Tiên Hồng Lộ

Q.6 - Chương 529 - Độc Thủ Kình Thiên

/1059


Trên đỉnh đầu Thánh nữ Dạ Hạm, quang ảnh Thất Thải Khổng Tước nở rộ ra hào quang rực rỡ chói mắt, càng thêm ngưng thật hẳn lên.

Nguồn lực lượng này tản phát ra khí thế, trong khoảnh khắc đã tăng lên tới mức sánh ngang với Hóa Thần kỳ.

Khi tu vi tăng lên tới Hóa Thần kỳ, trong phạm vi ngàn dặm này linh khí hình thành vô số lốc xoáy, vọt tới hướng Thánh nữ Dạ Hạm, thanh thế như thế quả thực kinh thế hãi tục.

Dương Phàm hơi biến sắc, thân hình chậm rãi hạ xuống trên mặt đất, hai chân giống như mọc rể, đâm xuống mặt đất, lực lượng không ngừng cuồn cuộn nhập vào trong cơ thể.

Giờ phút này thực lực của Thánh nữ Dạ Hạm, đã hoàn toàn có thể sánh ngang với Tam U lão ma lúc Ma Thần Phụ Thể ngày đó.

Nếu không có vật tuyệt thế như đoạn kiếm Vô Song, nếu muốn chiến thắng nàng chỉ sợ rất gay go rất khó khăn.

Tuy nhiên, giờ phút này Dương Phàm hai chân đạp trên mặt đất, Hồn Căn dung nhập đại địa, lực lượng cuồn cuộn không ngừng, Sinh Mệnh Lục Chủng cũng phân hoá ra vô số lục lưu, khôi phục tinh khí huyết của hắn.

Khí lực cùng sinh cơ cường đại, mang đến cho hắn sự khôi phục sức khỏe khó tin.

Hắn không có lập tức rời đi, mà là nheo mắt chăm chú nhìn Thánh nữ Dạ Hạm trên hư không.

Hư không dần dần nhiễm một tầng màu máu, đồng thời từng chút một lan tràn rộng ra.

Chẳng qua Thánh nữ Dạ Hạm thanh thế mênh mông cuồn cuộn, khí thế tràn trề, dẫn động linh khí lốc xoáy trong phạm vi ngàn dặm, cũng không có nhìn thấy được.

Vù!'

Ngay lúc đó, quang ảnh Thất Thải Khổng Tước trên đỉnh đầu Thánh nữ Dạ Hạm hóa thành chân chính thật thể, phóng xuất ra một khí tức khủng bố khiến toàn trường hít thở không thông.

Thất sắc Khổng Tước cao lớn dần lên, kéo dài mười mấy trượng, cả vật thể sáng lấp lánh như ngọc lưu ly, hai tròng mắt cao ngạo bễ nghễ, dáng người tuyệt mỹ mà tao nhã.

Đây là một con Thất Thải Khổng Tước dài đến mấy chục trượng, hoa mỹ chói mắt đến mức tận cũng, khiến cho hết thảy vạn vật chung quang nó đều ảm đạm thất sắc, dường như hết thảy màu sắc đẹp đẽ rực rỡ trên thế giới này đều gom hết vào thân thể nó.

Cảm giác sâu sắc linh khí mênh mông trong thiên địa xao động cùng với Khổng Tước hoa mỹ cao ngạo cao cao tại thượng kia, mấy vị đại tu sĩ Nguyên Anh đang giao chiến tại trường đều cũng một lúc ngưng chiến, đưa mắt nhìn bên này.

Thất Thải Khổng Tước thành công tách rời đỉnh đầu Thánh nữ Dạ Hạm, lấy hình dáng Khổng Tước Tiên tồn tại ngắn ngủi trên thế gian.

Còn Thánh nữ Dạ Hạm, sắc mặt hiện rõ vẻ tái nhợt, nhưng một thân tu vi không ngờ vẫn còn giữ lại ở trình độ Nguyên Anh đỉnh,

Hiến tế thần thông Khổng Tước Tiên giáng trần, không ngờ giúp cho tu vi của nàng từ cảnh giới sơ kỳ, mạnh mẽ tăng lên tới Nguyên Anh đỉnh.

Điều này cũng không sao, chỉ cần tu vi không có tăng tới Hóa Thần kỳ, Dương Phàm tự tin còn có thể chống lại phần nào.

Thế nhưng, Khổng Tước Tiên dẫn động lốc xoáy linh khí ngàn dặm trong hư không, tu vi hoàn toàn đạt tới trình độ cao hơn Hóa Thần kỳ, bất kể là tầng thứ tu vi của nó, hay là pháp thuật Thần thông nó có, đều vượt khỏi phạm vi ứng phó của bất cứ người nào tại đây.

Cho dù giờ phút này tay cầm đoạn kiếm Vô Song, Dương Phàm cũng chỉ có bảy thành nắm chắc giết được nó.

Càng thêm đáng sợ chính là thực lực của Khổng Tước Tiên này, vẫn còn đang không ngừng kéo lên, thậm chí vượt cao hơn thực lực của Tam U lão ma ngày đó khi Ma đầu thượng giới phụ thể.

Hào quang bảy màu chói mắt, xao động linh khí kinh thiên động địa, màu máu ẩn dấu trên hư không lan tràn rộng ra.

Từng chút một màu máu đỏ từ một mảng nhỏ bắt đầu khuếch trương mở rộng.

Lúc mới bắt đầu chỉ xâm nhiễm mấy ngàn dặm hư không, hiện giờ theo thực lực của Khổng Tước Tiên tăng lên, màn huyết quang đó cũng bành trướng theo.

Tám ngàn dặmmột vạn dặmmột vạn năm ngàn dặmhai vạn dặm.

Thực lực của Khổng Tước Tiên càng tăng lên, màu máu trong hư không càng là khuếch trương.

Trong hư không màu máu đó mơ hồ có thể thấy được màn sương máu sâu vô cùng vô tận, giống như vực sâu không thấy bờ không thấy đáy

Giờ này khắc này, Khổng Tước Tiên dẫn động hoa quang đầy trời, màu máu hư không che trời lấp đất trước đó, cũng có vẻ tái nhợt vô sắc.

Đó là một loại lực lượng cấm ký khiến hàng ti sinh linh chấn động run sợ.

Năm mươi năm trước, ở Ngư Dương quốc, nó đã từng xuất hiện một lần, thậm chí làm cho Ma đầu thượng giới kinh hồn.

- Cái gì?

Khổng Tước Tiên cao quý lộng lẫy bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy màu máu xâm nhiễm khắp hư không hai vạn dặm.

Trong màn sương máu sâu không thấy đáy đó, phóng xuất ra một lực lượng cấm kỵ khiến nó sợ run.

Trong Thánh điện Khổng tước, mười vạn tu sĩ Man di, gần như lâm vào hít thở không thông.

Ba Đại Thiên Sư man di cũng ba đại tu sĩ Bắc Tần, đều cảm giác được dấu hiệu báo trước kèm theo áp lực đáng sợ kia, ai nấy đều có một loại dự cảm điềm xấu sắp xảy ra.

Ba!

Hai vạn dặm hư không màu máu chấn động, sương mù càng thêm dày đặc.

Từ trong hư không, ở chỗ sâu trong sương mù một cái độc thủ Kình Thiên, dài đến ba trăm trượng, rộng chừng hai trăm trượng, che lấp ánh mặt trời, chụp xuống Khổng Tước Tiên.

- A

Khổng Tước Tiên vừa rồi còn cao ngạo không ai bì nổi, trong mắt lộ vẻ sợ hãi.

Xoạt! Vù!

Nàng hóa thành một chùm tia sáng bảy màu, lập tức bay ra xa mấy trăm trượng.

Ngay lúc đó, trong lòng bàn tay Kình Thiên kia bỗng nhiên xuất hiện một lốc xoáy tối đen, truyền đến một lực hút cực lớn.

Khổng Tước Tiên giống như một đứa nhỏ chìm trong nước, cố sức giãy dụa.

Thế nhưng bất kể nàng cường đại đến mức nào, đều không thể giãy thoát độc thủ to lớn trong thiên địa kia.

Vèo!

Độc thủ Kình Thiên kia đột nhiên vung lên một cái, ma khí trong phạm vi mấy vạn dặm lồng lên rít gào, mang theo lực lượng diệt thế kinh thiên, lập tức bắt lấy Khổng Tước Tiên.

- Ngươilà ngươi

Khổng tước tiên sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm hư không màu máu sau lưng độc thủ Kình Thiền.

Hình thể to lớn của nó, ở trước mặt độc thủ Kình Thiên, giống như một con chim sẽ nhỏ bị nắm trong lòng bàn tay.

Vèo! Vù!

Độc thủ Kình Thiên bắt nó xong thụt trở về trong sương mù màu máu, biến mất không thấy.

Ngay sau đó, màu máu xâm nhiễm hư không dần dần mở nhạt đi.

Khổng Tước Tiên cao ngạo không ai bì nổi trước đó, bị độc thủ Kình Thiên không rõ lai lịch bắt mang đi, rơi vào vực sâu ác mộng.

Dương Phàm đứng trên mặt đất, cả người đều là mồ hôi lạnh, nhưng trong mắt lại lộ ra dáng vẻ vui mừng: âm mưu thực hiện được rồi.

Nếu Khổng Tước Tiên không tách khỏi đầu Thánh nữ Dạ Hạm, mà phụ trợ nàng tăng thực lực tới gần Hóa Thân kỳ rồi ra tay, chỉ sợ Dương Phàm sẽ phải đau đầu hơn nhiều,

- Như thế nào có thểKhổng Tước Tiên

Thánh nữ Dạ Hạm kinh ngạc nhìn lên hư không, sắc mặt tái nhợt.

Còn may mà tu vi của nàng giờ phút này, cũng chỉ mới tới gần Hóa Thần kỳ, bằng không, hậu quả đó

Ba Đại Thiên Sư man di cũng ba đại tu sĩ Bắc Tần lúc này đều bừng tỉnh, lại bắt đầu tiếp tục chiến đấu.

Chỉ là, mấy người Phong Vô Tuyệt có vẻ lo lắng nhìn về phía Dương Phàm bên kia.

Giờ phút này, khí tức trên người Thánh nữ Dạ Hạm hơn xa đại tu sĩ bình thường, tu vi gần tới Hóa Thần kỳ. Mà Dương Phàm mới vừa trải qua một hồi đại chiến, nguyên khí tổn thương nặng, có thể ứng phó được không?

- Dương Phàm

Trong mắt Thánh nữ Dạ Hạm hiện lên vẻ xấu hổ và giận dữ, ánh mắt đầy cừu hận nhìn về phía Dương Phàm.

Tình cảnh ở cổ Lương Thành mấy năm trước bị Dương Phàm bắt giữ nhục nhã, dường như còn hiện rõ ràng trước mắt nàng.

Trước kia thực lực không đủ, hoàn toàn không dây nổi ý niệm báo thù trong đầu.

Nhưng hiện giờ sau khi trải qua Khổng Tước Tiên Giá, cảnh giới tu vi của nàng, trong khoảng thời gian ngắn đã tăng lên tới Nguyên Anh đỉnh, đối mặt với Dương Phàm nguyên khí đang tổn thương, đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Dương Phàm đứng trên mặt đất, cười dài nhìn nàng:

- Đây là mưu đồ của Hắc Phong Ma Hoàng sao? Chỉ tiếc các ngươi đã xem nhẹ thực lực của Dương mỗ, thêm vào đó không có dự đoán được con Khổng Tước Tiên ngu xuẩn kia

- Hôm nay để ta tự tay lấy mạng ngươi, báo thù cho ngàn vạn tu sĩ Man di đã chết!

Thánh nữ Dạ Hạm vung tay ngọc lên, một luông sáng bảy màu huyền ảo, công kích thẳng tới hướng Dương Phàm.

- Như vậy ai báo thù cho vô số tu sĩ Bắc Tần chết đi?

Dương Phàm bật cười châm chọc, nhoáng lên một cái quanh thân sáng lên hào quang màu vàng, thân thê biến mất dung nhập trong đại địa.

Ầm!

Luồng sáng mờ ảo bảy màu đánh trên mặt đất, lập tức xuất hiện một cái hố sâu không thấy đây, vết nứt như mạng nhện lan rộng mấy chục trượng.

- Đối thủ của ngươilà ta.

Một giọng nói lạnh như băng, từ sát bên cạnh sườn nàng truyền ra.

Thạch Thiên Hàn cầm trong tay Ma Hoàng Kiếm, thản nhiên nhìn nàng.

Thánh nữ Dạ Hạm chợt biến sắc, vẻ mặt đầy hàn ý nói:

- Như vậy trước hết giết chết ngươi!

Dứt lời, bàn tay ngọc của nàng bắn ra, một luồng sáng bảy màu kích tới.

Ma Hoàng Kiếm trong tay Thạch Thiên Hàn tăng vọt lên cả trượng, ma khí cuồn cuộn, sáng rực lên hào quang màu lam sậm, một kiếm bổ thẳng vào luông sáng bảy màu kia.

Ầm!

Một lực lượng kinh thế hãi tục đánh hắn bay đi, Ma Hoàng Kiếm ngân lên một tiếng, thiếu chút nữa rời tay bay mất.

Thạch Thiên Hàn lộ vẻ hoảng sợ, thân hình ở giữa không trung phun ra một búng máu, bộ dáng khó có thể tin.

Lực lượng của Thánh nữ Dạ Hạm lúc này thật quá khủng bố, dường như đã sánh ngang với Hóa Thần kỳ.

Chỉ sợ Nguyên Anh kỳ ở Bắc Tần, không ai có năng lực đấu ngang sức với nàng.

Ba đại tu sĩ cũng ba Đại Thiên Sư đang chiến đấu, thấy tình cảnh như vậy, sắc mặt mỗi người bất đồng.

- Thánh nữ điện hạ! Giết chết người này, đại quân Man di chúng ta có thể phản công quy mô rồi.

Mục Thiên Sư cười ha ha, thập phần đắc ý.

Ba đại tu sĩ thì sắc mặt âm trầm, trên khí thế lập tức bị áp chế xuống.

- Hừ! Chẳng qua là lực lượng cao lên một chút, không có đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đỉnh chân chính, Thạch mỗ cũng sẽ không sợ ngươi.

Thạch Thiên Hàn cười lạnh một tiếng, Ma Hoàng Kiếm trong tay vạch một đường trên hư không, một vầng sáng cầu vồng màu lam mang theo kiếm khí đầy trời, chém thẳng tới tới trước người Thánh nữ Dạ Hạm.

- Ngươi cứ thử xem là biết.

Thánh nữ Dạ Hạm lộ ánh mắt châm chọc, bàn tay ngọc xoay tròn ở trước người, trong tay xuất hiện một cái lông khổng tước dài ba thước sáng lấp lánh.

Đây là một cái lông khổng tước màu xanh, quanh thân mơ hồ vang lên tiếng rít gào mãnh liệt.

Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng vung lên, trên lông khổng tước này lập tức phát ra hào quang màu xanh chói mắt, từng tia từng tia sáng màu xanh gào thét quét tới kiếm quang màu lam của Ma Hoàng Kiếm chém ra.

Phù phù!

Nhưng từng tia sáng màu xanh đó bị xé nát, thân hình Thánh nữ Dạ Hạm lui lại, một chút dư ba của kiếm khí đánh tới bị hào quang bảy màu chói mắt quanh thân nàng làm tan chảy.

- Cho dù có được Thông linh Pháp bảo, ngươi cũng không phải đối thủ của ta,

Từ cái mũ khổng tước trên đỉnh đầu Thánh nữ Dạ Hạm nở rộ ra hào quang chói mắt, hai tay khoanh ở trước ngực, nét mặt đoan trang thánh khiết.

Thạch Thiên Hàn tức thì cảm nhận được một cồ lực lượng kinh khủng chấn nhiếp lòng ngựời. Hắn chợt nhớ tới không khác gì lực lượng khủng bố từ cái mào phượng trên đầu khổng tước của Khổng Tước tiểu yêu phóng xuất ra ngày ấy.

Vù! Vù!

Thoáng chốc, từ cái mào trên đầu khổng tước trên đỉnh đầu Thánh nữ Dạ Hạm bắn ra ngàn vạn tia hào quang bảy màu chói mắt, chỗ trung tâm mơ hồ có thể thấy được một con Thất Thải Khổng Tước trông rất sống động.

Vô hình trung, dường như truyền đến tiếng chim phượng hót.

Thạch Thiên Hàn theo bản năng chợt nhoáng một cái lách tránh, nhưng vẫn chậm một chút.

Mười mấy tia sáng bảy màu xuyên thấu qua trên người hắn, kêu lên một tiếng đau đớn, lại phun ra một búng máu, rơi xuống trên mặt đất.

- Ta đến giúp ngươi!

Đúng lúc này, Hồ Phi giải quyết xong một gã bậc cao Nguyên Anh, liền phóng tới hướng Thạch Thiên Hàn bên này.

Thế nhưng hắn vừa mới bay được một đoạn, một bàn tay từ dưới mặt đất thò ra nắm lấy chân hắn.

- DươngDương lão đại

Hồ Phi lộ vẻ mặt kinh ngạc.

Chỉ thấy hai tròng mắt Dương Phàm khép hờ, khí huyết thập phần suy yếu, nhưng trên người lại nhộn nhạo một loại dao động tinh thần kỳ lạ.

- Không cần xen vào!

Dương Phàm chậm rãi mở con ngươi nói.

Trong đôi mắt hắn tràn đầy lục ý tinh khiết, hai chân vờn quanh hào quang lóng lánh, tự nhiên mà rất nặng.

Giờ khắc này, mỗi một động tác, mỗi một chi tiết của hắn, dường như đều hòa hợp với thiên địa quanh mình, phối hợp thật hoàn mỹ.

- MaThầnPhụThể

Thanh âm cực kỳ lạnh lẽo vang dội, dường như truyền đến từ vực sâu.

Một nam nhân có được khí lực Ma Thần, từ trên mặt đất đứng lên, ngạo nghễ bễ nghễ nhìn Thánh nữ Dạ Hạm cao cao tại thượng kia.

/1059

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status