- Âm Hồn thượng nhân!
Dương Phàm thực bị dọa cho hoảng sợ, bị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhìn chăm chú vào mình ai cũng phải kinh hãi run sợ. Huống chi nghe Quan Tùng nói Âm Hồn thượng nhân này chính là cường giả Quỷ Thi Đạo, là người lòng dạ độc ác. Trước đó Âm Hồn thượng nhân này muốn dẫn Dương Phàm tới động phủ của hắn giao dịch lại bị từ chối. Cuối cùng tuy rằng vẫn giao dịch được Duyên Thọ Đan nhưng dường như Âm Hồn thượng nhân vẫn còn chưa chịu. Dù sao Dương Phàm cũng chỉ là một cường giả cấp bậc Kim Đan trong tay lại có được vật quý hiếm Duyên Thọ Đan đương nhiên sẽ khiến người ta chú ý. Ngay cả hắn đã cố sức hạ thấp chỉ xuất ra ba viên Duyên Thọ Đan, thậm chí chưa từng để lộ ra vật phẩm cao cấp gì khác nhưng vẫn còn bị người ta chú ý.
Sau khi biết được tình huống như thế, Dương Phàm vừa mới bắt đầu có chút tâm thần bất an. Nhưng hắn nghĩ lại, Thiên Nho Đảo này là địa bàn cường đại biết bao cao nhân ẩn phía sau thậm chí có thể bằng vào thực lực bản thân khiến pháp ước liên minh Thiên cầm Nội Hải phải phá lệ ngay cả cường giả đáng sợ như Tam Sát Nam Đế đi vào Thiên Nho Đảo cũng không dám giết người, huống chi là một Nguyên Anh bình thường. Nghĩ đến đây Dương Phàm hơi trấn định lại, nhưng cũng vô tình kết giao được bạn tốt nên liền tìm tới Quan Tùng.
- Quan tiền bối! Các loại tài liệu của ta đều đã giao dịch xong rồi
Dương Phàm hướng tới hai ông cháu người này chào hỏi.
- Đại ca ca! Muội cùng gia gia cũng sắp xong rồi.
Quan Tú Dao chớp đôi mắt thanh tú sáng ngời kéo một bên tay Dương Phàm nói.
- Dương dược sư chờ chút! Ta cùng với Thanh Long hộ pháp còn có một vật cần giao dịch...
Quan Tùng cười nói với Dương Phàm một câu. Cùng đứng chung một chỗ với đám người Quan Tùng khí tức âm lãnh và ác ý từ Âm Hồn thượng nhân kia lập tức tiêu tán. Thực hiển nhiên, đối mặt với Nguyên Anh lão quái đồng cấp bậc Âm Hồn thượng nhân kia còn có lòng kiêng kị. Lúc này, Dương Phàm phát hiện Quan Tùng cùng Thanh Long hộ pháp đang giao dịch khối Lôi Tinh Thạch.
- Không được! Năm khối linh thạch thượng phẩm cộng thêm hai kiện Pháp bảo trung phẩm một viên hồn ngọc chân linh châu không thể thiếu thứ nào...
Quan Tùng nói với vẻ mặt kiên quyết
- Ôi! Quan đạo hữu! Năm khối linh thạch thượng phẩm thêm một kiện Pháp bảo trung phẩm cùng Hồn ngọc chân linh châu, lấy giá cả này, cho dù đổi hai khối Lôi Tinh Thạch cũng dư rồi.
Thanh Long hộ pháp nói với bộ dáng vô cùng bất mãn. Dương Phàm ở một bên cười thầm không nghĩ tới giữa bậc cao Nguyên Anh cùng bậc cao yêu thú biến hóa hình này, lại còn xuất hiện tình cảnh kỳ kèo trả giá như phàm nhân đi chợ như vậy.
- Hai người bọn họ đã kỳ kèo tại đây hai canh giờ rồi...
Quan Tú Dao dường như cũng thấy nhàm chán liền kéo tav Dương Phàm nói chuvện. Dương Phàm sau khi biết tình hình, không khỏi cười thầm. Tuy nhiên hắn cũng nhìn ra được Thanh Long hộ pháp kia cần luyện chế Pháp bảo phi hành Lôi Vũ Sí vô cùng hiếm thấy rất cần Lôi Tinh Thạch. Mà Quan Tùng đúng là nhìn trúng điểm ấy, nên muốn bắt chẹt yêu thú biến hóa bậc cao này.
Nhưng mà Thanh Long hộ pháp này thân là Thông Linh Thử biến hóa kỳ, cũng là cáo già đâu có dễ dàng chịu lép vế?
Vì thế hai người này tiến hành một màn kỳ kèo giá cả trước nay chưa từng có. Ngay thời điểm Dương Phàm đứng nói chuvện cùng Quan Tú Dao. Âm Hồn thượng nhân kia đứng trong một góc. nhíu mày, ánh mắt lóe lên một tia dị sắc: Tiểu tử này như thế nào quen biết với Quan Tùng, kiểu dáng xem ra còn quan hệ không đơn giản?
Tình huống như thế khiến trong lòng hắn sinh ra kiêng kị liền hủy bỏ kế hoạch trước đó. Lại đợi một lát giao dịch giữa Quan Tùng và Thanh Long hộ pháp cuối cùng cũng chấm dứt. Âm Hồn thượng nhân thấy vậy, vội vàng đi tới gặp Thanh Long hộ pháp, hơi cười nịnh nói:
- Thanh Long hộ pháp! Tên tiểu tử giao dịch Duyên Thọ Đan vừa rồi, cùng Quan lão nhân là có quan hệ gì vậy?
Vù!...
Rời Tử Thiên Điện. Dương Phàm thở ra một hơi dài.
- Ta xem bộ dáng Dương dược sư dường như có điều tâm thần bất an thì phải?
Quan Tùng không hổ là lão quái sống gần ngàn năm bản lĩnh quan sát sắc mặt rất giỏi. Dương Phàm vội vàng dùng thần thức truyền âm. nói:
- Quan tiền bối! Là như vầy...
- Cái gì!
Quan Tùng hơi đổi sắc mặt, chợt trong mắt lóe sáng:
- Âm Hồn thượng nhân này tính nết vẫn như cũ không chịu sửa đổi lại mưu toan xuống tay với hậu bối thật không biết liêm sĩ, không biết tự trọng.
Bình thường bậc cao Nguyên Anh thân phận ở Tu Tiên giới cao quý biết bao nếu không cừu không oán đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ chủ động xuống tay với hậu bối. Duyên Thọ Đan tuy rằng quý báu. Nguyên Anh bình thường coi như có chút động tâm nhưng cũng không tính là hấp dẫn trí mạng đương nhiên sẽ không tự hạ phẩm giá của mình. Âm Hồn thượng nhân có hành vi như thế chỉ làm cho Nguyên Anh cùng một cấp xem thường.
- Tiền bối! Thời điểm giao dịch Âm Dương Thảo hắn đưa cho ta một cái ngọc phù nói là liên hệ với hắn.
Dương Phàm đột nhiên nhớ tới điều gì lấy ra một tấm ngọc phù màu đen.
- Ngọc phù?
Quan Tùng nhướng hàng lông mày bảo Dương Phàm đưa cho lão nhìn lại xem.
- Truyền tấn phù? Âm Hồn thượng nhân này thật đúng là không tiếc bỏ vốn ra.
Quan Tùng nói với vẻ mặt trào phúng:
- Một tấm Truyền tấn phù như vậy, ít nhất cũng có giá hai vạn linh thạch!
Hai vạn linh thạch!
Dương Phàm há to miệng, có chút khó có thể tin.
- Truyền tấn phù ở Tu Tiên giới thập phần hiếm thấy, bình thường chỉ xuất hiện trong tay tu sĩ bậc cao. Luyện phù sư có thể luyện chế được nó có thể nói là lông phượng và sừng lân. Truyền tấn phù này, ở trong vòng vạn dặm có thể làm được thông suốt kết nối trao đổi, ở trong vòng mười vạn dặm có thể nhắn gửi tin tức ngắn gọn, ở trong vòng một trăm vạn dặm có thể mơ hồ cảm ứng được một tấm Truyền tấn phù khác.
Quan Tùng giải thích.
- Âm Hồn thượng nhân khẳng khái đưa Truyền tấn phù trân quý như thế cho ta có thể hắn đã động tay động chân cái gì trên đó hay không?
Dương Phàm hỏi. hắn sớm đã có điểm hoài nghi ngọc phù không rõ ràng này.
- Ha ha! Ngươi thực thông minh...
Quan Tùng nhìn hắn một cái tán dương, chợt trên người dâng lên một uy áp kinh người, một tia dao động kỳ dị theo trên tay vọt tới rót vào trong Truyền tấn phù kia.
Rắc rắc!
Vô hình trung, linh hồn ở trong đó truyền tới một tiếng kêu kinh hãi. Quan Tùng giao lại Truyền tấn phù bậc cao cho Dương Phàm cười tủm tỉm nói:
- Thực không tệ, ngươi miễn phí thu được một tấm Truyền tấn phù. Âm Hồn thượng nhân kia mất nhiều hơn được.
Dương Phàm vội vàng tiếp nhận Truyền tấn phù ẩn ẩn cảm giác được khí tức bất thường phía trên nó đã biến mất. Thực dễ nhận thấy, Quan Tùng đã xóa bỏ dấu vết Âm Hồn thượng nhân động tay chân trên Truyền tấn phù này.
- Đa tạ tiền bối!
Dương Phàm vội vàng nói tạ ơn.
- Nhấc tay chút thôi không có gì! Âm Hồn thượng nhân này nổi tiếng xấu ở Thiên cầm Nội Hải chỉ tiếc lão phu cùng hắn tu vi không hơn kém nhau mấy, không thể diệt trừ được người này.
Trong mắt Quan Tùng lóe ra ý chán ghét khinh miệt. Thực hiển nhiên, đều là bậc cao Nguyên Anh nhưng lão rất xem thường Âm Hồn thượng nhân. Tiếp theo mấy ngày, Quan Tùng dẫn Dương Phàm đi mấy chỗ phường thị khác trên Thiên Nho Đảo. Quan Tùng dẫn hắn đi phường thị đều là cấp bậc cao tầng trở lên trong Thiên Nho Đảo. Trong thời gian này, Dương Phàm cũng giao dịch rất nhiều tài liệu thậm chí ngay cả Khai Linh Thạch bậc cao hiếm thấy cũng thu được vào tay, tất nhiên là vui sướng thỏa mãn. Rốt cục sau thời gian gần nửa tháng ở trên Thiên Nho Đảo. Dương Phàm ngỏ lời cáo từ Quan Tùng.
- Dương dược sư! Ta thấy ngươi ngày sau tiền đồ vô lượng! Có thời gian rãnh đến Thiên Khung Thành, gia tộc của lão phu là ở đó...
Trước khi đi Quan Tùng vui vẻ đưa ra lời mời Dương Phàm.
- Thiên Khung Thành?
Dương Phàm mắt sáng lên đó chính là một trong bốn đại thành trì thành lũy ở Thiên Cầm Nội Hải địa vị gần với Vĩnh Hằng Đảo. Không nghĩ tới Quan Tùng này còn có lai lịch không tầm thường như thế.
- Vãn bối có thời gian nhất định sẽ đến thăm.
Dương Phàm ôm quyền cáo từ. Nhìn theo ông cháu Quan Tùng rời đi, trong lòng Dương Phàm thở một hơi dài. Tuy rằng không thể không thừa nhận lão già Quan Tùng này bình dị dễ gần gũi nhưng mà Tu Tiên giới hết thảy lấy thực lực làm căn bản. Quan Tùng giao hữu khắp thiên hạ nhưng giao hữu cũng là phải nhìn xem thực lực hoặc tiềm lực của đối phương. Quan Tùng mắt sáng như đuốc, lịch duyệt phong phú đúng là đã nhìn ra tiềm lực thật lớn của Dương Phàm. Hiện tại tu vi của Dương Phàm mặc dù không lọt vào mắt Nguyên Anh KỲ lão quái, nhưng hắn tuổi còn nhỏ, tiềm lực thật lớn sau một thời gian thành tựu của hắn không thể đo lường được.
Sau khi từ biệt Quan Tùng Dương Phàm lập tức thông qua ngọc phù gia tộc, triệu tập tu sĩ gia tộc đang ở trên Thiên Nho Đảo. Thời gian giao dịch nửa tháng sắp hết cũng nên trở về Thiên Nhạc Viên rồi
Dương Phàm rất nhanh rời Thiên Nho Đảo bay ra hướng hải vực. Vừa về đến Thiên Nhạc Viên Chấp An trưởng lão Từ Lập đi ra đón hơi có vẻ chờ mong hỏi:
- Dương trưởng lão! Tài liệu cần thiết luyện chế đan dược ngài tìm được đủ chưa?
- Đều tìm đủ rồi.
Dương Phàm cũng lộ ra vẻ tươi cười vui mừng.
Lần này đi Thiên Nho Đảo may mắn gặp được Quan Tùng nếu không cũng không dễ dàng tìm đủ tất cả tài liệu, thậm chí còn thu hoạch rất dồi dào.
- Thật tốt quá!
Từ Lập mừng thầm trong lòng đối với Dương Phàm càng thêm khách sáo. Chỉ cần Dương Phàm có thể luyện chế ra Cực Dương Đan trung phẩm hai vị song tu đạo lữ của hắn sẽ nắm chắc thật lớn giúp họ thăng cấp bậc cao. Đến lúc đó hẳn với bí thuật song tu liền có thể tăng lên tu vi của mình, tỷ lệ thăng cấp bậc cao Nguyên Anh sẽ tăng thêm vài phần. Mặc dù ở trong vòng mấy chục năm ngắn ngủn không thể bước vào Nguyên Anh nhưng tu luyện đến Kim Đan đỉnh hẳn là dư sức đạt tới.
- Đúng rồi, lần trước từ Thiên Nho Đảo trở về, nghe nói Tiết Nhân muốn luyện chế một thanh lợi khí công kích...
Từ Lập hạ thấp giọng nói với Dương Phàm:
- Ngài cần phải cẩn thận một chút, lần trước đánh ngang tay với ngài. rõ ràng hắn không cam chịu.
- Lợi khí công kích?
Dương Phàm cười cười không nói gì thêm ngược lại hỏi:
- Ta đi rồi, tu sĩ Thánh Nho Môn kia có tìm tới gây phiền toái không?
- Không có! Ta nghĩ tu sĩ Nho môn bọn họ hẳn sẽ không làm chuyện cướp đoạt. Huống chi Thánh Nho Môn cách chỗ chúng ta nơi đây khá xa bình thường vài người bậc cao không dám khiêu chiến với toàn bộ gia tộc chúng ta?
Từ Lập trầm ngâm rồi nói.
- Nói cũng đúng! Tuy nhiên việc này tốt hơn là nên phòng bị cẩn thận.
Dương Phàm lại nhắc nhở nói:
- Từ trưởng lào! Đến phiên ngài đi Thiên Nho Đảo rồi.
- Ha ha! Ta thiếu chút nữa quên...
Từ Lập vội vàng dẫn dắt một đội tu sĩ đi Thiên Nho Đảo.
Dương Phàm vẫn không đề cập chuyện liên quan với Âm Hồn thượng nhân nhưng hắn đã lưu ý trong lòng trên ý nghĩa nào đó ở Thiên cầm Nội Hải xem như hắn cũng tạo nên một kẻ thù rồi
Âm Hồn thượng nhân thân là cường giả Nguyên Anh ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo với tính cách của hắn sao có thể dễ dàng bỏ qua được?
Nửa tháng sau Từ Lập quay về, cũng thu hoạch được nhiều, sau đó đến phiên Nghiêm Xuyên. Lại qua nửa tháng Nghiêm Xuyên dẫn dắt một đội tu sĩ cùng trở về Thiên Nhạc Viên. Các tu sĩ trên Thiên Nhạc Viên trải qua một lần mậu dịch trên biển với Thiên Nho Đảo. Trong thời gian này tự nhiên cũng tồn tại thị trường mua thấp bán cao không sao tháo gỡ được. Cứ như vậy, giai đoạn giao dịch trên biển trong hai tháng cũng qua đi. Quái vật lớn Thiên Nhạc Viên này lại hóa thành một điểm nhỏ màu đen chạy trên hải vực mênh mông mờ mịt... Dương Phàm rốt cục thở một hơi dài nhẹ nhõm an tâm lại bắt đầu chuẩn bị công việc luyện đan. Hắn muốn luyện chế đương nhiên là Cực Âm Cực Dương Đan có thể tăng lên công lực của mình.
Chương 374: Trảm Long Kiếm!
Từ Thiên Nho Đảo trở về, Dương Phàm đã tập trung đủ tài liệu cần thiết, thậm chí còn vượt mức mục tiêu hoàn thành. Bước đầu tiên chính là chuẩn bị luyện chế Cực Âm Cực Dương Đan. Đan dược này có thể giúp hắn tăng nhanh hơn tốc độ tấn chức uẩn Chủng hậu kỳ, tiến tới diễn biến cảnh giới càng cao sâu hơn... Một khi thành công thăng cấp uẩn Chủng hậu kỳ, Dương Phàm chính thức trở thành đại tu sĩ Kim Đan đến lúc đó hắn tự tin có thể vô địch trong hàng ngũ Kim Đan. Dương Phàm cũng không có lập tức vội vàng đi luyện đan, đầu tiên hắn đi vào vùng đất sống Linh Chu Viên!
Chuyện thứ nhất hắn phải làm trước tiên, chính là thúc giục sinh trưởng mấy thứ tài liệu quý báu Âm Dương Thảo các loại. Theo hắn biết Âm Dương Thảo tuy rằng quý báu nhưng chu kỳ sinh trưởng chỉ có ngắn ngủn vài chục năm. Ngắn ngủn vài chục năm đối với tu sĩ bình thường mà nói vẫn còn hơi lâu dài, nhưng đối với Dương Phàm lại chỉ là tốn một chút sức mà thôi. So sánh với Thiên Linh Huyền Căn chu kỳ sinh trưởng mấy vạn năm mà nói vài chục năm này, thật sự không đáng nhắc tới. Rất nhanh, hắn chọn dùng phương pháp thúc giục tăng nhanh sinh trưởng, trước liền ngắt ngang nửa khúc Âm Dương Thảo đem trồng hai đoạn Âm Dương Thảo cùng một chỗ. Hiện nay hắn đã ở vào Tiên Hồng cấp 4, thời gian lục thổ địa tăng tốc độ là gấp 32 lần. Hắn lại dùng thêm thần thông gia tốc, có thể tăng lên tới mấy ngàn lần. Đương nhiên, loại phương pháp tăng cao này, rất hao tổn phép lực tâm thần, trong thời gian này Dương Phàm cũng phải dùng linh đan bổ sung.
Ước chừng một tháng sau, hai nửa đoạn Âm Dương Thảo, đều sinh trưởng thành thục. Lúc này, Dương Phàm cũng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng được mấy ngày. Dương Phàm mừng rỡ lại cắt hai cây Âm Dương Thảo hoàn chỉnh này thành bốn đoạn, tiếp tục thúc giục sinh trưởng. Lại qua một tháng sau Dương Phàm có tám cây Âm Dương Thảo. Lúc này, Dương Phàm ngừng việc tăng sinh trưởng Âm Dương Thảo lại bắt đầu thúc giục sinh trưởng vài loại linh hoa dị thảo tương đối trân quý khác. Thấm thoát, thời gian trôi qua nửa năm.
Phù!
Dương Phàm thở một hơi dài rời khỏi Tiên Hồng Không Gian vẻ mặt rất mệt mỏi. Phương pháp thúc giục sinh trưởng này, tiêu hao của hắn rất nhiều bản mạng nguyên khí. Hắn mơ hồ cảm giác được trải qua thúc giục sinh trưởng lần này, không ngờ chính mình giảm thọ mất nửa năm. Cũng may, thời gian nửa năm đối với hắn có được mấy ngàn năm tuổi thọ mà nói có thể xem nhẹ không tính bao nhiêu. Trong thời gian này, hắn đã thúc giục sinh trưởng thành công rất nhiều tài liệu quý hiếm dùng để luyện chế Cực Âm Cực Dương Đan. Kế tiếp hắn có thể bắt đầu luyện chế số lượng lớn Cực Âm Đan, Cực Dương Đan, gồm cả Cực Âm Cực Dương Đan. Đương nhiên Dương Phàm cũng suy nghĩ muốn thông qua phường thị buôn bán số lượng lớn tài liệu quý hiếm và đan dược quý báu để thu lấy linh thạch. Nhưng rất nhanh, ý tưởng này bị chính hắn gạt bỏ. Lần trước đến Thiên Nho Đảo chính là một bài học: hắn mới xuất ra ba viên Duyên Thọ Đan. liền bị người ta chú ý, thậm chí dẫn tới Âm Hồn thượng nhân cường giả Nguyên Anh bực này dòm ngó. Nếu lại đi buôn bán một lượng lớn tài liệu quý hiếm hoặc là đan dược quý báu... Không quản ngươi làm cẩn thận và cẩn mật tới cỡ nào cuối cùng cũng sẽ bị người ta phát hiện, vì việc này mà phải gánh chịu phiêu lưu nguy hiểm thực không đáng!
Hơn nữa. dù có nhiều đan dược linh thạch, chỉ có thể gia tăng tu vi bản thân và tích lũy pháp lực nhưng lại không đổi được diễn biến cảnh giới Tiên Hồng Quyết tiếp theo của Dương Phàm càng không thể đánh bạc với an toàn của chính mình.
Hết thảy chuẩn bị xong, rốt cục có thể bắt đầu luyện đan rồi...
Dương Phàm sắp xếp lại tài liệu xong, bắt đầu bế quan tu dưỡng. Trải qua nửa năm thúc giục sinh trưởng, mặc dù trong thời gian đó có nghỉ ngơi vậy mà với thể chất cường đại của hắn cũng khó có thể chịu đựng, ở trong lúc nghỉ ngơi Dương Phàm vô tình thu được một tin tức có liên quan với Tiết Nhân.
- Ha ha ha... ta tiêu phí thời gian nửa năm, rốt cục luyện thành công lợi khí công kích!
Tiết Nhân trong động phủ. trong tay hắn cầm một thanh kiếm dài đến ba thước, lấp lóe hào quang sắc bén cùng với hoa văn vàng ánh không thấy rõ.
Lợi khí công kích xuất thế!
Kiếm này vừa ra, một cỗ khí tức mãnh liệt phóng lên cao khiến các Pháp bảo trên Thiên Nhạc Viên khẽ run rẩy. Phàm là Pháp bảo thấp hơn trung phẩm đều rơi vào sợ hãi, không tự chủ được run rẩy. Cảm nhận được dấu hiệu này, các Kim Đan trưởng lão Thiên Nhạc Viên đều rối rít thả ra thần thức dò xem không khỏi không lộ ra vẻ yêu thích và ngưỡng mộ.
- Ha ha! Chúc mừng Tiết đạo hữu!
Nghiêm Xuyên lại đây chúc mừng.
Tiết Nhân thu liễm khí tức trên lợi khí công kích vội vàng nói:
- Cái này cũng là nhờ vào giúp đỡ to lớn của Nghiêm trưởng lão, nếu không ta sao có thể tìm được nhiều tài liệu quý báu như vậy, càng đừng mơ tưởng thu được một khối nhỏ Duệ Hoàng Thạch như vậy...
- Tiết đạo hữu khiêm tốn rồi! Không ngờ ngài trừ tu vi hon người, còn có hiểu biết kỹ năng luyện khí không kém.
- Nghiêm trưởng lão quá khen! Thuật luyện khí. Tiết mỗ chỉ hiểu biết một ít, phụ thân ta từng là một vị Luyện khí đại sư chỉ tiếc là ta chỉ kế thừa một hai phần mười bản lĩnh của người.
Tiết Nhân khiêm tốn nói.
- Đúng rồi, lợi khí công kích xuất thế không bằng đặt cho nó một cái tên.
Nghiêm Xuyên đề nghị.
Hai người thương nghị một lát, rốt cục đặt cho nó một cái tên rất khí phách: Trảm Long Kiếm!
Trảm Long!
Cả giới này gần như không có tồn tại long loại chỉ có giao long. Nhưng mặc dù là giao long, tu luyện đến biến hóa kỳ cũng cực kỳ đáng sợ, đủ để ngang dọc trên hải vực này. Thanh Giao Long Tra Phi chính là một đại biểu điển hình.
- Ha ha ha! Tiểt mỗ thật có chút kích động, muốn nhìn xem uy lực của kiếm này thế nào?
Tiết Nhân nói đầy hưng phấn.
- Tiết đạo hữu nếu như có hứng thú có thể đi hải vực phụ cận chém giết mấy con hung thú liền có thể biết được rồi
Nghiêm Xuyên cười dài nói.
Tiết Nhân thực lực tăng mạnh với hắn mà nói đương nhiên là chuyện tốt.
- Tốt! Ta đi ra ngoài chém giết mấy con hung thú!
Tiết Nhân cười dài một tràng, liền hung phấn bừng bừng rời Thiên Nhạc Viên. Chém giết hung thú cũng không vi phạm phép ước liên minh của Thiên cầm Nội Hải. Bởi vì hung thú bình thường không đủ linh trí chưa dùng Khai Linh Thạch khai mở linh trí. Hơn nữa không có gia nhập bộ phận yêu tu bậc cao của liên minh yêu thú Thiên cầm cũng không được che chở của liên minh.
Dương Phàm thông qua Toàn Tri Cảm Quan nắm được rõ ràng những tình cảnh này. Tiết Nhân luyện chế ra lợi khí công kích trên mặt hắn bình thản lạnh nhạt, duy nhất cảm thấy không ngờ chính là. trung niên họ Tiết này lại có thêm bản lãnh luyện khí phi phàm, thậm chí có kế thừa Luyện khí đại sư, ở Thiên Cầm Nội Hải này bản lãnh luyện khí, luyện đan các thứ cao cấp hơn Bắc Tần, có thể xưng là đại sư khẳng định có được bản lãnh luyện khí phi phàm kinh người.
- Dương dược sư! Tiết Nhân này đã luyện chế ra lợi khí công kích ngài cần phải cẩn thận một chút.
Từ Lập dùng thần thức truyền âm lại đây.
- Từ đạo hữu cứ yên tâm, ta đã biết chi tiết về hắn không cần sợ hãi.
Dương Phàm bình tĩnh nói.
- Tốt! Vậy là tốt rồi!
Từ Lập khẽ thở một hơi nhẹ nhõm, chợt lại hỏi Dương Phàm:
- Không biết Cực Âm Đan kia. Dương dược sư có thể luyện chế thành công không?
- Còn thiếu chút sức lửa. Thời gian trước vì bận rộn các chuyện khác... Nhiều lắm thì hai tháng nữa Dương mỗ có thể luyện chế ra Cực Âm Đan trung phẩm.
Dương Phàm nói đầy tự tin.
- Vậy Từ mỗ sẽ chờ tin lành!
Từ Lập ổn định trong lòng lại bắt đầu bế quan. Dương Phàm lập tức bắt đầu bắt tay vào việc luyện chế Cực Âm Đan, ở dưới tinh huống tài liệu sung túc hắn luyện chế Cực Âm Đan tự nhiên không có gì khó khăn. Trước đó hắn cũng từng luyện chế Cực Dương Đan đồng cấp bậc lúc này càng thêm dễ dàng. Nửa tháng sau mở ra đan lô, một luồng khí cực âm vọt lên. Dương Phàm đưa tay chụp một cái, trong tay hiện ra bốn năm viên đan dược màu lam nhạt.
Một viên chất lượng hoàn mỹ, hai viên phẩm chất đủ tư cách, hai viên phẩm chất hơi kém còn lại đều là phế đan.
Dương Phàm lại nhìn đan lò một cái hơi có chút bất ngờ. Viên đan dược chất lượng hoàn mỹ kia, cũng là bất ngờ lớn lại luyện chế ra Cục Âm Đan thượng phẩm. Thượng phẩm Cực Âm Đan. cho dù tu sĩ cấp Nguyên Anh Kỳ dùng đều có hiệu quả nhất định. Phẩm chất đủ tư cách là Cực Âm Đan trung phẩm loại binh thường này cũng là mong ước của Từ Lập. Sau nửa tháng, hắn lại luyện chế xong một lò nhưng không có xuất hiện Cực Âm Đan thượng phẩm, Cực Âm Đan trung phẩm lại ra ba bốn viên. Hai tháng sau Dương Phàm ngưng luyện chế Cực Âm Đan. Trong thời gian này, hắn được đến hai viên Cực Âm Đan thượng phẩm mười mấy viên Cực Âm Đan trung phẩm, mấy chục viên Cực Âm Đan hạ phẩm.
Hắn gọi tới nữ đệ tử Phó Tuyết, ban cho nàng hai viên Cực Âm Đan thứ phẩm. Phó Tuvết vui sướng reo hò, tuy là Cực Âm Đan hạ phẩm nhưng đối với tu sĩ bậc thấp bọn họ mà nói là ước mơ tha thiết. Nếu không có tu sĩ bậc cao hộ pháp cũng không dám tự dùng. Theo sau Dương Phàm đi một chuyến tới động phủ Từ Lập xuất ra hai viên Cục Âm Đan trung phẩm.
- Đúng là Cực Âm Đan trung phẩm thật sự tốt quá!
Từ Lập vui mừng khôn siết.
Hắn lấy ra mấy khối linh thạch thượng phẩm cùng mấy thứ tài liệu quý hiếm đưa cho Dương Phàm ép nhận.
Dương Phàm mĩm cười:
- Ta tiếp tục đi luyện đan cầu chúc Từ trưởng lão tu vi sớm ngày tiến lên.
- Đúng rồi Dương dược sư! Ngài có thể luyện chế Cực Dương Đan trung phẩm giúp bậc cao Kim Đan của trận doanh ta bên này luyện chế mấy viên hay không? Theo ta phỏng chừng, chỉ cần hai viên Cực Dương Đan trung phẩm là có thể giúp một gã tu sĩ Kim Đan sơ kỳ đỉnh tiến giai cảnh giới trung kỳ.
Từ Lập có vẻ chờ mong nói.
- Ta chỉ có thể luyện chế ra bốn viên, đây cũng là tiết kiệm tài liệu cực hạn. Tài liệu còn lại ta còn phải luyện chế Cực Âm Cực Dương Đan.
Dương Phàm đáp.
- Tốt, bốn viên cũng đủ rồi!
Từ Lập liên tục gật đầu:
- Chỉ cần có thể thành công đến lúc đó Từ mỗ nhất định sẽ hậu tạ.
Dương Phàm quay về phủ, nhưng không có lập tức bắt tay vào luyện chế Cực Dương Đan mà là trước hộ pháp cho Phó Tuyết, để nàng dùng một viên Cực Âm Đan. Hơn nửa tháng sau Phó Tuyết xuất quan lần này tu luyện tới Trúc Cơ đại viên mãn, kết quả này khiến Dương Phàm ngạc nhiên và vui mừng.
Hắn cũng dặn Phó Tuyết một câu:
- Trong vòng mười năm không được phép dùng viên Cực Âm Đan kia, tốt nhất là có thể dựa vào năng lực của chính mình đột phá.
- Sư phụ xin yên tâm đệ tử xin tuân mệnh cố gắng trong vòng mười năm tấn chức bậc cao.
Phó Tuvết vô cùng tự tin nói.
Dương Phàm cười cười lại đưa cho nàng một ngọc giản về học thức y lý. Sau đó. Dương Phàm lại tiêu phí thời gian hai tháng, luyện chế không ít Cực Dương Đan đi đưa cho Từ Lập bốn viên.
Từ Lập vô cùng cảm kích, không ngờ tặng cho Dương Phàm một kiện Pháp bảo ngũ phẩm, mấy khối linh thạch thượng phẩm và một số tài liệu Pháp bảo khác. Đồng thời Từ Lập lại nói cho Dương Phàm một tin tức một vị song tu đạo lữ của hắn đã thành công thăng cấp Kim Đan. Theo lý thuyết thăng cấp Kim Đan hẳn là có đủ thực lực trở thành trưởng lão gia tộc, nhưng Từ Lập lại không có làm như vậy. Trên thực tế, ngày ấy thời điểm có người tấn công Kim Đan, thiên địa linh khí dị động các tu sĩ trên Thiên Nhạc Viên đều phát hiện, tự nhiên cũng không giấu được Dương Phàm. Tu sĩ bên phía Nghiêm Xuyên lại một phen kinh hãi. Trong động phủ của Từ Lập lại có một người thành công thăng cấp Kim Đan điều này quả thực khiển cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
- Chúc mừng chúc mừng.
Dương Phàm tươi cười chúc mừng. Đồng thời. hắn không khỏi thầm nghĩ, trung phẩm Cực Âm Đan, Cực Dương Đan đều có hiệu quả như thế, có thể gia tăng xác suất tu sĩ Trúc Cơ đỉnh tấn công Kim Đan, nếu thật sự như thế ta đây chẳng phải có năng lực sản xuất bậc cao hay sao?
Đương nhiên, hắn cũng hiểu được song tu đạo lữ của Từ Lập sở dĩ có thể thành công, Cực Âm Đan chỉ là dẫn tới một phần nhỏ tác dụng, khẳng định còn có thiên tài địa bảo cùng bí thuật phụ trợ gì khác. Cực Âm Đan dù sao không phải là Ngưng Hóa Đan chuyên để tấn công bình cảnh của Kim Đan!
Nghĩ đến đây Dương Phàm chuẩn bị trở về luyện chế Cực Âm Cực Dương Đan. Nhưng đúng lúc này, trên bầu trời xa xa, những đám mây quay cuồng, một đạo độn quang thanh thế làm cho người ta sợ hãi từ xa cấp tốc bay đến hạ xuống Thiên Nhạc Viên. Hiện ra là trung niên họ Tiết quần áo xộc xệch tại cách đó không xa cầm trong tay Trảm Long Kiếm thần sắc kích động, sắc mặt tái nhợt, một bộ dáng nguyên khí hao hết người bị thương nặng.
- Tiết đạo hữu! Ngươi làm sao vậy?
Dương Phàm lộ vẻ mặt cổ quái, tình cảnh này như thế nào có một loại cảm giác rất quen thuộc.
/1059
|