Dừng tay
Một đạo ánh sáng tím phóng từ phía phủ đệ tới, chi hô hấp xuyên qua hai trăm dặm, tốc độ kinh người, tiếng quát nổ tung nhu sấm.
Người tới không phải Hỗ Phi, vậy thì là ai?
Thế nhưng hắn vẫn chậm một bước, bí kỹ Thanh Hư Thiên Ba Phong cùa Thanh Vũ đã phát ra, khó mà thu hôi.
Vù phổc
Cơn sóng hư vô lan tới, trong tầm mắt đều hóa thành hư vô, Dương Phàm cũng bị bao phủ trong đó.
Chi nghe ầm một tiếng, thân thể Dương Phàm vỡ ra. hóa thành hư vô, dư sóng mạnh mẽ lập tức lan tràn.
Lúc này, cả phủ đệ kéo lên một trận gió mãnh liệt, làm cho cấm chế xung quanh liên tục lắc lư, rung động kẽo kẹt. tạo nên những đoàn ánh sáng như lưu ly.
- Ai bảo ngươi động thù
Hổ Phi toàn thân lông khi dựng thẳng, ánh mắt muốn nứt ra, hai mắt đò máu. một cỗ khí tức cấm kỵ cô cuôngbạo tràn ngập toàn phủ dệ.
- A! Sao lại như vậy được?
Thanh Vũ bị dọa run run, sắc mặt trắng bệch, cho tới giờ không phát hiện Hỗ Phi nổi giận tới trình độ này.
Nàng càng thêm không ngờ tới. Dương Phàm lại không chịu được một kích như vậy.
Theo nàng nghĩ, cường giả có thể làm Hỗ Phi kính phục, tối thiểu cũng là tồn tại cao hơn Phủ chủ.
Vùoong-
Lúc này. trận gió toàn phủ đệ biến mất. ánh mắt cũng trở nên rõ ràng.
Chỉ thấy vị trí chỗ Dương Phàm, chỉ còn lại một mảnh bột phấn không nhìn rõ bằng mắt thường.
-Dương Phàm-
Hô Phi hai mắt đỏ máu. sững sờnhin chăm chăm chỗ đó. không khỏi lớn tiếng rít gào.
- Không đúng, nếu hắn đã chết, sẽ không như thế...
Thanh Vũ thần sắc biến đổi. liên tục lắc đẩu.
Thanh Hư Thiên Ba Phong của nàng tuy có thể xé vạn vật thành phấn, nhưng nếu là người thì sẽ lưu lại bột phấn màu đò, không thiếu khí tức máu tanh.
Nhưng mà Thanh Vũ không cảm thấy bất kỳ dấu hiệu linh hồn tan vỡ sau khi tử vong.
- Đúng, Dương lão đại làm sao chết đễ dàng như vậy...
Hô Phi ánh mắt sáng lên, vẻ mặt hòa hoãn vài phần, khôi phục một chút lý trí.
Thế nhưng, Dương lão đại không chết, vậy làm sao biến mất hư không như vậy.
- Hỗ Phi, nhiều năm không gặp. tính cách xúc động của ngươi vẫn cứ không đồi.
Tiếng cười khẽ của nam tử truyền tới từ sau lưng hai người.
Cái gì?
Thanh Vũ chi cảm thấy một làn hơi lạnh kéo tới. bởi vì người vừa nói đứng ở phía sau hai người, gần như có thể cảm nhận được hô hấp cùa đối phương.
Tuy rẳng vừa rồi hai người kinh hồn thất thổ, mất đi cảnh giác, nhưng cũng không đến mức không chút cảm giác.
- Dương lão đại, thật là dọa chết chúng ta mà.
Hỗ Phi hưng phấn mừng như điên, chạy tới nắm chặt hai tay Dương Phàm, hung hăng đánh hắn hai quyền.
- Tê... Sức thật là mạnh.
Dương Phàm nhướng mày, lực lượng Hỗ Phi này cũng biến thái quá.
Nói thể chất sinh mệnh lực, Dương Phàm không chút kém hơn, nhưng so với loại lục lượng dã man này, lại không bằng Hỗ Phi.
Lúc này, hắn cũng hiện ra hình thái nhân loại, cười ha ha. đánh trả Hỗ Phi một cái.
-Ngao...
Hỗ Phi đau tới nhảy loạn lên, lực lượng cơ thê Dương Phàm cũng cực kỳ mạnh mễ.
Càng đáng sợ hơn, Dương Phàm xuất thân là dược sư. vị trí công kích cùng vận dụng sức lực. nhắm vào các vị trí đặc thù. tạo thành đau đón càng lớn hơn.
- Ngao ngao... Đau quá mà!
Dương Phàm đánh một quyền, làm cho Hỗ Phi đau nhức cả nửa Ngày.
Thanh Vũ đứng im một bên, có chút kinh ngạc, cho đến giờ nàng không thấy Hỗ Phi lộ ra một mặt ngây thơ đùa giỡn như thế.
Càng làm cho nàng kinh ngạc chính là Dương Phàm.
Thanh Vũ vốn cứ tưởng rẳng bằng hữu của Hỗ Phi sẽ là một tên thô kệch to lớn ba đẩu sáu tay gì, hoặc là một tên quái vật hiếu chiến như cuồng.
Hiện giờ tận mắt thấy, lại là một thanh niên nhân loại bình thản nho nhã như vậy.
Hỗ Phi nghĩ đến điểu gì, chà chà tay, hưng phấn nói:
- Ha ha ha... Dương lão đại, ngươi còn chưa thăng cấp Hóa Thần hậu kỳ, lúc này đến phiên ta chà đạp lão đại rồi. đợi lát nữa gặp ở đấu pháp trường.
Dương Phàm cười nhạt:
- Ta đang chuần bị tìm một đối thủ mạnh một chút đấu thừ. chỉ là trước đó chúng ta ôn chuyện đă.
- Dương đạo hữu. vừa rồi đã đắc tội. xin thứ lỗi.
Thanh Vũ có chút ngại ngùng, xin lỗi Dương Phàm.
Nàng không nhìn ra được sâu cạn của Dương Phàm, nhưng nếu người này là lão đại của Hỗ Phi hộ pháp, khẳng định không thể đắc tội.
- Hừ! Thanh Vũ, vì sao vừa rồi cô ra tay với Dương lão đại.
Hỗ Phi trợn mắt nghiến răng nói.
Thanh Vũ ủy khuất nói:
- Trước khi Dương lão đại tới, ngươi khen hắn lợi hai thế này thế nọ, ta hiếu kỳ mới thử một lẩn.
- Thế nhưng cô cũng không thể hạ thủ độc như thấ Thanh Hư Thiên Ba Phong là bí kỹ mạnh mẽ mà cô rất ít sử dụng...
Hô Phi tức giận không tiêu.
- Nếu như Dương lão đại thật có lợi hại như ngươi nói, khẳng định sẽ có thể tùy tiện chống lại chiêu này, cho nên ta mới...
Thanh Vũ mắt lệ rưng rưng, bộ dạng động lòng đáng yêu.
- Cô....
Hỗ Phi gân xanh phồng lên. nhưng á khẩu không trá lời được.
Dương Phàm như cười như không quan sát hai người, một lát sau mới giảng hòa:
- Việc nhỏ mà thôi, hôm nay Đại Tân này có thể chân chính xúc phạm tới ta. chi đếm trên đầu ngón tay thôi.
Trong lời của hắn, lộ ra tự tin mạnh mẽ.
Còn Thanh Vũ dưới ánh mắt quan sát dị dạng của Dương Phàm, có chút không được tự nhiên, vội cáo từ:
- Tiểu nữ không quấv rầy hai vị ôn chuyện nữa.
Nhanh chóng bay đi, Thanh Vũ lại cười hì hì nói:
- Hai người các ngươi nếu muốn luận bàn, nhất định phải kêu ta, ta làm công chứng viên cho các ngươi.
Chờ Thanh Vũ đi rồi. Dương Phàm đứng dậy, cười dài nhìn chằm chằm Hỗ Phi, dường như muốn nhìn ra chỗ nào khác thường trên người hắn.
- Dương lão đại... ngươi đang nhìn cái gì?
Hỗ Phi không khỏi rùng minh một cái, toàn thân không thoải mái.
- Không tệ lắm... Bao năm không gặp. ngươi ở một phương diện nào có, cũng có chút tiến bộ.
Dương Phàm thoáng đùa cợt nói.
-Có ý gì?
Hổ Phi ngẩn ra.
- Vị hồng nhan tri kỷ bên cạnh ngươi...
Dương Phàm chậc chậc cười.
- Thối lắm!
Hỗ Phi giận dữ, mặt lại đò lên.
- Vậy sao, chẳng qua nguơi có cần phản ứng lớn như thế?
Dương Phàm hiếu kỳ hứng thú không giảm.
Hắn vốn không phải người ưa tò mò nhiều chuyện.
Thế nhưng đối với Hỗ Phi, người này luôn luôn không hiểu phong tinh, cao to thô kệch.
Dương Phàm đã có mấy vị đạo lữ song tu cùng thị thiếp, còn Hỗ Phi tu luyện nhiều năm như vậy. vẫn còn mỗi một thân một mình.
Cộng thêm Hỗ Phi tướng mạo xấu xí. tính cách thô bạo, động tay động chân, rất ít có nữ từ tiếp cận.
Mà naỵ đi tới Yêu Hoàng Cảnh, ở bên cạnh Hỗ Phi lại thấy một nữ tử quan hệ không tệ, hơn nữa bất luận tu chất, tướng mạo. khí chất đều là cao nhất.
- Nàng... Nàng chỉ là bằng hữu của ta.
Hỗ Phi liền nhe răng trợn mắt. tức muốn phát điên.
- Được rồi, chuỵện này nói sau.
Dương Phàm cố nén ý cười trong lòng, bắt đâu hỏi hành trình Hô Phi tới Yêu Hoàng Cảnh.
Thì ra, Hỗ Phi này thật đúng là một đường bay từ Bắc Tần đi tới Đại Tần.
Dọc theo đường đi, hắn ban đẩu liên tục đánh giết, đâm thẳng xông thẳng, có thể nói nguy hiêm liên tục, nhưng chuyện này càng khai phá rất mạnh tiêm lực của hắn.
Kết quả khi hắn tới gần tu tiên giới Đại Tần, thành công thăng cấp Hóa Thần Kỳ.
về phần chuyện sau khi đến Yêu Hoàng Cảnh, không khác lắm những gì Thiên Võng báo cáo.
Từ trong lời nói, Hỗ Phi biểu hiện ra cảm kích sùng kính đến từ nội tâm đối với Yêu Long Hoàng.
Thì ra khi đó Hỗ Phi vượt hai cấp khiêu chiến cường giả cấp Phủ chủ. phát động bản mạng thân thông chua từng sử dụng, suyt nữa giết tên Phủ chủ kia, còn chính hắn cũng ở bên bờ nguy ngập. May mắn có Yêu Long Hoàng ra tay đúng lúc, cứu hắn một mạng, bồi dưỡng trọng điêm. luôn chi điêm. cũng ban tặng mấy thứ trọng bảo.
Sau khi Dương Phàm nghe xong, cũng sợ hãi một trận.
Lẩn này Hỗ Phi tới Đại Tần, đúng là nguy hiểm vô cùng.
Nếu không CÓ tiềm lực cùng tư chất siêu nhân, cùng với cỗ lực lượng cấm ký phong ấn trong cơ thê. Hô Phi này một đường xông thăng giết tới. có thể nói cửu tử nhất sinh.
Cũng may Yêu Long Hoàng thưởng thức coi trọng, để cho Hỗ Phi có thể chân chinh đặt chân ở Yêu Hoàng Cảnh.
- Dương lão đại, ngươi tới Đại Tần này sống thế nào?
Hổ Phi nói rồi. lại hòi những gì trải qua cùa Dương Phàm.
Dương Phàm cũng không giấu diếm. nói một lẩn những gi minh trải qua ơ Đại Tần.
Sau khi Hỗ Phi nghe xong, không khỏi kinh ngạc líu lưỡi.
So sánh với hắn một đường đánh tới, nguy cơ chồng chất, Dương Phàm gặp phải càng thêm mạo hiểm vạn phẩn.
Hỗ Phi đổi mặt nguy hiểm càng trực tiếp, càng đơn giản, cơ bản đều giải quyết bằng nắm đấm.
Còn đổi thủ Dương Phàm đối mặt, căn bản không nhìn thấy sờ không được.
- Không ngờ Dương lão đại còn gặp lại Vô Song, còn kể vai chiến đấu...
Hổ Phi nghe mà nhiệt huyết sôi trào, hận không thể ở Ngay chỗ đó.
- Được rồi, Dương lão đại vừa tới Yêu Hoàng Cảnh, để ta dẫn ngươi ra ngoài dạo choi, thuận tiện chiêm ngưỡng thủ hạ của ta một chút.
Hổ Phi chủ động đứng ra, muốn dẫn Dương Phàm ra ngoài dạo.
- Được.
Dương Phàm lộ ra mỉm cười hiểu ý, lần này thật vất vả mới gặp Hỗ Phi, một việc cuối cùng ở Yêu Hoàng Cánh đã xong, hắn cũng phải thả lòng một chút.
- Xuất phát-
Hổ Phi hét lớn một tiếng, dẫn Dương Phàm bay lên bầu trời phủ đệ.
- Hộ pháp đại nhân khởi giá!
Trong phủ đệ nhanh chóng có người hầu dẫn theo một chiếc xe bay tạo hình hung hãn uy mãnh.
Chiếc xe bay này ở phía trước có tám con Liệt Diễm Câu kéo xe, phía sau là chỗ ngồi rộng, có thể ngồi hai người.
- Chậc chậc, thật là khi phái.
Dương Phàm cùng Hò Phi ngồi trên xe bay.
-Giá giá!
Theo Hô Phi quát to một tiếng, tám con Liệt Diễm Câu kéo xe bay vụt lên trời, đạp ngọn lửa hừng hực. bay lên bầu trời Vạn Yêu Thánh Thành.
Nhìn từ xa xa, một cơn sóng lửa hoa mỹ xẹt qua ngang trời.
Nơi chiếc xe lửa chạy qua, lũ yêu tu bay trên trời cao hoảng sợ tứ tán.
- Chiếc xe bay từ đâu ra, chạy ngang chạy dọc như thế. khi thế thật hung mãnh.
- Quá kiêu ngạo rồi. đám hoành hành bừa bãi ở Thánh thành, chúng ta đi tìm tu sĩ chấp pháp, bắt lấy chiếc xe bay kia.
Một gã yêu tu tức giận không thôi.
- Các ngươi không biết, chiếc xe bay kia là Bát Diễm Thiên Xa, chính là vật đi chuyển cùa Hổ hộ pháp dưới trướng Yêu Long Hoàng. Có người nói tám con Liệt Diễm Mã kia là bậc thượng giai, tốc độ sánh ngang Hóa Thần đại tu sĩ...
- Hắc hắc! Dương lão đại, cảm giác thế nào?
Hỗ Phi vẻ mặt đắc ý nói.
Nơi Bát Diễm Thiên Xa bay qua, sóng lửa cuồn cuộn càn quét làm cho yêu tu xung quanh gà bay chó sủa, vừa hận vừa sợ.
Trong lúc phi hành cao tốc, ngọn gió mãnh liệt thổi tới. làm tóc áo hai người bay phần phật, thoải mái khuây khoả.
- Thật không tệ, đây là lần đầu tiên ta ngồi xe bay thế này, không ngờ uy phong như thấ nói không chừng ta cũng kiếm một cái chơi.
Dương Phàm mỉm cười, tâm thân thoải mái, toàn thân thả lỏng, loại khoái cảm này khó mà nói rõ.
- Dương lão đại. nếu nhưngươi thích, ta tặng ngươi một chiếc.
Hô Phi cười ha ha, khí thế mười phần.
- Trên chiếc xe bay kia có khí tức nhân loại, không thuộc Thánh thành, bắt cho ta!
Đúng lúc này, một đội tu sĩ chấp pháp bay tới trước mặt. dẫn đầu là một Hóa Thần đại
yêu tu mặt hô.
- Đó là Thánh vệ trực thuộc Yêu Long Hoàng bệ hạ, ngoại trừ Yêu Hoàng bệ hạ ra, không nghe bất cứ ai điểu khiển.
Yêu tu gần đó âm thầm giật minh.
- Cút
Hỗ Phi hung hăng tràng mắt:
- Đây là lão đại Hỗ gia, khách quy tới từ thế giới nhân loại, các ngươi có tu cách gì chi
trò?
̀m vù!
Bát Diễm Thiên Xa bắn ra sóng lửa trăm trượng, dùng phương thức bá đạo kiêu ngạo đánh bay đội tu sĩ chấp pháp này.
- Vâng vâng, là tiểu nhân mắt chó không thấy thái sơn.
Hóa Thần đại yêu tu mặt hổ dẫn đầu hết sức cung kính, nhìn theo Bát Diễm Thiên Xa bay đi, các Thánh vệ khác cũng câm như hến.
Một đạo ánh sáng tím phóng từ phía phủ đệ tới, chi hô hấp xuyên qua hai trăm dặm, tốc độ kinh người, tiếng quát nổ tung nhu sấm.
Người tới không phải Hỗ Phi, vậy thì là ai?
Thế nhưng hắn vẫn chậm một bước, bí kỹ Thanh Hư Thiên Ba Phong cùa Thanh Vũ đã phát ra, khó mà thu hôi.
Vù phổc
Cơn sóng hư vô lan tới, trong tầm mắt đều hóa thành hư vô, Dương Phàm cũng bị bao phủ trong đó.
Chi nghe ầm một tiếng, thân thể Dương Phàm vỡ ra. hóa thành hư vô, dư sóng mạnh mẽ lập tức lan tràn.
Lúc này, cả phủ đệ kéo lên một trận gió mãnh liệt, làm cho cấm chế xung quanh liên tục lắc lư, rung động kẽo kẹt. tạo nên những đoàn ánh sáng như lưu ly.
- Ai bảo ngươi động thù
Hổ Phi toàn thân lông khi dựng thẳng, ánh mắt muốn nứt ra, hai mắt đò máu. một cỗ khí tức cấm kỵ cô cuôngbạo tràn ngập toàn phủ dệ.
- A! Sao lại như vậy được?
Thanh Vũ bị dọa run run, sắc mặt trắng bệch, cho tới giờ không phát hiện Hỗ Phi nổi giận tới trình độ này.
Nàng càng thêm không ngờ tới. Dương Phàm lại không chịu được một kích như vậy.
Theo nàng nghĩ, cường giả có thể làm Hỗ Phi kính phục, tối thiểu cũng là tồn tại cao hơn Phủ chủ.
Vùoong-
Lúc này. trận gió toàn phủ đệ biến mất. ánh mắt cũng trở nên rõ ràng.
Chỉ thấy vị trí chỗ Dương Phàm, chỉ còn lại một mảnh bột phấn không nhìn rõ bằng mắt thường.
-Dương Phàm-
Hô Phi hai mắt đỏ máu. sững sờnhin chăm chăm chỗ đó. không khỏi lớn tiếng rít gào.
- Không đúng, nếu hắn đã chết, sẽ không như thế...
Thanh Vũ thần sắc biến đổi. liên tục lắc đẩu.
Thanh Hư Thiên Ba Phong của nàng tuy có thể xé vạn vật thành phấn, nhưng nếu là người thì sẽ lưu lại bột phấn màu đò, không thiếu khí tức máu tanh.
Nhưng mà Thanh Vũ không cảm thấy bất kỳ dấu hiệu linh hồn tan vỡ sau khi tử vong.
- Đúng, Dương lão đại làm sao chết đễ dàng như vậy...
Hô Phi ánh mắt sáng lên, vẻ mặt hòa hoãn vài phần, khôi phục một chút lý trí.
Thế nhưng, Dương lão đại không chết, vậy làm sao biến mất hư không như vậy.
- Hỗ Phi, nhiều năm không gặp. tính cách xúc động của ngươi vẫn cứ không đồi.
Tiếng cười khẽ của nam tử truyền tới từ sau lưng hai người.
Cái gì?
Thanh Vũ chi cảm thấy một làn hơi lạnh kéo tới. bởi vì người vừa nói đứng ở phía sau hai người, gần như có thể cảm nhận được hô hấp cùa đối phương.
Tuy rẳng vừa rồi hai người kinh hồn thất thổ, mất đi cảnh giác, nhưng cũng không đến mức không chút cảm giác.
- Dương lão đại, thật là dọa chết chúng ta mà.
Hỗ Phi hưng phấn mừng như điên, chạy tới nắm chặt hai tay Dương Phàm, hung hăng đánh hắn hai quyền.
- Tê... Sức thật là mạnh.
Dương Phàm nhướng mày, lực lượng Hỗ Phi này cũng biến thái quá.
Nói thể chất sinh mệnh lực, Dương Phàm không chút kém hơn, nhưng so với loại lục lượng dã man này, lại không bằng Hỗ Phi.
Lúc này, hắn cũng hiện ra hình thái nhân loại, cười ha ha. đánh trả Hỗ Phi một cái.
-Ngao...
Hỗ Phi đau tới nhảy loạn lên, lực lượng cơ thê Dương Phàm cũng cực kỳ mạnh mễ.
Càng đáng sợ hơn, Dương Phàm xuất thân là dược sư. vị trí công kích cùng vận dụng sức lực. nhắm vào các vị trí đặc thù. tạo thành đau đón càng lớn hơn.
- Ngao ngao... Đau quá mà!
Dương Phàm đánh một quyền, làm cho Hỗ Phi đau nhức cả nửa Ngày.
Thanh Vũ đứng im một bên, có chút kinh ngạc, cho đến giờ nàng không thấy Hỗ Phi lộ ra một mặt ngây thơ đùa giỡn như thế.
Càng làm cho nàng kinh ngạc chính là Dương Phàm.
Thanh Vũ vốn cứ tưởng rẳng bằng hữu của Hỗ Phi sẽ là một tên thô kệch to lớn ba đẩu sáu tay gì, hoặc là một tên quái vật hiếu chiến như cuồng.
Hiện giờ tận mắt thấy, lại là một thanh niên nhân loại bình thản nho nhã như vậy.
Hỗ Phi nghĩ đến điểu gì, chà chà tay, hưng phấn nói:
- Ha ha ha... Dương lão đại, ngươi còn chưa thăng cấp Hóa Thần hậu kỳ, lúc này đến phiên ta chà đạp lão đại rồi. đợi lát nữa gặp ở đấu pháp trường.
Dương Phàm cười nhạt:
- Ta đang chuần bị tìm một đối thủ mạnh một chút đấu thừ. chỉ là trước đó chúng ta ôn chuyện đă.
- Dương đạo hữu. vừa rồi đã đắc tội. xin thứ lỗi.
Thanh Vũ có chút ngại ngùng, xin lỗi Dương Phàm.
Nàng không nhìn ra được sâu cạn của Dương Phàm, nhưng nếu người này là lão đại của Hỗ Phi hộ pháp, khẳng định không thể đắc tội.
- Hừ! Thanh Vũ, vì sao vừa rồi cô ra tay với Dương lão đại.
Hỗ Phi trợn mắt nghiến răng nói.
Thanh Vũ ủy khuất nói:
- Trước khi Dương lão đại tới, ngươi khen hắn lợi hai thế này thế nọ, ta hiếu kỳ mới thử một lẩn.
- Thế nhưng cô cũng không thể hạ thủ độc như thấ Thanh Hư Thiên Ba Phong là bí kỹ mạnh mẽ mà cô rất ít sử dụng...
Hô Phi tức giận không tiêu.
- Nếu như Dương lão đại thật có lợi hại như ngươi nói, khẳng định sẽ có thể tùy tiện chống lại chiêu này, cho nên ta mới...
Thanh Vũ mắt lệ rưng rưng, bộ dạng động lòng đáng yêu.
- Cô....
Hỗ Phi gân xanh phồng lên. nhưng á khẩu không trá lời được.
Dương Phàm như cười như không quan sát hai người, một lát sau mới giảng hòa:
- Việc nhỏ mà thôi, hôm nay Đại Tân này có thể chân chính xúc phạm tới ta. chi đếm trên đầu ngón tay thôi.
Trong lời của hắn, lộ ra tự tin mạnh mẽ.
Còn Thanh Vũ dưới ánh mắt quan sát dị dạng của Dương Phàm, có chút không được tự nhiên, vội cáo từ:
- Tiểu nữ không quấv rầy hai vị ôn chuyện nữa.
Nhanh chóng bay đi, Thanh Vũ lại cười hì hì nói:
- Hai người các ngươi nếu muốn luận bàn, nhất định phải kêu ta, ta làm công chứng viên cho các ngươi.
Chờ Thanh Vũ đi rồi. Dương Phàm đứng dậy, cười dài nhìn chằm chằm Hỗ Phi, dường như muốn nhìn ra chỗ nào khác thường trên người hắn.
- Dương lão đại... ngươi đang nhìn cái gì?
Hỗ Phi không khỏi rùng minh một cái, toàn thân không thoải mái.
- Không tệ lắm... Bao năm không gặp. ngươi ở một phương diện nào có, cũng có chút tiến bộ.
Dương Phàm thoáng đùa cợt nói.
-Có ý gì?
Hổ Phi ngẩn ra.
- Vị hồng nhan tri kỷ bên cạnh ngươi...
Dương Phàm chậc chậc cười.
- Thối lắm!
Hỗ Phi giận dữ, mặt lại đò lên.
- Vậy sao, chẳng qua nguơi có cần phản ứng lớn như thế?
Dương Phàm hiếu kỳ hứng thú không giảm.
Hắn vốn không phải người ưa tò mò nhiều chuyện.
Thế nhưng đối với Hỗ Phi, người này luôn luôn không hiểu phong tinh, cao to thô kệch.
Dương Phàm đã có mấy vị đạo lữ song tu cùng thị thiếp, còn Hỗ Phi tu luyện nhiều năm như vậy. vẫn còn mỗi một thân một mình.
Cộng thêm Hỗ Phi tướng mạo xấu xí. tính cách thô bạo, động tay động chân, rất ít có nữ từ tiếp cận.
Mà naỵ đi tới Yêu Hoàng Cảnh, ở bên cạnh Hỗ Phi lại thấy một nữ tử quan hệ không tệ, hơn nữa bất luận tu chất, tướng mạo. khí chất đều là cao nhất.
- Nàng... Nàng chỉ là bằng hữu của ta.
Hỗ Phi liền nhe răng trợn mắt. tức muốn phát điên.
- Được rồi, chuỵện này nói sau.
Dương Phàm cố nén ý cười trong lòng, bắt đâu hỏi hành trình Hô Phi tới Yêu Hoàng Cảnh.
Thì ra, Hỗ Phi này thật đúng là một đường bay từ Bắc Tần đi tới Đại Tần.
Dọc theo đường đi, hắn ban đẩu liên tục đánh giết, đâm thẳng xông thẳng, có thể nói nguy hiêm liên tục, nhưng chuyện này càng khai phá rất mạnh tiêm lực của hắn.
Kết quả khi hắn tới gần tu tiên giới Đại Tần, thành công thăng cấp Hóa Thần Kỳ.
về phần chuyện sau khi đến Yêu Hoàng Cảnh, không khác lắm những gì Thiên Võng báo cáo.
Từ trong lời nói, Hỗ Phi biểu hiện ra cảm kích sùng kính đến từ nội tâm đối với Yêu Long Hoàng.
Thì ra khi đó Hỗ Phi vượt hai cấp khiêu chiến cường giả cấp Phủ chủ. phát động bản mạng thân thông chua từng sử dụng, suyt nữa giết tên Phủ chủ kia, còn chính hắn cũng ở bên bờ nguy ngập. May mắn có Yêu Long Hoàng ra tay đúng lúc, cứu hắn một mạng, bồi dưỡng trọng điêm. luôn chi điêm. cũng ban tặng mấy thứ trọng bảo.
Sau khi Dương Phàm nghe xong, cũng sợ hãi một trận.
Lẩn này Hỗ Phi tới Đại Tần, đúng là nguy hiểm vô cùng.
Nếu không CÓ tiềm lực cùng tư chất siêu nhân, cùng với cỗ lực lượng cấm ký phong ấn trong cơ thê. Hô Phi này một đường xông thăng giết tới. có thể nói cửu tử nhất sinh.
Cũng may Yêu Long Hoàng thưởng thức coi trọng, để cho Hỗ Phi có thể chân chinh đặt chân ở Yêu Hoàng Cảnh.
- Dương lão đại, ngươi tới Đại Tần này sống thế nào?
Hổ Phi nói rồi. lại hòi những gì trải qua cùa Dương Phàm.
Dương Phàm cũng không giấu diếm. nói một lẩn những gi minh trải qua ơ Đại Tần.
Sau khi Hỗ Phi nghe xong, không khỏi kinh ngạc líu lưỡi.
So sánh với hắn một đường đánh tới, nguy cơ chồng chất, Dương Phàm gặp phải càng thêm mạo hiểm vạn phẩn.
Hỗ Phi đổi mặt nguy hiểm càng trực tiếp, càng đơn giản, cơ bản đều giải quyết bằng nắm đấm.
Còn đổi thủ Dương Phàm đối mặt, căn bản không nhìn thấy sờ không được.
- Không ngờ Dương lão đại còn gặp lại Vô Song, còn kể vai chiến đấu...
Hổ Phi nghe mà nhiệt huyết sôi trào, hận không thể ở Ngay chỗ đó.
- Được rồi, Dương lão đại vừa tới Yêu Hoàng Cảnh, để ta dẫn ngươi ra ngoài dạo choi, thuận tiện chiêm ngưỡng thủ hạ của ta một chút.
Hổ Phi chủ động đứng ra, muốn dẫn Dương Phàm ra ngoài dạo.
- Được.
Dương Phàm lộ ra mỉm cười hiểu ý, lần này thật vất vả mới gặp Hỗ Phi, một việc cuối cùng ở Yêu Hoàng Cánh đã xong, hắn cũng phải thả lòng một chút.
- Xuất phát-
Hổ Phi hét lớn một tiếng, dẫn Dương Phàm bay lên bầu trời phủ đệ.
- Hộ pháp đại nhân khởi giá!
Trong phủ đệ nhanh chóng có người hầu dẫn theo một chiếc xe bay tạo hình hung hãn uy mãnh.
Chiếc xe bay này ở phía trước có tám con Liệt Diễm Câu kéo xe, phía sau là chỗ ngồi rộng, có thể ngồi hai người.
- Chậc chậc, thật là khi phái.
Dương Phàm cùng Hò Phi ngồi trên xe bay.
-Giá giá!
Theo Hô Phi quát to một tiếng, tám con Liệt Diễm Câu kéo xe bay vụt lên trời, đạp ngọn lửa hừng hực. bay lên bầu trời Vạn Yêu Thánh Thành.
Nhìn từ xa xa, một cơn sóng lửa hoa mỹ xẹt qua ngang trời.
Nơi chiếc xe lửa chạy qua, lũ yêu tu bay trên trời cao hoảng sợ tứ tán.
- Chiếc xe bay từ đâu ra, chạy ngang chạy dọc như thế. khi thế thật hung mãnh.
- Quá kiêu ngạo rồi. đám hoành hành bừa bãi ở Thánh thành, chúng ta đi tìm tu sĩ chấp pháp, bắt lấy chiếc xe bay kia.
Một gã yêu tu tức giận không thôi.
- Các ngươi không biết, chiếc xe bay kia là Bát Diễm Thiên Xa, chính là vật đi chuyển cùa Hổ hộ pháp dưới trướng Yêu Long Hoàng. Có người nói tám con Liệt Diễm Mã kia là bậc thượng giai, tốc độ sánh ngang Hóa Thần đại tu sĩ...
- Hắc hắc! Dương lão đại, cảm giác thế nào?
Hỗ Phi vẻ mặt đắc ý nói.
Nơi Bát Diễm Thiên Xa bay qua, sóng lửa cuồn cuộn càn quét làm cho yêu tu xung quanh gà bay chó sủa, vừa hận vừa sợ.
Trong lúc phi hành cao tốc, ngọn gió mãnh liệt thổi tới. làm tóc áo hai người bay phần phật, thoải mái khuây khoả.
- Thật không tệ, đây là lần đầu tiên ta ngồi xe bay thế này, không ngờ uy phong như thấ nói không chừng ta cũng kiếm một cái chơi.
Dương Phàm mỉm cười, tâm thân thoải mái, toàn thân thả lỏng, loại khoái cảm này khó mà nói rõ.
- Dương lão đại. nếu nhưngươi thích, ta tặng ngươi một chiếc.
Hô Phi cười ha ha, khí thế mười phần.
- Trên chiếc xe bay kia có khí tức nhân loại, không thuộc Thánh thành, bắt cho ta!
Đúng lúc này, một đội tu sĩ chấp pháp bay tới trước mặt. dẫn đầu là một Hóa Thần đại
yêu tu mặt hô.
- Đó là Thánh vệ trực thuộc Yêu Long Hoàng bệ hạ, ngoại trừ Yêu Hoàng bệ hạ ra, không nghe bất cứ ai điểu khiển.
Yêu tu gần đó âm thầm giật minh.
- Cút
Hỗ Phi hung hăng tràng mắt:
- Đây là lão đại Hỗ gia, khách quy tới từ thế giới nhân loại, các ngươi có tu cách gì chi
trò?
̀m vù!
Bát Diễm Thiên Xa bắn ra sóng lửa trăm trượng, dùng phương thức bá đạo kiêu ngạo đánh bay đội tu sĩ chấp pháp này.
- Vâng vâng, là tiểu nhân mắt chó không thấy thái sơn.
Hóa Thần đại yêu tu mặt hổ dẫn đầu hết sức cung kính, nhìn theo Bát Diễm Thiên Xa bay đi, các Thánh vệ khác cũng câm như hến.
/1059
|