Lực hai đại cường giả giao nhau ầm ầm bùng nổ đồng thời tách các cường giả Kim Đan còn đang chiến đấu ra, khí thế cường đại lan tràn khắp nơi. Lão giả họ Kim cùng nữ tu họ Tần đều lộ vẻ mừng rỡ, yêu tu hóa hình lãnh ngạo lại lộ ra kinh dị. Thân hình Dương Phàm trong làn sóng cường đại mượn lực bay ra mấy trượng, lăng không đạp lên mặt tường, nhẹ nhàng rơi xuống đất. Lúc này, tay phải cầm Huyền Ấn Bảo Phiến mới khỏi đau nhức khôi phục bình thường, tiếp đó lăng không lộn lại tan mất phân nửa lực đạo không bị thương.
- Ồ!
Khổng Tước Tiểu Yêu thân hình hơi nhoáng lên cố định thân hình nàng khẽ ồ một tiếng, có chút bất ngờ. Một kích của nàng vừa rồi mạnh mẽ cường đại ẩn chứa lựa thiên phú nhất định. coi như Kim Đan đại tu sĩ bình thường đón đỡ cũng phải chịu thiệt nhỏ. Nhưng Dương Phàm tiếp được một kích này, có thể bình yên vô sự. Nghĩ tới đây thần sắc Khổng Tước Tiểu Yêu lại trầm xuống, trong tav lại xuất hiện một chiếc lông chim màu đỏ. Như thế nàng có hai chiếc lông chim cùng loại.
Xoạt!
Nàng đồng thời vung hai chiếc lông chim xanh đỏ, một mãnh gió bão cuồng phong đan xen trùng kích về phía Dương Phàm uy lực so với trước đó càng đáng sợ gấp đôi. Một cỗ khí tức áp lực khủng bố khiến cho bọn người lão giả họ Kim kinh hãi không thôi.
Không tốt!
Bên ngoài thân Dương Phàm lập tức ngưng kết những sợi tơ xanh tạo thành Thảo Giáp, thân hình lướt ra xa chạy trốn, đồng thời Huyền Ấn Bảo Phiến cách cách vung lên hình quạt ấn rồi ầm ẩm đánh ra. Lúc này, cơn gió cuồng bạo kia như hùng sư vô địch lập tức quét ngang qua bên cạnh thanh niên áo gấm.
- A!
Thanh niên áo gấm kêu thảm một tiếng, vòng bảo hộ Pháp Bảo phòng ngự thoáng chốc bị xé rách, một cánh tay đứt đoạn từng khúc. Tiếp đó một cỗ nhiệt độ quỷ dị nương theo lực trận gió xé nát kim loại xâm nhập vào trong cơ thể. Lão giả họ Kim cùng nữ tu họ Tần ở sát biên giới công kích dư lực kinh khủng, từ lâu đã tế ra Pháp Bảo phòng ngự, quang tráo quanh người phát ra tiếng chi chi rung động một trận. Ngay khi công kích Dương Phàm giao nhau với cơn lốc kia chỉ nghe hai tiếng răng rắc vòng bảo hộ phòng ngự của lão giả họ Kim cùng nữ tu họ Tần bị xé rách. cùng lúc bị đánh bay.
Bịch bịch!
Hai người bị thương, kinh hồn không thôi. Ngược lại nhìn thanh niên áo gấm thân thể từ trong ra ngoài bị phá thành mảnh nhỏ ngay cả toàn thi cũng không còn.
- Khổng Tước Vũ!
Lão giả họ Kim kinh hãi vô cùng:
- Ngươi cùng Khổng Tước Vương có quan hệ gì?
Cùng lúc đó cơn lốc cuồng bạo nóng cháy thoáng cái xé nát hình quạt ấn nổi, còn dư phân nửa lực lượng đánh tới.
Ầm!
Dương Phàm mượn lực bắn ra mấy trượng. Thảo Giáp xanh lục quanh người vỡ vụn một chút lại dùng tốc độ kinh người khôi phục lại.
Vù vù!
Hắn mượn lực bay về phía lầu hai tháp nhỏ thân hình biến mất. Thế nhưng, trước khi biến mất. thân hình Dương Phàm ở giữa không trung lảo đảo một cái, hiển nhiên một kích trước đó vẫn vượt qua mức thừa nhận cực hạn....
- Tiểu điện hạ. hắn đi lên trên rồi, không thể để người này nhanh chân đến trước.
Yêu tu hóa hình lãnh ngạo kinh hô một tiếng.
- Đuổi!
Khổng Tước Tiểu Yêu cười lạnh một tiếng, bắn lên phía trên quay đầu nhàn nhạt nói:
- Còn lại hai người, giao cho ngươi giải quyết.
- Rõ.
Yêu tu hóa hình lãnh ngạo tế ra một chiếc lông dài lóe sáng điện quang, chỉ xéo hai người:
- Ta xem các ngươi có thể kiên trì bao lâu!
Cùng lúc trên lầu hai tháp nhỏ truyền tới tiếng đánh nhau nhưng sau một lát liền trở về bình tĩnh. Nhưng còn yêu tu hóa hình lãnh ngạo chiến đấu với lão giả họ Kim cùng nữ tu họ Tần nhất thời khó phân thắng bại. Lão giả họ Kim cùng nữ tu họ Tần thấy lầu hai không có động tĩnh không khỏi sốt ruột vì an nguy sinh tử của Dương Phàm. Thực lực Khổng Tước Tiểu Yêu thật quá mạnh mẽ vượt xa bọn họ tưởng tượng. Coi như là đại tu sĩ cùng bậc đích thân tới cũng khó chống đỡ dưới tay nàng một thời gian. Cho dù nam tử áo gấm không chết, yêu tu lãnh ngạo không động thủ, bốn năm người cũng khó mà chiến thắng.
- Bên kia có động tĩnh nhanh qua xem.
Đúng lúc này, có vài tu sĩ nhân loại cùng yêu tu gần đó nhắm về phía bên này vội chạy tới.
- Đừng đánh nữa!
Lầu hai trên tháp truyền tới tiếng quát lớn của Khổng Tước Tiểu Yêu.
- Rõ.
Thanh niên lãnh ngạo vội rời ra mấy trượng. Lúc này, ở trong lầu hai cổ tháp. Dương Phàm cùng Khổng Tước Tiểu Yêu cách xa giằng co bên trong yên tĩnh giống như không hề xảy ra chuyện gì. Đây cũng là một gian phòng bàv đầy sách cổ ngọc giản, chỗ khác nhau là nơi này số lượng sách giảm đi nhiều, trang trí phòng ốc càng thêm tinh xảo cao nhã.
- Ha ha tiểu Khổng Tước nếu đánh tiếp thì chỉ dẫn tới càng nhiều người mà thôi. Huống hồ ngươi cho rằng có thể giết được Dương mỗ trong thời gian ngắn sao?
Dương Phàm cười khẽ quang mang xanh lục quanh người run lên. Thảo Giáp xanh lục chữa trị nguyên trạng lần nữa.
- Hừ.
Khổng Tước Tiểu Yêu cong môi nhỏ hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không cam lòng nói:
- Ta mới tế ra lực nhị vũ, liền đánh cho ngươi bỏ chạy, nếu tế ra lực tam vũ...
- Đáng cười?
Dương Phàm lơ đễnh nói:
- Nếu ngươi có thể tế ra lực tam vũ, sẽ không phải yêu tu cấp bốn mà là cường giả hóa hình cấp năm chân chính.
Vừa rồi, Khổng Tước Tiểu Yêu sử dụng lực lượng một chiếc lông chim màu xanh liền có thể chống lại Kim Đan đại tu sĩ. Lúc thi triển hai chiếc lông chim xanh đỏ liền vượt xa phạm trù Kim Đan đại tu sĩ thậm chí vượt quá biên giới đến lực lượng Nguyên Anh. Lục nhị vũ, gần như siêu việt cực hạn Kim Đan bậc cao đủ để hoành hành ngang dọc khiến Dương Phàm chật vật khó khăn.
Nếu còn có lục tam vũ, vậy bước vào Nguyên Anh bậc cao rồi. Cho nên. Dương Phàm suy đoán Khổng Tước Tiểu Yêu khẳng định không thể dễ dàng sử dụng lực tam vũ.
- Ngươi muốn như thế nào?
Khổng Tước Tiểu Yêu tức giận nói phượng quan khổng tước trên đầu lóe ra ánh sáng nhàn nhạt ánh mắt trong suốt như bảo thạch cũng bắt đầu tỉ mỉ quan sát Dương Phàm.
- Ngươi không phải đã bảo thủ hạ đình chiến hay sao?
Dương Phàm nhàn nhạt nói:
- Nhưng mà vẫn đưa tới vài người.
Đúng lúc này, lại có bốn tu sĩ nhân loại cùng ba yêu tu bậc cao đã tới cổ tháp đều bước lên lầu hai. Trong đó có hai người khiến Dương Phàm chú ý, đó là một đôi nam nữ thanh niên mặc áo tím chính là hai người Tử Huyền, Tử Mộng mà Âu Dương Phong đề cập tới.
Là nàng, tiểu cô nương Khổng Tước Vương!
Hai huynh muội Tử Huyền, Tử Mộng nhìn thấy Khổng Tước Vương, không khỏi trao đổi ánh mắt trong mắt đều lộ ra vẻ kinh hãi. Nhưng mà, bọn họ cùng kinh dị nhìn thoáng qua Dương Phàm giằng co cùng Khổng Tước Tiểu Yêu.
Người kia là ai lẽ nào muốn dùng tu vi Kim Đan trung kỳ chống lại Tiểu Khổng Tước thực lực tiếp cận Nguyên Anh Kỳ?
Nhưng xem tình hình Khổng Tước tiểu điện hạ dường như có vẻ kiêng kỵ với thanh niên Kim Đan trung kỳ kia. Tình hình như vậy, khiến huynh muội Tử Huyền Tử Mộng không hiểu được. Sau đó. chúng tu sĩ yêu tu đều lên lầu hai đồng thời nhanh chóng chia làm hai trận doanh. Phía yêu tu chắc chắn lấy Khổng Tước Tiểu Yêu dẫn đầu lộ ra vẻ thuần phục.
- Hừ!
Khổng Tước Tiểu Yêu cao ngạo ngẩng khuôn mặt mỹ lệ, ánh mắt liếc nhìn Dương Phàm giống như muốn nói: Ta có nhiều thủ hạ như vậy, xem ngươi làm sao đấu với ta?
Ngược lại. phía tu sĩ nhân loại tạm thời không có lựa chọn người uy tín. Bởi vì ở đây không có Kim Đan đại tu sĩ. Dương Phàm chớp mắt không tiếng động lui ra sau cười ha ha nhìn hai huynh muội Tử Huyền Tử Mộng:
- Hai vị đạo hữu chính là đệ tử nhập thất Tử Anh Thánh Quân am hiểu hợp kích liên thủ có thể lực ép tu sĩ cùng bậc. Dương mỗ bất tài, hy vọng ở trong cổ tháp này, hai vị có thể chủ trì đại cục cho phía nhân loại chúng ta.
- Đệ tử thân truyền Tử Anh Thánh Quân lực ép tu sĩ cùng bậc?
Ba bốn Kim Đan bậc cao còn lại bao gồm cả lão giả họ Kim cùng nữ tu họ Tần đều dùng ánh mắt kiêng kỵ kính nể nhìn về phía hai người Tử Huyền Tử Mộng. Tử Anh Thánh Quân vốn là cường giả phong vân nội hải không ai không biết, không ai không hiểu thanh danh gần với mười hai đại cường giả Chí Tôn. Hai người Tử Huyền Tử Mộng mặt đỏ lên người trước vội giải thích:
- Vị đạo hữu này quá đề cao rồi, lực ép tu sĩ cùng cấp thật là không dám!
Nhưng mà, lời Dương Phàm nói cùng ánh mắt kính nể của chúng tu sĩ cùng cấp vẫn khiến cho hai người lâng lâng.
- Tử đạo hữu, Tử cô nương, hy vọng hai vị đồng đạo có thể chủ trì đại cục cho phía tu sĩ nhân loại chúng ta.
Các tu sĩ còn lại đều thần thức truyền âm nói. Xoạt một tiếng, phía tu sĩ nhân loại đều đứng ở phía sau hai người Tử Huyền Tử Mộng.
Khổng Tước Tiểu Yêu này thực lực rất biến thái hay là cho các người ứng phó đi.
Dương Phàm nấp ở phía sau cười trộm cho đến giờ biết thực lực chân chính của hắn cũng không nhiều. Dù là bọn họ Khổng Tước Tiểu Yêu biết được tối đa cũng chỉ coi hắn là Kim Đan đại tu sĩ.
- Đã như vậy, cung kính không bằng tuân mệnh.
Rốt cuộc Tử Mộng Tử Huyền dưới mục đích chung của mọi người, trở thành thủ lĩnh trận doanh tu sĩ nhân loại, về phần Dương Phàm tạm thời không muốn bại lộ thực lực quá mức khiến người khác chú ý, tạm thời ẩn ra phía sau. Còn phía yêu thú. Khổng Tước Tiểu Yêu dùng ánh mắt dị dạng liếc nhìn Dương Phàm khóe miệng khẽ nhếch một độ cong. Yêu tu lãnh ngạo bên cạnh nàng cũng vẻ mặt cổ quái nhìn Dương Phàm. thầm nghĩ:
Lẽ nào người này ở trong phía tu sĩ nhân loại còn không tính là thực lực cường đại nhất?
Trong cách nghĩ của hắn có thể bình yên vô sự dưới Khổng Tước tiểu điện hạ truy kích ít nhất phải có thực lực Kim Đan đại tu sĩ.
- Báo Điện hạ kẻ hở cấm chế lầu một ta đã dùng thần thông tạm thời tu sửa toàn bộ lầu tháp cũng đã dùng huyễn thuật che lấp. Trừ khi đại yêu tu cùng bậc tới gần bằng không khó có thể phát hiện cũng không nghe được tiếng động.
Một yêu tu sau lưng có hai cánh đi tới trước người Khổng Tước Tiểu Yêu báo cáo.
- Tốt. tốt lắm!
Khổng Tước Tiểu Yêu gật đầu sau đó ra lệnh:
- Soát! Đã xuất hiện kẻ hở cấm chế ta không tin toàn tháp này không có thứ gì lấy đi được.
Rất nhanh, các yêu tu liền tản ra.
- Chúng ta đi lầu ba xem.
Tử Huyễn Tử Mộng dẫn chúng tu sĩ lên lầu ba. Dương Phàm mở ra cảm quan toàn tri bao trùm toàn bộ lầu hai cũng đã phát hiện một chút mánh khóe. Chỉ là có đám yêu tu Khổng Tước Tiểu Yêu ở đây, hắn cũng không dám dừng lại thăm dò cùng lên lầu ba. Khổng Tước Tiểu Yêu thấy chúng tu sĩ đi lên ánh mắt chuyển động, cũng theo đuôi đi lên. Thấy nàng đi theo phía nhân loại kiêng kỵ thực lực khủng bố không ai phản đối. Lầu ba là một thư phòng nhỏ. Rõ ràng nhất là một chiếc bàn đặt gần cửa sổ bày một ít sách, bức tranh, bút, mực, giấy, nghiên mực...
- Sách trên bàn này không có cấm chế.
Một tu sĩ Kim Đan bậc cao lộ ra vẻ mừng như điên. Không có bố trí cấm chế mấy thứ này đặt mấy chục vạn năm mà màu sắc vẫn như trước, tuyệt đối không phải vật thường.
Vù vù vù!
Toàn bộ tu sĩ Kim Đan nhắm về phía chiếc bàn ngay lúc mấu chốt toàn bộ ra tay. Dương Phàm lộ ra vẻ trào phúng, lại vọt sang một bên không hề động thủ.
/1059
|