Ầm ầm! Lợi trảo vung lên, ánh sáng huyễn kim chợt lóe, cơ quan thú gấu lớn mà chúng cường giả Kim Đan khó có thể thương tổn ầm ầm sụp đổ. Phía tu sĩ nhân loại lặng ngắt như tờ, ngây ra như phỗng. - Kim Giao Long tiểu điện hạ... Đồ Cấm thấp giọng hô một tiếng, nhìn thanh niên áo vàng lộ ra vẻ kinh hãi. Kim Giao Long tiểu điện hạ! Chúng tu sĩ nơi này đều hít một hơi lạnh, khôi phục lại từ trong khiếp sợ, mỗi người không dám tự ý hành động. Thanh danh Kim Giao Long Vương, uy chấn vạn năm Thiên cầm Nội Hải, đứng đầu bảy đại Yêu Tôn, có người nói là một trong rất ít yêu thú có thể xếp vào cấp bậc thần thú. Ở trong Thiên Lan ngoại điện nhiều ngày, Dương Phàm cùng phân thân Thạch Thiên Hàn cũng nghe được danh Kim Giao Long tiểu điện hạ. Nghe nói Kim Giao Long tiểu điện hạ này là một con cháu Kim Giao Long Vương, cùng có thiên phú tiếp cận thần thú... Xem ra hôm nay khẳng định không thiếu một hồi khổ chiến. Thạch Thiên Hàn rơi vào trầm tư. Kim Giao Tiểu Long là một cường địch bất ngờ, ít nhất là cường địch cấp bậc Chu Hồng, Khổng Tước Tiểu Yêu. Địch nhân như vậy, thực lực bản thân, tiềm lực, bối cảnh đều vô cùng cường đại, hắn cùng không muốn trêu chọc tới. Thế nhưng, Dương Phàm tới rừng trúc quỷ dị này là vì hỗ trợ Âu Dương Phong lấy được một loại bảo vật gọi là Linh Lung Tâm Ngọc. Về phần Linh Lung Tâm Ngọc có công dụng công hiệu gì, Dương Phàm một mực không biết. - Ha ha ha, ngươi có thể biết lai lịch bản long gia, từ khí tức công pháp, xem ra ngươi là đệ tử Huyền u Ma Quân? Thanh niên áo bào vàng nheo mắt, quan sát Đồ cấm, trong lòng thầm nghĩ: Người này Nhị thúc đã đề cập tới, phải cẩn thận một chút. Hơn nữa tổ gia gia cùng từng đề cập tới Huyền u Ma Quân, chính là nhân vật Nguyên Anh hậu kỳ đáng sợ phượng mao lân giác trong nội hải. - Tiểu điện hạ mất sáng như đuốc. Đồ Cấm được khen không sợ nói. Ở trước mặt yêu thú cấp bậc thần thú cấp bốn đỉnh, Kim Đan đại tu sĩ bình thường gặp được đều phải lui bước nhường đường, hắn lại có thể bảo trì được trấn định. Đồng thời, Đồ Cấm cùng chúng tu sĩ Kim Đan đang âm thầm quan sát bốn yêu thú bậc cao phía sau Kim Giao Tiểu Long. Bốn yêu thú bậc cao này giữa trán đều có vảy xanh, dĩ nhiên đều là lệ thuộc bộ tộc giao long, huyết mạch thần thú trong cơ thể phải cao hơn giao long bình thường. Tuy rằng bốn con yêu thú bậc cao này tu vi không đạt tới cảnh giới hậu kỳ, nhưng nếu luận thực lực thần thông, cùng đủ để chống lại Kim Đan đại tu sĩ. Nói cách khác, ngoại trừ Kim Giao Tiểu Long thục lực khó có thể đánh giá, hắn còn có bốn chính là thủ hạ sánh ngang Kim Đan đại tu sĩ. Thực lực như vậy, đủ để ép chết tu sĩ nhân loại nơi này. Hai người Tử Mộng Tử Huyền không khỏi lo lắng: Nếu như Thạch Thiên Hàn có ở đây, còn có lực liều mạng, thế nhưng bây giờ... - Tiểu điện hạ, lẽ nào ngài muốn khai chiến với phía tu sĩ nhân loại chúng ta, nên biết vừa rồi đã có một tu sĩ thực lực sánh ngang Chu Hồng tiến vào trong mật thất. Đồ Cấm không mặn không nhạt nói. - Cái gì? Đã có người tiến vào. Kim Giao Tiểu Long thất kinh, đồng thời cùng buồn bực nói: - Tu sĩ có thể địch nổi Chu Hồng? Trong tu sĩ nhân loại các ngươi lúc nào lại xuất hiện nhiều cường giả khó lường như vậy? Trước khi tiến vào Thiên Lan ngoại điện, Nhị thúc từng cảnh báo hắn: Tuy rằng ngươi có huyết mạch thần thú, thực lực cường đại, nhưng phía tu sĩ nhân loại chưa chắc không ai có thể chống lại ngươi. Thác Thiên Ma Vương là đại kình địch với tổ gia gia ngươi, tôn tử Chu Hồng của hắn thực lực tung hoành cùng cấp, được xưng là đệ nhất nhân dưới Nguyên Anh Kỳ... Vì vậy, lúc này nghe Đồ Cấm nói lời này, trong mật thất có một người chống lại được Chu Hồng, Kim Giao Tiểu Long cảm thấy nghi ngờ. Đang~~~~~~ Bỗng nhiên, trong mật thất phòng thuốc ở tận cùng bậc thang ngọc truyền đến tiếng vang chấn nhiếp tâm hồn. - Không hay! Mau vào trong! Đồ Cấm kinh hô một tiếng, mang theo lão già Kim Đan tóc bạc dẫn đẩu vọt vào trong. - Đi vào. Kim Giao Tiểu Long cũng không cố chuyện khác, dẫn bốn giao long bậc cao thủ hạ theo sát phía sau. Tử Huyền, Tử Mộng, Đặng Thi Dao tu sĩ nhân loại cùng theo đuôi đi vào. Phòng thuốc mật thất, trong phòng ánh sáng nhàn nhạt. Đang~~~~~~~~~ Cổ kính trên đỉnh mật thất, tinh quang tòa khắp, phản xạ một đạo chưởng kình màu đen rung chuyển toàn bộ mật thất. Xoạt! Thạch Thiên Hàn sắc mặt đại biến, Tường Vân Ngõa dưới chân run lên, lập tức lóe ra xa bảy tám trượng. Ầm ầm! Chưởng kình màu đen kia chính là một kích toàn lực của Thạch Thiên Hàn, lại bị cổ kính dùng lực lượng gấp đôi bắn ngược trở ra, còn kinh động tu sĩ bên ngoài. Khó trách khi đó Âu Dương Phong tu vi Kim Đan Kỳ tiến vào trong Thiên Lan ngoại điện, không thể lấy được Linh Lung Tâm Ngọc. Tuyệt đại đa số vật phẩm trong phòng thuốc mật thất này đều bị hai tầng cấm chế bảo hộ. Một tầng là cấm chế bảo hộ, một tầng là cấm chế phản xạ. Cái trước còn dễ nói, chỉ cấn có đủ lực lượng mài mòn là có thể bài trừ. Thế nhưng cấm chế phản xạ này lại khó đối phó, nó có thể đánh trả lại gấp đôi tất cả mọi thương tổn, hơn nữa đánh thẳng về phía nguyên chủ. Thạch Thiên Hàn thần sắc âm tình bất định, nhìn chằm chằm cổ kính trên đỉnh phòng thuốc mật thất. Mặt cổ kính này, chính là đầu mỗi trận pháp cấm chế phản xạ trong toàn phòng thuốc. Chỉ cần phá hủy mặt cổ kính này, liền tương đương với bài trừ toàn bộ cấm chế phản xạ trong phòng thuốc mật thất. Thừa dịp chúng tu sĩ còn chưa tiến vào, Thạch Thiên Hàn lại liên tục thi triển thần thông, công kích cổ kính kia. Đang~~~~~~~ Đang~~~~~~~ Cổ kính trơn bóng như trước, mỗi khi bị công kích đều bắn ra quang mang chói mắt, đám đau mắt người khác. Xoạt xoạt xoạt! Công kích qua đi, Thạch Thiên Hàn đều thi triển Ngân Quang Thiểm Độn thuật tránh thoát lực đánh trả gấp đôi. Nếu Thạch Thiên Hàn toàn lực đánh ra, uy lực đuổi thẳng Nguyên Anh Kỳ, nếu là lực đánh trả gấp đôi, vậy gần như tương đương một kích cường giả Nguyên Anh. Nếu như bị đánh trúng, coi như là Kim Đan đại tu sĩ cùng ăn không tiêu. Vô dụng, lực công kích còn xa xa mới đủ, coi như cường giả Nguyên Anh đích thân tới cũng không chắc có thể làm được. Thạch Thiên Hàn hít sâu một hơi, thân hình lui tới một góc. Vù vù vù... Đúng lúc này, Kim Giao Tiểu Long, bọn người Đồ Cấm đều tiến vào. Thạch Thiên Hàn lạnh lùng liếc nhìn bọn họ, vẻ mặt trầm tư, thần sắc lạnh nhạt. Hắn ra một bộ dáng bá đạo đừng tới trêu chọc ta. Kim Giao Tiểu Long liếc mất quan sát Thạch Thiên Hàn. nhướng mày, nhưng không có ý tùy tiện ra tay. Nếu như đổi thành Kim Đan đại tu sĩ bình thường, thái độ bá đạo như thế, chỉ sợ hắn đã sớm ra tay diệt sát rồi. Hắn tới phòng thuốc mặt thất này, là vì tranh giành lợi ích, cũng không muốn không oán không thù gây thêm cường địch. - Mọi người đi kiểm tra xem, có cấm chế nào buông lòng hay không. Lão giả Kim Đan tóc bạc lớn tiếng nói. - Đã từng có một Kim Đan may mắn, ở nơi này nhật được một viên Hóa Anh Đan. Đồ Cấm giọng trầm thấp tràn ngập dụ hoậc truyền vào trong tai mọi người. Hóa Anh Đan? Thánh đan tu tiên giới có thể tăng xác suất kết anh? Mọi người nơi này đều biết truyền thuyết đó, không khỏi tim đập rộn lên. Chúng bậc cao đều rải ra tìm kiếm kẽ hở cấm chế, chỉ có Thạch Thiên Hàn không hề động. Làm phân thân, nhiệm vụ hắn tới đây không phải vì linh đan dược liệu, cũng không phải giết người đoạt bảo, đó là chuyện của bản tôn... Huống hồ, năng lực cảm quan của Thạch Thiên Hàn còn xa không bằng bản tôn. Thạch Thiên Hàn vẫn một bộ dạng trầm tư như cũ, ngẩng đầu nhìn cổ kính trên cao. - Thạch đạo hữu, ngài đứng bất động ở nơi này, chẳng lẽ không động tâm với dược liệu quý hiếm linh đan thánh dược hay sao? Giọng nói như tiên âm của Đặng Thi Dao truyền tới, mùi hương cùng tiên dung mỹ lệ quen thuộc, lập tức cắt đứt ý nghĩ của hắn. Thạch Thiên Hàn liếc nhìn nàng, không hề để ý tới. Sư muội, người này ngạo mạn điên cuồng, hơn nữa lãnh khốc vô tình, muội đừng trêu chọc đến hắn thì tốt hơn... Thanh niên Nho môn áo lam thần thức truyền âm khuyên bảo. - Thạch đạo hữu... Có thể nói cho Thi Dao, ngài làm sao tiến vào Thiên cầm Nội Hải này? Đặng Thi Dao vẫn không buông tha, đôi mất tràn ngập ý thơ linh động nhìn thẳng Thạch Thiên Hàn. Nhìn thẳng vào đôi mất trong như nước, Thạch Thiên Hàn trong nháy mắt xuất hiện né tránh. - Đừng tới phiền ta. Thạch Thiên Hàn có vẻ không nhịn được, trên người bùng lên một cỗ ma khí bá đạo tuyệt luân, đẩy hai người ra xa. - Nếu Thạch đạo hữu không nói, Thi Dao sẽ không hỏi lại. Đặng Thi Dao trước sau vẫn cao ngạo quật cưởng, bỏ lại một câu, liền đi tìm kiếm kẽ hở. Phòng thuốc mật thất rất rộng, có chừng mấy chục quầy thuốc. Trong Thiên Lan Điện, thần thức tu sĩ Kim Đan gần như không thể rời thân, thần thức truyền âm đều là tới gần mới miễn cưỡng làm được. Vì vậy, những người này lực soát cục kỳ khó khăn mất sức. Thạch Thiên Hàn phỏng đoán, nếu những người này muốn tỉ mỉ kiểm tra hết, ít nhất cùng phải mất nửa ngày. - Thật tốt quá, cấm chế ở đấy xuất hiện buông lòng. Một gã tu sĩ Kim Đan kinh hô. Hai người Tử Huyền Tử Mộng ở bên cạnh, vội chạy tới. Quả nhiên, bọn họ phát hiện quầy thuốc này, cấm chế trên một ngăn kéo buông lòng một tầng. - Không cần xem nữa, buông lỏng chỉ là cấm chế bảo hộ thôi... Tử Mộng nhàn nhạt bỏ lại một câu, hai người lập tức rời đi, hết sức quyết đoán. - Cái gì, sao lại thế chứ! Tu sĩ Kim Đan có vẻ không cam lòng, vận chuyển toàn lực bỗng nhiên đánh một chưởng xuống cấm chế quầy thuốc đã buông lỏng. Một cỗ điện xà màu lam đánh lên cấm chế. Ầm... Ầm~~~~ Lôi xà xanh làm vừa đánh trúng cấm chế, liền phản kích lại như sấm sét, lực đạo điện xà màu lam tăng lên gấp đôi, uy lực cũng tăng lên gấp đôi. Ầm~~~~~ Tu sĩ Kim Đan này không tránh kịp, thoáng cái bị điện xà màu lam chôn vùi, kêu thảm một tiếng đi đời nhà ma. Thấy cảnh này, bọn người Đồ cấm xa xa lộ ra vẻ trào phúng. Nhưng còn Thạch Thiên Hàn, ánh mất đột nhiên sáng ngời, hô khẽ: - Bắn ngược gấp đôi? Ta có biện pháp rồi... Hắn đột nhiên nghĩ ra một kế, lộ ra sắc mặt vui mừng. Sau đó, Thạch Thiên Hàn đứng dưới cổ kính, bắt đấu tính toán nghiên cứu. Thời gian trôi qua từng chút, trong lúc này chúng Kim Đan cùng phía Kim Giao Tiểu Long cùng phát hiện không ít khe hở, tìm được một ít linh dược hiếm thấy. Chỉ là, linh đan khiến chúng cường giả Kim Đan mơ ước như Hóa Anh Đan, lại không hề xuất hiện. Vì vậy, đến giờ hai phía nhân mã không sinh ra xung đột. Thạch Thiên Hàn là người duy nhất không đi tìm kẽ hở, hành vi của hắn khiến mọi người khó hiểu. - Ồ, cấm chế chỗ này hoàn toàn tồn tại rồi... Đặng Thi Dao đứng trước một quầy lưu ly trong suốt. Có một ô vuông trong quầy lưu ly hoàn toàn không có cấm chế, hơn nữa bên trong còn có một bình ngọc. - Tấn Thần Đan... Đấy là linh đan gì, vì sao tới giờ không nghe qua. Đặng Thi Dao thì thào nói nhỏ. - Tấn Thần Đan? Không nghe nói qua, có thể là đan dược chuyên môn gì đó. Tu sĩ Nho môn áo lam khẽ thở dài. - Cái gì? Tấn Thần Đan? Đồ Cấm cách đó không xa, thân thể cứng đờ, nhìn bình ngọc trong tay Đặng Thi Dao, thần sắc tràn ngập tham lam cực điểm. - Tiểu cô nương, đưa nó... cho ta! Đồ Cấm run run vươn tay, một cỗ khí tức âm lãnh kinh hồn bức tới Đặng Thi Dao.
/1059
|