Lưu Ly Hàn Tinh Xà này đang trong thời kỳ lột xác, một khi tỉnh lại sẽ có thể bước vào hàng ngũ yêu thú bậc cao. Dương Phàm không khỏi chờ mong. Con rắn này là loại hồng hoang biến dị tiềm lực có thể so với thần thú. Lúc cấp ba đỉnh đã sơ bộ có được thực lực chống lại Kim Đan bình thường. Nếu như bước vào bậc cao sức chiến đấu của Lưu Ly Hàn Tinh Xà tuyệt đối là khủng bố.
Ngoài ra Phệ Hồn Thiên Độc Hạt Vương đã bước nửa bước vào bậc cao hẳn là có thể thăng cấp trong vòng mấy năm. Nếu như hai linh thú thuần dưỡng này có thể bước vào bậc cao đến lúc đó nhất định có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Dương Phàm. Lần này Dương Phàm tiềm tu ba năm tu vi bản thân mặc dù không đột phá nhưng thấy biến hóa của hai linh thú này, không khỏi mừng thầm.
Vèo-
Đang khi hắn trầm ngâm tính toán. Chấp An trưởng lão Từ Lập từ cách đó không xa bay tới mặt đầy ý cười nói:
- Dương Dược sư bế quan tu luyện, ba năm chưa từng bước ra thành lũy nửa bước. Tu luyện khắc khổ như vậy, thực làm người ta bội phục. Nếu không phải Từ mỗ truyền tin đạo hữu có thể sẽ quên mất Đại Hải Nan lần này.
Ngôn ngữ Từ Lập thật thân thiết tự nhiên, mặc dù thân là Đại Tu Sĩ thân phận cao hơn Kim Đan bình thường rất nhiều nhưng hắn đối với Dương Phàm lại hết sức khách khí hoàn toàn dùng tư thái ngang hàng muốn kết giao.
- Ha ha. Từ trưởng lão nói giỡn. TUY nhiên nếu không có đạo hữu nhắc nhỡ. Dương mỗ thật đúng là có khả năng sẽ quên mất chuyện Đại Hải Nan này.
Dương Phàm có thể cảm nhận được hắn thành khẩn muốn kết giao, ít nhất có bảy phần thật tình cũng không phải bụng dạ khó lường. Trong tận đáy lòng hắn đối với vị Đại Tu Sĩ tuổi trẻ đầy hứa hẹn này cũng nảy sinh một ít hảo cảm. Loại hảo cảm này mặc dù không đủ để trở thành bằng hữu tri giao xả thân quên mình nhưng đáng giá kết giao.
- Theo Đại trưởng lão phỏng đoán qua nửa tháng nữa chính là lúc Đại Hải Nan phát động. Dựa theo kinh nghiệm dĩ vãng, mỗi lần Đại Hải Nan ít nhất liên tục hai tháng.
Từ Lập lập tức chuyển vào chính đề.
- Hai tháng?
Dương Phàm bình tĩnh. khóe miệng lại hơi nhếch lên. Thời gian Đại Hải Nan càng dài với hắn mà nói lại càng là một chuyện tốt
- Đại trưởng lão đã từng phân phó thông qua Đại Hải Nan lần này khảo nghiệm ngươi cùng Tiết Nhân. Một khi trải qua khảo nghiệm là có thể trở thành trưởng lão chính thức trong gia tộc. Trên thực tế đây cũng chỉ là một hình thức.
Trong mắt Từ Lập lộ ra vài tia chờ mong:
- Tin tưởng bằng vào bản lĩnh của Dương Dược sư khẳng định có thể thông qua khảo nghiệm.
- Không biết Từ trưởng lão tìm ta là có chuyện gì?
Dương Phàm mĩm cười. Hắn cũng không quan tâm trưởng lão chính thức hay vinh dự. Chỉ cần có thể ở trên đảo này bình yên thanh tĩnh tu luyện, đã đủ rồi
- Đúng rồi Thiếu chút nữa ta quên.
Thần sắc Từ Lập hơi đổi:
- Đại trưởng lão dặn ta triệu tập các trưởng lão trên đảo cùng nhau tới Thiên Thư Các, thương nghị việc Đại Hải Nan. Ta tới chính là báo cho Dương Dược sư.
Dương Phàm không khỏi mĩm cười.
- Dương Dược sư mau theo ta đi đi. Vừa rồi nói chuyện phiếm với ngươi, thiếu chút nữa chậm trễ thời gian.
Từ Lập thở nhẹ một hơi lập tức dẫn theo Dương Phàm bay về phía Thiên Thư Các. Thiên Nhạc Viên chỉ lớn bằng ấy khoảng giây lát hai người liền tới Thiên Thư Các đi vào lầu một giống như đại sảnh hội nghị. Đi vào lầu một Thiên Thư Các, phát hiện bên trong đã có hơn hai mươi người, đều là bậc cao Kim Đan. Hơn hai mươi tên bậc cao Kim Đan tụ tập ở một nơi trường hợp khí thế như thế. Dương Phàm vẫn là lần đầu tiên gặp phải. Mấy chục ánh mắt đảo qua trên người Dương Phàm. Hắn lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực do chúng cường giả Kim Đan hội tụ mà thành. Hoàn cảnh như thế khiến hắn hít sâu một hơi trấn định tự nhiên đi vào. Từ Lập vừa tới lập tức có vài vị trưởng lão Kim Đan tới chào hỏi cung kính vô cùng.
- Các vị. Vị này chính là Dương Dược sư mới gia nhập Thiên Nhạc Viên.
Từ Lập thần sắc trang nghiêm giới thiệu Dương Phàm với vài tên cường giả Kim Đan của phe mình. Dương Phàm phát hiện trận doanh phe Từ Lập có hai tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ. Mà bên phía Chấp Pháp trưởng lão Nghiêm Xuyên nguyên bản có ba tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ, thực lực thắng hơn bên này một bậc. Nhưng hiện tại, cục diện lại có biến hóa: Bên phía Nghiêm Xuyên có thêm một tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ trung niên họ Tiết mới gia nhập - Tiết Nhân.
Như vậy, Chấp Pháp trưởng lão Nghiêm Xuyên thống lĩnh bốn tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ, thực lực ổn áp hơn bên Từ Lập một bậc.
Trung niên họ Tiết thấy Dương Phàm tiến vào, trong mắt lóe lên một luồng sáng cũng mang đến cho Dương Phàm một cỗ áp lực thản nhiên. Trong mắt Dương Phàm hiện lên một tia khác thường, kinh ngạc thầm nhủ: Ba năm không thấy. Tiết Nhân này gần như bước nửa bước vào hàng ngũ Kim Đan Đại Tu Sĩ. Nhìn tinh khí thần của hắn càng ngày càng tăng cao lên đỉnh. Với xu thế này trong mấy năm có thể bước vào cảnh giới Kim Đan Hậu Kỳ Đại Tu Sĩ.
Trung niên họ Tiết hơi cười lạnh nhìn Dương Phàm vài lần dường như có ý thị uy. Dương Phàm lại là một vẻ thản nhiên lạnh nhạt. Hắn có nhiều át chủ bài cùng sát thủ giản cho dù đối phương bước vào hàng ngũ Đại Tu Sĩ cũng chỉ là có uy hiếp với hắn mà thôi. Hơn nữa. trong vòng mấy năm. Lưu Ly Hàn Tinh Xà cùng Phệ Hồn Thiên Độc Hạt đều có thể thăng cấp trở thành hai trợ lực lớn kế tiếp khôi lỗi bậc cao. Bản thân Dương Phàm cũng có cơ hội bước vào uẩn Chủng Trung Kỳ đủ để lực kháng Kim Đan Đại Tu Sĩ.
Mấv vị bậc cao Kim Đan bên phía Từ Lập cũng nhiệt tình khách khí chào hỏi Dương Phàm. Dương Phàm linh mẫn cảm giác được trong mắt mấy tên cường già Kim Đan bên phía Từ Lập xẹt qua vẻ thất vọng cùng với vài tia lo lắng. Rất hiển nhiên, bên phía Chấp Pháp trưởng lão có thêm một cường giả Kim Đan Trung KỲ đỉnh mà bên Từ Lập chỉ thêm một tiểu tử trẻ tuổi Kim Đan Sơ Kỳ. So sánh hai bên đích xác làm người ta có chút thất vọng. Tuy nhiên Dương Phàm thủy chung giữ vững thần sắc bình tĩnh, mặc dù có thực lực đè trên Kim Đan Trung Kỳ nhưng mục đích hắn đến Thiên Nhạc Viên là vì điệu thấp phát triển, yên lặng tích lũy thực lực.
Lầu một Thiên Thư Các, chúng tu sĩ Kim Đan hội tụ, túm năm tụm ba nghị luận với nhau. Ước chừng nửa canh giờ. một cỗ uy áp khiến chúng cường giả Kim Đan bị áp lực phủ xuống đại sảnh hội nghị.
Vù-
Một quang ảnh màu lục bỗng dưng xuất hiện ở chỗ ngồi cao nhất ở lầu một chính là Đại trưởng lão họ Diệp. Chúng tu sĩ ở đây, đại đa số người cũng không thấy rõ Đại trưởng lão vào như thế nào. Chỉ có Từ Lập, Nghiêm Xuyên hai Đại Tu Sĩ thấy được một ít manh mối, Toàn Tri Cảm Quan của Dương Phàm cũng chỉ nắm lấy được một quỷ tích mơ hồ. Lập tức cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người nhìn về phía lão nhân tuổi xế chiều ở vị trí chủ tọa.
- Tất cả mọi người đều đến đủ chưa?
Ánh mắt Đại trưởng lão họ Diệp đảo qua mọi người, thản nhiên nói. Phàm là người bị ánh mắt Đại trưởng lão họ Diệp đảo qua. đều cảm thấy một cỗ uy áp vô hình có một loại ảo giác tâm linh bị nhìn thấu.
- Bẩm Đại trưởng lão. Trừ Hoàng trưởng lão đang bế tử quan còn lại đều đến đông đủ.
Từ Lập đáp lời.
- Đại Hải Nan của Thiên cầm Nội Hải mỗi hai mươi năm một lần tiểu kiếp, mỗi trăm năm một lần đại kiếp. Lần Đại Hải Nan này tuy rằng không phải đại kiếp nhưng là gần với đại kiếp trăm năm một lần không thể coi thường.
- Hiện tại, ta triệu tập các trưởng lão gia tộc tới là vì phân bố nhiệm vụ mỗi người. Một là ứng phó Đại Hải Nan, hai là ma luyện đời sau chém giết yêu thú thu hoạch càng nhiều tài liệu.
Dưới sự tọa trấn của Đại trưởng lão họ Diệp hội nghị triển khai đâu vào đấy. Trong lúc này, hai trận doanh Chấp An trưởng lão cùng Chấp Pháp trưởng lão cũng triển khai một phen cạnh tranh.
Cuối cùng sau khi phân phó xong nhiệm vụ cho trưởng lão chính thức của gia tộc ánh mắt Đại trưởng lão họ Diệp lại rơi xuống trên người Dương Phàm cùng Tiết Nhân.
- Lần Đại Hải Nan này cũng là lúc khảo nghiệm hai vị. Không biết hai vị trưởng lão vinh dự. lúc Đại Hải Nan tới chuẩn bị nỗ lực thế nào cho gia tộc?
Khóe miệng Đại trưởng lão họ Diệp mĩm cười.
Tiết Nhân đứng lên lời nói chính nghĩa:
- Tiết mỗ sẽ tử thủ Thiên Nhạc Viên ngăn cản yêu thú tấn công. Hợp đồng với các trưởng lão chém giết chúng mãnh thú.
Dương Phàm cùng đứng lên ôm quyền nói:
- Dương mỗ phụ trách làm hậu cần, có thể cam đoan giảm bớt thương vong trên đảo 50% trở lên.
Woaaa~
Lời nói vừa dứt gây nên một mảnh ồn ào. Giọng điệu thật lớn tiểu tử cuồng vọng!
Chúng trưởng lão Kim Đan đều ghé mắt nhìn vào.
- Tốt tốt tốt.
Trong mắt Đại trưởng lão họ Diệp hiện lên một tia tinh quang:
- Khẩu khí của ngươi thật không nhỏ. Thiên Nhạc Viên ta cũng là gia tộc truyền thừa y đạo và luyện đan, trừ lão hủ ra trong gia tộc không có ai có thể làm được điểm này. Nếu ngươi thật sự có thể giảm bớt thương vong 50% trở lên lúc đó lão phu sẽ trực tiếp đề bạt ngươi làm trưởng lão quyền lợi!
Trưởng lão quyền lợi.
Các trưởng lão Kim Đan có mặt đều cả kinh. Đây chính là địa vị hạch tâm gần với Đại trưởng lão. Chấp Pháp trưởng lão cùng Chấp An trưởng lão đều thuộc loại trưởng lão quyền lực. Địa vị ở trên chúng trưởng lão bình thường.
- Đa tạ ý tốt của trưởng lão. Đây là bản chức của Dược sư ta.
Dương Phàm cười thản nhiên.
Một bên khác trung niên họ Tiết lộ vẻ cổ quái: Đầu óc tiểu tử này có vấn đề? Làm hậu cần?
Phải biết rằng, làm hậu cần là việc khổ sai cố hết sức mà khó thu kết quả tốt, ở phía trước chém giết yêu thú còn có thể có được các loại tài liệu thậm chí là yêu đan trân quý. Nhưng nếu làm hậu cần khổ sai mệt nhọc còn không được bao nhiêu chiến lợi phẩm. Rất nhanh, mọi chuyện đều được quyết định, hội nghị trước Đại Hải Nan cũng sắp chấm dứt.
Vèo vèo~
Đúng lúc này, không trung truyền đến một tiếng xé gió kinh sợ tâm hồn, một cỗ khí tức mênh mông áp lực truyền đến.
- Xảy ra chuyện gì?
Dương Phàm hơi cả kinh mơ hồ cảm nhận được dao động thần thức của bậc cao Nguyên Anh.
- Ha ha ha. Nguyên lai là Chung hộ pháp của Lôi Minh Thành.
Đại trưởng lão họ Diệp cười dài một tiếng, thân hình Bá một tiếng, biến mất khỏi Thiên Thư Các. Chờ khi chúng tu sĩ phản ứng lại, Đại trưởng lão họ Diệp đã bay lên bầu trời Thiên Nhạc Viên.
- Lôi Minh Thành? Đó không phải là siêu cấp thành lũy một trong tứ đại Tiên Thành của Thiên Cầm Nội Hải sao?
Chúng trưởng lão Kim Đan đều chấn động bay ra Thiên Thư Các.
- Chung hộ pháp? Đó là hảo hữu của sư tổ. Chúng ta qua xem.
Từ Lập cười nói.
Dương Phàm theo hắn đi ra Thiên Thư Các lập tức thấy được một thần chu (thuyền) màu đen sẫm lơ lửng trên không trung Thiên Nhạc Viên. Thần chu màu đen này lớn hơn Thiên Hành Chu vài lần đủ để chở được hơn một ngàn người. Toàn thân giống như cá chuối, cứng rắn như kim cương, làm cho người ta có một loại ấn tượng và áp bách về thị giác. Càng trọng yếu là thần chu này lơ lửng trên không trung, chứng minh nó có thần thông lên trời xuống biển.
- Hắc Ngu Thần Chu! Đây chính là một trong số 108 Thần Chu truyền kỳ của Thiên cầm Nội Hải.
Từ Lập cả kinh than thở không thôi:
- Nghe nói Hắc Ngư Thần Chu này là Pháp Bảo trên nước truyền thừa mười mấy vạn năm. Độ cứng có thể so với Linh Khí cực phẩm mà lại còn có công năng ẩn nấp cường đại.
Độ cứng có thể so với Linh Khí cực phẩm!
Dương Phàm khiếp sợ vô cùng. Cho dù là một kích toàn lực của cường giả Kim Đan cũng khó tổn hại được Linh Khí cực phẩm.
- Đây chính là Pháp Bảo trên nước trong 108 Thần Chu có thể lên trời xuống biển?
Trong lòng Dương Phàm có một tia hướng tới. Hắn có thể cảm nhận được sức chiến đấu đáng sợ của Hắc Ngu Thần Chu này, giá trị của nó so với thành lũy như Thiên Nhạc Viên còn cao hơn. Thần chu trên biển cường đại như vậy, đột nhiên bay tới Thiên Nhạc Viên, rốt cục là có mục đích gì?
Dương Phàm không khỏi ngẩng đầu nhìn mấy người trên trời cao.
/1059
|