Băng Phong Bạo hình quạt mang theo tính húy diệt của nó tắn công hư không, hủv diệt hết thảy mọi vật trong tám nhìn, đóng băng cả một vùng thuỷ vực hư không.
Hàn khí đó lan ra bốn phía, khiến các tu sĩ đang xem cuộc chiến tại trường, bao gồm tu sĩ Hóa Thẩn, thậm chí cường giả cấp Thông Huyền, đều hơi lộ vẻ xúc động, nhìn chẳm chẳm vào khu vực đóng băng bao phủ Dương Phàm.
Toàn trường đểu hít thở không thông.
- Ha ha! Ngài nghĩ rẳng ta còn có thể ngâv ngốc ớ nơi đó sao?
Tiếng cười khẽ đó lại lẩn nữa đến từ phía sau Triệu tông chủ.
- Cái gì?
Sắc mặt hắn lập tức ngưng trọng lại, thân thê cứng ngắc, một khí tức nóng cháy từ phía sau mà đến. xâm nhập thẳng vào mặt linh hồn của hắn.
Tí tách... mỗ hôi trên trán rơi xuống, bị tác dụng của hàn khí hóa thành băng châu, rồi lại trong nháy mắt bốc hơi lên bay biến, Ngay cả một tia hơi nước đểu không nhìn thấy.
Tận đáy lòng Triệu tông chủ hút một hơi khí lạnh, hắn không có quav đầu lại. Bói vì tại trong hoàn cành chi trong ý niệm là có thê quyết định sinh tử này. thời gian lông mi chóp một cái cũng có vẻ dài lâu.
ở mé sườn sau lưng hắn, Dương Phàm bao bọc trong mấy trượng hư ảnh màu hồng, trong mắt lộ ra vài ý châm chọc, trong lòng bân tay ngưng tụ một vâng sáng màu hông kinh hãi linh hồn. lấy tư thế từ trên cao nhìn xuống, nhìn xuống hắn.
- Hắn là làm như thế nào được như thế???
Chúng cường giả Hóa Thần Kỳ đang xem cuộc chiến ớ phụ cận. cả đám đểu kinh hãi thất sắc. Không ngờ bọn họ đều không thấy rõ động tác của Dương Phàm.
Chi có hai vị cường giả cấp Thông Huyển thấy được một ít manh mối.
Lão tổ Thương Vũ lộ thần sắc nghiêm trọng, lông mày thoáng hơi nhíu lại. vè kinh nghi trong mắt còn chua ổn định.
“Lực công kích bùng nổ thật cường đại! Trong nháy mắt vòng qua vòing hủy diệt Băng Phong Bạo. công phá lĩnh vực Băng Lam. đồng thòi hiện thản phía sau Triệu tông chủ, xoay Chuyên thế cục!” Trên gương mặt xinh đẹp của Cơ Nguyệt hơi lộ vẻ ngưng trọng, thẩm đánh giá nam nhản nho nhã rực rỡ như ánh binh minh, thẩn sắc vẫn binh tĩnh, khóe miệng nhếch lên lộ ra vẻ trừo phúng hiện thản phía sau Triệu tông chủ.
Trong đẩu của nàng hiện lên một cảnh tượng: Trong một cái chóp mắt khi Băng Phong Bạo mang theo tính hủy diệt thôi quét tới, một chùm tia sáng màu lửa đò lưu ly, hóa thành một cầu vồng lửa xuất hiện, ỡ trong hàn khí băng phong lan tràn, lao ra chân không theo một đường quy tích, dùng phương thức quy thán khó lường, hiện thân bên cạnh sườn Triệu tông chù.
Giờ phút này. lấy tu vi mới vào Hóa Thần Kỳ, nhìn xuống Hóa Thẩn Kỳ nhãn hiệu lâu đời. tông chủ của một phái ớ trước mắt.
Trong lòng Triệu tông chủ đầy hàn ý, trong linh hồn lại truyền đến một cơn nóng cháy cực độ.
Tuy nhiên... giờ phút này hai người vẫn còn ớ trong lĩnh vực Băng Lam của Hân Băng Giáp.
Trong mắt Triệu tông chủ thoáng lóe lên một tia ý cười đẩv tự tin.
Hắn nắm trong tay hết thảy động thái của đổi phương.
- Dương đạo hữu quả thật không tầm thường, có phán ứng đáng sợ như thế. Chi đáng tiếc, mặc dù hắn tránh được một kiếp, nhưng lại chui vào lĩnh vực Băng Lam của Triệu tòng chủ.
Trong đó một lão già Hóa Thần Kỳ đang xem cuộc chiến, khẽ thờ dài nói.
Lam Quy Đạo nhìn lào. cười ha hả:
- Lý tông chủ cùng Triệu tông chủ tranh đấu với nhau cả trăm năm, khá hiểu biết về hắn.
Lý tông chủ liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
- Dương đạo hữu này. tuy 1‘ẳng xuất kỳ bất ý, nhung muốn chiến thắng Triệu tông chủ, chi sợ rất khó.
-ồ?
Lam Quy Đạo liếm liếm môi, thẳm mừng rỡ. đồng thòi lộ vẻ mặt chờ mong nói:
- Nhưvậy. cứ đê chúng ta rửa mắt chờ xem đi...
Các cường giả Hóa Thản Kỳ khác, cũng đểu có phán đoán riêng, trong mắt dẳn dẳn nhiều thêm vài phản chờ mong và hưng phẩn.
Nguyên vốn cũng không xem trọng trận luận bàn. đúng là phấn khích và kinh tâm động phách một cách không ngờ.
- Ha ha! Dương đạo hữu! Ngài thực khiến ta bất ngờ. lấy phương thức như vậy xuất hiện phía sau ta... là ngài tự chui đâu vào lưới rồi đây?
Trên mặt Triệu tông chủ lộ ý cười càng đậm.
“Vù vù! Vèo vèo!”
Bồng nhiên, lĩnh vực Băng Lam bao phủ phạm vi một dặm, nhanh chóng co rút lại làm vỡ nát màn băng đây trời.
Trên Hàn Băng Giáp nhộn nhạo nổi lên từng vầng hào quang màu lam sáng ngời, hàn khí khủngbố kia tấn công mà ra, hóa thành conrắn dài trói chặt Dương Phàm.
Dương Phàm nhíu mày, mành băng vụn xoay tròn đầy trời kia, hóa thành ngàn vạn đao băng chết người, cuồn cuộn mãnh liệt đày đặc thôi quét tới thản thê hắn.
Bị hàn khí hóa thành hình rắn trói buộc, Dương Phàm mơ hỗ cảm thấy một mối nguy cơ.
“Phù phù...”
Ngàn vạn mảnh băng vụn trực tiếp xé nát Dương Phàm chôn vùi vào trong nó. hóa thành đầy trời băng vụn.
- A...
Các tu sĩ tại trường đang xem cuộc chiến đều kinh hăi thất sắc. một sổ ít người lộ vẻ mặt không đành lòng.
- Khôngtốt! Đánh quá đà rồi, xuất hiện thương vong rồi!
- Cái gì?
Đồng tử trong mắt lão tổ Thương Vũ co rụt lại, trong lòng lão đột nhiên nhảv dựng lên. chẳng lẽ cứ như vậy đã chết.
- Hà hà! Lý tông chủ không hổ là đối thủ một mất một còn cũa Triệu tông chủ. bị ngươi đoán trúng rồi!
Lam Quỷ Đạo khó có thê che dấu vẻ vui mừng trong ánh mắt kêu lên.
Làm địch nhân của San Ngọc Tông, có thể thông qua châm ngòi ly gián lẩn này làm suy yếu thực lực của đổi phương, đó là chuyện không còn gì tốt bằng.
Không đúng.
Triệu tông chủ nắm trong tay lĩnh vực Băng Lam, đột nhiên biến sắc, hắn lặp tức phát hiện có điểu không đúng.
Mà lúc này, một khí tức nóng bóng từ sau lưng đánh úp tới.
Tại phía sau lưng đẩy trời băng nhận kia, một cái hư ảnh màu đỏ lửa ớ trong chóp mắt Dương Phàm bị xé nát lại hiện thản.
- Thế ThânThuật!
Tiểu Hân kinh hô một tiếng, lộ sắc mặt vui mừng.
Tông chủ Ngọc Thanhbao gồm hai vị trướng lão khác, cũng đểu thớ phào một hơi.
Có thể vận dụng Thể ThânThuật đến mức huyển diệu như thế, thậm chí đã qua mặt được tất cả mọi người tại đây, đích thật là nghe rợn cả người.
ở khoảnh khắc hiện thân phía sau Triệu tông chủ. trong mắt Dương Phàm lộ ra tia sáng lạnh, một chưởng đánh ra, một luông sáng màu đó nhạt khiến lòng người nin sợ rời tay mà ra, trực tiép làm bốc hơi các mảnh băng vụn cùng hàn khí trong phạm vi mười trượng.
“Xèo! Xèo!Ầm.”
Triệu tông chủ khó có thể né tránh tập thể hào quang màu đó nhạt, bộc phát ra lực lượng kinh thế hãi tục đó.
ờ trong tẩm nhìn của mọi người, chi thấy toàn cành sóng gợn màu đó lửa. trong im lặng thổi quét ra phạm vi một dặm.
“̀m!...”
Toàn bộ lĩnh vực B ăng Lam chấn động mạnh, trong nháy mắt sụp đổ tán loạn, truyền đến tiếng vỡ nát “răng rắc”.
Mà Triệu tông chủ chịu đựng oai lực của một chường này. bị đánh bay ra xa mấy chục trượng, thân thể như cánh diều đứt đây. ẩm ẩm rơi mạnh xuống lóp băng, lọt vào trong nước.
Tình thếnghịch chuyển khiển mọingười kinh sợđến ngây người.
Ngay cà lão tổ Thương Vũ đều sửng sốt ngấn ra trong một cái chóp mắt.
về phẩn Lam Quỷ Đạo cùng Lý tông chủ. trên trán toát mỗ hôi lạnh, hai mặt nhìn nhau, trong mắt nhau đều thấy đầy vẻ kinh sợ.
- Dương Đại ca... Đây là thực lực của Hoán Nha Kỳ sao?
Trong đôi mắt sáng của Tiểu Hân lóe ra tia sáng kỳ dị. vừa rồi trong nháy mắt bùng nổ lực công kích kia. thật sự rất kinh người, trực tiếp phá tan toàn bộ lĩnh vực Băng Lam.
Không mượn bất kỳ pháp bảo gì. mà chi là sức bật đơn thuần nhất trực tiếp nhất.
Khó trách Dương Phàm trước khi chưa thôi diễn hoàn toàn, còn có một câu ngắn: Sau khi tấn chức Hoán Nha Kỳ sẽ là giai đoạn lực công kích của hắn tăng vọt.
Tại thời điểm băng phong màu lam vỡ nát đẩy trời kia hóa thành hư vô. trên người Dương Phàm đột nhiên xuất hiện hư ảnh hóa quang mười trượng cao, giống như Thiên Thẩn thái cô.
“Ta nhưng vẫn không thể vận dụng nhưý cổ lực lượng này...” Dưới khuôn mặt bình tĩnh, trong lòng Dương Phàm chấn động.
Lực lượng của Hoán Nha Kỳ cường đại không thể hoài nghi.
Tuy nhiên trong trường hợp đó. lực lượng càng cường đại, càng khó có thể khống chế.
Vừa rồi Dương Phàm chi định đánh một chưởng cho Triệu tông chủ bị thương nhẹ thôi, nhưng không ngờ lại phá vỡ toàn bộ lĩnh vực.
“Vèo!”
Một mảnh sóng gợn màu hồng, dư thế không tiêu tan, tấn công ra bổn phía, hòa tan toàn bộ băng tâng ớ phụ cận.
- Không xong!
Các tu sĩ Hóa Thẩn đều vận chuyển thẩn thòng phòng ngự. ờ trong bầu không khí nóng bóng, vòng bảo hộ phòng ngự nổi lên từng trận gợn sóng, hào quang dẩn ảm đạm.
Cũng có một khí tức nóng cháy xâm nhập vào linh hồn, làm cho người ta hít thở không thông.
Xa ờ ngoài mười dặm, mấy ngàn đệ tử trên Lục San Châu cũng đều cám nhận được một cơn sóng nhiệt kỳ dị.
“Vèo!”
Hư ảnh hỏa quang quanh thân Dương Phàm đột nhiên ảm đạm, thu vào trong cơ thể, hô
hấp hơi có vẻ dồn dập.
Trong mắt lão tổ Thương Vũ chợt lóe sáng, thầm nghĩ: “Tiếp sau sức bật cường đại. thường thường đạibiêu lực lượng duy trì không đủ.”
“Rầm...”
Đúng lúc này, từ dưới nước bay lên một thân ánh suy yếu.
Băng giáp màu lam ngưng kết quanh thán Triệu tông chủ. ảm đạm không ánh sáng, khóe miệng đọng lại một vết máu. sắc mặt trắng bệch.
Công kích đáng sợ vừa rồi, không ngờ trực tiếp xuyêti thùng thông linh phập bào phòng ngự, đánh cho hắn bị thương.
“Một cường giá mới vào Hóa Thần Kỳ, chi dựa vào bùng nổ phập lực đơn thuần mà có thê sinh ra lực công kích đáng sợ như thế. nếu không có thông linh pháp bảo phòng ngự, một kích vừa rồi kia. có thể khiến ta bó mạng...” Triệu tỏng chủ kinh sợ thẳm nghĩ, đồng thời nhìn chẳm chẳm vào Dương Phàm sắc mặt tái nhợt, hô hấp dồn dập. thẩm cười lạnh: “Sức bật tuy lớn, tuy nhiên với pháp lực của hắn hiện tại. không thể so sánh cùng tu sĩ Hóa Thần nhân hiệu lâu đòi. Huống chi hắn không có thòng linh pháp bảo. mà ta lại vừa khéo có được thông linh pháp bào loại phòng ngự.”
Hắn hít sâu một hơi. hào quang màu lam quanh thân lại sáng ngời, băng giáp dàv lên tỏa hàn khí ra bốn phía.
Các tu sĩ khác đang xem cuộc chiến, cũng đều bừng tinh.
Dương Phàm mới vào Hóa Thẩn, khẳng định pháp lực phải kém so với Triệu tòng chủ tu vi thám hậu, vừa rồi bùng nổ cường lực như thế. cũng hao hết hơn phán nửa pháp lực của hắn.
Kể từ đó, thế cục đã sáng tò.
“Vù! Vèo!”
Thản hình Triệu tông chủ nhoáng lên một cái. trực tiếp phát động công kích chính diện, trong tay ngưng tụ thành vâng băng màu lam, dưới mỗi một kích đêu sinh ra uy lực có thê dập nát sắt thép.
“̀m! ̉m!Ầm!...
Dương Phàm cũng không chịu kém, trong bàn tay lóe ra luồng sáng đỏ, giao kích cùng một chỗ với Triệu tông chủ.
Vừa mới bắt đầu lực lượng của hắn rất mãnh liệt, mấy lần đánh ra đều đẩv lui Triệu tông chủ, gần như chiếm thượng phong.
Nhưng theo chiến đấu liên tục kéo dài, lực lượng ngưng tụ trong bản tay Dương Phàm dần dần suy yếu.
Thấy vậy, Triệu tông chủ mừng thầm, lực duy trì của đối phương quả nhiên không đủ, đây là lễ tất nhiên của đặc tính công pháp.
Phán thần của hắn dung nhập hư không, tự nghĩ cảnh giói rất cao. pháp lực xa xa bổ sung không ngừng, hơn nữa công lực thâm hậu, cho dù đánh ba ngày ba đêm. cũng không thành vấn đề.
Cứ chiến đấu như vậy, sau khi kéo dài liên tục vài canh giờ, lực lượng ngưng tụ trong quyền chướng của Dương Phàm, vẫn như trước đang không ngừng suy yếu. rõ ràng khí lực của hắn không đủ.
“Còn đánh tiếp như vậy. Dương đạo hữu sẽ hao hết pháp lực, thế cục không lạc quan rôi...” Đám người tông chủ Ngọc Thanh và Tiêu Hân đêu lộ vẻ lo âu trong mắt, thám lo lắng.
Sắc mặt Dương Phàm càng lúc càng tái nhợt, hò hấp dồn dập. nhung trong ánh mắt vẫn đầy vẻ bình tĩnh, lực lượng vận chuyển trong quyền cước đang chuyển biển từng lúc.
Lúc đầu, mọi người đều bình thán, trong mắt lộ ra ý cười, đại cục đã định, dù sao pháp lực của Dương Phàm đang dẩn dẳn suy yếu.
Tuy nhiên kế tiếp sau đó. rốt cục có người cảm nhận dường như có chỗ nào đó không đúng.
“Lực lượng của hắn ngưng tụ. rõ ràng đang suy yếu. lực công kích của ta không t hay đổi. nhưng vì sao còn không thể chiếm được thượng phong?” Trong mắt Triệu tông chủ dần lộ ra vẻ kinh hãi.
Lực lượng của Dương Phàm mặc dù đang suy yếu dần, pháp lực vận chuyển từng đợt yếu bớt. nhưng cũng không thấy hắn có nửa điểm rơi vào thế bị thua.
Lực lượng ngang nhau.
“Khó trách Hỗ Phi có thể thòng qua sinh tử chiến đấu hết lẩn này tới lẩn khác để tăng lẽn thực lực tu vi của mình. Chuyện này không chi có liên quan với huyết mạch thê chất của hắn, mà bời vì ỡ trong thực chiến, có thể rèn luyện lực lượng của chính mình nhanh hơn.” Dương Phàm vẫn giữ thán sắc bình tĩnh, nhớ tới Hô Phi dùng phương pháp lấy chiến dưỡng chiến đê tăng lên tu vi.
Vừa mới bắt đẩu. hắn cẩn sử dụng năm thành công lực, mới có thể ngang hàng cùng Triệu tông chủ. Mà hiện tại, hắn chi dùng không đến hai thành công lực đã có thể thoải mái đấu ngang tài cân sức.
Thấm thoát, hai người chiến đấu đã nửa ngày, Dương Phàm như trước không roi xuống hạ phong, ngược lại càng Ngày hắn càng thuần thục nắm trong tay lực lượng của Hoán Nha Kỳ!
Một lúc nào đó. lão tồ Thương Vũ đột nhiên nhướng lông mày lên, trong lòng khiếp sợ: “Không đúng bị tiểu tử kia lừa rồi! Không ngờ hắn dựa cơ hội này để đề cao cách vận dụng pháp lực của bản thân...”
Lão đoán thật chính xác, cái gọi là chiến đấu này, đối với Dương Phàm mà nói, chính là một lần luyện tập tại hiện trường, sau khi tấn chức cảnh giới mới.
Lấy hiện trường luyện tập.
Hàn khí đó lan ra bốn phía, khiến các tu sĩ đang xem cuộc chiến tại trường, bao gồm tu sĩ Hóa Thẩn, thậm chí cường giả cấp Thông Huyền, đều hơi lộ vẻ xúc động, nhìn chẳm chẳm vào khu vực đóng băng bao phủ Dương Phàm.
Toàn trường đểu hít thở không thông.
- Ha ha! Ngài nghĩ rẳng ta còn có thể ngâv ngốc ớ nơi đó sao?
Tiếng cười khẽ đó lại lẩn nữa đến từ phía sau Triệu tông chủ.
- Cái gì?
Sắc mặt hắn lập tức ngưng trọng lại, thân thê cứng ngắc, một khí tức nóng cháy từ phía sau mà đến. xâm nhập thẳng vào mặt linh hồn của hắn.
Tí tách... mỗ hôi trên trán rơi xuống, bị tác dụng của hàn khí hóa thành băng châu, rồi lại trong nháy mắt bốc hơi lên bay biến, Ngay cả một tia hơi nước đểu không nhìn thấy.
Tận đáy lòng Triệu tông chủ hút một hơi khí lạnh, hắn không có quav đầu lại. Bói vì tại trong hoàn cành chi trong ý niệm là có thê quyết định sinh tử này. thời gian lông mi chóp một cái cũng có vẻ dài lâu.
ở mé sườn sau lưng hắn, Dương Phàm bao bọc trong mấy trượng hư ảnh màu hồng, trong mắt lộ ra vài ý châm chọc, trong lòng bân tay ngưng tụ một vâng sáng màu hông kinh hãi linh hồn. lấy tư thế từ trên cao nhìn xuống, nhìn xuống hắn.
- Hắn là làm như thế nào được như thế???
Chúng cường giả Hóa Thần Kỳ đang xem cuộc chiến ớ phụ cận. cả đám đểu kinh hãi thất sắc. Không ngờ bọn họ đều không thấy rõ động tác của Dương Phàm.
Chi có hai vị cường giả cấp Thông Huyển thấy được một ít manh mối.
Lão tổ Thương Vũ lộ thần sắc nghiêm trọng, lông mày thoáng hơi nhíu lại. vè kinh nghi trong mắt còn chua ổn định.
“Lực công kích bùng nổ thật cường đại! Trong nháy mắt vòng qua vòing hủy diệt Băng Phong Bạo. công phá lĩnh vực Băng Lam. đồng thòi hiện thản phía sau Triệu tông chủ, xoay Chuyên thế cục!” Trên gương mặt xinh đẹp của Cơ Nguyệt hơi lộ vẻ ngưng trọng, thẩm đánh giá nam nhản nho nhã rực rỡ như ánh binh minh, thẩn sắc vẫn binh tĩnh, khóe miệng nhếch lên lộ ra vẻ trừo phúng hiện thản phía sau Triệu tông chủ.
Trong đẩu của nàng hiện lên một cảnh tượng: Trong một cái chóp mắt khi Băng Phong Bạo mang theo tính hủy diệt thôi quét tới, một chùm tia sáng màu lửa đò lưu ly, hóa thành một cầu vồng lửa xuất hiện, ỡ trong hàn khí băng phong lan tràn, lao ra chân không theo một đường quy tích, dùng phương thức quy thán khó lường, hiện thân bên cạnh sườn Triệu tông chù.
Giờ phút này. lấy tu vi mới vào Hóa Thần Kỳ, nhìn xuống Hóa Thẩn Kỳ nhãn hiệu lâu đời. tông chủ của một phái ớ trước mắt.
Trong lòng Triệu tông chủ đầy hàn ý, trong linh hồn lại truyền đến một cơn nóng cháy cực độ.
Tuy nhiên... giờ phút này hai người vẫn còn ớ trong lĩnh vực Băng Lam của Hân Băng Giáp.
Trong mắt Triệu tông chủ thoáng lóe lên một tia ý cười đẩv tự tin.
Hắn nắm trong tay hết thảy động thái của đổi phương.
- Dương đạo hữu quả thật không tầm thường, có phán ứng đáng sợ như thế. Chi đáng tiếc, mặc dù hắn tránh được một kiếp, nhưng lại chui vào lĩnh vực Băng Lam của Triệu tòng chủ.
Trong đó một lão già Hóa Thần Kỳ đang xem cuộc chiến, khẽ thờ dài nói.
Lam Quy Đạo nhìn lào. cười ha hả:
- Lý tông chủ cùng Triệu tông chủ tranh đấu với nhau cả trăm năm, khá hiểu biết về hắn.
Lý tông chủ liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
- Dương đạo hữu này. tuy 1‘ẳng xuất kỳ bất ý, nhung muốn chiến thắng Triệu tông chủ, chi sợ rất khó.
-ồ?
Lam Quy Đạo liếm liếm môi, thẳm mừng rỡ. đồng thòi lộ vẻ mặt chờ mong nói:
- Nhưvậy. cứ đê chúng ta rửa mắt chờ xem đi...
Các cường giả Hóa Thản Kỳ khác, cũng đểu có phán đoán riêng, trong mắt dẳn dẳn nhiều thêm vài phản chờ mong và hưng phẩn.
Nguyên vốn cũng không xem trọng trận luận bàn. đúng là phấn khích và kinh tâm động phách một cách không ngờ.
- Ha ha! Dương đạo hữu! Ngài thực khiến ta bất ngờ. lấy phương thức như vậy xuất hiện phía sau ta... là ngài tự chui đâu vào lưới rồi đây?
Trên mặt Triệu tông chủ lộ ý cười càng đậm.
“Vù vù! Vèo vèo!”
Bồng nhiên, lĩnh vực Băng Lam bao phủ phạm vi một dặm, nhanh chóng co rút lại làm vỡ nát màn băng đây trời.
Trên Hàn Băng Giáp nhộn nhạo nổi lên từng vầng hào quang màu lam sáng ngời, hàn khí khủngbố kia tấn công mà ra, hóa thành conrắn dài trói chặt Dương Phàm.
Dương Phàm nhíu mày, mành băng vụn xoay tròn đầy trời kia, hóa thành ngàn vạn đao băng chết người, cuồn cuộn mãnh liệt đày đặc thôi quét tới thản thê hắn.
Bị hàn khí hóa thành hình rắn trói buộc, Dương Phàm mơ hỗ cảm thấy một mối nguy cơ.
“Phù phù...”
Ngàn vạn mảnh băng vụn trực tiếp xé nát Dương Phàm chôn vùi vào trong nó. hóa thành đầy trời băng vụn.
- A...
Các tu sĩ tại trường đang xem cuộc chiến đều kinh hăi thất sắc. một sổ ít người lộ vẻ mặt không đành lòng.
- Khôngtốt! Đánh quá đà rồi, xuất hiện thương vong rồi!
- Cái gì?
Đồng tử trong mắt lão tổ Thương Vũ co rụt lại, trong lòng lão đột nhiên nhảv dựng lên. chẳng lẽ cứ như vậy đã chết.
- Hà hà! Lý tông chủ không hổ là đối thủ một mất một còn cũa Triệu tông chủ. bị ngươi đoán trúng rồi!
Lam Quỷ Đạo khó có thê che dấu vẻ vui mừng trong ánh mắt kêu lên.
Làm địch nhân của San Ngọc Tông, có thể thông qua châm ngòi ly gián lẩn này làm suy yếu thực lực của đổi phương, đó là chuyện không còn gì tốt bằng.
Không đúng.
Triệu tông chủ nắm trong tay lĩnh vực Băng Lam, đột nhiên biến sắc, hắn lặp tức phát hiện có điểu không đúng.
Mà lúc này, một khí tức nóng bóng từ sau lưng đánh úp tới.
Tại phía sau lưng đẩy trời băng nhận kia, một cái hư ảnh màu đỏ lửa ớ trong chóp mắt Dương Phàm bị xé nát lại hiện thản.
- Thế ThânThuật!
Tiểu Hân kinh hô một tiếng, lộ sắc mặt vui mừng.
Tông chủ Ngọc Thanhbao gồm hai vị trướng lão khác, cũng đểu thớ phào một hơi.
Có thể vận dụng Thể ThânThuật đến mức huyển diệu như thế, thậm chí đã qua mặt được tất cả mọi người tại đây, đích thật là nghe rợn cả người.
ở khoảnh khắc hiện thân phía sau Triệu tông chủ. trong mắt Dương Phàm lộ ra tia sáng lạnh, một chưởng đánh ra, một luông sáng màu đó nhạt khiến lòng người nin sợ rời tay mà ra, trực tiép làm bốc hơi các mảnh băng vụn cùng hàn khí trong phạm vi mười trượng.
“Xèo! Xèo!Ầm.”
Triệu tông chủ khó có thể né tránh tập thể hào quang màu đó nhạt, bộc phát ra lực lượng kinh thế hãi tục đó.
ờ trong tẩm nhìn của mọi người, chi thấy toàn cành sóng gợn màu đó lửa. trong im lặng thổi quét ra phạm vi một dặm.
“̀m!...”
Toàn bộ lĩnh vực B ăng Lam chấn động mạnh, trong nháy mắt sụp đổ tán loạn, truyền đến tiếng vỡ nát “răng rắc”.
Mà Triệu tông chủ chịu đựng oai lực của một chường này. bị đánh bay ra xa mấy chục trượng, thân thể như cánh diều đứt đây. ẩm ẩm rơi mạnh xuống lóp băng, lọt vào trong nước.
Tình thếnghịch chuyển khiển mọingười kinh sợđến ngây người.
Ngay cà lão tổ Thương Vũ đều sửng sốt ngấn ra trong một cái chóp mắt.
về phẩn Lam Quỷ Đạo cùng Lý tông chủ. trên trán toát mỗ hôi lạnh, hai mặt nhìn nhau, trong mắt nhau đều thấy đầy vẻ kinh sợ.
- Dương Đại ca... Đây là thực lực của Hoán Nha Kỳ sao?
Trong đôi mắt sáng của Tiểu Hân lóe ra tia sáng kỳ dị. vừa rồi trong nháy mắt bùng nổ lực công kích kia. thật sự rất kinh người, trực tiếp phá tan toàn bộ lĩnh vực Băng Lam.
Không mượn bất kỳ pháp bảo gì. mà chi là sức bật đơn thuần nhất trực tiếp nhất.
Khó trách Dương Phàm trước khi chưa thôi diễn hoàn toàn, còn có một câu ngắn: Sau khi tấn chức Hoán Nha Kỳ sẽ là giai đoạn lực công kích của hắn tăng vọt.
Tại thời điểm băng phong màu lam vỡ nát đẩy trời kia hóa thành hư vô. trên người Dương Phàm đột nhiên xuất hiện hư ảnh hóa quang mười trượng cao, giống như Thiên Thẩn thái cô.
“Ta nhưng vẫn không thể vận dụng nhưý cổ lực lượng này...” Dưới khuôn mặt bình tĩnh, trong lòng Dương Phàm chấn động.
Lực lượng của Hoán Nha Kỳ cường đại không thể hoài nghi.
Tuy nhiên trong trường hợp đó. lực lượng càng cường đại, càng khó có thể khống chế.
Vừa rồi Dương Phàm chi định đánh một chưởng cho Triệu tông chủ bị thương nhẹ thôi, nhưng không ngờ lại phá vỡ toàn bộ lĩnh vực.
“Vèo!”
Một mảnh sóng gợn màu hồng, dư thế không tiêu tan, tấn công ra bổn phía, hòa tan toàn bộ băng tâng ớ phụ cận.
- Không xong!
Các tu sĩ Hóa Thẩn đều vận chuyển thẩn thòng phòng ngự. ờ trong bầu không khí nóng bóng, vòng bảo hộ phòng ngự nổi lên từng trận gợn sóng, hào quang dẩn ảm đạm.
Cũng có một khí tức nóng cháy xâm nhập vào linh hồn, làm cho người ta hít thở không thông.
Xa ờ ngoài mười dặm, mấy ngàn đệ tử trên Lục San Châu cũng đều cám nhận được một cơn sóng nhiệt kỳ dị.
“Vèo!”
Hư ảnh hỏa quang quanh thân Dương Phàm đột nhiên ảm đạm, thu vào trong cơ thể, hô
hấp hơi có vẻ dồn dập.
Trong mắt lão tổ Thương Vũ chợt lóe sáng, thầm nghĩ: “Tiếp sau sức bật cường đại. thường thường đạibiêu lực lượng duy trì không đủ.”
“Rầm...”
Đúng lúc này, từ dưới nước bay lên một thân ánh suy yếu.
Băng giáp màu lam ngưng kết quanh thán Triệu tông chủ. ảm đạm không ánh sáng, khóe miệng đọng lại một vết máu. sắc mặt trắng bệch.
Công kích đáng sợ vừa rồi, không ngờ trực tiếp xuyêti thùng thông linh phập bào phòng ngự, đánh cho hắn bị thương.
“Một cường giá mới vào Hóa Thần Kỳ, chi dựa vào bùng nổ phập lực đơn thuần mà có thê sinh ra lực công kích đáng sợ như thế. nếu không có thông linh pháp bảo phòng ngự, một kích vừa rồi kia. có thể khiến ta bó mạng...” Triệu tỏng chủ kinh sợ thẳm nghĩ, đồng thời nhìn chẳm chẳm vào Dương Phàm sắc mặt tái nhợt, hô hấp dồn dập. thẩm cười lạnh: “Sức bật tuy lớn, tuy nhiên với pháp lực của hắn hiện tại. không thể so sánh cùng tu sĩ Hóa Thần nhân hiệu lâu đòi. Huống chi hắn không có thòng linh pháp bảo. mà ta lại vừa khéo có được thông linh pháp bào loại phòng ngự.”
Hắn hít sâu một hơi. hào quang màu lam quanh thân lại sáng ngời, băng giáp dàv lên tỏa hàn khí ra bốn phía.
Các tu sĩ khác đang xem cuộc chiến, cũng đều bừng tinh.
Dương Phàm mới vào Hóa Thẩn, khẳng định pháp lực phải kém so với Triệu tòng chủ tu vi thám hậu, vừa rồi bùng nổ cường lực như thế. cũng hao hết hơn phán nửa pháp lực của hắn.
Kể từ đó, thế cục đã sáng tò.
“Vù! Vèo!”
Thản hình Triệu tông chủ nhoáng lên một cái. trực tiếp phát động công kích chính diện, trong tay ngưng tụ thành vâng băng màu lam, dưới mỗi một kích đêu sinh ra uy lực có thê dập nát sắt thép.
“̀m! ̉m!Ầm!...
Dương Phàm cũng không chịu kém, trong bàn tay lóe ra luồng sáng đỏ, giao kích cùng một chỗ với Triệu tông chủ.
Vừa mới bắt đầu lực lượng của hắn rất mãnh liệt, mấy lần đánh ra đều đẩv lui Triệu tông chủ, gần như chiếm thượng phong.
Nhưng theo chiến đấu liên tục kéo dài, lực lượng ngưng tụ trong bản tay Dương Phàm dần dần suy yếu.
Thấy vậy, Triệu tông chủ mừng thầm, lực duy trì của đối phương quả nhiên không đủ, đây là lễ tất nhiên của đặc tính công pháp.
Phán thần của hắn dung nhập hư không, tự nghĩ cảnh giói rất cao. pháp lực xa xa bổ sung không ngừng, hơn nữa công lực thâm hậu, cho dù đánh ba ngày ba đêm. cũng không thành vấn đề.
Cứ chiến đấu như vậy, sau khi kéo dài liên tục vài canh giờ, lực lượng ngưng tụ trong quyền chướng của Dương Phàm, vẫn như trước đang không ngừng suy yếu. rõ ràng khí lực của hắn không đủ.
“Còn đánh tiếp như vậy. Dương đạo hữu sẽ hao hết pháp lực, thế cục không lạc quan rôi...” Đám người tông chủ Ngọc Thanh và Tiêu Hân đêu lộ vẻ lo âu trong mắt, thám lo lắng.
Sắc mặt Dương Phàm càng lúc càng tái nhợt, hò hấp dồn dập. nhung trong ánh mắt vẫn đầy vẻ bình tĩnh, lực lượng vận chuyển trong quyền cước đang chuyển biển từng lúc.
Lúc đầu, mọi người đều bình thán, trong mắt lộ ra ý cười, đại cục đã định, dù sao pháp lực của Dương Phàm đang dẩn dẳn suy yếu.
Tuy nhiên kế tiếp sau đó. rốt cục có người cảm nhận dường như có chỗ nào đó không đúng.
“Lực lượng của hắn ngưng tụ. rõ ràng đang suy yếu. lực công kích của ta không t hay đổi. nhưng vì sao còn không thể chiếm được thượng phong?” Trong mắt Triệu tông chủ dần lộ ra vẻ kinh hãi.
Lực lượng của Dương Phàm mặc dù đang suy yếu dần, pháp lực vận chuyển từng đợt yếu bớt. nhưng cũng không thấy hắn có nửa điểm rơi vào thế bị thua.
Lực lượng ngang nhau.
“Khó trách Hỗ Phi có thể thòng qua sinh tử chiến đấu hết lẩn này tới lẩn khác để tăng lẽn thực lực tu vi của mình. Chuyện này không chi có liên quan với huyết mạch thê chất của hắn, mà bời vì ỡ trong thực chiến, có thể rèn luyện lực lượng của chính mình nhanh hơn.” Dương Phàm vẫn giữ thán sắc bình tĩnh, nhớ tới Hô Phi dùng phương pháp lấy chiến dưỡng chiến đê tăng lên tu vi.
Vừa mới bắt đẩu. hắn cẩn sử dụng năm thành công lực, mới có thể ngang hàng cùng Triệu tông chủ. Mà hiện tại, hắn chi dùng không đến hai thành công lực đã có thể thoải mái đấu ngang tài cân sức.
Thấm thoát, hai người chiến đấu đã nửa ngày, Dương Phàm như trước không roi xuống hạ phong, ngược lại càng Ngày hắn càng thuần thục nắm trong tay lực lượng của Hoán Nha Kỳ!
Một lúc nào đó. lão tồ Thương Vũ đột nhiên nhướng lông mày lên, trong lòng khiếp sợ: “Không đúng bị tiểu tử kia lừa rồi! Không ngờ hắn dựa cơ hội này để đề cao cách vận dụng pháp lực của bản thân...”
Lão đoán thật chính xác, cái gọi là chiến đấu này, đối với Dương Phàm mà nói, chính là một lần luyện tập tại hiện trường, sau khi tấn chức cảnh giới mới.
Lấy hiện trường luyện tập.
/1059
|