- Ngươi cứ nói thẳng đi, muốn bao nhiêu tiên thạch để sắp xếp vị trí của ta đến thứ nhất.
Nghe được tiếng cười hời hợt của nam nhân trước mắt, thiếu niên không khỏi trợn trừng cặp mắt.
Hắn từng gặp người có ý hối lộ, nhưng chưa từng thấy người nào trực tiếp, trắng trợn như vậy.
Chẳng những như thế, lời nói cử chỉ của người này tự nhiên lại không chút kiêng kị.
Trong lòng thiếu niên đấu tranh một hồi, lắc đầu:
- 506 vị trí trước đó quả thật tồn tại, ta không cần thiết phải lừa ngươi. Còn nữa, nếu để lão sư biết việc này, chắc chắn sẽ trách phạt. Thậm chí có khả năng trục xuất ta khỏi sư môn…
Biểu tình cùng đấu tranh tâm lý của thiếu niên phản ánh rõ ràng vào trong đầu Dương Phàm thông qua Đại Luân Hồi.
Thái độ thiếu niên giờ phút này cũng không kiêu căng như lúc trước.
Khóe miệng Dương Phàm cười nhếch lên, thần niệm truyền âm:
- 50 vạn tiên thạch, đủ không?
50 vạn!!
Trong lòng thiếu niên khẽ động, nhưng hắn là người có nhiều kinh nghiệm, ngẫu nhiên giúp lão sư thu mua tài liệu. Số lượng tiên thạch mấy chục hơn trăm vạn cũng không tính ngạc nhiên.
Dương Phàm lại nắm được tâm tính hắn.
- Ha ha, 50 vạn tiên thạch quả thật là hơi ít một chút.
Dương Phàm mỉm cười.
Thiếu niên nghiêm chỉnh nói:
- 50 vạn không ít, nhưng việc này ta không dám tự tiện làm chủ, nếu là lão sư trách tội…
- 50 vạn không được, như vậy 500 vạn thì sao?
Dương Phàm cười tủm tỉm nói.
500 vạn??
Trong lòng thiếu niên run lên. Đây cũng không phải là một con số nhỏ, đủ để hình thành hấp dẫn trí mạng đối với Đại La Kim Tiên dưới cấp bậc Tiên Quân.
Lúc này hô hấp hắn hơi dồn dập, nhìn chằm chằm Dương Phàm thầm nghĩ: “Đối phương dù sao cũng là nhân vật cấp Tiên Quân, hẳn là không thèm nói dối!”
- Thế nào? 500 vạn tiên thạch, ngươi có thể cân nhắc một chút.
Dương Phàm nhìn bộ dạng thiếu niên có chút co quắp, trong lòng thầm buồn cười.
- Năm trăm vạn... Đây chính là năm trăm vạn tiên thạch a...
Trong lòng thiếu niên đấu tranh dữ dội, hai tay nắm thành quyền.
Hắn không nhận ra biểu tình biến hóa cùng chuyển biến tâm lý của mình hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của Dương Phàm.
Năm trăm vạn tiên thạch đủ để tạo thành hấp dẫn trí mạng đối với thiếu niên.
Vô hình trung, trong lòng thiếu niên càng nhiều là đang cân nhắc lợi hại.
Một bên là lão sư trách phạt, liên quan đến tương lai ngày sau của mình.
Một bên khác là hấp dẫn của năm trăm vạn tiên thạch, cho dù làm trợ thủ của lão sư một trăm vạn năm cũng khó có được nhiều tiên thạch như vậy.
- Kỳ thật, năm trăm vạn tiên thạch, con số này... cũng không tính là nhiều!
Giọng điệu Dương Phàm khẽ chuyển.
Cái gì! Năm trăm vạn tiên thạch còn không tính nhiều?
Ngay khi thiếu niên ngẩn ra, Dương Phàm lại báo ra một con số:
- Năm ngàn vạn tiên thạch!
Năm ngàn vạn?!!!
Thiếu niên chấn động tâm thần, trên khuôn mặt tuấn tú lóe hồng quang, ánh mắt khẩn trương trốn tránh, đã không dám nhìn thẳng vào mắt Dương Phàm.
Năm trăm vạn tiên thạch cũng đã đủ khiến hắn cân nhắc, ích lợi to lớn như vậy khiến hắn khó thể chống lại.
Mà hiện tại Dương Phàm lại trực tiếp tăng lên gấp mười lần số đó, đạt tới một con số khủng bố: năm ngàn vạn tiên thạch.
- Thế nào? Ta tin tưởng trên Thiên Tượng Sơn này, có thể hoàn thành chuyện này cũng không chỉ mình ngươi.
Dương Phàm thản nhiên cười, hoàn toàn nắm quyền chủ động trong tay.
- Được, năm ngàn vạn tiên thạch, ta tận lực giúp ngươi thu xếp. Việc này ta còn phải nghĩ cách liên hợp vài vị sư huynh đệ, vậy càng nắm chắc hơn một chút.
Thiếu niên gật mạnh đầu, đáp ứng.
Dương Phàm tại chỗ đưa cho hắn một cái nhẫn không gian, trong đó có một ngàn vạn tiên thạch.
- Sau khi chuyện thành công, bốn ngàn vạn tiên thạch khác cũng đưa nốt cho ngươi.
Dương Phàm dứt lời, thân hình nhạt dần, hư không biến mất.
Sau khi thiếu niên thoáng kiểm tra nhẫn không gian, lập tức trở về sơn môn, bắt đầu thương lượng với vài vị sư huynh đệ.
Ngày thứ ba.
Dương Phàm vừa trở lại Thiên Tượng Sơn này.
- Ta đã mua được mấy vị sư huynh đệ, nháy mắt tiêu mất bảy tám vạn tiên thạch, nhưng cuối cùng chỉ nắm chắc 50%.
Thiếu niên vẻ mặt đau khổ và tiếc hận nói.
- Làm sao? Chỉ có 50%?
Dương Phàm nhíu mày.
Lần này hắn tới Thiên Tượng Sơn, đã ôm quyết tâm nhất định phải đạt thành mục đích.
- Bình thường ngoại lệ lâm thời chen ngang như này trước đây không phải không có. Đa phần là hai loại tình huống: Một là nhân vật cấp Tiên Đế ủy thác nhiệm vụ, sư tôn không tiện sơ suất.
Thiếu niên giải thích.
Dương Phàm nghe vậy, gật gật đầu. Là nhân vật đỉnh của thất giới, tự nhiên có thể hưởng thụ đặc quyền này, hắn không có dị nghị.
- Như vậy loại tình huống thứ hai...
- Nhiệm vụ ủy thác luyện khí phải có tính khiêu chiến nhất định hoặc là tính sáng tạo.
Thiếu niên nói tới nơi này, nhìn phía Dương Phàm.
Dương Phàm thần niệm truyền âm nói:
- Không biết nhiệm vụ ủy thác luyện chế Tinh Không Thành Lũy này có được coi là có tính khiêu chiến hay không?
Tinh Không Thành Lũy?
Ánh mắt thiếu niên sáng lên, vội vàng gật đầu:
- Có thể, hoàn toàn có thể!
Trong lòng hắn không khỏi ngạc nhiên thán phục. Người trước mắt rốt cục có lai lịch gì, không ngờ muốn ủy thác luyện chế Tinh Không Thành Lũy.
Nên biết rằng luyện chế Tinh Không Thành Lũy là một công trình khổng lồ, liên quan đến luyện khí, trận pháp phức tạp đa dạng.
Sau khi giải quyết vấn đề này Dương Phàm lại cho thiếu niên một ngàn vạn tiên thạch.
- Nếu nhiệm vụ ủy thác là luyện tạo Tinh Không Thành Lũy, như vậy việc này nắm chắc 80% trở lên. Chúng ta chen ngang cho ngươi, lão sư cũng sẽ không nói gì.
Thiếu niên lại cười nói.
Nói xong, thiếu niên vội vàng đi vào.
Không bao lâu một lão già ngân bào tóc bạc mặt mũi hồng hào từ trong sơn môn đi ra, quanh thân cũng có vài đệ tử như sao vây quanh trăng cùng đi ra.
Dương Phàm bước lên mấy bước, chắp tay ôm quyền tự giới thiệu với vẻ không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Vị lão già ngân bào này chính là một trong mười Tông sư luyện khí của Thiên giới.
- Tiên Quân, mời vào.
Lão già ngân bào sắc mặt bình tĩnh, trong mắt toát ra một loại ánh sáng trí tuệ.
Khác với những luyện khí đại sư khác, hai tay của Thiên tượng lại nhẵn nhụi mềm mại, dáng người thon dài, trên mặt gần như không có một tia nếp nhăn.
Chợt nhìn, đây là một vị mỹ nam tử.
Nhưng Dương Phàm cảm nhận được một cỗ lực bộc phát cường đại tích tụ mà không phát trong thân thể nhìn như gầy yếu này.
Chỉ chốc lát, Dương Phàm cùng Thiên tượng trò chuyện trong đại sảnh.
- Hẳn là Dương Tiên Quân hiểu được, luyện tạo Tinh Không Thành Lũy không đơn giản là có luyện khí đại sư là đủ.
Thiên tượng gợn sóng không sợ nói, chỉ là ở sâu trong con ngươi bình tĩnh kia có thể nhìn thấy vài tia chờ mong.
Vào lúc giới thiệu, Dương Phàm chỉ nói họ của mình, hắn cũng không hiện thân bằng diện mạo thực.
- Đương nhiên. Cơ bản tất cả tài liệu đều đã chuẩn bị tốt, Tông sư trận pháp cũng có, duy nhất chỉ còn thiếu một vị Tông sư luyện khí.
Dương Phàm lại cười nói.
- Không biết bản vẽ luyện tạo Tinh Không Thành Lũy có thiết kế ra chưa?
Thiên tượng chuyển giọng nói thẳng vào chủ đề, không chút dông dài.
Dương Phàm sớm có chuẩn bị, lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Thiên tượng.
Tiếp nhận bản vẽ, lão già ngân bào nhìn thoáng qua, nhướng mày.
Dương Phàm có chút không yên. Dù sao Đặng Thi Dao không có kinh nghiệm luyện tạo Tinh Không Thành Lũy, không biết có lọt vào mắt xanh của Thiên tượng đại sư này không.
Theo thời gian trôi qua, đầu mày của Thiên tượng càng ngày càng nhú chặt.
Dương Phàm âm thầm thở dài, chẳng lẽ còn phải nghĩ cách đi mời Tông sư trận pháp khác?
Nhưng là thời gian ra ngoài của hắn chỉ có một trăm năm, chỉ sợ không đủ.
- Thật sự có sáng tạo! Đây rốt cục là tác phẩm của vị Tông sư trận pháp nào, luyện tạo Tinh Không Thành Lũy lại có ý tưởng mới như vậy...
Nghe được tiếng cười hời hợt của nam nhân trước mắt, thiếu niên không khỏi trợn trừng cặp mắt.
Hắn từng gặp người có ý hối lộ, nhưng chưa từng thấy người nào trực tiếp, trắng trợn như vậy.
Chẳng những như thế, lời nói cử chỉ của người này tự nhiên lại không chút kiêng kị.
Trong lòng thiếu niên đấu tranh một hồi, lắc đầu:
- 506 vị trí trước đó quả thật tồn tại, ta không cần thiết phải lừa ngươi. Còn nữa, nếu để lão sư biết việc này, chắc chắn sẽ trách phạt. Thậm chí có khả năng trục xuất ta khỏi sư môn…
Biểu tình cùng đấu tranh tâm lý của thiếu niên phản ánh rõ ràng vào trong đầu Dương Phàm thông qua Đại Luân Hồi.
Thái độ thiếu niên giờ phút này cũng không kiêu căng như lúc trước.
Khóe miệng Dương Phàm cười nhếch lên, thần niệm truyền âm:
- 50 vạn tiên thạch, đủ không?
50 vạn!!
Trong lòng thiếu niên khẽ động, nhưng hắn là người có nhiều kinh nghiệm, ngẫu nhiên giúp lão sư thu mua tài liệu. Số lượng tiên thạch mấy chục hơn trăm vạn cũng không tính ngạc nhiên.
Dương Phàm lại nắm được tâm tính hắn.
- Ha ha, 50 vạn tiên thạch quả thật là hơi ít một chút.
Dương Phàm mỉm cười.
Thiếu niên nghiêm chỉnh nói:
- 50 vạn không ít, nhưng việc này ta không dám tự tiện làm chủ, nếu là lão sư trách tội…
- 50 vạn không được, như vậy 500 vạn thì sao?
Dương Phàm cười tủm tỉm nói.
500 vạn??
Trong lòng thiếu niên run lên. Đây cũng không phải là một con số nhỏ, đủ để hình thành hấp dẫn trí mạng đối với Đại La Kim Tiên dưới cấp bậc Tiên Quân.
Lúc này hô hấp hắn hơi dồn dập, nhìn chằm chằm Dương Phàm thầm nghĩ: “Đối phương dù sao cũng là nhân vật cấp Tiên Quân, hẳn là không thèm nói dối!”
- Thế nào? 500 vạn tiên thạch, ngươi có thể cân nhắc một chút.
Dương Phàm nhìn bộ dạng thiếu niên có chút co quắp, trong lòng thầm buồn cười.
- Năm trăm vạn... Đây chính là năm trăm vạn tiên thạch a...
Trong lòng thiếu niên đấu tranh dữ dội, hai tay nắm thành quyền.
Hắn không nhận ra biểu tình biến hóa cùng chuyển biến tâm lý của mình hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của Dương Phàm.
Năm trăm vạn tiên thạch đủ để tạo thành hấp dẫn trí mạng đối với thiếu niên.
Vô hình trung, trong lòng thiếu niên càng nhiều là đang cân nhắc lợi hại.
Một bên là lão sư trách phạt, liên quan đến tương lai ngày sau của mình.
Một bên khác là hấp dẫn của năm trăm vạn tiên thạch, cho dù làm trợ thủ của lão sư một trăm vạn năm cũng khó có được nhiều tiên thạch như vậy.
- Kỳ thật, năm trăm vạn tiên thạch, con số này... cũng không tính là nhiều!
Giọng điệu Dương Phàm khẽ chuyển.
Cái gì! Năm trăm vạn tiên thạch còn không tính nhiều?
Ngay khi thiếu niên ngẩn ra, Dương Phàm lại báo ra một con số:
- Năm ngàn vạn tiên thạch!
Năm ngàn vạn?!!!
Thiếu niên chấn động tâm thần, trên khuôn mặt tuấn tú lóe hồng quang, ánh mắt khẩn trương trốn tránh, đã không dám nhìn thẳng vào mắt Dương Phàm.
Năm trăm vạn tiên thạch cũng đã đủ khiến hắn cân nhắc, ích lợi to lớn như vậy khiến hắn khó thể chống lại.
Mà hiện tại Dương Phàm lại trực tiếp tăng lên gấp mười lần số đó, đạt tới một con số khủng bố: năm ngàn vạn tiên thạch.
- Thế nào? Ta tin tưởng trên Thiên Tượng Sơn này, có thể hoàn thành chuyện này cũng không chỉ mình ngươi.
Dương Phàm thản nhiên cười, hoàn toàn nắm quyền chủ động trong tay.
- Được, năm ngàn vạn tiên thạch, ta tận lực giúp ngươi thu xếp. Việc này ta còn phải nghĩ cách liên hợp vài vị sư huynh đệ, vậy càng nắm chắc hơn một chút.
Thiếu niên gật mạnh đầu, đáp ứng.
Dương Phàm tại chỗ đưa cho hắn một cái nhẫn không gian, trong đó có một ngàn vạn tiên thạch.
- Sau khi chuyện thành công, bốn ngàn vạn tiên thạch khác cũng đưa nốt cho ngươi.
Dương Phàm dứt lời, thân hình nhạt dần, hư không biến mất.
Sau khi thiếu niên thoáng kiểm tra nhẫn không gian, lập tức trở về sơn môn, bắt đầu thương lượng với vài vị sư huynh đệ.
Ngày thứ ba.
Dương Phàm vừa trở lại Thiên Tượng Sơn này.
- Ta đã mua được mấy vị sư huynh đệ, nháy mắt tiêu mất bảy tám vạn tiên thạch, nhưng cuối cùng chỉ nắm chắc 50%.
Thiếu niên vẻ mặt đau khổ và tiếc hận nói.
- Làm sao? Chỉ có 50%?
Dương Phàm nhíu mày.
Lần này hắn tới Thiên Tượng Sơn, đã ôm quyết tâm nhất định phải đạt thành mục đích.
- Bình thường ngoại lệ lâm thời chen ngang như này trước đây không phải không có. Đa phần là hai loại tình huống: Một là nhân vật cấp Tiên Đế ủy thác nhiệm vụ, sư tôn không tiện sơ suất.
Thiếu niên giải thích.
Dương Phàm nghe vậy, gật gật đầu. Là nhân vật đỉnh của thất giới, tự nhiên có thể hưởng thụ đặc quyền này, hắn không có dị nghị.
- Như vậy loại tình huống thứ hai...
- Nhiệm vụ ủy thác luyện khí phải có tính khiêu chiến nhất định hoặc là tính sáng tạo.
Thiếu niên nói tới nơi này, nhìn phía Dương Phàm.
Dương Phàm thần niệm truyền âm nói:
- Không biết nhiệm vụ ủy thác luyện chế Tinh Không Thành Lũy này có được coi là có tính khiêu chiến hay không?
Tinh Không Thành Lũy?
Ánh mắt thiếu niên sáng lên, vội vàng gật đầu:
- Có thể, hoàn toàn có thể!
Trong lòng hắn không khỏi ngạc nhiên thán phục. Người trước mắt rốt cục có lai lịch gì, không ngờ muốn ủy thác luyện chế Tinh Không Thành Lũy.
Nên biết rằng luyện chế Tinh Không Thành Lũy là một công trình khổng lồ, liên quan đến luyện khí, trận pháp phức tạp đa dạng.
Sau khi giải quyết vấn đề này Dương Phàm lại cho thiếu niên một ngàn vạn tiên thạch.
- Nếu nhiệm vụ ủy thác là luyện tạo Tinh Không Thành Lũy, như vậy việc này nắm chắc 80% trở lên. Chúng ta chen ngang cho ngươi, lão sư cũng sẽ không nói gì.
Thiếu niên lại cười nói.
Nói xong, thiếu niên vội vàng đi vào.
Không bao lâu một lão già ngân bào tóc bạc mặt mũi hồng hào từ trong sơn môn đi ra, quanh thân cũng có vài đệ tử như sao vây quanh trăng cùng đi ra.
Dương Phàm bước lên mấy bước, chắp tay ôm quyền tự giới thiệu với vẻ không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Vị lão già ngân bào này chính là một trong mười Tông sư luyện khí của Thiên giới.
- Tiên Quân, mời vào.
Lão già ngân bào sắc mặt bình tĩnh, trong mắt toát ra một loại ánh sáng trí tuệ.
Khác với những luyện khí đại sư khác, hai tay của Thiên tượng lại nhẵn nhụi mềm mại, dáng người thon dài, trên mặt gần như không có một tia nếp nhăn.
Chợt nhìn, đây là một vị mỹ nam tử.
Nhưng Dương Phàm cảm nhận được một cỗ lực bộc phát cường đại tích tụ mà không phát trong thân thể nhìn như gầy yếu này.
Chỉ chốc lát, Dương Phàm cùng Thiên tượng trò chuyện trong đại sảnh.
- Hẳn là Dương Tiên Quân hiểu được, luyện tạo Tinh Không Thành Lũy không đơn giản là có luyện khí đại sư là đủ.
Thiên tượng gợn sóng không sợ nói, chỉ là ở sâu trong con ngươi bình tĩnh kia có thể nhìn thấy vài tia chờ mong.
Vào lúc giới thiệu, Dương Phàm chỉ nói họ của mình, hắn cũng không hiện thân bằng diện mạo thực.
- Đương nhiên. Cơ bản tất cả tài liệu đều đã chuẩn bị tốt, Tông sư trận pháp cũng có, duy nhất chỉ còn thiếu một vị Tông sư luyện khí.
Dương Phàm lại cười nói.
- Không biết bản vẽ luyện tạo Tinh Không Thành Lũy có thiết kế ra chưa?
Thiên tượng chuyển giọng nói thẳng vào chủ đề, không chút dông dài.
Dương Phàm sớm có chuẩn bị, lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Thiên tượng.
Tiếp nhận bản vẽ, lão già ngân bào nhìn thoáng qua, nhướng mày.
Dương Phàm có chút không yên. Dù sao Đặng Thi Dao không có kinh nghiệm luyện tạo Tinh Không Thành Lũy, không biết có lọt vào mắt xanh của Thiên tượng đại sư này không.
Theo thời gian trôi qua, đầu mày của Thiên tượng càng ngày càng nhú chặt.
Dương Phàm âm thầm thở dài, chẳng lẽ còn phải nghĩ cách đi mời Tông sư trận pháp khác?
Nhưng là thời gian ra ngoài của hắn chỉ có một trăm năm, chỉ sợ không đủ.
- Thật sự có sáng tạo! Đây rốt cục là tác phẩm của vị Tông sư trận pháp nào, luyện tạo Tinh Không Thành Lũy lại có ý tưởng mới như vậy...
/1059
|