trinh tự này bọn họ dám nhìn xuống sinh linh coi như con kiến.
Nghiệp lực hủy diệt một viên tinh cẩu đối với Tiên Đế mà nói còn không tính là gì. Trong Tinh Hà thế giới kia, số tinh câu của mỗi một tinh hệ đêu là vài ức vạn, coi như nhó bé không đáng kể.
- Phù Lâm Tiên Đế này hoàn toàn không động thủ. xem ra nếu ta muốn giết hắn phái trả một cái giá nhất định.
Khí tức sinh cơ trên thân Dương Phàm đột nhiên chuyển hóa thành khí tức tử vong thuần
túy.
Thân thể của hắn lập tức chết đi!
Mà sinh tử đối với hắn mà nói đã sớm mất ý nghĩa.
“Từ thi” kia từ từ nâng một bàn tay. dòng khi màu vàng héo úa hóa thành sợi xích màu đen.
Thiên hư chấn động, một chiếc Kình Thiên Cự Thủ từ trên tròị giáng xuống mang theo khí thế như dòng sông tử vong, đập về phía Phù Lâm Tiên Đế kêu “̀m” một tiếng.
Trong phút chốc. Sinh Linh Chi Khi trong phạm vi ngàn ức dặm bị tử khí kinh khủng ngăn chặn.
Trong phạm vị trăm ức dặm, diệt sạch sinh linh!
Tiên nhân bén trong Lam Ngán phủ còn không kịp chạv ra bị chết thảm vô số, thậm chí hóa thành một biên máu.
Vi giết Phù Lâm Tiên Đế. DuơngPhàm nguyện gánh chịu nghiệp lực. không tiếc thi triển thuật cấm kỵ vi phạm thiên đạo như thế.
Thể tích của Kinh Thiên Cự Thủ kia lớn hơn so với Kình Thiên Hắc Thủ xuất hiện ở Phàm giới ngàn vạn lần. Một vùng bóng ma tử vong bao phủ Phù Lâm Tiên Đế.
Sắc mặt Phù Lâm Tiên Đế đại biến, toàn thán lạnh lẽo. cỗ khí tức tử vong kia đóng băng sinh cơ toàn thân, lại càng thẳm thấu vào linh hồn.
- Không!!!
Phù Lâm Tiên Đế phát ra tiếng hò hét từ linh hồn, tinh, thần ý chí ôn hòa bác đại thi triển thần thông vô thượng giam cầm không gian.
Mà lực lượng giam cẩm không gian kia chỉ có thể khiến tốc độ hạ xuống của Kình Thiên Cự thủ kia chậm lại vài lần.
Tiên Đế có thể chường khống không gian tuyệt đối, Tiểu thế giới của Dương Phàm đổng dạng không chịu thua kém.
Giờ khắc này, Kình Thiên Cự Thủ kia mang theo tử khí ngập trời kinh sợ Tinh Thiên thế giới. Vô số đại năng kinh hãi đám chiến, rung động vạn phần.
Dương Phàm lấy cái giá là thân thể tử vong nghịch chuyển sinh cơ sinh ra tử khí tuyệt đối. trong nháy mắt ngưng kết ra Kình Thiên Cự Thủ.
Kình Thiên Cự Thủ này thuần túy dùng lực lượng tử vong ngưng tụ ra, sinh ra uy năng vượt xa sự tưởng tượng của Dương Phàm.
Hắn càng không dự đoán được, đại thần thông cấm kỵ siêu việt thiên cổ này đã làm thế giới này phải rang động.
- Đó chi sợ là lực lượng cấm kỵ hoàn toàn vượt qua sinh tử có thể nắm giữ.
ở một nơi xa xôi của La Thiên Tiên Cảnh, một thanh âm thở dài nói.
Phù Lâm Tiên Đế lâm vào trạng thái giống Ám Quy lúc trước, hàn khí tử vong vô tận ngăn chặn sinh cơ toàn thân, bóp chết sinh cơ trong cơ thê từng chút một rồi xâm nhập vào nơi sâu trong linh hồn.
Đối mặt với lực lượng tử vong tuyệt đối kinh sợ thiên địa này, nó có sự khắc chế tuyệt đối đối với sinh mệnh.
Đây cũng là vì sao lúc trước Dương Phàm vận hành nghịch chuyển Tiên Hồng Quyá. chính là độc thuật trí mạng Khô Tịch Thiên Lý.
- Cứu ta...
Phù Lâm Tiên Đế tuyệt vọng, lâm vào tuyệt cảnh tử vong.
Hắn đột nhiên hiểu được lời của Phạm Nguyệt Tinh Tòn từng nói với hắn:
- Ngươi Bởi vì một ý niệm nhất thỏi mà sinh ra đại kiép nạn gần như không thể vượt qua. Đại kiếp nạn này ít nhất có ba lần. Lẩn thứ nhất xem vận khí. cũng là dễ dàng nhất. Mà lần thứ hai rất khó vượt qua, một khi vượt qua ngươi có thể nghịch thiên sửa mệnh ở một trình độ nhất định, vểphần lẩn thứba...
- Phù Lâm, ta tới cứu ngươi...
Một tiếng thét lớn cùng với tinh thần ý chí sắc bén từ hướng Phù Lâm Cảnh truyền đến.
Người tới là một vị Tiên Để.
Hai vị Tiên Đe đại chiến, một vị Tiên Đế khác đủ để ánh hướng chiến cuộc.
Nhưng...
- Ai cứu kẻ đó chết!
Thanh âm lạnh băng vang vọng thiên địa.
Tay trái tử vong nâng lên.
Rắc!
Đầu của Tiên Đế kia bị vặn gãy. ngã xuống!
Một vị Tiên Đế trực tiếp bị miểu sát, tử vong một cách khó hiểu.
Ai cứu kẻ đó chết!
Giờ khắc này. chúng đại năng. Tiên Đế một giới đều chìm trong sợ hãi.
/1059
|