Phốc... Hỏ
Đột nhiên, hai luồng kim diễm xích viêm bằng nắm tay kia bồng nhiên hào quang tăng vọt; hóa thành hai con kim diễm xích xà hư vô, quấn quanh cánh tay Dương Phàm.
- Ngọn lửa này xem như một đòn sát thủ của ta hiện tại, nếu là toàn lực xuất thủ, cho dù là Hóa Thần đại tu sĩ cũng sẽ cảm thấy khó giài quyết.
Khóe miệng Dương Phàm mỉm cười, ý niệm vừa động, hai con kim diễm xích xà thu vào trong cơ thê. bị Hoán Thiên Nha hấp thu.
Giờ phút này. Thái Hư Thiên Hóa của hắn xem như đạt tới cảnh giới tiểu thành, khiến thực lực tự thản tăng mạnh.
Đang khi Dương Phàm suy tinh có cẩn phí thòi gian mấy chục năm để tu luyện ngọn lửa này tới cảnh giới đại thành hay không, Thiên Lan Điện Nội Hải lại truỵên đến tin tức.
- Đại Hải Nan trăm năm, Thiên Lan Điện lại mớ ra?
Dương Phàm không khỏi có chút kích động.
Đại Hải Nan hai mươi năm tương đối thường xuyên, nhưng là Đại Hải Nan trăm năm lại chu kỳ dài. cơ hội không có nhiều.
Tính ra. Dương Phàm trải qua hai lẩn Đại Hải Nan trăm năm, lẩn đẩu tiên là đích thân đi Thiên Lan Điện chém giết, thậm chí vào tận Thiên Lan nội điện cũng chính là Thiên Lan tiên phủ.
Tuy nhiên, hiện giờ Thiên Lan tiên phủ đã bị vực sâu ma diễm cùng dung nham nuốt hết.
Mỗi lần Đại Hải Nan, Dương Phàm đều cho linh thú cùng thế thán đi ngoại điện cướp đoạt. Bình thường chỉ có tu sĩ Kim Đan mới có thể đi vào ngoại điện, cũng chỉ có địa vực ngoại điện rộng lớn, khó báu mật khố vô số.
về phần cấp bậc Nguyên. Anh chỉ có thể ỡ lối vào Thiên Lan ngoại điện chém giết, thử thời vận.
Lẳn Đại Hải Nan trăm năm này. Dương Phàm tự thán theo dõi.
Thông qua Tiên Hồng chiếu rọi, đại quân độc hạt của Dương Phàm rất nhanh trải rộng các góc Thiên Lan ngoại điện.
Dương Phàm cũng mơ hỗ nắm trong tay thế cục ngoại điện.
- ổ? Lân này Kim Đan đại tu sĩ tiến vào ngoại điện nhiều nhu vậy, còn có một số ít lão quái Nguyên Anh lẫn lộn tiến vào.
Dương Phàm ngạc nhiên phát hiện, lẩn Đại Hải Nan trăm năm này, lực lượng Địa Mạch Chi Tích bùng nô càng đáng sợ. Nó cũng làm cho pháp tắc cấm chế vận chuyên trong nội điện có thể sẽ xuất hiện càng nhiều sơ hớ.
Xem ra. bới vì cái khe Địa Mạch Chi Tích tăng thêm một bước mớ rộng, làm cho điểu kiện tiến vào Thiên Lan Điện hạ thấp xuống.
Tuy nhiên, điểu này không ánh hưởng gì tới Dương Phàm, ở trong Thiên Lan Điện, không ai có thể tranh giành cùng hắn.
Cũng giống như những lẳn trước, Dương Phàm cho độc hạt đại quản phản biệt chiếm cứ “Linh bảo mật khố” và “Dược phòng mật thất”.
Đây là hai nơi cấm địa mê người nhắt trong Thiên Lan Điện, mật khố thì có cổ bảo đếm không hết thậm chí là không thiếu Thông linh Pháp bào.
Mà trong dược phòng mật thất, các loại thánh đan linh dược nhiều đếm không xuể.
- Chủ nhân. Trong một nơi linh Thạch mật khố ban đẩu chúng ta phát hiện, cấm chế mờ rộng ra, phát hiện đại lượng linh Thạch. Trong đó linh Thạch trung phẩm, thượng phẳm chiếm đa số, dường như còn thấy được bóng dáng linh Thạch cực phẩm.
Một con độc hạt hóa hình báo cáo.
- Linh Thạch cực phẩm?
Dương Phàm cực Kỳ tâm động tim đập nhanh, đó không phải là linh Thạch cao nhất nhân giới, tuyệt thế trân bảo mà ngay cà tu sĩ đinh cấp Thông Thiên tam giai đêu phải động tâm hay sao?
Sau khi nhận được tin tức kinh người như thế. Dương Phàm lập tức dùng “Thế thân” hiện thân ở Thiên Lan Điện.
Bá
Ngay sau đó, hắn xuất hiện ở trong một mật khố ngầm được bao phủ trong tinh quang màu xanh, bén cạnh có một con độc hạt khom mình thi lễ:
- Chủ nhân, chính là nơi này.
Dương Phàm híp mắt, đảo qua mật khố to lớn này, trong lúc nhất thời gần như không thể thích ứng được ánh hào quang tinh Thạch chói mắt nơi đây.
Trong tầm nhìn, toàn bộ mật thất chồng chất vô số linh Thạch đếm không hết. một mảnh sáng bóng trong suốt, đa phẩn là linh Thạch trung phẩm.
Những linh Thạch này đã được cát dựa theo quỵ cách, giờ phút này lại chất chồng như
núi.
Dương Phàm vội vàng nhìn lướt qua, số lượng linh Thạch nơi này ít nhất có ngàn vạn khối, trong đó bảv tám phẩn đều là linh Thạch trung phẩm, còn lại một hai phản là linh Thạch thượng phẩm.
- Không hổ là động phủ được truyền thừa từ thượng cồ. Trong mật khố linh Thạch này, chi riêng linh Thạch thượng phẩm chi sợ cũng có một hai trăm vạn khối.
Dương Phàm ngạc nhiên thán phục không thôi, hô hấp dồn dập.
Hai trăm vạn khối linh Thạch bản thản đã là một con số thật lớn. huống chi còn là cấp bậc thượng phẩm.
Dựa theo tỷ lệ một khối linh Thạch thượng phẩm ít nhất có thể đổi được một vạn linh Thạch phô thông, như vậy một hai trăm vạn linh Thạch thượng phẩm này sẽ là số lượng khủng bố cỡ nào?
Dương Phàm phòng chửng, cho dù đem tất cả linh Thạch thượng phảm những nơi Bắc Tân. Nội Hài. Cực Bắc cộng lại cũng không nhiêu như vậy.
Bỡi vì tu sĩ có được linh Thạch thượng phẩm hơn phán nửa là bậc cao. mà ở những nơi Bắc Tầạ Nội Hải... số lượng tu sĩbậc cao rất ít.
Hơn nữa từ sau thời kỳ thượng cồ, thiên tài địa bảo. linh Thạch.... trên thế gian đểu từ từ tiêu hao. càng ngày càng thiếu thốn.
về phẩn Đại Tần, là Thánh địa tu tiên, địa vực không chi ngàn lần Bắc Tần, tu sĩbậc cao vô số kể, tự nhiên không xếp trong sổ này.
Tuy nhiên, mặc kệ nói thế nào, số lượng linh Thạch nơi này nhiều đến mức làm người ta đò mắt điên cuồng.
- Nếu ta có tất cả linh Thạch trong mật khố này, “phú khả địch quốc’ đểu không đủ để hình dung.
Dương Phàm hít sâu một hơi. cố nén tham niệm trong lòng.
Hắn rõ ràng cảm ứng được, linh Thạch nơi đây 99% trờ lên đều ở dưới sự báo vệ của cấm chế sát trận cường đại. nếu hơi chút không cẩn thận Ngay cả tu sĩ Hóa Thần đểu sẽ bị miều sát.
- Chủ nhân. Ngày trước ở trong này nhiều nhất là lấy được mấy chục khối linh Thạch, mà lẩn này cấm chế mớ 1'ộng, số lượng linh Thạch có thể lấy được phi thường khả quan.
Độc hạt hóa hình mặt mày hớn hờ nói.
Dương Phàm nhắm mắt lại. tiến vào Thiên Nhân Mô Thức, rất nhanh phát hiện ra rất nhiều cấm chế trong mật thất linh Thạch này.
- Ha ha. cấm chế quả nhiên không ít sơ hờ. xem ra ít nhất có thể lấy được mấy ngân khối linh Thạch trung phẩm, cùng mấy trăm khối linh Thạch thượng phẳm.
Trong mắt Dương Phàm hiện đầy vẻ vui mừng.
- Tuy nhiên, linh Thạch cực phẩm theo như lời ngươi...
Ánh mắt Dương Phàm rắt nhanh dừng ở một nơi sâu trong mật khố, ánh sáng bày màu nhàn nhạt quanh quân. Nơi đó có thể nhìn thấy một đống rương sắt ri sét. Trong đó một cái rương mớ toang, lộ ra một mảnh sáng bóng ôn nhuận, phẩm chất linh khi mơ hỗ phát ra thậm chí khiến Dương Phàm có một loại cảm giác linh hồn thê chất được gột rửa.
Đúng vậy. đây khẳng định là linh Thạch cực phẩm.
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên. nhìn đến trong rương sắt. ngọc Thạch lớn bằng nắm tay trècon. giống nhưthủv tinh trong suốt, lóe ra hào quang sáng bóng như mộng ào.
Chi là, cấm chế chung quanh những rương sắt này càng đáng sợ. mặc dù hào quang bảv màu kia gân như àm đạm, nhưng khí tức phát ra lại khiến linh hồn Dương Phàm nin lẻn.
Cấm chế nơi này, tính nguy hiểm so với cấm chế bổn phía có thể miểu sát bậc cao Hóa Thản còn cường đại hơn không chi gấp mười.
Đừng nói là bậc cao Hóa Thần, cho dù là tu sĩ Thòng Thiên tam giai trong truyển thuyết. cũng vị tất có thể toàn thản trớ ra dưới cấm chế này.
Trong lòng Dương Phàm phát lạnh, nhưng cũng nhìn đển rương sắt mờ toang kia có một chút cấm chế sơ hờ, có lẽ có thể nghĩ cách kiếm được mấy khối linh Thạch cực phẩm.
Trầm ngâm thật lâu, Dương Phàm quyết định trước tiên lấy vào tay linh Thạch khác rồi tính.
Vút Vút... ̉m ầm
Rất nhanh, thế thán Dương Phàm cùng mười mấy con độc hạt hóa hình đồng thòi ra tay.
Vì thu hoạch những bào vật trong Thiên Lan Điện. Dương Phàm sớm nghĩ cách luyện chế hơn trăm sợi tơ bạc cứng cỏi, đều là dùng tài liệu luyện chế phập bảo đinh cấp luyện chế ra.
Sau một hỗi lâu. không sai biệt nhiều với trong suy nghĩ, Dương Phàm chiếm được hai ba trăm khối linh Thạch thượng phẩm, mấy ngàn khối linh Thạch trung phẩm.
Tính ra. số này ít nhất có thể so với mấy trăm vạn khối linh Thạch phổ thông, Ngay cả đối với Dương Phàm mà nói cũng là một con sổ không lồ.
Sau khi thu hết những linh Thạch chiếm được, ánh mắt Dương Phàm dừng ở trên rương sắt ri sét rộng mớ kia, tim đập càng nhanh hơn.
Đó chính là linh Thạch cực phẩm, ở thòi kỳ thượng cổ đểu là trân bao vô cùng hiểm thấy.
Nếu nói từ linh Thạch hạ phẩm đến linh Thạch thượng phẩm cơ bản đểu là tỷ lệ một đổi một trăm.
Như vậy nếu là linh Thạch cực phẩm cho dù dùng hơn một ngàn khối linh Thạch thượng phẩm hoặc là ngàn vạn khối linh Thạch phổ thông cũng không nhất định có thể đổi được.
Tu sĩ đinh cấp Thông Thiên tam giai, có được linh Thạch cực phẳm đểu có thể gia tăng tổc độ tu luyện huống chi là dưới Thông Thiên tam giai.
Hô
Dương Phàm hít sâu một hơi. cổ gắng làm cho mình tinh táo lại.
Sau một hồi lâu. trong mắt chợt lóe lệ quang, tơ bạc trong tay Dương Phàm “Xuy... vút” một tiếng, đâm vào ánh sáng bày màu nhạt kia, theo khe hờ cấm chế tiến vào rương sắt.
Khoảnh khắc đó, Dương Phàm tập trung tinh thần, mắt thấy tơ bạc gần như đụng tới linh Thạch cực phẩm.
Ẳm
Ánh sáng bày màu nhạt chấn động, chi thấy tia sét bày màu lóe lên. “Xuy... roẹt” một tiếng, tơbạc trong tay Dương Phàm hóa thánh khói nhẹ biến mất không thấy.
Chẳng những như thế, Ngay cả chinh hắn cũng đều bị liên lụy.
Phanh... Ẳm
Thế thản Dương Phàm hóa thành tro bụi. trong nháy mắt tiêu tan.
Cùng lúc đó, tại Tiên Hồng Không Gian, Ngay cả bán tôn Dương Phàm có liên hệ thần thức với thế thản cùng kêu một tiếng đau đón, trong đâu một mảnh mê muội, thiêu chút nữa bị thương.
Vào thời điểm nguy cơ. Ngân Tinh Hồn Ngọc trong cơ thể lưu chuyển một dòng chảv bạc trong suốt ngăn cản một bộ phận hồn lực đánh tới cho hắn.
Cấm chế nơi này không ngờ có thể thông qua thế thân thương tổn đến Dương Phàm thân là bản tôn.
Đây còn là thế thân, liên hệ thần thức với Dương Phàm không chặt chẽ bằng với linh thú hoặc phán thân.
Nếu không, cho dù Dương Phàm không bị hồn phi phách tán, ít nhất cùng mất nửa cái mạng.
Sau một lát.
Bá
Ánh lục nhộn nhạo, lại một Dương Phàm xuất hiện trong mật khố linh Thạch.
- Không nghĩ tới lại khó như vậy. phiêu lưu cũng lớn như thế.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng.
Tuy nhiên, vì linh Thạch cực phẩm, cho dù là trá một cái giá lớn cũng là đáng.
Dương Phàm kiên nhẫn khỏngbó. lần lượt nếm thử.
Đến sau này. hắn dứt khoát không sử dụng thế thân, thuần túy dùng hình thức bắt chước sinh linh dùng năng lượng hóa thân.
Cùng lúc đó. ở một nơi khác trong Thiên Lan Điện.
Trong dược phòng mật thất.
- Nào có lý này. Nơi đây không ngờ bị người chiếm làm của riêng.
Mười mấy tu sĩ bao gồm cả yêu tu tụ tập ỡ lối vào mật thất, mỗi kẻ sắc mặt biến đổi không ngừng, hoặc bộ dạng nghiên răng nghiến lợi.
Nguyên lai. ở bậc thang lối vào dược phòng mật thất này có lập một tấm bia đá, bên trên khắc mấy chữ to: cấm địa Tiên Hồng, tự tiện xâm nhập - Chết!
Cạnh tấm bia đá kia có vài cỗ thi thể thối rữa phát xanh phát tim, làm người ta sờn tóc gáy.
Phía trước có vài tên tu sĩ tự nghĩ pháp lực không tầm thường, cứng rắn xông vào. kết quả đêu không ngoại lệ, đêu trở thành một thành viên trong đổng hài cốt trước bia đá.
Vút
Đúng lúc này. một đạo bạch quang từ trên rừng trúc hạ xuống bậc thang lối vào, một cỗ uy áp cường đại bao phủ toàn trường khiến chúng Kim Đan khó thể thở nổi.
- Nơi đây xảy ra chuyện gì, sao lại hội tụ nhiều người như vậy?
Người tới là một lão già áo vải tóc trắng xoác, thanh âm già nua bình thản nhung lại ẩn chứa uy nghiêm vô thượng.
- Là lão quái Nguyên Anh.
Mọi người câm như hến.
- Tiền bối. là như này. Dược phòng kho báu nơi này không ngờ bị người chiếm cứ.
Một nam nhân thanh sam cung kính nói.
- Lại có việc như vậy?
Lão già đẩu bạc tức giận, áp lực lên toàn trường bồng tăng lên vài lần. ngưng mắt nhìn phía tấm bia đá kia.
- Cấm địa Tiên Hồng... Tiên Hồng...
Thần sắc lão già đẩu bạc bỗng nhiên cứng ngắc, chợt hít sâu một ngụm khí lạnh, mặt lộ vẻ kính sợ.
- Thi ra là vị kia trong truyền thuyết...
Lão già đầu bạc giật mình một cái. ngược lại cúi người thật sâu hướng bia đá, cao giọng
nói:
- Vãn bối Cao Ngô ra mắt Nguyên Tôn đại nhân.
Sau một lúc lâu, trong dược phòng mật thất kia cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Lão già đầu bạc thớ dài một hơi, ánh mắt ảm đạm: Xem ra mình vô duyên gặp mặt cùng người nọ.
- Các ngươi đểu nhanh chóng rời đi thôi.
Lão già đẩu bạc sau khi thớ dài hóa thành một đạo bạch quang nhanh chóng rút khỏi dược phòng mật thất.
Chúng bậc cao còn lại nghe vậy không khỏi hoảng sợ khiếp hãi, mỗi người ngẩm đoán, cùng có người liên tướng đến cái gì. đêu lần lượt ròi đi.
Tình cảnh tương tự cũng xày ra gần linhbào mật khố.
May mắn tiến vào linh bảo mật khố chỉ có Linh Nguyệt thản là Thần thú không gian.
- Không nghĩ tới lẩn Đại Hải Nan này có nhiều người tiến vào Thiên Lan Điện như vậy, Ngay cà một ít Nguyên Anh đều lẫn lộn tiến vào.
Trong mắt Dương Phàm lộ dị sắc, nhìn Linh Nguyệt phia bên cạnh.
Linh Nguyệt cười nói:
- Hiện giờ xác suất tiến vào ngoại điện gia tăng, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cho dù không có Phá Cấm Phù hoặc thân thông khác cũng có 50% xác suất tiến vào.
- Thi ra là thế. Xem ra lại qua mấy trăm năm, Thiên Lan Điện cùng Thượng Giới Tiên Khi muổn tran áp Địa Mạch Chi Tích cũng hết sức khó khăn.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Lẩn Đại Hải Nan trăm năm này, trong linh bảo mật khố cùng lại xuất hiện cấm chế sơ hớ. Dương Phàm thế thân ngựa quen đườn cũ. mượn lực lượng Viễn cô Cự Thạch Tinh chiếm được hai kiện Thông linh Pháp bào, phần biệt là một thanh Tử Văn Lôi Kiếm, và một Ngân Sắc Viên Thuẫn bóng loáng như gương.
Ngược lại ở trong mật khố linh Thạch ngẩm kia. Dương Phàm trải qua nhiều lẩn thiỊ tiêu hao mấy chục sợi tơ bạc có thể sánh với Pháp bảo đinh cấp rốt cục đem một khối linh Thạch cực phẩm lôi ra bên mép ruơng sắt.
- Lại tiếp một lần cuối cùng, là cũng tương đối rồi...
Dương Phàm cùng độc hạt hóa hình đểu ngừng hô hấp. nhìn chằm chằm linh Thạch cực phẩm lộ ra bên cạnh rương sắt.
Vút-
Ánh bạc chợt lóe. chi thấy tơ bạc trong tay Dương Phàm vào lúc tiếp cận ánh sáng bảy màu nhạt gần rương sắt đột nhiên theo một đường cong quy dị chui vào khe hớ cấm chế.
“Phốc một tiếng, tơbạc cũng không phải quan lấy linh Thạch mà là cong thành hình lưỡi câu. móc linh Thạch ra bén ngoài.
Phanh... ̀m
Cùng lúc đó, tia sét bảv màu nhộn nhạo, tơ bạc lập tức hóa thành khói nhẹ. Dương Phàm cũng hóa thành hư vô trong tiếng nô.
Đinh... phanh-
Linh Thạch cực phẩm như thủy tinh trong suốt kia từ ruơng sắt rơi xuống, phát ra tiếng vang giòn tan.
- Thành công rồi.
Độc hạt hóa hình kia kinh hô ra tiếng, cũng không bới vi Dương Phàm bị nổ tan mà có dị động gì.
Bá
Lại một Dương Phàm xuất hiện ở bén cạnh nó. trong tay xuất hiện một sợi tơ bạc. “Xuy... vút” một tiếng, cuốn lấy linh Thạch cực phẩm rơi trên mặt đất vào tay.
- Linh Thạch cực phẩm...
Dương Phàm nắm trong tay trân bảo nhu thủy tinh này, thán thể hoi run rẩy.
Nếu có linh Thạch cực phẳm này trợ giúp nhất định tăng nhanh tốc độ tu luyện của hắn.
Dưới tình huống không có bình cảnh, những vật ngoài thản này cũng có thể gia tăng tốc độ tu luyện của hắn.
Theo sau, hắn lại nhìn phía rương sắt ri sắt rộng mớ kia. ánh mắt lóe lên không ngừng.
- Chủ nhân. Đã lấy được một khối. ít nhất còn có thể lấy thêm mấy khối.
Độc hạt hóa hình bên cạnh không kìm nổi mớ miệng nói. thần sắc hung phấn dị thường.
- Chủ nhân. Đà lấy được một khối. ít nhất còn có thể lấy thêm mấy khối.
Trong mắt độc hạt hóa hình lộ ra hung phấn, dường như còn vội vàng hơn so với chủ nhân Dương Phàm.
Dương Phàm liếc mắt nhìn nó một cái. trầm ngâm:
- Một khối linh Thạch cực phẩm chi đủ cho ta dùng, nếu có thể lại thêm mấy khối, cho Thi Dao một khối, đệ đệ muội muội mỗi người một khối, còn có...
Cùng lúc được kỳ ngộ cùng chỗ tốt. hắn cũng suy nghĩ cho người bên cạnh mình.
Độc hạt hóa hình thấy tình cành này. trong lòng thẩm than.
Tục ngữ nói một người đắc đạo gà chó thăng thiên, Dương Phàm trên đường tu tiên từng bước lên tới đinh, khí vận cường đại của hắn cũng dẫn dắt những người chung quanh.
Sau khi làm ra quyết định, ánh mắt Dương Phàm sắc bén. nhìn chằm chằm vào ruơng sắt ri sét mớ rộng được bao phủ trong ánh sáng bày màu nhạt.
Hắn tính toán một lúc vị trí cùng góc độ. có đến bổn năm khối linh Thạch cực phẩm có cơ hội lấy được.
Nghĩ ngợi một hỗi. trong mắt Dương Phàm thần quang chấn động, một sợi tơ bạc phá không mà ra, dọc theo khe hớ cấm chế ánh sáng bảv màu nhạt, rồi hóa thành một đạo quy tích huyền diệu quy dị lọt vào trong rương sắt.
Khoánh khắc tiến vào bên trong, phía đẩu tơ bạc biến thành hình lưỡi câu. gần như đụng đến một khối linh Thạch cực phẩm trong đó.
Đúng lúcnày, chi nghe “ông” một tiếng, trong ánh sángbảv màu nhạt sinh ra một vùng tia sét bảv màu. tơ bạc lập tức hóa thành mây khói.
Phanh... Ẳm
Thản thể Dương Phàm bùng nổ, tan thành mây khói.
Bá
Ngay sau đó. ánh lục nhộn nhạo, tại chỗ xuất hiện một Dương Phàm khác.
Vút
Tơ bạc lại phá không mà đi.
Lẩn lượt thất bại, lẩn lượt mò mẫm, Dương Phàm vô hình trung khống chế tơ bạc đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng.
Rốt cục sau khi thử vài lẩn. tơ bạc hóa thành móc câu. rốt cục chạm đến một khối linh Thạch cực phẩm rồi kéo nó ra một khoảng cách nhất định.
Theo sau liền đon giản, lại thử vài lần. Chi nghe “Đinh... phanh một tiếng linh Thạch cực phẩm như thủy tinh trong suốt kia rơi xuống mặt đất.
- Khối thứ hai...
Hai mắt độc hạt hóa hình lóe sáng.
Dương Phàm lần này bình tĩnh rất nhiều, thong dong thu lấy khối linh Thạch cực phẩm này.
Sau vài canh giờ.
Hô
Trong Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm thớ phào một hơi. trước người lơ lửng tồng cộng sáu khối linh Thạch cực phẩm, nớ rộ ánh hào quang mông lung mê ly.
- Linh Thạch cực phẩm. Chỉ có đạt tới trinh tự Nguyên Anh Hóa Thần mói có thể chân chính tiêu hóa.
Dương Phàm nghĩ nghĩ, trước tiên để một con độc hạt hóa hình trở về Bắc Tẩn, đem một khối linh Thạch cực phẳm giao cho Thi Dao.
Kết quả lại phát hiện Thi Dao đi Nội Hài. liền sử dụng Tiên Hồng chiếu rọi, đem linh Thạch giao cho nàng.
Nhu thế, dưới tình, huống không có bình cảnh, tốc độ tu luyện của Đặng Thi Dao ít nhất có thể nhanh hơn gấp bổn năm lẩn.
Đương nhiên, linh Thạch cực phẩm không phải tầm thường, trong đó ẩn chứa một sổ hiệu quả thần kỳ có thể trợ giúp đột phá bình cảnh.
Trong lúc này. Dương Phàm dùng thế thân gặp mặt Đặng Thi Dao. tụ nhiên không thể thiêu một phen tâm tình, nói rõ tình huống của mình tại Đại Tần.
Đặng Thi Dao hết sức lo lắng, muốn đi Đại Tần hội hợp với người âu yếm nhưng chung quy nhẫn nhịn.
- Nếu Ngày sau Thi Dao muốn đánh lên Hóa Thần hậu kỳ. có thể đi Đại Tần hội hợp cùng
ta.
Dương Phàm làm sao không biết tâm tư của nàng, liền cười an ủi.
Hắn dự định sau khi có được linh Thạch cực phẩm, với thiên phú cùng thể chất của Đặng Thi Dao, tấn chức Hóa Thán trung kỳ sẽ không quá lâu.
- Lại cho Điệp Liên một khối, nàng cũng tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ rồi.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Đua ra hai khối, hắn còn có bốn khối. Nên tính toán thế nào hắn còn không quyết định.
Gần nửa ngày sau, Dương Phàm tiến hành một lần vơ vét hoàn toàn mới với linh Thạch mật khố, linh bảo mật khố, dược phòng mật thất, thu hoạch phong phú.
Bới vì nguyên nhân cái khe Địa Mạch Chi Tích tăng thêm một bước khuếch trương, Đại Hải Nan trăm năm sinh ra trùng kích với Thiên Lan Điện càng lớn. như vậy cấm chế trong đó càng nhiều sơ hở.
- Dựa theo tinh huống này. sơ hớ cấm chế trong Thiên Lan Điện sẽ lẩn sau nhiều hơn lẩn trước, đặc biệt là Đại Hải Nan trăm năm lần sau.
Trong mắt Dương Phàm lóe tinh quang.
Hắn đã đoán chắc Đại Hải Nan trăm năm lần sau, thu hoạch khẳng định càng lớn hơn.
Nếu có thể chiếm bảo vật trong ba mật khổ này làm của riêng...
Dương Phàm cực kỳ tâm động, hấp dẫn này thật sự quá lớn.
Bảo vật trong ba mật khố cho dù là cường giá Thông Thiên tam giai gặp phái đều cũng đỏ mắt.
Cũng giống như dĩ vãng, Đại Hải Nan liên tục hai tháng, lan đến toàn bộ Thiên cẩm Nội Hải.
Dương Phàm đi quanh trong Thiên Lan Điện, nhung lại đang nghĩ hiện giờ pháp tắc trận pháp trong đại điện đều bị rung Chuyên lớn lao. không biết Thạch Thiên Hàn Hóa Thần Kỳ có thể ở lại trong này không.
Bá!
Ý niệm khẽ động, hắn cho Thạch Thiên Hàn xuất hiện tại bên cạnh.
Nếu có chút bất trắc, Dương Phàm có thể cho Thạch Thiên Hàn lập tức trở về Tiên Hồng Không Gian, đã chuân bị sẵn sàng.
Tuy nhiên, sau khi Thạch Thiên Hàn hiện thản lại chưa từng gặp phải cấm chế pháp tắc trong đại điện sát phạt.
- Hiện giờ ngoại điện đã trong tẩm khổng chế của ta. mà nội điện - Thiên Lan tiên phủ kia đã thật lâu không đi vào.
Giờ phút này Dương Phàm lại nghĩ tới nội điện bị dung nham vực sâu bao phủ, cũng chính là Thiên Lan tiên phủ.
Vút vứt
Hai người rất nhanh bay về hướng Thiên Lan tiên phủ.
Trờ lại chốn cũ, Thiên Lan tiên phủ vẫn như ngày trước, bị một tầng ảo trận cường đại bao phủ, tâm nhìn phía trước là một ngọn núi mông lung mây mù lượn lờ.
Mà nay, ảo trận này trong mắt Dương Phàm càng Ngày càng có vẻ cấm chế thật mạnh.
Trong mắt hắn dường như có thể nhìn đến ngọn lửa phun trào trong ảo trận.
- Ta cám ứng được khí tức quen thuộc, là ma hòa trong ma vực...
Trong mắt Thạch Thiên Hàn lộ vẻ kinh dị.
- Vào xem.
Hai người hóa thành ánh bạc một xanh một đen trực tiếp xông vào theo chỗ sơ hớ của ảo trận.
Phốc... Ẳm
Mới vừa tiến vào tiên phù, trong tẩm nhìn là dung nham vô cùng vô tận, trong đó thi thoảng phun ra ma diễm màu đen cường đại.
Thiên Lan tiên phủ ngày trước dưới sự khuếch trương của ma vực ở nơi đứt gãy của Địa Mạch Chi Tích đă bị dung nham cùng ma diễm bao phủ.
Thạch Thiên Hàn vận chuyển Thảm Uyên Ma Đồng Thuật đảo qua khu vực này, đột nhiên hút sâu một ngụm khí lạnh.
- Ma vực ngày trước đã mờ rộng mười mấy lần, chiếm cứ 12 diện tích tiên phủ.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng.
Thản ở nơi đây hắn cảm nhận được một cỗ khí tức khiến linh hồn nin rẩy, gần như khiến bản tôn Dương Phàm thản ở Đại Tẳn thông qua Tiên Hồng chiếu rọi đều cảm thấy khó thớ.
- Cái gọi là địa mạch đứt găy là bời vì ma vực nơi này. nếu để nó hoàn toàn bùng nổ. Thiên Cảm Nội Hải sẽ diệt vong. Đây cũng là sứ mệnh Thượng Giới Tiên Khi trấn thủ nơi này.
Dương Phàm thớ dài trong lòng.
Hắn đã bước đẩu thông hiểu thiên cơ. sớm đoán trước được nhiều nhất qua hai lẩn Đại Hải Nan trăm năm, ma vực nơi này sẽ không chịu khống chế, Địa Mạch Chi Tích sụp đô. hàng ức vạn sinh linh Thiên cầm Nội Hài sẽ đi hướng diệt vong.
- Chẳng lẽ cổ gắng một trăm năm trước chi kéo dài hoi tản sinh linh Nội Hải mấy trăm năm sao?
Dương Phàm thớ dài trong lòng.
Lúc này hắn không khỏi nhớ lại một đoạn đối thoại với Đông Phương dược sư trước khi chia tay một trăm năm trước:
- Dương đạo hữu tự hành thôi diễn công pháp, cùng sinh mệnh tự nhiên có nhiều điểm tương tự. lúc trước lại tay cầm Thượng Giới Tiên Khí trấn áp Địa Mạch Chi Tích. Lão hủ có một ý tướng cùng vấn đê. Địa Mạch Chi Tích này có thẻ nào bị nhân lực khép lại hay không?
Đông Phương dược sư rất chờ mong cấp bách.
- Bằng vào nhân lực khiển Địa Mạch Chi Tích khép lại?
Dương Phàm biển sắc, nhíu mày:
- Địa Mạch Chi Tích không lô như thế. lực lượng hủy diệt bùng nô lại càng Hủy thiên diệt địa. Chi sợ không ai có thể bằng vào lực lượng thân thể khép nó lại. Có lễ Tiên nhân hạ
phàm còn có khá năng này.
- Người khác không có khả năng. Dương đạo hữu ngươi vị tất không thể.
Trong mắt Đông Phương dược sư lộ ra hưng phấn:
- Lúc trước tại Vĩnh Hẳng Đào. chúng ta từng tham thảo công pháp của nhau, Tiên Hồng Quyết của Dương Dược sư cùng thiên địa thiên nhiên có sự liên kết tương quan thân bí. Diễn Căn Kỳ lại nắm trong tay đại địa. Hiện tại không thể chinh đốn Địa Mạch Chi Tích, không có nghía là ngày sau cũng không thê.
Giờ phút này, Dương Phàm chìm trong trầm tư ngắn ngủi: Lấy tu vi năm đó nếu muốn dùng lực lượng của một người “Chữa khỏi” toàn bộ địa mạch Nội Hải khổng lồ này. hắn ngay cả nghĩ cũng không dám.
Tuy nhiên. với độ cao giờ phút này, hắn lại cảm giác, cái ý tường kia hoàn toàn có thể thực hiện.
- Trị liệu thân thể đổi với ta hiện giờ mà nói. tác dụng gần như bằng không. Nếu có thể trấn an chữa khỏi vết thương toàn bộ địa mạch này, sẽ có thể khiến tu vi ta đột nhiên tăng mạnh hay không?
Dương Phàm nghĩ đến đây. lại có chút hưng phấn.
Thử nghĩ, địa mạch toàn bộ Nội Hải rộng lớn. là khổng lồ ra sao. ức vạn sinh linh đểu không thể so sánh.
- Tuy nhiên, thực lực hiện tại vẫn như cũ có chút không đủ. có lẽ một Ngày ta sắp sửa bước vào trinh tự Thông Thiên tam giai, có thể thử một lần...
Dương Phàm rất nhanh quyết định chủ ý.
Mà lúc này, Thạch Thiên Hàn đi tới một cái khe dung nham.
Vùvù
Trong cái khe đó. ma diễm màu đen phun trào cao mười mấy trượng, uy lực vô cùng to lớn, Ngay cà cường giá Nguyên Anh đều có khả năng bị đốt thành tro tàn trong nháy mắt.
PhốO'-
Thạch Thiên Hàn xòe bân tay, Tứ u Ma Diễm lại bùng lên trên lòng bản tay.
Bồng nhiên. Tứ u Ma Diễm kia ở trong lòng bàn tay hắn hóa thành một ma vực sâu không thấy đáy, lan tràn mấy chục trượng, nháy mắt hấp thu ma diễm phun ra từ trong khe.
- Uy lực ma diễm tăng lên. tuy 1‘ẳng không tính là nhanh nhung vượt xa tu luyện binh thường có thể so sánh.
Trong mắt Thạch Thiên Hàn lộ vẻ vui mừng, dứt khoát ở lại chỗ này thi triển Tứ u Ma Diễm lần lượt thôn phệ ma diễm từ trong các khe phun trào ra.
Trong quá trình này, uy lực ma diễm của hắn liên rục tăng lên.
Dương Phàm đưa tay sờ mật. bỗng nhiên biến mất. để Thạch Thiên Hàn ở trong này thôn phệ ma diễm.
Một tháng sau. u Minh Ma Diễm trong tay Thạch Thiên Hàn đã xảy ra dị biến, tán mát ra một cỗ uy áp kinh khủng đáng sợ. hóa thành hắc long rít gào.
Hắc long kia cuốn tới, hấp thu sạch ma diễm trong những khe gần đó.
Chợt hắc long trờ lại như cũ hóa thành một đoàn ma diễm lóe ra năm đạo u quang.
Ngũ u Ma Diễm.
Dương Phàm tự nhiên là vui sướng.
Khi Thiên Lan Điện còn chua chấm dứt. bán tôn Dương Phàm ở Đại Tần liền bắt đẩu có hành động.
Hắn rất nhanh tìm tới Tẩn Vong.
- Gẩn nơi này cường giả tu luyện Cửu u Ma Còng đích xác có một nhân vật số một...
Tẳn Vong gật đẩu.
Nửa tháng sau, Dương Phàm bay đến trước một hắc tháp ma khí tận trời
Hắc tháp kia cao chọc trời, chính diện có khắc vài chữ dữ tợn bá đạo: Ma Vân Tháp.
Ma Vân Tháp ở Thiên Vân Cháu xem như một nơi cấm địa. Nơi này có một vị cường giả ma đạo thực lực không tâm thường tên là Ma Vân lão tồ, kinh sợ phạm vi trăm vạn dặm quanh đây.
Hơn nữa, trong Ma Vân Tháp này còn có nhiều đệ tử ma đạo tinh anh thực lực không tẩm thường.
Dương Phàm phiêu nhiên đi tới gần Ma Vân Tháp, từ xa nhìn lại.
Bên cạnh hắn có hai người, phần biệt là một đạo trường áo bào tím, một mỹ nhân hoàng sam.
Hai nguời này là Tẩn Vong phái tới hiệp trợ Dương Phàm, đểu là cường giả pháp lực Thông Huyền.
- Dương đại nhân. Nơi đó là sào huyệt của Ma Vân lão tổ. Công pháp thực tế hắn tu luyện chính là Cừu u Ma Công.
Mv nhân hoàng sam con mắt sáng mỉm cười, đối với Dương Phàm bể ngoài thì cung kính kỳ thật trong lòng cũng không chán chính chịu phục.
Nghĩ tới hai người bọn họ thản là cường giả Hóa Thần pháp lực Thông Huyền, giờ phút này lại nghe lệnh bới một tiểu bối Hóa Thần sơ kỳ.
Hơn nữa, bọn họ càng không rõ mục đích chân chính Dương Phàm đi Ma Vân Tháp.
Ma khí quấn quanh, tháp đen trước mắt chọc thủng trời mây.
Đạo trường áo bào tím cùng nữ tu áo vàng chia ra đứng hai bên cạnh Dương Phàm, hai người đêu là cường giả Hóa Thán pháp lực Thông Huyên.
Bọn họ cũng không kính phục Dương Phàm chi là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, thế nhưng Hoàng thái tôn Tần Vong đă căn dặn bọn họ. chuyến đi này nhất định phái phục tùng đối phương.
- Dương đại nhân, chẳng hay ngài dẫn hai chúng ta đi tới nơi này, là có mục đích gì. Ma Vân Tháp ở biên giới Thiên Vân Châu, ở châu này cũng coi như là một thế lực có chút danh tiếng.
Đạo trưởng áo bào tím trong tay cẩm phất trần, mặt cười ấm áp, giọng nói già nua cứng
cỏi.
Đột nhiên, hai luồng kim diễm xích viêm bằng nắm tay kia bồng nhiên hào quang tăng vọt; hóa thành hai con kim diễm xích xà hư vô, quấn quanh cánh tay Dương Phàm.
- Ngọn lửa này xem như một đòn sát thủ của ta hiện tại, nếu là toàn lực xuất thủ, cho dù là Hóa Thần đại tu sĩ cũng sẽ cảm thấy khó giài quyết.
Khóe miệng Dương Phàm mỉm cười, ý niệm vừa động, hai con kim diễm xích xà thu vào trong cơ thê. bị Hoán Thiên Nha hấp thu.
Giờ phút này. Thái Hư Thiên Hóa của hắn xem như đạt tới cảnh giới tiểu thành, khiến thực lực tự thản tăng mạnh.
Đang khi Dương Phàm suy tinh có cẩn phí thòi gian mấy chục năm để tu luyện ngọn lửa này tới cảnh giới đại thành hay không, Thiên Lan Điện Nội Hải lại truỵên đến tin tức.
- Đại Hải Nan trăm năm, Thiên Lan Điện lại mớ ra?
Dương Phàm không khỏi có chút kích động.
Đại Hải Nan hai mươi năm tương đối thường xuyên, nhưng là Đại Hải Nan trăm năm lại chu kỳ dài. cơ hội không có nhiều.
Tính ra. Dương Phàm trải qua hai lẩn Đại Hải Nan trăm năm, lẩn đẩu tiên là đích thân đi Thiên Lan Điện chém giết, thậm chí vào tận Thiên Lan nội điện cũng chính là Thiên Lan tiên phủ.
Tuy nhiên, hiện giờ Thiên Lan tiên phủ đã bị vực sâu ma diễm cùng dung nham nuốt hết.
Mỗi lần Đại Hải Nan, Dương Phàm đều cho linh thú cùng thế thán đi ngoại điện cướp đoạt. Bình thường chỉ có tu sĩ Kim Đan mới có thể đi vào ngoại điện, cũng chỉ có địa vực ngoại điện rộng lớn, khó báu mật khố vô số.
về phần cấp bậc Nguyên. Anh chỉ có thể ỡ lối vào Thiên Lan ngoại điện chém giết, thử thời vận.
Lẳn Đại Hải Nan trăm năm này. Dương Phàm tự thán theo dõi.
Thông qua Tiên Hồng chiếu rọi, đại quân độc hạt của Dương Phàm rất nhanh trải rộng các góc Thiên Lan ngoại điện.
Dương Phàm cũng mơ hỗ nắm trong tay thế cục ngoại điện.
- ổ? Lân này Kim Đan đại tu sĩ tiến vào ngoại điện nhiều nhu vậy, còn có một số ít lão quái Nguyên Anh lẫn lộn tiến vào.
Dương Phàm ngạc nhiên phát hiện, lẩn Đại Hải Nan trăm năm này, lực lượng Địa Mạch Chi Tích bùng nô càng đáng sợ. Nó cũng làm cho pháp tắc cấm chế vận chuyên trong nội điện có thể sẽ xuất hiện càng nhiều sơ hớ.
Xem ra. bới vì cái khe Địa Mạch Chi Tích tăng thêm một bước mớ rộng, làm cho điểu kiện tiến vào Thiên Lan Điện hạ thấp xuống.
Tuy nhiên, điểu này không ánh hưởng gì tới Dương Phàm, ở trong Thiên Lan Điện, không ai có thể tranh giành cùng hắn.
Cũng giống như những lẳn trước, Dương Phàm cho độc hạt đại quản phản biệt chiếm cứ “Linh bảo mật khố” và “Dược phòng mật thất”.
Đây là hai nơi cấm địa mê người nhắt trong Thiên Lan Điện, mật khố thì có cổ bảo đếm không hết thậm chí là không thiếu Thông linh Pháp bào.
Mà trong dược phòng mật thất, các loại thánh đan linh dược nhiều đếm không xuể.
- Chủ nhân. Trong một nơi linh Thạch mật khố ban đẩu chúng ta phát hiện, cấm chế mờ rộng ra, phát hiện đại lượng linh Thạch. Trong đó linh Thạch trung phẩm, thượng phẳm chiếm đa số, dường như còn thấy được bóng dáng linh Thạch cực phẩm.
Một con độc hạt hóa hình báo cáo.
- Linh Thạch cực phẩm?
Dương Phàm cực Kỳ tâm động tim đập nhanh, đó không phải là linh Thạch cao nhất nhân giới, tuyệt thế trân bảo mà ngay cà tu sĩ đinh cấp Thông Thiên tam giai đêu phải động tâm hay sao?
Sau khi nhận được tin tức kinh người như thế. Dương Phàm lập tức dùng “Thế thân” hiện thân ở Thiên Lan Điện.
Bá
Ngay sau đó, hắn xuất hiện ở trong một mật khố ngầm được bao phủ trong tinh quang màu xanh, bén cạnh có một con độc hạt khom mình thi lễ:
- Chủ nhân, chính là nơi này.
Dương Phàm híp mắt, đảo qua mật khố to lớn này, trong lúc nhất thời gần như không thể thích ứng được ánh hào quang tinh Thạch chói mắt nơi đây.
Trong tầm nhìn, toàn bộ mật thất chồng chất vô số linh Thạch đếm không hết. một mảnh sáng bóng trong suốt, đa phẩn là linh Thạch trung phẩm.
Những linh Thạch này đã được cát dựa theo quỵ cách, giờ phút này lại chất chồng như
núi.
Dương Phàm vội vàng nhìn lướt qua, số lượng linh Thạch nơi này ít nhất có ngàn vạn khối, trong đó bảv tám phẩn đều là linh Thạch trung phẩm, còn lại một hai phản là linh Thạch thượng phẩm.
- Không hổ là động phủ được truyền thừa từ thượng cồ. Trong mật khố linh Thạch này, chi riêng linh Thạch thượng phẩm chi sợ cũng có một hai trăm vạn khối.
Dương Phàm ngạc nhiên thán phục không thôi, hô hấp dồn dập.
Hai trăm vạn khối linh Thạch bản thản đã là một con số thật lớn. huống chi còn là cấp bậc thượng phẩm.
Dựa theo tỷ lệ một khối linh Thạch thượng phẩm ít nhất có thể đổi được một vạn linh Thạch phô thông, như vậy một hai trăm vạn linh Thạch thượng phẩm này sẽ là số lượng khủng bố cỡ nào?
Dương Phàm phòng chửng, cho dù đem tất cả linh Thạch thượng phảm những nơi Bắc Tân. Nội Hài. Cực Bắc cộng lại cũng không nhiêu như vậy.
Bỡi vì tu sĩ có được linh Thạch thượng phẩm hơn phán nửa là bậc cao. mà ở những nơi Bắc Tầạ Nội Hải... số lượng tu sĩbậc cao rất ít.
Hơn nữa từ sau thời kỳ thượng cồ, thiên tài địa bảo. linh Thạch.... trên thế gian đểu từ từ tiêu hao. càng ngày càng thiếu thốn.
về phẩn Đại Tần, là Thánh địa tu tiên, địa vực không chi ngàn lần Bắc Tần, tu sĩbậc cao vô số kể, tự nhiên không xếp trong sổ này.
Tuy nhiên, mặc kệ nói thế nào, số lượng linh Thạch nơi này nhiều đến mức làm người ta đò mắt điên cuồng.
- Nếu ta có tất cả linh Thạch trong mật khố này, “phú khả địch quốc’ đểu không đủ để hình dung.
Dương Phàm hít sâu một hơi. cố nén tham niệm trong lòng.
Hắn rõ ràng cảm ứng được, linh Thạch nơi đây 99% trờ lên đều ở dưới sự báo vệ của cấm chế sát trận cường đại. nếu hơi chút không cẩn thận Ngay cả tu sĩ Hóa Thần đểu sẽ bị miều sát.
- Chủ nhân. Ngày trước ở trong này nhiều nhất là lấy được mấy chục khối linh Thạch, mà lẩn này cấm chế mớ 1'ộng, số lượng linh Thạch có thể lấy được phi thường khả quan.
Độc hạt hóa hình mặt mày hớn hờ nói.
Dương Phàm nhắm mắt lại. tiến vào Thiên Nhân Mô Thức, rất nhanh phát hiện ra rất nhiều cấm chế trong mật thất linh Thạch này.
- Ha ha. cấm chế quả nhiên không ít sơ hờ. xem ra ít nhất có thể lấy được mấy ngân khối linh Thạch trung phẩm, cùng mấy trăm khối linh Thạch thượng phẳm.
Trong mắt Dương Phàm hiện đầy vẻ vui mừng.
- Tuy nhiên, linh Thạch cực phẩm theo như lời ngươi...
Ánh mắt Dương Phàm rắt nhanh dừng ở một nơi sâu trong mật khố, ánh sáng bày màu nhàn nhạt quanh quân. Nơi đó có thể nhìn thấy một đống rương sắt ri sét. Trong đó một cái rương mớ toang, lộ ra một mảnh sáng bóng ôn nhuận, phẩm chất linh khi mơ hỗ phát ra thậm chí khiến Dương Phàm có một loại cảm giác linh hồn thê chất được gột rửa.
Đúng vậy. đây khẳng định là linh Thạch cực phẩm.
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên. nhìn đến trong rương sắt. ngọc Thạch lớn bằng nắm tay trècon. giống nhưthủv tinh trong suốt, lóe ra hào quang sáng bóng như mộng ào.
Chi là, cấm chế chung quanh những rương sắt này càng đáng sợ. mặc dù hào quang bảv màu kia gân như àm đạm, nhưng khí tức phát ra lại khiến linh hồn Dương Phàm nin lẻn.
Cấm chế nơi này, tính nguy hiểm so với cấm chế bổn phía có thể miểu sát bậc cao Hóa Thản còn cường đại hơn không chi gấp mười.
Đừng nói là bậc cao Hóa Thần, cho dù là tu sĩ Thòng Thiên tam giai trong truyển thuyết. cũng vị tất có thể toàn thản trớ ra dưới cấm chế này.
Trong lòng Dương Phàm phát lạnh, nhưng cũng nhìn đển rương sắt mờ toang kia có một chút cấm chế sơ hờ, có lẽ có thể nghĩ cách kiếm được mấy khối linh Thạch cực phẩm.
Trầm ngâm thật lâu, Dương Phàm quyết định trước tiên lấy vào tay linh Thạch khác rồi tính.
Vút Vút... ̉m ầm
Rất nhanh, thế thán Dương Phàm cùng mười mấy con độc hạt hóa hình đồng thòi ra tay.
Vì thu hoạch những bào vật trong Thiên Lan Điện. Dương Phàm sớm nghĩ cách luyện chế hơn trăm sợi tơ bạc cứng cỏi, đều là dùng tài liệu luyện chế phập bảo đinh cấp luyện chế ra.
Sau một hỗi lâu. không sai biệt nhiều với trong suy nghĩ, Dương Phàm chiếm được hai ba trăm khối linh Thạch thượng phẩm, mấy ngàn khối linh Thạch trung phẩm.
Tính ra. số này ít nhất có thể so với mấy trăm vạn khối linh Thạch phổ thông, Ngay cả đối với Dương Phàm mà nói cũng là một con sổ không lồ.
Sau khi thu hết những linh Thạch chiếm được, ánh mắt Dương Phàm dừng ở trên rương sắt ri sét rộng mớ kia, tim đập càng nhanh hơn.
Đó chính là linh Thạch cực phẩm, ở thòi kỳ thượng cổ đểu là trân bao vô cùng hiểm thấy.
Nếu nói từ linh Thạch hạ phẩm đến linh Thạch thượng phẩm cơ bản đểu là tỷ lệ một đổi một trăm.
Như vậy nếu là linh Thạch cực phẩm cho dù dùng hơn một ngàn khối linh Thạch thượng phẩm hoặc là ngàn vạn khối linh Thạch phổ thông cũng không nhất định có thể đổi được.
Tu sĩ đinh cấp Thông Thiên tam giai, có được linh Thạch cực phẳm đểu có thể gia tăng tổc độ tu luyện huống chi là dưới Thông Thiên tam giai.
Hô
Dương Phàm hít sâu một hơi. cổ gắng làm cho mình tinh táo lại.
Sau một hồi lâu. trong mắt chợt lóe lệ quang, tơ bạc trong tay Dương Phàm “Xuy... vút” một tiếng, đâm vào ánh sáng bày màu nhạt kia, theo khe hờ cấm chế tiến vào rương sắt.
Khoảnh khắc đó, Dương Phàm tập trung tinh thần, mắt thấy tơ bạc gần như đụng tới linh Thạch cực phẩm.
Ẳm
Ánh sáng bày màu nhạt chấn động, chi thấy tia sét bày màu lóe lên. “Xuy... roẹt” một tiếng, tơbạc trong tay Dương Phàm hóa thánh khói nhẹ biến mất không thấy.
Chẳng những như thế, Ngay cả chinh hắn cũng đều bị liên lụy.
Phanh... Ẳm
Thế thản Dương Phàm hóa thành tro bụi. trong nháy mắt tiêu tan.
Cùng lúc đó, tại Tiên Hồng Không Gian, Ngay cả bán tôn Dương Phàm có liên hệ thần thức với thế thản cùng kêu một tiếng đau đón, trong đâu một mảnh mê muội, thiêu chút nữa bị thương.
Vào thời điểm nguy cơ. Ngân Tinh Hồn Ngọc trong cơ thể lưu chuyển một dòng chảv bạc trong suốt ngăn cản một bộ phận hồn lực đánh tới cho hắn.
Cấm chế nơi này không ngờ có thể thông qua thế thân thương tổn đến Dương Phàm thân là bản tôn.
Đây còn là thế thân, liên hệ thần thức với Dương Phàm không chặt chẽ bằng với linh thú hoặc phán thân.
Nếu không, cho dù Dương Phàm không bị hồn phi phách tán, ít nhất cùng mất nửa cái mạng.
Sau một lát.
Bá
Ánh lục nhộn nhạo, lại một Dương Phàm xuất hiện trong mật khố linh Thạch.
- Không nghĩ tới lại khó như vậy. phiêu lưu cũng lớn như thế.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng.
Tuy nhiên, vì linh Thạch cực phẩm, cho dù là trá một cái giá lớn cũng là đáng.
Dương Phàm kiên nhẫn khỏngbó. lần lượt nếm thử.
Đến sau này. hắn dứt khoát không sử dụng thế thân, thuần túy dùng hình thức bắt chước sinh linh dùng năng lượng hóa thân.
Cùng lúc đó. ở một nơi khác trong Thiên Lan Điện.
Trong dược phòng mật thất.
- Nào có lý này. Nơi đây không ngờ bị người chiếm làm của riêng.
Mười mấy tu sĩ bao gồm cả yêu tu tụ tập ỡ lối vào mật thất, mỗi kẻ sắc mặt biến đổi không ngừng, hoặc bộ dạng nghiên răng nghiến lợi.
Nguyên lai. ở bậc thang lối vào dược phòng mật thất này có lập một tấm bia đá, bên trên khắc mấy chữ to: cấm địa Tiên Hồng, tự tiện xâm nhập - Chết!
Cạnh tấm bia đá kia có vài cỗ thi thể thối rữa phát xanh phát tim, làm người ta sờn tóc gáy.
Phía trước có vài tên tu sĩ tự nghĩ pháp lực không tầm thường, cứng rắn xông vào. kết quả đêu không ngoại lệ, đêu trở thành một thành viên trong đổng hài cốt trước bia đá.
Vút
Đúng lúc này. một đạo bạch quang từ trên rừng trúc hạ xuống bậc thang lối vào, một cỗ uy áp cường đại bao phủ toàn trường khiến chúng Kim Đan khó thể thở nổi.
- Nơi đây xảy ra chuyện gì, sao lại hội tụ nhiều người như vậy?
Người tới là một lão già áo vải tóc trắng xoác, thanh âm già nua bình thản nhung lại ẩn chứa uy nghiêm vô thượng.
- Là lão quái Nguyên Anh.
Mọi người câm như hến.
- Tiền bối. là như này. Dược phòng kho báu nơi này không ngờ bị người chiếm cứ.
Một nam nhân thanh sam cung kính nói.
- Lại có việc như vậy?
Lão già đẩu bạc tức giận, áp lực lên toàn trường bồng tăng lên vài lần. ngưng mắt nhìn phía tấm bia đá kia.
- Cấm địa Tiên Hồng... Tiên Hồng...
Thần sắc lão già đẩu bạc bỗng nhiên cứng ngắc, chợt hít sâu một ngụm khí lạnh, mặt lộ vẻ kính sợ.
- Thi ra là vị kia trong truyền thuyết...
Lão già đầu bạc giật mình một cái. ngược lại cúi người thật sâu hướng bia đá, cao giọng
nói:
- Vãn bối Cao Ngô ra mắt Nguyên Tôn đại nhân.
Sau một lúc lâu, trong dược phòng mật thất kia cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Lão già đầu bạc thớ dài một hơi, ánh mắt ảm đạm: Xem ra mình vô duyên gặp mặt cùng người nọ.
- Các ngươi đểu nhanh chóng rời đi thôi.
Lão già đẩu bạc sau khi thớ dài hóa thành một đạo bạch quang nhanh chóng rút khỏi dược phòng mật thất.
Chúng bậc cao còn lại nghe vậy không khỏi hoảng sợ khiếp hãi, mỗi người ngẩm đoán, cùng có người liên tướng đến cái gì. đêu lần lượt ròi đi.
Tình cảnh tương tự cũng xày ra gần linhbào mật khố.
May mắn tiến vào linh bảo mật khố chỉ có Linh Nguyệt thản là Thần thú không gian.
- Không nghĩ tới lẩn Đại Hải Nan này có nhiều người tiến vào Thiên Lan Điện như vậy, Ngay cà một ít Nguyên Anh đều lẫn lộn tiến vào.
Trong mắt Dương Phàm lộ dị sắc, nhìn Linh Nguyệt phia bên cạnh.
Linh Nguyệt cười nói:
- Hiện giờ xác suất tiến vào ngoại điện gia tăng, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cho dù không có Phá Cấm Phù hoặc thân thông khác cũng có 50% xác suất tiến vào.
- Thi ra là thế. Xem ra lại qua mấy trăm năm, Thiên Lan Điện cùng Thượng Giới Tiên Khi muổn tran áp Địa Mạch Chi Tích cũng hết sức khó khăn.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Lẩn Đại Hải Nan trăm năm này, trong linh bảo mật khố cùng lại xuất hiện cấm chế sơ hớ. Dương Phàm thế thân ngựa quen đườn cũ. mượn lực lượng Viễn cô Cự Thạch Tinh chiếm được hai kiện Thông linh Pháp bào, phần biệt là một thanh Tử Văn Lôi Kiếm, và một Ngân Sắc Viên Thuẫn bóng loáng như gương.
Ngược lại ở trong mật khố linh Thạch ngẩm kia. Dương Phàm trải qua nhiều lẩn thiỊ tiêu hao mấy chục sợi tơ bạc có thể sánh với Pháp bảo đinh cấp rốt cục đem một khối linh Thạch cực phẩm lôi ra bên mép ruơng sắt.
- Lại tiếp một lần cuối cùng, là cũng tương đối rồi...
Dương Phàm cùng độc hạt hóa hình đểu ngừng hô hấp. nhìn chằm chằm linh Thạch cực phẩm lộ ra bên cạnh rương sắt.
Vút-
Ánh bạc chợt lóe. chi thấy tơ bạc trong tay Dương Phàm vào lúc tiếp cận ánh sáng bảy màu nhạt gần rương sắt đột nhiên theo một đường cong quy dị chui vào khe hớ cấm chế.
“Phốc một tiếng, tơbạc cũng không phải quan lấy linh Thạch mà là cong thành hình lưỡi câu. móc linh Thạch ra bén ngoài.
Phanh... ̀m
Cùng lúc đó, tia sét bảv màu nhộn nhạo, tơ bạc lập tức hóa thành khói nhẹ. Dương Phàm cũng hóa thành hư vô trong tiếng nô.
Đinh... phanh-
Linh Thạch cực phẩm như thủy tinh trong suốt kia từ ruơng sắt rơi xuống, phát ra tiếng vang giòn tan.
- Thành công rồi.
Độc hạt hóa hình kia kinh hô ra tiếng, cũng không bới vi Dương Phàm bị nổ tan mà có dị động gì.
Bá
Lại một Dương Phàm xuất hiện ở bén cạnh nó. trong tay xuất hiện một sợi tơ bạc. “Xuy... vút” một tiếng, cuốn lấy linh Thạch cực phẩm rơi trên mặt đất vào tay.
- Linh Thạch cực phẩm...
Dương Phàm nắm trong tay trân bảo nhu thủy tinh này, thán thể hoi run rẩy.
Nếu có linh Thạch cực phẳm này trợ giúp nhất định tăng nhanh tốc độ tu luyện của hắn.
Dưới tình huống không có bình cảnh, những vật ngoài thản này cũng có thể gia tăng tốc độ tu luyện của hắn.
Theo sau, hắn lại nhìn phía rương sắt ri sắt rộng mớ kia. ánh mắt lóe lên không ngừng.
- Chủ nhân. Đã lấy được một khối. ít nhất còn có thể lấy thêm mấy khối.
Độc hạt hóa hình bên cạnh không kìm nổi mớ miệng nói. thần sắc hung phấn dị thường.
- Chủ nhân. Đà lấy được một khối. ít nhất còn có thể lấy thêm mấy khối.
Trong mắt độc hạt hóa hình lộ ra hung phấn, dường như còn vội vàng hơn so với chủ nhân Dương Phàm.
Dương Phàm liếc mắt nhìn nó một cái. trầm ngâm:
- Một khối linh Thạch cực phẩm chi đủ cho ta dùng, nếu có thể lại thêm mấy khối, cho Thi Dao một khối, đệ đệ muội muội mỗi người một khối, còn có...
Cùng lúc được kỳ ngộ cùng chỗ tốt. hắn cũng suy nghĩ cho người bên cạnh mình.
Độc hạt hóa hình thấy tình cành này. trong lòng thẩm than.
Tục ngữ nói một người đắc đạo gà chó thăng thiên, Dương Phàm trên đường tu tiên từng bước lên tới đinh, khí vận cường đại của hắn cũng dẫn dắt những người chung quanh.
Sau khi làm ra quyết định, ánh mắt Dương Phàm sắc bén. nhìn chằm chằm vào ruơng sắt ri sét mớ rộng được bao phủ trong ánh sáng bày màu nhạt.
Hắn tính toán một lúc vị trí cùng góc độ. có đến bổn năm khối linh Thạch cực phẩm có cơ hội lấy được.
Nghĩ ngợi một hỗi. trong mắt Dương Phàm thần quang chấn động, một sợi tơ bạc phá không mà ra, dọc theo khe hớ cấm chế ánh sáng bảv màu nhạt, rồi hóa thành một đạo quy tích huyền diệu quy dị lọt vào trong rương sắt.
Khoánh khắc tiến vào bên trong, phía đẩu tơ bạc biến thành hình lưỡi câu. gần như đụng đến một khối linh Thạch cực phẩm trong đó.
Đúng lúcnày, chi nghe “ông” một tiếng, trong ánh sángbảv màu nhạt sinh ra một vùng tia sét bảv màu. tơ bạc lập tức hóa thành mây khói.
Phanh... Ẳm
Thản thể Dương Phàm bùng nổ, tan thành mây khói.
Bá
Ngay sau đó. ánh lục nhộn nhạo, tại chỗ xuất hiện một Dương Phàm khác.
Vút
Tơ bạc lại phá không mà đi.
Lẩn lượt thất bại, lẩn lượt mò mẫm, Dương Phàm vô hình trung khống chế tơ bạc đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng.
Rốt cục sau khi thử vài lẩn. tơ bạc hóa thành móc câu. rốt cục chạm đến một khối linh Thạch cực phẩm rồi kéo nó ra một khoảng cách nhất định.
Theo sau liền đon giản, lại thử vài lần. Chi nghe “Đinh... phanh một tiếng linh Thạch cực phẩm như thủy tinh trong suốt kia rơi xuống mặt đất.
- Khối thứ hai...
Hai mắt độc hạt hóa hình lóe sáng.
Dương Phàm lần này bình tĩnh rất nhiều, thong dong thu lấy khối linh Thạch cực phẩm này.
Sau vài canh giờ.
Hô
Trong Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm thớ phào một hơi. trước người lơ lửng tồng cộng sáu khối linh Thạch cực phẩm, nớ rộ ánh hào quang mông lung mê ly.
- Linh Thạch cực phẩm. Chỉ có đạt tới trinh tự Nguyên Anh Hóa Thần mói có thể chân chính tiêu hóa.
Dương Phàm nghĩ nghĩ, trước tiên để một con độc hạt hóa hình trở về Bắc Tẩn, đem một khối linh Thạch cực phẳm giao cho Thi Dao.
Kết quả lại phát hiện Thi Dao đi Nội Hài. liền sử dụng Tiên Hồng chiếu rọi, đem linh Thạch giao cho nàng.
Nhu thế, dưới tình, huống không có bình cảnh, tốc độ tu luyện của Đặng Thi Dao ít nhất có thể nhanh hơn gấp bổn năm lẩn.
Đương nhiên, linh Thạch cực phẩm không phải tầm thường, trong đó ẩn chứa một sổ hiệu quả thần kỳ có thể trợ giúp đột phá bình cảnh.
Trong lúc này. Dương Phàm dùng thế thân gặp mặt Đặng Thi Dao. tụ nhiên không thể thiêu một phen tâm tình, nói rõ tình huống của mình tại Đại Tần.
Đặng Thi Dao hết sức lo lắng, muốn đi Đại Tần hội hợp với người âu yếm nhưng chung quy nhẫn nhịn.
- Nếu Ngày sau Thi Dao muốn đánh lên Hóa Thần hậu kỳ. có thể đi Đại Tần hội hợp cùng
ta.
Dương Phàm làm sao không biết tâm tư của nàng, liền cười an ủi.
Hắn dự định sau khi có được linh Thạch cực phẩm, với thiên phú cùng thể chất của Đặng Thi Dao, tấn chức Hóa Thán trung kỳ sẽ không quá lâu.
- Lại cho Điệp Liên một khối, nàng cũng tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ rồi.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Đua ra hai khối, hắn còn có bốn khối. Nên tính toán thế nào hắn còn không quyết định.
Gần nửa ngày sau, Dương Phàm tiến hành một lần vơ vét hoàn toàn mới với linh Thạch mật khố, linh bảo mật khố, dược phòng mật thất, thu hoạch phong phú.
Bới vì nguyên nhân cái khe Địa Mạch Chi Tích tăng thêm một bước khuếch trương, Đại Hải Nan trăm năm sinh ra trùng kích với Thiên Lan Điện càng lớn. như vậy cấm chế trong đó càng nhiều sơ hở.
- Dựa theo tinh huống này. sơ hớ cấm chế trong Thiên Lan Điện sẽ lẩn sau nhiều hơn lẩn trước, đặc biệt là Đại Hải Nan trăm năm lần sau.
Trong mắt Dương Phàm lóe tinh quang.
Hắn đã đoán chắc Đại Hải Nan trăm năm lần sau, thu hoạch khẳng định càng lớn hơn.
Nếu có thể chiếm bảo vật trong ba mật khổ này làm của riêng...
Dương Phàm cực kỳ tâm động, hấp dẫn này thật sự quá lớn.
Bảo vật trong ba mật khố cho dù là cường giá Thông Thiên tam giai gặp phái đều cũng đỏ mắt.
Cũng giống như dĩ vãng, Đại Hải Nan liên tục hai tháng, lan đến toàn bộ Thiên cẩm Nội Hải.
Dương Phàm đi quanh trong Thiên Lan Điện, nhung lại đang nghĩ hiện giờ pháp tắc trận pháp trong đại điện đều bị rung Chuyên lớn lao. không biết Thạch Thiên Hàn Hóa Thần Kỳ có thể ở lại trong này không.
Bá!
Ý niệm khẽ động, hắn cho Thạch Thiên Hàn xuất hiện tại bên cạnh.
Nếu có chút bất trắc, Dương Phàm có thể cho Thạch Thiên Hàn lập tức trở về Tiên Hồng Không Gian, đã chuân bị sẵn sàng.
Tuy nhiên, sau khi Thạch Thiên Hàn hiện thản lại chưa từng gặp phải cấm chế pháp tắc trong đại điện sát phạt.
- Hiện giờ ngoại điện đã trong tẩm khổng chế của ta. mà nội điện - Thiên Lan tiên phủ kia đã thật lâu không đi vào.
Giờ phút này Dương Phàm lại nghĩ tới nội điện bị dung nham vực sâu bao phủ, cũng chính là Thiên Lan tiên phủ.
Vút vứt
Hai người rất nhanh bay về hướng Thiên Lan tiên phủ.
Trờ lại chốn cũ, Thiên Lan tiên phủ vẫn như ngày trước, bị một tầng ảo trận cường đại bao phủ, tâm nhìn phía trước là một ngọn núi mông lung mây mù lượn lờ.
Mà nay, ảo trận này trong mắt Dương Phàm càng Ngày càng có vẻ cấm chế thật mạnh.
Trong mắt hắn dường như có thể nhìn đến ngọn lửa phun trào trong ảo trận.
- Ta cám ứng được khí tức quen thuộc, là ma hòa trong ma vực...
Trong mắt Thạch Thiên Hàn lộ vẻ kinh dị.
- Vào xem.
Hai người hóa thành ánh bạc một xanh một đen trực tiếp xông vào theo chỗ sơ hớ của ảo trận.
Phốc... Ẳm
Mới vừa tiến vào tiên phù, trong tẩm nhìn là dung nham vô cùng vô tận, trong đó thi thoảng phun ra ma diễm màu đen cường đại.
Thiên Lan tiên phủ ngày trước dưới sự khuếch trương của ma vực ở nơi đứt gãy của Địa Mạch Chi Tích đă bị dung nham cùng ma diễm bao phủ.
Thạch Thiên Hàn vận chuyển Thảm Uyên Ma Đồng Thuật đảo qua khu vực này, đột nhiên hút sâu một ngụm khí lạnh.
- Ma vực ngày trước đã mờ rộng mười mấy lần, chiếm cứ 12 diện tích tiên phủ.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng.
Thản ở nơi đây hắn cảm nhận được một cỗ khí tức khiến linh hồn nin rẩy, gần như khiến bản tôn Dương Phàm thản ở Đại Tẳn thông qua Tiên Hồng chiếu rọi đều cảm thấy khó thớ.
- Cái gọi là địa mạch đứt găy là bời vì ma vực nơi này. nếu để nó hoàn toàn bùng nổ. Thiên Cảm Nội Hải sẽ diệt vong. Đây cũng là sứ mệnh Thượng Giới Tiên Khi trấn thủ nơi này.
Dương Phàm thớ dài trong lòng.
Hắn đã bước đẩu thông hiểu thiên cơ. sớm đoán trước được nhiều nhất qua hai lẩn Đại Hải Nan trăm năm, ma vực nơi này sẽ không chịu khống chế, Địa Mạch Chi Tích sụp đô. hàng ức vạn sinh linh Thiên cầm Nội Hài sẽ đi hướng diệt vong.
- Chẳng lẽ cổ gắng một trăm năm trước chi kéo dài hoi tản sinh linh Nội Hải mấy trăm năm sao?
Dương Phàm thớ dài trong lòng.
Lúc này hắn không khỏi nhớ lại một đoạn đối thoại với Đông Phương dược sư trước khi chia tay một trăm năm trước:
- Dương đạo hữu tự hành thôi diễn công pháp, cùng sinh mệnh tự nhiên có nhiều điểm tương tự. lúc trước lại tay cầm Thượng Giới Tiên Khí trấn áp Địa Mạch Chi Tích. Lão hủ có một ý tướng cùng vấn đê. Địa Mạch Chi Tích này có thẻ nào bị nhân lực khép lại hay không?
Đông Phương dược sư rất chờ mong cấp bách.
- Bằng vào nhân lực khiển Địa Mạch Chi Tích khép lại?
Dương Phàm biển sắc, nhíu mày:
- Địa Mạch Chi Tích không lô như thế. lực lượng hủy diệt bùng nô lại càng Hủy thiên diệt địa. Chi sợ không ai có thể bằng vào lực lượng thân thể khép nó lại. Có lễ Tiên nhân hạ
phàm còn có khá năng này.
- Người khác không có khả năng. Dương đạo hữu ngươi vị tất không thể.
Trong mắt Đông Phương dược sư lộ ra hưng phấn:
- Lúc trước tại Vĩnh Hẳng Đào. chúng ta từng tham thảo công pháp của nhau, Tiên Hồng Quyết của Dương Dược sư cùng thiên địa thiên nhiên có sự liên kết tương quan thân bí. Diễn Căn Kỳ lại nắm trong tay đại địa. Hiện tại không thể chinh đốn Địa Mạch Chi Tích, không có nghía là ngày sau cũng không thê.
Giờ phút này, Dương Phàm chìm trong trầm tư ngắn ngủi: Lấy tu vi năm đó nếu muốn dùng lực lượng của một người “Chữa khỏi” toàn bộ địa mạch Nội Hải khổng lồ này. hắn ngay cả nghĩ cũng không dám.
Tuy nhiên. với độ cao giờ phút này, hắn lại cảm giác, cái ý tường kia hoàn toàn có thể thực hiện.
- Trị liệu thân thể đổi với ta hiện giờ mà nói. tác dụng gần như bằng không. Nếu có thể trấn an chữa khỏi vết thương toàn bộ địa mạch này, sẽ có thể khiến tu vi ta đột nhiên tăng mạnh hay không?
Dương Phàm nghĩ đến đây. lại có chút hưng phấn.
Thử nghĩ, địa mạch toàn bộ Nội Hải rộng lớn. là khổng lồ ra sao. ức vạn sinh linh đểu không thể so sánh.
- Tuy nhiên, thực lực hiện tại vẫn như cũ có chút không đủ. có lẽ một Ngày ta sắp sửa bước vào trinh tự Thông Thiên tam giai, có thể thử một lần...
Dương Phàm rất nhanh quyết định chủ ý.
Mà lúc này, Thạch Thiên Hàn đi tới một cái khe dung nham.
Vùvù
Trong cái khe đó. ma diễm màu đen phun trào cao mười mấy trượng, uy lực vô cùng to lớn, Ngay cà cường giá Nguyên Anh đều có khả năng bị đốt thành tro tàn trong nháy mắt.
PhốO'-
Thạch Thiên Hàn xòe bân tay, Tứ u Ma Diễm lại bùng lên trên lòng bản tay.
Bồng nhiên. Tứ u Ma Diễm kia ở trong lòng bàn tay hắn hóa thành một ma vực sâu không thấy đáy, lan tràn mấy chục trượng, nháy mắt hấp thu ma diễm phun ra từ trong khe.
- Uy lực ma diễm tăng lên. tuy 1‘ẳng không tính là nhanh nhung vượt xa tu luyện binh thường có thể so sánh.
Trong mắt Thạch Thiên Hàn lộ vẻ vui mừng, dứt khoát ở lại chỗ này thi triển Tứ u Ma Diễm lần lượt thôn phệ ma diễm từ trong các khe phun trào ra.
Trong quá trình này, uy lực ma diễm của hắn liên rục tăng lên.
Dương Phàm đưa tay sờ mật. bỗng nhiên biến mất. để Thạch Thiên Hàn ở trong này thôn phệ ma diễm.
Một tháng sau. u Minh Ma Diễm trong tay Thạch Thiên Hàn đã xảy ra dị biến, tán mát ra một cỗ uy áp kinh khủng đáng sợ. hóa thành hắc long rít gào.
Hắc long kia cuốn tới, hấp thu sạch ma diễm trong những khe gần đó.
Chợt hắc long trờ lại như cũ hóa thành một đoàn ma diễm lóe ra năm đạo u quang.
Ngũ u Ma Diễm.
Dương Phàm tự nhiên là vui sướng.
Khi Thiên Lan Điện còn chua chấm dứt. bán tôn Dương Phàm ở Đại Tần liền bắt đẩu có hành động.
Hắn rất nhanh tìm tới Tẩn Vong.
- Gẩn nơi này cường giả tu luyện Cửu u Ma Còng đích xác có một nhân vật số một...
Tẳn Vong gật đẩu.
Nửa tháng sau, Dương Phàm bay đến trước một hắc tháp ma khí tận trời
Hắc tháp kia cao chọc trời, chính diện có khắc vài chữ dữ tợn bá đạo: Ma Vân Tháp.
Ma Vân Tháp ở Thiên Vân Cháu xem như một nơi cấm địa. Nơi này có một vị cường giả ma đạo thực lực không tâm thường tên là Ma Vân lão tồ, kinh sợ phạm vi trăm vạn dặm quanh đây.
Hơn nữa, trong Ma Vân Tháp này còn có nhiều đệ tử ma đạo tinh anh thực lực không tẩm thường.
Dương Phàm phiêu nhiên đi tới gần Ma Vân Tháp, từ xa nhìn lại.
Bên cạnh hắn có hai người, phần biệt là một đạo trường áo bào tím, một mỹ nhân hoàng sam.
Hai nguời này là Tẩn Vong phái tới hiệp trợ Dương Phàm, đểu là cường giả pháp lực Thông Huyền.
- Dương đại nhân. Nơi đó là sào huyệt của Ma Vân lão tổ. Công pháp thực tế hắn tu luyện chính là Cừu u Ma Công.
Mv nhân hoàng sam con mắt sáng mỉm cười, đối với Dương Phàm bể ngoài thì cung kính kỳ thật trong lòng cũng không chán chính chịu phục.
Nghĩ tới hai người bọn họ thản là cường giả Hóa Thần pháp lực Thông Huyền, giờ phút này lại nghe lệnh bới một tiểu bối Hóa Thần sơ kỳ.
Hơn nữa, bọn họ càng không rõ mục đích chân chính Dương Phàm đi Ma Vân Tháp.
Ma khí quấn quanh, tháp đen trước mắt chọc thủng trời mây.
Đạo trường áo bào tím cùng nữ tu áo vàng chia ra đứng hai bên cạnh Dương Phàm, hai người đêu là cường giả Hóa Thán pháp lực Thông Huyên.
Bọn họ cũng không kính phục Dương Phàm chi là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, thế nhưng Hoàng thái tôn Tần Vong đă căn dặn bọn họ. chuyến đi này nhất định phái phục tùng đối phương.
- Dương đại nhân, chẳng hay ngài dẫn hai chúng ta đi tới nơi này, là có mục đích gì. Ma Vân Tháp ở biên giới Thiên Vân Châu, ở châu này cũng coi như là một thế lực có chút danh tiếng.
Đạo trưởng áo bào tím trong tay cẩm phất trần, mặt cười ấm áp, giọng nói già nua cứng
cỏi.
/1059
|