Trong lòng Nam Cung Ương thấp thỏm bất an, khẩn trương đến cực điểm trên trán toát mồ hôi lạnh.
Lão vốn có ý liên hợp nhiều lộ Vương hầu, cùng nhau mai phục Tẩn Vong, chém giết tại chỗ. đoạt lấy Chí Bảo Long Khí Thanh Long Kiếm.
Vì chuyện này, lão có thể nói đã bổ trí tỉ mỉ.
Nhưng lão tuyệt đối không ngờ tới, nam tử sâu không thể lường bên cạnh Tẩn Vong, căn bản không cần động thủ, đă làm bọn người Trấn Đông Hầu nghe tiếng mà chạy.
Lão mưu sâu tính kỹ, đương nhiên có thể đoán ra người này hùng mạnh, tuyệt đối không phải mình có thể chống lại.
Mà giờ, lão còn đổi diện với chuyện càng đáng sợ hơn, Tẩn Vong vì nhổ cỏ tận gốc, lại thinh cẩu Dương Pháp giúp đỡ. diệt sát minh.
Trong lòng Nam Cung Ương phát lạnh, càng hận thấu xương Tần Vong.
Lúc này, bất luận là lão hay Tẩn Vong, đều hết sức khẩn trương.
Nam Cung Ương lo sợ Dương Phàm đáp ứng, nếu như thế thì mình dữ nhiều lành ít.
Tẩn Vong lại lo lắng Dương Phàm không đáp ứng, như vậy thi tương lai sẽ mang tới hậu họa vô cùng.
Dương Phàm cười nhạt nhìn hai người, khẽ gật đẩu nói:
- Tẩn huynh quả thật đủ thẳng thắn, đây cũng là nguyên nhân ta hợp tác cùng huynh.
Vừa nói lời này. trong lòng Nam Cung Ương lộp bộp. thẩm hô không xong.
Đồng thời, một cỗ khí chấn nhiếp thẳng linh hồn, khóa chặt lão lại, giống như bị người ta bóp chặt vết hầu, hít thở khó khăn, mặt già nghẹn tới đò lên.
Dưới tình huống này, lão căn bản không dám động đậy. giống như chỉ cần động đậy, sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.
Trong lòng Nam Cung Ương kinh hãi: đối phương chi phát ra khí thế. là có thể làm cho minh khó chịu như vậy, thế thì thực lực chân chính hoàn toàn không thể đánh giá hết.
Tần Vong mừng rỡ:
- Nói như vậy. Dương huynh đồng ý ra tay, nếu thế thi Tần mỗ thiếu một cái nhân tình.
- Không.
Dương Phàm khẽ lắc đầu:
- Mọi chuyện đều phải lưu cho người một đường sinh cơ. Ngươi giết Nam Cung Dật. là bởi khi đó hai người ở lập trường đối lập, mà hắn mai phục ngươi, là vì báo thù cho nữ nhi. Là đúng hay sai, không có ý nghĩa.
- Đúng đúng đúng.
Nam Cung Ương vội vàng gật đầu liên tục, trong lòng mừng rỡ: không hô là nhân vật cấp tông sư, lòng dạ khí độ khác thường, ở một độ cao mà người thường không cách nào với tới.
- Này...
Sắc mặt Tần Vong cứng đờ.
- Cho nên, Dương mỗ làm người công chứng, để hai người bằng vào bản lĩnh cùa mình, quyết từ chiến.
Dương Phàm cười nhạt.
- Được.
Tẩn Vong gật đẩu không chút do dự. tràn đầy tự tin.
Nam Cung Ương hơi chút chần chờ, cắn răng một cái, liền đáp ứng.
Ánh mắt Dương Phàm lạnh lùng quét Nam Cung Ương:
- Dương mỗ nói rõ trước, ngươi muốn báo thù. tự nhiên phải có quyết tâm báo thù. Nếu nhutrong lúc quyết chiến chạy trốn, vậy ta sẽ ra tay tru giết ngươi.
- Vâng vâng.
Nam Cung Ương lại liên tục gật đầu, vẻ mặt cảm kích nói:
- Đa tạ Dương tông sư cho ta cơ hội.
Tần Vong lại cười hiểu ý, mặc dù Dương Phàm cho Nam Cung Ương lưu một đường sinh cơ, nhưng chế định ra quy tắc lại nghiêng vể phía hắn.
Một khi Nam Cung Ương chạy trốn. Dương Phàm sẽ ra tay lập tức chém giết.
Còn Tẩn Vong cùng Dương Phàm là quan hệ minh hữu, cũng có chút giao tình, trong chế định quy tắc không nói rõ điều này.
Dương Phàm làm việc tuy có lý trí, nhưng là thuận theo tự nhiên, bời vì quan hệ tốt với Tần Vong, cho nên chế định ra quy tắcthoáng nghiêng vể phía hắn.
Đồng thời, trong lòng Tẩn Vong âm thầm cảm thán, hôm nay Dương Phàm đã hoàn toàn đặt chân lên đinh kim tự tháp tu tiên gi ới Đại Tần, đạt tới trình độ có thể tùy ý chế quy tắc.
Mà quy tắc hắn chế định, người dưới đinh kim tụ tháp sẽ không có cách nào chống cự.
Dù là Vương hầu bình thường, cũng không cách nào với tới độ cao này.
- Hắc hắc, có thể xem náo nhiệt rồi.
Hồ Phi chà chà tay, vẻ mặt hưng phấn.
ở vùng hoang vu này. Nam Cung Ương đổi diện xa xa Tẩn Vong, khí thế mạnh mẽ làm
cho phạm vi vạn dặm trống trải không tiếng động.
Còn chua thật sự động thủ, lực Thần Hư kinh thiên động địa đã tràn ngập phạm vi vạn dặm hư không.
Không nhiều lời, hai vị cường giả cấp Thần Hư triển khai một trận long tranh hổ đấu, làm cho mảnh thiên địa này rơi vào một trận mây đen sấm sét.
Tu sĩ đi ngang nơi này, căn bản không dám tới gần, khí thể hùng hồn cùng sóng dư âm kia, không phải tu sĩ bình thường có thể thùa nhận.
Theo chiến đấu tiến hành, Nam Cung Ương kinh hãi phát hiện Tần Vong Tuy mói vào cường giả Thần Hư, nhưng căn cơ hết sức thâm hậu, càng có được lực Huyết mạch Tiên Tần.
Luận trình độ huyết mạch, Tẩn Vong ngang hàng với Tẩn Tuấn, tư chất cũng không kém nhiều.
Hơn nữa Tẩn Vong cũng có đủ thiên phú, mặc dù so với cường giả Thần Hư tiền bối, cũng không kém bao nhiêu.
Nam Cung Ương tuy mạnh, gần như chi nửa bước vào Hợp Thể Kỳ, nhưng cuối cùng không đạt tới mức như Bạch Vũ Lão Tiên.
Sau đó, Tần Vong càng đánh càng mạnh, khi hắn tế ra Thanh Long Kiếm, long văn màu xanh xông lên tận trời, kiếm khí không gì đỡ được xé rách mọi thứ.
Nam Cung Ương lập tức thua liên tục lùi bước, rơi xuống hạ phong tuyệt đối, mắt thấy kiên trì không được bao lâu.
Bỗng nhiên, lão hiểu ra được Vương hầu có được Chí Bảo Long Khí chênh lệch với cường giả Thán Hư bình thường.
Phổc phổc phốc!
Một mảnh sóng văn Thanh Long Kiếm kiếm khí như hình thành một con Thanh Long nhe nanh múa vuốt, lực công kích áp đảo xé rách tâng phòng ngự của Nam Cung Ương.
Nam Cung Ương rơi vào tuyệt cảnh, vẻ mặt hoảng sợ, nào còn tâm tu báo thù.
Chạy-
Lão theo tiềm thức bò chạy, thi triển bí thuật, một chia thành tám.
Tổng cộng tám cái bóng sáng xanh lục, khí tức khó phần biệt thật giả, chia ra tám hướng bò chạy.
Trước thế công đáng sợ cùa Thanh Long Kiếm, lão căn bản không có sức chổng trả. chỉ có thể lụa chọn trốn đi.
Thấy tình cảnh này. Tẩn Vong cười trào phúng, thu hồi Thanh Long Kiếm, đưa ánh mắt về phía Dương Phàm.
Hắn biểu đạt ý tứ rất rõ ràng.
Bồng nhiên, khi ánh mắt hắn nhìn về phía Dương Phàm, phát giác thân hình đối phương lóe lên, trong ánh mắt như có hai cái bóng Dương Phàm, xuất hiện hiện tượng chông lấn quy dị.
- A....
Một tiếng hét thảm truyền tới. một Nam Cung Ương trong đó bị một chướng đánh nát, hóa thành bụi bặm.
Ngay khoảng khắc truớc khi chết, lão chợt cảm thẩy một cỗ áp lực làm cho lão không thớ nổi, mạnh hơn Tẩn Vong không biết bao nhiêu lẩn.
Lão biết, người kia đã ra tay.
Làm cho lão kinh sợ, là Dương Phàm liếc mắt một cái liền nhìn ra chân thân của lão.
Trong cảm quan Nam Cung Ương, động tác Dương Phàm cũng không nhanh, lại như vươn ra từ khe rách không gian, chính mình cân bản không thể nào tránh được.
Khi chưởng lực mạnh mễ đánh nát thân thể lão, Nam Cung Ương mới chính thức hiểu ra: đây chính là thực lực của hắn?
Nói thì chậm hiện thực lại nhanh, khi Tần Vong nhìn về phía Dương Phàm, phát hiện hiện tượng chồng lấn, Ngay khoảng khắc đó Dương Phàm hoàn thành ra tay. trở về chỗ cũ.
Đây cũng là nguyên nhân làm cho hắn thấy hai cái bóng Dương Phàm xuất hiện chồng lần một chỗ.
- Phiền Dương huynh rồi.
Tẩn Vong mừng rỡ vô cùng, vội cảm kích nói:
- Phần nhân tinh này, Tân mỗ nhớ mãi không quên.
Dương Phàm như giếng lặng không gợn sóng, nhàn nhạt nói:
- Người này có lòng báo thù. ta lưu lại một đường sinh cơ. hắn lại không có quyết tâm chân chính liều chết.
Bằng độ cao của hắn, tụ nhiên có thể nhìn ra Nam Cung Ương đang ôm lòng liều chết quyá chiến.
Ngược lại Tần Vong, thực lực mạnh mẽ. ý chí kiên định, đầy đủ lòng tin, tâm thái không gấp không vội.
- Ta xem quá nửa quyết tâm của hắn, là dòm ngó Thanh Long Kiếm của ta.
Tần Vong thoáng trào phúngnói.
Dù sao Thanh Long Kiếm đại biểu ba danh ngạch quyền vào Tiên Tần bảo tàng.
Sau đó. ba nguời chạy tới Thiên Võ Châu, trên đường cơ bản không có chuyện gi.
TronglòngTần Vong hiếu Kỳ. liền trực tiếp hỏi:
- Bằng thực lực Dương huynh hôm nay, cường giả Thần Hư bình thường trước mặt ngươi đã căn bản không qua được một chiêu. Nhưng không biết so sánh với cường giả Hợp Thể Kỳ. ai mạnh ai yếu?
Dương Phàm trá lời:
- Hợp Thể sơ kỳ, có vài phần thắng, nếu muốn đánh giết, lại quá khó khăn. Còn trên Hợp Thể trung kỳ, hiện giờ chua gặp qua. không thể phán đoán. Nhưng theo chênh lệch một bước nhỏ trong tầng cao nhất, phần thắng rất nhỏ bé...
Trong lòng Tẩn Vong vô cùng chấn động, dù là có Chí B ảo Long Khí, lục lượng cao nhất tu tiên giới Đại Tần chẳng qua là Hợp Thể sơ kỳ
Nếu không có Chí Bảo Long Khí tồn tại, tối đa cảnh giới linh hồn bước vào Hợp ThểKỳ.
Nói nhưthế. Dương Phàm ở đại lục này cơ bản đã vô địch.
Trừ khi... tiến vào Ngoại Hải Vực càngrộnglớn kia.
Nhưng dù là Ngoại Hải Vực, tu sĩ cao nhất cũng là lông phượng sừng lân. Còn như tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cao cấp hơn, quá nửa chi giới hạn trong truyền thuyết, càng đừng nói trong giới này có tôn tại Đại Thừa Kỳ bán tiên hay không.
Mấy tháng sau. hai người Dương Phàm chia tay Tẩn Vong ở Thiên Võ Châu.
Thiên Võ Châu, cũng là đại bản doanh của bọn người Tẩn Vong.
Trước khi chia tay, Dương Phàm hỏi Tần Vong một vẩn đề:
- Ngươi có muốn bước lên bảo tọa Tần Hoàng.
Tần Vong ngẩn ra, tiếp đó gật đầu nói:
- Nếu như có thể tru diệt Tẩn Tuấn, trên cơ sỡ báo thù cho phụ thân, ta là người thùa kế hợp pháp, đương nhiên sẽ không để ý.
- Ha ha, ngươi vẫn cứ thẳng thắng như thế.
Dương Phàm cười khẽ. từ biệt Tẩn Vong.
Trong lòng hắn lại đang suy nghĩ, nếu như minh có thể đỡ đẩu một đòi Đế vương tu tiên lên làm bá chù, châng phái chuyện kỳ diệu sao?
Dù sao bản thân Dương Phàm sẽ tuyệt đối không làm Đế Vương này.
Ý nghĩ này thoáng qua đẩu hắn, tất cả thuận theo tự nhiên, sẽ không quá cổ ý đi làm.
Cùng với Hồ Phi phi hành mấy Ngày, cuối cùng trớ lại Lăng Đinh Tiên Phong.
Hai người vừa tới Lăng Đinh Tiên Phong, lập tức gây ra cảnh giác.
Thi ra do yêu khí trên người Hồ Phi quá mạnh, một tên cuồng chiến đẩu như hắn, không làm tốt nhất là thu liễm khí tức.
- Có cường giả yêu tộc đánh tới đây...
Trên Lăng Đinh Tiên Phong, liền xuất hiện một mảnh hỗn loạn nhỏ.
Dương Phàm lập tức lấy ra lệnh bài trưởng lão, dùng pháp lực thúc đẩy. phát ra khí uy nghiêm đáng sợ.
- B ái kiến trưởng lão.
Có đội tu sĩ chuãn bị lên tra hỏi. lập tức hành lễ cáo lui.
- Là Dương truởng lão.
Trên Lăng Đinh Tiên Phong, ngàn vạn tu sĩ đều chú V tới Dương Phàm.
- Có thấy không, đó chính là vị Dương trường lão truyển kỳ, hẳn là trở về từ Cửu Long Thịnh Hội.
- ồ? Bên cạnh ngài ấv còn có một con yêu hầu?
Có người kinh ngạc nói.
- Còn cần phải hỏi. khẳng định là thần hầu do Dương trường lão dùng vô thượng đạo pháp hàng phục, ngươi có thấy bộ dáng nghe lời của nó hay không?
Ngao
Hồ Phi giận tím mặt, phát ra một tiếng rít gào nang trời.
Nghĩ tới mình đường đườngthần thú siêu giai, lại bị người ta khi đễ nhưthế.
Nói lục chiến đấu, hắn gần như đánh ngang Yêu Long Hoàng, Dương Phàm muốn thắng hắn cũng không dễ dàng gì.
Hiện giờ lại bị đám kiến hôi vô tri này khi dễ?
Thật là nào có ly này.
Dương Phàm vẫn cứ nhịn ý cười, im lặng không nói.
Còn trên trọng thứ chín Lăng Đinh Tiên Phong, Bạch Vũ Lão Tiên đang bế quan, trong lòng chợt cả kinh: Yêu khí thật là hùng mạnh...
Hiện thời, ngoại trừ Yêu Long Hoàng ra. hắn chưa từng thấy qua yêu khí khủng bố như
thế.
Hơn nữa xem từ khí tức, người tới đây phẩm bậc có thể còn trên cả Yêu Long Hoàng...
Lão vốn có ý liên hợp nhiều lộ Vương hầu, cùng nhau mai phục Tẩn Vong, chém giết tại chỗ. đoạt lấy Chí Bảo Long Khí Thanh Long Kiếm.
Vì chuyện này, lão có thể nói đã bổ trí tỉ mỉ.
Nhưng lão tuyệt đối không ngờ tới, nam tử sâu không thể lường bên cạnh Tẩn Vong, căn bản không cần động thủ, đă làm bọn người Trấn Đông Hầu nghe tiếng mà chạy.
Lão mưu sâu tính kỹ, đương nhiên có thể đoán ra người này hùng mạnh, tuyệt đối không phải mình có thể chống lại.
Mà giờ, lão còn đổi diện với chuyện càng đáng sợ hơn, Tẩn Vong vì nhổ cỏ tận gốc, lại thinh cẩu Dương Pháp giúp đỡ. diệt sát minh.
Trong lòng Nam Cung Ương phát lạnh, càng hận thấu xương Tần Vong.
Lúc này, bất luận là lão hay Tẩn Vong, đều hết sức khẩn trương.
Nam Cung Ương lo sợ Dương Phàm đáp ứng, nếu như thế thì mình dữ nhiều lành ít.
Tẩn Vong lại lo lắng Dương Phàm không đáp ứng, như vậy thi tương lai sẽ mang tới hậu họa vô cùng.
Dương Phàm cười nhạt nhìn hai người, khẽ gật đẩu nói:
- Tẩn huynh quả thật đủ thẳng thắn, đây cũng là nguyên nhân ta hợp tác cùng huynh.
Vừa nói lời này. trong lòng Nam Cung Ương lộp bộp. thẩm hô không xong.
Đồng thời, một cỗ khí chấn nhiếp thẳng linh hồn, khóa chặt lão lại, giống như bị người ta bóp chặt vết hầu, hít thở khó khăn, mặt già nghẹn tới đò lên.
Dưới tình huống này, lão căn bản không dám động đậy. giống như chỉ cần động đậy, sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.
Trong lòng Nam Cung Ương kinh hãi: đối phương chi phát ra khí thế. là có thể làm cho minh khó chịu như vậy, thế thì thực lực chân chính hoàn toàn không thể đánh giá hết.
Tần Vong mừng rỡ:
- Nói như vậy. Dương huynh đồng ý ra tay, nếu thế thi Tần mỗ thiếu một cái nhân tình.
- Không.
Dương Phàm khẽ lắc đầu:
- Mọi chuyện đều phải lưu cho người một đường sinh cơ. Ngươi giết Nam Cung Dật. là bởi khi đó hai người ở lập trường đối lập, mà hắn mai phục ngươi, là vì báo thù cho nữ nhi. Là đúng hay sai, không có ý nghĩa.
- Đúng đúng đúng.
Nam Cung Ương vội vàng gật đầu liên tục, trong lòng mừng rỡ: không hô là nhân vật cấp tông sư, lòng dạ khí độ khác thường, ở một độ cao mà người thường không cách nào với tới.
- Này...
Sắc mặt Tần Vong cứng đờ.
- Cho nên, Dương mỗ làm người công chứng, để hai người bằng vào bản lĩnh cùa mình, quyết từ chiến.
Dương Phàm cười nhạt.
- Được.
Tẩn Vong gật đẩu không chút do dự. tràn đầy tự tin.
Nam Cung Ương hơi chút chần chờ, cắn răng một cái, liền đáp ứng.
Ánh mắt Dương Phàm lạnh lùng quét Nam Cung Ương:
- Dương mỗ nói rõ trước, ngươi muốn báo thù. tự nhiên phải có quyết tâm báo thù. Nếu nhutrong lúc quyết chiến chạy trốn, vậy ta sẽ ra tay tru giết ngươi.
- Vâng vâng.
Nam Cung Ương lại liên tục gật đầu, vẻ mặt cảm kích nói:
- Đa tạ Dương tông sư cho ta cơ hội.
Tần Vong lại cười hiểu ý, mặc dù Dương Phàm cho Nam Cung Ương lưu một đường sinh cơ, nhưng chế định ra quy tắc lại nghiêng vể phía hắn.
Một khi Nam Cung Ương chạy trốn. Dương Phàm sẽ ra tay lập tức chém giết.
Còn Tẩn Vong cùng Dương Phàm là quan hệ minh hữu, cũng có chút giao tình, trong chế định quy tắc không nói rõ điều này.
Dương Phàm làm việc tuy có lý trí, nhưng là thuận theo tự nhiên, bời vì quan hệ tốt với Tần Vong, cho nên chế định ra quy tắcthoáng nghiêng vể phía hắn.
Đồng thời, trong lòng Tẩn Vong âm thầm cảm thán, hôm nay Dương Phàm đã hoàn toàn đặt chân lên đinh kim tự tháp tu tiên gi ới Đại Tần, đạt tới trình độ có thể tùy ý chế quy tắc.
Mà quy tắc hắn chế định, người dưới đinh kim tụ tháp sẽ không có cách nào chống cự.
Dù là Vương hầu bình thường, cũng không cách nào với tới độ cao này.
- Hắc hắc, có thể xem náo nhiệt rồi.
Hồ Phi chà chà tay, vẻ mặt hưng phấn.
ở vùng hoang vu này. Nam Cung Ương đổi diện xa xa Tẩn Vong, khí thế mạnh mẽ làm
cho phạm vi vạn dặm trống trải không tiếng động.
Còn chua thật sự động thủ, lực Thần Hư kinh thiên động địa đã tràn ngập phạm vi vạn dặm hư không.
Không nhiều lời, hai vị cường giả cấp Thần Hư triển khai một trận long tranh hổ đấu, làm cho mảnh thiên địa này rơi vào một trận mây đen sấm sét.
Tu sĩ đi ngang nơi này, căn bản không dám tới gần, khí thể hùng hồn cùng sóng dư âm kia, không phải tu sĩ bình thường có thể thùa nhận.
Theo chiến đấu tiến hành, Nam Cung Ương kinh hãi phát hiện Tần Vong Tuy mói vào cường giả Thần Hư, nhưng căn cơ hết sức thâm hậu, càng có được lực Huyết mạch Tiên Tần.
Luận trình độ huyết mạch, Tẩn Vong ngang hàng với Tẩn Tuấn, tư chất cũng không kém nhiều.
Hơn nữa Tẩn Vong cũng có đủ thiên phú, mặc dù so với cường giả Thần Hư tiền bối, cũng không kém bao nhiêu.
Nam Cung Ương tuy mạnh, gần như chi nửa bước vào Hợp Thể Kỳ, nhưng cuối cùng không đạt tới mức như Bạch Vũ Lão Tiên.
Sau đó, Tần Vong càng đánh càng mạnh, khi hắn tế ra Thanh Long Kiếm, long văn màu xanh xông lên tận trời, kiếm khí không gì đỡ được xé rách mọi thứ.
Nam Cung Ương lập tức thua liên tục lùi bước, rơi xuống hạ phong tuyệt đối, mắt thấy kiên trì không được bao lâu.
Bỗng nhiên, lão hiểu ra được Vương hầu có được Chí Bảo Long Khí chênh lệch với cường giả Thán Hư bình thường.
Phổc phổc phốc!
Một mảnh sóng văn Thanh Long Kiếm kiếm khí như hình thành một con Thanh Long nhe nanh múa vuốt, lực công kích áp đảo xé rách tâng phòng ngự của Nam Cung Ương.
Nam Cung Ương rơi vào tuyệt cảnh, vẻ mặt hoảng sợ, nào còn tâm tu báo thù.
Chạy-
Lão theo tiềm thức bò chạy, thi triển bí thuật, một chia thành tám.
Tổng cộng tám cái bóng sáng xanh lục, khí tức khó phần biệt thật giả, chia ra tám hướng bò chạy.
Trước thế công đáng sợ cùa Thanh Long Kiếm, lão căn bản không có sức chổng trả. chỉ có thể lụa chọn trốn đi.
Thấy tình cảnh này. Tẩn Vong cười trào phúng, thu hồi Thanh Long Kiếm, đưa ánh mắt về phía Dương Phàm.
Hắn biểu đạt ý tứ rất rõ ràng.
Bồng nhiên, khi ánh mắt hắn nhìn về phía Dương Phàm, phát giác thân hình đối phương lóe lên, trong ánh mắt như có hai cái bóng Dương Phàm, xuất hiện hiện tượng chông lấn quy dị.
- A....
Một tiếng hét thảm truyền tới. một Nam Cung Ương trong đó bị một chướng đánh nát, hóa thành bụi bặm.
Ngay khoảng khắc truớc khi chết, lão chợt cảm thẩy một cỗ áp lực làm cho lão không thớ nổi, mạnh hơn Tẩn Vong không biết bao nhiêu lẩn.
Lão biết, người kia đã ra tay.
Làm cho lão kinh sợ, là Dương Phàm liếc mắt một cái liền nhìn ra chân thân của lão.
Trong cảm quan Nam Cung Ương, động tác Dương Phàm cũng không nhanh, lại như vươn ra từ khe rách không gian, chính mình cân bản không thể nào tránh được.
Khi chưởng lực mạnh mễ đánh nát thân thể lão, Nam Cung Ương mới chính thức hiểu ra: đây chính là thực lực của hắn?
Nói thì chậm hiện thực lại nhanh, khi Tần Vong nhìn về phía Dương Phàm, phát hiện hiện tượng chồng lấn, Ngay khoảng khắc đó Dương Phàm hoàn thành ra tay. trở về chỗ cũ.
Đây cũng là nguyên nhân làm cho hắn thấy hai cái bóng Dương Phàm xuất hiện chồng lần một chỗ.
- Phiền Dương huynh rồi.
Tẩn Vong mừng rỡ vô cùng, vội cảm kích nói:
- Phần nhân tinh này, Tân mỗ nhớ mãi không quên.
Dương Phàm như giếng lặng không gợn sóng, nhàn nhạt nói:
- Người này có lòng báo thù. ta lưu lại một đường sinh cơ. hắn lại không có quyết tâm chân chính liều chết.
Bằng độ cao của hắn, tụ nhiên có thể nhìn ra Nam Cung Ương đang ôm lòng liều chết quyá chiến.
Ngược lại Tần Vong, thực lực mạnh mẽ. ý chí kiên định, đầy đủ lòng tin, tâm thái không gấp không vội.
- Ta xem quá nửa quyết tâm của hắn, là dòm ngó Thanh Long Kiếm của ta.
Tần Vong thoáng trào phúngnói.
Dù sao Thanh Long Kiếm đại biểu ba danh ngạch quyền vào Tiên Tần bảo tàng.
Sau đó. ba nguời chạy tới Thiên Võ Châu, trên đường cơ bản không có chuyện gi.
TronglòngTần Vong hiếu Kỳ. liền trực tiếp hỏi:
- Bằng thực lực Dương huynh hôm nay, cường giả Thần Hư bình thường trước mặt ngươi đã căn bản không qua được một chiêu. Nhưng không biết so sánh với cường giả Hợp Thể Kỳ. ai mạnh ai yếu?
Dương Phàm trá lời:
- Hợp Thể sơ kỳ, có vài phần thắng, nếu muốn đánh giết, lại quá khó khăn. Còn trên Hợp Thể trung kỳ, hiện giờ chua gặp qua. không thể phán đoán. Nhưng theo chênh lệch một bước nhỏ trong tầng cao nhất, phần thắng rất nhỏ bé...
Trong lòng Tẩn Vong vô cùng chấn động, dù là có Chí B ảo Long Khí, lục lượng cao nhất tu tiên giới Đại Tần chẳng qua là Hợp Thể sơ kỳ
Nếu không có Chí Bảo Long Khí tồn tại, tối đa cảnh giới linh hồn bước vào Hợp ThểKỳ.
Nói nhưthế. Dương Phàm ở đại lục này cơ bản đã vô địch.
Trừ khi... tiến vào Ngoại Hải Vực càngrộnglớn kia.
Nhưng dù là Ngoại Hải Vực, tu sĩ cao nhất cũng là lông phượng sừng lân. Còn như tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cao cấp hơn, quá nửa chi giới hạn trong truyền thuyết, càng đừng nói trong giới này có tôn tại Đại Thừa Kỳ bán tiên hay không.
Mấy tháng sau. hai người Dương Phàm chia tay Tẩn Vong ở Thiên Võ Châu.
Thiên Võ Châu, cũng là đại bản doanh của bọn người Tẩn Vong.
Trước khi chia tay, Dương Phàm hỏi Tần Vong một vẩn đề:
- Ngươi có muốn bước lên bảo tọa Tần Hoàng.
Tần Vong ngẩn ra, tiếp đó gật đầu nói:
- Nếu như có thể tru diệt Tẩn Tuấn, trên cơ sỡ báo thù cho phụ thân, ta là người thùa kế hợp pháp, đương nhiên sẽ không để ý.
- Ha ha, ngươi vẫn cứ thẳng thắng như thế.
Dương Phàm cười khẽ. từ biệt Tẩn Vong.
Trong lòng hắn lại đang suy nghĩ, nếu như minh có thể đỡ đẩu một đòi Đế vương tu tiên lên làm bá chù, châng phái chuyện kỳ diệu sao?
Dù sao bản thân Dương Phàm sẽ tuyệt đối không làm Đế Vương này.
Ý nghĩ này thoáng qua đẩu hắn, tất cả thuận theo tự nhiên, sẽ không quá cổ ý đi làm.
Cùng với Hồ Phi phi hành mấy Ngày, cuối cùng trớ lại Lăng Đinh Tiên Phong.
Hai người vừa tới Lăng Đinh Tiên Phong, lập tức gây ra cảnh giác.
Thi ra do yêu khí trên người Hồ Phi quá mạnh, một tên cuồng chiến đẩu như hắn, không làm tốt nhất là thu liễm khí tức.
- Có cường giả yêu tộc đánh tới đây...
Trên Lăng Đinh Tiên Phong, liền xuất hiện một mảnh hỗn loạn nhỏ.
Dương Phàm lập tức lấy ra lệnh bài trưởng lão, dùng pháp lực thúc đẩy. phát ra khí uy nghiêm đáng sợ.
- B ái kiến trưởng lão.
Có đội tu sĩ chuãn bị lên tra hỏi. lập tức hành lễ cáo lui.
- Là Dương truởng lão.
Trên Lăng Đinh Tiên Phong, ngàn vạn tu sĩ đều chú V tới Dương Phàm.
- Có thấy không, đó chính là vị Dương trường lão truyển kỳ, hẳn là trở về từ Cửu Long Thịnh Hội.
- ồ? Bên cạnh ngài ấv còn có một con yêu hầu?
Có người kinh ngạc nói.
- Còn cần phải hỏi. khẳng định là thần hầu do Dương trường lão dùng vô thượng đạo pháp hàng phục, ngươi có thấy bộ dáng nghe lời của nó hay không?
Ngao
Hồ Phi giận tím mặt, phát ra một tiếng rít gào nang trời.
Nghĩ tới mình đường đườngthần thú siêu giai, lại bị người ta khi đễ nhưthế.
Nói lục chiến đấu, hắn gần như đánh ngang Yêu Long Hoàng, Dương Phàm muốn thắng hắn cũng không dễ dàng gì.
Hiện giờ lại bị đám kiến hôi vô tri này khi dễ?
Thật là nào có ly này.
Dương Phàm vẫn cứ nhịn ý cười, im lặng không nói.
Còn trên trọng thứ chín Lăng Đinh Tiên Phong, Bạch Vũ Lão Tiên đang bế quan, trong lòng chợt cả kinh: Yêu khí thật là hùng mạnh...
Hiện thời, ngoại trừ Yêu Long Hoàng ra. hắn chưa từng thấy qua yêu khí khủng bố như
thế.
Hơn nữa xem từ khí tức, người tới đây phẩm bậc có thể còn trên cả Yêu Long Hoàng...
/1059
|